Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-265
Chương 268: Không đề
Trong trung tâm sòng bài, một đám ông bà già buông mạt chược xuống và bỏ chạy, tuổi đã cao, nhưng đi đứng lại rất nhanh nhẹn, hai ba bước liền nhảy ra ngoài, nhanh như thỏ vậy.
Cậu Liên cũng muốn chạy, nhưng vừa nhấc chân đã bị Vidar bắt được, anh ta vẫn nói hai chữ kia: “Đừng động!”
Đối với một người cứng đầu như Vidar, một khi đã đã đồng ý với người khác chuyện gì thì nhất định phải làm được, trách nhiệm thuộc về mình cũng nhất định phải làm được, điều kiện khách quan không cho phép làm được cũng nhất quyết phải mạnh mẽ làm bằng được... Lúc trước, khi nhận nhiệm vụ bảo vệ cậu Liên từ tay Phong Tiểu Tiểu, đây là một nhiệm vụ. Sau đó, lại từ trong tay cậu Liên tiếp nhận nhiệm vụ đi tìm đám người Phong Tiểu Tiểu, đây cũng là một nhiệm vụ.
Hai nhiệm vụ không mâu thuẫn nhau, vì thế liền nhận lời, trong đầu Vidar không có lệnh return, cho dù tình huống nào xảy ra thì vẫn cũng phải cam đoan hoàn thành hai nhiệm vụ.
Động đất?! Đừng nói dây còn không phải động đất, cho dù địa cầu bị hủy diệt, anh ta cũng nhất định phải đưa cậu Liên tận mắt gặp được đám người Phong Tiểu Tiểu, sau đó bảo vệ mạng nhỏ của đối phương trong quá trình này...
Ông nội nhà anh!
Cậu Liên kéo hai cái vẫn không kéo được, lập tức gấp đến mức muốn giơ chân mắng người, hiện tại dưới giờ phút nguy cấp như này còn không mau động, chẳng lẽ chờ chết à?!
Đối với Vidar mà nói, chút sức lực ấy của đối phương chẳng khác gì mèo con, chẳng có tác dụng gì, hoàn toàn không đáng nhắc tới.
Hiện tại toàn bộ sự chú ý của anh ta đều ở dưới chân, sau khi mùi máu tanh xộc lên, không chỉ càng ngày càng nồng nặc hơn, hơn nữa còn nhiều thêm ba hơi thở mạnh mẽ khác, một luồng tương đối quen thuộc chính là Phong Tiểu Tiểu, còn một luồng nóng nảy cuồng bạo, một luồng cuối cùng... Cảm giác hình như có chút phức tạp?!
Vidar bắt đầu nghiêm túc tự hỏi, trong trường hợp BOSS lớn chạm mặt này mà mang cậu Liên đi xuống thì liệu cậu ta có trực tiếp biến thành “bia đỡ đạn” không?!
Nếu không... Chờ chút xem sao?!
Cùng lúc đó, tình hình trong kho hàng dưới đất quả nhiên không ổn lắm.
Đám người Phong Tiểu Tiểu và quỷ vương Tiết tới sau đang cảnh giác đứng ở một bên, ở giữa là Khương Lễ đang giãy giụa muốn kiềm chế xúc động muốn giết chóc trong đầu. Mà sở dĩ mấy người Phong Tiểu Tiểu chưa đi khống chế cậu ta, là vì đứng đối diện với bọn họ có một người phụ nữ.
Một người phụ nữ trưởng thành vô cùng xinh đẹp, làn da trắng nõn, mặc váy màu xanh, trên cánh tay và mắt cá chân lộ ra lại đeo vòng nhung màu đỏ... Đỏ và xanh là cách mix đồ kinh điển hạ thấp sự quyến rũ, nhưng trên người cô ta lại đặc biệt hòa hợp, có một nét độc đáo riêng.
Người phụ nữ mỉm cười nhìn Khương Lễ đau đớn rên rỉ ở giữa, Khương Lễ mơ hồ thấp giọng gào thét, trong cổ họng phát ra tiếng gầm gừ, hai mắt đỏ lừ, đang dùng sừng va chạm với nền đất, như là muốn dùng đau đớn để tỉnh táo lại, thỉnh thoảng ánh mắt lại sáng trong, vô cùng ấm ức nhìn về phía Phong Tiểu Tiểu, biểu cảm như mong muốn được an ủi.
Đám người Phong Tiểu Tiểu nhìn không được muốn tiến lên một bước, khóe mắt người phụ nữ đảo qua, một luồng áp bức thậm chí ngưng tụ ra ngọn lửa mãnh liệt ùn ùn bao phủ xuống.
Phong Tiểu Tiểu còn may, “bùm” một tiếng bị ép biến ra đuôi rắn, dưới hình thái Nữ Oa tất cả áp bức đều thành hư không, cả người vô cùng thoải mái, nhưng những người khác lại có chút không chịu nổi.
Dương Nghiên cười khổ, mắt Thông Thiên cũng không ổn chút nào, chứ nói gì là những người khác.
Mà vào giờ phút cuối cùng, nhân vật mấu chốt xoay chuyển kết cục, không ngờ lại là con rắn đen nhỏ vẫn luôn không có liêm sỉ.
Đương nhiên gã ta vốn cũng không muốn hăng hái làm việc tốt, muốn trách thì trách người phụ nữ kia quá mức vênh váo, sau khi áp chế đám người Dương Nghiên, ép Phong Tiểu Tiểu phải biến thân lộ ra đuôi rắn, có lẽ là quá có cảm giác thành tựu liền phun ra một câu: “Phục Hy quả thật là đã suy tàn rồi.”
Vì thế, rắn đen nhỏ vốn đang cuộn tròn trong túi áo Dương Nghiên lập tức rùng mình, trong nháy mắt cái đuôi liền trở nên thẳng tưng - mỹ nhân!
Người hiểu biết về thần thoại Hy Lạp đều biết, Zeus vì mỹ nhân mà cái gì cũng làm được, nhất là Phục Hy, vừa có vẻ ngoài lại vừa có thực lực không thua gì gã ta, càng khiến Zeus mê mẩn, hơn nữa mãi vẫn chưa thành công nên vẫn luôn có cảm giác mới mẻ. Cứ như vậy, trong cơn kích động, rắn đen nhỏ ngang nhiên nhảy ra để giữ gìn danh dự của mỹ nhân - khè khè. Trước kia Hera trâu bò như vậy mà gã ta còn dám chơi du kích ngầm để bảo vệ nhóm mỹ nhân, chứ nói gì bây giờ người phụ nữ này còn chả có tí quan hệ nào với gã.
Trong người không còn năng lực, nhưng thần uy vẫn còn đó, bằng vào khí thế chủ thần mấy ngàn năm trước kia, rắn đen nhỏ vừa xuất hiện, lập tức đẩy ngược lại lực áp bức của mỹ nữ.
“Khụ!” Phong Tiểu Tiểu vung đuôi dài, thừa dịp người phụ nữ ngẩn ra, nhanh chóng cuốn Khương Lễ trở về, kiên trì đi đến phía trước: “Làm việc gì cũng nên chừa lại một đường lui, ngày sau gặp lại còn dễ nói chứ, người đẹp! Tiểu Khương có chỗ nào đắc tội với cô thì cứ nói rõ, đừng như vậy.”
Người phụ nữ rất có hứng thú đánh giá Phong Tiểu Tiểu, lại nhìn rắn đen nhỏ dưới mặt đất đang phun ra nuốt vào lưỡi rắn, nghĩ một lúc, sau đó vươn ra ngón tay với móng tay dài sơn màu đỏ chót chỉ vào Khương Lễ: “Đưa cậu ta cho ta, lần này ta sẽ tha cho các người một lần.”
“...” Phong Tiểu Tiểu muốn nói lý với đối phương: “Bây giờ là thời đại tự do yêu đương, không phải thời cưỡng ép dân nam, làm lớn chuyện mọi người đều khó coi. Nếu cô thật sự thích Tiểu Khương, không phải chúng ta nên ngồi xuống nói về vấn đề đồ cưới sao?!”
Tuy người phụ nữ còn chưa tự giới thiệu, nhưng thấy khi Khương Lễ nhìn thấy đối phương thì theo bản năng trừng mắt. Hơn nữa, lại liên tưởng đến cảnh sau khi đối phương xuất hiện, Khương Lễ vốn đã có chút bình tĩnh lại kích động muốn biến thân... Xâu chuỗi lại tất cả manh mối, ngay lập tức Phong Tiểu Tiểu liền biết người này chính là em gái đánh lén Khương Lễ lần trước.
Dám vươn móng vuốt với Xi Vưu, không thể không nói rằng người này quá can đảm. Đương nhiên, thực lực cũng tuyệt đối không phải thần cấp bình thường có thể đánh lại được. Sở dĩ vào lúc này Phong Tiểu Tiểu còn luyên thuyên chính là vì vậy, chỉ dựa vào Zeus không nhất định đáng tin, nếu có thể thì tốt nhất không cần giao đấu trực diện. Dù sao mình cũng lớn lên trong môi trường văn minh, đánh đánh giết giết nhiều cũng không tốt... Đương nhiên, nói như vậy tuyệt không phải bởi vì mình đánh không lại cô ta!
Người phụ nữ mỉm cười đến gần hai bước, lập tức đuôi rắn của con rắn đen nhỏ liền đựng đứng, tiếng khè khè càng vang, mắt rắn lạnh như băng xà như sắp bắn ra đao nhỏ đến nơi, rất có khí thế như thể “mi còn dám tiến lên một bước tao liền cắn mi”.
Người phụ nữ do dự một chút, không rõ rốt cuộc con rắn đen này còn có bao nhiêu con bài chưa lật, trong lúc nhất thời bị thần uy toát ra từ trên người đối phương hù dọa, ấy vậy mà thật sự ngừng lại, nhưng giọng điệu vẫn không chút khách sáo như trước: “Ma thần hồng hoang vốn không hòa thuận với thiên đình đời sau, tại sao đám các người lại ở cùng với Xi Vưu?!”
Phong Tiểu Tiểu trầm mặc: “Cái này mấu chốt phải xem sở thích cá nhân của cậu ta.” Nhưng mà, có phải em gái này không thèm để mắt đấy cô không?! Nữ Oa đang đứng ngay trước mặt cô đó, cô thật sự không thấy sao?!
Dương Nghiên cũng là một thành viên thuộc thiên đình đời sau bị khinh bỉ, anh ta vốn đã tính làm nền, nhưng thấy hai người còn nói những lời vô nghĩa, rốt cuộc không nhịn được liền xen mồm: “Nói chuyện chính, tổ hợp thành viên chúng tôi có vẻ đã không còn là bí mật, nhưng không biết nên xưng hô với cô thế nào?!”
Người phụ nữ cười lạnh một tiếng: “Ta là Nữ Bạt.”
“... Ai vậy?!” Phong Tiểu Tiểu chọc chọc Dương Nghiên hạ giọng hỏi.
Nữ Bạt: “...”
Thành Hoàng vỗ gáy bừng tỉnh: “Tôi biết, là vợ của hoàng đế, nghe nói trước kia hoàng đế dựa vào cô ta mà đánh thắng trận. Sau đó, cô ta mất thần lực không thể trở lại thiên đình, đi đến đâu gây hạn hán chỗ đó, hoàng đế ngại cô ta cản trở, tranh thủ lợi dụng lần cuối rồi phong cô ta vào núi Hải Giới, kiếm được cái thanh danh tốt yêu dân như con.”
Từ khi chính thức đăng ký thành thần ở chỗ quỷ vương Tiết, có thể nói là Thành Hoàng đã dốc hết tâm huyết bổ sung lại các loại tri thức thần thoại.
