Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-233
Chương 236: Cửa đồng bị vỡ
Khí tiết của Tartarus cao hơn rất nhiều so với tưởng tượng của mọi người.
Trước khi đi vào vực sâu vô tận để lấy lại Atlantis từ thần khổng lồ trăm tay, mọi người mới được nghe nói về tình hình hiện tại của Amphitrite.
Thì ra không phải cô ta bị Tartarus bắt về làm của riêng như mọi người nghĩ, mà là bị dùng làm người trông giữ ba lớp bên ngoài cánh cửa đồng…
Xung quannh con đường đi đến vực sâu vô tận được bao quanh bởi ba lớp màn đen và ba bức tường đồng, mà mục đích của việc này là dùng để phong tỏa cánh cửa đồng do chính tay Poseidon tạo ra lúc đầu.
Người và thần phạm tội nghiệt sẽ vĩnh viễn bị nhốt vào vực sâu, vĩnh viễn không thể nhìn thấy ánh sáng của núi thánh nữa. Nơi này là một phần của minh giới, nhưng lại càng gần hơn với hỗn độn - nơi là khởi nguồn của vạn vật.
Giữa các vị thần không cho phép giết chóc, nhưng cho dù là nhóm người khổng lồ thời sơ đại đã thua trong trận chiến Titans, hay là thần tối cao đời thứ hai Cronus đã bị lật đổ, những người này đều là những kẻ cực kỳ nguy hiểm, sự tồn tại của bọn họ mang ý nghĩa Olympus sẽ không ngừng rung chuyển. Vì thế nếu không thể diệt trừ những vị thần này thì nhốt bọn họ vào vực sâu vô tận chính là lựa chọn tốt nhất.
Tartarus là chủ nhân vực sâu, cùng phụ trách canh gác cánh cửa đồng này với một vị thần khổng lồ trăm tay, hai người đã duy trì nhiệm vụ trông coi này yên ổn mấy ngàn năm. Chẳng qua là gần đây, tình hình đột nhiên thay đổi.
Không biết từ khi nào, bốn góc cánh cửa bỗng xuất hiện những vết nứt rất nhỏ, lúc đầu có lẽ cũng không đáng bận tâm, nhưng qua vài năm hoặc là vài chục năm nữa, ai dám đảm bảo vết nứt kia có thể khiến cánh cửa đồng tan vỡ hay không...
Tartarus đã sớm phái người đi báo cho Poseidon về yêu cầu bảo trì cánh cửa đồng, nhưng ý Poseidon là lúc trước hàng hóa xuất xưởng không bao gồm dịch vụ bảo hành, cho nên liên tiếp lấy đủ mọi lý do đùn đẩy trách nhiệm... Dùng suy nghĩ ti tiện của Phong Tiểu Tiểu mà phỏng đoán, thì có lẽ tên kia đã sớm ước gì Cronus có thể nhanh chóng trốn ra, như vậy cho dù không thể thay đổi ngôi vị chủ thần Olympus, nhưng ít nhất cũng có thể khiến cho Zeus gặp thêm chút rắc rối...
Chức trách của Tartarus là không thể rời khỏi vực sâu vô tận, bởi vì vực sâu vô tận cũng chính là bản thân ông ta.
Vì thế Poseidon không chịu đến, ông ta cũng chẳng làm gì được tên đầu gỗ kia. Còn về phần thông báo cho nhiều người khác hoặc là tạo áp lực ấy hả? Thứ nhất, bản thân Tartarus không phải người có tính cách hay bép xép, mách lẻo, thứ hai ông ta cũng không muốn vì chuyện này mà gây ra khủng hoảng cho chư thần.
Thế nên khi Amphitrite đột nhiên bị bắt đến địa ngục, Tartarus bất ngờ nhanh trí, phát hiện có vẻ như thấy được một tia hy vọng rồi...
“Vương hậu và quân vương các giới được chính thức thừa nhận đều có thể có chung quyền lợi và vinh quang, ví dụ như Hera và Zeus, Persephone và Hades, hoặc Amphitrite và Poseidon... Cho nên, Tartarus mới giam cầm Amphitrite ở chỗ cánh cửa đồng, hiện tại ngoại trừ Poseidon ra thì chỉ có cô ta có năng lực bảo vệ cửa dồng. Trừ phi Poseidon tự mình đến đây sửa lại cửa đồng, nếu không nơi đó vẫn phải cần thần lực của chính Amphitrite để duy trì cho đến vĩnh viễn.” Thần khổng lồ trăm tay ngồi xổm xuống, gần như nằm sấp mà ghé vào trước đoàn người Phong Tiểu Tiểu, dùng thanh âm điếc tai nhức óc nhưng lại tự cho là nhỏ nhẹ mà mật báo.
Phong Tiểu Tiểu đau răng: “... Nói cách khác, đây chính là bắt con tin ép Poseidon lộ diện hả?” Cô dừng lại một lúc lại nói: “Thật ra ông hoàn toàn có thể đứng lên để nói, dù sao ông có thì thầm thì chúng tôi cũng nghe được vô cùng vang dội.”
Thần khổng lồ trăm tay ấm ức nhìn Phong Tiểu Tiểu một cái, chậm rãi thẳng người lên phủi phủi quần áo, vẫn ngồi xổm dưới đất như trước, gật đầu: “Ngài Tartarus rất tức giận. Dù sao nếu nhóm tội phạm trong vực sâu vô tận thật sự chạy thoát ra được, thì chắc chắn sẽ là chuyện làm người ta vô cùng đau đầu. Cho nên tốt nhất là các người nên báo lại cho Poseidon sớm một chút, bảo anh ta tranh thủ thời gian mà nhanh chóng tới một đây một lần, nếu không có khả năng anh ta sẽ phải kiếm vương hậu khác đó.” Mà hóa ra Aphrodite lại bị bắt làm lính, thế thân cho tên mấy tốt cuối cùng trước mặt Tartarus, thủ vững trận địa phòng ngự thứ nhất trước một đám tội phạm lớn đến kinh người...
Dương Nghiên châm điếu thuốc, phả ra và hít vào cáo vòng khói đó, sau đó khinh bỉ: “Bắt nạt phụ nữ thì đáng mặt gì là anh hùng?”
Trái với minh hậu Persephone vừa nhắc tới, khí tiết của Amphitrite quả thật là đầy đủ khiến người ta cảm động, ít nhất trong mớ quan hệ hỗn loạn của đám thần Hy Lạp thì vị nữ thần này xem như thuần khiết hiếm thấy.
Thần khổng lồ trăm tay bĩu môi, đang định nói gì đó, một bóng người cao lớn đã chậm rãi đi ra từ sau tấm màn đen của vực sâu.
Phục Hy giương mắt nhìn lên, một người đàn ông toàn thân đều như bị bao phủ bởi bóng tối đi tới: “... Không phải bắt nạt cô ta.”
Dương Nghiên suýt nữa bị sặc thuốc, vừa mới nói xấu người ta xong, chính chủ lại đột nhiên xuất hiện, tình huống xấu hổ như vậy cho dù là da mặt anh ta dày mấy cũng có chút ngượng ngùng.
Thần khổng lồ trăm tay vội vàng cúi người thần phục, người đàn ông không để ý mà đi lướt qua ông ta, đứng ở trước mặt Phục Hy, trầm mặc một lúc rồi mới tiếp tục nói: “Tôi là gần nhất với thần nguyên thủy Chaos. Có lẽ những thần khác sẽ không hiểu, nhưng anh nhất định có thể hiểu... Cửa đồng tan vỡ không phải điều ngẫu nhiên hoặc ngoài ý muốn, nó tượng trưng cho hậu quả càng đáng sợ hơn.”
Ví dụ như tận thế?
Phục Hy gật đầu: “Tôi biết.” Rồi sau đó lại lạnh lùng cười, “Vậy thì đã sao?”
“...” Tartarus nhìn chằm chằm Phục Hy một hồi lâu: “Tôi cũng không muốn áp đặt trách nhiệm gì lên người các vị thần sử ngoại tịch, đây vốn là chuyện của chúng tôi. Nhưng là một trong các thần tọa, Amphitrite không giống các người, cô ta... hay bất cứ một vị thần nào khác, bọn họ đều có trách nhiệm đền bù và cứu vãn mọi thứ.”
Nói như vậy cũng không quá, bởi vì nghiêm khắc tính ra mà nói, đây thuộc loại chuyện nhà người ta, hơn nữa lại còn là chuyện quan trọng, quả thật không phải chuyện mà người ngoài bọn họ nên xen vào.
Phong Tiểu Tiểu vội nói tiếp: “Chúng tôi sẽ mau chóng liên lạc với Poseidon, vậy trước tiên cứ để Amphitrite ở lại chỗ ngài vậy.”
Tartarus nhìn Phong Tiểu Tiểu, lại nhìn sang phía Phục Hy, hiển nhiên muốn chờ anh tỏ thái độ.
Phục Hy tất nhiên không có khả năng phản đối, vì thế sau khi chính mắt xác nhận đối phương gật đầu, Tartarus mới vừa lòng, tự cho là săn sóc đưa ra một điều kiện phúc lợi khác: “Để báo đáp, trước khi Poseidon đến, tôi cũng sẽ giúp các người để ý tên Ganymede kia. Tuy chỗ của tôi cũng không thích hợp để một thiếu niên yếu đuối ở lâu, nhưng nếu chỉ là tách anh ta khỏi Persephone thì không thành vấn đề.”
Hades yên lặng gật đầu, bởi vì cha mẹ vợ của ông ta là những kẻ có lòng dạ nham hiểm, nên có khả năng Persephone sẽ không nể mặt ông ta, nhưng nếu Tartarus lên tiếng, vậy chắc cô ta sẽ không thể không nghe theo...
Một lần nữa lại bắt xe từ minh giới trở lại trần gian, Phong Tiểu Tiểu có chút cảm thán, cũng có chút khó hiểu, trước kia cô cũng không nghiên cứu sâu về thần thoại, cho nên chỉ nghe nói chút ít về sự tích cướp vợ của Hades. Cô vẫn luôn cho rằng đó là một người đàn ông yêu vợ sâu sắc, mà tương tự, trong ấn tượng của cô, Persephone vẫn luôn là một cô gái dịu dàng xinh đẹp làm người ta cảm thấy dễ thân. Nếu không thì tại sao Hades lại cố dùng mọi cách để cưới được cô ta?!
Nhưng xuống minh giới một chuyến, từ trong miệng Dương Nghiên đào ra được ít tình sử của minh hậu được che giấu tương đối kỹ, thì lúc này ấn tượng của cô về Persephone lập tức sụp đổ.
Không trung, hải dương, địa ngục... Ba vị vua của ba giới có ba bà vợ với những tính cách khác nhau, trong đó rõ ràng Hera là một người mạnh mẽ khí phách, nhưng từ đầu tới cuối cũng chỉ một lòng với một tên thần cặn bã.
Amphitrite thì khiêm tốn nhún nhường hơn, sau khi gả cho Poseidon không chỉ chuyên tâm yêu chồng của mình, thậm chí cũng không gây khó dễ tình nhân của chồng trước mặt người ngoài, quả thực là quá giữ thể diện cho người đàn ông của mình.
Chỉ có Persephone... Đó là một em gái khiến Phong Tiểu Tiểu không tài nào hiểu nổi.
Chưa nói đến việc trước khi cô ta gả cho Hades thì đã từng gian díu với Zeus, chỉ nói đến việc cô ta đã lập gia đình mà còn sinh cho Zeus một đứa con gái, đã vậy còn dám tranh giành đàn ông với thần tình yêu ngay trước mặt chồng... Với tính cách của Hades, không bỏ cô ta cũng đã khó tin rồi, chứ đừng nói mấy ngàn năm qua minh vương vẫn luôn thừa nhận và giữ gìn địa vị của cô ta, hằng năm còn bằng lòng cho cô ta tự do về mặt đất tám tháng, thậm chí còn mấy lần nghe theo cô vợ này mà phá hủy nguyên tắc công chính liêm minh của mình để cho một vài anh hùng Hy Lạp cổ - những người vốn nên chết - chạy thoát...
Thần mùa xuân giày vò tôi trăm ngàn lần, tôi vẫn yêu thần mùa xuân như lúc đầu... Chẳng lẽ Persephone mang vòng hào quang trâu bò của Mary Sue trong truyền thuyết, chính là cái kiểu nữ chính trong tiểu thuyết NP, ngồi giữa hậu cung còn có thể khiến những người đàn ông không ghen tuông phát điên sao?
“Đương nhiên không phải.” Dương Nghiên khinh bỉ Phong Tiểu Tiểu, “Tuy không biết nguyên nhân cụ thể, nhưng nếu có nghiên cứu qua về thần thoại Hy Lạp thì cô sẽ biết, những vị thần cưới vợ đều do Zeus sắp đặt, hoặc do tình thế, nói chung đều do vận mệnh cho phép... Cho dù là lý do nào thì nhóm vợ chồng các vị thần Olympus sẽ không có chuyện ly hôn.”
Ví dụ như Hera đã từng phản lại Zeus, nếu đổi lại là hoàng đế cổ đại thì đã chém đầu bà vợ này rồi, chưa nói đến việc lúc ấy đối phương còn chưa chuyển lên chính thức. Nhưng sau khi trừng phạt, Zeus lại vẫn tuyên bố thừa nhận địa vị người vợ hợp pháp duy nhất của đối phương. Vậy trong đó, nguyên nhân do bị chúng thần gây áp lực là điều không thể nghi ngờ, nhưng nói thẳng ra, cũng thể hiện loại gắn kết với nhau vì lợi ích.
Trường hợp của Hades không khác lắm, cho dù thần nguyên thủy và mười hai chủ thần lấy ai cũng sẽ khiến thần tối cao kiêng kỵ, ông ta lại không thích nữ thần cấp quá thấp, mà sau khi tuyển chọn trong đám con gái của Zeus, trừ thần xử nữ Athena hoàn toàn không thể lấy thì người thích hợp nhất để kết hôn chính là Persephone. Hơn nữa, thuộc tính của đối phương và thuộc tính của ông ta có thể bổ sung cho nhau, vì thế kết quả liền đơn giản dễ thấy như vậy...
“Thần thoại Hy Lạp quả là thần kỳ...” Phong Tiểu Tiểu cảm thán một câu, sau đó nhìn thế giới xa lạ bốn phía trên mặt đất, không nhịn được hỏi: “Hiện tại cho tôi hỏi một câu, đây là đâu?”
Dương Nghiên cũng nhìn phong cảnh xung quanh, trầm mặc mười phút mới mở miệng: “Nếu đoán không sai thì hiện tại chúng ta đang ở vùng đất do thần Hy Lạp thống trị... Các vị, xin hỏi mọi người có hộ chiếu không?”