-
Chương 4046-4050
Chương 4046 Tứ Tí tộc
Lục Ly sắc mặt trở nên ngưng trọng, quân sĩ đều là Ngũ Kiếp đỉnh phong, tiểu đội trưởng là Lĩnh Chủ, vậy thống lĩnh không phải là cấp Đế sao? Thế thì cường giả chắc chắn là Thánh Hoàng rồi. Nói cách khác, chủng tộc quái dị này có rất nhiều Thánh Hoàng? Lục Ly dạo qua một vòng ở lân cận, không dám xằng bậy, len lén đi vòng qua, đi nơi khác dò xét. - Tứ Tí tộc! Lục Ly đi không bao lâu, hai người Thiên Thánh Tổ đã tới, bọn họ lặng yên dò xét, miệng đắng chát, Thiên Thánh Tổ nói: - Tứ Tí tộc xếp hạng ba mươi vị trí đầu trong vạn tộc, chẳng lẽ giới diện này là lãnh địa của Tứ Tí tộc? Nếu Thánh Sơn của chúng ta rơi vào tay Tứ Tí tộc, e là không có cách nào lấy lại được. - Cũng may tiểu tử này không có làm loạn. Vân Thánh Tổ thở ra một hơi, nói: - Nếu hắn vừa rồi đi giết lung tung, dẫn tới Tứ Tí tộc giận dữ, vậy hắn khó thoát khỏi cái chết. - Đi, chúng ta đuổi theo, lỡ đâu hắn bị cường giả nơi này truy sát, chúng ta nhân cơ hội ra tay, đoạt Thánh Sơn rồi lập tức chạy đi. Thiên Thánh Tổ vung tay, trên mặt đều là vẻ trầm trọng, Tứ Tí tộc quá mạnh mẽ, bọn họ căn bản không có ý muốn đối kháng, dựa trên thông tin họ có được từ nhiều năm trước, Tứ Tí tộc xếp hạng hai mươi tám trong vạn tộc, là chủng tộc phi thường mạnh mẽ. Đương nhiên, đã nhiều năm như vậy, không biết hiện tại bọn họ đã biến mạnh hay yếu đi. Bất kể như thế nào, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, dù bộ tộc này có suy bại thì cũng không phải là thứ bọn họ có thể trêu vào. Một khi bị tộc này theo dõi, bọn họ chắc chắn sẽ rất khó chạy trốn. Lục Ly bên kia tiếp tục tìm kiếm quanh lân cận, hắn đi hơn nửa ngày, cuối cùng phát hiện một cái sơn cốc, bên ngoài sơn cốc cũng có nhiều đội quái nhân bốn cánh tay, toàn bộ thấp nhất đều là Ngũ Kiếp đỉnh phong, cực kỳ mạnh mẽ. Cũng may Thánh Sơn không có tiết hơi thở ra ngoài, nếu Thánh Sơn bất động thì không khác gì một tảng đá bình thường, cho nên Lục Ly dò xét rất thuận lợi, người của Tứ Tí tộc này không có phát hiện ra hắn. Hắn vẫn không dám lộn xộn, mục đích của hắn là hố chết mấy Thánh Tổ kia, nhưng không có nghĩa là hắn muốn tìm cái chết. Tiểu đội trưởng đều là Lĩnh Chủ, bộ tộc này chắc chắc có rất nhiều cấp Đế, ước chừng Thánh Hoàng không ít, mặc dù hắn có Thánh Sơn nhưng cũng không cam đoan chắc chắn an toàn. Tiếp tục bay đi, một đường tra xét, bay sau một ngày, phía trước đột nhiên truyền đến tiếng xé gió, Lục Ly lập tức khống chế Thánh Sơn hạ xuống, khiến cho Huyết Linh Nhi ngừng khống chế thần văn Thánh Sơn, khiến cho ngọn núi này biến thành một tảng đá bình thường. Hiện giờ Thánh Sơn biến thành phạm vi lớn hơn một trượng, rơi xuống vùng hoang dã, không khác gì một tảng đá bình thường. Một chiếc chiến thuyền hàn thiết to lớn từ xa phá không mà đến, tốc độ rất nhanh, mới vừa rồi còn ở phía xa ngoài mấy vạn dặm, chớp mắt đã lướt qua bầu trời bay tới bên cạnh Lục Ly. ""Nhiều cường giả quá!"" Lục Ly không dám tra xét, nhưng tùy ý cảm ứng một chút, phát hiện trên chiến thuyền có ít nhất bốn, năm cấp Đế, đều là cường giả của Tứ Tí tộc. Tốc độ của chiến thuyền toàn thân làm bằng hàn thiết đổ bê-tông này phi thường biến thái, phỏng chừng có thể sánh bằng tốc độ bay của Thánh Hoàng bình thường. ""Nơi này rốt cuộc là đâu?"" Lục Ly âm thầm ngạc nhiên nghi ngờ, Tứ Tí tộc này quá mạnh mẽ, vượt xa chủng tộc của Tam Trọng Thiên, lẽ nào thế giới Tứ Trọng Thiên trở lên không có đổ nát? Hiện tại giới diện này, hoặc nên nói mảnh tinh vực này thật ra chính là Tứ Trọng Thiên? Nơi này có mấy vạn giới diện, phải chăng đại biểu có mấy vạn chủng tộc cường đại? Chỗ này cho hắn cảm giác mạnh còn hơn Vô Tận Thần Khư. Ở ngoài tinh hải, Lục Ly đã thấy ảo ảnh, đó là từng mảnh tiên cung, những tiên cung này ở đâu? Nếu đúng là một giới diện cường đại bên trong tinh hải, thế nơi này thật sự có tiên nhân hay không? Vào giờ phút này, Lục Ly cảm giác đại thế giới này quá mênh mông, bên trong ẩn chứa rất nhiều bí mật. Không có ai nói đáp án cho Lục Ly, hắn chỉ có thể tiếp tục bay đi, một đường tra xét, trước khi có thể thăm dò được tình huống thì hắn tuyệt đối không dám động, bằng không hắn chắc chắn sẽ chết tại đây. Một tháng rưỡi! Lục Ly lòng vòng trong thế giới kỳ dị này một tháng rưỡi, hắn tra xét được rất nhiều tình báo. Thế giới này không chỉ có một chủng tộc là Tứ Tí tộc, còn có hai chủng tộc kỳ dị khác. Đương nhiên, Lục Ly chưa tìm hiểu được hết, hiện chỉ mới phát hiện ba chủng tộc. Hai chủng tộc khác đều là hình người, một chủng tộc thân cao thể tráng, giống như một đám người khổng lồ cỡ nhỏ, hơn nữa toàn thân vảy giáp màu đen, trên mặt đầy vảy màu đen nhỏ, con mắt màu xanh, thoạt trông rất là quái dị. Một chủng tộc khác hơi giống nhân tộc, nhìn thoáng qua, còn cho rằng là nhân tộc, nhưng cẩn thận nhìn liền có thể phát hiện sự khác nhau. Chủng tộc này mũi khoằm, tai nhọn, môi rất dày, mắt hơi lồi ra, khuôn mặt cơ hồ là mặt chữ điền, không thấy có mặt tròn hoặc là mặt trái xoan. Ban đầu Lục Ly nhìn thoáng qua, thoạt trông chủng tộc kia được đúc từ một khuôn, ai nấy giống hệt nhau. Tứ Tí tộc, Hắc Giáp tộc, Phương Kiểm tộc. Lục Ly đặt tên cho ba chủng tộc này. Thành viên ba tộc mà Lục Ly nhìn thấy đều là quân sĩ, hơn nữa chia nhau trấn thủ một đám tài nguyên bảo địa. Trong hơn một tháng, Lục Ly không thấy thành trì nào. Trừ các nơi tài nguyên bảo địa ra, không thấy gì khác. Ngẫu nhiên có thể nhìn thấy một ít chiến thuyền hàn thiết, trên chiến thuyền đều là cường giả, Lục Ly đã nhìn thấy hơn bốn mươi cấp Đế, hiện giờ còn chưa phát hiện Thánh Hoàng, nhưng khi Thánh Hoàng thu lại hơi thở thì người bình thường không cảm ứng được, trừ phi Lục Ly tới gần chiến thuyền. Lục Ly có chút mê mang, hai Thánh Tổ luôn đi theo phía sau, hắn không biết làm cách nào hố chết hai Thánh Tổ này. Hiện tại hắn không chắc chắn điều gì, không dám công kích bậy, lỡ kéo đến một đám cấp Đế và Thánh Hoàng thì hắn không biết chết như thế nào. Nếu không nắm chắc, vậy tiếp tục tra xét.
Chương 4047 Hắn rốt cuộc ra tay
Dù sao trong Thánh Sơn rất an toàn, chỉ cần không bị Thánh Hoàng phát hiện, cấp Đế bình thường chắc không theo dấu được. Hiện tại linh hồn của hắn rất mạnh, có bất cứ gió thổi cỏ lay hắn đều có thể cảm giác được. Quan trọng nhất là dã ngoại không có võ giả nào của ba tộc, không phát hiện một thám báo nào, cho nên Lục Ly bay ở dã ngoại thì cực kỳ an toàn. Tiếp tục tiến lên, hơn một tháng sau, Lục Ly rốt cuộc tìm được một tòa thành trì, đó là một tòa thành lớn to cỡ Thiên Đế Thành trong Vô Tận Thần Khư. Hơn nữa những kiến trúc này cao ngất, không phải dạng như cung điện, tiên cung, chỉ là thành bảo bình thường, phong cách khác với bên Tam Trọng Thiên, mặt trên có hoa văn rất phức tạp, tạo hình kỳ dị, thoạt nhìn có phong tình dị vực. Khiến Lục Ly kinh ngạc là, trong thành này có cả ba chủng tộc, dường như ở chung với nhau. Lục Ly cảm ứng có ít nhất mấy chục vạn người của ba tộc sinh sống trong thành. Thành trì lớn như vậy, mấy chục vạn nhân khẩu là rất ít ỏi. Trừ thành trì này ra, Lục Ly không phát hiện tòa thành nào khác, cũng không phát hiện chỗ nào kỳ lạ, nơi này trừ vô số tài nguyên bảo địa ra thì chỉ có thành trì này. Lục Ly thật sự không biết làm sao, đi vào thành? Hắn không có lá gan đó, Đi công kích tài nguyên bảo địa? Cũng không có nhiều ý nghĩa, đồ sát một ít chủng tộc kỳ dị, lỡ chủng tộc kia không đuổi giết nhóm Thiên Thánh Tổ mà truy sát hắn thì sao? - Mặc kệ! Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, cắn răng chuẩn bị hành động, chủng tộc ở đây rất mạnh, hắn trêu chọc không nổi. Ở lại đây thời gian càng lâu càng dễ dàng xảy ra chuyện. Hắn công kích một chỗ tài nguyên bảo địa liền chạy thật xa, hoặc cùng đường thì từ trên trời bay ra hành tinh này, chỉ cần xác định hai Thánh Tổ ở lại đây thì hắn có thể nghĩ biện pháp quay về Tam Trọng Thiên. Nếu quyết định phải làm, Lục Ly tự nhiên phải trước chuẩn bị một chút. Đầu tiên là lựa chọn mục tiêu công kích, Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, quyết định công kích Tứ Tí tộc, bởi vì hắn cảm giác chủng tộc này rất mạnh, có tài nguyên bảo địa nhiều nhất. Lục Ly khống chế Thánh Sơn bay đi, hắn lựa chọn đến nơi cách thành trì không xa không gần, vậy thì cường giả của Tứ Tí tộc chạy tới cần thời gian, nhưng không mất quá lâu. Chọn chỗ xong, Lục Ly bố trí xung quanh, không bài bố quá phức tạp, chỉ bố trí một truyền tống trận đơn hướng. Truyền tống trận này có thể dịch chuyển xa mấy trăm vạn dặm, sau khi dịch chuyển thì truyền tống trận này sẽ nổ tung. Hắn bố trí truyền tống trận với mục đích không muốn để lại dấu vết mình đi đâu, hắn cũng muốn đánh lừa người của Tứ Tí tộc, lầm tưởng là hai Thánh Tổ công kích bọn họ. Sau khi xác định, Lục Ly lao ra, thu Thánh Sơn vào, sau đó như một con u hồ lao hướng sơn cốc kia. Bên ngoài sơn cốc kia có gần nghìn quân sĩ đang tuần tra, toàn là Ngũ Kiếp đỉnh phong, dẫn đầu là ba Lĩnh Chủ, nhưng Lục Ly cảm ứng một chút, đều không quá mạnh. Lục Ly ngụy trang một phen, lấy áo gai ra mặc vào, đi chân trời, nhuộm tóc muối tiêu. Lục Ly lấy một tấm mặt nạ ra, mặt nạ kia có thể tùy ý thay đổi bộ dáng. Hắn đổi thành hình dạng Thiên Thánh Tổ, tuy hơi khác một chút nhưng có thể đại khái đánh lừa thị giác. “Ra tay!” Cách bên kia chỉ có vạn dặm, Lục Ly không che giấu nữa, thân thể thoáng chốc bay đi, nháy mắt đến bên kia. Hắn thả ra Phong Hồn thuật, muôn vàn hồn châm hóa thành từng làn gió nhẹ bay hướng bên kia, thoáng chốc bao phủ mấy trăm người. - A!!! - Ư ư! Mấy trăm quân sĩ Tứ Tí tộc ôm đầu lăn lộn, Lục Ly lắc người vọt tới, trong tay xuất hiện một thanh chiến đao hung hăng chém tới. Bùm! Lực lượng của Lục Ly quá lớn, mỗi nhát kiếm liền có một quân sĩ bị chém thành thịt băm. Có hai Lĩnh Chủ xông đến, Lục Ly thả ra hai lần Linh Hồn Chi Kiếm, hai Lĩnh Chủ này cũng lăn lộn giữa không trung. Ầm ầm ầm ầm! Lục Ly một đao một tên, mới qua mười mấy giây, bên này mấy trăm quân sĩ toàn bộ bị đánh chết, bao gồm hai Lĩnh Chủ kia. Trước khi Lục Ly giết hết quân sĩ thì phương xa và trong sơn cốc lập tức có quân sĩ Tứ Tí tộc ồ ạt ùa ra, còn có một cấp Đế gầm rống xông đến. “Linh Trận thuật!” Lục Ly phớt lờ quân sĩ khác, cũng lờ đi ba Lĩnh Chủ, thả ra Linh Trận thuật công kích cấp Đế Tứ Tí tộc. Cấp Đế này thoạt nhìn không quá mạnh, đánh Linh Trận thuật qua, cấp Đế bất động trong không trung. Cấp Đế bị trấn áp, những người khác đều dễ xử, Lục Ly bắt đầu huyết tinh đồ sát. Quân sĩ, cường giả trong ngoài sơn cốc cộng lại khoảng hơn hai nghìn, bị Lục Ly chặt chém như xẻ dưa hấu. Một nén hương sau, trừ Lục Ly cố ý để lại một cường giả cấp Lĩnh Chủ ra, bao gồm cấp Đế kia đều bị hắn giết, hơn hai nghìn quân sĩ Tứ Tí tộc bị giết sạch. - Đi đây! Lục Ly nhìn thoáng qua cường giả cấp Lĩnh Chủ Tứ Tí tộc giả chết, bay đi xa, tìm truyền tống trận đơn hướng mà hắn đã bố trí, truyền tống rời đi. Sau nửa canh giờ, Thiên Thánh Tổ và Vân Thánh Tổ đến bên này, bọn họ nhìn thấy xác chết đầy sơn cốc, hai người lộ biểu cảm cay đắng. Cuối cùng Lục Ly vẫn ra tay, chắc chắn Tứ Tí tộc sẽ nổi khùng, không biết chuyện này có phải là cơ hội của bọn họ? Hay là bắt đầu của xui xẻo? Nếu Lục Ly bị giết, Thánh Sơn bị Tứ Tí tộc cướp đi thì phiền phức. Thiên Thánh Tổ cùng Vân Thánh Tổ không ngờ là, Lục Ly không bị giết, ngược lại bọn họ có phiền phức. Năm ngày sau, hai người phát hiện thám báo của Tứ Tí tộc, tuy những thám báo kia không tìm được bọn họ, nhưng trong tay cầm tranh vẽ, sau khi hai người tra xét thì tức run người. Bức tranh rõ ràng vẽ Thiên Thánh Tổ, bọn họ không cần suy nghĩ nhiều biết ngay là Lục Ly ngụy trang giống với Thiên Thánh Tổ. Hơn nữa Lục Ly rõ ràng để lại người sống, cố ý vu oan hãm hại. - Làm sao bây giờ? Vân Thánh Tổ có chút luống cuống, Tứ Tí tộc chắc chắn nổi giận, phỏng chừng rất nhiều thám báo cùng cường giả sẽ đi ra, đến lúc đó bọn họ muốn trốn cũng không trốn được.
Chương 4048 Đừng hòng chạy trốn
Bây giờ cách tốt nhất là lập tức theo trên trời cao bay đi, rời khỏi giới diện này, chạy đi giới diện khác. Nhưng như vậy thì bọn họ vất vả đuổi theo xa như vậy có ý nghĩa gì? Mất đi Thánh Sơn, dù bọn họ trở lại thì được ích gì? Thiên Thánh Tổ hung tợn nói: - Đuổi theo kịp Lục Ly, đi theo hắn kéo hắn xuống nước! Bây giờ chỉ có thể kéo gần khoảng cách với Lục Ly, mục đích bọn họ tiến vào là muốn lợi dụng cường giả ở đây trấn áp Lục Ly, tiếp đó cướp đoạt Thánh Sơn. Bây giờ cường giả Tứ Tí tộc sắp hành động, là nguy cơ cũng là cơ hội cho bọn họ. Vì vậy, Thiên Thánh Tổ định liều một phen, nếu vẫn không được thì giết ra trùng vây. Thiên Thánh Tổ đoán giai đoạn đầu chắc Tứ Tí tộc không đến mức cử nhiều cường giả cấp Thánh Hoàng. Bọn họ tăng nhanh tốc độ, một đường đuổi theo Lục Ly, tuy Lục Ly bỏ Thánh Sơn vào nhẫn không gian, nhưng chỉ cần Thánh Sơn còn ở trên người Lục Ly thì bọn họ vẫn cảm giác được. Lục Ly không cưỡi Thánh Sơn nên mục tiêu khá lớn, tuy nhiên, hắn mà cảm giác có gì không ổn liền chui vào Thánh Sơn. Lục Ly đi trong núi hoang, tốc độ không nhanh không chậm. Hắn làm như vậy đương nhiên là với mục đích chờ Tứ Tí tộc tìm đến nhóm Thiên Thánh Tổ, chỉ cần xác định cường giả Tứ Tí tộc đánh chết mấy Thánh Tổ là hắn có thể rút. Trên đường đi Lục Ly phát hiện thám báo của Tứ Tí tộc. Tứ Tí tộc phản ứng rất nhanh, mới qua năm ngày mà thám báo của họ đã tìm đến. Lục Ly luôn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân nên cảm giác lực rất biến thái, thám báo không thể phát hiện ra hắn ở cự ly gần. Đi vài canh giờ sau, Lục Ly phát hiện phía sau có tiếng xé gió nhẹ, hắn cơ hồ không có bất cứ do dự, lập tức lấy ra Thánh Sơn, lắc người đi vào. “Hai Ma Tổ!” Lục Ly cảm ứng một chút, phát hiện là hai Ma Tổ, hắn nhếch môi cười, cũng không có tăng nhanh tốc độ bay đi trốn, kiểm soát tốc độ luôn giữ khoảng cách với hai Thánh Tổ. Hai Thánh Tổ cũng không có tăng tốc, Thánh Sơn nhanh hơn bọn họ nhiều, dù họ tăng tốc cũng vô ích. Thiên Thánh Tổ ngẫm nghĩ, khuếch tán hơi thở, cố ý hấp dẫn thám báo Tứ Tí tộc. Thiên Thánh Tổ vừa khuếch tán hơi thở thì thám báo Tứ Tí tộc ở phương xa lập tức bị kinh động, có bảy, tám thám báo cấp tốc bay hướng bên này. - Hú hú hú! Có hai thám báo bay đến giữa không trung, nhìn thấy tình huống bên này lập tức phát ra tiếng hú sắc nhọn, thám báo từ bốn phương tám hướng phương xa đều chạy tới. - Hừ! Thiên Thánh Tổ và Vân Thánh Tổ hừ lạnh một tiếng, hai người thân thể biến thành hư ảnh, biến mất ở giữa không trung. Đám thám báo mất tung tích của hai Thánh Tổ, tự nhiên tập trung vào Thánh Sơn bay ở phía trước. “Mợ nó, hai lão già này gian xảo quá!” Lục Ly phát hiện loại tình huống này rất muốn chửi thề, hai người kinh động thám báo kéo đến, tiếp đó biến thành hư ảnh, khiến thám báo lầm cho rằng bọn họ đi vào Thánh Sơn, vậy thì Lục Ly sẽ nhận hết sức ép. Vào thời khắc này, Lục Ly rất muốn trực tiếp khống chế Thánh Sơn bay lên trời cao, nhưng ngẫm lại mà vậy thì mục tiêu càng lớn, hơn nữa không dễ dàng tìm được lối ra, đành từ bỏ. “Trốn!” Hắn khống chế Thánh Sơn tăng tốc, đắc tội Tứ Tí tộc rồi thì không ở trong địa bàn của họ nữa, đi địa bàn của tộc quần khác ở tạm, có cơ hội sẽ chạy trốn. Thánh Sơn tăng tốc, đám thám báo Tứ Tí tộc xoe tròn mắt. Tốc độ của Thánh Sơn còn chưa đạt đến mức tận cùng, chỉ xấp xỉ tốc độ của Thánh Hoàng, thoáng chốc cắt qua không gian bay hướng phương xa, biến mất ở chân trời mạn bắc. Đám thám báo không ngừng hú, Tứ Tí tộc còn thông qua phương thức đặc biệt liên tục truyền ra ngoài tình huống nơi này, vô số thám báo ở bốn phía hành động. Thánh Sơn một đường bay đi, một đường kinh động thám báo Tứ Tí tộc. Lần này Tứ Tí tộc phái ra rất nhiều thám báo, phỏng chừng ít nhất cỡ mấy vạn, có thể thấy Tứ Tí tộc trọng thị sự việc lần này cỡ nào. “Sao có nhiều Tứ Tí tộc dữ vậy?” Lục Ly thấy trên đường đầy rẫy thám báo Tứ Tí tộc, nhíu chặt chân mày, phải biết rằng nhân khẩu trong thành trì kia chỉ có mấy chục vạn, ba tộc chia đều thì mỗi tộc cỡ mười mấy vạn người, chẳng lẽ Tứ Tí tộc phái ra hơn một nửa quân sĩ? Hơn nữa mới có vài ngày, đám thám báo toàn là Ngũ Kiếp đỉnh phong, tốc độ không nhanh, vậy mà trong vài ngày có thể tản ra nhanh như vậy? Lục Ly không có thời gian suy nghĩ nhiều như vậy, bay nửa canh giờ sau, đằng trước có hai chiếc chiến thuyền hàn thiết lao nhanh đến, còn chưa tới gần Thánh Sơn thì mấy nghìn quân sĩ, còn có tám cấp Đế bay ra khỏi thuyền. “Tứ Tí tộc quả nhiên mạnh mẽ!” Lục Ly cảm ứng một chút, phát hiện trong đó có hai cấp Đế hơi thở sánh bằng Chúc Thiên Đại Đế. Tứ Tí tộc tùy tiện phái ra một ít cấp Đế đều ở đỉnh phong, bộ tộc này có không ít Thánh Hoàng. Vèo! Lục Ly không dây dưa với mấy cấp Đế này, bởi vì hắn không muốn bại lộ Thánh Sơn có lực phòng ngự cường đại, nếu không thì sẽ kinh động Thánh Hoàng Tứ Tí tộc chú ý, đến lúc đó hấp dẫn một ít Thánh Hoàng cường đại đến truy sát thì sự tình sẽ càng tệ hại. Lục Ly khống chế Thánh Sơn lập tức quay đầu, tốc độ lại lần nữa tăng mạnh. Vốn khi quay đầu sẽ có một khoảng thời gian tạm dừng, những cấp Đế đã áp sát. Nhưng Thánh Sơn tăng tốc, đám cấp Đế đánh ra công kích đều bị hụt. Vèo! Thánh Sơn rẽ một đường, chớp mắt biến mất ở chân trời xa, để lại mấy cấp Đế Tứ Tí tộc hai mặt nhìn nhau. Một cấp Đế trầm ngâm một lúc, nói: - Xem ra phải thỉnh các nguyên lão ra tay, dựa vào chúng ta thì khó mà đuổi theo kịp báu vật kỳ lạ này. Tứ Tí tộc nói chuyện bằng ngôn ngữ thượng cổ, giống Ma Uyên, Vô Tận Thần Khư. Cái sừng trên đầu một Tứ Tí tộc sáng lên, một luồng sáng đen bắn lên cao. Oong! Giây lát sau, không gian bốn phía khuếch tán sóng gợn, tiếp đó xuất hiện một hư ảnh mơ hồ, Tứ Tí tộc ở xung quanh đều quỳ xuống, trầm giọng quát: - Tham kiến Thập Tam Nguyên Lão! Một giọng nói lạnh lùng mà già nua vang lên: - Có chuyện gì?
Chương 4049 Trốn chạy
Cấp Đế mạnh nhất lập tức bẩm báo tình huống vừa rồi. Thập Tam Nguyên Lão trầm ngâm giây lát, nói: - Việc này ta đã biết, các ngươi tiếp tục cử các huynh đệ truy tung, khóa chặt phương hướng của hắn là được, chuyện còn lại giao cho chúng ta. Dám giết con cháu của tộc ta, vô luận hắn là ai đều nhất định phải chết. Tôn nghiêm của Tứ Tí Thánh tộc không cho phép giẫm lên! - Mặt khác! Thập Tam Nguyên Lão kia tạm dừng một lúc, bổ sung nói: - Bọn họ không chỉ có một người, chắc chắn còn có cường giả khác, các ngươi chia nhau ra, có bất cứ gió thổi cỏ lay phải báo ngay. Ta sẽ báo việc này cho bản bộ tộc quần, sẽ nhanh chóng phong tỏa Phi Lưu Tinh, những dị tộc này đừng hòng có một tên trốn thoát! Mười bảy ngày, Lục Ly một đường bay đi trốn mười bảy ngày, ở trên đường gặp rất nhiều thám báo, nhưng cũng không có cường giả chặn lại, hắn đã đến địa bàn của Phương Kiểm tộc. Lục Ly hơi yên lòng, cường giả của Tứ Tí tộc chắc không thể nào đến bên này truy sát hắn đâu? Lục Ly nhanh chóng phát hiện mình đã suy nghĩ nhiều, Phương Kiểm tộc cũng xuất động rất nhiều thám báo, hắn mới đi vào bên kia, lập tức phát hiện rất nhiều thám báo. - Đi! Lục Ly trầm ngâm giây lát, quyết định chạy ra giới diện này. Ba tộc đều động, vậy là giới diện này không còn chỗ cho Lục Ly nương náu, nếu không đi e rằng sẽ bị nhốt chết tại đây. Hắn khống chế Thánh Sơn bay lên trời, khi hắn bay lên cao mười vạn dặm thì không gian bên trên đột nhiên chấn động, một lão nhân của Tứ Tí tộc xuất hiện ở trên trời cao. - Nếu đến rồi thì đừng đi, ở lại đây đi! Lão nhân của Tứ Tí tộc lạnh lùng nhìn Thánh Sơn, nói bằng cổ ngữ nên Lục Ly có thể dễ dàng nghe hiểu. Lục Ly suy nghĩ một hồi, truyền lời ra ngoài nói: - Vị đại nhân này, ta chỉ là lầm xông vào, người giết tộc nhân của các ngươi không phải ta, là hai cường giả truy sát ta đã giết. Oan có đầu nợ có chủ, ngươi muốn tìm thì hãy tìm bọn họ, ta không phải đồng bọn với họ. - Ồ? Lão nhân này hơi ngẩn ra, hỏi thăm: - Hai người đó thuộc chủng tộc gì? Các ngươi đến từ đâu? Có tư liệu cụ thể về họ không? Ngươi thành thật khai báo, ta có thể thả ngươi một con đường sống. - Chúng ta đều thuộc Thánh Uyên bộ tộc! Lục Ly suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Chúng ta chung một chủng tộc, hai người kia là lão tổ của tộc ta, ta làm sai chuyện trong tộc nên bị bọn họ truy sát. Đại nhân, ta chỉ có thực lực cấp Đế, dù muốn ra tay cũng không có năng lực này. - Thánh Uyên bộ tộc? Chưa từng nghe! Lão già lắc đầu, theo sau hỏi: - Ngươi còn có cái gì muốn nói ? Những tình báo này không đủ để đổi mạng của ngươi, nếu ngươi không có gì để nói, vậy thì ta phải ra tay. - Có! Lục Ly dùng ngữ khí cực kỳ kiên định nói: - Hai Thánh Tổ kia chắc chắn ở gần đây, bọn họ một đường truy sát ta, ta dám chắc chắn bọn họ ở phạm vi trăm vạn dặm xung quanh. Bọn họ biết ẩn thân, các ngươi muốn tìm được bọn họ có chút khó khăn. Lão già động ý niệm, ánh mắt quét xuống dưới, thần niệm cường đại quét qua. Ngay lúc này, Thánh Sơn lóe sáng hóa thành sao băng vọt lên trời, Lục Ly không trông chờ vào cường giả Tứ Tí tộc này bỏ qua cho mình, những gì hắn vừa nói chỉ để hấp dẫn sự chú ý của lão nhân, để thừa cơ chạy trốn. Tốc độ của Thánh Sơn quá nhanh, nháy mắt đã vọt lên trời, lên thêm chút nữa là khí quyển màu vàng. Thần niệm của hắn cấp tốc quét qua, tìm đường đi ra ngoài. “Bên kia!” Lục Ly khá may mắn, tìm được một chỗ mỏng manh ở gần đó, hắn nhanh chóng khống chế Thánh Sơn bay đi. Vào thời khắc này, bên dưới vang tiếng xé gió, một cánh tay to lớn vươn đến, chộp hướng Thánh Sơn. - Ha ha! Lục Ly lạnh lùng cười, khiến Huyết Linh Nhi không cần để ý, tiếp tục bay tới trước. Bàn tay to kia bắt lấy Thánh Sơn, muốn dùng sức kéo nó xuống, chỉ bằng vào lực lượng của lão nhân kia có thể lay động Thánh Sơn sao? Thánh Sơn tránh thoát ra ngoài, rất nhanh biến mất trong chỗ không gian mỏng nhất, bay hướng Vô Tận Hư Không. - Muốn chết! Nguyên lão của Tứ Tí tộc giận dữ, lập tức nhanh chóng đuổi theo, đồng thời hắn phát ra mấy tiếng hú sắc nhọn, bên dưới có Tứ Tí tộc đáp lại. Lục Ly từ chỗ không gian mỏng lao ra Vô Tận Hư Không, hắn không chút suy nghĩ bay ra ngoài tinh hải. Chỗ này có quá nhiều cường giả, chút thực lực của hắn không làm nên chuyện gì. Quan trọng nhất là hắn là dị tộc ở đây, rất dễ dàng bị truy tung, Thánh Sơn là một món trọng bảo, dễ bị mơ ước. Vèo! Không gian phương xa phía trước chấn động, hai chiếc chiến thuyền hàn thiết xé gió bay tới, giống như u linh chui ra từ hư không. Lục Ly thấy con đường phía trước bị phong tỏa, chỉ có thể cắn răng cùng Huyết Linh Nhi truyền âm: “Đẩy tốc độ lên nhanh nhất, bay hướng bên trái!” Oong! Thánh Sơn dâng lên ánh sáng, tiếp đó tốc độ đạt đến cực độ bay qua con đường bên trái, rất nhanh biến mất trong hư không. Trên hai chiếc chiến thuyền kia đều là cường giả của Tứ Tí tộc, mỗi chiếc có một cường giả cấp Thánh Hoàng, mười mấy cấp Đế, mấy trăm Lĩnh Chủ. Nhìn thấy Thánh Sơn thoáng chốc biến mất ở bên trái, toàn bộ cường giả trên mặt đều lộ ra vẻ kinh hãi, tốc độ của Thánh Sơn quá nhanh, nhanh hơn cường giả cấp bậc nguyên lão của bọn họ rất nhiều. - Chí bảo! Rất nhanh, một đám cường giả mắt đều sáng lên, tốc độ có thể đạt đến nhanh như vậy, thứ này nhất định là chí bảo, không nói cái khác, chỉ bằng vào tốc độ đã là một món siêu cấp bảo bối. Trong một chiếc chiến thuyền truyền ra giọng trầm thấp: - Đuổi theo! Đưa tin cho nguyên lão vòng ngoài, cùng nhau chặn lại! Hai chiếc chiến thuyền rung mạnh, tiếp đó đột nhiên chui vào trong hư không, giây tiếp theo xuất hiện ngoài trăm vạn dặm, xuyên qua hư không đuổi theo Thánh Sơn. Lục Ly bay mấy trăm vạn dặm về bên trái, đang định lại đổi hướng bay ra tinh hải, nhưng hắn phát hiện đằng trước lại có một chiếc chiến thuyền bay tới, bên trên rõ ràng là cường giả cấp Thánh Tổ. - Bà nội nó, Tứ Tí tộc rốt cuộc có bao nhiêu Thánh Hoàng? Lục Ly thầm mắng một tiếng, cắn răng khiến Huyết Linh Nhi khống chế bay vào tinh hải.
Chương 4050 Thánh Bằng tộc
Vùng ngoài đều bị phong tỏa, muốn phá vòng vây ra ngoài thì hơi khó, ai biết sẽ có bẫy gì? Vậy đành bay vào trong. Bên trong có nhiều giới diện, Lục Ly không tin tất cả giới diện đều là địa bàn của Tứ Tí tộc. Thánh Sơn cấp tốc bay đi, lần này bay vào trong nên không bị chặn lại, Lục Ly cũng không thèm quan tâm gì nữa, khiến Huyết Linh Nhi khống chế Thánh Sơn lấy tốc độ nhanh nhất bay vào trong. Tốc độ của Thánh Sơn quá nhanh, chiến thuyền hàn thiết của Tứ Tí tộc tuy xuyên qua hư không nhưng vẫn không đuổi theo kịp, chớp mắt mất tung tích của Lục Ly. Vèo! Qua hơn ba canh giờ, trong giới diện này có hai bóng người chui ra, đúng là Thiên Thánh Tổ và Vân Thánh Tổ. Hai người sắc mặt còn có chút tái nhợt, áo trên người Vân Thánh Tổ rách bươm, tóc rối xù, thoạt trông rất là chật vật. - A... Sau khi đi ra, Thiên Thánh Tổ cảm ứng một chút, sắc mặt càng thêm cay đắng, hắn chỉ hướng bên trong tinh hải, nói: - Tạp chủng bay vào trong đó rồi. Vân Thánh Tổ bối rối hỏi: - Vậy chúng ta làm sao bây giờ? Vừa rồi hai người gặp hai nguyên lão của Tứ Tí tộc, tuy đánh lui hai nguyên lão nhưng bọn họ cũng bị thương. Tứ Tí tộc cường đại như vậy, chắc chắn có nhiều Thánh Hoàng, bọn họ tiếp tục ở trong mảnh tinh hải này thì rất có thể sẽ chết. - Còn làm sao được? Thiên Thánh Tổ cắn răng nói: - Chỉ có thể tiếp tục đuổi theo vào trong, ta cảm giác Nguyên Thánh Tổ sắp thức tỉnh. Chúng ta trước tiên đuổi theo vào, tìm một chỗ ẩn nấp, đợi Nguyên Thánh Tổ tỉnh lại có lẽ sẽ có cách nào đó. - Hơn nữa... Thiên Thánh Tổ chỉ hướng bên ngoài tinh hải nói: - Chúng ta trốn hướng đó rất có thể bị đuổi theo kịp, ngươi cũng biết mảnh tinh hải này vào dễ nhưng ra ngoài hơi khó. Lỡ chúng ta bị chặn lại thì càng là một con đường chết. - Vậy đi thôi! Vân Thánh Tổ hung hăng nhìn phương hướng Lục Ly biến mất, nghiến răng nghiến lợi nói: - Lục Ly mà rơi vào tay chúng ta chắc chắn sẽ hành hạ hắn mấy vạn năm rồi mới giết! Trong Vô Tận Hư Không, một cục đá giống như sao băng vụt qua không gian lướt đi, mấy chục vạn dặm phía sau cục đá, mấy chiếc chiến thuyền hàn thiết liên tục không ngừng xuyên qua hư không rượt đuổi. Không chỉ phía sau, ba mặt khác đều có chiến thuyền hàn thiết áp sát. Tứ Tí tộc triệu tập vô số cường giả, không chỉ riêng là vì báo thù, càng vì dị bảo Thánh Sơn này. Phía sau là hai người Thiên Thánh Tổ, sau lưng bọn họ cũng có cường giả cùng quân đội truy sát. Tứ Tí tộc tại đây là một cường tộc cấp bá chủ, mấy dị lộc vả mặt bọn họ, sao có thể không trả thù trở về? Sự tình truyền ra sẽ là đả kích nặng cho uy danh của Tứ Tí tộc, đến lúc đó mỗi tộc quần đều có thể đến giẫm lên một cước. Chỉ tiếc xuất động nhiều cường giả đến thế, truy sát nửa tháng mà vẫn không thể bắt lấy Lục Ly, cũng không bắt được Thiên Thánh Tổ và Vân Thánh Tổ. Hai Thánh Tổ này thân thể có thể biến thành hư ảnh, hơn nữa thuật ẩn độn cực kỳ mạnh, mấy cường giả của Tứ Tí tộc có vài lần suýt chặn lại bọn họ nhưng cuối cùng đều bị họ trốn mất. Thực lực của Thiên Thánh Tổ rất mạnh, xếp hạng hai trong Ma Uyên, còn là lão quái vật sống mấy chục vạn năm, tự nhiên có nhiều thủ đoạn giữ mạng, không thể nào bị đánh chết dễ như vậy. Bị đuổi theo nửa tháng, Lục Ly rất là đau đầu, hắn đã khống chế Thánh Sơn lấy tốc độ nhanh nhất tiến lên, nhưng mỗi cách một khoảng thời gian, đằng trước sẽ xuất hiện một chiếc chiến thuyền hàn thiết. Không biết có phải là vì Tứ Tí tộc phái ra vô số cường giả sưu tầm kiểu trải thảm, hay vì theo dấu vị trí của Lục Ly, chạy mãi mà không thể thoát khỏi Tứ Tí tộc truy tung. Phía trước có một ngôi sao to lớn, nhưng Lục Ly không dám đi vào, lỡ như bên trong có chủng tộc cường đại thì sao? Lỡ nơi này cũng là địa bàn của Tứ Tí tộc thì sao? Nhưng nếu không đi vào, ở giữa hư không mục tiêu cũng rất lớn, lỡ như Tứ Tí tộc xuất hiện cường giả siêu cấp vây khốn Thánh Sơn thì sao? Năm xưa bốn người Nguyên Thánh Tổ bố trí một Huyết Ma Đại Trận dễ dàng vây khốn Thánh Sơn. Cho nên nếu bị Thánh Hoàng cường đại của Tứ Tí tộc trấn áp thì có lẽ không có biện pháp trốn. “Vào xem thử!” Lục Ly suy nghĩ một hồi, cắn răng bay vòng quanh ngôi sao to lớn này, đi vào xem thử, nếu đến đường cùng bên trong có nhiều cường giả thì đi một vòng rồi ra ngay. Rận nhiều không sợ cắn, không sao cả. Bay hơn hai canh giờ, Lục Ly tìm được một chỗ không gian mỏng, hắn dễ dàng khống chế Thánh Sơn bay vào, đi vào rồi hắn lập tức tản ra thần niệm tra xét. Giới diện này cũng là một mảnh hoang vắng, bên dưới không có thành trì nào. Lục Ly tìm kiếm giây lát, khống chế Thánh Sơn bay xuống, xuyên qua phía dưới. Lục Ly không định dừng lại ở đây, chỉ muốn nhờ cậy giới diện này để chạy trốn. Dọc đường đi hắn cực kỳ căng thẳng, quan sát tình huống bốn phía. Tìm kiếm một canh giờ sau, Lục Ly phát hiện chỉ có một chủng tộc chiếm cứ nơi này, còn là một loại chủng tộc rất giống nhân tộc, điều khác biệt duy nhất là sau lưng bọn họ đều có cánh chim, mặt mỗi người đều rất đẹp. Cánh chim của bọn họ màu trắng, thích mặc trường bào màu trắng, cầm trường thương trắng, mỗi người thoạt trông giống như thiên binh thiên tướng, phi thường uy vũ khí phái. Lục Ly cố gắng hết sức không gây chú ý, chọn tuyến đường núi hoang vắng vẻ, có bất cứ gió thổi cỏ lay lập tức rút lui, tuyệt đối không đến gần quân sĩ nào. Ba ngày sau, bên ngoài giới diện này tập hợp hơn mười chiếc chiến thuyền hàn thiết, bọn họ ở bên ngoài tìm kiếm ba ngày, không phát hiện tung tích của Lục Ly thì biết chắc hắn đi vào giới diện này. Bọn họ cũng không có mạo muội đi vào, mà là ở bên ngoài tụ tập lại, tám nguyên lão của Tứ Tí tộc hội hợp thương nghị đối sách. Một nguyên lão mở miệng nói: - Căn cứ kết quả từ các nơi tra xét biểu hiện thì người của Thánh Uyên bộ tộc kia trong phút chốc đã vào Vũ Dương Giới! Nguyên lão khác nhẹ gật đầu, đều đồng ý quan điểm này. Sắc mặt của đám nguyên lão không được tốt lắm.
Lục Ly sắc mặt trở nên ngưng trọng, quân sĩ đều là Ngũ Kiếp đỉnh phong, tiểu đội trưởng là Lĩnh Chủ, vậy thống lĩnh không phải là cấp Đế sao? Thế thì cường giả chắc chắn là Thánh Hoàng rồi. Nói cách khác, chủng tộc quái dị này có rất nhiều Thánh Hoàng? Lục Ly dạo qua một vòng ở lân cận, không dám xằng bậy, len lén đi vòng qua, đi nơi khác dò xét. - Tứ Tí tộc! Lục Ly đi không bao lâu, hai người Thiên Thánh Tổ đã tới, bọn họ lặng yên dò xét, miệng đắng chát, Thiên Thánh Tổ nói: - Tứ Tí tộc xếp hạng ba mươi vị trí đầu trong vạn tộc, chẳng lẽ giới diện này là lãnh địa của Tứ Tí tộc? Nếu Thánh Sơn của chúng ta rơi vào tay Tứ Tí tộc, e là không có cách nào lấy lại được. - Cũng may tiểu tử này không có làm loạn. Vân Thánh Tổ thở ra một hơi, nói: - Nếu hắn vừa rồi đi giết lung tung, dẫn tới Tứ Tí tộc giận dữ, vậy hắn khó thoát khỏi cái chết. - Đi, chúng ta đuổi theo, lỡ đâu hắn bị cường giả nơi này truy sát, chúng ta nhân cơ hội ra tay, đoạt Thánh Sơn rồi lập tức chạy đi. Thiên Thánh Tổ vung tay, trên mặt đều là vẻ trầm trọng, Tứ Tí tộc quá mạnh mẽ, bọn họ căn bản không có ý muốn đối kháng, dựa trên thông tin họ có được từ nhiều năm trước, Tứ Tí tộc xếp hạng hai mươi tám trong vạn tộc, là chủng tộc phi thường mạnh mẽ. Đương nhiên, đã nhiều năm như vậy, không biết hiện tại bọn họ đã biến mạnh hay yếu đi. Bất kể như thế nào, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, dù bộ tộc này có suy bại thì cũng không phải là thứ bọn họ có thể trêu vào. Một khi bị tộc này theo dõi, bọn họ chắc chắn sẽ rất khó chạy trốn. Lục Ly bên kia tiếp tục tìm kiếm quanh lân cận, hắn đi hơn nửa ngày, cuối cùng phát hiện một cái sơn cốc, bên ngoài sơn cốc cũng có nhiều đội quái nhân bốn cánh tay, toàn bộ thấp nhất đều là Ngũ Kiếp đỉnh phong, cực kỳ mạnh mẽ. Cũng may Thánh Sơn không có tiết hơi thở ra ngoài, nếu Thánh Sơn bất động thì không khác gì một tảng đá bình thường, cho nên Lục Ly dò xét rất thuận lợi, người của Tứ Tí tộc này không có phát hiện ra hắn. Hắn vẫn không dám lộn xộn, mục đích của hắn là hố chết mấy Thánh Tổ kia, nhưng không có nghĩa là hắn muốn tìm cái chết. Tiểu đội trưởng đều là Lĩnh Chủ, bộ tộc này chắc chắc có rất nhiều cấp Đế, ước chừng Thánh Hoàng không ít, mặc dù hắn có Thánh Sơn nhưng cũng không cam đoan chắc chắn an toàn. Tiếp tục bay đi, một đường tra xét, bay sau một ngày, phía trước đột nhiên truyền đến tiếng xé gió, Lục Ly lập tức khống chế Thánh Sơn hạ xuống, khiến cho Huyết Linh Nhi ngừng khống chế thần văn Thánh Sơn, khiến cho ngọn núi này biến thành một tảng đá bình thường. Hiện giờ Thánh Sơn biến thành phạm vi lớn hơn một trượng, rơi xuống vùng hoang dã, không khác gì một tảng đá bình thường. Một chiếc chiến thuyền hàn thiết to lớn từ xa phá không mà đến, tốc độ rất nhanh, mới vừa rồi còn ở phía xa ngoài mấy vạn dặm, chớp mắt đã lướt qua bầu trời bay tới bên cạnh Lục Ly. ""Nhiều cường giả quá!"" Lục Ly không dám tra xét, nhưng tùy ý cảm ứng một chút, phát hiện trên chiến thuyền có ít nhất bốn, năm cấp Đế, đều là cường giả của Tứ Tí tộc. Tốc độ của chiến thuyền toàn thân làm bằng hàn thiết đổ bê-tông này phi thường biến thái, phỏng chừng có thể sánh bằng tốc độ bay của Thánh Hoàng bình thường. ""Nơi này rốt cuộc là đâu?"" Lục Ly âm thầm ngạc nhiên nghi ngờ, Tứ Tí tộc này quá mạnh mẽ, vượt xa chủng tộc của Tam Trọng Thiên, lẽ nào thế giới Tứ Trọng Thiên trở lên không có đổ nát? Hiện tại giới diện này, hoặc nên nói mảnh tinh vực này thật ra chính là Tứ Trọng Thiên? Nơi này có mấy vạn giới diện, phải chăng đại biểu có mấy vạn chủng tộc cường đại? Chỗ này cho hắn cảm giác mạnh còn hơn Vô Tận Thần Khư. Ở ngoài tinh hải, Lục Ly đã thấy ảo ảnh, đó là từng mảnh tiên cung, những tiên cung này ở đâu? Nếu đúng là một giới diện cường đại bên trong tinh hải, thế nơi này thật sự có tiên nhân hay không? Vào giờ phút này, Lục Ly cảm giác đại thế giới này quá mênh mông, bên trong ẩn chứa rất nhiều bí mật. Không có ai nói đáp án cho Lục Ly, hắn chỉ có thể tiếp tục bay đi, một đường tra xét, trước khi có thể thăm dò được tình huống thì hắn tuyệt đối không dám động, bằng không hắn chắc chắn sẽ chết tại đây. Một tháng rưỡi! Lục Ly lòng vòng trong thế giới kỳ dị này một tháng rưỡi, hắn tra xét được rất nhiều tình báo. Thế giới này không chỉ có một chủng tộc là Tứ Tí tộc, còn có hai chủng tộc kỳ dị khác. Đương nhiên, Lục Ly chưa tìm hiểu được hết, hiện chỉ mới phát hiện ba chủng tộc. Hai chủng tộc khác đều là hình người, một chủng tộc thân cao thể tráng, giống như một đám người khổng lồ cỡ nhỏ, hơn nữa toàn thân vảy giáp màu đen, trên mặt đầy vảy màu đen nhỏ, con mắt màu xanh, thoạt trông rất là quái dị. Một chủng tộc khác hơi giống nhân tộc, nhìn thoáng qua, còn cho rằng là nhân tộc, nhưng cẩn thận nhìn liền có thể phát hiện sự khác nhau. Chủng tộc này mũi khoằm, tai nhọn, môi rất dày, mắt hơi lồi ra, khuôn mặt cơ hồ là mặt chữ điền, không thấy có mặt tròn hoặc là mặt trái xoan. Ban đầu Lục Ly nhìn thoáng qua, thoạt trông chủng tộc kia được đúc từ một khuôn, ai nấy giống hệt nhau. Tứ Tí tộc, Hắc Giáp tộc, Phương Kiểm tộc. Lục Ly đặt tên cho ba chủng tộc này. Thành viên ba tộc mà Lục Ly nhìn thấy đều là quân sĩ, hơn nữa chia nhau trấn thủ một đám tài nguyên bảo địa. Trong hơn một tháng, Lục Ly không thấy thành trì nào. Trừ các nơi tài nguyên bảo địa ra, không thấy gì khác. Ngẫu nhiên có thể nhìn thấy một ít chiến thuyền hàn thiết, trên chiến thuyền đều là cường giả, Lục Ly đã nhìn thấy hơn bốn mươi cấp Đế, hiện giờ còn chưa phát hiện Thánh Hoàng, nhưng khi Thánh Hoàng thu lại hơi thở thì người bình thường không cảm ứng được, trừ phi Lục Ly tới gần chiến thuyền. Lục Ly có chút mê mang, hai Thánh Tổ luôn đi theo phía sau, hắn không biết làm cách nào hố chết hai Thánh Tổ này. Hiện tại hắn không chắc chắn điều gì, không dám công kích bậy, lỡ kéo đến một đám cấp Đế và Thánh Hoàng thì hắn không biết chết như thế nào. Nếu không nắm chắc, vậy tiếp tục tra xét.
Chương 4047 Hắn rốt cuộc ra tay
Dù sao trong Thánh Sơn rất an toàn, chỉ cần không bị Thánh Hoàng phát hiện, cấp Đế bình thường chắc không theo dấu được. Hiện tại linh hồn của hắn rất mạnh, có bất cứ gió thổi cỏ lay hắn đều có thể cảm giác được. Quan trọng nhất là dã ngoại không có võ giả nào của ba tộc, không phát hiện một thám báo nào, cho nên Lục Ly bay ở dã ngoại thì cực kỳ an toàn. Tiếp tục tiến lên, hơn một tháng sau, Lục Ly rốt cuộc tìm được một tòa thành trì, đó là một tòa thành lớn to cỡ Thiên Đế Thành trong Vô Tận Thần Khư. Hơn nữa những kiến trúc này cao ngất, không phải dạng như cung điện, tiên cung, chỉ là thành bảo bình thường, phong cách khác với bên Tam Trọng Thiên, mặt trên có hoa văn rất phức tạp, tạo hình kỳ dị, thoạt nhìn có phong tình dị vực. Khiến Lục Ly kinh ngạc là, trong thành này có cả ba chủng tộc, dường như ở chung với nhau. Lục Ly cảm ứng có ít nhất mấy chục vạn người của ba tộc sinh sống trong thành. Thành trì lớn như vậy, mấy chục vạn nhân khẩu là rất ít ỏi. Trừ thành trì này ra, Lục Ly không phát hiện tòa thành nào khác, cũng không phát hiện chỗ nào kỳ lạ, nơi này trừ vô số tài nguyên bảo địa ra thì chỉ có thành trì này. Lục Ly thật sự không biết làm sao, đi vào thành? Hắn không có lá gan đó, Đi công kích tài nguyên bảo địa? Cũng không có nhiều ý nghĩa, đồ sát một ít chủng tộc kỳ dị, lỡ chủng tộc kia không đuổi giết nhóm Thiên Thánh Tổ mà truy sát hắn thì sao? - Mặc kệ! Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, cắn răng chuẩn bị hành động, chủng tộc ở đây rất mạnh, hắn trêu chọc không nổi. Ở lại đây thời gian càng lâu càng dễ dàng xảy ra chuyện. Hắn công kích một chỗ tài nguyên bảo địa liền chạy thật xa, hoặc cùng đường thì từ trên trời bay ra hành tinh này, chỉ cần xác định hai Thánh Tổ ở lại đây thì hắn có thể nghĩ biện pháp quay về Tam Trọng Thiên. Nếu quyết định phải làm, Lục Ly tự nhiên phải trước chuẩn bị một chút. Đầu tiên là lựa chọn mục tiêu công kích, Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, quyết định công kích Tứ Tí tộc, bởi vì hắn cảm giác chủng tộc này rất mạnh, có tài nguyên bảo địa nhiều nhất. Lục Ly khống chế Thánh Sơn bay đi, hắn lựa chọn đến nơi cách thành trì không xa không gần, vậy thì cường giả của Tứ Tí tộc chạy tới cần thời gian, nhưng không mất quá lâu. Chọn chỗ xong, Lục Ly bố trí xung quanh, không bài bố quá phức tạp, chỉ bố trí một truyền tống trận đơn hướng. Truyền tống trận này có thể dịch chuyển xa mấy trăm vạn dặm, sau khi dịch chuyển thì truyền tống trận này sẽ nổ tung. Hắn bố trí truyền tống trận với mục đích không muốn để lại dấu vết mình đi đâu, hắn cũng muốn đánh lừa người của Tứ Tí tộc, lầm tưởng là hai Thánh Tổ công kích bọn họ. Sau khi xác định, Lục Ly lao ra, thu Thánh Sơn vào, sau đó như một con u hồ lao hướng sơn cốc kia. Bên ngoài sơn cốc kia có gần nghìn quân sĩ đang tuần tra, toàn là Ngũ Kiếp đỉnh phong, dẫn đầu là ba Lĩnh Chủ, nhưng Lục Ly cảm ứng một chút, đều không quá mạnh. Lục Ly ngụy trang một phen, lấy áo gai ra mặc vào, đi chân trời, nhuộm tóc muối tiêu. Lục Ly lấy một tấm mặt nạ ra, mặt nạ kia có thể tùy ý thay đổi bộ dáng. Hắn đổi thành hình dạng Thiên Thánh Tổ, tuy hơi khác một chút nhưng có thể đại khái đánh lừa thị giác. “Ra tay!” Cách bên kia chỉ có vạn dặm, Lục Ly không che giấu nữa, thân thể thoáng chốc bay đi, nháy mắt đến bên kia. Hắn thả ra Phong Hồn thuật, muôn vàn hồn châm hóa thành từng làn gió nhẹ bay hướng bên kia, thoáng chốc bao phủ mấy trăm người. - A!!! - Ư ư! Mấy trăm quân sĩ Tứ Tí tộc ôm đầu lăn lộn, Lục Ly lắc người vọt tới, trong tay xuất hiện một thanh chiến đao hung hăng chém tới. Bùm! Lực lượng của Lục Ly quá lớn, mỗi nhát kiếm liền có một quân sĩ bị chém thành thịt băm. Có hai Lĩnh Chủ xông đến, Lục Ly thả ra hai lần Linh Hồn Chi Kiếm, hai Lĩnh Chủ này cũng lăn lộn giữa không trung. Ầm ầm ầm ầm! Lục Ly một đao một tên, mới qua mười mấy giây, bên này mấy trăm quân sĩ toàn bộ bị đánh chết, bao gồm hai Lĩnh Chủ kia. Trước khi Lục Ly giết hết quân sĩ thì phương xa và trong sơn cốc lập tức có quân sĩ Tứ Tí tộc ồ ạt ùa ra, còn có một cấp Đế gầm rống xông đến. “Linh Trận thuật!” Lục Ly phớt lờ quân sĩ khác, cũng lờ đi ba Lĩnh Chủ, thả ra Linh Trận thuật công kích cấp Đế Tứ Tí tộc. Cấp Đế này thoạt nhìn không quá mạnh, đánh Linh Trận thuật qua, cấp Đế bất động trong không trung. Cấp Đế bị trấn áp, những người khác đều dễ xử, Lục Ly bắt đầu huyết tinh đồ sát. Quân sĩ, cường giả trong ngoài sơn cốc cộng lại khoảng hơn hai nghìn, bị Lục Ly chặt chém như xẻ dưa hấu. Một nén hương sau, trừ Lục Ly cố ý để lại một cường giả cấp Lĩnh Chủ ra, bao gồm cấp Đế kia đều bị hắn giết, hơn hai nghìn quân sĩ Tứ Tí tộc bị giết sạch. - Đi đây! Lục Ly nhìn thoáng qua cường giả cấp Lĩnh Chủ Tứ Tí tộc giả chết, bay đi xa, tìm truyền tống trận đơn hướng mà hắn đã bố trí, truyền tống rời đi. Sau nửa canh giờ, Thiên Thánh Tổ và Vân Thánh Tổ đến bên này, bọn họ nhìn thấy xác chết đầy sơn cốc, hai người lộ biểu cảm cay đắng. Cuối cùng Lục Ly vẫn ra tay, chắc chắn Tứ Tí tộc sẽ nổi khùng, không biết chuyện này có phải là cơ hội của bọn họ? Hay là bắt đầu của xui xẻo? Nếu Lục Ly bị giết, Thánh Sơn bị Tứ Tí tộc cướp đi thì phiền phức. Thiên Thánh Tổ cùng Vân Thánh Tổ không ngờ là, Lục Ly không bị giết, ngược lại bọn họ có phiền phức. Năm ngày sau, hai người phát hiện thám báo của Tứ Tí tộc, tuy những thám báo kia không tìm được bọn họ, nhưng trong tay cầm tranh vẽ, sau khi hai người tra xét thì tức run người. Bức tranh rõ ràng vẽ Thiên Thánh Tổ, bọn họ không cần suy nghĩ nhiều biết ngay là Lục Ly ngụy trang giống với Thiên Thánh Tổ. Hơn nữa Lục Ly rõ ràng để lại người sống, cố ý vu oan hãm hại. - Làm sao bây giờ? Vân Thánh Tổ có chút luống cuống, Tứ Tí tộc chắc chắn nổi giận, phỏng chừng rất nhiều thám báo cùng cường giả sẽ đi ra, đến lúc đó bọn họ muốn trốn cũng không trốn được.
Chương 4048 Đừng hòng chạy trốn
Bây giờ cách tốt nhất là lập tức theo trên trời cao bay đi, rời khỏi giới diện này, chạy đi giới diện khác. Nhưng như vậy thì bọn họ vất vả đuổi theo xa như vậy có ý nghĩa gì? Mất đi Thánh Sơn, dù bọn họ trở lại thì được ích gì? Thiên Thánh Tổ hung tợn nói: - Đuổi theo kịp Lục Ly, đi theo hắn kéo hắn xuống nước! Bây giờ chỉ có thể kéo gần khoảng cách với Lục Ly, mục đích bọn họ tiến vào là muốn lợi dụng cường giả ở đây trấn áp Lục Ly, tiếp đó cướp đoạt Thánh Sơn. Bây giờ cường giả Tứ Tí tộc sắp hành động, là nguy cơ cũng là cơ hội cho bọn họ. Vì vậy, Thiên Thánh Tổ định liều một phen, nếu vẫn không được thì giết ra trùng vây. Thiên Thánh Tổ đoán giai đoạn đầu chắc Tứ Tí tộc không đến mức cử nhiều cường giả cấp Thánh Hoàng. Bọn họ tăng nhanh tốc độ, một đường đuổi theo Lục Ly, tuy Lục Ly bỏ Thánh Sơn vào nhẫn không gian, nhưng chỉ cần Thánh Sơn còn ở trên người Lục Ly thì bọn họ vẫn cảm giác được. Lục Ly không cưỡi Thánh Sơn nên mục tiêu khá lớn, tuy nhiên, hắn mà cảm giác có gì không ổn liền chui vào Thánh Sơn. Lục Ly đi trong núi hoang, tốc độ không nhanh không chậm. Hắn làm như vậy đương nhiên là với mục đích chờ Tứ Tí tộc tìm đến nhóm Thiên Thánh Tổ, chỉ cần xác định cường giả Tứ Tí tộc đánh chết mấy Thánh Tổ là hắn có thể rút. Trên đường đi Lục Ly phát hiện thám báo của Tứ Tí tộc. Tứ Tí tộc phản ứng rất nhanh, mới qua năm ngày mà thám báo của họ đã tìm đến. Lục Ly luôn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân nên cảm giác lực rất biến thái, thám báo không thể phát hiện ra hắn ở cự ly gần. Đi vài canh giờ sau, Lục Ly phát hiện phía sau có tiếng xé gió nhẹ, hắn cơ hồ không có bất cứ do dự, lập tức lấy ra Thánh Sơn, lắc người đi vào. “Hai Ma Tổ!” Lục Ly cảm ứng một chút, phát hiện là hai Ma Tổ, hắn nhếch môi cười, cũng không có tăng nhanh tốc độ bay đi trốn, kiểm soát tốc độ luôn giữ khoảng cách với hai Thánh Tổ. Hai Thánh Tổ cũng không có tăng tốc, Thánh Sơn nhanh hơn bọn họ nhiều, dù họ tăng tốc cũng vô ích. Thiên Thánh Tổ ngẫm nghĩ, khuếch tán hơi thở, cố ý hấp dẫn thám báo Tứ Tí tộc. Thiên Thánh Tổ vừa khuếch tán hơi thở thì thám báo Tứ Tí tộc ở phương xa lập tức bị kinh động, có bảy, tám thám báo cấp tốc bay hướng bên này. - Hú hú hú! Có hai thám báo bay đến giữa không trung, nhìn thấy tình huống bên này lập tức phát ra tiếng hú sắc nhọn, thám báo từ bốn phương tám hướng phương xa đều chạy tới. - Hừ! Thiên Thánh Tổ và Vân Thánh Tổ hừ lạnh một tiếng, hai người thân thể biến thành hư ảnh, biến mất ở giữa không trung. Đám thám báo mất tung tích của hai Thánh Tổ, tự nhiên tập trung vào Thánh Sơn bay ở phía trước. “Mợ nó, hai lão già này gian xảo quá!” Lục Ly phát hiện loại tình huống này rất muốn chửi thề, hai người kinh động thám báo kéo đến, tiếp đó biến thành hư ảnh, khiến thám báo lầm cho rằng bọn họ đi vào Thánh Sơn, vậy thì Lục Ly sẽ nhận hết sức ép. Vào thời khắc này, Lục Ly rất muốn trực tiếp khống chế Thánh Sơn bay lên trời cao, nhưng ngẫm lại mà vậy thì mục tiêu càng lớn, hơn nữa không dễ dàng tìm được lối ra, đành từ bỏ. “Trốn!” Hắn khống chế Thánh Sơn tăng tốc, đắc tội Tứ Tí tộc rồi thì không ở trong địa bàn của họ nữa, đi địa bàn của tộc quần khác ở tạm, có cơ hội sẽ chạy trốn. Thánh Sơn tăng tốc, đám thám báo Tứ Tí tộc xoe tròn mắt. Tốc độ của Thánh Sơn còn chưa đạt đến mức tận cùng, chỉ xấp xỉ tốc độ của Thánh Hoàng, thoáng chốc cắt qua không gian bay hướng phương xa, biến mất ở chân trời mạn bắc. Đám thám báo không ngừng hú, Tứ Tí tộc còn thông qua phương thức đặc biệt liên tục truyền ra ngoài tình huống nơi này, vô số thám báo ở bốn phía hành động. Thánh Sơn một đường bay đi, một đường kinh động thám báo Tứ Tí tộc. Lần này Tứ Tí tộc phái ra rất nhiều thám báo, phỏng chừng ít nhất cỡ mấy vạn, có thể thấy Tứ Tí tộc trọng thị sự việc lần này cỡ nào. “Sao có nhiều Tứ Tí tộc dữ vậy?” Lục Ly thấy trên đường đầy rẫy thám báo Tứ Tí tộc, nhíu chặt chân mày, phải biết rằng nhân khẩu trong thành trì kia chỉ có mấy chục vạn, ba tộc chia đều thì mỗi tộc cỡ mười mấy vạn người, chẳng lẽ Tứ Tí tộc phái ra hơn một nửa quân sĩ? Hơn nữa mới có vài ngày, đám thám báo toàn là Ngũ Kiếp đỉnh phong, tốc độ không nhanh, vậy mà trong vài ngày có thể tản ra nhanh như vậy? Lục Ly không có thời gian suy nghĩ nhiều như vậy, bay nửa canh giờ sau, đằng trước có hai chiếc chiến thuyền hàn thiết lao nhanh đến, còn chưa tới gần Thánh Sơn thì mấy nghìn quân sĩ, còn có tám cấp Đế bay ra khỏi thuyền. “Tứ Tí tộc quả nhiên mạnh mẽ!” Lục Ly cảm ứng một chút, phát hiện trong đó có hai cấp Đế hơi thở sánh bằng Chúc Thiên Đại Đế. Tứ Tí tộc tùy tiện phái ra một ít cấp Đế đều ở đỉnh phong, bộ tộc này có không ít Thánh Hoàng. Vèo! Lục Ly không dây dưa với mấy cấp Đế này, bởi vì hắn không muốn bại lộ Thánh Sơn có lực phòng ngự cường đại, nếu không thì sẽ kinh động Thánh Hoàng Tứ Tí tộc chú ý, đến lúc đó hấp dẫn một ít Thánh Hoàng cường đại đến truy sát thì sự tình sẽ càng tệ hại. Lục Ly khống chế Thánh Sơn lập tức quay đầu, tốc độ lại lần nữa tăng mạnh. Vốn khi quay đầu sẽ có một khoảng thời gian tạm dừng, những cấp Đế đã áp sát. Nhưng Thánh Sơn tăng tốc, đám cấp Đế đánh ra công kích đều bị hụt. Vèo! Thánh Sơn rẽ một đường, chớp mắt biến mất ở chân trời xa, để lại mấy cấp Đế Tứ Tí tộc hai mặt nhìn nhau. Một cấp Đế trầm ngâm một lúc, nói: - Xem ra phải thỉnh các nguyên lão ra tay, dựa vào chúng ta thì khó mà đuổi theo kịp báu vật kỳ lạ này. Tứ Tí tộc nói chuyện bằng ngôn ngữ thượng cổ, giống Ma Uyên, Vô Tận Thần Khư. Cái sừng trên đầu một Tứ Tí tộc sáng lên, một luồng sáng đen bắn lên cao. Oong! Giây lát sau, không gian bốn phía khuếch tán sóng gợn, tiếp đó xuất hiện một hư ảnh mơ hồ, Tứ Tí tộc ở xung quanh đều quỳ xuống, trầm giọng quát: - Tham kiến Thập Tam Nguyên Lão! Một giọng nói lạnh lùng mà già nua vang lên: - Có chuyện gì?
Chương 4049 Trốn chạy
Cấp Đế mạnh nhất lập tức bẩm báo tình huống vừa rồi. Thập Tam Nguyên Lão trầm ngâm giây lát, nói: - Việc này ta đã biết, các ngươi tiếp tục cử các huynh đệ truy tung, khóa chặt phương hướng của hắn là được, chuyện còn lại giao cho chúng ta. Dám giết con cháu của tộc ta, vô luận hắn là ai đều nhất định phải chết. Tôn nghiêm của Tứ Tí Thánh tộc không cho phép giẫm lên! - Mặt khác! Thập Tam Nguyên Lão kia tạm dừng một lúc, bổ sung nói: - Bọn họ không chỉ có một người, chắc chắn còn có cường giả khác, các ngươi chia nhau ra, có bất cứ gió thổi cỏ lay phải báo ngay. Ta sẽ báo việc này cho bản bộ tộc quần, sẽ nhanh chóng phong tỏa Phi Lưu Tinh, những dị tộc này đừng hòng có một tên trốn thoát! Mười bảy ngày, Lục Ly một đường bay đi trốn mười bảy ngày, ở trên đường gặp rất nhiều thám báo, nhưng cũng không có cường giả chặn lại, hắn đã đến địa bàn của Phương Kiểm tộc. Lục Ly hơi yên lòng, cường giả của Tứ Tí tộc chắc không thể nào đến bên này truy sát hắn đâu? Lục Ly nhanh chóng phát hiện mình đã suy nghĩ nhiều, Phương Kiểm tộc cũng xuất động rất nhiều thám báo, hắn mới đi vào bên kia, lập tức phát hiện rất nhiều thám báo. - Đi! Lục Ly trầm ngâm giây lát, quyết định chạy ra giới diện này. Ba tộc đều động, vậy là giới diện này không còn chỗ cho Lục Ly nương náu, nếu không đi e rằng sẽ bị nhốt chết tại đây. Hắn khống chế Thánh Sơn bay lên trời, khi hắn bay lên cao mười vạn dặm thì không gian bên trên đột nhiên chấn động, một lão nhân của Tứ Tí tộc xuất hiện ở trên trời cao. - Nếu đến rồi thì đừng đi, ở lại đây đi! Lão nhân của Tứ Tí tộc lạnh lùng nhìn Thánh Sơn, nói bằng cổ ngữ nên Lục Ly có thể dễ dàng nghe hiểu. Lục Ly suy nghĩ một hồi, truyền lời ra ngoài nói: - Vị đại nhân này, ta chỉ là lầm xông vào, người giết tộc nhân của các ngươi không phải ta, là hai cường giả truy sát ta đã giết. Oan có đầu nợ có chủ, ngươi muốn tìm thì hãy tìm bọn họ, ta không phải đồng bọn với họ. - Ồ? Lão nhân này hơi ngẩn ra, hỏi thăm: - Hai người đó thuộc chủng tộc gì? Các ngươi đến từ đâu? Có tư liệu cụ thể về họ không? Ngươi thành thật khai báo, ta có thể thả ngươi một con đường sống. - Chúng ta đều thuộc Thánh Uyên bộ tộc! Lục Ly suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Chúng ta chung một chủng tộc, hai người kia là lão tổ của tộc ta, ta làm sai chuyện trong tộc nên bị bọn họ truy sát. Đại nhân, ta chỉ có thực lực cấp Đế, dù muốn ra tay cũng không có năng lực này. - Thánh Uyên bộ tộc? Chưa từng nghe! Lão già lắc đầu, theo sau hỏi: - Ngươi còn có cái gì muốn nói ? Những tình báo này không đủ để đổi mạng của ngươi, nếu ngươi không có gì để nói, vậy thì ta phải ra tay. - Có! Lục Ly dùng ngữ khí cực kỳ kiên định nói: - Hai Thánh Tổ kia chắc chắn ở gần đây, bọn họ một đường truy sát ta, ta dám chắc chắn bọn họ ở phạm vi trăm vạn dặm xung quanh. Bọn họ biết ẩn thân, các ngươi muốn tìm được bọn họ có chút khó khăn. Lão già động ý niệm, ánh mắt quét xuống dưới, thần niệm cường đại quét qua. Ngay lúc này, Thánh Sơn lóe sáng hóa thành sao băng vọt lên trời, Lục Ly không trông chờ vào cường giả Tứ Tí tộc này bỏ qua cho mình, những gì hắn vừa nói chỉ để hấp dẫn sự chú ý của lão nhân, để thừa cơ chạy trốn. Tốc độ của Thánh Sơn quá nhanh, nháy mắt đã vọt lên trời, lên thêm chút nữa là khí quyển màu vàng. Thần niệm của hắn cấp tốc quét qua, tìm đường đi ra ngoài. “Bên kia!” Lục Ly khá may mắn, tìm được một chỗ mỏng manh ở gần đó, hắn nhanh chóng khống chế Thánh Sơn bay đi. Vào thời khắc này, bên dưới vang tiếng xé gió, một cánh tay to lớn vươn đến, chộp hướng Thánh Sơn. - Ha ha! Lục Ly lạnh lùng cười, khiến Huyết Linh Nhi không cần để ý, tiếp tục bay tới trước. Bàn tay to kia bắt lấy Thánh Sơn, muốn dùng sức kéo nó xuống, chỉ bằng vào lực lượng của lão nhân kia có thể lay động Thánh Sơn sao? Thánh Sơn tránh thoát ra ngoài, rất nhanh biến mất trong chỗ không gian mỏng nhất, bay hướng Vô Tận Hư Không. - Muốn chết! Nguyên lão của Tứ Tí tộc giận dữ, lập tức nhanh chóng đuổi theo, đồng thời hắn phát ra mấy tiếng hú sắc nhọn, bên dưới có Tứ Tí tộc đáp lại. Lục Ly từ chỗ không gian mỏng lao ra Vô Tận Hư Không, hắn không chút suy nghĩ bay ra ngoài tinh hải. Chỗ này có quá nhiều cường giả, chút thực lực của hắn không làm nên chuyện gì. Quan trọng nhất là hắn là dị tộc ở đây, rất dễ dàng bị truy tung, Thánh Sơn là một món trọng bảo, dễ bị mơ ước. Vèo! Không gian phương xa phía trước chấn động, hai chiếc chiến thuyền hàn thiết xé gió bay tới, giống như u linh chui ra từ hư không. Lục Ly thấy con đường phía trước bị phong tỏa, chỉ có thể cắn răng cùng Huyết Linh Nhi truyền âm: “Đẩy tốc độ lên nhanh nhất, bay hướng bên trái!” Oong! Thánh Sơn dâng lên ánh sáng, tiếp đó tốc độ đạt đến cực độ bay qua con đường bên trái, rất nhanh biến mất trong hư không. Trên hai chiếc chiến thuyền kia đều là cường giả của Tứ Tí tộc, mỗi chiếc có một cường giả cấp Thánh Hoàng, mười mấy cấp Đế, mấy trăm Lĩnh Chủ. Nhìn thấy Thánh Sơn thoáng chốc biến mất ở bên trái, toàn bộ cường giả trên mặt đều lộ ra vẻ kinh hãi, tốc độ của Thánh Sơn quá nhanh, nhanh hơn cường giả cấp bậc nguyên lão của bọn họ rất nhiều. - Chí bảo! Rất nhanh, một đám cường giả mắt đều sáng lên, tốc độ có thể đạt đến nhanh như vậy, thứ này nhất định là chí bảo, không nói cái khác, chỉ bằng vào tốc độ đã là một món siêu cấp bảo bối. Trong một chiếc chiến thuyền truyền ra giọng trầm thấp: - Đuổi theo! Đưa tin cho nguyên lão vòng ngoài, cùng nhau chặn lại! Hai chiếc chiến thuyền rung mạnh, tiếp đó đột nhiên chui vào trong hư không, giây tiếp theo xuất hiện ngoài trăm vạn dặm, xuyên qua hư không đuổi theo Thánh Sơn. Lục Ly bay mấy trăm vạn dặm về bên trái, đang định lại đổi hướng bay ra tinh hải, nhưng hắn phát hiện đằng trước lại có một chiếc chiến thuyền bay tới, bên trên rõ ràng là cường giả cấp Thánh Tổ. - Bà nội nó, Tứ Tí tộc rốt cuộc có bao nhiêu Thánh Hoàng? Lục Ly thầm mắng một tiếng, cắn răng khiến Huyết Linh Nhi khống chế bay vào tinh hải.
Chương 4050 Thánh Bằng tộc
Vùng ngoài đều bị phong tỏa, muốn phá vòng vây ra ngoài thì hơi khó, ai biết sẽ có bẫy gì? Vậy đành bay vào trong. Bên trong có nhiều giới diện, Lục Ly không tin tất cả giới diện đều là địa bàn của Tứ Tí tộc. Thánh Sơn cấp tốc bay đi, lần này bay vào trong nên không bị chặn lại, Lục Ly cũng không thèm quan tâm gì nữa, khiến Huyết Linh Nhi khống chế Thánh Sơn lấy tốc độ nhanh nhất bay vào trong. Tốc độ của Thánh Sơn quá nhanh, chiến thuyền hàn thiết của Tứ Tí tộc tuy xuyên qua hư không nhưng vẫn không đuổi theo kịp, chớp mắt mất tung tích của Lục Ly. Vèo! Qua hơn ba canh giờ, trong giới diện này có hai bóng người chui ra, đúng là Thiên Thánh Tổ và Vân Thánh Tổ. Hai người sắc mặt còn có chút tái nhợt, áo trên người Vân Thánh Tổ rách bươm, tóc rối xù, thoạt trông rất là chật vật. - A... Sau khi đi ra, Thiên Thánh Tổ cảm ứng một chút, sắc mặt càng thêm cay đắng, hắn chỉ hướng bên trong tinh hải, nói: - Tạp chủng bay vào trong đó rồi. Vân Thánh Tổ bối rối hỏi: - Vậy chúng ta làm sao bây giờ? Vừa rồi hai người gặp hai nguyên lão của Tứ Tí tộc, tuy đánh lui hai nguyên lão nhưng bọn họ cũng bị thương. Tứ Tí tộc cường đại như vậy, chắc chắn có nhiều Thánh Hoàng, bọn họ tiếp tục ở trong mảnh tinh hải này thì rất có thể sẽ chết. - Còn làm sao được? Thiên Thánh Tổ cắn răng nói: - Chỉ có thể tiếp tục đuổi theo vào trong, ta cảm giác Nguyên Thánh Tổ sắp thức tỉnh. Chúng ta trước tiên đuổi theo vào, tìm một chỗ ẩn nấp, đợi Nguyên Thánh Tổ tỉnh lại có lẽ sẽ có cách nào đó. - Hơn nữa... Thiên Thánh Tổ chỉ hướng bên ngoài tinh hải nói: - Chúng ta trốn hướng đó rất có thể bị đuổi theo kịp, ngươi cũng biết mảnh tinh hải này vào dễ nhưng ra ngoài hơi khó. Lỡ chúng ta bị chặn lại thì càng là một con đường chết. - Vậy đi thôi! Vân Thánh Tổ hung hăng nhìn phương hướng Lục Ly biến mất, nghiến răng nghiến lợi nói: - Lục Ly mà rơi vào tay chúng ta chắc chắn sẽ hành hạ hắn mấy vạn năm rồi mới giết! Trong Vô Tận Hư Không, một cục đá giống như sao băng vụt qua không gian lướt đi, mấy chục vạn dặm phía sau cục đá, mấy chiếc chiến thuyền hàn thiết liên tục không ngừng xuyên qua hư không rượt đuổi. Không chỉ phía sau, ba mặt khác đều có chiến thuyền hàn thiết áp sát. Tứ Tí tộc triệu tập vô số cường giả, không chỉ riêng là vì báo thù, càng vì dị bảo Thánh Sơn này. Phía sau là hai người Thiên Thánh Tổ, sau lưng bọn họ cũng có cường giả cùng quân đội truy sát. Tứ Tí tộc tại đây là một cường tộc cấp bá chủ, mấy dị lộc vả mặt bọn họ, sao có thể không trả thù trở về? Sự tình truyền ra sẽ là đả kích nặng cho uy danh của Tứ Tí tộc, đến lúc đó mỗi tộc quần đều có thể đến giẫm lên một cước. Chỉ tiếc xuất động nhiều cường giả đến thế, truy sát nửa tháng mà vẫn không thể bắt lấy Lục Ly, cũng không bắt được Thiên Thánh Tổ và Vân Thánh Tổ. Hai Thánh Tổ này thân thể có thể biến thành hư ảnh, hơn nữa thuật ẩn độn cực kỳ mạnh, mấy cường giả của Tứ Tí tộc có vài lần suýt chặn lại bọn họ nhưng cuối cùng đều bị họ trốn mất. Thực lực của Thiên Thánh Tổ rất mạnh, xếp hạng hai trong Ma Uyên, còn là lão quái vật sống mấy chục vạn năm, tự nhiên có nhiều thủ đoạn giữ mạng, không thể nào bị đánh chết dễ như vậy. Bị đuổi theo nửa tháng, Lục Ly rất là đau đầu, hắn đã khống chế Thánh Sơn lấy tốc độ nhanh nhất tiến lên, nhưng mỗi cách một khoảng thời gian, đằng trước sẽ xuất hiện một chiếc chiến thuyền hàn thiết. Không biết có phải là vì Tứ Tí tộc phái ra vô số cường giả sưu tầm kiểu trải thảm, hay vì theo dấu vị trí của Lục Ly, chạy mãi mà không thể thoát khỏi Tứ Tí tộc truy tung. Phía trước có một ngôi sao to lớn, nhưng Lục Ly không dám đi vào, lỡ như bên trong có chủng tộc cường đại thì sao? Lỡ nơi này cũng là địa bàn của Tứ Tí tộc thì sao? Nhưng nếu không đi vào, ở giữa hư không mục tiêu cũng rất lớn, lỡ như Tứ Tí tộc xuất hiện cường giả siêu cấp vây khốn Thánh Sơn thì sao? Năm xưa bốn người Nguyên Thánh Tổ bố trí một Huyết Ma Đại Trận dễ dàng vây khốn Thánh Sơn. Cho nên nếu bị Thánh Hoàng cường đại của Tứ Tí tộc trấn áp thì có lẽ không có biện pháp trốn. “Vào xem thử!” Lục Ly suy nghĩ một hồi, cắn răng bay vòng quanh ngôi sao to lớn này, đi vào xem thử, nếu đến đường cùng bên trong có nhiều cường giả thì đi một vòng rồi ra ngay. Rận nhiều không sợ cắn, không sao cả. Bay hơn hai canh giờ, Lục Ly tìm được một chỗ không gian mỏng, hắn dễ dàng khống chế Thánh Sơn bay vào, đi vào rồi hắn lập tức tản ra thần niệm tra xét. Giới diện này cũng là một mảnh hoang vắng, bên dưới không có thành trì nào. Lục Ly tìm kiếm giây lát, khống chế Thánh Sơn bay xuống, xuyên qua phía dưới. Lục Ly không định dừng lại ở đây, chỉ muốn nhờ cậy giới diện này để chạy trốn. Dọc đường đi hắn cực kỳ căng thẳng, quan sát tình huống bốn phía. Tìm kiếm một canh giờ sau, Lục Ly phát hiện chỉ có một chủng tộc chiếm cứ nơi này, còn là một loại chủng tộc rất giống nhân tộc, điều khác biệt duy nhất là sau lưng bọn họ đều có cánh chim, mặt mỗi người đều rất đẹp. Cánh chim của bọn họ màu trắng, thích mặc trường bào màu trắng, cầm trường thương trắng, mỗi người thoạt trông giống như thiên binh thiên tướng, phi thường uy vũ khí phái. Lục Ly cố gắng hết sức không gây chú ý, chọn tuyến đường núi hoang vắng vẻ, có bất cứ gió thổi cỏ lay lập tức rút lui, tuyệt đối không đến gần quân sĩ nào. Ba ngày sau, bên ngoài giới diện này tập hợp hơn mười chiếc chiến thuyền hàn thiết, bọn họ ở bên ngoài tìm kiếm ba ngày, không phát hiện tung tích của Lục Ly thì biết chắc hắn đi vào giới diện này. Bọn họ cũng không có mạo muội đi vào, mà là ở bên ngoài tụ tập lại, tám nguyên lão của Tứ Tí tộc hội hợp thương nghị đối sách. Một nguyên lão mở miệng nói: - Căn cứ kết quả từ các nơi tra xét biểu hiện thì người của Thánh Uyên bộ tộc kia trong phút chốc đã vào Vũ Dương Giới! Nguyên lão khác nhẹ gật đầu, đều đồng ý quan điểm này. Sắc mặt của đám nguyên lão không được tốt lắm.
Bình luận facebook