Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 309
Bà Thu Huệ và Mỹ Tâm đồng loạt cau mày nhìn Mỹ An, không ai đoán ra ý tứ trong câu này của cô.
Bà Thu Huệ khẽ lắc đầu:
“Mẹ nghĩ là không được, mẹ đến thăm hai đứa một lúc thôi”
“Ông ta không cho mẹ về ở với con gái ruột mấy ngày luôn sao?” - Mỹ An nói với giọng châm chọc.
Mỹ Tâm trong lòng thầm nói không xong, xem ra em gái cô sắp dùng chiêu độc rồi.
Kết quả đúng như Mỹ Tâm nghĩ, Mỹ An không cho mẹ mình rời khỏi đây.
Bà Thu Huệ biết con gái đang muốn giam lỏng mình nhưng cũng không nói gì, dù sao lâu rồi không được ở bên con gái, bà cũng muốn gần gũi hơn.
“Em định làm vậy thật sao?” - Mỹ Tâm kéo Mỹ An ra một góc nói chuyện.
“Đây là cách duy nhất có thể kéo dài thời gian, không có mẹ, ông ta sẽ không rời đi đâu”
Mỹ Tâm day day thái dương, cô không ngờ tới cách này Mỹ An cũng nghĩ ra được.
“Chị hai, em đúng là muốn dùng mẹ cầm chân ông ta nhưng em cũng muốn được nhìn thấy mẹ nhiều hơn” - Mỹ An rũ mắt.
Mỹ Tâm mặc dù không đồng tình cảm với cách làm này của Mỹ An nhưng nếu em gái đã muốn thể thì cô sẽ luôn ủng hộ.
Lưu Văn Trương sau khi nghe vệ sĩ báo tin lại liền nổi giận, chuyện gì cũng không làm ông ta lung lay nhưng hễ là chuyện về bà Thu Huệ thì ông ta khó lòng kiềm chế.
Ông ta gọi điện cho Thanh Bách, muốn anh đến gặp ông ta để giải quyết.
“Người phụ nữ của con đang giảm lòng người phụ nữ của cha, con xem mà tính đi”
“Bọn họ là mẹ con ruột đó, ông không phải lo” - Thanh Bách nhếch môi.
“Con đừng giả vờ không nhìn ra ý đồ của Mỹ An.”
Thanh Bách nhún vai, hờ hững đáp:
“Thì sao? Tôi đã giúp ông đủ rồi, bây giờ Mỹ An cũng nói không cần tôi nữa, tôi còn nhúng tay vào chuyện này làm gì?
“Đừng đem những chuyện này đổ hết lên đầu ta, ta đã nương tay với người phụ nữ của con lắm rồi.
Là nó không biết dừng tay, chỉ cần nó ngoan ngoãn trở về
bên con, để cho ta và Thu Huệ rời đi thì mọi chuyện đã êm xuôi rồi”
Thanh Bách rốt cuộc đã hiểu sao Mỹ An lại kiên quyết không buông tay vậy rồi, bởi vì nếu cô làm vậy khác nào chiều theo ý muốn của hung thủ hại chết cha mình.
Nếu Mỹ An chọn sống bên anh mà quên đi tất cả khác nào đang chọn đứng cùng phe với những kẻ đã phá nát gia đình mình.
Đến anh còn không cách nào tha thứ được cho cha mình thì sao có thể mong cô sẽ làm được.
Anh hiện tại chỉ muốn mặc kệ tất cả mà thôi, Mỹ An không cần anh, anh dụng tâm thêm cũng được gì.
“Ông không xứng có được hạnh phúc” - Thanh Bạch chỉ để lại một câu rồi rời
Sáng hôm sau Mỹ An bị mùi thức ăn đánh thức, cô choàng tỉnh dậy vội vàng bước xuống lầu nhìn vào bếp.
Mẹ của cô đang nấu ăn, hơn nữa còn là những món hai chị em vô cùng yêu thích.
Mỹ An hít sâu một hơi quay trở lên lầu, lòng cô không giấu được nỗi bồi hồi.
Mỹ Tâm cũng từ trong phòng đi ra đặt tay lên vai cô:
“Em đừng có khóc đó.”.
Bà Thu Huệ khẽ lắc đầu:
“Mẹ nghĩ là không được, mẹ đến thăm hai đứa một lúc thôi”
“Ông ta không cho mẹ về ở với con gái ruột mấy ngày luôn sao?” - Mỹ An nói với giọng châm chọc.
Mỹ Tâm trong lòng thầm nói không xong, xem ra em gái cô sắp dùng chiêu độc rồi.
Kết quả đúng như Mỹ Tâm nghĩ, Mỹ An không cho mẹ mình rời khỏi đây.
Bà Thu Huệ biết con gái đang muốn giam lỏng mình nhưng cũng không nói gì, dù sao lâu rồi không được ở bên con gái, bà cũng muốn gần gũi hơn.
“Em định làm vậy thật sao?” - Mỹ Tâm kéo Mỹ An ra một góc nói chuyện.
“Đây là cách duy nhất có thể kéo dài thời gian, không có mẹ, ông ta sẽ không rời đi đâu”
Mỹ Tâm day day thái dương, cô không ngờ tới cách này Mỹ An cũng nghĩ ra được.
“Chị hai, em đúng là muốn dùng mẹ cầm chân ông ta nhưng em cũng muốn được nhìn thấy mẹ nhiều hơn” - Mỹ An rũ mắt.
Mỹ Tâm mặc dù không đồng tình cảm với cách làm này của Mỹ An nhưng nếu em gái đã muốn thể thì cô sẽ luôn ủng hộ.
Lưu Văn Trương sau khi nghe vệ sĩ báo tin lại liền nổi giận, chuyện gì cũng không làm ông ta lung lay nhưng hễ là chuyện về bà Thu Huệ thì ông ta khó lòng kiềm chế.
Ông ta gọi điện cho Thanh Bách, muốn anh đến gặp ông ta để giải quyết.
“Người phụ nữ của con đang giảm lòng người phụ nữ của cha, con xem mà tính đi”
“Bọn họ là mẹ con ruột đó, ông không phải lo” - Thanh Bách nhếch môi.
“Con đừng giả vờ không nhìn ra ý đồ của Mỹ An.”
Thanh Bách nhún vai, hờ hững đáp:
“Thì sao? Tôi đã giúp ông đủ rồi, bây giờ Mỹ An cũng nói không cần tôi nữa, tôi còn nhúng tay vào chuyện này làm gì?
“Đừng đem những chuyện này đổ hết lên đầu ta, ta đã nương tay với người phụ nữ của con lắm rồi.
Là nó không biết dừng tay, chỉ cần nó ngoan ngoãn trở về
bên con, để cho ta và Thu Huệ rời đi thì mọi chuyện đã êm xuôi rồi”
Thanh Bách rốt cuộc đã hiểu sao Mỹ An lại kiên quyết không buông tay vậy rồi, bởi vì nếu cô làm vậy khác nào chiều theo ý muốn của hung thủ hại chết cha mình.
Nếu Mỹ An chọn sống bên anh mà quên đi tất cả khác nào đang chọn đứng cùng phe với những kẻ đã phá nát gia đình mình.
Đến anh còn không cách nào tha thứ được cho cha mình thì sao có thể mong cô sẽ làm được.
Anh hiện tại chỉ muốn mặc kệ tất cả mà thôi, Mỹ An không cần anh, anh dụng tâm thêm cũng được gì.
“Ông không xứng có được hạnh phúc” - Thanh Bạch chỉ để lại một câu rồi rời
Sáng hôm sau Mỹ An bị mùi thức ăn đánh thức, cô choàng tỉnh dậy vội vàng bước xuống lầu nhìn vào bếp.
Mẹ của cô đang nấu ăn, hơn nữa còn là những món hai chị em vô cùng yêu thích.
Mỹ An hít sâu một hơi quay trở lên lầu, lòng cô không giấu được nỗi bồi hồi.
Mỹ Tâm cũng từ trong phòng đi ra đặt tay lên vai cô:
“Em đừng có khóc đó.”.
Bình luận facebook