-
Chương 3356-3360
Chương 3356 Một đường có thể đi
Thanh âm như sóng thần vang lên liên tục, Lục Ly phóng ra hai lần pháp tắc thần âm, hai người trúng chiêu, cộng thêm hai người lúc trước bị giết, hiện tại Ngũ Kiếp sơ kỳ đều đã trúng chiêu. Đã có hai người bị giết, người thứ ba cũng không kém nhiều lắm. Lục Ly nháy mắt ra dấu với vài người, mấy người kia liều liều mạng công kích những người trúng chiêu. Lục Ly phóng đến một Ngũ Kiếp trung kỳ, nếu pháp tắc thần âm hữu dụng với Ngũ Kiếp trung kỳ, vậy trận chiến này sẽ bình ổn. Một Ngũ Kiếp trung kỳ đối chiến bốn năm người, đã đánh chết hai người. Hắn nhìn thấy Lục Ly vọt đến, hơi luống cuống, muốn tránh đi, người gần đó làm sao buông tha hắn? - Tránh ra! Sau khi Lục Ly vọt đến, phóng ra pháp tắc thần âm, một luồng sóng cuộn như vô hình phân tán đến, giống như sóng gợn trong nộ hải, tốc độ quá nhanh, Ngũ Kiếp trung kỳ bên này căn bản không tránh khỏi. Sóng cuộn xông vào, hàng tỉ hồn châm xông đến linh hồn người nọ. Yêu hồn của người nọ là thất phẩm, miễn cưỡng chặn được chút hồn châm. Nhưng hồn châm quá nhiều, không nơi nào không xâm nhập được, rất nhanh người nọ trúng chiêu. - Tốt lắm! Nhuyễn kiếm trong tay Lục Ly liên tục run lên, pháp tắc thần âm công kích là sẽ mạnh lên từng đợt, càng về sau càng khủng bố. Người nọ vốn còn có thể miễn cưỡng chống đỡ, sau mấy hơi thở liền chịu không nổi, ôm đầu quay cuồng. - Xong rồi! - Thắng rồi! Sau khi Ngũ Kiếp trung kỳ này trúng chiêu, nội tâm đám người một bên trầm xuống, người một bên khác lại lộ vẻ mặt mừng như điên. Nếu Lục Ly có thể trấn áp một người, vậy có thể trấn áp người thứ hai, chờ sau khi toàn bộ Ngũ Kiếp trung kỳ bị giết, vậy chỉ còn lại Thủy Thụy Dương và Ngũ Kiếp hậu kỳ này. Loại chiến đấu này không thể kéo dài lâu, thời gian càng lâu, Thủy Thụy Dương càng chạy không thoát, vậy tổn thất sẽ thật lớn. - Chỉ còn một đường có thể đi! Ánh mắt Ngũ Kiếp hậu kỳ lộ vẻ ngoan độc, hiện tại chỉ có thể liều mạng, cho dù bị thương cũng phải đột phá vòng vây, sau đó bằng tốc độ nhanh nhất đến gần Lục Ly, đánh chết Lục Ly. Hắn có yêu hồn bát phẩm bảo hộ linh hồn, hắn cảm thấy công kích linh hồn của Lục Ly không thể gây thương tổn hắn. Chỉ cần hắn đến gần, hắn có tuyệt đối nắm chắc giết Lục Ly ngay tức khắc. Nói đùa cái gì, một Tam Kiếp đỉnh phong, nếu hắn không thể giết ngay tức khắc, vậy hắn không cần tiếp tục làm việc lớn nữa, trở về nhà làm ruộng cho rồi. A! Bên kia rất nhanh có cường giả Ngũ Kiếp trúng chiêu, Ngũ Kiếp trung kỳ là yêu hồn thất phẩm, căn bản không ngăn được công kích thần âm của Lục Ly. Gừ! Ngũ Kiếp hậu kỳ biết không thể tiếp tục kéo dài. Hắn nổi giận gầm lên, sau khi chặn hai công kích, hắn phóng thích một công kích cường đại, đánh bay mấy người ra ngoài. - Chết đi! Máu tươi trên khóe miệng không kịp lau sạch, cũng không quản chiến giáp nổ tung, thân mình hóa thành u ảnh biến mất giữa không trung, ngay sau đó tiến đến trước mặt Lục Ly. Chiến phủ thật lớn luân động trong tay hắn, mang theo uy lực áp chế cường bạo và khí thế phá không, đánh mạnh xuống Lục Ly. Lục Ly đã sớm chú ý đến người này, nhưng khoảng cách quá thân cận, hắn có thể làm gì bây giờ? Trừ phi hắn không công kích cường giả Ngũ Kiếp còn lại, nếu không hắn căn bản tránh không khỏi. Trong lòng hắn đã sớm có chuẩn bị, người này công kích đến, hắn tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể chống lại. Hắn cũng muốn thử xem uy lực của Thiên Giáp Thuật, xem lực phòng ngự của hắn đã mạnh thế nào. Hắn trước tiên phóng ra Bác Long Thuật, đồng thời triệu tập năng lượng vô hình trong cơ thể ra sau lưng, mặt khác phóng ra Thiên Giáp Thuật. Thiên Giáp Thuật của hắn đã đạt tiểu thành, chỉ có thể phóng xuất ra một tầng phòng ngự, nếu đại thành, vậy có thể có được ba tầng phòng ngự, uy lực phòng ngự sẽ mạnh hơn. - Nhiên Huyết Thần Kỹ! Hắn còn phóng ra Huyết Mạch Thần Kỹ, tuy hiện tại uy lực Huyết Mạch Thần Kỹ này quá yếu, nhưng có thể tăng lên một chút cũng tốt rồi. Ầm! Một tiếng nổ mạnh kinh thiên vang lên, thân thể Lục Ly bị đập mạnh, sau lưng toàn máu huyết lẫn lộn, xương cốt cũng gãy mấy thanh, thân thể bị đập mạnh lên một tòa núi lớn. - Ách... không chết sao? Thần niệm Ngũ Kiếp hậu kỳ lướt qua, nhất thời có xúc động muốn hộc máu. Một kích của hắn mạnh mẽ như thế, lại diệt sát không được một Tam Kiếp đỉnh phong, thế giới này làm sao vậy? Chẳng lẽ đây không phải thế giới hắn nhận biết? Tam Kiếp đỉnh phong đã mạnh như vậy? Vù! Hắn biết hắn đã không còn cơ hội thứ hai, người Nghịch Long Tộc vọt lên, hắn vừa rồi gắng chống lại hai công kích, đã bị thương, nếu kéo dài, sợ là hậu quả không thể lường trước. Ầm! Nơi này lại có một Tứ Kiếp trung kỳ bị giết, Lục Ly cuồng bạo vọt ra. Hắn nuốt xuống hai viên dược chữa thương, thân mình hóa thành một luồng hồ quang, phóng đến một Ngũ Kiếp trung kỳ. Ô ô! Khi phóng thích pháp tắc thần âm, Ngũ Kiếp trung kỳ rất nhanh trúng chiêu. Khóe miệng Lục Ly đều là máu, sau lưng còn đổ máu, bởi vì đau nhức, cơ mặt đều vặn vẹo, nhưng hắn không chần chờ gì nữa, tiếp tục công kích. Hắn biết, mỗi một giây một phút, đối với bọn họ đều rất quan trọng. Hắn chỉ có thể đánh chết toàn bộ mấy Ngũ Kiếp trung kỳ, bọn họ mới có thể thắng trận chiến này, mới có thể sống sót. Ngũ Kiếp sơ kỳ đã chết hết, Ngũ Kiếp trung kỳ đã chết hai người, còn lại hai Ngũ Kiếp trung kỳ có hơi luống cuống. Tuy bọn họ đánh chết đến mười ba người, nhưng có ý nghĩa gì? Lục Ly rất nhanh sẽ đến, đến lúc đó bọn họ sẽ không chịu được. - Lui! Ngũ Kiếp hậu kỳ Thủy Vân Điện cắn răng, rống lên, vừa rồi không đánh chết Lục Ly, hắn đánh mất cơ hội tốt nhất, hiện tại người của Nghịch Long Tộc sẽ không cho hắn cơ hội. Nếu còn không lui, hai Ngũ Kiếp trung kỳ còn lại cũng chỉ còn đường chết, toàn bộ mọi người cùng nhau bao vây hắn, hắn phỏng chừng không chống đỡ nổi. Hắn nổi giận gầm rống, liều mạng công kích mấy vòng, hóa thành u ảnh, đồng thời, hắn phát ra tiếng kêu to, sau đó rời đi không quay đầu. Hai Ngũ Kiếp trung kỳ khác thật mừng rỡ, sau khi chống lại hai lần công kích, rất nhanh đào tẩu. Ách?
Chương 3357 Trảm Ngũ Kiếp
Phía này còn có hai cường giả Ngũ Kiếp, lại chỉ có Ngũ Kiếp hậu kỳ và trung kỳ, nhân số bên này nhiều hơn một chút, nhưng tổng hợp lại thực lực cũng không kém quá xa. Thủy Thụy Dương, đây là cường giả tương đối nổi danh của Thủy Vân Điện. Chỉ bằng một mình Thủy Thụy Dương đã có thể thoải mái áp chế hai cường giả Ngũ Kiếp. Tuy Nghịch Long Vân rất tự phụ, nhưng vẫn không cuồng đến mức một người đối chiến mấy cường giả Ngũ Kiếp. Cho nên hắn ngay lập tức phân tích ra thế cục trước mắt, trong mắt lộ ra ý ngoan độc. - Lục huynh, ta để Nghịch Long Thản mang ngươi rời đi, chúng ta ngăn cản phía sau! Nhiệm vụ lần này của hắn là hộ tống Lục Ly đi Nghịch Long Cốc. Cho nên Lục Ly thế nào cũng không thể xảy ra chuyện. Muốn chạy trốn rất khó, hiện tại con đường duy nhất là để Lục Ly đào tẩu, bọn họ ngăn cản phía sau. Bọn họ ngăn cản phía sau, khả năng chết lên đến tám chín phần. Nhưng tách ra đào tẩu, khả năng Lục Ly chết có thể rất lớn. Hắn không dám đánh cược, chỉ có thể liều mạng. Tộc quy của Nghịch Long Tộc rất nghiêm, nếu hắn không thể bảo vệ tốt Lục Ly, cho dù hắn có thể trở về, cũng sẽ bị tộc quy phạt nặng, đời này cũng không có hy vọng được trọng dụng. Ách... Lục Ly không ngờ, nửa đường thật có người chặn giết? Hắn nghe thấy truyền âm của Nghịch Long Vân, trong lòng cũng cảm thấy thiện cảm với Nghịch Long Vân hơn nhiều. Tuy trong xương tủy Nghịch Long Vân thật cuồng ngạo, có hơi kinh thường hắn, nhưng cũng rất nghĩa khí, giờ đây để hắn đi trước, bản thân ngăn cản phía sau, đây là chuẩn bị chịu chết. Ánh mắt hắn lóe sáng, đảo qua mười người phía trước. Một Ngũ Kiếp đỉnh phong, một Ngũ Kiếp hậu kỳ, bốn Ngũ Kiếp trung kỳ, còn lại đều là Ngũ Kiếp sơ kỳ. Giữa đất đèn hỏa hoa, nội tâm hắn hạ quyết định, hắn quyết định ở lại chiến đấu. Pháp tắc thần âm tu luyện đại thành hắn vẫn chưa từng dùng, hắn muốn thử xme uy lực. Thiên Gia Tử còn truyền thụ cho hắn hai loại bí thuật, một loại đại thành, một loại xem như tiểu thành, hắn thật có tự tin. Thần thể tiểu thành, cũng khiến lực phòng ngự của hắn tăng lên rất nhiều. Lỡ như không được, hắn có thể nghĩ biện pháp vượt hư không đào tẩu. Như vậy, đám người Nghịch Long Vân sẽ tranh thủ cho hắn ít thời gian. Lần này không chỉ vì đến giao dịch với Nghịch Long Tộc, mục đích chính là tìm Lục Linh. Cho nên hắn phải tạo quan hệ tốt với Nghịch Long Tộc, để người Nghịch Long Tộc càng thêm coi trọng hắn. Nếu không ngay cả mặt của Lục Linh cũng không thể gặp... Hắn lập tức truyền âm nói: - Vân huynh, ngươi và hai cường giả Ngũ Kiếp đi ứng phó Thủy Thụy Dương Ngũ Kiếp đỉnh phong. Hai Tứ Kiếp hậu kỳ tộc ngươi bám trụ Ngũ Kiếp hậu kỳ kia. Người còn lại giao cho ta, ta có tin tưởng đánh chết! Ách? Nghịch Long Vân không ngờ Lục Ly không chỉ không đi, còn muốn ra tay khai chiến? Quan trọng là hắn còn là ngữ khí ra lệnh? Còn dám phát ngôn đánh chết mấy Ngũ Kiếp? Một Tam Kiếp đỉnh phong? Cho dù thần thể tiểu thành thì có tác dụng gì? Ngoài lực phòng ngự mạnh hơn một chút, chiến lực còn có thể cường đại thế nào? Hắn quay đầu liếc nhìn Lục Ly, thấy vẻ lạnh lùng trong mắt Lục Ly, còn thấy hào quang tự tin trong mắt hắn, lúc này, hắn lại tin tưởng Lục Ly khó hiểu. - Thức tỉnh! Hắn bạo rống, trên người sáng lên ngân quang, sau đó rất nhiều chỗ trên thân thể hiện ra long lân màu bạc, trên trán còn có một hình xăm hình rồng, thoạt nhìn phi thường yêu dị. Sau khi hắn thức tỉnh Nghịch Long Huyết Ấn, khí tức trên người hắn cường đại hơn mười lần, một khí tức như cự thú Viễn Cổ tràn ngập khắp người hắn. Trong mắt hắn hiện ra hào quang màu bạc nhàn nhạt, phi thường hấp dẫn người. Lục Ly phát hiện tay của Nghịch Long Vân đã thay đổi, biến thành long trảo màu bạc, hơi giống Huyết Mạch Thần Kỹ của hắn. Nhưng long trảo của hắn càng thêm dọa người, vừa liếc mắt nhìn đã khiến tim đập thình thịch. - Thức tỉnh! Chín người Nghịch Long Tộc còn lại đều thức tỉnh Nghịch Long Huyết Ấn. Phía này, Nghịch Long Vân đã vọt đến hai cường giả Ngũ Kiếp, tập trung công kích Thủy Thụy Dương. Giết! Mấy chục người còn lại đều cuồng bạo lên. Thực lực trận chiến đấu này thật cách xa, bọn họ không thối lui, chỉ có tử chiến. Những năm gần đây, hận thù với Thủy Vân Điện cũng thật sâu, hai bên đều nhìn nhau đỏ mắt. Ha ha ha! Đám người Thủy Thụy Dương nhìn đám người vọt đến, trong mắt đều toàn là khoái cảm mèo vờn chuột. Tuy nhóm người này nhiều hơn một chút, nhưng hoàn toàn không có áp lực gì với bọn họ, đánh chết chỉ là vấn đề thời gian. Ha ha ha! Thân mình Thủy Thuy Dương vừa chuyển, phóng ra xa, nếu hai Ngũ Kiếp và Nghịch Long Vân liên thủ công kích hắn, hắn còn cầu không được. Hắn tự tin có thể thoải mái đối chiến với ba người. Chờ chín người còn lại đánh chết những người còn lại, giết chết ba người Nghịch Long Vân sẽ thật dễ dàng. Hắn dẫn dắt ba người rời đi, trong mắt chín người này có ý cười càng nồng đậm. Mặc dù có mấy chục người, nhưng trong mắt chín người này ngoài hai Tứ Kiếp hậu kỳ của Nghịch Long Tộc, người còn lại đều không có áp lực gì. Lục Ly phóng vào đại bộ đội, trong tay xuất hiện một thanh nhuyễn kiếm. Kiếm này không phải bảo vật cường đại, nhưng là bảo vật phi thường thích hợp phóng thích thần âm. Hắn tập trung vào một Ngũ Kiếp sơ kỳ, chuẩn bị xuất hiêu. Sau khi hắn hiểu được đại thành, vẫn chưa phóng thích pháp tắc thần âm bao giờ. Hắn đi theo hai tộc nhân Nghịch Long Tộc đến gần Ngũ Kiếp sơ kì kia. Ngũ Kiếp sơ kỳ kia lúc đầu đều không nhìn Lục Ly. Tuy tốc độ Lục Ly không kém hơn Nghịch Long Tộc bao nhiêu, nhưng khí tức của Lục Ly chỉ có Tam Kiếp đỉnh phong, cộng thêm khí tức sinh mệnh thật trẻ tuổi, điểm này không lừa được người. Rầm rầm! Người nọ phóng thích công kích, hai người Nghịch Long Tộc thoải mái bị đánh bay. Hai người này chỉ có Tứ Kiếp trung kỳ, sau khi phóng ra Nghịch Long Huyết Ấn, chiến lực chỉ có thể sánh bằng Tứ Kiếp đỉnh phong, chênh lệch rất lớn với Ngũ Kiếp. Boong boong! Nhuyễn kiếm trong tay Lục Ly run lên, như một con độc xà, dao động không gian vô hình truyền ra, một thanh âm quái dị vang lên, trong nháy mắt, thân hình những người xung quanh Lục Ly đều run lên...
Chương 3358 Nghịch Long Cốc
Vẻ mặt Thủy Thụy Dương đang khai chiến với ba người Nghịch Long Vân tỏ ra khiếp sợ. Hắn giữ chân ba người Nghịch Long Vân thật nhẹ nhàng, hắn vốn nghĩ bên kia cũng sẽ thật nhẹ nhàng, lại không ngờ bên kia phát ra ám hiệu lui binh? Xảy ra vấn đề gì sao? Thủy Thụy Dương có hơi nghĩ không thông, chẳng lẽ gần đó mới có cường giả Nghịch Long Tộc đi ngang qua? Nếu không sao có thể rút lui như vậy. Mặc kệ thế nào, nếu phía bên kia đều rút lui, Thủy Thụy Dương bên này sao có thể chịu nổi? Ngũ Kiếp đỉnh phong muốn đi, vậy thì đơn giản, bằng vào đám người Nghịch Long Vân sẽ không ngăn được hắn. Thủy Thụy Dương phóng ra công kích cường đại, thoải mái bức lui ba người, sau đó hóa thành tàn ảnh bay đi. - Đi đi! Trên mặt đám người Nghịch Long Vân đều là vẻ khiếp sợ, Thủy Thụy Dương vậy mà chạy thoát rồi? Vừa rồi tiếng huýt gió kia chẳng là tín hiệu lui binh? Ba người cũng không quản quá nhiều, bay vụt đến chỗ Lục Ly. Ba người rất nhanh bay đến, nhìn thấy nơi này đã chết hơn mười người, phía sau lưng Lục Ly không còn nhìn thấy miếng thịt nào, xương sườn gãy hết, lục phủ ngũ tạng nát bét, ba người hơi động dung. Nhưng sau khi ba người nhìn thấy địch quân đã chết sáu cường giả Ngũ Kiếp, trên mặt ba người đều là vẻ chấn động. Nghịch Long Vân và người Nghịch Long Tộc liếc nhìn nhau, người nọ rất nhanh truyền âm, vẻ khiếp sợ trên mặt Nghịch Long Vân càng nồng đậm. Truyền nhân Tử Đế quả nhiên bất đồng, Tam Kiếp đỉnh phong lại chém giết nhiều cường giả Ngũ Kiếp như vậy. Nếu việc này truyền ra, sợ là rất nhiều người đều sẽ không tin. Nhưng nghĩ Lục Ly vận dụng là công kích linh hồn, khiếp sợ trong nội tâm hắn cũng không còn quá nhiều. Rất nhiều cường giả tu luyện linh hồn thuật đều không để ý cảnh giới. Thủy Vân Điện có một cường giả Ngũ Kiếp sơ kỳ, tinh thông bí thuật linh hồn, có thể dùng cảnh giới Ngũ Kiếp khiêu chiến lĩnh chủ Lục Kiếp. Khiến Nghịch Long Vân cảm khái là Lục Ly có thể chống lại một kích của Ngũ Kiếp hậu kỳ mà không chết, thần thể tiểu thành bá đạo như vậy sao? - Đi thôi! Giờ đây không phải lúc nói những chuyện này, Nghịch Long Vân lấy ra một chiến thuyền, đây là chiến thuyền đã dùng, nhỏ hơn chiến thuyền lúc trước một chút. Mọi người dọn dẹp chiến trường, thi thể địch nhân cũng mang theo, Nghịch Long Vân mang theo Lục Ly tiến vào chiến thuyền, rất nhanh phá không. - Lục huynh, lần này nhờ vào ngươi, nếu không chúng ta đều chết hết rồi! Nghịch Long Vân mang theo Lục Ly tiến vào trong khoang thuyền, cảm kích chắp tay nói, ngạo khí trong mắt cũng không còn, trong mắt toàn là cảm kích chân thành. - Không nói chuyện này nữa, ta chữa thương trước đã! Lục Ly phất tay áo, lấy ra thần dược, bắt đầu luyện hóa chữa thương. Nghịch Long Vân hơi gật đầu, tự mình ra ngoài hộ pháp, tránh cho đám người Thủy Thụy Dương quay lại. Đám người Thủy Thụy Dương không trở lại, nếu một kích của bọn họ không trúng tự nhiên lập tức đào tẩu. Nếu không cường giả Nghịch Long Tộc đến đây, bọn họ đều không chạy thoát. Chiến thuyền phi hành rất nhanh, sau một ngày đến một tòa thành nhỏ, Nghịch Long Vân đi xuống, dẫn dắt một trăm cường giả Tứ Kiếp. Tòa thành nhỏ này cũng không có quá nhiều cường giả, Nghịch Long Vân vì an toàn, vẫn là thỉnh cầu thành chủ triệu tập một trăm Tứ Kiếp hộ tống. Chiến thuyền tiếp tục đi trước, sau hai ngày tiến vào Nghịch Long Lĩnh, lần này Nghịch Long Vân hơi an tâm. Phía sau một tòa đại thành, lại có năm cường giả Ngũ Kiếp đi lên thuyền. Đồng thời, rất nhiều thám báo Nghịch Long Tộc báo động, bắt đầu truy tung đám người Thủy Thụy Dương. Lần này Nghịch Long Vân và Lục Ly đã hoàn toàn yên tâm, có năm cường giả Ngũ Kiếp, còn ở Nghịch Long Lĩnh, nếu còn gặp tập kích, vậy Nghịch Long Tộc sẽ thật vô dụng. Lục Ly an tâm bế quan chữa thương, nếu không bao lâu có thể đến Nghịch Long Cốc, bây giờ thương thế của hắn còn rất nặng, như vậy đi gặp nhiều người không tốt, hắn phải chữa trị hoàn toàn thương thế trước khi tranh thủ đến Nghịch Long Tộc. Thời gian rất nhanh trôi qua, dọc đường đi quả nhiên sóng êm gió lặng, không xuất hiện chuyện xui xẻo gì, sau mười ba ngày, chiến thuyền ngừng lại. Thương thế Lục Ly đã sớm khỏi, giờ đây, thay cẩm y màu trắng, có vẻ rất có tinh thần, giống như một công tử ca. Hắn đi ra khoang thuyền, ánh mắt nhìn sang sơn cốc thật lớn phía xa, đôi mắt ươn ướt. Hắn nhìn một lát, mấp máy môi, dùng thanh âm chỉ có mình nghe được nói: - Tỷ tỷ, ngươi có phải ở trong đó không? Ta tới tìm ngươi đây! Nghịch Long Cốc là một sơn cốc, nhưng sơn cốc này sợ là sơn cốc lớn nhất cả Phi Hỏa Đại Lục. Ba mặt sơn cốc đều bị núi non vây quanh, còn là ba tòa núi thật nguy nga. Trên ba tòa núi này đều bố trí rất nhiều thần văn. Thần văn nơi này trải qua vô số bố trí của vô số cường giả Nghịch Long Tộc, hiện tại đã trở nên cường đại và khủng bố dị thường. Dưới Đế Cấp, không ai dám xông vào, đây là hào ngôn Nghịch Long Tộc phát ra. Không gian trong sơn cốc hẳn đến mười vạn lý, kiến trúc bên trong cũng không nhiều, bởi vì tộc nhân Nghịch Long Tộc không nhiều lắm. Nghịch Long Tộc sinh sản khó khăn, nữ tử rất khó mang thai. Cho nên mỗi một tộc nhân Nghịch Long Tộc đều vô cùng trân quý với tộc đàn, một tộc nhân nào chết đi, đối với Nghịch Long Tộc đều là tổn thất. Đến bây giờ, bản tộc Nghịch Long Tộc có hơn mười vạn người, nhân số ấy còn không bằng nhân số một thành nhỏ. Đây còn là một đại tộc siêu cấp tồn tại mấy trăm vạn năm, nếu là gia tộc khác, dân cư tùy tiện vượt qua trăm vạn. Nghịch Long Tộc ngoài trấn thủ bên ngoài, toàn bộ tộc nhân còn lại đều ở lại Nghịch Long Cốc, nếu không có chuyện gì, tộc nhân Nghịch Long Tộc là không được phép ra ngoài. Không thông hôn, không gả ra ngoài! Đây là tổ huấn và quy củ của Nghịch Long Tộc, mấy năm nay không ai dám vi phạm. Nghịch Long Tộc cũng rất bề bộn, đệ tử gia tộc bọn họ rất ít ra ngoài gây chuyện. Cho dù là ai đi ra ngoài gây chuyện, một khi bị phát hiện, đều sẽ bị phạt nặng, nhốt vạn năm đều là nhẹ. Mặt ngoài Nghịch Long Cốc có người trấn thủ, còn là một đội quân sĩ cường đại, cường giả Ngũ Kiếp mang đội, người tuần tra là người của Nghịch Long Tộc.
Chương 3359 Một đường có thể đi
Nhất là Ngũ Kiếp sơ kỳ đứng trước Lục Ly, khi thanh âm kia vang lên, sắc mặt hắn lập tức tái nhợt. Sau đó... hắn lại ôm đầu quay cuồng giữa không trung. A! Hắn kêu lên thảm thiết, trong nháy mắt, hắn cảm giác có hàng tỉ cương châm đâm vào linh hồn hắn. Trong linh hồn có từng đợt âm bạo vang lên, muốn linh hồn hắn nổ nứt ra. Mặc dù hắn có yêu hồn bảo hộ, lại căn bản không thể ngăn cản, chỉ có thể ôm đầu quay cuồng, kêu la thảm thiết. Ách... Toàn trường đột nhiên an tĩnh lại, nhìn võ giả ôm đầu quay cuồng kia, có hơi mờ mịt. Lục Ly cũng không lấy nhuyễn kiếm trong tay công kích, chỉ không ngừng run kiếm, phát ra thanh âm như sóng thần, thanh âm này ma lực như vậy sao? Lại có thể khiến một cường giả Ngũ Kiếp biến thành như vậy? Mấu chốt nhất là Lục Ly chỉ là một Tam Kiếp đỉnh phong. Tam Kiếp đỉnh phong trong mắt bọn họ chỉ là tồn tại như con kiến. Hiện tại con kiến chỉ tùy tiện động tay, một cự long đã thống khổ như vậy? Vù vù! Lục Ly lấy ra thần thiết, truyền vào thần lực, sau đó ném nhanh như tia chớp vào cường giả Ngũ Kiếp kia. Phòng ngự của cường giả Ngũ Kiếp này không tồi, sau khi Lục Ly liên tục đập ba lần, đầu của cường giả Ngũ Kiếp này mới nổ tung, thi thể bị đánh rơi xuống. - Chuyện này... Toàn bộ người của Nghịch Long Tộc đều ngây ngẩn, Tam Kiếp đỉnh phong này mạnh như vậy? Tùy ý ra tay đã diệt sát một cường giả Ngũ Kiếp? Đây chẳng lẽ là cường giả cấp lĩnh chủ... che giấu thực lực? Kỳ thật Lục Ly cũng rất ngây ngốc, hắn không ngờ pháp tắc thần âm lại mạnh như vậy, đương nhiên hồn lực của hắn hiện tại có thể chuyển biến thành hồn châm, điều này giúp uy lực công kích linh hồn của hắn tăng lên vài lần, hẳn cũng có quan hệ với việc này. Cường giả Ngũ Kiếp có yêu hồn lục phẩm, cấp bậc yêu hồn này hơi thấp, đương nhiên bởi vì trưởng lão này mới là Ngũ Kiếp sơ kỳ, mới đột phá không lâu, ở Thủy Vân Điện cũng không được coi trọng. Tóm lại pháp tắc thần âm lập công rồi, khiến Lục Ly thành công diệt giết một cường giả Ngũ Kiếp. Nếu là tình huống bình thường, Lục Ly muốn dựa vào thần thiết giết cường giả Ngũ Kiếp đã rất khó. Cường giả Ngũ Kiếp sẽ không cho cơ hội đến gần, càng không để hắn liên tục công kích... Công kích linh hồn khiến cường giả Ngũ Kiếp kia hoàn toàn không bố trí phòng vệ, lực phòng ngự thấp nhất. Lục Ly còn cần đập ba lần mới giết chết được hắn, có thể tưởng tượng cường đại của cường giả Ngũ Kiếp. Lục Ly phản ứng rất nhanh, hắn chỉ sửng sốt một chút, lập tức thân mình phóng đến một Ngũ Kiếp sơ kỳ bên cạnh, nhuyễn kiếm trong tay run lên, từng cơn sóng gợn vô hình tản ra. Công kích của pháp tắc thần âm, không phải công kích không phân biệt. Thần âm là hình thành hình quạt tản ra, khong phải khuếch tán bốn phương tám hướng. Đây là chỗ khiến Lục Ly tiếc nuối. Nhưng bên cạnh có đội hữu, nếu là công kích không phân biệt, đội hữu cũng sẽ bị tập kích, đây xem như có lợi cũng có hại. A! Cường giả Ngũ Kiếp bị Lục Ly công kích rất nhanh ôm đầu quay cuồng, Lục Ly nhìn thấy người bốn phía còn đang giật mình, lập tức nổi giận, rống lên: - Còn thất thần cái gì? Công kích! Giết! Toàn bộ mọi người thức tỉnh, tinh thần đại chấn, liều mạng bắt đầu công kích. Lục Ly dễ dàng trấn áp cường giả Ngũ Kiếp như thế, điều này khiến bọn họ thấy được hy vọng. Có lẽ lần này không chỉ bọn họ không chết, còn có thể đánh thắng một trận lớn. - Giết tiểu tử kia! Ngũ Kiếp hậu kỳ Thủy Vân Điện rống giận, hắn nâng búa lớn, trầm quát: - Chắn ta đều phải chết! Khí thế cường đại của hắn cũng không dọa sợ người khác, ngược lại, hai Tứ Kiếp hậu kỳ của Nghịch Long Tộc càng liều mạng xông về phía khác. Mười mấy võ giả khác cũng điên cuồng phóng đến chỗ hắn. Nhóm người này rất rõ ràng, phải sáng tạo cơ hội cho Lục Ly. Phải giữ chân Ngũ Kiếp hậu kỳ này, chỉ cần để Lục Ly giết chết những cường giả Ngũ Kiếp còn lại, bọn họ mới có hy vọng thắng. Ầm! Lục Ly phóng ra Thánh Hoàng Chi Nữ. Hắn vẫn không dùng thần thiết công kích, hiện tại thần lực của hắn thật hùng hậu, nhưng hắn không muốn lãng phí. Đến lúc trong cơ thể hắn không còn chút thần lực, chiến lực của hắn sẽ giảm mạnh. Lực công kích của Thánh Hoàng Chi Nữ cũng không tệ lắm. Giờ đây, trong linh hồn của cường giả Ngũ Kiếp đứng phía trước đều là hàng tỉ hồn châm đang công kích. Trong khoảng thời gian ngắn, người này hoàn toàn không thể quản chuyện ngoại giới, cho dù có người đưa thịt cho hắn cắt bỏ, hắn có lẽ cũng không thể để tâm. Bang bang bang! Huyết Linh Nhi được Lục Ly ra lệnh điều khiển Thánh Hoàng Chi Nữ, một bàn tay nắm cổ người này, bàn tay khác liên tục đập lên đầu người này. Bang bang bang bang! Thánh Hoàng Chi Nữ nháy mắt đánh ra mấy chục chưởng, đầu người nọ nổ tung. Trước khi hắn chết, giống như bằng bất cứ giá nào, cũng phải nâng nắm tay, đấm một quyền lên thân thể Thánh Hoàng Chi Nữ. Ầm! Thánh Hoàng Chi Nữ và người nọ lần lượt bay ngược, Thánh Hoàng Chi Nữ không có vấn đề quá lớn, đầu người nọ vỡ tan, linh hồn cũng bị đánh tan, sau khi hét thảm, lập tức ngã quỵ trên mặt đất. Hai người! Hai cường giả Ngũ Kiếp bị giết, còn là bị giết trong thời gian ngắn như thế. Nhân sĩ của Nghịch Long Cốc làm sao không chấn động. Nhưng người của Thủy Vân Điện cũng thật liều mạng, giờ đây đã chết bảy tám người. Ngũ Kiếp hậu kỳ kia phi thường muốn giết Lục Ly, nhưng bị hai người của Nghịch Long Tộc ngăn cản. Người của Nghịch Long Tộc sau khi thức tỉnh Nghịch Long Huyết Ấn, lực phòng ngự của phi thường khủng bố. Tuy bị hắn đánh bị thương người, nhưng không cách nào đánh chết. Hắn đánh chết được hai người thì vẫn còn có mười mấy người bao vây hắn, hắn không thể đột phá vòng vây để công kích Lục Ly. Ào ào! Thanh âm như sóng thần lại vang lên, có một người trúng chiêu, mục tiêu của Lục Ly là Ngũ Kiếp sơ kì, chỉ cần sau khi phóng thích, người nọ lập tức trúng chiêu, hoàn toàn không ngăn cản được. Lục Ly chờ sau khi người nọ trúng chiêu, không quản hắn nữa, giao cho Huyết Linh Nhi và võ giả gần đó. Thân mình hắn chớp động như cuồng long, phóng đến người còn lại. Ào ào!
Chương 3360 Vũ trưởng lão
Tuy Nghịch Long Vân là một đệ tử hệ nhánh, nhưng muốn tiến vào sơn cốc, cũng phải bị chặn lại kiểm tra. Đương nhiên, chủ yếu là do mang theo ngoại nhân là Lục Ly. Nghịch Long Vân bay ra khỏi chiến thuyền, mang theo hai người đi câu thông, sau một lát trở về nói: - Lục Ly, có lẽ ngươi phải chờ một lát, quy củ của tộc ta rất nghiêm, không có mệnh lệnh của trưởng lão, ngoại nhân không thể đi vào. - Hiểu rồi! Lục Ly lẳng lặng chờ đợi, ước chừng sau ba nén hương, cường giả Ngũ Kiếp bên kia bay lại nói: - Nghịch Long Vân, có thể mang khách nhân này vào, quy củ... ngươi cũng hiểu! - Dạ, Phi thống lĩnh, ta hiểu! Nghịch Long Vân gật đầu, sau đó nói với hai Tứ Kiếp hậu kỳ Nghịch Long Tộc: - Tiểu Kim, Tiểu Song, các ngươi đi theo ta vào, người còn lại chờ ở bên ngoài, Tiểu Lộc, ngươi an bài một chút. Ngoài sơn cốc có một tòa thành trấn, đây là vì dàn xếp cho khách đến từ bên ngoài. Lần này người hộ tống có vài người bên ngoài, quy củ của Nghịch Long Cốc rất nghiêm mật, những người này tự nhiên không được phép đi vào. Lục Ly đi theo Nghịch Long Vân và hai người khác tiến vào Nghịch Long Cốc. Từ bên ngoài nhìn vào sơn cốc, có thể nhìn xem bên trong là thế ngoại đào nguyên thế nào, sắc màu rực rỡ, cũng không nhìn thấy kiến trúc gì. Nhưng sau khi Lục Ly bước vào cửa sơn cốc, Lục Ly đột nhiên cảm giác cảnh sắc trước mắt biến đổi, vừa rồi nhìn thấy lại là ảo ảnh. Ảo trận nơi này quá cường đại, hắn lại không có cảm giác gì. Sau khi đi vào, cảm giác đầu tiên của Lục Ly là thiên địa linh khí trong sơn cốc quá nồng đậm, vừa tiến vào, cảm giác tất cả lỗ chân lông đều mở rộng, mỗi lần hít thở đều cảm giác thần lực được tăng cường, thoải mái đến cực điểm. Lục Ly dừng một chút, ánh mắt nhìn quét bốn phía, hắn không dám dùng thần niệm, nơi này đều là tộc nhân Nghịch Long Tộc, lỡ như chọc giận cường giả của bộ tộc này, vậy hậu quả thật không tốt. Lọt vào tầm mắt là quảng trường bạch ngọc, phía trên quảng trường có một bức điêu khắc thật lớn, là một nam tử thật khôi ngô, còn là bộ dáng thức tỉnh Nghịch Long Huyết Ấn, rất là khí phách. Người này hẳn là tổ thần của Nghịch Long Tộc, lão tổ khai tộc. Sau khi Lục Ly nhìn thoáng qua, nhìn lại gần đó, nhìn thấy có ba hành lang bạch ngọc, kéo dài, phía sau Lục Ly có thể nhìn thấy rất nhiều cung điện. Phong cách kiến trúc của những cung điện này khác với bên ngoài, nhưng đều mang phong cách cổ xưa. Đình đài khắp nơi, cung điện nguy nga, cây cối um tùm, sắc mặt rực rỡ, nước chảy róc rách... Nghịch Long Cốc không thể không nói là nơi tuyệt thế, giống như tiên cảnh, ở đây có thể quên hết phiền não bên ngoài. Nghịch Long Vân mang theo Lục Ly đi ra phía sau hành lang, vừa hành tẩu, vừa truyền âm dặn dò: - Lục huynh, đừng dùng thần niệm, cũng đừng có hành động quỷ dị gì, quỷ củ trong tộc nghiêm khắc, mong thứ lỗi. Lục Ly hơi gật đầu, đi theo một đường, đi một lát, Lục Ly thấy vài người Nghịch Long Tộc, còn đi ngang qua một Diễn Võ Trường thật lớn. Trong Diễn Võ Trường kia mở ra vòng thần văn bảo hộ, là bán trong suốt, Lục Ly có thể nhìn ra rất nhiều người Nghịch Long Tộc trẻ tuổi luận võ bên trong. Ừm... Lục Ly nhìn thấy một vài người Nghịch Long Tộc, dưới đại thụ, ở bờ song, ở chân núi, rất nhiều nơi có người ngồi xuống tu luyện, hắn lộ ra biểu tình hơi đăm chiêu. Tộc phong của Nghịch Long Tộc rất không tệ, đệ tử trẻ tuổi tu luyện đều thật khắc khổ, bầu không khí luyện võ rất mạnh. Bọn họ không thể rời khỏi Nghịch Long Cốc, không tiếp xúc được phồn hoa bên ngoài, nội tâm cũng ôn hòa hơn, một lòng cố gắng trở thành cường giả. Nghịch Long Tộc là một trong những chúa tể của Phi Hỏa Đại Lục, thân là người Nghịch Long Tộc, trong xương cốt đều là kiêu ngạo và bá đạo. Tính cách như vậy nếu không khống chế, từ nhỏ để mặc bọn họ ra ngoài xằng bậy, ăn chơi đàng điếm, vậy Nghịch Long Tộc sẽ hủ bại sa đọa rất nhanh. Khi một nhóm người đi hưởng lạc, không có chí tiến thủ, không đến mấy ngàn năm, tộc đàn này sẽ chậm rãi suy bại, cuối cùng tiêu vong. Mỗi người đều là ích kỷ, nội tâm có đủ loại dục vọng. Nhất là người trẻ tuổi, nếu không được khống chế, thật dễ dàng học hư, điểm này của Nghịch Long Tộc có thể nói là phi thường tốt. Nghịch Long Tộc này đứng vững mấy trăm vạn năm, cắm sâu rễ ở vùng thổ địa này. Vừa hành tẩu, Lục Ly vừa suy nghĩ, nếu hắn có thể trở về, có phải cũng có thể tham chiếu hình thức này với Lục gia? Tuy có hơi tàn nhẫn với đệ tử trẻ tuổi Lục gia, nhưng sẽ giúp Lục gia đi xa hơn. Hiện tại Lục gia hoàn toàn dựa vào một mình hắn, một khi hắn chết, Lục gia diệt vong là chuyện sớm muộn. Nếu có thể chấp hành chế độ của Nghịch Long Tộc này, Lục gia sẽ không ngừng sinh ra cường giả. Cho dù hắn thật xảy ra chuyện, Lục gia cũng có thể phát triển cường đại tiếp tục. Còn đang trầm tư, Lục Ly phát hiện Nghịch Long Vân đứng phía trước chợt ngừng lại, mọi người đứng trước một tòa cung điện thật lớn, phía trước cung điện có ba chữ to, Trưởng Lão Điện. - Chờ một chút! Nghịch Long Vân gật đầu ra hiệu với Lục Ly, sau đó một người đi vào Trưởng Lão Điện, Lục Ly và hai tộc nhân Nghịch Long Tộc khác lẳng lặng chờ đợi. Sau một lát, có người đi ngang qua Trưởng Lão Điện, còn là mấy tiểu thư xinh đẹp trẻ tuổi, mấy tiểu thư kia sau khi nhìn thấy Lục Ly, đều tỏ ra kinh nghi. Bởi vì khí tức của Lục Ly chỉ có Tam Kiếp đỉnh phong, lại muốn vào Trưởng Lão Điện? Người này chẳng lẽ là công tử của đại gia tộc hay sao? Sột soạt! Mấy tiểu thư kia khẽ tránh ra, sau một lát, Nghịch Long Vân đi ra, chắp tay nói: - Lục huynh, Vũ trưởng lão cho mời. Ừm... Vũ trưởng lão là trưởng lão bài danh thứ tám tộc ta, chưởng quản sự vụ đối ngoại của gia tộc. Vù vù! Lục Ly hít sâu một hơi, nhấc chân đi theo Nghịch Long Vân vào bên trong, có thể gặp Lục Linh hay không, phải xem việc đàm phán với Vũ trưởng lão. Đương nhiên, nếu Lục Linh không ở Nghịch Long Cốc, vậy Lục Ly đàm phán thế nào cũng vô dụng. Tiếp kiến Lục Ly không phải một trưởng lão mà là hai người. Nghịch Long Vân mang theo Lục Ly tiến vào một Thiên Điện, cho dù là Thiên Điện, nhưng thật xa hoa và khí phái, tiến vào trong còn có áp lực khó hiểu, khiến người ta hít thở không thông.
Thanh âm như sóng thần vang lên liên tục, Lục Ly phóng ra hai lần pháp tắc thần âm, hai người trúng chiêu, cộng thêm hai người lúc trước bị giết, hiện tại Ngũ Kiếp sơ kỳ đều đã trúng chiêu. Đã có hai người bị giết, người thứ ba cũng không kém nhiều lắm. Lục Ly nháy mắt ra dấu với vài người, mấy người kia liều liều mạng công kích những người trúng chiêu. Lục Ly phóng đến một Ngũ Kiếp trung kỳ, nếu pháp tắc thần âm hữu dụng với Ngũ Kiếp trung kỳ, vậy trận chiến này sẽ bình ổn. Một Ngũ Kiếp trung kỳ đối chiến bốn năm người, đã đánh chết hai người. Hắn nhìn thấy Lục Ly vọt đến, hơi luống cuống, muốn tránh đi, người gần đó làm sao buông tha hắn? - Tránh ra! Sau khi Lục Ly vọt đến, phóng ra pháp tắc thần âm, một luồng sóng cuộn như vô hình phân tán đến, giống như sóng gợn trong nộ hải, tốc độ quá nhanh, Ngũ Kiếp trung kỳ bên này căn bản không tránh khỏi. Sóng cuộn xông vào, hàng tỉ hồn châm xông đến linh hồn người nọ. Yêu hồn của người nọ là thất phẩm, miễn cưỡng chặn được chút hồn châm. Nhưng hồn châm quá nhiều, không nơi nào không xâm nhập được, rất nhanh người nọ trúng chiêu. - Tốt lắm! Nhuyễn kiếm trong tay Lục Ly liên tục run lên, pháp tắc thần âm công kích là sẽ mạnh lên từng đợt, càng về sau càng khủng bố. Người nọ vốn còn có thể miễn cưỡng chống đỡ, sau mấy hơi thở liền chịu không nổi, ôm đầu quay cuồng. - Xong rồi! - Thắng rồi! Sau khi Ngũ Kiếp trung kỳ này trúng chiêu, nội tâm đám người một bên trầm xuống, người một bên khác lại lộ vẻ mặt mừng như điên. Nếu Lục Ly có thể trấn áp một người, vậy có thể trấn áp người thứ hai, chờ sau khi toàn bộ Ngũ Kiếp trung kỳ bị giết, vậy chỉ còn lại Thủy Thụy Dương và Ngũ Kiếp hậu kỳ này. Loại chiến đấu này không thể kéo dài lâu, thời gian càng lâu, Thủy Thụy Dương càng chạy không thoát, vậy tổn thất sẽ thật lớn. - Chỉ còn một đường có thể đi! Ánh mắt Ngũ Kiếp hậu kỳ lộ vẻ ngoan độc, hiện tại chỉ có thể liều mạng, cho dù bị thương cũng phải đột phá vòng vây, sau đó bằng tốc độ nhanh nhất đến gần Lục Ly, đánh chết Lục Ly. Hắn có yêu hồn bát phẩm bảo hộ linh hồn, hắn cảm thấy công kích linh hồn của Lục Ly không thể gây thương tổn hắn. Chỉ cần hắn đến gần, hắn có tuyệt đối nắm chắc giết Lục Ly ngay tức khắc. Nói đùa cái gì, một Tam Kiếp đỉnh phong, nếu hắn không thể giết ngay tức khắc, vậy hắn không cần tiếp tục làm việc lớn nữa, trở về nhà làm ruộng cho rồi. A! Bên kia rất nhanh có cường giả Ngũ Kiếp trúng chiêu, Ngũ Kiếp trung kỳ là yêu hồn thất phẩm, căn bản không ngăn được công kích thần âm của Lục Ly. Gừ! Ngũ Kiếp hậu kỳ biết không thể tiếp tục kéo dài. Hắn nổi giận gầm lên, sau khi chặn hai công kích, hắn phóng thích một công kích cường đại, đánh bay mấy người ra ngoài. - Chết đi! Máu tươi trên khóe miệng không kịp lau sạch, cũng không quản chiến giáp nổ tung, thân mình hóa thành u ảnh biến mất giữa không trung, ngay sau đó tiến đến trước mặt Lục Ly. Chiến phủ thật lớn luân động trong tay hắn, mang theo uy lực áp chế cường bạo và khí thế phá không, đánh mạnh xuống Lục Ly. Lục Ly đã sớm chú ý đến người này, nhưng khoảng cách quá thân cận, hắn có thể làm gì bây giờ? Trừ phi hắn không công kích cường giả Ngũ Kiếp còn lại, nếu không hắn căn bản tránh không khỏi. Trong lòng hắn đã sớm có chuẩn bị, người này công kích đến, hắn tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể chống lại. Hắn cũng muốn thử xem uy lực của Thiên Giáp Thuật, xem lực phòng ngự của hắn đã mạnh thế nào. Hắn trước tiên phóng ra Bác Long Thuật, đồng thời triệu tập năng lượng vô hình trong cơ thể ra sau lưng, mặt khác phóng ra Thiên Giáp Thuật. Thiên Giáp Thuật của hắn đã đạt tiểu thành, chỉ có thể phóng xuất ra một tầng phòng ngự, nếu đại thành, vậy có thể có được ba tầng phòng ngự, uy lực phòng ngự sẽ mạnh hơn. - Nhiên Huyết Thần Kỹ! Hắn còn phóng ra Huyết Mạch Thần Kỹ, tuy hiện tại uy lực Huyết Mạch Thần Kỹ này quá yếu, nhưng có thể tăng lên một chút cũng tốt rồi. Ầm! Một tiếng nổ mạnh kinh thiên vang lên, thân thể Lục Ly bị đập mạnh, sau lưng toàn máu huyết lẫn lộn, xương cốt cũng gãy mấy thanh, thân thể bị đập mạnh lên một tòa núi lớn. - Ách... không chết sao? Thần niệm Ngũ Kiếp hậu kỳ lướt qua, nhất thời có xúc động muốn hộc máu. Một kích của hắn mạnh mẽ như thế, lại diệt sát không được một Tam Kiếp đỉnh phong, thế giới này làm sao vậy? Chẳng lẽ đây không phải thế giới hắn nhận biết? Tam Kiếp đỉnh phong đã mạnh như vậy? Vù! Hắn biết hắn đã không còn cơ hội thứ hai, người Nghịch Long Tộc vọt lên, hắn vừa rồi gắng chống lại hai công kích, đã bị thương, nếu kéo dài, sợ là hậu quả không thể lường trước. Ầm! Nơi này lại có một Tứ Kiếp trung kỳ bị giết, Lục Ly cuồng bạo vọt ra. Hắn nuốt xuống hai viên dược chữa thương, thân mình hóa thành một luồng hồ quang, phóng đến một Ngũ Kiếp trung kỳ. Ô ô! Khi phóng thích pháp tắc thần âm, Ngũ Kiếp trung kỳ rất nhanh trúng chiêu. Khóe miệng Lục Ly đều là máu, sau lưng còn đổ máu, bởi vì đau nhức, cơ mặt đều vặn vẹo, nhưng hắn không chần chờ gì nữa, tiếp tục công kích. Hắn biết, mỗi một giây một phút, đối với bọn họ đều rất quan trọng. Hắn chỉ có thể đánh chết toàn bộ mấy Ngũ Kiếp trung kỳ, bọn họ mới có thể thắng trận chiến này, mới có thể sống sót. Ngũ Kiếp sơ kỳ đã chết hết, Ngũ Kiếp trung kỳ đã chết hai người, còn lại hai Ngũ Kiếp trung kỳ có hơi luống cuống. Tuy bọn họ đánh chết đến mười ba người, nhưng có ý nghĩa gì? Lục Ly rất nhanh sẽ đến, đến lúc đó bọn họ sẽ không chịu được. - Lui! Ngũ Kiếp hậu kỳ Thủy Vân Điện cắn răng, rống lên, vừa rồi không đánh chết Lục Ly, hắn đánh mất cơ hội tốt nhất, hiện tại người của Nghịch Long Tộc sẽ không cho hắn cơ hội. Nếu còn không lui, hai Ngũ Kiếp trung kỳ còn lại cũng chỉ còn đường chết, toàn bộ mọi người cùng nhau bao vây hắn, hắn phỏng chừng không chống đỡ nổi. Hắn nổi giận gầm rống, liều mạng công kích mấy vòng, hóa thành u ảnh, đồng thời, hắn phát ra tiếng kêu to, sau đó rời đi không quay đầu. Hai Ngũ Kiếp trung kỳ khác thật mừng rỡ, sau khi chống lại hai lần công kích, rất nhanh đào tẩu. Ách?
Chương 3357 Trảm Ngũ Kiếp
Phía này còn có hai cường giả Ngũ Kiếp, lại chỉ có Ngũ Kiếp hậu kỳ và trung kỳ, nhân số bên này nhiều hơn một chút, nhưng tổng hợp lại thực lực cũng không kém quá xa. Thủy Thụy Dương, đây là cường giả tương đối nổi danh của Thủy Vân Điện. Chỉ bằng một mình Thủy Thụy Dương đã có thể thoải mái áp chế hai cường giả Ngũ Kiếp. Tuy Nghịch Long Vân rất tự phụ, nhưng vẫn không cuồng đến mức một người đối chiến mấy cường giả Ngũ Kiếp. Cho nên hắn ngay lập tức phân tích ra thế cục trước mắt, trong mắt lộ ra ý ngoan độc. - Lục huynh, ta để Nghịch Long Thản mang ngươi rời đi, chúng ta ngăn cản phía sau! Nhiệm vụ lần này của hắn là hộ tống Lục Ly đi Nghịch Long Cốc. Cho nên Lục Ly thế nào cũng không thể xảy ra chuyện. Muốn chạy trốn rất khó, hiện tại con đường duy nhất là để Lục Ly đào tẩu, bọn họ ngăn cản phía sau. Bọn họ ngăn cản phía sau, khả năng chết lên đến tám chín phần. Nhưng tách ra đào tẩu, khả năng Lục Ly chết có thể rất lớn. Hắn không dám đánh cược, chỉ có thể liều mạng. Tộc quy của Nghịch Long Tộc rất nghiêm, nếu hắn không thể bảo vệ tốt Lục Ly, cho dù hắn có thể trở về, cũng sẽ bị tộc quy phạt nặng, đời này cũng không có hy vọng được trọng dụng. Ách... Lục Ly không ngờ, nửa đường thật có người chặn giết? Hắn nghe thấy truyền âm của Nghịch Long Vân, trong lòng cũng cảm thấy thiện cảm với Nghịch Long Vân hơn nhiều. Tuy trong xương tủy Nghịch Long Vân thật cuồng ngạo, có hơi kinh thường hắn, nhưng cũng rất nghĩa khí, giờ đây để hắn đi trước, bản thân ngăn cản phía sau, đây là chuẩn bị chịu chết. Ánh mắt hắn lóe sáng, đảo qua mười người phía trước. Một Ngũ Kiếp đỉnh phong, một Ngũ Kiếp hậu kỳ, bốn Ngũ Kiếp trung kỳ, còn lại đều là Ngũ Kiếp sơ kỳ. Giữa đất đèn hỏa hoa, nội tâm hắn hạ quyết định, hắn quyết định ở lại chiến đấu. Pháp tắc thần âm tu luyện đại thành hắn vẫn chưa từng dùng, hắn muốn thử xme uy lực. Thiên Gia Tử còn truyền thụ cho hắn hai loại bí thuật, một loại đại thành, một loại xem như tiểu thành, hắn thật có tự tin. Thần thể tiểu thành, cũng khiến lực phòng ngự của hắn tăng lên rất nhiều. Lỡ như không được, hắn có thể nghĩ biện pháp vượt hư không đào tẩu. Như vậy, đám người Nghịch Long Vân sẽ tranh thủ cho hắn ít thời gian. Lần này không chỉ vì đến giao dịch với Nghịch Long Tộc, mục đích chính là tìm Lục Linh. Cho nên hắn phải tạo quan hệ tốt với Nghịch Long Tộc, để người Nghịch Long Tộc càng thêm coi trọng hắn. Nếu không ngay cả mặt của Lục Linh cũng không thể gặp... Hắn lập tức truyền âm nói: - Vân huynh, ngươi và hai cường giả Ngũ Kiếp đi ứng phó Thủy Thụy Dương Ngũ Kiếp đỉnh phong. Hai Tứ Kiếp hậu kỳ tộc ngươi bám trụ Ngũ Kiếp hậu kỳ kia. Người còn lại giao cho ta, ta có tin tưởng đánh chết! Ách? Nghịch Long Vân không ngờ Lục Ly không chỉ không đi, còn muốn ra tay khai chiến? Quan trọng là hắn còn là ngữ khí ra lệnh? Còn dám phát ngôn đánh chết mấy Ngũ Kiếp? Một Tam Kiếp đỉnh phong? Cho dù thần thể tiểu thành thì có tác dụng gì? Ngoài lực phòng ngự mạnh hơn một chút, chiến lực còn có thể cường đại thế nào? Hắn quay đầu liếc nhìn Lục Ly, thấy vẻ lạnh lùng trong mắt Lục Ly, còn thấy hào quang tự tin trong mắt hắn, lúc này, hắn lại tin tưởng Lục Ly khó hiểu. - Thức tỉnh! Hắn bạo rống, trên người sáng lên ngân quang, sau đó rất nhiều chỗ trên thân thể hiện ra long lân màu bạc, trên trán còn có một hình xăm hình rồng, thoạt nhìn phi thường yêu dị. Sau khi hắn thức tỉnh Nghịch Long Huyết Ấn, khí tức trên người hắn cường đại hơn mười lần, một khí tức như cự thú Viễn Cổ tràn ngập khắp người hắn. Trong mắt hắn hiện ra hào quang màu bạc nhàn nhạt, phi thường hấp dẫn người. Lục Ly phát hiện tay của Nghịch Long Vân đã thay đổi, biến thành long trảo màu bạc, hơi giống Huyết Mạch Thần Kỹ của hắn. Nhưng long trảo của hắn càng thêm dọa người, vừa liếc mắt nhìn đã khiến tim đập thình thịch. - Thức tỉnh! Chín người Nghịch Long Tộc còn lại đều thức tỉnh Nghịch Long Huyết Ấn. Phía này, Nghịch Long Vân đã vọt đến hai cường giả Ngũ Kiếp, tập trung công kích Thủy Thụy Dương. Giết! Mấy chục người còn lại đều cuồng bạo lên. Thực lực trận chiến đấu này thật cách xa, bọn họ không thối lui, chỉ có tử chiến. Những năm gần đây, hận thù với Thủy Vân Điện cũng thật sâu, hai bên đều nhìn nhau đỏ mắt. Ha ha ha! Đám người Thủy Thụy Dương nhìn đám người vọt đến, trong mắt đều toàn là khoái cảm mèo vờn chuột. Tuy nhóm người này nhiều hơn một chút, nhưng hoàn toàn không có áp lực gì với bọn họ, đánh chết chỉ là vấn đề thời gian. Ha ha ha! Thân mình Thủy Thuy Dương vừa chuyển, phóng ra xa, nếu hai Ngũ Kiếp và Nghịch Long Vân liên thủ công kích hắn, hắn còn cầu không được. Hắn tự tin có thể thoải mái đối chiến với ba người. Chờ chín người còn lại đánh chết những người còn lại, giết chết ba người Nghịch Long Vân sẽ thật dễ dàng. Hắn dẫn dắt ba người rời đi, trong mắt chín người này có ý cười càng nồng đậm. Mặc dù có mấy chục người, nhưng trong mắt chín người này ngoài hai Tứ Kiếp hậu kỳ của Nghịch Long Tộc, người còn lại đều không có áp lực gì. Lục Ly phóng vào đại bộ đội, trong tay xuất hiện một thanh nhuyễn kiếm. Kiếm này không phải bảo vật cường đại, nhưng là bảo vật phi thường thích hợp phóng thích thần âm. Hắn tập trung vào một Ngũ Kiếp sơ kỳ, chuẩn bị xuất hiêu. Sau khi hắn hiểu được đại thành, vẫn chưa phóng thích pháp tắc thần âm bao giờ. Hắn đi theo hai tộc nhân Nghịch Long Tộc đến gần Ngũ Kiếp sơ kì kia. Ngũ Kiếp sơ kỳ kia lúc đầu đều không nhìn Lục Ly. Tuy tốc độ Lục Ly không kém hơn Nghịch Long Tộc bao nhiêu, nhưng khí tức của Lục Ly chỉ có Tam Kiếp đỉnh phong, cộng thêm khí tức sinh mệnh thật trẻ tuổi, điểm này không lừa được người. Rầm rầm! Người nọ phóng thích công kích, hai người Nghịch Long Tộc thoải mái bị đánh bay. Hai người này chỉ có Tứ Kiếp trung kỳ, sau khi phóng ra Nghịch Long Huyết Ấn, chiến lực chỉ có thể sánh bằng Tứ Kiếp đỉnh phong, chênh lệch rất lớn với Ngũ Kiếp. Boong boong! Nhuyễn kiếm trong tay Lục Ly run lên, như một con độc xà, dao động không gian vô hình truyền ra, một thanh âm quái dị vang lên, trong nháy mắt, thân hình những người xung quanh Lục Ly đều run lên...
Chương 3358 Nghịch Long Cốc
Vẻ mặt Thủy Thụy Dương đang khai chiến với ba người Nghịch Long Vân tỏ ra khiếp sợ. Hắn giữ chân ba người Nghịch Long Vân thật nhẹ nhàng, hắn vốn nghĩ bên kia cũng sẽ thật nhẹ nhàng, lại không ngờ bên kia phát ra ám hiệu lui binh? Xảy ra vấn đề gì sao? Thủy Thụy Dương có hơi nghĩ không thông, chẳng lẽ gần đó mới có cường giả Nghịch Long Tộc đi ngang qua? Nếu không sao có thể rút lui như vậy. Mặc kệ thế nào, nếu phía bên kia đều rút lui, Thủy Thụy Dương bên này sao có thể chịu nổi? Ngũ Kiếp đỉnh phong muốn đi, vậy thì đơn giản, bằng vào đám người Nghịch Long Vân sẽ không ngăn được hắn. Thủy Thụy Dương phóng ra công kích cường đại, thoải mái bức lui ba người, sau đó hóa thành tàn ảnh bay đi. - Đi đi! Trên mặt đám người Nghịch Long Vân đều là vẻ khiếp sợ, Thủy Thụy Dương vậy mà chạy thoát rồi? Vừa rồi tiếng huýt gió kia chẳng là tín hiệu lui binh? Ba người cũng không quản quá nhiều, bay vụt đến chỗ Lục Ly. Ba người rất nhanh bay đến, nhìn thấy nơi này đã chết hơn mười người, phía sau lưng Lục Ly không còn nhìn thấy miếng thịt nào, xương sườn gãy hết, lục phủ ngũ tạng nát bét, ba người hơi động dung. Nhưng sau khi ba người nhìn thấy địch quân đã chết sáu cường giả Ngũ Kiếp, trên mặt ba người đều là vẻ chấn động. Nghịch Long Vân và người Nghịch Long Tộc liếc nhìn nhau, người nọ rất nhanh truyền âm, vẻ khiếp sợ trên mặt Nghịch Long Vân càng nồng đậm. Truyền nhân Tử Đế quả nhiên bất đồng, Tam Kiếp đỉnh phong lại chém giết nhiều cường giả Ngũ Kiếp như vậy. Nếu việc này truyền ra, sợ là rất nhiều người đều sẽ không tin. Nhưng nghĩ Lục Ly vận dụng là công kích linh hồn, khiếp sợ trong nội tâm hắn cũng không còn quá nhiều. Rất nhiều cường giả tu luyện linh hồn thuật đều không để ý cảnh giới. Thủy Vân Điện có một cường giả Ngũ Kiếp sơ kỳ, tinh thông bí thuật linh hồn, có thể dùng cảnh giới Ngũ Kiếp khiêu chiến lĩnh chủ Lục Kiếp. Khiến Nghịch Long Vân cảm khái là Lục Ly có thể chống lại một kích của Ngũ Kiếp hậu kỳ mà không chết, thần thể tiểu thành bá đạo như vậy sao? - Đi thôi! Giờ đây không phải lúc nói những chuyện này, Nghịch Long Vân lấy ra một chiến thuyền, đây là chiến thuyền đã dùng, nhỏ hơn chiến thuyền lúc trước một chút. Mọi người dọn dẹp chiến trường, thi thể địch nhân cũng mang theo, Nghịch Long Vân mang theo Lục Ly tiến vào chiến thuyền, rất nhanh phá không. - Lục huynh, lần này nhờ vào ngươi, nếu không chúng ta đều chết hết rồi! Nghịch Long Vân mang theo Lục Ly tiến vào trong khoang thuyền, cảm kích chắp tay nói, ngạo khí trong mắt cũng không còn, trong mắt toàn là cảm kích chân thành. - Không nói chuyện này nữa, ta chữa thương trước đã! Lục Ly phất tay áo, lấy ra thần dược, bắt đầu luyện hóa chữa thương. Nghịch Long Vân hơi gật đầu, tự mình ra ngoài hộ pháp, tránh cho đám người Thủy Thụy Dương quay lại. Đám người Thủy Thụy Dương không trở lại, nếu một kích của bọn họ không trúng tự nhiên lập tức đào tẩu. Nếu không cường giả Nghịch Long Tộc đến đây, bọn họ đều không chạy thoát. Chiến thuyền phi hành rất nhanh, sau một ngày đến một tòa thành nhỏ, Nghịch Long Vân đi xuống, dẫn dắt một trăm cường giả Tứ Kiếp. Tòa thành nhỏ này cũng không có quá nhiều cường giả, Nghịch Long Vân vì an toàn, vẫn là thỉnh cầu thành chủ triệu tập một trăm Tứ Kiếp hộ tống. Chiến thuyền tiếp tục đi trước, sau hai ngày tiến vào Nghịch Long Lĩnh, lần này Nghịch Long Vân hơi an tâm. Phía sau một tòa đại thành, lại có năm cường giả Ngũ Kiếp đi lên thuyền. Đồng thời, rất nhiều thám báo Nghịch Long Tộc báo động, bắt đầu truy tung đám người Thủy Thụy Dương. Lần này Nghịch Long Vân và Lục Ly đã hoàn toàn yên tâm, có năm cường giả Ngũ Kiếp, còn ở Nghịch Long Lĩnh, nếu còn gặp tập kích, vậy Nghịch Long Tộc sẽ thật vô dụng. Lục Ly an tâm bế quan chữa thương, nếu không bao lâu có thể đến Nghịch Long Cốc, bây giờ thương thế của hắn còn rất nặng, như vậy đi gặp nhiều người không tốt, hắn phải chữa trị hoàn toàn thương thế trước khi tranh thủ đến Nghịch Long Tộc. Thời gian rất nhanh trôi qua, dọc đường đi quả nhiên sóng êm gió lặng, không xuất hiện chuyện xui xẻo gì, sau mười ba ngày, chiến thuyền ngừng lại. Thương thế Lục Ly đã sớm khỏi, giờ đây, thay cẩm y màu trắng, có vẻ rất có tinh thần, giống như một công tử ca. Hắn đi ra khoang thuyền, ánh mắt nhìn sang sơn cốc thật lớn phía xa, đôi mắt ươn ướt. Hắn nhìn một lát, mấp máy môi, dùng thanh âm chỉ có mình nghe được nói: - Tỷ tỷ, ngươi có phải ở trong đó không? Ta tới tìm ngươi đây! Nghịch Long Cốc là một sơn cốc, nhưng sơn cốc này sợ là sơn cốc lớn nhất cả Phi Hỏa Đại Lục. Ba mặt sơn cốc đều bị núi non vây quanh, còn là ba tòa núi thật nguy nga. Trên ba tòa núi này đều bố trí rất nhiều thần văn. Thần văn nơi này trải qua vô số bố trí của vô số cường giả Nghịch Long Tộc, hiện tại đã trở nên cường đại và khủng bố dị thường. Dưới Đế Cấp, không ai dám xông vào, đây là hào ngôn Nghịch Long Tộc phát ra. Không gian trong sơn cốc hẳn đến mười vạn lý, kiến trúc bên trong cũng không nhiều, bởi vì tộc nhân Nghịch Long Tộc không nhiều lắm. Nghịch Long Tộc sinh sản khó khăn, nữ tử rất khó mang thai. Cho nên mỗi một tộc nhân Nghịch Long Tộc đều vô cùng trân quý với tộc đàn, một tộc nhân nào chết đi, đối với Nghịch Long Tộc đều là tổn thất. Đến bây giờ, bản tộc Nghịch Long Tộc có hơn mười vạn người, nhân số ấy còn không bằng nhân số một thành nhỏ. Đây còn là một đại tộc siêu cấp tồn tại mấy trăm vạn năm, nếu là gia tộc khác, dân cư tùy tiện vượt qua trăm vạn. Nghịch Long Tộc ngoài trấn thủ bên ngoài, toàn bộ tộc nhân còn lại đều ở lại Nghịch Long Cốc, nếu không có chuyện gì, tộc nhân Nghịch Long Tộc là không được phép ra ngoài. Không thông hôn, không gả ra ngoài! Đây là tổ huấn và quy củ của Nghịch Long Tộc, mấy năm nay không ai dám vi phạm. Nghịch Long Tộc cũng rất bề bộn, đệ tử gia tộc bọn họ rất ít ra ngoài gây chuyện. Cho dù là ai đi ra ngoài gây chuyện, một khi bị phát hiện, đều sẽ bị phạt nặng, nhốt vạn năm đều là nhẹ. Mặt ngoài Nghịch Long Cốc có người trấn thủ, còn là một đội quân sĩ cường đại, cường giả Ngũ Kiếp mang đội, người tuần tra là người của Nghịch Long Tộc.
Chương 3359 Một đường có thể đi
Nhất là Ngũ Kiếp sơ kỳ đứng trước Lục Ly, khi thanh âm kia vang lên, sắc mặt hắn lập tức tái nhợt. Sau đó... hắn lại ôm đầu quay cuồng giữa không trung. A! Hắn kêu lên thảm thiết, trong nháy mắt, hắn cảm giác có hàng tỉ cương châm đâm vào linh hồn hắn. Trong linh hồn có từng đợt âm bạo vang lên, muốn linh hồn hắn nổ nứt ra. Mặc dù hắn có yêu hồn bảo hộ, lại căn bản không thể ngăn cản, chỉ có thể ôm đầu quay cuồng, kêu la thảm thiết. Ách... Toàn trường đột nhiên an tĩnh lại, nhìn võ giả ôm đầu quay cuồng kia, có hơi mờ mịt. Lục Ly cũng không lấy nhuyễn kiếm trong tay công kích, chỉ không ngừng run kiếm, phát ra thanh âm như sóng thần, thanh âm này ma lực như vậy sao? Lại có thể khiến một cường giả Ngũ Kiếp biến thành như vậy? Mấu chốt nhất là Lục Ly chỉ là một Tam Kiếp đỉnh phong. Tam Kiếp đỉnh phong trong mắt bọn họ chỉ là tồn tại như con kiến. Hiện tại con kiến chỉ tùy tiện động tay, một cự long đã thống khổ như vậy? Vù vù! Lục Ly lấy ra thần thiết, truyền vào thần lực, sau đó ném nhanh như tia chớp vào cường giả Ngũ Kiếp kia. Phòng ngự của cường giả Ngũ Kiếp này không tồi, sau khi Lục Ly liên tục đập ba lần, đầu của cường giả Ngũ Kiếp này mới nổ tung, thi thể bị đánh rơi xuống. - Chuyện này... Toàn bộ người của Nghịch Long Tộc đều ngây ngẩn, Tam Kiếp đỉnh phong này mạnh như vậy? Tùy ý ra tay đã diệt sát một cường giả Ngũ Kiếp? Đây chẳng lẽ là cường giả cấp lĩnh chủ... che giấu thực lực? Kỳ thật Lục Ly cũng rất ngây ngốc, hắn không ngờ pháp tắc thần âm lại mạnh như vậy, đương nhiên hồn lực của hắn hiện tại có thể chuyển biến thành hồn châm, điều này giúp uy lực công kích linh hồn của hắn tăng lên vài lần, hẳn cũng có quan hệ với việc này. Cường giả Ngũ Kiếp có yêu hồn lục phẩm, cấp bậc yêu hồn này hơi thấp, đương nhiên bởi vì trưởng lão này mới là Ngũ Kiếp sơ kỳ, mới đột phá không lâu, ở Thủy Vân Điện cũng không được coi trọng. Tóm lại pháp tắc thần âm lập công rồi, khiến Lục Ly thành công diệt giết một cường giả Ngũ Kiếp. Nếu là tình huống bình thường, Lục Ly muốn dựa vào thần thiết giết cường giả Ngũ Kiếp đã rất khó. Cường giả Ngũ Kiếp sẽ không cho cơ hội đến gần, càng không để hắn liên tục công kích... Công kích linh hồn khiến cường giả Ngũ Kiếp kia hoàn toàn không bố trí phòng vệ, lực phòng ngự thấp nhất. Lục Ly còn cần đập ba lần mới giết chết được hắn, có thể tưởng tượng cường đại của cường giả Ngũ Kiếp. Lục Ly phản ứng rất nhanh, hắn chỉ sửng sốt một chút, lập tức thân mình phóng đến một Ngũ Kiếp sơ kỳ bên cạnh, nhuyễn kiếm trong tay run lên, từng cơn sóng gợn vô hình tản ra. Công kích của pháp tắc thần âm, không phải công kích không phân biệt. Thần âm là hình thành hình quạt tản ra, khong phải khuếch tán bốn phương tám hướng. Đây là chỗ khiến Lục Ly tiếc nuối. Nhưng bên cạnh có đội hữu, nếu là công kích không phân biệt, đội hữu cũng sẽ bị tập kích, đây xem như có lợi cũng có hại. A! Cường giả Ngũ Kiếp bị Lục Ly công kích rất nhanh ôm đầu quay cuồng, Lục Ly nhìn thấy người bốn phía còn đang giật mình, lập tức nổi giận, rống lên: - Còn thất thần cái gì? Công kích! Giết! Toàn bộ mọi người thức tỉnh, tinh thần đại chấn, liều mạng bắt đầu công kích. Lục Ly dễ dàng trấn áp cường giả Ngũ Kiếp như thế, điều này khiến bọn họ thấy được hy vọng. Có lẽ lần này không chỉ bọn họ không chết, còn có thể đánh thắng một trận lớn. - Giết tiểu tử kia! Ngũ Kiếp hậu kỳ Thủy Vân Điện rống giận, hắn nâng búa lớn, trầm quát: - Chắn ta đều phải chết! Khí thế cường đại của hắn cũng không dọa sợ người khác, ngược lại, hai Tứ Kiếp hậu kỳ của Nghịch Long Tộc càng liều mạng xông về phía khác. Mười mấy võ giả khác cũng điên cuồng phóng đến chỗ hắn. Nhóm người này rất rõ ràng, phải sáng tạo cơ hội cho Lục Ly. Phải giữ chân Ngũ Kiếp hậu kỳ này, chỉ cần để Lục Ly giết chết những cường giả Ngũ Kiếp còn lại, bọn họ mới có hy vọng thắng. Ầm! Lục Ly phóng ra Thánh Hoàng Chi Nữ. Hắn vẫn không dùng thần thiết công kích, hiện tại thần lực của hắn thật hùng hậu, nhưng hắn không muốn lãng phí. Đến lúc trong cơ thể hắn không còn chút thần lực, chiến lực của hắn sẽ giảm mạnh. Lực công kích của Thánh Hoàng Chi Nữ cũng không tệ lắm. Giờ đây, trong linh hồn của cường giả Ngũ Kiếp đứng phía trước đều là hàng tỉ hồn châm đang công kích. Trong khoảng thời gian ngắn, người này hoàn toàn không thể quản chuyện ngoại giới, cho dù có người đưa thịt cho hắn cắt bỏ, hắn có lẽ cũng không thể để tâm. Bang bang bang! Huyết Linh Nhi được Lục Ly ra lệnh điều khiển Thánh Hoàng Chi Nữ, một bàn tay nắm cổ người này, bàn tay khác liên tục đập lên đầu người này. Bang bang bang bang! Thánh Hoàng Chi Nữ nháy mắt đánh ra mấy chục chưởng, đầu người nọ nổ tung. Trước khi hắn chết, giống như bằng bất cứ giá nào, cũng phải nâng nắm tay, đấm một quyền lên thân thể Thánh Hoàng Chi Nữ. Ầm! Thánh Hoàng Chi Nữ và người nọ lần lượt bay ngược, Thánh Hoàng Chi Nữ không có vấn đề quá lớn, đầu người nọ vỡ tan, linh hồn cũng bị đánh tan, sau khi hét thảm, lập tức ngã quỵ trên mặt đất. Hai người! Hai cường giả Ngũ Kiếp bị giết, còn là bị giết trong thời gian ngắn như thế. Nhân sĩ của Nghịch Long Cốc làm sao không chấn động. Nhưng người của Thủy Vân Điện cũng thật liều mạng, giờ đây đã chết bảy tám người. Ngũ Kiếp hậu kỳ kia phi thường muốn giết Lục Ly, nhưng bị hai người của Nghịch Long Tộc ngăn cản. Người của Nghịch Long Tộc sau khi thức tỉnh Nghịch Long Huyết Ấn, lực phòng ngự của phi thường khủng bố. Tuy bị hắn đánh bị thương người, nhưng không cách nào đánh chết. Hắn đánh chết được hai người thì vẫn còn có mười mấy người bao vây hắn, hắn không thể đột phá vòng vây để công kích Lục Ly. Ào ào! Thanh âm như sóng thần lại vang lên, có một người trúng chiêu, mục tiêu của Lục Ly là Ngũ Kiếp sơ kì, chỉ cần sau khi phóng thích, người nọ lập tức trúng chiêu, hoàn toàn không ngăn cản được. Lục Ly chờ sau khi người nọ trúng chiêu, không quản hắn nữa, giao cho Huyết Linh Nhi và võ giả gần đó. Thân mình hắn chớp động như cuồng long, phóng đến người còn lại. Ào ào!
Chương 3360 Vũ trưởng lão
Tuy Nghịch Long Vân là một đệ tử hệ nhánh, nhưng muốn tiến vào sơn cốc, cũng phải bị chặn lại kiểm tra. Đương nhiên, chủ yếu là do mang theo ngoại nhân là Lục Ly. Nghịch Long Vân bay ra khỏi chiến thuyền, mang theo hai người đi câu thông, sau một lát trở về nói: - Lục Ly, có lẽ ngươi phải chờ một lát, quy củ của tộc ta rất nghiêm, không có mệnh lệnh của trưởng lão, ngoại nhân không thể đi vào. - Hiểu rồi! Lục Ly lẳng lặng chờ đợi, ước chừng sau ba nén hương, cường giả Ngũ Kiếp bên kia bay lại nói: - Nghịch Long Vân, có thể mang khách nhân này vào, quy củ... ngươi cũng hiểu! - Dạ, Phi thống lĩnh, ta hiểu! Nghịch Long Vân gật đầu, sau đó nói với hai Tứ Kiếp hậu kỳ Nghịch Long Tộc: - Tiểu Kim, Tiểu Song, các ngươi đi theo ta vào, người còn lại chờ ở bên ngoài, Tiểu Lộc, ngươi an bài một chút. Ngoài sơn cốc có một tòa thành trấn, đây là vì dàn xếp cho khách đến từ bên ngoài. Lần này người hộ tống có vài người bên ngoài, quy củ của Nghịch Long Cốc rất nghiêm mật, những người này tự nhiên không được phép đi vào. Lục Ly đi theo Nghịch Long Vân và hai người khác tiến vào Nghịch Long Cốc. Từ bên ngoài nhìn vào sơn cốc, có thể nhìn xem bên trong là thế ngoại đào nguyên thế nào, sắc màu rực rỡ, cũng không nhìn thấy kiến trúc gì. Nhưng sau khi Lục Ly bước vào cửa sơn cốc, Lục Ly đột nhiên cảm giác cảnh sắc trước mắt biến đổi, vừa rồi nhìn thấy lại là ảo ảnh. Ảo trận nơi này quá cường đại, hắn lại không có cảm giác gì. Sau khi đi vào, cảm giác đầu tiên của Lục Ly là thiên địa linh khí trong sơn cốc quá nồng đậm, vừa tiến vào, cảm giác tất cả lỗ chân lông đều mở rộng, mỗi lần hít thở đều cảm giác thần lực được tăng cường, thoải mái đến cực điểm. Lục Ly dừng một chút, ánh mắt nhìn quét bốn phía, hắn không dám dùng thần niệm, nơi này đều là tộc nhân Nghịch Long Tộc, lỡ như chọc giận cường giả của bộ tộc này, vậy hậu quả thật không tốt. Lọt vào tầm mắt là quảng trường bạch ngọc, phía trên quảng trường có một bức điêu khắc thật lớn, là một nam tử thật khôi ngô, còn là bộ dáng thức tỉnh Nghịch Long Huyết Ấn, rất là khí phách. Người này hẳn là tổ thần của Nghịch Long Tộc, lão tổ khai tộc. Sau khi Lục Ly nhìn thoáng qua, nhìn lại gần đó, nhìn thấy có ba hành lang bạch ngọc, kéo dài, phía sau Lục Ly có thể nhìn thấy rất nhiều cung điện. Phong cách kiến trúc của những cung điện này khác với bên ngoài, nhưng đều mang phong cách cổ xưa. Đình đài khắp nơi, cung điện nguy nga, cây cối um tùm, sắc mặt rực rỡ, nước chảy róc rách... Nghịch Long Cốc không thể không nói là nơi tuyệt thế, giống như tiên cảnh, ở đây có thể quên hết phiền não bên ngoài. Nghịch Long Vân mang theo Lục Ly đi ra phía sau hành lang, vừa hành tẩu, vừa truyền âm dặn dò: - Lục huynh, đừng dùng thần niệm, cũng đừng có hành động quỷ dị gì, quỷ củ trong tộc nghiêm khắc, mong thứ lỗi. Lục Ly hơi gật đầu, đi theo một đường, đi một lát, Lục Ly thấy vài người Nghịch Long Tộc, còn đi ngang qua một Diễn Võ Trường thật lớn. Trong Diễn Võ Trường kia mở ra vòng thần văn bảo hộ, là bán trong suốt, Lục Ly có thể nhìn ra rất nhiều người Nghịch Long Tộc trẻ tuổi luận võ bên trong. Ừm... Lục Ly nhìn thấy một vài người Nghịch Long Tộc, dưới đại thụ, ở bờ song, ở chân núi, rất nhiều nơi có người ngồi xuống tu luyện, hắn lộ ra biểu tình hơi đăm chiêu. Tộc phong của Nghịch Long Tộc rất không tệ, đệ tử trẻ tuổi tu luyện đều thật khắc khổ, bầu không khí luyện võ rất mạnh. Bọn họ không thể rời khỏi Nghịch Long Cốc, không tiếp xúc được phồn hoa bên ngoài, nội tâm cũng ôn hòa hơn, một lòng cố gắng trở thành cường giả. Nghịch Long Tộc là một trong những chúa tể của Phi Hỏa Đại Lục, thân là người Nghịch Long Tộc, trong xương cốt đều là kiêu ngạo và bá đạo. Tính cách như vậy nếu không khống chế, từ nhỏ để mặc bọn họ ra ngoài xằng bậy, ăn chơi đàng điếm, vậy Nghịch Long Tộc sẽ hủ bại sa đọa rất nhanh. Khi một nhóm người đi hưởng lạc, không có chí tiến thủ, không đến mấy ngàn năm, tộc đàn này sẽ chậm rãi suy bại, cuối cùng tiêu vong. Mỗi người đều là ích kỷ, nội tâm có đủ loại dục vọng. Nhất là người trẻ tuổi, nếu không được khống chế, thật dễ dàng học hư, điểm này của Nghịch Long Tộc có thể nói là phi thường tốt. Nghịch Long Tộc này đứng vững mấy trăm vạn năm, cắm sâu rễ ở vùng thổ địa này. Vừa hành tẩu, Lục Ly vừa suy nghĩ, nếu hắn có thể trở về, có phải cũng có thể tham chiếu hình thức này với Lục gia? Tuy có hơi tàn nhẫn với đệ tử trẻ tuổi Lục gia, nhưng sẽ giúp Lục gia đi xa hơn. Hiện tại Lục gia hoàn toàn dựa vào một mình hắn, một khi hắn chết, Lục gia diệt vong là chuyện sớm muộn. Nếu có thể chấp hành chế độ của Nghịch Long Tộc này, Lục gia sẽ không ngừng sinh ra cường giả. Cho dù hắn thật xảy ra chuyện, Lục gia cũng có thể phát triển cường đại tiếp tục. Còn đang trầm tư, Lục Ly phát hiện Nghịch Long Vân đứng phía trước chợt ngừng lại, mọi người đứng trước một tòa cung điện thật lớn, phía trước cung điện có ba chữ to, Trưởng Lão Điện. - Chờ một chút! Nghịch Long Vân gật đầu ra hiệu với Lục Ly, sau đó một người đi vào Trưởng Lão Điện, Lục Ly và hai tộc nhân Nghịch Long Tộc khác lẳng lặng chờ đợi. Sau một lát, có người đi ngang qua Trưởng Lão Điện, còn là mấy tiểu thư xinh đẹp trẻ tuổi, mấy tiểu thư kia sau khi nhìn thấy Lục Ly, đều tỏ ra kinh nghi. Bởi vì khí tức của Lục Ly chỉ có Tam Kiếp đỉnh phong, lại muốn vào Trưởng Lão Điện? Người này chẳng lẽ là công tử của đại gia tộc hay sao? Sột soạt! Mấy tiểu thư kia khẽ tránh ra, sau một lát, Nghịch Long Vân đi ra, chắp tay nói: - Lục huynh, Vũ trưởng lão cho mời. Ừm... Vũ trưởng lão là trưởng lão bài danh thứ tám tộc ta, chưởng quản sự vụ đối ngoại của gia tộc. Vù vù! Lục Ly hít sâu một hơi, nhấc chân đi theo Nghịch Long Vân vào bên trong, có thể gặp Lục Linh hay không, phải xem việc đàm phán với Vũ trưởng lão. Đương nhiên, nếu Lục Linh không ở Nghịch Long Cốc, vậy Lục Ly đàm phán thế nào cũng vô dụng. Tiếp kiến Lục Ly không phải một trưởng lão mà là hai người. Nghịch Long Vân mang theo Lục Ly tiến vào một Thiên Điện, cho dù là Thiên Điện, nhưng thật xa hoa và khí phái, tiến vào trong còn có áp lực khó hiểu, khiến người ta hít thở không thông.