Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1514
Cô hỏi: “Vậy cô thì sao?”
“Trong tiệm của tôi không có camera giám sát, tôi sẽ nói mình cái gì cũng không biết, bọn họ sẽ không làm tôi khó xử…
“Diệp Thiên Thanh cảm thấy Miêu Thúy là gieo gió gặt bão, hơn nữa, trong lòng cô cũng rất xin lỗi cô gái này, bởi vì cô và Đế Bắc Lâm đã xảy ra loại chuyện đó.
Đế Anh Thy nghĩ, làm sao có thể không làm khó được cơ chứ? Đến lúc đó chồng cô ấy sẽ không vì kẻ thứ ba mà làm loạn sao?
Tài xế ở bên ngoài bước vào, Đế Anh Thy nói: “Gọi cho cô ấy một chiếc xe tới bệnh viện, sau đó cho cô ấy biết địa chỉ nhà tôi, nếu muốn báo thù thì hãy đến tìm tôi!”
“Vâng” Tài xế lôi Miêu Thúy vẫn đang gào khóc ném ra ngoài cửa.
Cửa hàng đã yên tĩnh lại.
Đế Anh Thy ngắm lại những bông hoa cô vừa mới thấy: ”Anh ba, chúng ta mua những bông hoa này đi”
“Được” Diệp Cầm Dật ngây người, vô ý hỏi: “Cô gọi anh ta là… anh ba? Anh ruột của cô à?” Đế Bắc Lâm sắc mặt không tốt: “Đây không phải câu cô nên hỏi.”
“..” Diệp Thiên Thanh ngậm miệng, không nói chuyện nữa.
Đế Anh Thy nhẹ nhàng vô vỗ cánh tay của anh ba;” Anh ba anh hung dữ như vậy làm gì?” Đế Bắc Lâm dịu dàng cười với em gái.
Đế Anh Thy cười: “Chúng tôi nhìn rất giống nhau à?” Diệp Thiên Thanh bắt đầu thấy xấu hổ vì suy nghĩ liều lĩnh của mình, rồi thở phào nhẹ nhõm:”… Giống”
Thì ra là anh trai à, vậy cô không cần lo lắng nữa rồi… Cũng không đúng, nhỡ đâu bác sĩ Đế đã có vợ rồi thì sao? Vẫn là vạch rõ ranh giới ra thì tốt hơn…
Đế Anh Thy nhìn khẩu trang Diệp Thiên Thanh đeo, chần chừ nói: “tôi có một câu hỏi hỏi hơi tế nhị một chút, mặt của cô bị làm sao vậy?”
“Mặt bị người ta rạch, có rất nhiều vết sẹo do dao cứa” Diệp Thiên Thanh cúi đầu, nói.
“Đáng sợ như vậy sao… nhưng mà cô yên tâm, anh ba của tôi là một bác sĩ giỏi, xóa sẹo thuộc loại giỏi nhất đất!”Đế Anh Thy tự tin kéo anh ba ra giới thiệu.
Diệp Thiên Thanh liền che giấu ánh mắt đang lấp la lấp lánh.
“Anh Thy, đi thôi” Đế Bắc Lâm kéo lấy tay cô rồi bảo Diệp Thiên Thanh: “Mang hoa lên xe đi”
“Vâng” Đế Anh Thy bị Đế Bắc Lâm kéo lên xe, hình như không muốn ở lại một chút nào.
“Anh ba, tại sao anh lại không đồng ý với em vậy? Trị sẹo trên mặt cô gái đó đi mài”
“Em xem cô gái đó giống như sẽ trả nổi tiền không?”
“Aiya, người ta không trả nổi, thế thì đừng thu tiền nữa là được chứ gì? Dù sao anh cũng rảnh rỗi như vậy, coi như làm việc tốt đi? Bởi vì trên mặt có sẹo nên cả đời phải đeo khẩu trang, khó chịu lắm đấy?”
Đế Bắc Lâm véo nhẹ chiếc mũi nhỏ xinh của cô: “Anh Thy nhà chúng ta tốt bụng như vậy đấy! Được rồi, anh ba sẽ sắp xếp thời gian chữa trị giúp cô ta”
Đế Anh Thy cười: “Anh ba là tốt nhất!” Cuối cùng cũng về đến nhà, tâm trạng của anh cũng không còn tốt đẹp nữa!
Đang định bảo tài xế chuyển hoa lên thì Tư Hải Minh đến.
“Trong tiệm của tôi không có camera giám sát, tôi sẽ nói mình cái gì cũng không biết, bọn họ sẽ không làm tôi khó xử…
“Diệp Thiên Thanh cảm thấy Miêu Thúy là gieo gió gặt bão, hơn nữa, trong lòng cô cũng rất xin lỗi cô gái này, bởi vì cô và Đế Bắc Lâm đã xảy ra loại chuyện đó.
Đế Anh Thy nghĩ, làm sao có thể không làm khó được cơ chứ? Đến lúc đó chồng cô ấy sẽ không vì kẻ thứ ba mà làm loạn sao?
Tài xế ở bên ngoài bước vào, Đế Anh Thy nói: “Gọi cho cô ấy một chiếc xe tới bệnh viện, sau đó cho cô ấy biết địa chỉ nhà tôi, nếu muốn báo thù thì hãy đến tìm tôi!”
“Vâng” Tài xế lôi Miêu Thúy vẫn đang gào khóc ném ra ngoài cửa.
Cửa hàng đã yên tĩnh lại.
Đế Anh Thy ngắm lại những bông hoa cô vừa mới thấy: ”Anh ba, chúng ta mua những bông hoa này đi”
“Được” Diệp Cầm Dật ngây người, vô ý hỏi: “Cô gọi anh ta là… anh ba? Anh ruột của cô à?” Đế Bắc Lâm sắc mặt không tốt: “Đây không phải câu cô nên hỏi.”
“..” Diệp Thiên Thanh ngậm miệng, không nói chuyện nữa.
Đế Anh Thy nhẹ nhàng vô vỗ cánh tay của anh ba;” Anh ba anh hung dữ như vậy làm gì?” Đế Bắc Lâm dịu dàng cười với em gái.
Đế Anh Thy cười: “Chúng tôi nhìn rất giống nhau à?” Diệp Thiên Thanh bắt đầu thấy xấu hổ vì suy nghĩ liều lĩnh của mình, rồi thở phào nhẹ nhõm:”… Giống”
Thì ra là anh trai à, vậy cô không cần lo lắng nữa rồi… Cũng không đúng, nhỡ đâu bác sĩ Đế đã có vợ rồi thì sao? Vẫn là vạch rõ ranh giới ra thì tốt hơn…
Đế Anh Thy nhìn khẩu trang Diệp Thiên Thanh đeo, chần chừ nói: “tôi có một câu hỏi hỏi hơi tế nhị một chút, mặt của cô bị làm sao vậy?”
“Mặt bị người ta rạch, có rất nhiều vết sẹo do dao cứa” Diệp Thiên Thanh cúi đầu, nói.
“Đáng sợ như vậy sao… nhưng mà cô yên tâm, anh ba của tôi là một bác sĩ giỏi, xóa sẹo thuộc loại giỏi nhất đất!”Đế Anh Thy tự tin kéo anh ba ra giới thiệu.
Diệp Thiên Thanh liền che giấu ánh mắt đang lấp la lấp lánh.
“Anh Thy, đi thôi” Đế Bắc Lâm kéo lấy tay cô rồi bảo Diệp Thiên Thanh: “Mang hoa lên xe đi”
“Vâng” Đế Anh Thy bị Đế Bắc Lâm kéo lên xe, hình như không muốn ở lại một chút nào.
“Anh ba, tại sao anh lại không đồng ý với em vậy? Trị sẹo trên mặt cô gái đó đi mài”
“Em xem cô gái đó giống như sẽ trả nổi tiền không?”
“Aiya, người ta không trả nổi, thế thì đừng thu tiền nữa là được chứ gì? Dù sao anh cũng rảnh rỗi như vậy, coi như làm việc tốt đi? Bởi vì trên mặt có sẹo nên cả đời phải đeo khẩu trang, khó chịu lắm đấy?”
Đế Bắc Lâm véo nhẹ chiếc mũi nhỏ xinh của cô: “Anh Thy nhà chúng ta tốt bụng như vậy đấy! Được rồi, anh ba sẽ sắp xếp thời gian chữa trị giúp cô ta”
Đế Anh Thy cười: “Anh ba là tốt nhất!” Cuối cùng cũng về đến nhà, tâm trạng của anh cũng không còn tốt đẹp nữa!
Đang định bảo tài xế chuyển hoa lên thì Tư Hải Minh đến.
Bình luận facebook