• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (4 Viewers)

  • Chương 4066-4070

Chương 4066 Muốn hái trái?
Huyết Linh Nhi tra xét khắp nơi, xác định trong cung điện này không còn báu vật, Lục Ly mang theo Huyết Linh Nhi rời khỏi. Tiếp tục! Có Huyết Linh Nhi tìm tòi những di tích này thật là tiện lợi, Lục Ly không ra sức, dễ dàng được một đống báu vật, tuy không có thánh binh nhưng mớ binh khí và năm lu nước chứa thần dịch ước chừng có giá trị không nhỏ. Lục Ly lấy ra một tấm bản đồ hắn tự vẽ, tính toán phương hướng, bay hướng tây bắc. Bên kia có một di tích khá lớn, tuy rằng rất nguy hiểm, nhưng hiện tại hắn không sợ nguy hiểm, cho dù có thần văn cường đại chắc chắn cũng không đánh chết hắn được, phòng ngự của Thánh Sơn rất biến thái. Một đường chạy nhanh, dọc đường gặp rất nhiều mãnh thú, phía trước Lục Ly không dám giết, lần này thì không e ngại gì. Hễ gặp mãnh thú là hắn giết hết, trừ phi là mãnh thú quá mạnh, hắn cảm thấy đánh chết rất tốn sức, lười giết. Linh Trận thuật của Lục Ly rất mạnh, dù là mãnh thú cấp Đế đỉnh phong cũng bị vây khốn, vấn đề là phòng ngự của đám mãnh thú này cực kỳ biến thái, Lục Ly muốn hoàn toàn đánh chết thì khó khăn cực kỳ lớn. Ở trên đường Lục Ly lại gặp được một chiếc chiến thuyền hàn thiết, đó là Chấp Pháp Đội, mang đội là một cường giả của Hoang tộc. Các tộc cử một cường giả vào đội, thấp nhất đều là cấp Đế, có nhiều Thánh Hoàng. Đội người trông thấy Lục Ly nhưng không để ý nhiều, nhìn lướt qua rất nhanh thu lại tầm mắt, chiến thuyền bay đi phương xa. Tiếp tục bay đi hơn mười ngày Lục Ly rốt cuộc đến chỗ thứ hai, nơi này là một di tích rất nổi tiếng, mộ địa của một lão ma từng siêu mạnh, nổi tiếng như cồn khắp Thiên Hoang Tinh Vực. Lão ma từng giết mười mấy tiểu tộc, trên người mang chí bảo nhiều không đếm xuể, trước khi hết thọ nguyên thì tìm một chỗ mộ địa, tiêu phí trăm năm bố trí, còn rõ ràng tuyên bố không cho tộc nhân của ba mươi ba đại tộc đi vào, nếu không thì ngôi mộ sẽ nổ tung. Trước khi lão ma chết còn đi gặp nói chuyện với tộc vương Hoang tộc, tộc vương Hoang tộc truyền lời ra cấm tộc nhân của ba mươi ba đại tộc đi vào. Năm xưa mộ địa này hấp dẫn vô số cường giả tiểu tộc đi vào, bao gồm rất nhiều Thánh Hoàng cũng vào, có nhiều kho báu bí mật bị đào ra. Đương nhiên cũng chết nhiều cường giả, Thánh Hoàng của một tiểu tộc chết ở bên trong. Côn Hoàng Lăng! Côn Hoàng Lăng tồn tại đã hơn hai mươi vạn năm, cường giả đi vào nơi này nhiều vô số kể, không đếm xuể. Đa số kho báu ở bên trong đã bị đào ra, bao gồm thần văn chủ điện cũng bị phá mở. Vẫn còn kho báu sót lại, nhưng chí bảo thánh binh thành danh của Côn Hoàng đã bị lấy đi hết, đám Thánh Hoàng chướng mắt số báu vật còn lại, hơn nữa có rất nhiều chỗ phi thường nguy hiểm. Những Thánh Hoàng này lười đi mạo hiểm, võ giả bình thường không thể phá giải thần văn mạnh như vậy, cho nên dần dà không ai vào chỗ này nữa. - Côn Hoàng Lăng? Lục Ly nhìn lăng viên vô cùng khí phái ở trước mặt, trong lòng có chút kích động, không biết nơi này còn trọng bảo nào không? Nếu có thể kiếm được một món trọng bảo, mà trùng hợp hắn không dùng được, vậy thì hắn có thể lấy đi bán, có thể mãi mãi định cư trong Huyền Vũ Thành. Côn Hoàng Lăng cực kỳ lớn, quang minh chính đại xây dựng ở giữa sườn núi, cực kỳ khí phái và xa hoa. Phía trước lăng viên còn có một quảng trường, trên quảng trường có pho tượng đá lớn, pho tượng điêu khắc Côn Hoàng, bên cạnh có một tấm bia đá viết ký sự cuộc đời của Côn Hoàng, ký tên là tộc vương của Hoang tộc. Lục Ly cẩn thận đọc một lần, bên trên ghi lại đánh giá với Côn Hoàng rất khách quan, không cố ý khen ngợi, chỉ bình tĩnh ghi sự tích của Côn Hoàng. Mặt trên viết rõ con cháu của ba mươi ba tộc đi vào, nếu không thì sẽ đối địch với Hoang tộc. Trên bia còn ghi Côn Điện là nơi chôn Côn Hoàng, bên trong không có bất cứ báu vật, bất cứ người nào không được đi vào đại điện, cũng không được phá hư thần văn trong đó, nếu không sẽ bị Hoang tộc truy sát. - Xem ra... Côn Hoàng và Hoang tộc có quen biết. Lục Ly xem một lúc rồi đi vào, quả nhiên nhiều đại điện đều bị phá mở, trống rỗng, cái gì đều không có, một ít dạ minh châu trên vách tường cũng bị moi ra, cửa bị bứng đi. Lục Ly không có đi tra xét khắp nơi, nơi này nếu có lịch sử mười vạn năm, còn là nơi nổi tiếng trong Thiên Hoang Tinh Vực, vậy không cần dò tìm đại điện bình thường, sẽ không có gì. Huyết Linh Nhi đi tra xét, Lục Ly thì đi lại trong đại điện. Trên vách tường đại điện còn chút tranh vẽ, rất là tinh mỹ, tuy rằng không có đạo vận tồn tại nhưng phi thường xinh đẹp. Chờ suốt hai ngày, Lục Ly không quấy rầy Huyết Linh Nhi, lẳng lặng chờ đợi. Huyết Linh Nhi cũng không có khiến hắn thất vọng, kết quả điều tra rất lý tưởng. “Chủ nhân, ta phát hiện bốn đại điện hoàn chỉnh, trong những đại điện đó hẳn là đều có báu vật. Nhưng những đại điện đó đều có thần văn cực kỳ khủng bố, nếu ngươi dùng thân thể đỡ thì sẽ bị nháy mắt đánh chết!” “Nháy mắt đánh chết?” Lục Ly thầm ngạc nhiên, thần văn ở đây khủng bố đến thế sao? Hắn hỏi thăm: “Vậy ta cưỡi Thánh Sơn bay qua thì có thể đỡ được không?” “Chắc là được.” Huyết Linh Nhi trả lời: “Nhưng ngươi khoan sốt ruột, để ta thử phá giải đã, nếu như có thể phá giải thì ngươi không cần mạo hiểm.” “Tốt!” Lục Ly gật đầu, dựa theo Huyết Linh Nhi chỉ dẫn đi xuống, quẹo qua quẹo lại, đi ba nén nhang, hắn đến một đại điện đổ nát. “Chủ nhân hãy tu luyện ở đây, đừng đi về phía trước, chỗ đó có thần văn sát trận.” Huyết Linh Nhi dặn dò một câu rồi rời đi, Lục Ly ngồi xếp bằng trong đại điện này, bắt đầu tu luyện, tăng tiến những thần văn bí thuật mình đã tham ngộ. Ví dụ Linh Hồn Chi Kiếm, hắn cảm giác còn có không gian tiến bộ. Côn Hoàng Lăng này tồn tại rất nhiều năm, nên đến tìm bảo bối đã sớm đến, nơi này cũng là vùng đất chết công khai không có trọng bảo chỉ có nguy hiểm, cho nên Lục Ly tu luyện tại đây nửa tháng nhưng không thấy một võ giả. Huyết Linh Nhi không truyền âm về, Lục Ly đứng lên đi vào đại điện ở bên ngoài, hắn bố trí mấy thần văn, đều là tiểu thần văn, chỉ dùng vào việc báo động trước.
Chương 4067 Côn Hoàng Lăng
Bố trí xong, Lục Ly yên tâm trở về tu luyện, lần này bế quan hơn ba tháng, Huyết Linh Nhi rốt cuộc truyền âm: “Phá được rồi chủ nhân!” “Tốt!” Lục Ly mừng rỡ mở mắt ra, định đi vào trong thì Huyết Linh Nhi lại truyền âm nói: “Chủ nhân, không thể loạn đi, nhất định phải cưỡi Thánh Sơn đi vào, còn chưa phá vỡ sát trận vòng ngoài.” “Ồ ừ!” Lục Ly vội vàng đi vào Thánh Sơn, Thánh Sơn biến nhỏ, Huyết Linh Nhi khống chế Thánh Sơn bay vào, mới đi vào bên trong thì thần văn nhấp nháy liên tục, từng đợt thần quang đánh xuống, cảm giác giống như vạn mũi tên cùng bắn, lại như sấm đánh ầm ầm, thanh thế rung trời. Ầm ầm ầm! Vô số cột sáng đánh vào Thánh Sơn, Thánh Sơn hơi chấn động, nhưng không có bất cứ chuyện gì. Thánh Sơn tiếp tục bay tới trước, xuyên qua đại điện này. Sau khi xuyên qua đại điện thì thần văn ngừng công kích, phía trước bên trong đại điện có một cánh cửa, Huyết Linh Nhi truyền âm: “Chủ nhân, đẩy mở cửa này là đến bảo địa kia, nơi này hết thảy đều an toàn, yên tâm đi.” Lục Ly vội lao ra ngoài, đẩy cửa ra, giây phút mở cửa, mắt hắn không mở ra được, bên trong đều là thần binh lợi khí, xếp đầy nửa đại điện. - Ôi, nhiều đế binh vậy sao? Lục Ly nhìn lướt qua, xoe tròn mắt, hắn nhìn thấy có ít nhất năm, sáu món đế binh, binh khí khác đều không là vật phàm. Trên nhiều binh khí rậm rạp thần văn, hơi thở hùng hậu như núi. - Ở đây ít nhất có mấy vạn món binh khí nhỉ? Lục Ly âm thầm líu lưỡi, năm xưa Côn Hoàng rốt cuộc giàu cỡ nào? Phải biết rằng, tất cả trọng bảo trong Côn Hoàng Lăng cơ hồ bị lấy đi, chỉ còn lại lẻ tẻ vài cái, nhưng không ngờ còn nhiều thần binh như vậy? Những thần binh bị tùy ý ném dưới đất, thoạt nhìn không được coi trọng. Côn Hoàng quả nhiên giàu đến không tả được, cường giả năm xưa tiếng tăm lừng lẫy Thiên Hoang Tinh Vực danh bất hư truyền. Lục Ly phất tay qua, thu tất cả thần binh ở đây, hắn sưu tầm khắp nơi, xác định bên trong không có kho báu ẩn giấu thì lui ra. Lục Ly cưỡi Thánh Sơn lùi lại, đi đại điện thứ hai. Đại điện này cũng có thần văn phức tạp, nhưng so với hai đại điện phía trước thì đơn giản rất nhiều, chỉ tiêu phí hơn một tháng đã phá giải thần văn. Đại điện này lại lần nữa khiến Lục Ly mừng như điên, nơi này xếp đầy thần dược, hơn nữa rất nhiều thần dược hắn đều chưa từng gặp, đa số đựng trong hộp ngọc, rõ ràng là thần dược rất cấp cao. - Giàu rồi! Lục Ly tùy tiện nhìn lướt qua phát hiện thần dược ở đây ít nhất có mấy vạn gốc. Thần dược lọt vào pháp nhãn của cường giả này thì sẽ không kém, chắc chắn đáng giá nhiều Thiên Thạch. Đại điện thứ ba mất hơn hai tháng, mở ra sau toàn là thần tài, phần lớn Lục Ly không biết tên, nhưng thần tài được chứa trong này thì chất tự nhiên sẽ không quá kém. Số lượng nhiều cỡ mấy vạn món, nếu bán đi chắc chắn lại là Thiên Thạch con số thiên văn. Còn lại một đại điện cuối cùng, lần này mất thời gian càng lâu hơn chút, mất hết bốn tháng mấy, sau khi đi vào thì Lục Ly lộ vẻ mặt ngạc nhiên. Bởi vì bên trong đại điện rất lớn nhưng không có báu vật chồng chất như núi giống mấy đại điện kia, chỉ có một cái hộp nhỏ xíu. Lục Ly mở hộp ra, phát hiện bên trong có một cái bình, trong bình chỉ có một viên đan dược. Lục Ly không dám tùy ý mở ra, chỉ cảm ứng một chút, hắn cũng không biết đan dược này có tác dụng gì. Nhưng này hẳn là chí bảo, nếu không thì đã chẳng được đặt riêng trong đại điện này. “Huyết Linh Nhi, còn nữa không?” Đôi mắt Lục Ly đong đày mong đợi hỏi, nếu lại thêm báu vật của mấy đại điện thì hắn dư sức mua một tòa trang viên ở Huyền Vũ Thành rồi. “Để ta tra xét thử!” Huyết Linh Nhi chui xuống lòng đất, tra xét hết nửa ngày thời gian mới truyền âm nói: “Chủ nhân, chỉ có một đại điện, trong đại điện này hẳn là không có báu vật, chỉ có một bộ quan tài cổ thanh đồng.” “À, vậy chắc không còn rồi.” Lục Ly nhẹ gật đầu, bên ngoài ghi rõ đại điện đó không có báu vật, tuyệt đối không thể đi vào. “Đi thôi, trở về!” Lục Ly phất tay, lần này thu hoạch cũng rất lớn, nhưng không biết giá trị bao nhiêu, có đủ mua một chỗ ở trong Huyền Vũ Thành không? Lúc về khá thuận lợi, trên đường gặp nhiều mãnh thú, có Thánh Sơn nên tự nhiên là không có bất cứ vấn đề gì. Đổi mấy trăm Thiên Lân Thạch trong chợ đen ngoài thành, Lục Ly không lấy ra thần dược trong hai chỗ di tích, mà là lấy ra thần dược của chính hắn, dù sao còn có rất nhiều. Mua đồ trong chợ đen rất đắt, nhưng lúc bán cho bọn họ thì rẻ mạt, Lục Ly tự nhiên sẽ không bán trong chợ đen. Lục Ly nộp phí vào thành mười ngày, sau đó đến thương hội lớn nhất thành, Hoang tộc thương hội. Thương hội này tên như ý nghĩa, là Hoang tộc mở, giá cả vừa phải, không nói thách, danh dự của Hoang tộc được bảo đảm, làm ăn ở đây không sợ bị hố. Một lão già nghênh đón, cười híp mắt hỏi: - Đại nhân, là mua đồ hay bán đồ? Lão nhân này rõ ràng không phải Hoang tộc, chắc được mời vào làm việc. - Bán đồ! Lục Ly thản nhiên nói: - Lượng rất lớn, mang ta đi gặp đại nhân của các ngươi. - Vâng, mời đại nhân! Lão nhân cười híp mắt đưa Lục Ly vào một thiên điện, bên trong có hai Hoang tộc, một lão già đứng, còn có một nữ nhân ngồi sau bàn. Hoang tộc gần giống nhân tộc, nhưng hơi thở không giống nhau, hơi thở của Hoang tộc rất độc đáo, tùy tiện cảm ứng liền có thể nhận ra. Giữa hai chân mày bọn họ có dấu ấn màu lam hình thoi, giống như ngọn lửa màu lam. Lục Ly trông thấy nữ nhân Hoang tộc thì mắt hơi sáng ngời, nữ nhân này rất trẻ tuổi, cực kỳ xinh đẹp, phát ra hơi thở Hoang tộc nồng nặc, nhìn liền cho người cảm giác khác biệt. Quan trọng nhất là nữ nhân này đạt đến cảnh giới Thánh Hoàng, tuy rằng thoạt trông mới vừa đột phá không bao lâu, nhưng trẻ tuổi như thế đã là cảnh giới Thánh Hoàng, không thể không khiến người cảm khái sự cường đại của Hoang tộc. Nữ nhân này giống như mọi Hoang tộc khác, khí chất lạnh băng, xìu mặt, giống như ai đều nợ nàng mấy trăm vạn Thiên Thạch, làm vơi bớt nhan sắc xinh đẹp.
Chương 4068 Thiên Tủy Đan
Lão già đi vào cung kính bẩm báo: - Ly tiểu thư, Đồ Lão, vị khách nhân này muốn bán báu vật! Ly tiểu thư và Đồ Lão nhìn qua. Ly tiểu thư rất nhanh cúi đầu, tiếp tục xem sổ sách trong tay. Đồ Lão bước lại gần hỏi: - Vị khách quan này muốn bán cái gì? Lục Ly lấy ra một chiếc nhẫn không gian đã chuẩn bị sẵn, nói: - Mời đại nhân cho giá. Trong nhẫn không gian đều là thần dược, lấy từ Côn Hoàng Lăng, tất cả chứa trong nhẫn. Đồ Lão nhận lấy, rất nhanh trong mắt lộ ra tia khác lạ, nói: - Những thần dược này đều không tệ, ta cho ngươi số tròn, một vạn Thiên Thạch. Lục Ly nhướng cao chân mày hỏi: - Đại nhân không cần đối chiếu phân rõ từng cái sao? Thần dược trong này có nhiều loại. - Ha ha! Đồ Lão cười khẽ, nét mặt không có nhiều ý cười, thoạt trông có chút ngoài cười nhưng trong không cười, hắn nói: - Ta ở đây mười vạn năm, qua tay thần dược có mấy trăm vạn loại, ngươi cảm thấy ta sẽ phân biệt nhầm sao? Biển hiệu Hoang tộc sẽ không bị hỏng trong tay ta. Trong nhẫn của ngươi có Hắc Tâm Thảo, Thất Hỏa Viêm Diệp... Đồ Lão tùy ý đọc ra tên của mớ thần dược này, nói xong còn lấy một cuốn sách hình ra khỏi nhẫn của mình, đưa cho Lục Ly nói: - Trong này có tên và giá thần dược, vị khách quan này nếu sợ tính sai thì có thể tự tính. - Ta tin tưởng danh dự của Hoang tộc các ngươi! Lục Ly nhìn thoáng qua, không tính số, có thể bán một vạn Thiên Thạch là hắn đã rất thỏa mãn. Phải biết rằng hắn mang thần dược từ Tam Trọng Thiên lên chỉ bán được mấy trăm Thiên Thạch. Lục Ly lại lấy ra một nhẫn không gian, bên trong chứa thần tài. Lão nhân nhận lấy, mắt lại lóe tia sáng khác lạ, lần này tra xét thật lâu, qua thời gian một nén hương mới nói: - Trong nhẫn này của ngươi tổng cộng lại được hơn một vạn Thiên Thạch, ta cho số chẵn một vạn tám nghìn Thiên Thạch đi, cũng có sách hình, ngươi có thể tự đối chiếu. - Không cần! Lục Ly không xem sách hình, vung tay lên nói: - Nếu không tin Hoang tộc thì ta đã không đến đây! Lục Ly lấy ra nhẫn không gian thứ ba, bên trong đều là Thần Khí, có mấy thanh đế binh, đối với hắn thì đế binh không có nhiều tác dụng, uy lực của Trật Tự Thần Liên vượt xa đế binh. Lão già nhận lấy, lộ nét mặt thoải mái, ngẩng đầu nhìn Lục Ly nói: - Không ngờ ngươi vào Côn Hoàng Lăng? Bên trong còn lại cuối cùng mấy đại điện bị ngươi phá giải. - A? Nữ nhân ở sau bàn ngước đầu lên, trên mặt tràn ngập kinh ngạc, nhìn chằm chằm Lục Ly một lúc, trong con ngươi lộ ra một chút tò mò. Người trong Thiên Hoang Tinh Vực có ai không biết thần văn trong Côn Hoàng Lăng cường đại? Không ngờ bị Lục Ly phá giải? Phá giải không trọng yếu, quan trọng là Lục Ly quá trẻ tuổi. Thần văn là thứ cần thời gian mới có thể tham ngộ, người trẻ tuổi vội vàng tu luyện tăng lên sức chiến đấu, làm gì có thời gian đi tham ngộ thần văn. Lục Ly thản nhiên hỏi: - Sao vậy? Ta không thể đi Côn Hoàng Lăng sao? - Không phải vậy! Đồ Lão lắc đầu, nói: - Ai đều có thể đi bảo địa bên ngoài Phi Tiên Giới, dựa vào bản lĩnh lấy được là tài năng của mình. - Vậy hãy cho giá đi! Trong lòng Lục Ly có chút mong đợi, không biết những thần binh này giá trị như thế nào? Trước đó đã có hai vạn tám Thiên Thạch, nếu số binh khí này giá trị sáu, bảy vạn Thiên Thạch thì đủ rồi. Lão nhân tính thật lâu, qua thời gian một nén hương mới nói: - Năm vạn Thiên Thạch đi, vốn không đáng giá nhiều Thiên Thạch như vậy, nhưng những thần binh này đều có ấn ký của Côn Hoàng, cho nên có thể xem như tác phẩm nghệ thuật, cho ngươi giá cả cao một chút. - Năm vạn? Lục Ly có chút thất vọng, năm vạn cộng lại mới được bảy vạn tám, hắn còn thiếu hơn hai vạn Thần Thạch. Hắn suy nghĩ một hồi lại lấy ra mấy lu thần dịch đã lấy trong Hắc Hồ Sơn, hỏi: - Thứ này đáng giá không? - Không đáng tiền! Đồ Lão lắc đầu nói: - Đây là luyện thể, trong Thiên Hoang Tinh Vực có rất nhiều loại thần dịch như vậy, với đống này tối đa cỡ hai nghìn Thiên Thạch. Vẫn không đủ! Lục Ly suy nghĩ một hồi, lấy ra bình ngọc kia, đưa qua hỏi: - Đan dược này đáng giá không? Đây là đan dược đặt trong một đại điện, đại điện to như vậy mà chỉ có một viên đan dược, Lục Ly cảm giác chắc chắn rất đáng giá. Đồ Lão lấy qua, không có mở ra, mà là cảm ứng một chút, theo sau mắt đột nhiên sáng ngời, giật mình kêu lên: - Thiên Tủy Đan, trong Côn Hoàng Lăng có Thần Đan này? - Thiên Tủy Đan? Ly tiểu thư ở sau bàn đột nhiên đứng lên, thoáng chốc vọt tới, chộp lấy cái bình cảm ứng một chút, theo sau hiếm thấy lộ ra nụ cười nói: - Thật sự là Thiên Tủy Đan. Đồ Lão cơ hồ không có do dự, trực tiếp báo giá cho Lục Ly. - Hai trăm vạn Thiên Thạch, chúng ta muốn đan dược này! - Hai trăm... vạn? Lục Ly cho rằng nghe lầm, hắn đoán đan dược này rất đáng giá, nhưng không ngờ giá trị nhiều như vậy, lúc trước lấy ra một đống mới có giá vài vạn Thiên Thạch, một viên đan dược này trị giá hai trăm vạn? Lục Ly cũng không có đồng ý, mà là hỏi thăm: - Đan dược này dùng làm cái gì? Ly tiểu thư không đợi Đồ Lão mở miệng, xen lời hỏi: - Ba trăm vạn, bán không? - A... Lục Ly không ngờ rằng hắn hỏi một câu đã lên giá một trăm vạn? Vào thời khắc này hắn đột nhiên không muốn bán. Bên ngoài có nhiều di tích như vậy, hắn có Huyết Linh Nhi, dễ kiếm báu vật, hắn chỉ thiếu mấy vạn Thiên Thạch, không sốt ruột. Thiên Tủy Đan này rõ ràng là chí bảo, nhất định trợ giúp lớn cho võ giả tu luyện, thứ tốt thật sự không thể mua bằng Thiên Thạch. Ly tiểu thư thấy Lục Ly không nói chuyện, lại hỏi: - Bốn trăm vạn! Bán không? Lục Ly rất quyết đoán lắc đầu nói: - Xin lỗi, đan dược này, ta không bán! Trong Tam Trọng Thiên, đồ tốt đều là có giá vô thị, bởi vì siêu cấp gia tộc không thiếu Thần Nguyên, Thiên Thạch, thứ tốt thật sự tự nhiên sẽ không lấy ra bán, dù bán cũng là đổi báu vật khác đồng giá. Ly tiểu thư này rõ ràng có địa vị không thấp trong Hoang tộc, thân là đệ nhất đại tộc Thiên Hoang Tinh Vực, có thứ tốt gì mà nàng chưa từng thấy qua?
Chương 4069 Ân Hoàng Mộ
Hiện tại rung động bởi vì một viên đan dược, hơn nữa chủ động liên tục tăng giá, việc này chứng minh đan dược này rất quý giá. Nếu đã là đồ tốt thì tự nhiên không thể bán. Ly tiểu thư sắc mặt thoáng chốc lạnh xuống, trầm giọng hỏi: - Ngươi đang trêu cợt chúng ta? Nếu không bán, tại sao lấy ra? Lục Ly cười khẽ nói: - Ta không biết thứ này là cái gì, nhưng ta biết rất quý giá, nếu đây là đồ tốt, ta tự nhiên muốn giữ lại cho chính mình dùng. Hoang tộc các ngươi tự do mua bán, chắc không có chuyện ép mua ép bán chứ? - Đương nhiên sẽ không! Ly tiểu thư mặt âm trầm nói - Ngươi không muốn, tự nhiên sẽ không cưỡng ép ngươi, nhưng ngươi dùng Thiên Tủy Đan cũng không có được ích gì, có tác dụng lớn hơn với tộc ta, đây là đan dược dùng để luyện thể. Thật ra tộc ta không thiếu đan dược loại này, chẳng qua Tông Sư luyện chế Thiên Tủy Đan đã chết, hiện tại cơ hồ không có đan dược này, cho nên ta mới ra giá đó. - Luyện thể? Lục Ly mắt sáng ngời, hắn là linh võ song tu, linh hồn cùng thân thể là trọng điểm, ngược lại không chú trọng nhiều đến thần thông, chân ý. Thân thể của hắn đã thật lâu không tăng lên, hiện tại có cơ hội tăng lên, tự nhiên sẽ không bỏ qua. Hắn suy nghĩ một hồi, chắp tay nói - Xin lỗi, Ly tiểu thư, ta cũng là luyện thể, cho nên đan dược này bản thân ta cần dùng, thân thể cường đại rất quan trọng với ta. - Ngươi mà luyện thể? Ly tiểu thư nhếch mép khinh thường nói: - Nhân tộc các ngươi trời sinh thể chất yếu, luyện thể thì có tiền đồ gì? Thân thể của ngươi có thể luyện đến cấp Đế đỉnh phong không? - Ha ha ha! Lục Ly cười to bảo: - Nhân tộc có thể luyện thể không? Hiện tại thân thể của ta sánh bằng cấp Đế đỉnh phong rồi. - Đừng khoác lác! Ly tiểu thư châm chọc nói: - Nếu thân thể của ngươi có thể miễn cưỡng sánh bằng cấp Đế đỉnh Phong thì bổn tiểu thư tặng cho ngươi một vạn Thiên Thạch, còn nếu không bằng thì ngươi bán Thiên Tủy Đan cho ta, chịu không? - Tốt! Lục Ly mừng rỡ, không ngờ rằng có người chủ động tặng Thiên Thạch cho mình. Hắn nhe răng cười nói: - Đồ Lão làm chứng, Ly tiểu thư đừng nói không giữ lời. Đồ Lão có một loại cảm giác không ổn, nhưng Ly tiểu thư nếu đã nói ra thì Đồ Lão không tiện phản bác, chỉ có thể gật đầu nói: - Lời tiểu thư nhà ta nói tự nhiên giữ lời. - Tốt! Trên mặt Lục Ly tràn ngập tự tin nói - Vậy ta có thể bày ra thực lực thân thể ngay tại đây không? Quân đội trong thành sẽ không bắt ta chứ? - Tự nhiên sẽ không! Đồ Lão càng cảm giác không ổn, hắn đánh ra một luồng sáng, trong đại điện dâng lên vầng sáng, Đồ Lão mở ra thần văn. - Thần Long Biến! Lục Ly trầm giọng quát một tiếng, quần áo trên người rách toạc, tiếp đó toàn thân nháy mắt bị vảy phủ lên, sau lưng mọc ra Long Dực, trên đầu xuất hiện sừng rồng, sau lưng mọc đuôi rồng, tay cũng biến thành vuốt rồng, đồng thời hắn còn thả ra Bác Long thuật, thân thể tăng lên gấp mười lần. Khí huyết cường đại của Lục Ly ập đến, khiến Ly tiểu thư, Đồ Lão hơi rung động. Một cấp Đế sơ kỳ thả ra một loại thần thông, thoáng chốc thân thể miễn cưỡng có thể so sánh cấp Đế đỉnh phong? Quan trọng nhất là Lục Ly là nhân tộc, nhân tộc không có thiên phú thần thông. - Ngươi không phải nhân tộc? Mắt Ly tiểu thư càng lạnh, khịt mũi nói: - Ngụy trang nhân tộc, cố ý lừa bổn tiểu thư một vạn Thiên Thạch, hừ, ngươi to gan lắm. - Khụ khụ! Đồ Lão lúng túng ho khan, nói: - Tiểu thư, hắn quả thực là nhân tộc, đây là một loại thần thông mà hắn tu luyện thì phải. - Hừm hừm! Ly tiểu thư hừ lạnh hai tiếng, xoay người đi ra ngoài, để lại một câu nói: - Cho hắn một vạn Thiên Thạch, tra sổ sách xong rồi, ta đi đây. Đồ Lão lấy ra một vạn Thiên Thạch, mặt không cảm xúc nói: - Tiểu tử, vị Ly tiểu thư này của tộc ta khá xấu tính. - Ha ha! Lục Ly không cho là đúng nói: - Trong Phi Tiên Giới không thể động võ, chẳng lẽ tiểu thư của nhà ngươi có thể ăn ta sao? Đương nhiên, nếu Hoang tộc các ngươi trái với quy củ Phi Tiên Giới, vậy muốn giết chết ta rất đơn giản. Đồ Lão không nói gì thêm, Lục Ly suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Bán hết mấy chiếc nhẫn không gian này, bán theo giá ngươi đưa ra. Bảy vạn tám cộng thêm Ly tiểu thư thua hắn một vạn Thiên Thạch, vậy thì hắn có tám vạn tám Thiên Thạch. Nếu bán thêm một ít báu vật thì gom đủ mười vạn Thiên Thạch rồi. Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, dường như không còn gì để bán, thứ đáng giá thì hắn không muốn bán ra, thứ khác thì không đáng tiền, bán không được vài Thiên Thạch. “Lại đi ra ngoài một chuyến đi.” Lục Ly quyết định chủ ý, dù sao có Huyết Linh Nhi ở, hắn đào bảo bối dễ như chơi, tùy tiện đào hai chỗ bảo địa, gom mấy vạn Thiên Thạch là có thể mua một chỗ ở. Còn dư Thiên Thạch có thể mua một ít tài nguyên tu luyện. Giao dịch hoàn tất, Lục Ly đi ra ngoài, hắn ngẫm nghĩ đi hướng một tửu lâu, lại muốn tìm một tiểu nhị tìm hiểu một ít tình báo. Trên người có Thiên Thạch, Lục Ly tự tin tăng nhiều, yêu cầu một phòng riêng, tiêu phí trên nghìn Thiên Thạch, ăn một bữa ngon lành, sau đó gọi tiểu nhị hỏi thăm. - Bảo địa? Tiểu nhị trầm ngâm giây lát, nói: - Muốn nói bảo địa, gần đây nửa tháng truyền ra tiếng gió, phát hiện một bảo địa vô thượng mới ở hướng đông nam, nhiều cường giả kéo nhau đi, nghe nói sợ bên kia động võ nên một Tuần Tra Đội cũng đi bên đó. Đó là bảo địa giống Côn Hoàng Lăng, nghe nói có vô số chí bảo, ưm, chỗ đó tên Ân Hoàng Mộ. - Ồ? Lục Ly nổi lên hứng thú, bên kia có Tuần Tra Đội đi qua thì an toàn tuyệt đối, ai dám đánh nhau dưới mí mắt của Tuần Tra Đội thì là chán sống. Mộ địa kia vừa bị phát hiện, phỏng chừng nhiều chỗ thần văn chưa bị phá vỡ, hắn đi vào, Huyết Linh Nhi tùy tiện phá vỡ thần văn vài chỗ đại điện chắc đủ cho hắn ở đây ăn mấy trăm năm. - Khá lắm, thưởng cho ngươi! Lục Ly ném qua một trăm Thiên Thạch, khiến tiểu nhị này đi lấy một tấm bản đồ, hắn quyết định đi chỗ đó, chủ yếu là có Tuần Tra Đội ở bên kia, hắn cảm giác phi thường an toàn.
Chương 4070 Đới gia
Tiểu nhị nhanh chóng đưa bản đồ qua, còn đánh dấu chỗ Ân Hoàng Mộ, Lục Ly phất tay khiến tiểu nhị rời đi. Tiểu nhị cung kính lui xuống, sau đó vào một phòng riêng khác, một lão nhân ngồi bên trong, rõ ràng là cường giả của Tứ Tí tộc. Tiểu nhị cười nói: - Đại nhân, đã làm đúng theo sai bảo của người. - Làm tốt lắm, cầm lấy! Thập Lục Nguyên Lão của Tứ Tí tộc tùy tay ném một chiếc nhẫn không gian, tiểu nhị xem bên trong có năm nghìn Thiên Thạch thì hớn hở cảm ơn, lui xuống. Lục Ly ăn uống no nê, rời đi tửu lâu cũng không có nghỉ ngơi, mà là đi tửu lâu khác, lại tìm hiểu, xác định quả thực có Ân Hoàng Mộ tồn tại, gần đây trong thành rất nhiều cường giả đều chạy qua. Ân Hoàng Mộ cách bên này hơi xa, Lục Ly sốt ruột đi qua, nếu không thì e rằng đồ tốt đều bị người khác lấy hết. Cho nên hắn không có dừng lại, lập tức ra ngoài thành. - Ha ha! Thập Lục Nguyên Lão đứng sau cửa sổ tửu lâu nhìn bóng lưng Lục Ly đi khuất, khóe miệng lộ ra cười nhạt, lẩm bẩm nói: - Ân Hoàng Mộ quả thực là bảo địa, nhưng không phải ai đều có thể đi, tiểu tử, lần này ngươi hãy chết trong Ân Hoàng Mộ đi. Ân Hoàng Mộ trong khoảng thời gian này quả thực nổi tiếng, mộ địa này bị phát hiện lúc Lục Ly còn trong Côn Hoàng Lăng, khi bị đào ra thì dải sáng rực rỡ đầy trời, thanh thế động trời. Ân Hoàng năm đó là một lão ma cực kỳ nổi tiếng, chết đi ít nhất mười mấy vạn năm, nhưng mộ địa vẫn luôn không có bị phát hiện. Bị phát hiện là vì mấy cường giả trong Chấp Pháp Đội, bọn họ vừa lúc đi ngang qua đó, trong đó có một cường giả cấp Thánh Hoàng, nhưng năm cường giả đi vào, cuối cùng chỉ có một cấp Đế đỉnh phong chạy ra, những người khác đều chết ở bên trong. Việc này dẫn tới náo động rất lớn trong Huyền Vũ Thành, dựa theo thông lệ thì thần văn của mộ địa này càng cường đại, chứng minh mộ chủ càng mạnh, cũng chứng minh bên trong càng nhiều báu vật. Sau đó nhiều cường giả chạy đến, chủ nhân của mộ địa này bị xác định, là một đại lão ma Ân Hoàng. Ân Hoàng này là cơn ác mộng của nhiều gia tộc, cỡ như Cốt Ma hoàn toàn không cùng đẳng cấp với Ân Hoàng. Vị này là kiêu hùng có một không hai, một người cứng rắn năm xưa dám đối kháng với ba mươi ba đại tộc. Ân Hoàng và Côn Hoàng không giống nhau. Côn Hoàng chơi thân với Hoang tộc, Hoang tộc hạ lệnh con cháu của ba mươi ba đại tộc không được đi vào, cho nên người của ba mươi ba tộc đều không vào trong tìm bảo bối. Ân Hoàng thì khác, sau khi phát hiện Ân Hoàng Mộ, cường giả của ba mươi ba tộc ồ ạt hành động, nhưng xuất động cơ hồ đều là thế hệ trẻ. Tình huống này là thông lệ, đi mạo hiểm tìm bảo bối thường thì các đại tộc sẽ khiến thế hệ trẻ đi vào, cho bọn họ cơ hội rèn luyện. Ba mươi ba tộc thiếu gì chí bảo? Thiếu gì thần dược? Bọn họ chẳng thiếu gì cả, báu vật của Ân Hoàng không đáng lọt vào mắt họ, thế hệ trẻ ai lấy được thì cho người đó. Lục Ly mất hơn nửa tháng mới chạy đến bên này, hắn vừa tới gần khu vực vòng ngoài thì phát hiện xung quanh đầy võ giả, cường giả ẩn nấp nhiều chỗ. Lục Ly không dám tùy tiện tới gần, hắn ẩn nấp ở gần đó, từ xa nhìn thấy một chiếc chiến thuyền hàn thiết tuần tra bốn phía. Đây là Tuần Tra Đội, có chiếc chiến thuyền này tuần tra xung quanh, không có võ giả dám xằng bậy, ai dám ra tay e rằng sẽ bị đánh chết ngay. “Thật nhiều dị tộc, chắc cũng cỡ mấy nghìn?” Lục Ly tùy tiện cảm ứng một chút, phát hiện bốn phía ít nhất ẩn nấp mấy nghìn võ giả, rất nhiều cấp Đế, không thấy cấp Thánh Hoàng. Thiên Hoang Tinh Vực phân chia cấp bậc giống như Tam Trọng Thiên, nhưng nhiều tộc đặt tên khác nhau, nhưng cấp Đế mãi là cấp Đế, Thánh Hoàng mãi là Thánh Hoàng, khác biệt về bản chất rất dễ phân rõ. “Tại sao đều không đi vào? Ở bên ngoài ẩn nấp làm gì?” Lục Ly có chút không nghĩ thông, hắn đi dạo bốn phía, phát hiện quanh ngọn núi chỗ Ân Hoàng Mộ đều có võ giả ẩn nấp, trên ngọn núi đó cũng có không ít, nhưng trên núi thì hơi mạnh, không phải cấp Đế không có tư cách lên núi. Oong! Chờ giây lát, núi lớn bỗng rung lên, sau đó một dải sáng phun ra, võ giả ẩn nấp bốn phía nháy mắt bạo động, toàn bộ phóng lên cao, lao về phía dải sáng kia. “Báu vật biết phun ra?” Thần niệm của Lục Ly quét qua, phát hiện trong dải sáng kia đều là thần dược thần binh thần tài, ít nhất cỡ mấy trăm món. Trên vạn võ giả bay lên, đi cướp đoạt những báu vật này. Nếu là cướp tự nhiên sẽ xuất hiện mâu thuẫn và xung động, rất nhiều võ giả suýt chút ra tay, trong chiến thuyền hàn thiết phát ra tiếng hừ lạnh. Tất cả võ giả cố kiềm nén lại, rất là ‘thân thiện’ phân chia mấy trăm món báu vật. Như muối bỏ biển! Lục Ly nhìn thấy trên vạn người giành nhau mấy trăm món báu vật, không hiểu tại sao bọn họ không đi vào? Lục Ly ngẫm nghĩ, lặng lẽ lên núi, thần niệm quét ngọn núi. Rất nhanh hắn phát hiện vấn đề nằm ở đâu. Trên núi có rất nhiều thần văn, còn có cường giả đang bố trí thần văn, trên núi nổi sương mù, khi Lục Ly đến chân núi thì sương mù đã cực kỳ dày đặc, thần niệm không thể nào vươn vào trong. Con cháu ba mươi ba đại tộc! Lục Ly đã hiểu, Ân Hoàng Mộ này phỏng chừng đã bị cường giả của ba mươi ba tộc chiếm cứ, bọn họ không ra tay, chỉ bố trí thần văn, ngươi dám đi lên vậy thì sẽ bị thần văn nghiền nát. Chủ động ra tay công kích và xâm nhập thần văn bị nghiền nát là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Tự ngươi kỹ không bằng người, không phá mở được thần văn, thực lực không giỏi mà đòi đi mạo hiểm thì chết cũng đừng trách ai. Đương nhiên, chủ động giết người và bị động giết người thật ra đều là phạm tội, nhưng quy củ do ba mươi ba tộc đặt ra, cường giả ba mươi ba tộc chấp pháp, ai dám nói cái gì? Ai dám làm cái gì? Sự bá đạo của ba mươi ba tộc trong vô hình thể hiện ra. Lục Ly cũng không có bị dọa sợ, chỉ cần không ra tay trực diện thì hắn sợ gì? Nơi này có nhiều con mắt theo dõi, chiến thuyền của Chấp Pháp Đội ở ngay bên trên, ai dám công nhiên giết hắn? Hơn nữa hắn có Thánh Sơn, phòng ngự kinh thiên, Thánh Hoàng bình thường khó mà giết hắn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom