Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 67
CHƯƠNG 67
Cậu ta không thể vô duyên vô cớ xuất hiện, nhưng đã lúc lâu mà không đi vào vấn đề chính, không ai có thời gian phí phạm với cậu ta.
Thấy tôi thẳng thắn như vậy, cậu ta nhíu mày, bĩu môi nói: “Thẩm Mai Trang, con gái quá thông minh không phải chuyện tốt.”
Tôi không thèm để ý cậu ta, cầm túi lên chuẩn bị đi.
Bị cậu ta ngăn lại: “Kiểm toán Phó Thị có liên quan đến tương lai Phó Thị, chị đã từng suy nghĩ cẩn thận xem tại sao Phó Kiến Hưng lại bỏ qua AC mà lựa chọn tôi không?”
Tôi ngồi lại chỗ ngồi, không nói gì, chỉ tiếp tục chờ cậu ta nói tiếp.
Cậu ta tìm một chỗ ngồi xuống bên cạnh tôi nói: “Phó Thị đã niêm yết trên sàn chứng khoán một năm nay, nhìn từ bên ngoài, Phó thị phát triển như mặt trời ban trưa, không có vấn đề gì, nhưng chị hãy suy nghĩ kỹ một chút, tại sao dự án mà chị và viện trưởng Lục phụ trách chẳng qua chỉ chậm trễ mấy ngày, mà đã tạo thành tổn thất kinh tế to lớn với Phó Thị? Chị thật cho rằng do Phó Thị phát triển quá nhanh, nên trì hoãn tài chính gây ra tổn thất?”
Tôi nhíu mày, không nói gì, chờ cậu ta tiếp tục nói.
“Phó Thị lớn như vậy mà lại gặp tổn thất chỉ vì số dư một dự án công trình trì hoãn, điều này có nghĩa rất có thể tài chính dự trữ nội bộ Phó Thị đã thâm hụt, Phó Kiến Hưng không tiếp tục hợp tác với AC, là bởi vì một khi bảng báo cáo kiểm toán của AC chỉ ra Phó Thị thâm hụt, như vậy sẽ dẫn tới cổ phiếu Phó Thị giảm lớn, khiến các cổ đông hoang mang.”
Nghe cậu ta nói vậy, tôi chỉ hơi nhíu mày, sau đó nhìn về phía cậu ta nói: “Nhưng Phó Kiến Hưng cũng không trực tiếp chỉ định muốn các cậu tới làm kiểm toán của Phó Thị, huống hồ, tôi làm tổng thanh tra của công ty, tôi chắc chắn biết rõ tình hình của Phó Thị hơn cậu?”
“A!” Cậu ta cười lạnh: “Thẩm Mai Trang, quá võ đoán không phải chuyện tốt.”
Tôi đứng dậy, không nhiều lời với cậu ta nữa, mở miệng nói: “Tôi đã từng nói phải cạnh tranh kiểm toán của Phó Thị, vậy cứ xem bản lĩnh của các cậu về tín dụng đi, tôi nghĩ, tôi hiểu rõ tình hình Phó Thị hơn cậu, tổng giám đốc Trần hãy về nhà ngoan ngoãn chờ tin tức đi.”
Nói xong, tôi ra khỏi phòng nghỉ, trực tiếp lên xe.
Sau khi khởi động xe, tôi ngẫm lại lời của cậu ta, lời này cũng không phải là nói liều, nhưng cũng không thể tin hoàn toàn. Mấy năm nay, Phó Thị không phải là không xuất hiện tình huống số dư trì hoãn tạo thành tổn thất, cho nên đây là chuyện bình thường.
Nhưng cũng không bài trừ tài chính Phó Thị có vấn đề.
Cậu ta không thể vô duyên vô cớ xuất hiện, nhưng đã lúc lâu mà không đi vào vấn đề chính, không ai có thời gian phí phạm với cậu ta.
Thấy tôi thẳng thắn như vậy, cậu ta nhíu mày, bĩu môi nói: “Thẩm Mai Trang, con gái quá thông minh không phải chuyện tốt.”
Tôi không thèm để ý cậu ta, cầm túi lên chuẩn bị đi.
Bị cậu ta ngăn lại: “Kiểm toán Phó Thị có liên quan đến tương lai Phó Thị, chị đã từng suy nghĩ cẩn thận xem tại sao Phó Kiến Hưng lại bỏ qua AC mà lựa chọn tôi không?”
Tôi ngồi lại chỗ ngồi, không nói gì, chỉ tiếp tục chờ cậu ta nói tiếp.
Cậu ta tìm một chỗ ngồi xuống bên cạnh tôi nói: “Phó Thị đã niêm yết trên sàn chứng khoán một năm nay, nhìn từ bên ngoài, Phó thị phát triển như mặt trời ban trưa, không có vấn đề gì, nhưng chị hãy suy nghĩ kỹ một chút, tại sao dự án mà chị và viện trưởng Lục phụ trách chẳng qua chỉ chậm trễ mấy ngày, mà đã tạo thành tổn thất kinh tế to lớn với Phó Thị? Chị thật cho rằng do Phó Thị phát triển quá nhanh, nên trì hoãn tài chính gây ra tổn thất?”
Tôi nhíu mày, không nói gì, chờ cậu ta tiếp tục nói.
“Phó Thị lớn như vậy mà lại gặp tổn thất chỉ vì số dư một dự án công trình trì hoãn, điều này có nghĩa rất có thể tài chính dự trữ nội bộ Phó Thị đã thâm hụt, Phó Kiến Hưng không tiếp tục hợp tác với AC, là bởi vì một khi bảng báo cáo kiểm toán của AC chỉ ra Phó Thị thâm hụt, như vậy sẽ dẫn tới cổ phiếu Phó Thị giảm lớn, khiến các cổ đông hoang mang.”
Nghe cậu ta nói vậy, tôi chỉ hơi nhíu mày, sau đó nhìn về phía cậu ta nói: “Nhưng Phó Kiến Hưng cũng không trực tiếp chỉ định muốn các cậu tới làm kiểm toán của Phó Thị, huống hồ, tôi làm tổng thanh tra của công ty, tôi chắc chắn biết rõ tình hình của Phó Thị hơn cậu?”
“A!” Cậu ta cười lạnh: “Thẩm Mai Trang, quá võ đoán không phải chuyện tốt.”
Tôi đứng dậy, không nhiều lời với cậu ta nữa, mở miệng nói: “Tôi đã từng nói phải cạnh tranh kiểm toán của Phó Thị, vậy cứ xem bản lĩnh của các cậu về tín dụng đi, tôi nghĩ, tôi hiểu rõ tình hình Phó Thị hơn cậu, tổng giám đốc Trần hãy về nhà ngoan ngoãn chờ tin tức đi.”
Nói xong, tôi ra khỏi phòng nghỉ, trực tiếp lên xe.
Sau khi khởi động xe, tôi ngẫm lại lời của cậu ta, lời này cũng không phải là nói liều, nhưng cũng không thể tin hoàn toàn. Mấy năm nay, Phó Thị không phải là không xuất hiện tình huống số dư trì hoãn tạo thành tổn thất, cho nên đây là chuyện bình thường.
Nhưng cũng không bài trừ tài chính Phó Thị có vấn đề.
Bình luận facebook