Gân xanh trên trán Tiểu Hắc nảy lên, cô cùng thuần thục tát một cú vào gáy Thành Hoàng, nghiến răng nói: “Đã bảo anh bớt chơi game đi rồi mà!”
Dương Nghiên ho khan một cái, giả vờ không nghe thấy, giải thích với Phong Tiểu Tiểu: “Theo truyền thuyết cô ta là con gái thứ tư của hoàng đế, ngoại trừ thân phận và kết cục cuối cùng ra, những chuyện còn lại không khác lắm với những gì Thành Hoàng nói, đúng là cũng từng nghe nói cô ta không còn thần lực nên bị ném đến xích thủy phương Bắc.”
Thành Hoàng lập tức vui vẻ, chỉ vào Dương Nghiên quay đầu hưng phấn nói với bà xã: “Thấy không, nghe thấy không!”
Vì thế lại ăn một bàn tay.
Phong Tiểu Tiểu đầu tiên là hiểu gật đầu, rồi sau đó lại nghĩ tới gì đó liền thấy không đúng: “Vậy thì khó hiểu nha, hoàng đế không phải anh Hy chuyển thế sao?! Cô là con gái anh ấy, vừa rồi còn nói anh Hy như vậy?!”
Nữ Bạt bị một câu nói kia gợi lên chuyện cũ đau xót, ánh mắt đột nhiên sắc bén bắn lại đây: “Trong lòng ông ta chưa từng có ta!”
Dựa theo truyền thuyết thì quả thật kết cục cuối cùng của Nữ Bạt không được tốt lắm, lập công lớn trong trận đại chiến, không được phong thưởng, lại bởi vì không có thần lực mà bị hoàng đế lưu đày. Hơn nữa, bởi vì cô ta tự mang thuộc tính nguyền rủa “sở trụ quốc gia, đất cằn ngàn dặm” (ở nước nào, hạn hán nước đấy), cho nên đến đâu cũng không được chào đón, ví như ở chỗ nào đó trong dân gian có tập tục đánh quái vật gây hạn hán... Không có thần lực, không có cha ruột làm chỗ dựa, bị lưu đày, còn bị đuổi đánh…
Cho dù là một người bình thường thì chắc chắn cũng sẽ trở nên xấu xa thôi.
Bị Dương Nghiên nhắc nhở bên tai vài câu, Phong Tiểu Tiểu cũng có chút xấu hổ: “Việc nhà kiểu này, người ngoài không tiện nhúng tay...”
Nữ Bạt hừ lạnh một tiếng, không kiên nhẫn phất tay lấy một đám lông chim ra, nháy mắt hóa thành thanh chùy nắm ở trong tay, bởi vì tâm tình không tốt, khí thế cũng càng thêm kinh người: “Giao Xi Vưu ra đây, ta tha chết cho các người!”
“...” Mới vừa rồi còn nói tha cho một lần, hiện tại lại là tha chết cho các người... Tuy ý tứ không khác nhau lắm, nhưng nghe ra thế nào vẫn thấy không thoải mái.
Khương Lễ cắn môi dưới, hai mắt đỏ lừ ngước lên: “Tôi không đi theo cô!”
“E là không do cậu quyết định.” Nữ Bạt giận tái mặt, vừa muốn nhấc chùy lên, đột nhiên trên đỉnh đầu vang lên một tiếng nặng nề, một chiếc ti vi nện xuống.
Mọi người: “...”
Thành Hoàng hãi hùng kêu lên: “Ti vi mới của ông!”
Ngay sau đó, anh ta vừa dứt lời liền có một người từ trong cái động bị phá vỡ nhảy ra, trong tay còn xách thêm một người khác.
Anh đẹp giai Bắc Âu mặt vô cảm đứng lên từ đám bụi, trong tay xách theo cậu Liên trợn mắt há mồm vẫy tay với mọi người: “Trùng hợp thật nhỉ!”
Quanh miệng cái động trên đỉnh đầu, một đám vệ sĩ kinh hãi vây xem.
Mọi người: “...”
Trùng hợp cái rắm!