• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (8 Viewers)

  • Chương 4056-4060

Chương 4056 Cốt Ma
- Là Cốt Ma! - Cốt Ma đang truy sát cái gì? Cục đá kia bay nhanh quá! - Cốt Ma biến mất nghìn năm, lại lần nữa đi ra? Phải nhanh chóng báo cho trong tộc biết ngay. - Năm xưa Cốt Ma làm nhiều chuyện, đắc tội nhiều đại gia tộc. - Ừ, ta nhớ kỹ năm đó hắn đắc tội hai đại tộc, hắn quang minh chính đại lộ mặt như vậy, bị hai đại tộc kia biết e rằng sẽ xuất động cường giả truy sát hắn. - Thánh Bằng tộc cùng Tứ Tí tộc đang đánh túi bụi, giờ Cốt Ma đi ra, dạo gần đây Thiên Hoang Tinh Vực này náo nhiệt thật. Xung quanh có nhiều thám báo, bọn họ tụm năm tụm ba tụ tập lại với nhau xem náo nhiệt, gần đây trong hư không xuất hiện nhiều thám báo là vì hai đại tộc khai chiến, bọn họ lại đây tra xét tình huống, không dính dáng gì đến bản tộc của họ, đơn thuần đến xem náo nhiệt. Cục đá kia tốc độ cực kỳ nhanh hấp dẫn rất nhiều người chú ý, dù sao có thể bay nhanh đến mức đó nhất định là dị bảo. Không chừng là Thần Khí bay, một vị cường giả cưỡi trong đó. Lục Ly phát hiện thám báo ở gần đó, thầm than khổ, tốc độ của Thánh Sơn nhanh như vậy, là người mù đều biết là trọng bảo, chỉ sợ dẫn tới cường giả mơ ước, đến lúc đó càng lúc càng nhiều cường giả kéo đến giành giật, cướp đoạt. Lục Ly hết cách, chỉ có thể khống chế Thánh Sơn chạy thục mạng, hắn tìm địa hình có lợi, xem thử có thể giống như lần trước nhờ cậy Vũ Dương Giới chạy trốn không. Lão ma này rất mạnh, phỏng chừng ở trong Thánh Hoàng cũng thuộc lớp cực kỳ mạnh, cho nên nếu bị lão ma đuổi theo kịp thì không giữ được Thánh Sơn là việc nhỏ, chỉ sợ cũng mất luôn cái mạng. Bay nửa ngày sau, Lục Ly trông thấy phía trước có một hành tinh nhỏ, hắn cơ hồ không có bất cứ do dự, lập tức bay hướng hành tinh kia, tìm một chỗ chui vào. Đáng tiếc Cốt Ma cũng không có do dự, lập tức theo sau. Cốt Ma là một lão ma rất nổi tiếng ở Thiên Hoang Tinh Vực, một thân một mình, không có bất cứ cố kỵ. Cốt Ma không thèm để tiểu tộc bình thường vào mắt, bởi vì hắn không có địa bàn, không có gia nghiệp, không có tộc nhân. Đánh không lại liền chạy, thuật chạy trốn cúa Cốt Ma rất mạnh, chỉ cần không giết chết hắn thì tộc quần này sẽ hứng chịu cơn trả thù điên cuồng của hắn. Cho nên đối với nhiều tiểu tộc thì Cốt Ma là tồn tại không thể trêu vào. Cốt Ma biết tiểu giới diện này, là địa bàn của một tiểu tộc, hắn sợ gì mà không dám vào? Hắn đi vào trong, tộc quần kia dám nói cái gì? Lục Ly cũng rất nhanh phát hiện điểm này, bên dưới giới diện này không phải một mảnh hoang vu, mà là có rất nhiều thành trì bộ lạc, nhiều chủng tộc hình dạng kỳ lạ cư ngụ. Lục Ly và Cốt Ma bay xuống lập tức kinh động quân đội, cường giả của giới diện này, nhưng Cốt Ma quát lớn một tiếng xéo, quân đội và cường giả không dám nhúc nhích. - Là Cốt Ma! Cường giả ở bên dưới đều bị dọa, không dám nhúc nhích. Cốt Ma rống to một tiếng: - Bổn tọa lần này đến truy sát một kẻ thù, không liên quan tới các ngươi, không muốn chết thì ở yên đó! Nơi này là một tiểu tộc, bản tộc không có vài Thánh Hoàng, cộng lại cũng khó mà đánh thắng Cốt Ma, cho nên khi lão nhân này quát lớn câu đó, tộc quần này lập tức đưa tin, mệnh lệnh tất cả quân đội, cường giả trong tộc quần không được nhúc nhích lung tung, để mặc Cốt Ma ở bên trong tung hoành, truy sát kẻ thù. - Tổ cha nó! Lục Ly thầm mắng một tiếng, biết tiếp tục ở bên trong cũng vô dụng, hắn cắn răng bay lên cao, rời khỏi giới diện này. Cốt Ma tự nhiên lập tức đuổi theo, cường giả tiểu tộc ở bên dưới toàn bộ như trút được gánh nặng, nhìn theo Cốt Ma rời đi như tiễn ôn thần. Một người trốn, một người đuổi theo, Thánh Sơn của Lục Ly và Cốt Ma tốc độ xấp xỉ, cho nên luôn chênh lệch một khoảng cách, mãi chưa đuổi theo kịp. Về sau Lục Ly chủ động đến gần một chiếc chiến thuyền hàn thiết, đó còn là cường giả của Thánh Bằng tộc, nhưng khi tra xét đến Cốt Ma thì chiến thuyền kia tự động vòng qua. Uy danh của Cốt Ma lừng lẫy, Thánh Bằng tộc không trêu vào không nổi, chẳng qua không muốn dây vào kẻ điên. Lục Ly chỉ có thể tiếp tục khổ sở bay đi trốn, Cốt Ma ở phía sau không ngừng thả ra các loại công kích hòng chặn lại hoặc phá vỡ Thánh Sơn. Nhưng Thánh Sơn phòng ngự rất mạnh, Cốt Ma thả ra công kích mấy lần đều không cách nào làm Thánh Sơn sứt mẻ, điều này càng khiến Cốt Ma hưng phấn hơn nữa. Phòng ngự và tốc độ cường đại như vậy, báu vật này cực kỳ khó gặp, hắn không có báu vật như vậy. Ầm! Thánh Sơn lại bị vỗ một chưởng, Thánh Sơn nương sức mạnh này tăng tốc thêm. Lục Ly âm thầm kêu khổ, tiếp tục như vậy không được, sức chiến đấu của lão ma này quá cứng rắn, nhất định phải tìm chỗ cắt đuôi. Lục Ly tìm bốn phía, bay hơn hai canh giờ sau hắn lại lần nữa tìm được một phế giới, giới diện kia cũng bốc khói đen cuồn cuộn, không biết bên trong có tồn tại khủng bố gì. Lục Ly bay đến gần, cảm giác bên trong truyền đến từng luồng sát khí, hắn cắn răng, khống chế Thánh Sơn bay vào. Mặc kệ trong này là đầm rồng hay hang hổ thì hắn chỉ có thể chui đầu vào. - A... Cốt Ma ngừng lại bên ngoài, hắn biết phế giới này, nguy hiểm trong đó không đáng sợ, quan trọng nhất là một lão ma ngụ ở trong này, lão ma cùng cấp bậc với hắn, một lão ma khiến hắn rất kiêng dè. Nếu hắn xâm nhập vào chắc chắn sẽ khiến lão ma này giận dữ, đến lúc đó e rằng có một trận ác chiến. Vấn đề là không đi vào thì ngọn núi kia có lẽ sẽ bị lão ma đó bắt lấy. - Kệ nó! Cốt Ma thầm dứt khoát, tuy hơi cố kỵ lão ma kia nhưng đối phương còn chưa đủ sức giết chết hắn, cùng lắm thì đại chiến một trận, hắn đuổi theo Thánh Sơn này lâu như vậy, không muốn tay không trở về. Cốt Ma tạm dừng một giây rồi xông vào theo, mới lao vào liền có hơi thở như có như không quét đến, bên tai vang lên âm thanh lạnh băng: - Cốt Ma? Ngươi xâm nhập địa bàn của lão phu làm cái gì? Cút đi! Cốt Ma không có dừng lại, tiếp tục bay xuống phía dưới, đồng thời quát to: - Ngưu Lão Ma, hôm nay ta không phải đến đánh nhau với ngươi, là đến truy sát một kẻ thù, ta giết hắn xong liền đi, được chứ?
Chương 4057 Ngưu Lão Ma
- Kẻ thù? Ngưu Lão Ma ngẩn ra, theo sau thần niệm quét qua khóa chặt Lục Ly ở bên trong. Lục Ly vội vàng rống to lên: - Đại nhân cứu mạng! Tiểu bối biết lối vào một chỗ bảo địa, Cốt Lão Ma này muốn ta mang theo hắn đi, còn giết huynh đệ của ta. Chỉ cần đại nhân giúp ta đánh lui Cốt Lão Ma thì ta lập tức báo cho đại nhân biết lối vào bảo địa! Lục Ly thuận miệng nói linh tinh, lão ma này nhìn liền biết là tồn tại cực kỳ mạnh mẽ, nếu đánh nhau với Cốt Ma thì hắn tuyệt đối có thể dễ dàng thoát thân. Bề ngoài của Ngưu Lão Ma giống con trâu, cao to vạm vỡ, trên đầu có sừng, mũi giống như lỗ mũi trâu, trong tay cầm cây nĩa, thân cao cỡ ba thước, mắt như chuông đồng. Nghe Lục Ly nói, mắt Ngưu Lão Ma lóe tia sáng, truyền âm hỏi: “Bảo địa nào?” “Rất có thể là lối vào thánh địa viễn cổ!” Lục Ly tiếp tục thuận miệng nói linh tinh, cố lừa dối: “Đại nhân, chỉ cần ngươi giúp ta đánh lui lão ma đáng giận này thì ta sẽ mang đại nhân qua ngay!” - Thánh địa viễn cổ? Chẳng lẽ là di tích của Thánh tộc? Trông Ngưu Lão Ma có vẻ khờ, thì thào mấy tiếng. Lục Ly nhìn thấy Cốt Ma ở bên trên đã lao xuống thì vội điều khiển Thánh Sơn bay vòng ra sau lưng Ngưu Lão Ma, truyền âm: “Đại nhân cứu mạng, Cốt Ma giết tới rồi!” - Hừ! Ngưu Lão Ma tức giận hừ một tiếng, cây đinh ba trong tay lập tức biến lớn, trực tiếp quét ngang mà đi, đồng thời hét lớn: - Cốt Lão Ma, lập tức xéo đi, nếu không thì đừng trách ta không khách khí. Cốt Ma cũng nổi giận, đúng là cứng như trâu, nói chuyện không hợp liền ra tay, hắn không thể nào vì Ngưu Lão Ma quát một tiếng mà lùi về, sau này làm sao lăn lộn trong mảnh tinh vực này? Thế là hai lão ma đánh nhau, Lục Ly thấy hai bóng đen giao thác một lần, sóng khí khủng bố ập đến, chấn thiên động địa, không gian bên kia vỡ ra, hắn mừng thầm. Hắn lặng lẽ khống chế Thánh Sơn lui về phía sau, đi nửa nén hương mới đẩy tốc độ lên cao nhất, nhanh chóng bay ra phế giới này, trốn về phía xa. - Ngưu Lão Ma, tiểu tử kia chạy rồi! Cốt Ma luôn chú ý Lục Ly, hiện tại nhìn thấy Lục Ly sắp chạy trốn thì căng thẳng nói: - Bổn tọa không hứng đánh với ngươi, ngươi tránh ra, ta đuổi theo giết hắn, đó là kẻ thù của ta! - Kẻ thù khỉ mốc! Ngưu Lão Ma trợn con mắt to như chuông đồng, quát: - Ngươi muốn đi vào di tích của Thánh tộc chứ gì? Đừng mơ, kẻ thù? Một cấp Đế nho nhỏ có thể trở thành kẻ thù của ngươi? Hắn giết cả nhà ngươi sao? Vô sỉ! - Gì mà di tích của Thánh tộc. ta không biết ngươi nói cái gì. Cốt Ma bừng bừng lửa giận, rất nhiều lần muốn thoát ra để đuổi theo giết Lục Ly, nhưng hắn càng muốn làm vậy thì Ngưu Lão Ma càng không cho hắn rời đi, cứ quấn chặt lấy hắn đánh nhau. Thân thể và tốc độ của Ngưu Lão Ma đều rất biến thái, thân thể xếp vào tốp mười Thiên Hoang Tinh Vực, giết không chết, khó cắt đuôi, Cốt Ma vừa sốt ruột vừa tức giận, rồi lại không biết nên làm sao. Bên kia, Lục Ly đã bay ra phế giới, hắn không đi đường vòng mà thẳng hướng Phi Tiên Giới. Bây giờ đi đường vòng cũng không ích gì, Phi Tiên Giới cách không quá xa, chỉ cần có thể đi vào đó là thắng lợi. Dọc đường, Lục Ly càng thêm cẩn thận, hễ có bất cứ dao động không gian, hắn sẽ lập tức vòng qua. Lúc trước hắn bị Cốt Ma truy sát bị nhiều thám báo tra xét được, phỏng chừng Tứ Tí tộc cùng Thánh Bằng tộc cũng sẽ thu được tin tức, nhưng không biết khi nào sẽ đến truy sát. Bay suốt nửa tháng, trên đường không xuất hiện truy binh nữa, Lục Ly hơi nhẹ lòng. Nơi này cách Phi Tiên Giới chỉ có hơn một tháng đi đường, hy vọng đoạn đường sau đừng xuất hiện bất cứ vấn đề gì. Nhóm Thiên Thánh Tổ cũng thuận buồm xuôi gió, tuy Nguyên Thánh Tổ vẫn rất yếu ớt nhưng có thể giúp đỡ đôi chút, yểm hộ hai Thánh Tổ trốn chạy. Giờ phút này hai Thánh Tổ sắp đến Phi Tiên Giới, bay thêm một lúc về phía tây bắc sẽ đến Xích Long Tinh. Hai Thánh Tổ hơi kích động, không ngờ dọc đường bình yên như vậy, giờ chỉ còn xem thử vương tộc của Xích Long tộc sống hay chết. Hơn một tháng sau, Lục Ly nhìn một hành tinh siêu khổng lồ ở phương xa, lộ vẻ mặt mừng rỡ, hành tinh to lớn này chắc chắn là Phi Tiên Tinh, hắn rốt cuộc sống đến bên này, hắn rốt cuộc an toàn. - Không đúng! Lục Ly đột nhiên phát hiện trong hư không đằng trước có rất nhiều chiến thuyền bay qua bay lại, tuy hắn không thấy rõ là chủng tộc gì nhưng có linh cảm không ổn, nhóm người này rất có thể là đến chặn lại hắn. - Đi! Lục Ly lập tức khống chế Thánh Sơn vòng qua bên trái, hắn không tin Phi Tiên Tinh lớn như vậy, bọn họ còn có thể phong tỏa toàn bộ sao? Lục Ly đoán không lầm, nhóm người này quả thực đến vì hắn, còn là kẻ thù của hắn, người của Tứ Tí tộc. Nửa tháng trước, Tứ Tí tộc và Thánh Bằng tộc ngừng đánh, một đại tộc từ giữa giảng hòa, hai tộc đều bị tổn thương nguyên khí trong trận chiến này, không có bất cứ chỗ tốt, tiếp tục đấu sẽ chỉ bị thương nguyên khí nặng. Nếu có từ giữa giảng hòa thì hai tộc leo xuống thang, ngừng chiến. Sau khi ngừng chiến, Tứ Tí tộc tự nhiên phải đi tìm đầu sỏ gây nên, họ tra xét được Lục Ly bị Cốt Ma truy sát, cường giả trong tộc quần phân tích một phen, đoán Lục Ly và hai Thánh Tổ kia phải đến Phi Tiên Tinh, cho nên bố trí rất nhiều cường giả, quân đội và thám báo ở bên ngoài Phi Tiên Tinh. Phi Tiên Tinh là nơi an toàn nhất trong toàn bộ Thiên Hoang Tinh Vực, ba mươi ba đại tộc ở đây đều có giao hẹn, hơn nữa Hoang tộc cử cường giả trấn giữ ở đây, ai dám đánh nhau trong Phi Tiên Tinh là trái với giao ước của ba mươi ba đại tộc, sẽ bị toàn bộ đại tộc cùng nhau trấn áp. Cho nên Lục Ly và hai Thánh Tổ rất có thể sẽ đi vào Phi Tiên Tinh, bọn họ không thể để Lục Ly và hai Thánh Tổ thành công vào Phi Tiên Tinh, nếu không thì Tứ Tí tộc mất hết mặt mũi. Nếu không phải Lục Ly có cảm giác lực cường đại, hơn nữa chú ý cẩn thận, húc đầu vào là gặp rắc rối to. Thánh Sơn rút lại nhỏ xíu, hơi thở không quá mạnh, khi tốc độ không nhanh thì khó mà phát hiện ra nó.
Chương 4058 Đi vào Phi Tiên Giới
Lục Ly cẩn thận dè dặt khống chế Thánh Sơn bay, tìm chỗ có ít quân sĩ, Phi Tiên Tinh lớn như vậy, quân đội của Tứ Tí tộc sao có thể phong tỏa hết? Đúng là quân sĩ Tứ Tí tộc không cách nào phong tỏa, bọn họ xuất động trên nghìn chiếc chiến thuyền, còn có vô số thám báo vòng quanh tuần tra bên ngoài, giữa chiến thuyền và thám báo hình thành lưới đan xen. Như vậy cơ hồ không có góc chết, rất khó âm thầm lẻn vào. Quan trọng nhất là, gần những lối vào Phi Tiên Tinh cơ hồ đều có thám báo ngồi canh chừng, nếu có bất cứ cường giả muốn đi vào đều sẽ kinh động thám báo. Thám báo đưa tin về, cường giả của bọn họ sẽ nhanh chóng tới nơi. Lục Ly lòng vòng bên ngoài một ngày, nhanh chóng phát hiện loại tình huống này, chiến thuyền có tốc độ rất nhanh, còn bay đan xen với đám thám báo, cho nên cảm giác không có góc chết. Lục Ly có thể một mình lén lút nhanh chóng đến gần, vấn đề là hắn không biết chỗ không gian nào mỏng manh nhất, hắn lòng vòng cả buổi bên ngoài hành tinh này thì làm sao không bị Tứ Tí tộc phát hiện? Thật ra tới gần khí quyển màu vàng thì dễ rồi, khó ở chỗ tìm lối vào, điều này cần thời gian, khoảng thời gian này đủ cho thám báo Tứ Tí tộc tìm được hắn. Lục Ly không dám xằng bậy, chỉ có thể tiếp tục tra xét, tiếp tục trôi nổi. Đi suốt hai ngày, hắn phát hiện một ít manh mối. Dường như có một ít thám báo cố định không nhúc nhích? Ngồi một chỗ canh một số khu vực. Chẳng phải thám báo thì nên lang thang khắp nơi tìm kiếm sao? Ngồi canh chừng ở một vài khu vực, những khu vực này có gì để canh me? - Lối vào! Lục Ly mắt sáng ngời, trừ lối vào ở gần đó ra, không có thứ khác giải thích. Lục Ly nhếch môi lộ nụ cười, hắn chờ giây lát, thân thể hóa thành kiếm bén bay tới trước. Giờ phút này vừa lúc có một chiếc chiến thuyền rời đi, thám báo cũng bay hướng phương xa, vừa lúc có tiết điểm thời gian. Lục Ly có thời gian một nén hương, nếu sau một nén hương hắn còn không tìm được lối vào, vậy thì hắn sẽ bị phát hiện. Hắn cũng không có cưỡi Thánh Sơn bay đi, rất dễ nhận biết, sẽ bị phát hiện ra ngay. Hắn biến thân, thả ra Thần Long Biến, làm vậy thì thoạt trông giống như là dị tộc, cũng không khiến người chú ý Lục Ly chưa tới gần đã bị thám báo phát hiện, nhưng thám báo nhìn thoáng qua, đáy mắt lóe tia nghi hoặc. Bề ngoài của Lục Ly trông hơi giống Xích Long tộc nhưng có gì đó khác? Đang lúc thám báo nghi ngờ thì mắt Lục Ly lóe tia sáng vàng, hắn vận dụng Linh Trận thuật, linh hồn của thám báo kia thoáng chốc bị vây khốn, Lục Ly lắc người đập xỉu thám báo, ném vào Thánh Sơn. Rào! Thần niệm của Lục Ly lập tức khuếch tán tìm lối vào, mười mấy giây sau, mắt hắn vụt sáng, lân cận quả nhiên có lối vào. - Đi! Tốc độ của hắn đạt đến mức tận cùng, nhưng hắn vừa động thì hư không phía sau hắn chấn động, tiếp đó một cường giả theo giữa hư không đi ra, ánh mắt khóa chặt Lục Ly, trầm giọng quát: - Đứng lại, nếu không thì bổn tọa sẽ ra tay! Lục Ly nhìn lại, nhìn thấy là một cường giả của Tứ Tí tộc, hắn cười lạnh. Thánh Sơn xuất hiện trong tay Lục Ly, hắn lắc người đi vào, theo sau khống chế Thánh Sơn bắn hướng lối vào kia. - Quả nhiên là ngươi, tiểu tặc, trốn đi đâu? Trước đó cường giả Tứ Tí tộc còn hơi hoài nghi, nhưng sau khi Thánh Sơn xuất hiện lập tức giận tím mặt, hai cánh tay biến lớn vươn dài ra chộp hướng Thánh Sơn. Thực lực của hắn còn chưa đủ, Thánh Sơn rung lên, thoải mái né thoát, chui vào chỗ mỏng manh trong khí quyển màu vàng, biến mất hút. Cường giả của Tứ Tí tộc hét to mấy tiếng: - Hú hú hú! Các chiến thuyền ở phương xa đều bay tới chỗ này, một canh giờ sau đã có bảy, tám cường giả cấp nguyên lão tụ tập tại đây. Nguyên lão vừa rồi chặn lại Lục Ly cay đắng nói: - Tiểu tử này đi vào... Nhiều đại tộc đều biết hành động chặn lại lần này, bọn họ triệu tập nhiều quân sĩ và cường giả, vậy mà ngăn không được một cấp Đế, Tứ Tí tộc mất hết mặt mũi. - Lần này gay go rồi đây! - Ài, ta sớm nói như vậy không được, để một thám báo cạnh mỗi lối vào chẳng khác nào nói cho hắn nơi này là lối vào. - Bây giờ nói những việc này có ý nghĩa gì? Lần này sự tình đã truyền ra, tộc ta cùng Thánh Bằng tộc khai chiến cũng rơi vào thế yếu, hiện tại càng mất hết mặt mũi. - Không được, hắn nhất định phải chết! Cho dù vào Phi Tiên Giới thì nhất định phải chết! Mấy nguyên lão ngồi cùng nhau, ồn ào không ngớt, nhưng cãi cả buổi không ra một kết quả. Lại lần nữa đợi một canh giờ, phương xa một chiếc chiến thuyền bay tới, theo sau một cường giả lắc người lại đây. - Kính chào Bát Nguyên Lão! Một đám nguyên lão vội vàng vái chào, nguyên lão kia đi lên vị trí chủ, ngồi xuống, ánh mắt uy nghi nhìn quét một phen, nói: - Nói đi. Mấy nguyên lão lập tức kể về tình huống, Bát Nguyên Lão trầm ngâm, một nguyên lão nói: - Bát Nguyên Lão, tiểu tử này nhất định phải chết, chúng ta có thể thỉnh một ít thích khách đi vào ám sát, dù sao chúng ta đánh chết cũng không thừa nhận, ai có thể làm gì được chúng ta? - Hồ đồ! Bát Nguyên Lão nạt nộ: - Ngươi thật sự cho rằng làm việc có thể kín không kẽ hở? Các ngươi không rõ sự cứng nhắc thiết huyết của Hoang tộc sao? Lỡ như thật sự bị bắt lấy chứng cứ, Hoang tộc giận dữ thì tộc ta ít nhất không thể lăn lộn trong Thiên Hoang Tinh Vực nữa! Nghe hai chữ Hoang tộc, tất cả nguyên lão hơi tái mặt, cảm giác ớn lạnh sống lưng. Một nguyên lão do dự rồi hỏi: - Chẳng lẽ... chúng ta buông bỏ? Mặc mặc kệ tiểu tử này? - Làm sao có thể mặc kệ? Bát Nguyên Lão cười khẩy nói: - Dám khiêu khích tôn nghiêm của tộc ta thì phải chết. Không thể làm ngoài sáng thì chúng ta chơi trong tối. Không dùng cứng được thì chúng ta dùng mềm. Đúng là không thể động võ trong Phi Tiên Giới, nhưng trong đó có nhiều chỗ rất nguy hiểm, chúng ta có thể dụ tiểu tử này đi vào những nơi nguy hiểm, dù sao tiểu tử này nhất định phải chết. Thập Lục Nguyên Lão, việc này sẽ do ngươi phụ trách, ngươi đại khái hiểu được ý của ta không? Không thể dùng cứng, không thể trực tiếp, chỉ cần không có chứng cứ, cho dù khiến toàn bộ Thiên Hoang Tinh Vực đều biết là chúng ta giết chết hắn thì Hoang tộc cũng không làm được gì chúng ta.
Chương 4059 Vô cùng nguy hiểm
Một lão nhân bước ra khỏi đám người, hắn hiểu ý của Bát Nguyên Lão, khom người nói: - Bát Nguyên Lão yên tâm, ta hiểu ý của ngươi, ta nhất định sẽ khiến tiểu tử này chết thật thảm, khiến hắn suốt kiếp không trở mình được. Phi Tiên Giới, giới diện này cực kỳ lớn, ít nhất cỡ mười Tam Trọng Thiên, nơi này tất nhiên là trung tâm của Thiên Hoang Tinh Vực. Nơi này có rất nhiều động tiên, có rất nhiều di tích, nhiều bảo địa, cũng có nhiều hiểm địa. Nơi này hội tụ mấy trăm chủng tộc, nơi này có chợ đêm ngầm lớn nhất, nơi này có vô tận bảo bối, nơi này có cường giả nhiều như biển, nơi đây là một đại thế giới phồn hoa, cũng là nơi vô số chủng tộc Thiên Hoang Tinh Vực hướng tới. Nguyên nhân hướng tới là bởi vì nơi này cũng không phải ai đều có thể tiến vào, võ giả bình thường không có tư cách sinh sống tại đây, vì thành bảo trong thành trì này đắt cắt cổ, đừng nói mua, cho dù ở khách điếm thì phí dụng một tháng cao ngất ngưỡng. Tiền lưu thông trong này không phải Thần Nguyên, Thần Thạch như bên Tam Trọng Thiên, mà là một loại Thiên Lân Thạch quý giá, thông thường gọi là Thiên Lân Thạch. Trước mắt toàn bộ Thiên Hoang Tinh Vực chỉ có lãnh địa của Hoang tộc và bốn đại tộc là phát hiện vài mỏ Thiên Lân Thạch. Cho nên mọi người chấp nhận Thiên Lân Thạch làm tiền thông dụng, tiền này do Hoang tộc định ra, mấy trăm vạn năm trước Hoang tộc đã sinh ra trong mảnh tinh vực này, luôn lấy Thiên Lân Thạch làm tiền. Tuy Phi Tiên Giới rất lớn nhưng không có nhiều thành trì, một tòa Thánh Thành, mười tòa Hoàng Thành, một trăm tòa Vương Thành, tổng cộng một trăm mười một tòa thành trì. Một giới diện lớn như vậy mà chỉ có một trăm mười một tòa thành trì, nói ra có lẽ không ai dám tin tưởng, nhưng sự thực là như vậy. Không phải khó xây dựng thành trì mà là ba mươi ba tộc có giao hẹn, trong Phi Tiên Thành chỉ được xây số lượng thành trì bấy nhiêu đó, không được thêm một tòa thành nào. Tại sao muốn như vậy? Bởi vì dã ngoại Phi Tiên Giới rất nguy hiểm, dù là cấp Đế bình thường nếu xui xẻo vẫn sẽ chết, ở trong thành là an toàn tuyệt đối, linh khí thiên địa để tu luyện trong thành cực kỳ dày đặc. Vật quý vì hiếm! Phi Tiên Giới là trung tâm của toàn bộ Thiên Hoang Tinh Vực, nơi này chỉ có một trăm mười một tòa thành, cho nên trong thành có thể nói là tấc đất tấc vàng, sở hữu một cái sân trong thành là tượng trưng cho thân phận địa vị. Nguyên nhân ngày xưa ba mươi ba đại tộc kiểm soát số lượng thành trì ở đây cũng là vì mục đích này. Phi Tiên Giới này là chỗ tốt để ba mươi ba đại tộc kiếm Thiên Lân Thạch, mỗi tòa thành bảo, mỗi tòa sân đều có thể bán ra giá cao. Quan trọng nhất là mỗi một tòa thành trì đều có vô số cửa hàng, mỗi ngày thu thuế số tiền lớn. Ba mươi ba đại tộc tuy là chủng tộc cường đại nhất, nhưng so về nhân khẩu toàn bộ Thiên Hoang Tinh Vực thì bọn họ không đủ nửa tòa thành. Bọn họ khống chế Phi Tiên Giới tương đương với kiểm soát một mỏ vàng lớn, có thể liên tục không ngừng mang đến tài phú cho bọn họ. Tài phú tương đương tài nguyên, bản thân bọn họ cũng khống chế vô số tài nguyên bảo địa của Thiên Hoang Tinh Vực, đây là căn bản của ba mươi ba tộc. Bọn họ lợi dụng những tài nguyên này liên tục không ngừng bồi dưỡng cường giả, có được cường giả mới có thể bảo vệ địa bàn lớn như thế, mới có thể bảo chứng gia tộc vĩnh viễn cường thịnh. Đây là nguyên nhân ba mươi ba tộc lập giao hẹn không thể đánh nhau trong Phi Tiên Giới. Trong giới diện này có một trăm Chấp Pháp Đội, ngày đêm tuần tra trong Phi Tiên Giới, mang đội đều là cường giả của Hoang tộc, một khi phát hiện có người động võ, mặc kệ là ai đều giết không tha. Đương nhiên, Phi Tiên Giới không phải chưa xảy ra tình huống đánh nhau, thường có cường giả ở bên trong đại chiến, chỉ cần không bị bắt lấy, không có chứng cứ thì không sao cả. Một khi phát hiện, có chứng cứ thì dù là nguyên lão của Tứ Tí tộc cũng phải chết. Hoang tộc là chủng tộc mạnh nhất Thiên Hoang Tinh Vực, cũng là chủng tộc cứng nhắc nhất, máu lạnh vô tình nhất. Bọn họ không cần biết ngươi là đại tộc gì, là cường giả tiếng tâm lừng lẫy cỡ nào, dám trái với luật thép thì giết trước nói sau. Còn có một nguyên nhân khiến Phi Tiên Giới hấp dẫn vô số chủng tộc đến đây, nơi này có vô số bảo địa, cũng có vô số hiểm địa, còn có vô số di tích. Thí dụ như một ít lão ma thọ nguyên sắp hao hết đều thích chôn ở đây, tiếp đó bố trí rất nhiều thần văn pháp trận, cố ý khiến người đi vượt ải, đi đoạt bảo. Vậy thì hậu nhân sẽ ghi nhớ bọn họ, cả đời được đến bảo bối, còn những bí thuật, thần thông sáng tạo sẽ tiếp tục lưu truyền. Nơi này có vô tận kỳ ngộ, nơi này cũng cực kỳ nguy hiểm, nơi này là trung tâm của Thiên Hoang Tinh Vực, nơi này là Phi Tiên Giới. Vèo! Giữa không trung có một cục đá bay xuống, rơi nhanh xuống sơn mạch bên dưới, chưa rơi xuống đất thì trong sơn mạch gần đó phát ra tiếng rống rung trời, một con quái vật to lớn phóng lên cao, rít gào lao về phía Thánh Sơn. - Rất mạnh! Lục Ly cảm thụ được khí huyết khủng bố của quái vật kia, giống như hồ sâu, đó là một quái vật loài bò sát, trên người có giáp xác màu nâu, có hai cái càng to, nó đang vung càng đánh về phía Thánh Sơn. Bùm! Thánh Sơn rung lên, nhưng không hạ xuống, quái thú này tuy rằng rất mạnh, nhưng phỏng chừng sức chiến đấu chỉ có miễn cưỡng ngang ngửa cấp Đế hậu kỳ, tự nhiên không cách nào lay động Thánh Sơn. Lục Ly không quan tâm con quái thú kia, mà là thần niệm xem xét bốn phía, tra xét tình huống. Nơi này là dãy núi lớn mênh mông, trừ linh khí thiên địa rất dày đặc ra không khác gì với núi lớn của Tam Trọng Thiên. Vèo! Lục Ly thả Linh Trận thuật dễ dàng trấn áp quái thú kia, hắn không đánh chết nó, lắc người lao ra, lấy ra một bộ giáp màu đen bao luôn phần đầu, chỉ lộ ra một đôi mắt. Lục Ly lao nhanh tới trước, tìm thành trì. Ở dã ngoại khiến hắn cảm giác không an toàn, nên vào thành trì tìm hiểu tình báo rồi tính tiếp. Đi vài bước, hắn nhớ đến một việc, thả hai thám báo trong Thánh Sơn ra.
Chương 4060 Huyền Vũ Thành
Hai thám báo này đều thuộc Tứ Tí tộc, bị Lục Ly làm ngất xỉu. Nơi này không thể động võ, hắn không muốn bị người phát hiện, nói hắn đánh nhau ở đây. - Hú hú! Tiến lên không bao lâu, đằng trước lại xuất hiện một con quái thú, yếu hơn con vừa nãy một chút, nhưng sức chiến đấu cũng đến cấp Đế. Lục Ly không đánh chết quái thú này, thả ra Linh Trận thuật vây khốn linh hồn của nó, theo sau tiếp tục tiến lên. Một đường tiến lên, liên tục đụng phải mãnh thú, thú, thực lực có mạnh có yếu, mạnh nhất có thể so sánh cấp Đế đỉnh phong. Lục Ly không thể không lấy ra Thánh Sơn chống cự, nếu không thì thân thể của hắn không chịu đựng nổi. Phòng ngự của Thánh Sơn rất biến thái, chống cự một đợt sau, hắn khống chế Thánh Sơn bay đi. Tiến lên hết nửa ngày, Lục Ly không phát hiện bất cứ thành trì, nhưng vào thời khắc này hắn gặp được một chiếc chiến thuyền, đó là chiếc chiến thuyền hàn thiết to lớn. Ban đầu Lục Ly ngỡ là Tứ Tí tộc, nhưng cảm ứng một chút, phát hiện cường giả trên thuyền từ các chủng tộc khác nhau, hắn còn thấy một nhân tộc trong đó. Lục Ly không dám lấy ra Thánh Sơn, cũng không dám chạy loạn, không chút bắt mắt đứng ở phía dưới, còn hơi khom người. Thượng diện vài luồng thần niệm thản nhiên quét qua, rất nhanh thu về, chiến thuyền tiếp tục phá không mà đi, không dừng lại. “Dã ngoại vô cùng nguy hiểm, nếu ngươi có Thiên Lân Thạch thì hãy vào thành, gần đây có lẽ sẽ có mãnh thú bạo động.” Một lời truyền âm đột nhiên vang lên trong đầu Lục Ly, hắn hơi ngẩn ra, ngước đầu nhìn, phát hiện một cường giả trên chiến thuyền hàn thuyết đang nhìn mình, là lão già nhân tộc kia. Lục Ly vội vàng khom người vái chào, cùng là nhân tộc, ở nơi tha hương đất khách luôn có một ít cảm giác thân thiết, chớ nói chi cường giả nhân tộc này còn chủ động nhắc nhở hắn. Lục Ly cũng muốn đi thành trì, vấn đề là không biết thành trì ở phương hướng nào. Hắn suy nghĩ một hồi, truyền âm hỏi một câu: “Đại nhân, xin hỏi thành trì ở phương hướng nào?” “Bay mười ngày, nửa tháng về hướng tây bắc, bên kia có một tòa Huyền Vũ Thành!” Khi âm thanh truyền đến thì chiến thuyền hàn thiết đã bay đi phương xa. Lục Ly hơi kinh ngạc, tốc độ của hắn mà phải bay mười ngày, nửa tháng, thành trì này sao xa quá vậy? Bên này không có tiểu thành sao? Có người chỉ điểm phương hướng, Lục Ly không đến mức đi lạc, hắn bay thẳng hướng tây bắc, dọc đường đầy rẫy mãnh thú, quái thú. Có nhiều mãnh thú mạnh tới mức Lục Ly không đánh lại, may mà hắn có Thánh Sơn, lực phòng ngự nghịch thiên, Thánh Hoàng còn không thể đánh phá chớ nói chi những con mãnh thú này. Tiến lên mấy ngày, Lục Ly ở trên đường không gặp phải võ giả khác, trừ chiến thuyền lúc trước ra, hắn không thấy chủng tộc nào nữa trong dã ngoại. “Chỗ này nhiều mãnh thú quá, Thiên Hoang Tinh Vực có nhiều cường giả như vậy, tại sao không dọn dẹp bầy mãnh thú này?” Lục Ly không nghĩ thông, những mãnh thú này tuy rằng thoạt trông đều rất mạnh, nhưng cường giả trên chiến thuyền vừa rồi có ít nhất mười mấy cấp Thánh Hoàng, dựa vào những Thánh Hoàng này dư sức quét ngang vô số mãnh thú chứ? Không nghĩ thông thì không suy nghĩ, lại lần nữa tiến lên năm ngày, Lục Ly rốt cuộc phát hiện võ giả của chủng tộc khác. Đó là một ngọn núi lớn kỳ dị, cheo leo thẳng tắp, hắn thấy võ giả của mấy trăm chủng tộc trên ngọn núi lớn đó. Mấy trăm võ giả rất kỳ lạ, toàn bộ leo núi, dường như đang hái một ít linh dược? Hơn nữa ngọn núi lớn này thoạt trông trọng lực rất lớn? Bọn họ leo cực kỳ khó khăn. Lục Ly phát hiện đa số võ giả đều là cấp Lĩnh Chủ, còn có ba cấp Đế, trong mắt của hắn có chút nghi hoặc, khi nào thì cấp Đế lưu lạc đến tình trạng tự mình hái linh dược? Lục Ly không có mạo muội đến gần, dù sao lạ nước lạ cái, hắn không dám tới gần bất kỳ chủng tộc nào, chưa rõ tình huống, lỡ như bị người đánh lén ám sát thì sao? Lục Ly đi vòng qua, có mấy cấp Đế ở bên kia phát hiện Lục Ly nhưng thần niệm chỉ quét qua rồi mặc kệ, tiếp tục leo lên sơn mạch to lớn kia. Lại lần nữa đi hai ngày, Lục Ly lại phát hiện một chỗ kỳ dị, đó là một vực sâu, vực sâu hun hút, mặt trên và đáy vực sâu có nhiều chủng tộc kỳ dị. Thoạt nhìn... dường như đang thu thập cái gì ở đáy vực? Mấy nghìn võ giả ở đây rõ ràng chia làm mười mấy đoàn đội, nhưng bọn họ không lộn xộn, không giành giật, một mình ở một góc thu thập thần dược, không quấy rầy nhau. - Grào! Khi Lục Ly đi qua thì đáy vực sâu vọng lên tiếng thú rống điếc tai, võ giả đứng bên trên đều bay xuống, dường như hợp sức chống địch. “Một nơi rất kỳ diệu!” Lục Ly bĩu môi, theo sau tiếp tục bay tới trước, lần này rất thuận lợi, bay mấy ngày sau hắn nhìn thấy một tòa thành lớn. Tường thành cao nghìn trượng, đầy hoa văn kỳ dị, rõ ràng là bố trí thần văn siêu mạnh. Trên tường thành không có quân đội, không có một quân sĩ nào, bởi vì trên tường thành có một màn sáng trắng to lớn bao phủ cả tòa thành. Trên tường thành không có quân sĩ nhưng cửa thành thì có, có một đội quân sĩ tổng cộng mười hai người, thống nhất mặc giáp màu trắng, ngoại hình giống người nhưng có khác biệt rõ rệt, nhìn liền biết là dị tộc, không có một nhân tộc thuần chủng nào. Trong mười hai quân sĩ có mười một người là cấp bậc Chuẩn Đế, một người là cấp Đế. Lục Ly nhìn mà câm nín, từ khi nào cấp Đế lưu lạc thành trông cửa? Lục Ly sải bước đi tới cửa thành, chắp tay vái chào cấp Đế kia rồi đi vào trong. Lục Ly mới nhấc chân đã bị một quân sĩ ngăn ở trước mặt, lạnh lùng vươn tay nói: - Lệnh bài! Lục Ly nào có lệnh bài gì? Chỉ có thể đôi mắt trông mong nói: - Không có lệnh bài! - Mới đến phải không? Quân sĩ kia cười châm chọc, tuy Lục Ly là cấp Đế nhưng dường như hắn không thèm để vào mắt, chẳng hề sợ hãi. Quân sĩ kia lại vươn tay nói: - Muốn vào thành? Giao Thiên Lân Thạch, một ngày mười Thiên Lân Thạch! - Thiên Lân Thạch? Lục Ly nhướng mày, không biết đây là thứ gì, hắn suy nghĩ một hồi hỏi: - Đại nhân, cái gì là Thiên Lân Thạch? Ta không có. - Không có thì đi Xích Phong Sơn cách ngoài thành nghìn dặm về phía tây.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom