• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (5 Viewers)

  • Chương 3361-3365

Chương 3361 Thật sự không ở đây
Bên trong ngồi hai lão giả, đều mặc hoa bào, khí độ uy nghi, cảm giác như hai tòa núi lớn, khiến người ta cảm thấy rất áp lực. - Lục Ly, đây là Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão của chúng ta! Nghịch Long Vân đầu tiên cung kính hành lễ, sau đó giới thiệu với Lục Ly. Hắn âm thầm truyền âm nói: - Sơn trưởng lão của Cửu trưởng lão của chúng ta, có thể mới vừa đến! Lục Ly vội vàng cung kính hành lễ, nói: - Lục Ly tham kiến Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão! Khí tức của hai trưởng lão cảm ứng đều là Ngũ Kiếp đỉnh phong, sau khi phóng ra Nghịch Long Huyết Ấn, chiến lực có thể sánh bằng lĩnh chủ Lục Kiếp, xem như nhân vật tuyệt đỉnh ở Tam Trọng Thiên. Lục Ly đang quan sát hai người, hai người này đang quan sát Lục Ly, Bình trưởng lão đã truyền tin trở về, còn nói sơ tình huống của Lục Ly, điều này khiến hai người thật cảm thấy hứng thú với Lục Ly. Vũ trưởng lão vuốt râu dài, phất tay để Nghịch Long Vân lui xuống, lúc này mới nói: - Lục tiểu hữu không cần khách khí, nghe nói ngươi là truyền nhân của Tử Đế? Lục Ly cũng không giấu diếm, ăn ngay nói thật: - Kỳ thật cũng không tính, bởi vì trước khi tàn hồn Tử Đế tiêu tán, cũng không thu ta làm đồ đệ. Nhưng ta có được thân thể của Tử Đế, sau đó cũng tìm hiểu Bác Long Thuật của Tử Đế, hơn nữa có quan hệ không tồi với Đại Tướng Thiên Biến Vương, thủ hạ của Tử Đế, quan hệ cũng rất tốt với người Duẫn gia, có thể xem như nửa truyền nhân. - Bác Long Thuật là thuật nghịch thiên, ngươi có thể hiểu thấu, còn có quan hệ tâm đầu ý hợp với Duẫn gia, đích xác có thể xem như nửa truyền nhân. Vũ trưởng lão hơi gật đầu, sau đó nói: - Vậy hạt châu kia có thể cho ta xem không? Lục Ly lấy ra hạt châu màu vàng, vung lên, sau khi Vũ trưởng lão tiếp nhận, truyền vào thần lực, hạt châu kia sáng lên, phía trên cũng xuất hiện đồ văn mờ nhạt. - Quả nhiên! Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão liếc nhìn nhau, ánh mắt hai người lộ vẻ kinh nghi. Vũ trưởng lão trầm ngâm một lát, hỏi: - Hạt châu này là người của Duẫn gia đưa cho ngươi? - Không phải! Tới lúc này, Lục Ly cũng không dám tiếp tục che giấu, hắn nói: - Lúc trước nói với Bình trưởng lão là Duẫn gia do ta sợ Bình trưởng lão không chịu gặp ta. Kỳ thật hạt châu này là ta được một nữ tử đeo mặt nạ ở Nhị Trọng Thiên đưa, tự xưng là Đại Ma Vương, là người mạnh nhất vị diện chúng ta, không biết hai vị trưởng lão biết không? - Nhị Trọng Thiên? Đại Ma Vương? Nữ tử? Hai trưởng lão liếc nhìn nhau, trong mắt đều là ngờ vực, Vũ trưởng lão trầm ngâm một lát, nói: - Như vậy, Lục tiểu hữu ngươi đến đây ngồi đi, chúng ta đi một lát rồi trở lại sau! Lục Ly gật đầu ngồi xuống, Vũ trưởng lão đưa tới thị nữ dâng trà, sau đó cùng Sơn trưởng lão rời đi. Lục Ly một mình lẳng lặng an tọa, xem ra chuyện Đại Ma Vương, hai trưởng lão này cũng không biết, cần hỏi một vị Thái Thượng Trưởng Lão hay là tộc trưởng? Lục Ly một mình chờ cỡ nửa canh giờ, Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão mới đến đây. Sắc mặt hai người thật nghiêm trọng, Vũ trưởng lão thấy Lục Ly muốn đứng lên, xua tay nói: - Lục tiểu hữu không cần khách khí như vậy, người ủy thác ngươi đến đây có chút quan hệ với một vị trưởng bối mới quy tiên của ta, cũng xem như người một nhà. - Trưởng bối đã quy tiên? Lục Ly nhướng mày, trưởng lão của Vũ trưởng lão lớn thế nào chứ, Đại Ma Vương sao có quan hệ với trưởng bối tộc bọn họ? Vậy Đại Ma Vương cũng rất lớn tuổi sao? Quan trọng nhất là nghe ngữ khí của Vũ trưởng lão, trưởng bối này rất có thể là cường giả cấp lĩnh chủ, Đại Ma Vương sao có quan hệ với cường giả cấp lĩnh chủ? Có thể có quan hệ với cường giả cấp lĩnh chủ, vậy Đại Ma Vương cũng là võ giả cùng cấp bậc? Lục Ly nghĩ không thông, cũng không đoán ra được lý do, thực lực của Đại Ma Vương hắn căn bản nhìn không thấu, hắn chỉ có thể gật đầu nói: - Đại Ma Vương để ta đổi nửa cuốn cổ kinh với các ngươi, không biết... - Không thành vấn đề! Vũ trưởng lão thật sảng khoái nói, hắn nói: - Vị trưởng lão này của chúng ta trước khi quy tiên có thể để lại di ngôn, tặng nửa cuốn cổ kinh cho người này. Đổi trở lại cũng không cần, nửa cuốn cổ kinh này ngươi trực tiếp mang về đi, đây là di huấn của trưởng bối, chúng ta không dám vi phạm. Vù vù! Tay Vũ trưởng lão run lên, hạt châu kia rơi ra, Lục Ly nhận lấy hạt châu, nhìn lướt qua, phát hiện bên trong quả nhiên có nửa cuốn cổ kinh, quyển cổ kinh này không khác biệt với tờ cổ kinh của hắn, hẳn là đồng tông đồng nguyên. Chuyện Đại Ma Vương xem như đã xong, Lục Ly thở phào, hiện tại chỉ còn chuyện Lục Linh. Hắn đứng dậy, chắp tay nói: - Vũ trưởng lão, Sơn trưởng lão, tại hạ còn có chuyện muốn nhờ. Vũ trưởng lão không có biểu tình gì, hắn xua tay nói: - Nói thử xem. Lục Ly lấy ra bức họa của Lục Linh, cung kính đi tới, đưa cho Vũ trưởng lão, nói: - Hai vị trưởng lão có từng gặp qua vị này chưa? Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão nhìn lướt qua, hai người hơi nhướng mày, tuy chỉ là chợt lóe rồi biến mất, lại không trốn được tra xét của Lục Ly. Nội tâm Lục Ly vui vẻ, hai người này rõ ràng quen biết Lục Linh, nếu không sẽ không phản ứng như thế. Hai người trầm ngâm một lát, sắc mặt trở lại bình thường, Vũ trưởng lão ngẩng đầu nhìn Lục Ly nói: - Lục tiểu hữu, ngươi hỏi người này có dụng ý gì? Vũ trưởng lão nói ra lời không có khuynh hướng gì, cũng không biểu lộ gì, Lục Ly nghĩ nghĩ, nói: - Người này có ít quan hệ với ta, từng cứu mạng ta. Ta nghe nói người này ở Nghịch Long Cốc, cho nên muốn gặp mặt nàng một lần, nói trực tiếp lời cảm tạ. - Đã cứu ngươi một mạng? Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, hai người đều lộ vẻ ngờ vực, Vũ trưởng lão hỏi: - Ngươi này ở nơi nào cứu ngươi? Vấn đề hỏi Lục Ly, trong đầu Lục Ly chuyển động rất nhanh, nói: - Ở Tử Dương Đại Lục. Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão liếc nhìn nhau, sắc mặt hai người hơi trầm xuống, Vũ trưởng lão không chút do dự, nói: - Người này ta từng gặp một lần, nhưng không phải người của Nghịch Long Tộc chúng ta.
Chương 3362 Lục Ly đến đây
Ách... Lục Ly cảm giác ngữ khí của Vũ trưởng lão đột nhiên thay đổi, hơn nữa quả quyết nói Lục Linh không phải người Nghịch Long Tộc, điều này khiến nội tâm Lục Ly trầm xuống. Hắn có một loại cảm giác, Vũ trưởng lão này... đang nói dối! Vẻ mặt về sau của Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão, còn biểu tình và lời nói, đều khiến Lục Ly cảm giac là Vũ trưởng lão đang nói dối, Lục Linh tuyệt đối đang ở Nghịch Long Cốc. Nếu Lục Linh ở Nghịch Long Cốc, vì sao Vũ trưởng lão phải nói dối? Lục Ly bắt đầu nghĩ lại vấn đề này, thái độ Vũ trưởng lão đột nhiên chuyển biến, là bởi hắn nói ở Tử Dương đại lục từng gặp Lục Linh? Vũ trưởng lão sao phán đoán được hắn đang nói dối? Nói cách khác, Vũ trưởng lão phi thường hiểu biết Lục Linh, cho rằng Lục Linh chưa từng đến Tử Dương Đại Lục, lại càng không thể cứu người ở Tử Dương Đại Lục? Từ chỗ này có thể đoán ra, Lục Linh phi thường quan trọng ở Nghịch Long Cốc? Đám người Vũ trưởng lão phi thường coi trọng Lục Linh? Mặt khác... Lục Linh không thể tiếp xúc người ngoài? Cho nên đám người Vũ trưởng lão phải bảo vệ nàng? Nghịch Long Vân nói từng gặp mặt Lục Linh, còn ở hậu sơn? Vậy Lục Linh có phải vẫn luôn ở hậu sơn, được Nghịch Long Tộc bảo hộ? Cũng hoặc là... Lục Linh bị nhốt ở hậu sơn? Vô số ý niệm hiện lên trong đầu Lục Ly, cho dù thế nào, Lục Ly cũng biết sự tình này hơi khó giải quyết. Thái độ Vũ trưởng lão đã thay đổi rồi, cục diện này sợ rất khó nghịch chuyển. Mặc kệ khó nghịch chuyển thế nào, Lục Ly cũng sẽ không bỏ cuộc! Hắn thở dài thật sâu, nói: - Vũ trưởng lão, Sơn trưởng lão, ta cũng không có ý đặc biệt gì, ta chỉ muốn gặp vị tiểu thư này một lần. Ta chỉ có chút thực lực ấy, ở Nghịch Long Cốc cũng không thể tạo ra sóng gió gì. Mời hai vị trưởng lão xem như nể mặt Đại Ma Vương, cho ta cơ hội này. Thái độ của Lục Ly thật chân thành, cũng nói hết mọi chuyện. Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão liếc nhìn nhau, sắc mặt hai người cũng không tốt hơn. Vũ trưởng lão dừng hai hơi thở, nói: - Lục tiểu hữu, không phải chúng ta không giúp ngươi, vị tiểu thư này thật sự không ở trong tộc ta. - Vậy nàng ở đâu? Lục Ly nóng nảy, dò hỏi: - Vũ trưởng lão, ngươi có biết giờ nàng ở đâu không? - Không biết... Vẻ mặt Vũ trưởng lão không chút thay đổi, nói: - Nàng chỉ đi theo một khách nhân đến đây, đã rất nhiều năm rồi, lão phu làm sao nhớ rõ? Được rồi tiểu hữu, nếu không có việc gì, để Nghịch Long Vân mang ngươi đi dạo Nghịch Long Cốc chúng ta, chơi đùa vài ngày đi. Nói xong, Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão đứng dậy, đi đến hành lang bên cạnh, căn bản không có ý định tiếp tục trao đổi với Lục Ly, thái độ cũng rất lãnh đạm. Hoàn toàn không có nhiệt tình và thân thiết, thoạt nhìn như người xa lạ. Sàn sạt... Nghịch Long Vân đi đến, nhìn thấy Lục Ly còn có chút thất hồn lạc phách đứng đó, vội vàng lôi kéo Lục Ly ra ngoài, vừa đi vừa truyền âm nói: - Lục huynh, sao ngươi lại chọc trưởng lão tức giận rồi? Vũ trưởng lão truyền âm cho Nghịch Long Vân, ngữ khí rất lạnh lùng. Tuy là ra lệnh Nghịch Long Vân mang Lục Ly đi thăm Nghịch Long Cốc, còn cho phép Lục Ly ở ba ngày tại Nghịch Long Cốc. Nhưng Vũ trưởng lão dặn dò thêm một câu, để Nghịch Long Vân trông coi Lục Ly cẩn thận, trọng địa gia tộc tuyệt không để Lục Ly đi vào. Trọng địa gia tộc vốn không để người ngoài đi vào, Vũ trưởng lão còn đặc biệt dặn dò, rõ ràng rất đề phòng Lục Ly. Mà Lục Ly thân là truyền nhân Tử Đế, còn đại biểu Duẫn gia đến giao dịch, được cho là khách nhân của Nghịch Long Tộc. Nếu không phải Lục Ly trêu chọc Vũ trưởng lão, với tính cách của Vũ trưởng lão, sẽ không đối đãi với khách nhân như thế. - Không có trêu chọc gì, ra ngoài rồi nói đi! Lục Ly cố nhịn sốt ruột trong lòng, hắn không thể để Nghịch Long Vân nhìn ra vấn đề. Nếu đám người Vũ trưởng lão không thể nhờ vả, vậy chỉ có thể dựa vào Nghịch Long Vân. Nghịch Long Vân hơi buồn bực dẫn Lục Ly ra ngoài, đi một vòng, đi được vài dặm đến một vùng cung điện. Nghịch Long Vân dặn dò thống lĩnh nơi này vài câu, an bài Lục Ly vào ở trong một tòa thành. Tiến vào trong tòa thành, sau khi thị nữ dâng trà, Nghịch Long Vân lập tức dò hỏi: - Lục huynh, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì rồi? Giao dịch không thành công sao? - Thành công! Chuyện này Lục Ly cũng không giấu diếm, sau khi hắn nói xong, mở ra thần văn, vẻ mặt trịnh trọng nói: - Sau khi giao dịch thành công, ta hỏi trưởng lão kia về tiểu thư cứu ta, Vũ trưởng lão không trả lời ta, lập tức rời khỏi. - Tiểu thư kia? Ngươi nói tiểu thư tên Nghịch Long Linh kia? Nghịch Long Vân nhướng mày, có hơi khó hiểu, chỉ bởi vì hỏi tin tức của Nghịch Long Linh, Vũ trưởng lão lại trở mặt? Lục Ly cũng không phải đến cướp người, chỉ là hỏi một chút, vì sao lại như vậy? Nghịch Long Vân có hơi nghĩ không thông, Lục Ly hàn huyện chuyện gặp mặt Vũ trưởng lão với Nghịch Long Vân, nhưng hắn cũng không nói nhiều về thái độ chuyển biến của Vũ trưởng lão, chỉ nói Vũ trưởng lão không phản ứng hắn đã rời đi. - Vậy hẳn người này không phải người trong tộc ta rồi đi? Nghịch Long Vân nghĩ không thông, hắn cũng không muốn suy nghĩ nhiều, hắn vung tay áo nói: - Nếu trưởng lão nói không có ở đây, vậy đừng hỏi nữa. Lục huynh, ngươi cứ ở đây ba ngày, buổi tối ta an bài người đến đón gió tẩy trần cho ngươi, ngươi chơi vui vẻ một trận rồi trở về. - Không! Vẻ mặt Lục Ly hiện giờ thật kiên định, nói: - Ta có thể cảm ứng được, vị tiểu thư kia ở ngay trong tộc đàn các ngươi, còn ở ngay phương hướng kia. Tiểu thư này lúc trước lưu lại cho ta một ngọc phù, ta thông qua ngọc phù cảm ứng được. Ách... Nghịch Long Vân ngẩn ra, hắn nhìn theo phương hướng ngón tay Lục Ly chỉ, vẻ mặt mê mang thì thào: - Phía bắc, ý của ngươi là nàng ở hậu sơn? - Không biết, ta chỉ cảm ứng được phương hướng này! Nội tâm Lục Ly âm thầm xấu hổ, hắn đang nói dối, Nghịch Long Vân là loại người tứ chi phát triển, suy nghĩ đơn giản. Nếu Nghịch Long Vân có tâm kế, hắn sẽ không có biện pháp.
Chương 3363 Lục Ly đến đây
Nghịch Long Vân sờ mũi, vẻ mặt Lục Ly nghiêm chỉnh, chắp tay nói: - Vân huynh, Lục mỗ cầu ngươi một chuyện, nếu chuyện này ngươi có thể giúp ta, Lục Ly ta xem như thiếu ngươi một mạng, về sau có việc cần, Lục mỗ có chết cũng không chối từ. Sau khi nói xong, Lục Ly cúi người thật sâu với Nghịch Long Vân, hơn nữa không lập tức đứng thẳng thân thể, tiếp tục khom người. - Lục huynh, ngươi làm cái gì vậy? Nghịch Long Vân vội vàng nâng dậy Lục Ly, Nghịch Long Vân không có nhiều tâm kế, trong lòng hắn đã hoàn toàn nhận thức người bạn Lục Ly này, cũng tán thành lực lượng của Lục Ly. Thủy Thụy Dương dẫn người phục kích, Lục Ly vốn có thể lập tức rời đi, hắn lại lựa chọn ở lại huyết chiến. Hơn nữa bằng vào lực bản thân đánh chết mấy cường giả Ngũ Kiếp, chính mình lại bị thương nặng. Chuyện này, Nghịch Long Vân rất xúc động, nếu không phải Lục Ly lưu lại, bọn họ đều phải chết. Lục Ly kỳ thật xem như cứu bọn họ một mạng, trong lòng hắn rất cảm kích và tán dương Lục Ly. Hắn nâng Lục Ly dậy, nói: - Lục huynh, ngươi cứ nói đi, chỉ cần không quá khó xử, ta sẽ giúp ngươi toàn lực. - Nói khó cũng khó, nói không khó kỳ thật cũng không khó. Lục Ly nghiêm mặt nói: - Ta muốn Vân huynh lén mang ta vào hậu sơn của các ngươi. Ta chỉ muốn gặp mặt Nghịch Long Linh một lần, chỉ cần gặp một lần, ta lập tức rời đi, tuyệt không để Vân huynh phải khó xử. - Chuyện này... không được! Nghịch Long Vân chỉ chần chờ một hơi thở liền quả quyết cự tuyệt, ngữ khí vô cùng kiên định. Trước không nói Vũ trưởng lão đã đặc biệt dặn dò, phải trông coi Lục Ly kỹ càng, không để Lục Ly tiến vào trọng địa gia tộc. Cho dù Vũ trưởng lão không dặn dò, Nghịch Long Vân cũng không dám mang Lục Ly ra hậu sơn. Ở trong hậu sơn đều là Thái Thượng Trưởng Lão và các trưởng lão, người ngoài tuyệt đối không thể đi vào. Hắn dám mang Lục Ly đi vào, không nói hắn bị phạt nặng, cũng sẽ lập tức bị phát hiện. Hắn nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Lục Ly, giải thích: - Lục huynh, chuyện khác đều có thể, chuyện này thứ ta bất lực. Hậu sơn phòng ngự nghiêm ngặt, ta muốn mang ngươi vào khó như lên trời. - Chuyện này... Sắc mặt Lục Ly âm trầm, kỳ thật nội tâm hắn rất rõ ràng, để Nghịch Long Vân mang vào hậu sơn là không thể. Nếu hậu sơn của Nghịch Long Tộc dễ dàng tiến vào như vậy, Nghịch Long Tộc đã sớm bị diệt tộc. Hắn cố ý đưa ra một chuyện không thể làm được, sau đó lùi bước yêu cầu chuyện khác, như vậy nội tâm Nghịch Long Vân sẽ không mâu thuẫn như vậy. Ai... Vẻ mặt hắn thất vọng, thở dài nói: - Nếu không như vậy đi? Vân huynh, ngươi đi hậu sơn, hoặc tìm bằng hữu hỗ trợ lẻn vào hậu sơn, giúp ta tìm Nghịch Long Linh? Sau khi tìm được nàng, mời nàng ra ngoài gặp mặt? Tuy hậu sơn đều là đại nhân vật, nhưng cũng phải có hạ nhân và nha hoàn hầu hạ chứ? - Này, này... Nghịch Long Vân vẫn hơi chần chờ, nếu là việc khác còn dễ làm, nếu đến hậu sơn bị phát hiện, tộc quy khẳng định sẽ không tha, ít nhất nhốt trăm năm. - Vân huynh, ta cầu ngươi! Lục Ly bái lạy thật sâu, sau đó vẻ mặt cầu khẩn nói: - Nếu không như vậy đi? Ngươi để người đi tìm Nghịch Long Linh, chỉ chuyển lời, nàng có ra ngoài hay không là chuyện của nàng, vậy là có thể rồi chứ? Nếu nàng không muốn gặp ta, ta sẽ không nói cái gì. - Chuyện này... Nghịch Long Vân nhìn vẻ mặt của Lục Ly, cắn chặt răng nói: - Thôi thôi, việc này ta sẽ giúp ngươi, ngươi đã cứu chúng ta một mạng, cho dù ta bị nhốt trăm năm cũng nhận rồi. Nhưng... ngươi xác định người nọ thật ở hậu sơn sao? - Xác định! Lục Ly phi thường kiên định nói, tuy hắn không biết nội tình, nhưng thấy thái độ biến hóa của Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão, khiến hắn phi thường xác định. Lục Linh rất có thể ở hậu sơn, chỉ là không biết nguyên nhân gì không ra ngoài mà thôi. - Được! Nghịch Long Vân đi lòng vòng trong phòng mấy vòng, nói: - Mấy ngày nay ngươi đừng làm hành động thiếu suy nghĩ gì, du ngoạn với ta ở trong Nghịch Long Cốc. Ta sẽ an bài người đi vào. Nếu nàng thật sự ở hậu sơn, ta sẽ truyền lời thay ngươi. Nếu không ở đó hoặc không được, vậy ta cũng không có biện pháp. Đúng rồi... ngươi muốn truyền lời gì? Đôi mắt Lục Ly trở nên sáng rực, hắn hít sâu một hơi, nói: - Ngươi nói với nàng, Lục Ly... đến đây rồi! Chỗ hậu sơn Nghịch Long Cốc là cấm địa, ngoài Thái Thượng Trưởng Lão và trưởng lão, người còn lại không có mệnh lệnh, tuyệt đối không thể đi vào. Người bình thường không thể đi vào, không có nghĩa không ai được đi vào. Hậu sơn rất lớn, sống ở đó đều là đại nhân vật. Đại nhân vật tự nhiên chỉ làm chuyện lớn, việc nhỏ bình thường đều có hạ nhân và thị nữ làm. Hạ nhân và thị nữ ở hậu sơn có rất nhiều, ước chừng mấy trăm người. Những người này đều trải qua huấn luyện và quản lí nghiêm khắc, một khi phạm sai lầm, trực tiếp bị xử tử. Nhưng mấy trăm năm người cũng có người không sợ chết, cũng có người đều óc không sáng suốt, có người chịu không nổi hấp dẫn. Nghịch Long Vân lặng lẽ tìm người an bài, sự tình thật thuận lợi, cho một thị nữ trăm vạn thần thạch, người nọ đáp ứng truyền lời. Chỉ truyền một câu, thị nữ này cảm thấy không phải chuyện lớn gì, càng đừng nói người nàng làm việc là một công tử của Nghịch Long Tộc, cho dù không có thần thạch, nàng cũng không dám kháng lệnh. Nhưng thị nữ này chưa từng gặp Lục Linh, cho nên nàng cần tìm hiểu với đám thị nữ bên trong. Nghịch Long Vân mang Lục Ly đi thăm hết Nghịch Long Cốc, hơn nữa còn an bài tiệc rượu, mười một vài công tử và tiểu thư của Nghịch Long Tộc. Đi thăm kỳ thật cũng không có gì để thăm. Bởi vì những nơi đi thăm cũng không phải nơi trọng yếu. Chỉ là một số cảnh sắc xinh đẹp, một vài nơi thoạt nhìn huyền diệu nhưng không có gì quá huyền bí. Chỗ tốt chân chính, Nghịch Long Cốc không cho phép ngoại nhân đi vào, thậm chí rất nhiều người bản tộc cũng không có tư cách đi vào. Tiệc tối tổ chức tại lầu các lộ thiên, Nghịch Long Tộc đến đây mười mấy công tử tiểu thư, nhưng đều là công tử tiểu thư hệ nhánh. Công tử như Nghịch Long Vân không đủ phân lượng, phía trên cũng không có lệnh đặc thù, cho nên, công tử trực hệ của Nghịch Long Tộc sẽ không ra mặt.
Chương 3364 Lục Ly là ai?
Trong xương cốt những tiểu thư công tử hệ nhánh này đều là ngạo khí, nhưng thứ nhất đều nể mặt Nghịch Long Vân, thứ hai là Lục Ly quả thực đã cứu người của Nghịch Long Tộc, cho nên nhóm người này vẫn xem như là khách khí. Một đám người thay phiên tấn công, còn uống rượu ngon của Nghịch Long Cốc, nồng độ vô cùng cao, nhiều người như vậy, Lục Ly tự nhiên không thể không uống. Cũng may thể chất của Lục Ly bất đồng với người thường, một đám người thay nhau ra trận, xác nhận không chuốc say Lục Ly. Mấy công tử Nghịch Long Tộc đều chịu phục, nhìn Lục Ly bằng ánh mắt khác xưa, đều hạ thấp tư thái, khách khí thân thiện hơn với Lục Ly. Uống đến nửa đêm mới tan cuộc, Lục Ly trở về tòa thành, cảm giác say vẫn không khiến Lục Ly chìm vào giấc ngủ, hắn ngồi một mình, ánh mắt nhìn hướng bắc. Hắn mơ hồ có một loại cảm giác, Lục Ly ngay ở hậu sơn phía bắc. Loại cảm giác này vô cùng mạnh liệt. Hậu sơn cách nơi này rất gần, nếu Lục Ly phi hành, một hơi thở đã có thể bay qua, cũng chỉ cần một hơi thở, hắn đã có thể nhìn thấy Lục Linh. Gần nhau trong gang tác mà như cách mặt biển trời! Gần trong gang tấc, cũng không thể gặp mặt, đây là chuyện tình khiến người ta thống khổ cỡ nào. Lục Ly ngàn dặm xa xôi, từ nhân gian đi đến Thần Giới, đi đến Nhị Trọng Thiên, lại đến Tam Trọng Thiên, dọc đường đi còn phải trải qua bao nhiêu cực khổ? Thiên tân vạn khổ mới đến được Nghịch Long Cốc này, nhưng không thể nào gặp mặt, điều này khiến nội tâm Lục Ly phi thường thống khổ. Ngồi không một đêm, ngày hôm sau, Nghịch Long Vân mang Lục Ly tiến vào Nghịch Long Cốc dạo quanh, còn đi bái phỏng công tử bài danh đệ nhất Nghịch Long Tộc, Nghịch Long Uyên, vừa mới bế quan ra mấy ngày, đã là Ngũ Kiếp trung kỳ. Sau khi Ngũ Kiếp trung kỳ phóng thích Nghịch Long Huyết Ấn, chiến lực có thể sánh bằng Ngũ Kiếp đỉnh phong. Nếu còn tiến thêm một bước, chiến lực có thể sánh bằng Lục Kiếp. Mà Nghịch Long Yên vẫn chưa đến ngàn tuổi, xem như là người trẻ tuổi, còn trẻ như thế đã đạt chiến lực như vậy, danh xưng công tử đệ nhất Nghịch Long Tộc quả thật xứng đáng. Nhưng thái độ của Nghịch Long Uyên khiến Lục Ly rất khó chịu. Ngôn ngữ lãnh đạm, tuy không có lời quá kích gì, nhưng có thể cảm nhận được ngạo khí và khinh miệt rõ ràng của hắn. Hàn huyên vài câu, Lục Ly lập tức rời khỏi, nếu người ta khinh thường mình, hắn cần gì phải lãng phí cảm tình? Nghịch Long Vân cũng cảm thấy xấu hổ, mang Lục Ly rời đi, giữa trưa trực tiếp mở yến tiệc chiêu đãi Lục Ly. - Thế nào rồi? Sau khi ăn uống no nê trong tòa thành, Lục Ly hỏi một tiếng, Nghịch Long Vân lại lắc đầu nói: - Còn không có tin tức truyền về, có lẽ còn đang tìm hiểu tin tức nàng. Hậu sơn có rất nhiều nơi không được đi vào, người ta an bài cũng chỉ có thể tìm người hỗ trợ, nàng không thể tùy ý tìm xung quanh. Ừm! Lục Ly hơi gật đầu, kiên nhẫn tiếp tục chờ đợi, đã một ngày rưỡi trôi qua, hắn chỉ có thể đợi một ngày rưỡi nữa ở Nghịch Long Cốc, nếu một ngày rưỡi nữa vẫn không có tin tức, hắn chỉ có thể xuất cốc chờ đợi. Thời gian một ngày rất nhanh trôi qua, Nghịch Long Vân mang theo Lục Ly tiếp tục du đãng khắp Nghịch Long Cốc, cũng quen biết vài thế hệ trẻ tuổi Nghịch Long Tộc, đi thăm rất nhiều phong cảnh. Lục Ly không có chút hứng thú nào, phía sau cũng không vòng vo nữa, trở thành thành bảo chờ tin tức. Màn đêm buông xuống, lại không có tin tức gì truyền ra, ngày mai Lục Ly sẽ phải rời đi, nội tâm hắn thật sốt ruột. Hắn đi qua đi lại trong tòa thành, thậm chí hắn còn có xúc động xông vào hậu sơn Nghịch Long Cốc. - Bình tĩnh, bình tĩnh! Hắn biết nếu hắn dám xông vào hậu sơn, hắn sẽ lập tức bị đánh chết, sẽ không có trì hoãn gì. Nghịch Long Tộc không có quan hệ với hắn, cao tầng của Nghịch Long Tộc cũng không quen biết hắn, hắn xông vào chỉ có thể bị giết trong nháy mắt. Thời gian dần trôi qua, lúc nửa đêm, Nghịch Long Vân rốt cục đi vào, ánh mắt Lục Ly tập trung vào hắn, ánh mắt kia khiến Nghịch Long Vân rùng mình. - Thế nào rồi? Lục Ly chạy nhanh qua, Nghịch Long Vân không đáp lời, mà mở ra thần văn trong phòng. Hắn còn cảm ứng bên ngoài, sau khi xác định không có ai tra xét, hắn nói: - Tìm được người rồi... quả thật ở hậu sơn! Vù! Trong con ngươi của Lục Ly nhất thời sáng lên vạn trượng, sắc mặt trở nên hồng nhuận. Nhưng khi hắn nhìn thấy sắc mặt của Nghịch Long Vân, nội tâm nhất thời trầm xuống. Sắc mặt của Nghịch Long Vân cũng không phải dễ nhìn, nói rõ tin tức nhận được cũng không tốt lắm? - Sao rồi? Nghịch Long Vân sờ mũi, nói: - Người ta an bài đã truyền lời cho tiểu thư kia. Nhưng tiểu thư đó không có phản ứng gì! Nàng chỉ trả lời một câu, Lục Ly là ai? - Cái gì? Đôi mắt Lục Ly mở tròn xoe, trên mặt đều là vẻ không dám tin, Lục Linh lại hỏi Lục Ly là ai? Lục Linh này không phải tỷ tỷ của hắn hay Lục Linh giả vờ không biết hắn? Hắn lấy ra bức họa hỏi: - Vân huynh, ngươi có cho nàng xem bức họa này không? Ngươi xác định là người này sao? - Xem rồi! Nghịch Long Vân vô cùng khẳng định nói: - Ta đã đưa bức họa này cho nàng, thị nữ kia phi thường xác định, chính là người trong bức họa. Người nọ đang bế quan tu luyện trong một bí cảnh hậu sơn, thị nữ phải mạo hiểm đến gần, tuyệt đối sẽ không sai. - Chuyện này... Lục Ly không biết xảy ra vấn đề gì, nhưng mất mác trên mặt hắn phi thường rõ ràng, hắn lẩm bẩm nói: - Vì sao lại như vậy? Vì sao? - Được rồi! Nghịch Long Vân vỗ bả vai Lục Ly nói: - Nếu nàng đã không muốn gặp ngươi, Lục huynh cũng không cần cưỡng cầu, Thiên Nhai nơi nào không có cỏ tươi? Hơn nữa, cho dù gặp cũng vô dụng, nữ tử tộc ta không thể gả ra ngoài. Xem ý tứ của trưởng lão, cho dù ngươi ở rể cũng khó có khả năng. Nghỉ ngơi một đêm đi, ngày mai ta tiễn ngươi rời đi. Nghịch Long Vân nói xong, nhưng không rời đi, mà ngồi xếp bằng trong tòa thành, sợ Lục Ly bí quá hóa liều, xông vào hậu sơn. - Tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy? Lục Ly không để ý Nghịch Long Vân, một người đứng thì thào không ngừng, thần tình ảm đạm, như đánh mất hồn phách...
Chương 3365 Tộc trưởng định đoạt
Lục Linh rõ ràng ở hậu sơn, Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão lại nói dối, bọn họ vì sao phải làm vậy? Vì sao không để mình gặp mặt Lục Linh? Lục Linh không thể nào không biết hàm nghĩa của hai chữ “Lục Ly”, Lục Linh lại hỏi Lục Ly là ai? Chuyện này chỉ có hai giải thích, hoặc là Lục Linh không thể gặp mình, hoặc là... Lục Linh đã bị phong ấn trí nhớ! Mặc kệ thế nào, bằng vào năng lực của Lục Ly, hiện tại không thể nào gặp Lục Linh. Hắn cũng không thể làm chuyện xằng bậy, như vậy sẽ hại Nghịch Long Vân. Lục Ly bắt buộc bản thân tỉnh táo lại, biết Lục Linh ở đây, biết nàng vẫn còn sống tốt, ít nhất chuyện này đã không tệ. Lục Ly thở dài một hơi, hắn trầm ngâm một lát, nói: - Vân huynh, có thể mang đến thị nữ kia không, ta muốn hỏi nàng vài câu, ngươi yên tâm, ta tuyệt không làm loạn! Nghịch Long Vân mở to mắt, nghĩ nghĩ rồi đi ra ngoài, để người gọi thị nữ kia đến. Lục Ly và Nghịch Long Vân lẳng lặng chờ đợi, Lục Ly cũng bắt đầu nghĩ biện pháp, làm sao gặp mặt Lục Linh. Thiên tân vạn khổ, cửu tử nhất sinh, hắn mới có thể đến Nghịch Long Cốc. Lục Linh ở gần ngay đó, hắn không thể trở về tay không, hắn không cam lòng. Hơn nữa hắn phải trở về Nhị Trọng Thiên, còn phải vượt qua Ngân Viêm Hải Vực, Thần Phong Đại Lục, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì? Lỡ như hắn chết nửa đường? Đến lúc đó hắn sẽ chết không nhắm mắt. Cho nên không gặp mặt Lục Linh một lần, hắn tuyệt đối không trở về, cho dù là phải nghỉ ngơi một thời gian ở Phi Hỏa Đại Lục, hắn cũng sẽ tìm cơ hội gặp Lục Linh một lần. Thẳng đến hừng đông, thị nữ kia mới trộm chạy ra, Lục Ly lấy ra bức họa, hỏi, thị nữ kia xác định là người trên bức họa, Lục Ly lại hỏi tình huống của Lục Linh. - Vị tiểu thư kia vẫn luôn tu luyện ở hậu sơn. Thị nữ kia nói: - Lúc trước ta chưa từng gặp nàng, chỉ là hỏi một tỷ muội nói về nàng. Người nọ đã tu luyện rất nhiều năm trong một bí cảnh hậu sơn. Không ai đến quấy rầy nàng, chỉ có tỷ muội kia của ta ngẫu nhiên đi hầu hạ nàng. Tiểu thư kia cũng không nói chuyện phiếm, ngoài nghỉ ngơi, chỉ tu luyện... Tình huống thị nữ kia hỏi thăm được cũng không nhiều lắm, chỉ có thể xác định, Lục Linh hiện giờ rất an toàn, hơn nữa cũng không có cực khổ gì, nàng cũng không đi loạn, vẫn luôn ở trong bí cảnh. Lục Ly bớt ưu sầu, sau khi thị nữ lui ra, Lục Ly ngồi xếp bằng, trầm ngâm nửa canh giờ, hắn mới mở to mắt nói: - Vân huynh, có thể mở vực môn đưa ta đi đến một nơi không? - Mở ra vực môn? Nghịch Long Vân dừng một chút, nghĩ nghĩ rồi nói: - Hẳn không nhiều vấn đề lắm? Chỉ cần nơi ngươi đi không phải quá xa. Nếu ngươi muốn mở vực môn đi Ly Hỏa Thành, sẽ khó khăn hơn một chút, có lẽ phải chờ Sơn trưởng lão đồng ý. - Sẽ không! Lục Ly phất tay áo, nói: - Ta đi Đại Phật Sơn, nơi này ngươi có biết không? - Biết chứ! Nghịch Long Vân gật đầu nói: - Đó là đại bản doanh của Hoắc gia, ngươi đi Hoắc gia làm gì? Ngươi quen biết người của Hoắc gia sao? - Đúng! Lục Ly gật đầu, nhưng không giải thích nhiều, chỉ chắp tay nói: - Làm phiền Vân huynh rồi. - Chuyện này không phiền toái! Nghịch Long Vân phất tay áo nói: - Đại Phật Sơn cách chúng ta không quá xa, ta tìm một thống lĩnh an bài là được rồi. Dù sao ngươi là khách nhân của chúng ta, yêu cầu này cũng không quá phận. Nghịch Long Vân đi ra ngoài an bài, Lục Ly một mình lẳng lặng chờ đợi, trong mắt hắn là vẻ không cam lòng, nhưng cũng không dám xằng bậy. Thái độ của Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão cho hắn biết một đạo lý, Nghịch Long Tộc sẽ không bởi vì Đại Ma Vương mà coi trọng Lục Ly, nếu Lục Ly dám xằng bậy, cường giả Nghịch Long Tộc sẽ không chút lưu tình giết chết hắn. Cho nên hắn chỉ còn lại một đường có thể đi, tìm Thiên Gia Tử cầu trợ giúp. Thiên Gia Tử là Thái Thượng Trưởng Lão ở Hoắc gia, cô độc ở Băng Ma Quật hơn một vạn năm, nhân họa được phúc, trình độ linh hồn trở nên phi thường cường đại. Phỏng chừng sau khi chiến lực của hắn khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, có thể miễn cưỡng sánh bằng Chuẩn Đế? Sinh ở ra Hoắc gia, một trong hai mươi bảy đại thế lực, có được chiến lực tuyệt đỉnh. Năng lượng Thiên Gia Tử có thể dùng phi thường lớn. Thiên Gia Tử đối xử với hắn rất tốt, hắn tìm kiếm trợ giúp của Thiên Gia Tử, đối phương khẳng định sẽ không chối từ. Hắn không biết nhiều người ở Phi Hỏa Đại Lục, chỉ có Thiên Gia Tử có thể giúp hắn. Nghịch Long Vân đi một giờ sẽ trở lại, hắn nói đã báo cáo với Lục Ly, phía trên cũng đồng ý, nhưng cần chuẩn bị nửa ngày. Lục Ly cũng không đi loạn, cũng không có hành động gì, vẫn ngoan ngoãn chờ đợi. Hắn biết hiện tại nếu hắn làm bậy gì, Nghịch Long Vân khẳng định sẽ bị liên lụy. Nghịch Long Vân cũng rất nghĩa khí, giúp mình nhiều như vậy, Lục Ly không thể nào hại hắn. Hơn nữa, cho dù Lục Ly xằng bậy, hắn có năng lực làm gì? Nửa ngày trôi qua, Nghịch Long Vân mang theo Lục Ly tiến vào trong một đại viện, bên trong có mấy lão giả Ngũ Kiếp, mấy người kia mở ra vực môn, Nghịch Long Vân chắp tay nói với Lục Ly: - Lục huynh, thuận buồm xuôi gió, ngày sau có duyên gặp lại. Lục Ly chắp tay, nghĩ nghĩ rồi truyền âm nói: - Vân huynh, lần này ta thiếu ngươi một nhân tình lớn, ngày sau nếu có chuyện cần làm, Lục Ly tuyệt không từ chối. - Ai... Lục huynh! Nghịch Long Vân khe khẽ thở dài, cũng không nói gì nữa, chỉ phất tay. Thân mình Lục Ly chợt lóe lên, vọt vào trong vực môn, sau đó vực môn chậm rãi biến mất, Lục Ly truyền tống rời đi, biến mất khỏi Nghịch Long Cốc. Sau khi Lục Ly rời khỏi, không gian hơi nổi dậy sóng gió, tiếp theo đó, trong đại viện xuất hiện hai bóng người, phân biệt là Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão. Mọi người liên tục vẫy chào, Vũ trưởng lão phất tay để mấy cường giả Ngũ Kiếp kia đi xuống. Hai người bọn họ nhìn Nghịch Long Vân, Vũ trưởng lão nói: - Lục Ly, mấy ngày nay không có dị thường gì chứ? Nội tâm Nghịch Long Vân căng thẳng, hắn nghĩ rằng hai trưởng lão này biết hắn động tay chân, nhưng xem bộ dáng hai người, hình như còn chưa phát hiện.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom