Đôi lời tác giả => Mình viết fic này thực ra như là hồi tưởng về tuổi thơ của mình thôi, chỉ là bỗng nhiên hôm nay mấy đứa trong xóm cùng nhau tỉ tê tâm sự các thứ, bỗng nhiên mình nhớ về hồi bé. Mình được cái nhớ dai, những sự kiện vui vẻ mình nhớ hết. Tất nhiên sẽ có một chút hư cấu nhưng mình chắc chắn đa số đều là thật. Mình là người Hà Tĩnh, nhưng mình sợ viết đậm chất Hà Tĩnh quá các bạn đọc lại không hiểu, bởi giọng Hà Tĩnh rất nặng, thậm chí những câu nói thường ngày nghe cũng rất khó hiểu nên mình sẽ viết thành từ phổ thông hết ^^
Tôi thì đã từng tự hỏi mình rất nhiều lần như vậy, nhưng chưa bao giờ tìm được câu trả lời cho bản thân mình. Phải chăng nó đã quá quen thuộc, quen thuộc đến nỗi khiến ta không thể đưa ra cái khái niệm rõ ràng? Chỉ biết nghĩ tới những kỉ niệm quá đỗi ngọt ngào và thân thương thuộc về khoảng thời gian đó?
Tôi có một tuổi thơ rất là đẹp và hạnh phúc bên những người bạn của mình…