-
Chương 3336-3340
Chương 3336 Hơi thở âm mưu
Một cường giả Ngũ Kiếp gầm lên một tiếng, võ giả bốn phía đến gần, lập tức bỏ chạy hai bên. Quan trọng nhất là lực uy hiếp của lĩnh chủ Lục Kiếp phía trên quá mạnh mẽ, ai dám đến gần? Sợ là bị giết trong một chiêu? Truy binh phía sau cũng không dám xằng bậy, tuy phía sau có mấy chục cường giả Ngũ Kiếp, nhưng đều ngoan ngoãn rẽ ra hai bên, tiếp tục đuổi giết. Thẳng đến khi tất cả quân sĩ và cường giả biến mất ở không trung phương xa, mọi người mới như trút được gánh nặng. Vừa rồi chỉ là mấy vạn người, nếu xông kích vào chiến thuyền, cho dù lĩnh chủ nơi này và cường giả Ngũ Kiếp có thể chém giết lượng lớn người, trong hỗn loạn, rất nhiều người trên chiến thuyền vẫn có thể chết đi. Lục Ly bừng tỉnh, hắn thuc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, sau khi xác định không có việc gì, hắn tiếp tục bế quan. Chiến thuyền rất nhanh khởi động, tiếp tục bay về phía bắc. Cứ như vậy, một đường hữu kinh vô hiểm, tuy ba hai ngày đều có thể gặp hỗn chiến, nhưng lực uy hiếp của Phi Yên Cung vẫn phi thường cường đại. Cường giả cấp lĩnh chủ kia cũng khiến vô số người không dám xằng bậy. Chiến thuyền tiếp tục bay về trước một tháng, đã tiến vào mảnh đất trung tâm nhất khu vực hỗn chiến. Đi một đường này, mọi người đã thành lập tin tưởng tuyệt đối với Phi Yên Cung, cho nên rất nhanh mọi người đều an tâm. Mọi người đại thế lực Nghịch Long Tộc đều biết chiến thuyền của Phi Yên Cung, chỉ cần chiến thuyền Phi Yên Cung đi ngang qua, tình hình chiến đấu của bọn họ sẽ khắc chế một chút. Đương nhiên chiến thuyền Phi Yên Cung sẽ đi đường vòng tránh né, sẽ không ngu ngốc bay thẳng đến trung tâm chiến đấu. Rầm rầm rầm! Một ngày này, khi chiến thuyền đi ngang qua một vùng núi lớn, bên kia lại xảy ra đại hỗn chiến. Nơi này lập tức an bài chiến thuyền bay vòng qua, nhưng khi chiến thuyền đi ngang qua một khe sâu, phía dưới đột nhiên sáng lên một luồng kiếm quang kinh thiên. Ầm! Chiến thuyền có thần văn phòng ngự, nhưng uy lực kiếm quang quá mạnh mẽ, lập tức chặn ngang chiến thuyền, lực lượng cường đại truyền đến, chiến thuyền bị chấn động đến chia năm xẻ bảy. Bang bang bang! Kiếm khí còn chém bay rất nhiều người, có mấy chục người không may mắn, lập tức bị đánh chết. Hửm? Đám người Lục Ly đầu tiên kinh hãi, Huyết Linh Nhi lùi vào trong cơ thể Lục Ly, Lục Ly bay ra. Vô số người phóng lên cao, thần tình kinh ý, vô số thần niệm quét xuống khe sâu. - Thật can đảm! Người của Phi Yên Cung đều giận dữ, ánh mắt cường giả Lục Kiếp như ánh đao, quét xuống dưới, rất nhanh, trên mặt lộ ra sát ý, phẫn nộ quát: - Còn muốn trốn? Muốn chết sao! Vù! Cường giả cấp lĩnh chủ của Phi Yên Cung đuổi về phía tây như mũi tên nhọn, hai mươi mấy cường giả Ngũ Kiếp của Phi Yên Cung cũng bay theo, người còn lại khẩn trương nhìn tình huống bốn phía. - Đều tạm thời đợi đi! Một cường giả Ngũ Kiếp trầm quát, tất cả mọi người không dám chạy loạn, chỉ có thể ngoan ngoãn bay xuống, chờ đợi an bài tiếp theo của Phi Yên Cung. Chiến thuyền bị hủy diệt, bọn họ cũng không biết làm sao bây giờ, chỉ có thể chờ đợi an bài của Phi Yên Cung. - Có vấn đề! Đôi mắt Lục Ly lóe lên, thần niệm tra xét xung quanh. Vừa rồi phía dưới có tám cường giả, đều là cường giả Ngũ Kiếp. Sau khi tám người phóng ra công kích, lập tức bỏ chạy, điều này làm hắn cảm thấy hơi thở âm mưu. Vù vù vù! Ngay khi Lục Ly trầm ngâm, phía xa bắt đầu khai chiến. Một đám người bay lại đây, thoạt nhìn giống như chiến bại, muốn trốn về phía này. - Không hay rồi! Thần niệm Lục Ly đảo qua, nhìn sát ý và hưng phấn của một đám cường giả Ngũ Kiếp phía trước, nội tâm hắn âm thầm kêu không ổn. Thật rõ ràng, tập kích vừa rồi không phải ngoài ý muốn, mà là cố ý. Mục đích tám người kia là vì dụ dỗ lĩnh chủ Lục Kiếp rời đi, thậm chí chiến đấu gần đó đều có thể ngụy trang. Mục đích không cần nói cũng biết, có thế lực theo dõi chiến thuyền này, trên chiến thuyền có rất nhiều thương đội, mang theo thần tài bảo vật giá trên trời. Đương nhiên, cũng có thể là kẻ thù của Phi Yên Cung, mục đích tổn hại danh dự của Phi Yên Cung. Tám người vừa rồi kia rõ ràng là điệu hổ ly sơn, vì muốn dẫn dắt cường giả cấp lĩnh chủ rời đi. - Chư vị, chúng ta là Phi Yên Cung, mời đừng đến gần, nếu không chúng ta chỉ có thể tự vệ! Bên này, có cường giả Ngũ Kiếp bay đến, nhưng lần này bất đồng với lần trước, mấy cường giả Ngũ Kiếp đánh bất ngờ, lập tức giết ngay cường giả Ngũ Kiếp của Phi Yên Cung. - Còn muốn giả mạo Phi Yên Cung? Giết đám cẩu tặc này! Một cường giả bên kia hét lớn, sau đó mang đại quân xung phong liều mạng. Tiếng hô vừa vang lên, công kích viễn trình đầy trời rơi xuống, như mưa sao băng vụt ra… Mặc kệ có người đối phó Phi Yên Cung hay là có thế lực muốn đến cướp bóc, Lục Ly đều biết trận chiến này khó tránh khỏi. Phía xa bay đến một vùng người đông nghìn nghịt, phỏng chừng ít nhất có mấy vạn võ giả, cường giả Ngũ Kiếp cũng không ít. Lục Ly biết trận chiến này khẳng định bại trận, ít nhất trong thời gian ngắn không chống chịu nổi. Chỉ có thể chờ cường giả Lục Kiếp kia trở về mới có thể ổn định thế cục. Vấn đề là! Nếu địch nhân có thể điệu hổ ly sơn, vậy khẳng định đã sớm tính kế tốt, lĩnh chủ Lục Kiếp rất có thể không trở về nhanh như vậy. Cho nên Lục Ly chỉ còn lại hai con đường có thể đi, hoặc là tử chiến đến cùng với người của Phi Yên Cung, hoặc là lặng lẽ trốn đi. Lục Ly chọn con đường thứ hai! Cường giả tới quá nhiều, tuy thần thể hắn đã đạt tiểu thành, lực phòng ngự tăng nhiều, nhưng lực công kích của hắn vẫn kém xa. Muốn đối chiến với cường giả Ngũ Kiếp, chút chiến lực ấy của hắn còn chưa đủ xem, một khi hắn bị cường giả Ngũ Kiếp nhắm vào, vậy hậu quả sẽ thật tệ hại. Không chỉ có Lục Ly, hơn vạn người trên chiến thuyền đều nháy mắt hạ quyết định. Phần lớn người chia làm thành từng đoàn, trốn khắp ba phương hướng. Người của Phi Yên Cung khẳng định có thể chống chịu một lát, bọn họ bây giờ còn có cơ hội đào tẩu. Ầm! Lục Ly bị một luồng lưu quang đánh trúng, nhưng đối với phòng ngự hiện giờ của hắn, không ảnh hưởng toàn cục, hắn ẩn mình chạy trốn theo một đám người.
Chương 3337 Bay trốn
Hắn xen lẫn trong đám người, tốc độ bảo trì nhất trí với mọi người, cũng không muốn nổi bật. Đám người hắn lựa chọn rất không tệ, không phải thương đội, mà là mấy chục võ giả bình thường, đều là Tứ Kiếp, không quá nổi bật. Bởi vì người của Phi Yên Cung đang đối kháng với đám người tấn công, cho nên đám người Lục Ly thoát đi thật dễ dàng. Lựa chọn của Lục Ly cũng chính xác, hắn không chạy trốn theo người của thương đội, cho nên không bị cường giả nhắm trúng. Phía bọn họ chỉ có ba mươi người, thực lực cũng không mạnh, không hề thu hút chút nào. Mọi người ẩn mình bay đi, sau một nén nhang, thanh âm huyên náo phía sau đã dần bình ổn. Ba mươi người hiện giờ cảm thấy mờ mịt, không biết nên tiếp tục trốn hay tìm một nơi ẩn núp. Lục Ly hiện giờ cũng rối rắm, nơi này cách Nghịch Long Cốc không quá xa, nhưng nếu chờ phi hành, vậy hẳn phải phi hành hơn nửa năm, vượt hư không còn đỡ, hoặc là cưỡi Thần Hành Thuyền sẽ nhanh hơn. Thần Hành Thuyền Lục Ly cũng không dám ngồi, tuy tốc độ rất mau, nhưng cũng rất rêu rao. Hắn dám cưỡi, sẽ bị giết ngay phút chốc. Vượt hư không lại tương đối nguy hiểm, lỡ như xuất hiện giữa chiến trường thì sao? Hắn đột nhiên xuất hiện, lập tức sẽ trở thành mục tiêu của cường giả trên chiến trường, có thể bị giết trong nháy mắt… Ở đây chờ Phi Yên Cung, chờ sau khi bọn họ bình ổn, tiếp tục yêu cầu bọn họ an bài đi Nghịch Long Cốc? Chuyện này Lục Ly cảm thấy cũng khó thực hiện, lần này có thế lực lớn nhắm vào Phi Yên Cung, chiến thuyền cũng nát bét, người có lẽ cũng bị giết không ít, ảnh hưởng đã thật ác liệt. Có lẽ bọn lĩnh chũ kia đều sẽ nghĩ đi tìm địch nhân, điều tra rõ chân tướng, cũng sẽ không đến quản bọn họ nữa? Thậm chí… Lục Ly đều hoài nghi, đám lĩnh chủ và những cường giả Ngũ Kiếp kia có còn sống sót hay không. Nếu toàn bộ bị giết, vậy đã hủy diệt mọi manh mối, Phi Yên Cung muốn đuổi theo điều tra cũng không được. - Đi thôi! Lục Ly càng nghĩ càng cảm thấy đáng sợ, vẫn là nơi rời khỏi nơi thị phi này, lỡ như thế lực phía sau muốn giết người diệt khẩu, bọn họ cũng trốn không thoát. Lục Ly suy đoán đơn giản, ba mươi mấy người kia cũng không dám ở lâu, cùng Lục Ly bay nhanh về phía bắc. Trên đường đi, Lục Ly phân tích một hồi, hắn nghĩ đến một khả năng khác. Có thể nào là một trong bốn đại thế lực động thủ không? Mục đích là muốn giá họa cho đại thế lực khác? Muốn dụ dỗ Phi Yên Cung, cùng đối phó với đại thế lực đó? Nếu sự tình là như vậy, vậy mọi người thật sự nguy hiểm rồi. Nếu là bốn đại thế lực động thủ, vậy rất có thể không ai trốn thoát được, toàn bộ đều sẽ bị truy sát. Càng lo lắng cái gì thì cái đó sẽ càng đến! Sau khi bay một nén nhang, phía trước truyền đến tiếng phá không, sau đó hơn trăm quân sĩ bay nhanh đến, mang đội còn là cường giả Ngũ Kiếp. - Giết! Thần niệm tập trung vào nơi này, Lục Ly không hề nghĩ ngợi, vội vàng phóng ra Long Dực, đồng thời trầm quát: - Mọi người tản ra trốn đi! Ba mươi mấy người như thỏ hoang kinh hoảng, trốn về bốn phía, tốc độ của Lục Ly không đạt đến cực hạn, vẫn còn bay gần mặt đất, hướng về phía tây. Ba mươi mấy người này vừa trốn, người của đối phương cũng tản ra, nơi này có một Tứ Kiếp đỉnh phong tương đối nổi bật, bay thẳng lên trời cao, lập tức bị cường giả Ngũ Kiếp kia tập trung vào. Nhưng Tứ Kiếp đỉnh phong này vẫn có chút thủ đoạn, tốc độ đột nhiên tiêu thẳng, bay về phía bắc. - Làm tốt lắm! Lục Ly âm thầm giơ ngón cái với Tứ Kiếp đỉnh phong này, hắn vốn cảm thấy tình huống không đúng, chỉ có thể gắng gượng vượt hư không. Hiện tại Tứ Kiếp đỉnh phong dẫn dắt cường giả Ngũ Kiếp rời đi, hắn sẽ không còn lo lắng gì nữa. Tốc độ hắn tiêu thăng, đạt đến tóc độ của Ngũ Kiếp Cảnh. Thân thể hiện tại của hắn có thể sánh bằng Ngũ Kiếp, tốc độ tự nhiên tăng lên, chỉ một lát đã bỏ xa đám người phía sau. Vù! Lục Ly cấp tốc phi hành, đồng thời thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, phương hướng nào có động tĩnh gì, hắn vẫn có thể cảm ứng. Chỉ cần cảm giác bên đó có người, hắn sẽ lập tức tránh đi. Như vậy, tuy cảm giác cứ liên tục đi đường vòng, nhưng sẽ thật an toàn. Lục Ly còn liên tục phóng thích thần kỹ vượt hư không, hắn cũng không thể mạo hiểm, cường giả Ngũ Kiếp một khi tập trung hắn, nói không chừng hắn sẽ bị chém giết. Vù! Bay nửa canh giờ, Lục Ly vẫn không thể tránh bị phát hiện, phía trước đột nhiên bay đến hai người, một người Lục Ly quen mặt, hẳn là cường giả Ngũ Kiếp của Phi Yên Cung. Cả người hắn đều là máu, phía sau đuổi theo một cường giả Ngũ Kiếp. Thần niệm hai người tập trung vào hắn, người của Phi Yên Cung không để ý hắn, tiếp tục chạy trốn. Cường giả Ngũ Kiếp đuổi giết phía sau, vung chiến đao trong tay, sau đó bổ một đạo kinh thiên lên người Lục Ly. Lục Ly lập tức bay xuống, đồng thời phóng ra Bác Long Thuật, triệu tập năng lượng ẩn tàng trên người, chống lại một đao này. Ầm! Thân thể hắn bị đánh mạnh, núi lớn bị bổ ra một khe rãnh thật lớn. Thân thể hắn bị đập lên nền đất vạn trượng. Khí tức hắn ngụy trang phi thường yếu ớt, nhưng trên người lại không có vết thương gì. - Hả? Cường giả Ngũ Kiếp kia vốn tưởng chỉ tùy tay một đao có thể đánh chết Lục Ly, lại không ngờ Lục Ly không hề bị thương tổn gì? Ánh mắt hắn lộ ra chút chần chờ, bởi vì hắn vẫn luôn đuổi theo cường giả Ngũ Kiếp của Phi Yên Cung. Nếu hắn dừng lại công kích Lục Ly, cường giả của Phi Yên Cung khẳng định sẽ bỏ chạy… Chần chờ một lát, hắn cuối cùng vẫn buông tha Lục Ly, tiếp tục đuổi giết cường giả Phi Yên Cung. Bởi vì cường giả kia bị thương quá nặng, khả năng bị hắn đánh chết lớn hơn. Trái lại Lục Ly, công kích của hắn đều không thể tổn thương Lục Ly, ở lại có lẽ cũng không giết chết được Lục Ly. Vù! Nhưng trước khi hắn rời đi, trong tay xuất hiện tín hiệu đạn, hắn phóng nhanh lên trời cao, tín hiệu đạn nổ tung giữa không trung, chiếu rọi cả một khoảng không thành màu hồng. - Con mẹ nó! Lục Ly chửi ầm lên, tín hiệu đạn này vừa tung ra, cường giả gần đó khẳng định sẽ trở về tiếp viện. Nếu đến đây mười cường giả Ngũ Kiếp, cho dù hắn có chín cái mạng cũng phải chết tại đây.
Chương 3338 Giúp hắn một phen
Nên lập tức vượt hư không rời đi hay là nghĩ biện pháp trốn rồi nói sau? Lục Ly hơi chần chờ, hắn hiện tại cũng không có điên thú U Linh Vương giúp hắn chắn. Lỡ như bị một đám cường giả Ngũ Kiếp bao vây, vậy hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi. - Trước trốn đi, tình huống không đúng lại vượt hư không! Lục Ly vẫn không dám mạo hiểm, vượt hư không không có quá nhiều tính xác định, lỡ không may bay đến trung tâm chiến trường, vậy hắn phải chết không thể nghi ngờ. Vù! Hắn làm ra một hành động thật mạo hiểm, hắn lấy ra Thần Hành Thuyền, thân mình chợt lóe lên, tiến vào Thần Hành Thuyền, sau đó phá không đến phía bắc. Nếu dựa vào hắn phi hành, rất nhanh sẽ bị bao vây, một khi đã như vậy, không bằng cưỡi Thần Hành Thuyền đảo tẩu, tình huống không đúng lại vượt hư không đào tẩu. Hắn toàn lực thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, thần niệm mở rộng đến cực hạn, quan sát tình huống bốn phía. Không ngoài dự liệu của hắn, bốn phương tám hướng, nhất thời đều có thân ảnh không rõ vọt đến nơi này. Nhưng tốc độ của Thần Hành Thuyền rất nhanh, người gần đó vọt đến không có hình thành vây kín, Thần Hành Thuyền phá không đi, kéo dài hơn mười ngàn dặm. Ách? Vô số thần niệm tập trung vào Thần Hành Thuyền, sau khi thấy tốc độ nhanh như vậy, rất nhiều cường giả tỏ vẻ ngạc nhiên. Sau đó vô số tiếng kêu to vang lên, nhóm người này rõ ràng còn có rất nhiều người biết xem hàng, một con Thần Hành Thuyền là giá trị xa xỉ. Vù! Sau khi Lục Ly thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, lực cảm giác nghịch thiên, nếu phía trước không gian có dao động gì, hắn cũng mặc kệ là ai, trực tiếp khống chế Thần Hành Thuyền bay về phía còn lại. Tốc độ Thần Hành Thuyền quá nhanh, có đôi khi không thể tránh khỏi khống chế không được tốc độ, từ đội nhân này bay đến đội nhân khác. Cũng may tốc độ Thần Hành Thuyền quá nhanh, rất nhiều người mới vừa kịp tra xét, không kịp phản ứng, Thần Hành Thuyền đã biến mất ở cuối không trung xa xa. Vận khí tốt, sau một nén nhang đã kết thúc. Phía trước có hai cường giả Ngũ Kiếp cấp tốc bay đến, một người sớm phóng ra một loại thần thuật cường đại, hắn vung tay lên, phía trước đều là tinh quang đầy trời, tinh quang kia hóa thành một tấm lưới thật lớn, đánh đến Thần Hành Thuyền. Ầm! Tránh cũng không thể tránh, Lục Ly trước tiên thu hồi Thần Hành Thuyền, lực công kích của người này rất mạnh, Thần Hành Thuyền khẳng định chống đỡ không nổi, Lục Ly chỉ có thể miễn cưỡng chống lại. Rầm rầm rầm! Lục Ly bị tinh quang đầy trời đánh trúng, phòng ngự của hắn quá mạnh mẽ, tinh quang này đánh trúng hắn, lại giống như không có việc gì. Lục Ly nhìn thấy hai người là cường giả Ngũ Kiếp, trầm ngâm một lát, thân mình bay đi, hắn chỉ muốn thử xem chiến lực của thần thể tiểu thành. Quan trọng nhất là hiện tại hắn không thể vượt hư không, chỉ có thể tử chiến. Ha hả! Hai người kia nhìn thấy Lục Ly chủ động bay đến, trên mặt lộ ý cười châm chọc. Bề ngoài Lục Ly chỉ có khí tức Tam Kiếp đỉnh phong, lại muốn khiêu chiến với cường giả Ngũ Kiếp? Đây không phải muốn tìm chết sao? Trong tay một người xuất hiện một thanh trường kiếm màu vàng, người khác cầm một tòa bảo tháp, thần quang bảo tháp kia rạng rỡ, rõ ràng là một trọng bảo. Tốc độ của Lục Ly không quá nhanh, chỉ có thể sánh bằng Tứ Kiếp trung kỳ. Hắn âm thầm thúc giục Bác Long Thuật, chờ khi khoảng cách hai người còn nghìn trượng, sau lưng hắn xuất hiện Long Dực, tốc độ tiêu thăng, không thể chậm hơn Ngũ Kiếp. Ách? Hai người biến sắc, bởi vì giờ đây, Lục Ly phóng thích ra khí huyết của cự thú Viễn Cổ. Trong nháy mắt, hai người cảm thấy run sợ và hít thở không thông. Hai người theo bản năng nghĩ đến Lục Ly là một cường giả ẩn tàng cảnh giới. Khoảng cách nghìn trượng quá gần, Lục Ly nháy mắt đến gần cường giả cầm bảo tháp, trong tay hắn xuất hiện thần thiết, hung hăng đập lên người này. Ầm! Người nọ không phải kẻ yếu, tốc độ phản ứng rất nhanh. Hắn thúc giục bảo tháp, bảo tháp kia hung hăng đụng Lục Ly. Tay Lục Ly vung lên, thần thiết đập đến bên cạnh, đập mạnh lên bả vai người này. Bả vai người này bị đập nát trong nháy mắt, gần như đồng thời, bảo tháp đập lên ngực Lục Ly. Ầm! Lục Ly và người này đều tách ra, bất đồng là bả vai cường giả Ngũ Kiếp bị thương, Lục Ly chỉ có chiến giáp trước ngực vỡ vụn, còn có một ít vết máu, bị tróc da, nhưng không có thương thế quá nặng. Ách! Hai cường giả Ngũ Kiếp đều ngẩn ra, hai người kinh dị hai chuyện, mọt là Lục Ly cũng không mạnh như trong tưởng tượng, hai là Lục Ly có rất nhiều bảo vật, lại còn có mảnh vỡ Thần Binh. - Chẳng lẽ là đệ tử của đại gia tộc? Hai người hơi tò mò, nhưng cục diện giờ đây bọn họ cũng không quản được nhiều. Cường giả sử dụng kiếm lóe nhanh, lập tức đến phía sau Lục Ly. Trường kiếm phóng ra tàn ảnh, hung hăng đâm đến Lục Ly. - Đánh! Lục Ly xoay thần thiết, chuyển tay đập mạnh lên người này. Hắn có hiểu biết thật sâu với phòng ngự của mình, công kích của Ngũ Kiếp bình thường không giết được hắn. Hắn chỉ dùng phương thức mạng đổi mạng này mới nhanh chóng chấm dứt chiến đấu, nếu không về sau càng nhiều cường giả đến đây sẽ càng khó khăn. Chỉ là người nọ đã sớm đoán được, trường kiếm xẹt qua lưng Lục Ly, chém một vết thương chảy máu đầm đìa trên lưng Lục Ly, sau đó thân mình hắn bay bổng đi như u hồn. - Tốc độ phản ứng của người này thật nhanh. Lục Ly âm thầm kêu khổ, thân mình chạy như cuồng long, rất nhanh giết đến người khác. Bảo tháp của người nọ phóng lớn, biến thành lưu quang, đánh lên ngực Lục Ly. Âm! Lục Ly bị đập bay, hắn còn chưa kịp phản ứng, người cầm kiếm đã như u hồn bay đến phía sau hắn, vài luồng kiếm quang hiện lên, phía sau lưng hắn lại bị chém vài vết thương thế. Ầm! Một bên khác, bảo tháp tiếp tục va chạm đến, thân thể Lục Ly bị đánh bay. Kinh nghiệm chiến đấu của hai cường giả Ngũ Kiếp này thật phong phú, hai người nhìn ra lực phòng ngự của Lục Ly rất mạnh, cho nên chuẩn bị chậm rãi hao mòn chết Lục Ly, căn bản không để cơ hội cho Lục Ly đến gần. Hai người như hai miếng da trâu, vẫn kề cận Lục Ly, khiến Lục Ly không có biện pháp thoát thân, cũng làm hắn không thể phản kích, càng đừng nói làm cho Lục Ly vượt hư không trốn đi.
Chương 3339 Ta chỉ đi ngang qua
- Như vậy không được! Thời gian chuyển dời, Lục Ly đau đầu, thời gian Bác Long Thuật suy yếu sắp đến rồi, đến lúc đó, lực phòng ngự khẳng định sẽ giảm đi, hắn sẽ chết trên tay hai cường giả Ngũ Kiếp. Hơn nữa thời gian dần trôi, khẳng định sẽ có cường giả đến đây, đến lúc đó, cho dù hắn trốn thoát cũng không trốn không thoát. Hắn hơi hối hận, sớm biết vậy, hắn đã vượt hư không đào tẩu. Bang bang bang! Lục Ly liên tục bị công kích, thương thế trên người càng lúc càng nhiều, hắn cắn chặt răng, chuẩn bị phóng xuất Thánh Hoàng Chi Nữ. Hắn đã đến đường cùng, chỉ có thể hy sinh Thánh Hoàng Chi Nữ chống đỡ một lát, hắn vượt hư không thoát đi. Vù! Ngay lúc này, xa xa truyền đến tiếng phá không, Lục Ly vốn tưởng là lại có cường giả đến đây, thần niệm hắn đảo qua, hơi kinh ngạc, có năm người đến, còn là năm người quen. Là năm người đi cùng hắn từ Ly Hỏa Thành, đến Phi Yên Cung mở ra vực môn, trong đó có một tiểu thư, ngụy trang thành lão bà, còn lại là bốn cường giả Ngũ Kiếp. - Là hắn? Năm người kia rõ ràng cũng chú ý hắn, tiểu thư trẻ tuổi ngụy trang thành lão bà kia nhướng mày, đột nhiên lên tiếng nói: - Giúp hắn đi. Vù! Tiểu thư này rõ ràng là nhân vật trung tâm, nàng chỉ cần mệnh lệnh, bốn người bên kia lập tức vọt ra hai người. Hai người bên này cả kinh, bởi vì hai người lao xuống là Ngũ Kiếp trung kỳ, thực lực của bọn họ kém xa. Vù! Hai người lập tức hoảng sợ đào tẩu, người của bên này không đuổi giết, nhưng nhìn Lục Ly một cái, mở miệng nói: - Muốn đi theo chúng ta hay không? - Dạ muốn! Đa tạ đại nhân! Lục Ly chần chờ một lát, thực lực mấy người này rất mạnh, quan trọng nhất là mấy người này cùng hắn đi từ Ly Hoa Thành đến đây. Ban đầu còn đi theo chiến thuyền Câu Đế Thành, xem như có chút duyên phận. Lúc trước Lục Ly còn hoài nghi nhóm người này tới ám sát hắn, hiện tại xem ra họ nghĩ nhiều rồi. Lấy chiến lực của nhóm người này, muốn giết hắn đã sớm động thủ. Tựa như vừa rồi, nhóm người này tùy tiện đi ra một người, hắn đều chết không chỗ chôn. - Đi thôi! Tiểu thư ngụy trang thành lão bà kia vung tay lên, Lục Ly giải trừ Bác Long Thuật, không phóng thích Long Dực, sau khi nuốt xuống viên dược chữa thương, bay về phía bắc. Đứng dưới đại thụ được hóng mát, sau khi Lục Ly phi hành theo năm người này, trên đường thỉnh thoảng gặp một vài địch nhân, nhưng căn bản không cần hắn động thủ, bốn người bên cạnh tiểu thư kia đều sẽ ra tay, dễ dàng đánh chết hay đánh lui địch nhân. Bốn người này có hai Ngũ Kiếp trung kỳ, một Ngũ Kiếp sơ kỳ, còn có một cường giả Ngũ Kiếp đỉnh phong hư hư thực thực. Bốn người đều ẩn tàng khí tức, nhưng thời điểm động thủ, Lục Ly vẫn có thể cảm thụ. Lục Ly hơi tò mò thân phận của tiểu thư này. Tiểu thư bình thường như thế sao có thể có được hộ vệ cường giả Ngũ Kiếp đỉnh phong? Người này chẳng lẽ là tiểu thư đại gia tộc siêu cấp của Câu Đế Thành? Tình huống của Câu Đế Thành, Lục Ly cũng không quá hiểu biết, cũng không biết người này là cường giả gia tộc gì. Để Lục Ly kinh nghi là đại gia tộc của Câu Đế Thành vì sao phải đi Nghịch Long Cốc? Đi Nghịch Long Cốc thì thôi đi, vì sao phải phái một tiểu thư đi? Còn để tiểu thư này ngụy trạng thành một lão bà? Lục Ly nghĩ không ra, loại vấn đề này tự nhiên cũng sẽ không hỏi được. Mọi người bay rất nhanh, trên đường phàm có người chặn đường, đều là bốn cường giả Ngũ Kiếp này ra mặt. Đương nhiên, gặp quân sĩ cấp thấp, không ai dám đến đây chịu chết. Phi hành một giờ, phía trước gần như không gặp được người, nói cách khác, mọi người tạm thời thoát ly nguy hiểm. Tiểu thư kia lần đầu nói chuyện, ánh mắt nàng không chút thay đổi nhìn Lục Ly, nói: - Ngươi cũng là đi Nghịch Long Cốc phải không? Lục Ly gật đầu nói: - Đúng vây, ta đi đến đó tìm một người. - Hả? Ánh mắt tiểu thư lộ ra tia dị sắc, dò hỏi: - Ngươi có quan hệ với Nghịch Long Gia? - Không đến mức đó! Lục Ly cười nói: - Ta chỉ quen biết một tiểu thư của gia tộc bọn họ, thuận tiện qua đó bàn chuyện. - Hiểu rồi! Tiểu thư trầm ngâm một lát, hỏi: - Ngươi tu luyện thần thể vô thượng? Hình như… thần thể còn đạt tiểu thành rồi? Ánh mắt của tiểu thư này thật độc, Lục Ly cũng không giấu diếm, gật đầu nói: - Đúng vậy, tiểu thư mắt sáng như đuốc, thần thể ta mới vừa tiểu thành không lâu. - Nếu ta nhớ không lầm… Ánh mắt tiểu thư kia lộ ra ý cười thản nhiên, nói: - Mười mấy năm trước, ở Sí Viêm Đảo có một người đạt thần thể tiểu thành, lợi dụng thiên lôi oanh sát không ít trưởng lão Ngô gia, còn có không ít cường giả? Người nọ không phải là ngươi chứ? Khi tiểu thư nói ra lời này, bốn cường giả Ngũ Kiếp gần đó đều nhìn lại, ánh mắt lộ ra vẻ đề phòng. Nội tâm Lục Ly trầm xuống, hắn thật rộng lượng, chắp tay nói: - Đúng vậy, đúng là Lục mỗ, vị tiểu thư này chẳng lẽ muốn mang Lục mỗ về, giao cho Ngô gia sao? Ha hả! Tiểu thư kia cười nhạt, đáng tiếc trên mặt đều là nếp nhăn, thoạt nhìn hơi quái dị, nàng nói: - Ta cũng không phải người làm việc cho Ngô gia, vì sao phải giúp Ngô gia làm việc? Hơn nữa, ngươi đã rời khỏi Ngân Viêm Hải Vực, ân oán này đã không còn quan trọng. Lục Ly chắp tay nói: - Lần này đa tạ ân cứu mạng của tiểu thư, xin hỏi phương danh tiểu thư? Ngày sau Lục mỗ sẽ báo đáp ân tình này. - Chỉ là một cái nhấc tay mà thôi. Tiểu thư kia phất tay áo, nghĩ nghĩ nói: - Tên họ không quan trọng, hiện tại cũng an toàn rồi, chúng ta chia nhau ra đi. Ngày sau nếu có chuyện thì sẽ gặp lại, nếu là vô duyên, biết tên thì có ý nghĩa gì? Tiểu thư này có tính cách giống hoa hồng đỏ, không cầu hồi báo. Cấp đố khác biệt, góc độ nhìn cũng khác biệt, tỷ như Lục Ly lúc trước cũng thuận tay giúp một vài người, hắn khẳng định cũng không phải vì theo đuổi hồi báo gì. Tiểu thư này không muốn tiếp tục mang hắn đi, Lục Ly cũng sẽ không mặt dày mày dạn đi theo. Hắn khom người thở dài, chắp tay với mấy lão giả Tứ Kiếp, sau đó phi hành ra xa. - Tiểu thư, tên này có chỗ kỳ quái?
Chương 3340 Ta chỉ đi ngang qua
Một lão giả khó hiểu dò hỏi, bọn họ phi thường rõ ràng, vị tiểu thư này cao ngạo cỡ nào, người bình thường đều lười nhìn. - Thần thể vô thượng rất khó tu luyện! Tiểu thư kia từ từ nói: - Tuy nói đồn đãi người này là hậu đại của Tử Đế, nhưng nhiều năm qua, Duẫn gia đã từng xuất hiện thần thể vô thượng chưa? Hơn nữa người này một mình vượt qua Ngân Viêm Hải Vực, thấy thế nào cũng không phải đệ tử của Duẫn gia. - Không phải nói người này cùng một giuộc với đám người đó sao? Có một lão giả kinh nghi hỏi han. - Ha hả! Tiểu thư kia cười nhạo, nói: - Nếu cùng một giuộc, người này sẽ lẻ loi một mình cưỡi chiến thuyền đến Ly Hỏa Thành sao? Còn có thể cưỡi chiến thuyền của Phi Yên Cung? Vừa rồi thiếu chút nữa đã chết rồi. - Nói cách khác, người này có thể không phải đệ tử đại gia tộc? Lão giả kia hỏi. - Ừm! Tiểu thư hơi gật đầu, sau đó xua tay nói: - Mặc kệ đi, đi thôi. Một lão giả lấy ra chiến xa, mọi người bay lên chiến xa, rất nhanh phá không bay đi, sau một lát, biến mất ở cuối không trung phía bắc. Lục Ly bay sang một hướng khác, hắn ẩn mình bay gần mặt đất, vừa suy tư đường về sau đi thế nào. Bên này là khu vực trung tâm nhất chiến thuyền, tùy thời có thể xảy ra chiến tranh, cũng tùy thời có thể gặp cường giả Ngũ Kiếp, thậm chí Lục Kiếp. Trầm tư một lát, Lục Ly vẫn quyết định đi đường cẩn thận, một khi tình huống không đúng, lập tức vượt hư không. Thời khắc này, hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, cảm ứng tình huống bốn phía, nếu có động tĩnh gì, hắn sẽ lập tức thay đổi phương hướng. Bên này không có võ giả, Lục Ly cẩn thận đi trước nửa ngày, chỉ gặp mấy thám báo. Thám báo này căn bản không phát hiện được hắn, hắn dễ dàng vòng qua. Lục Ly tìm một sơn động nghỉ ngơi cả đêm, lúc trước bị thương, cộng thêm phóng ra Bác Long Thuật, vẫn hơi mệ mỏi. Sau khi nghỉ ngơi một đem, tinh thần hắn rõ ràng tốt hơn nhiều. Tiếp tục cẩn thận đi về trước, Lục Ly tính toán hao phí thêm ít thời gian, chỉ cần an toàn đến Nghịch Long Cốc là được. Sau khi đi về trước hai ngày, Lục Ly phát hiện phía trước có hỗn chiến, lại là hỗn chiến quy mô rất lớn. Hắn rất đau đầu, không dám đi xuyên qua trung tâm chiến trường, chỉ có thể vòng đường rất xa. Đường vòng tuy an toàn, phải dùng thêm ba ngày, hắn thành công xuyên qua vùng chiến trường. Cứ như vậy! Lục Ly đi đường ẩn mình như vậy, thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phía mọi lúc, tuy tốc độ chậm, nhưng thắng về mặt bí mật an toàn. Chỉ cần vận khí không quá kém, như vậy vẫn an toàn. Vận khí cũng tương đối! Hắn đi một đường ẩn mình như vậy, tuy ngẫu nhiên có thể gặp môt vài võ giả, nhưng chưa từng gặp cường giả chân chính. Hắn bình an đi sớm hơn một tháng, vượt qua lộ trình hàng ngàn tỷ dặm. Bất quá, vận khí tốt của hắn đã dùng xong trong hôm nay. Hắn đi ngang qua một chiến trường, vốn hắn lặng lẽ bay bên cạnh, nhưng chiến đấu nơi này mới tan tác, mà phía tan tác đang bay đến hướng này. - Đi thôi! Lục Ly cảm ứng có cường giả Ngũ Kiếp, gần như không chần chờ gì, lập tức vẽ trận hư không, trước khi nhóm người này tiến đến, hắn đã phi thân vào. Vù! Chờ đám người này đến nơi, cửa nhỏ màu vàng của Lục Ly đã đóng lại, người bay tới cảm thấy hơi kỳ quái. Vù! Chuyện khiến Lục Ly buồn bực vô cùng đã xảy ra, sau khi hắn bay ra khỏi cửa màu vàng, gần đó lại mới vừa khai chiến, hắn đi ra từ giữa không trung, lập tức bị hai bên chú ý. - Còn may, còn may! Thần niệm Lục Ly đảo qua, phát hiện hai bên không quá mạnh, hai bên chỉ có một cường giả Ngũ Kiếp. Hắn nhìn thấy vô số người tập trung vào hắn, lập tức cười tủm tỉm chắp tay nói: - Chư vị tiếp tục, ta chỉ đi ngang qua, không quấy rầy các ngươi. Nói xong, Lục Ly hóa thành u phong bay về phía bắc. Người bên này cũng không đuổi giế, chỉ có một người lộ ra cười nhạo như có như không: - Người này từ đâu đến? Còn dám đi phía bắc, đó không phải tìm chết sao? Mấy vị trưởng lão đều ở bên đó… Lục Ly bay hơn mười hơi thở cũng phát hiện không đúng. Phía trước có mười mấy cường giả khai chiến, hắn còn không kịp trốn đã bị mười mấy người kia tập trung. Thân mình Lục Ly lập tức ngừng lại, tiếp tục chắp tay cười nói: - Chư vị đại nhân, ta chỉ là đi ngang qua, đi ngang qua, các ngươi tiếp tục! Xoẹt xoẹt! Trả lời Lục Ly là một luồng hắc quang. Hắc quang kia nháy mắt phóng đến, Lục Ly còn không kịp phản ứng, đã bị hắc quang đánh trúng. Ầm! Thân mình Lục Ly bị đánh bay, y bào ở ngực bị vỡ vụn, trên da nở rộ một đóa hoa mai màu đỏ. Lục Ly mượn lực thân mình bay xuống. đập vào một tòa núi lớn. Bịch! Hắn rất nhanh bay ra từ một ngọn núi khác, hóa thành một tàn ảnh phóng đi phía tây. Bên này thần niệm lão giả đảo qua, tỏ ra hơi kinh ngạc. Lục Ly bị hắn công kích lại không gặp thương thế nặng nề gì? Hắn là cường giả Ngũ Kiếp trung kỳ. - Hừ hừ, Thủy lão quỷ, ngươi có được hay không? Một Tam Kiếp đỉnh phong cũng không giết chết được? - Ha ha ha, đúng vậy, Thủy Thiên Hóa, thực lực không được thì đừng ra mặt, thật mất mặt, ngoan ngoãn trở về hang ổ Thủy Vân Phong của ngươi đi. - Tam Kiếp đỉnh phong cũng giết không chết, Thủy lão quỷ quả nhiên không được. Mấy cường giả gần đó kêu gào, lão giả tóc bạc Thủy Thiên Hóa nhất thời giận tím mặt, hắn lao ra như một con diều hâu, đuổi giết Lục Ly. Lục Ly vốn muốn lập tức vượt hư không, nhìn thân ảnh phía sau sắp đuổi kịp, hắn nhất thời kêu khổ. Nếu hiện tại vượt hư không bị cắt ngang, hắn khẳng định sẽ bị thương nặng, đến lúc đó nếu lại rơi vào một chiến trường khác, vậy hắn phải chết không thể nghi ngờ. Hắn chỉ có thể cấp tốc bay, một luồng hắc quang phía sau rất nhanh bay vụt đến, phía sau lưng bị đánh trúng, thân thể bị đập bay. Nhưng hắn rất nhanh lại phóng lên cao, uy lực công kích viễn trình người này còn chưa đủ, chỉ có thể làm da thị hắn bị thương, không thể làm hắn bị thương nặng. Tốc độ hắn đạt đến cực hạn, chân đạp tiêu dao, tốc độ nhanh hơn Ngũ Kiếp sơ kỳ một chút, nhưng Ngũ Kiếp trung kỳ phía sau vẫn tương đối chậm hơn một chút.
Một cường giả Ngũ Kiếp gầm lên một tiếng, võ giả bốn phía đến gần, lập tức bỏ chạy hai bên. Quan trọng nhất là lực uy hiếp của lĩnh chủ Lục Kiếp phía trên quá mạnh mẽ, ai dám đến gần? Sợ là bị giết trong một chiêu? Truy binh phía sau cũng không dám xằng bậy, tuy phía sau có mấy chục cường giả Ngũ Kiếp, nhưng đều ngoan ngoãn rẽ ra hai bên, tiếp tục đuổi giết. Thẳng đến khi tất cả quân sĩ và cường giả biến mất ở không trung phương xa, mọi người mới như trút được gánh nặng. Vừa rồi chỉ là mấy vạn người, nếu xông kích vào chiến thuyền, cho dù lĩnh chủ nơi này và cường giả Ngũ Kiếp có thể chém giết lượng lớn người, trong hỗn loạn, rất nhiều người trên chiến thuyền vẫn có thể chết đi. Lục Ly bừng tỉnh, hắn thuc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, sau khi xác định không có việc gì, hắn tiếp tục bế quan. Chiến thuyền rất nhanh khởi động, tiếp tục bay về phía bắc. Cứ như vậy, một đường hữu kinh vô hiểm, tuy ba hai ngày đều có thể gặp hỗn chiến, nhưng lực uy hiếp của Phi Yên Cung vẫn phi thường cường đại. Cường giả cấp lĩnh chủ kia cũng khiến vô số người không dám xằng bậy. Chiến thuyền tiếp tục bay về trước một tháng, đã tiến vào mảnh đất trung tâm nhất khu vực hỗn chiến. Đi một đường này, mọi người đã thành lập tin tưởng tuyệt đối với Phi Yên Cung, cho nên rất nhanh mọi người đều an tâm. Mọi người đại thế lực Nghịch Long Tộc đều biết chiến thuyền của Phi Yên Cung, chỉ cần chiến thuyền Phi Yên Cung đi ngang qua, tình hình chiến đấu của bọn họ sẽ khắc chế một chút. Đương nhiên chiến thuyền Phi Yên Cung sẽ đi đường vòng tránh né, sẽ không ngu ngốc bay thẳng đến trung tâm chiến đấu. Rầm rầm rầm! Một ngày này, khi chiến thuyền đi ngang qua một vùng núi lớn, bên kia lại xảy ra đại hỗn chiến. Nơi này lập tức an bài chiến thuyền bay vòng qua, nhưng khi chiến thuyền đi ngang qua một khe sâu, phía dưới đột nhiên sáng lên một luồng kiếm quang kinh thiên. Ầm! Chiến thuyền có thần văn phòng ngự, nhưng uy lực kiếm quang quá mạnh mẽ, lập tức chặn ngang chiến thuyền, lực lượng cường đại truyền đến, chiến thuyền bị chấn động đến chia năm xẻ bảy. Bang bang bang! Kiếm khí còn chém bay rất nhiều người, có mấy chục người không may mắn, lập tức bị đánh chết. Hửm? Đám người Lục Ly đầu tiên kinh hãi, Huyết Linh Nhi lùi vào trong cơ thể Lục Ly, Lục Ly bay ra. Vô số người phóng lên cao, thần tình kinh ý, vô số thần niệm quét xuống khe sâu. - Thật can đảm! Người của Phi Yên Cung đều giận dữ, ánh mắt cường giả Lục Kiếp như ánh đao, quét xuống dưới, rất nhanh, trên mặt lộ ra sát ý, phẫn nộ quát: - Còn muốn trốn? Muốn chết sao! Vù! Cường giả cấp lĩnh chủ của Phi Yên Cung đuổi về phía tây như mũi tên nhọn, hai mươi mấy cường giả Ngũ Kiếp của Phi Yên Cung cũng bay theo, người còn lại khẩn trương nhìn tình huống bốn phía. - Đều tạm thời đợi đi! Một cường giả Ngũ Kiếp trầm quát, tất cả mọi người không dám chạy loạn, chỉ có thể ngoan ngoãn bay xuống, chờ đợi an bài tiếp theo của Phi Yên Cung. Chiến thuyền bị hủy diệt, bọn họ cũng không biết làm sao bây giờ, chỉ có thể chờ đợi an bài của Phi Yên Cung. - Có vấn đề! Đôi mắt Lục Ly lóe lên, thần niệm tra xét xung quanh. Vừa rồi phía dưới có tám cường giả, đều là cường giả Ngũ Kiếp. Sau khi tám người phóng ra công kích, lập tức bỏ chạy, điều này làm hắn cảm thấy hơi thở âm mưu. Vù vù vù! Ngay khi Lục Ly trầm ngâm, phía xa bắt đầu khai chiến. Một đám người bay lại đây, thoạt nhìn giống như chiến bại, muốn trốn về phía này. - Không hay rồi! Thần niệm Lục Ly đảo qua, nhìn sát ý và hưng phấn của một đám cường giả Ngũ Kiếp phía trước, nội tâm hắn âm thầm kêu không ổn. Thật rõ ràng, tập kích vừa rồi không phải ngoài ý muốn, mà là cố ý. Mục đích tám người kia là vì dụ dỗ lĩnh chủ Lục Kiếp rời đi, thậm chí chiến đấu gần đó đều có thể ngụy trang. Mục đích không cần nói cũng biết, có thế lực theo dõi chiến thuyền này, trên chiến thuyền có rất nhiều thương đội, mang theo thần tài bảo vật giá trên trời. Đương nhiên, cũng có thể là kẻ thù của Phi Yên Cung, mục đích tổn hại danh dự của Phi Yên Cung. Tám người vừa rồi kia rõ ràng là điệu hổ ly sơn, vì muốn dẫn dắt cường giả cấp lĩnh chủ rời đi. - Chư vị, chúng ta là Phi Yên Cung, mời đừng đến gần, nếu không chúng ta chỉ có thể tự vệ! Bên này, có cường giả Ngũ Kiếp bay đến, nhưng lần này bất đồng với lần trước, mấy cường giả Ngũ Kiếp đánh bất ngờ, lập tức giết ngay cường giả Ngũ Kiếp của Phi Yên Cung. - Còn muốn giả mạo Phi Yên Cung? Giết đám cẩu tặc này! Một cường giả bên kia hét lớn, sau đó mang đại quân xung phong liều mạng. Tiếng hô vừa vang lên, công kích viễn trình đầy trời rơi xuống, như mưa sao băng vụt ra… Mặc kệ có người đối phó Phi Yên Cung hay là có thế lực muốn đến cướp bóc, Lục Ly đều biết trận chiến này khó tránh khỏi. Phía xa bay đến một vùng người đông nghìn nghịt, phỏng chừng ít nhất có mấy vạn võ giả, cường giả Ngũ Kiếp cũng không ít. Lục Ly biết trận chiến này khẳng định bại trận, ít nhất trong thời gian ngắn không chống chịu nổi. Chỉ có thể chờ cường giả Lục Kiếp kia trở về mới có thể ổn định thế cục. Vấn đề là! Nếu địch nhân có thể điệu hổ ly sơn, vậy khẳng định đã sớm tính kế tốt, lĩnh chủ Lục Kiếp rất có thể không trở về nhanh như vậy. Cho nên Lục Ly chỉ còn lại hai con đường có thể đi, hoặc là tử chiến đến cùng với người của Phi Yên Cung, hoặc là lặng lẽ trốn đi. Lục Ly chọn con đường thứ hai! Cường giả tới quá nhiều, tuy thần thể hắn đã đạt tiểu thành, lực phòng ngự tăng nhiều, nhưng lực công kích của hắn vẫn kém xa. Muốn đối chiến với cường giả Ngũ Kiếp, chút chiến lực ấy của hắn còn chưa đủ xem, một khi hắn bị cường giả Ngũ Kiếp nhắm vào, vậy hậu quả sẽ thật tệ hại. Không chỉ có Lục Ly, hơn vạn người trên chiến thuyền đều nháy mắt hạ quyết định. Phần lớn người chia làm thành từng đoàn, trốn khắp ba phương hướng. Người của Phi Yên Cung khẳng định có thể chống chịu một lát, bọn họ bây giờ còn có cơ hội đào tẩu. Ầm! Lục Ly bị một luồng lưu quang đánh trúng, nhưng đối với phòng ngự hiện giờ của hắn, không ảnh hưởng toàn cục, hắn ẩn mình chạy trốn theo một đám người.
Chương 3337 Bay trốn
Hắn xen lẫn trong đám người, tốc độ bảo trì nhất trí với mọi người, cũng không muốn nổi bật. Đám người hắn lựa chọn rất không tệ, không phải thương đội, mà là mấy chục võ giả bình thường, đều là Tứ Kiếp, không quá nổi bật. Bởi vì người của Phi Yên Cung đang đối kháng với đám người tấn công, cho nên đám người Lục Ly thoát đi thật dễ dàng. Lựa chọn của Lục Ly cũng chính xác, hắn không chạy trốn theo người của thương đội, cho nên không bị cường giả nhắm trúng. Phía bọn họ chỉ có ba mươi người, thực lực cũng không mạnh, không hề thu hút chút nào. Mọi người ẩn mình bay đi, sau một nén nhang, thanh âm huyên náo phía sau đã dần bình ổn. Ba mươi người hiện giờ cảm thấy mờ mịt, không biết nên tiếp tục trốn hay tìm một nơi ẩn núp. Lục Ly hiện giờ cũng rối rắm, nơi này cách Nghịch Long Cốc không quá xa, nhưng nếu chờ phi hành, vậy hẳn phải phi hành hơn nửa năm, vượt hư không còn đỡ, hoặc là cưỡi Thần Hành Thuyền sẽ nhanh hơn. Thần Hành Thuyền Lục Ly cũng không dám ngồi, tuy tốc độ rất mau, nhưng cũng rất rêu rao. Hắn dám cưỡi, sẽ bị giết ngay phút chốc. Vượt hư không lại tương đối nguy hiểm, lỡ như xuất hiện giữa chiến trường thì sao? Hắn đột nhiên xuất hiện, lập tức sẽ trở thành mục tiêu của cường giả trên chiến trường, có thể bị giết trong nháy mắt… Ở đây chờ Phi Yên Cung, chờ sau khi bọn họ bình ổn, tiếp tục yêu cầu bọn họ an bài đi Nghịch Long Cốc? Chuyện này Lục Ly cảm thấy cũng khó thực hiện, lần này có thế lực lớn nhắm vào Phi Yên Cung, chiến thuyền cũng nát bét, người có lẽ cũng bị giết không ít, ảnh hưởng đã thật ác liệt. Có lẽ bọn lĩnh chũ kia đều sẽ nghĩ đi tìm địch nhân, điều tra rõ chân tướng, cũng sẽ không đến quản bọn họ nữa? Thậm chí… Lục Ly đều hoài nghi, đám lĩnh chủ và những cường giả Ngũ Kiếp kia có còn sống sót hay không. Nếu toàn bộ bị giết, vậy đã hủy diệt mọi manh mối, Phi Yên Cung muốn đuổi theo điều tra cũng không được. - Đi thôi! Lục Ly càng nghĩ càng cảm thấy đáng sợ, vẫn là nơi rời khỏi nơi thị phi này, lỡ như thế lực phía sau muốn giết người diệt khẩu, bọn họ cũng trốn không thoát. Lục Ly suy đoán đơn giản, ba mươi mấy người kia cũng không dám ở lâu, cùng Lục Ly bay nhanh về phía bắc. Trên đường đi, Lục Ly phân tích một hồi, hắn nghĩ đến một khả năng khác. Có thể nào là một trong bốn đại thế lực động thủ không? Mục đích là muốn giá họa cho đại thế lực khác? Muốn dụ dỗ Phi Yên Cung, cùng đối phó với đại thế lực đó? Nếu sự tình là như vậy, vậy mọi người thật sự nguy hiểm rồi. Nếu là bốn đại thế lực động thủ, vậy rất có thể không ai trốn thoát được, toàn bộ đều sẽ bị truy sát. Càng lo lắng cái gì thì cái đó sẽ càng đến! Sau khi bay một nén nhang, phía trước truyền đến tiếng phá không, sau đó hơn trăm quân sĩ bay nhanh đến, mang đội còn là cường giả Ngũ Kiếp. - Giết! Thần niệm tập trung vào nơi này, Lục Ly không hề nghĩ ngợi, vội vàng phóng ra Long Dực, đồng thời trầm quát: - Mọi người tản ra trốn đi! Ba mươi mấy người như thỏ hoang kinh hoảng, trốn về bốn phía, tốc độ của Lục Ly không đạt đến cực hạn, vẫn còn bay gần mặt đất, hướng về phía tây. Ba mươi mấy người này vừa trốn, người của đối phương cũng tản ra, nơi này có một Tứ Kiếp đỉnh phong tương đối nổi bật, bay thẳng lên trời cao, lập tức bị cường giả Ngũ Kiếp kia tập trung vào. Nhưng Tứ Kiếp đỉnh phong này vẫn có chút thủ đoạn, tốc độ đột nhiên tiêu thẳng, bay về phía bắc. - Làm tốt lắm! Lục Ly âm thầm giơ ngón cái với Tứ Kiếp đỉnh phong này, hắn vốn cảm thấy tình huống không đúng, chỉ có thể gắng gượng vượt hư không. Hiện tại Tứ Kiếp đỉnh phong dẫn dắt cường giả Ngũ Kiếp rời đi, hắn sẽ không còn lo lắng gì nữa. Tốc độ hắn tiêu thăng, đạt đến tóc độ của Ngũ Kiếp Cảnh. Thân thể hiện tại của hắn có thể sánh bằng Ngũ Kiếp, tốc độ tự nhiên tăng lên, chỉ một lát đã bỏ xa đám người phía sau. Vù! Lục Ly cấp tốc phi hành, đồng thời thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, phương hướng nào có động tĩnh gì, hắn vẫn có thể cảm ứng. Chỉ cần cảm giác bên đó có người, hắn sẽ lập tức tránh đi. Như vậy, tuy cảm giác cứ liên tục đi đường vòng, nhưng sẽ thật an toàn. Lục Ly còn liên tục phóng thích thần kỹ vượt hư không, hắn cũng không thể mạo hiểm, cường giả Ngũ Kiếp một khi tập trung hắn, nói không chừng hắn sẽ bị chém giết. Vù! Bay nửa canh giờ, Lục Ly vẫn không thể tránh bị phát hiện, phía trước đột nhiên bay đến hai người, một người Lục Ly quen mặt, hẳn là cường giả Ngũ Kiếp của Phi Yên Cung. Cả người hắn đều là máu, phía sau đuổi theo một cường giả Ngũ Kiếp. Thần niệm hai người tập trung vào hắn, người của Phi Yên Cung không để ý hắn, tiếp tục chạy trốn. Cường giả Ngũ Kiếp đuổi giết phía sau, vung chiến đao trong tay, sau đó bổ một đạo kinh thiên lên người Lục Ly. Lục Ly lập tức bay xuống, đồng thời phóng ra Bác Long Thuật, triệu tập năng lượng ẩn tàng trên người, chống lại một đao này. Ầm! Thân thể hắn bị đánh mạnh, núi lớn bị bổ ra một khe rãnh thật lớn. Thân thể hắn bị đập lên nền đất vạn trượng. Khí tức hắn ngụy trang phi thường yếu ớt, nhưng trên người lại không có vết thương gì. - Hả? Cường giả Ngũ Kiếp kia vốn tưởng chỉ tùy tay một đao có thể đánh chết Lục Ly, lại không ngờ Lục Ly không hề bị thương tổn gì? Ánh mắt hắn lộ ra chút chần chờ, bởi vì hắn vẫn luôn đuổi theo cường giả Ngũ Kiếp của Phi Yên Cung. Nếu hắn dừng lại công kích Lục Ly, cường giả của Phi Yên Cung khẳng định sẽ bỏ chạy… Chần chờ một lát, hắn cuối cùng vẫn buông tha Lục Ly, tiếp tục đuổi giết cường giả Phi Yên Cung. Bởi vì cường giả kia bị thương quá nặng, khả năng bị hắn đánh chết lớn hơn. Trái lại Lục Ly, công kích của hắn đều không thể tổn thương Lục Ly, ở lại có lẽ cũng không giết chết được Lục Ly. Vù! Nhưng trước khi hắn rời đi, trong tay xuất hiện tín hiệu đạn, hắn phóng nhanh lên trời cao, tín hiệu đạn nổ tung giữa không trung, chiếu rọi cả một khoảng không thành màu hồng. - Con mẹ nó! Lục Ly chửi ầm lên, tín hiệu đạn này vừa tung ra, cường giả gần đó khẳng định sẽ trở về tiếp viện. Nếu đến đây mười cường giả Ngũ Kiếp, cho dù hắn có chín cái mạng cũng phải chết tại đây.
Chương 3338 Giúp hắn một phen
Nên lập tức vượt hư không rời đi hay là nghĩ biện pháp trốn rồi nói sau? Lục Ly hơi chần chờ, hắn hiện tại cũng không có điên thú U Linh Vương giúp hắn chắn. Lỡ như bị một đám cường giả Ngũ Kiếp bao vây, vậy hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi. - Trước trốn đi, tình huống không đúng lại vượt hư không! Lục Ly vẫn không dám mạo hiểm, vượt hư không không có quá nhiều tính xác định, lỡ không may bay đến trung tâm chiến trường, vậy hắn phải chết không thể nghi ngờ. Vù! Hắn làm ra một hành động thật mạo hiểm, hắn lấy ra Thần Hành Thuyền, thân mình chợt lóe lên, tiến vào Thần Hành Thuyền, sau đó phá không đến phía bắc. Nếu dựa vào hắn phi hành, rất nhanh sẽ bị bao vây, một khi đã như vậy, không bằng cưỡi Thần Hành Thuyền đảo tẩu, tình huống không đúng lại vượt hư không đào tẩu. Hắn toàn lực thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, thần niệm mở rộng đến cực hạn, quan sát tình huống bốn phía. Không ngoài dự liệu của hắn, bốn phương tám hướng, nhất thời đều có thân ảnh không rõ vọt đến nơi này. Nhưng tốc độ của Thần Hành Thuyền rất nhanh, người gần đó vọt đến không có hình thành vây kín, Thần Hành Thuyền phá không đi, kéo dài hơn mười ngàn dặm. Ách? Vô số thần niệm tập trung vào Thần Hành Thuyền, sau khi thấy tốc độ nhanh như vậy, rất nhiều cường giả tỏ vẻ ngạc nhiên. Sau đó vô số tiếng kêu to vang lên, nhóm người này rõ ràng còn có rất nhiều người biết xem hàng, một con Thần Hành Thuyền là giá trị xa xỉ. Vù! Sau khi Lục Ly thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, lực cảm giác nghịch thiên, nếu phía trước không gian có dao động gì, hắn cũng mặc kệ là ai, trực tiếp khống chế Thần Hành Thuyền bay về phía còn lại. Tốc độ Thần Hành Thuyền quá nhanh, có đôi khi không thể tránh khỏi khống chế không được tốc độ, từ đội nhân này bay đến đội nhân khác. Cũng may tốc độ Thần Hành Thuyền quá nhanh, rất nhiều người mới vừa kịp tra xét, không kịp phản ứng, Thần Hành Thuyền đã biến mất ở cuối không trung xa xa. Vận khí tốt, sau một nén nhang đã kết thúc. Phía trước có hai cường giả Ngũ Kiếp cấp tốc bay đến, một người sớm phóng ra một loại thần thuật cường đại, hắn vung tay lên, phía trước đều là tinh quang đầy trời, tinh quang kia hóa thành một tấm lưới thật lớn, đánh đến Thần Hành Thuyền. Ầm! Tránh cũng không thể tránh, Lục Ly trước tiên thu hồi Thần Hành Thuyền, lực công kích của người này rất mạnh, Thần Hành Thuyền khẳng định chống đỡ không nổi, Lục Ly chỉ có thể miễn cưỡng chống lại. Rầm rầm rầm! Lục Ly bị tinh quang đầy trời đánh trúng, phòng ngự của hắn quá mạnh mẽ, tinh quang này đánh trúng hắn, lại giống như không có việc gì. Lục Ly nhìn thấy hai người là cường giả Ngũ Kiếp, trầm ngâm một lát, thân mình bay đi, hắn chỉ muốn thử xem chiến lực của thần thể tiểu thành. Quan trọng nhất là hiện tại hắn không thể vượt hư không, chỉ có thể tử chiến. Ha hả! Hai người kia nhìn thấy Lục Ly chủ động bay đến, trên mặt lộ ý cười châm chọc. Bề ngoài Lục Ly chỉ có khí tức Tam Kiếp đỉnh phong, lại muốn khiêu chiến với cường giả Ngũ Kiếp? Đây không phải muốn tìm chết sao? Trong tay một người xuất hiện một thanh trường kiếm màu vàng, người khác cầm một tòa bảo tháp, thần quang bảo tháp kia rạng rỡ, rõ ràng là một trọng bảo. Tốc độ của Lục Ly không quá nhanh, chỉ có thể sánh bằng Tứ Kiếp trung kỳ. Hắn âm thầm thúc giục Bác Long Thuật, chờ khi khoảng cách hai người còn nghìn trượng, sau lưng hắn xuất hiện Long Dực, tốc độ tiêu thăng, không thể chậm hơn Ngũ Kiếp. Ách? Hai người biến sắc, bởi vì giờ đây, Lục Ly phóng thích ra khí huyết của cự thú Viễn Cổ. Trong nháy mắt, hai người cảm thấy run sợ và hít thở không thông. Hai người theo bản năng nghĩ đến Lục Ly là một cường giả ẩn tàng cảnh giới. Khoảng cách nghìn trượng quá gần, Lục Ly nháy mắt đến gần cường giả cầm bảo tháp, trong tay hắn xuất hiện thần thiết, hung hăng đập lên người này. Ầm! Người nọ không phải kẻ yếu, tốc độ phản ứng rất nhanh. Hắn thúc giục bảo tháp, bảo tháp kia hung hăng đụng Lục Ly. Tay Lục Ly vung lên, thần thiết đập đến bên cạnh, đập mạnh lên bả vai người này. Bả vai người này bị đập nát trong nháy mắt, gần như đồng thời, bảo tháp đập lên ngực Lục Ly. Ầm! Lục Ly và người này đều tách ra, bất đồng là bả vai cường giả Ngũ Kiếp bị thương, Lục Ly chỉ có chiến giáp trước ngực vỡ vụn, còn có một ít vết máu, bị tróc da, nhưng không có thương thế quá nặng. Ách! Hai cường giả Ngũ Kiếp đều ngẩn ra, hai người kinh dị hai chuyện, mọt là Lục Ly cũng không mạnh như trong tưởng tượng, hai là Lục Ly có rất nhiều bảo vật, lại còn có mảnh vỡ Thần Binh. - Chẳng lẽ là đệ tử của đại gia tộc? Hai người hơi tò mò, nhưng cục diện giờ đây bọn họ cũng không quản được nhiều. Cường giả sử dụng kiếm lóe nhanh, lập tức đến phía sau Lục Ly. Trường kiếm phóng ra tàn ảnh, hung hăng đâm đến Lục Ly. - Đánh! Lục Ly xoay thần thiết, chuyển tay đập mạnh lên người này. Hắn có hiểu biết thật sâu với phòng ngự của mình, công kích của Ngũ Kiếp bình thường không giết được hắn. Hắn chỉ dùng phương thức mạng đổi mạng này mới nhanh chóng chấm dứt chiến đấu, nếu không về sau càng nhiều cường giả đến đây sẽ càng khó khăn. Chỉ là người nọ đã sớm đoán được, trường kiếm xẹt qua lưng Lục Ly, chém một vết thương chảy máu đầm đìa trên lưng Lục Ly, sau đó thân mình hắn bay bổng đi như u hồn. - Tốc độ phản ứng của người này thật nhanh. Lục Ly âm thầm kêu khổ, thân mình chạy như cuồng long, rất nhanh giết đến người khác. Bảo tháp của người nọ phóng lớn, biến thành lưu quang, đánh lên ngực Lục Ly. Âm! Lục Ly bị đập bay, hắn còn chưa kịp phản ứng, người cầm kiếm đã như u hồn bay đến phía sau hắn, vài luồng kiếm quang hiện lên, phía sau lưng hắn lại bị chém vài vết thương thế. Ầm! Một bên khác, bảo tháp tiếp tục va chạm đến, thân thể Lục Ly bị đánh bay. Kinh nghiệm chiến đấu của hai cường giả Ngũ Kiếp này thật phong phú, hai người nhìn ra lực phòng ngự của Lục Ly rất mạnh, cho nên chuẩn bị chậm rãi hao mòn chết Lục Ly, căn bản không để cơ hội cho Lục Ly đến gần. Hai người như hai miếng da trâu, vẫn kề cận Lục Ly, khiến Lục Ly không có biện pháp thoát thân, cũng làm hắn không thể phản kích, càng đừng nói làm cho Lục Ly vượt hư không trốn đi.
Chương 3339 Ta chỉ đi ngang qua
- Như vậy không được! Thời gian chuyển dời, Lục Ly đau đầu, thời gian Bác Long Thuật suy yếu sắp đến rồi, đến lúc đó, lực phòng ngự khẳng định sẽ giảm đi, hắn sẽ chết trên tay hai cường giả Ngũ Kiếp. Hơn nữa thời gian dần trôi, khẳng định sẽ có cường giả đến đây, đến lúc đó, cho dù hắn trốn thoát cũng không trốn không thoát. Hắn hơi hối hận, sớm biết vậy, hắn đã vượt hư không đào tẩu. Bang bang bang! Lục Ly liên tục bị công kích, thương thế trên người càng lúc càng nhiều, hắn cắn chặt răng, chuẩn bị phóng xuất Thánh Hoàng Chi Nữ. Hắn đã đến đường cùng, chỉ có thể hy sinh Thánh Hoàng Chi Nữ chống đỡ một lát, hắn vượt hư không thoát đi. Vù! Ngay lúc này, xa xa truyền đến tiếng phá không, Lục Ly vốn tưởng là lại có cường giả đến đây, thần niệm hắn đảo qua, hơi kinh ngạc, có năm người đến, còn là năm người quen. Là năm người đi cùng hắn từ Ly Hỏa Thành, đến Phi Yên Cung mở ra vực môn, trong đó có một tiểu thư, ngụy trang thành lão bà, còn lại là bốn cường giả Ngũ Kiếp. - Là hắn? Năm người kia rõ ràng cũng chú ý hắn, tiểu thư trẻ tuổi ngụy trang thành lão bà kia nhướng mày, đột nhiên lên tiếng nói: - Giúp hắn đi. Vù! Tiểu thư này rõ ràng là nhân vật trung tâm, nàng chỉ cần mệnh lệnh, bốn người bên kia lập tức vọt ra hai người. Hai người bên này cả kinh, bởi vì hai người lao xuống là Ngũ Kiếp trung kỳ, thực lực của bọn họ kém xa. Vù! Hai người lập tức hoảng sợ đào tẩu, người của bên này không đuổi giết, nhưng nhìn Lục Ly một cái, mở miệng nói: - Muốn đi theo chúng ta hay không? - Dạ muốn! Đa tạ đại nhân! Lục Ly chần chờ một lát, thực lực mấy người này rất mạnh, quan trọng nhất là mấy người này cùng hắn đi từ Ly Hoa Thành đến đây. Ban đầu còn đi theo chiến thuyền Câu Đế Thành, xem như có chút duyên phận. Lúc trước Lục Ly còn hoài nghi nhóm người này tới ám sát hắn, hiện tại xem ra họ nghĩ nhiều rồi. Lấy chiến lực của nhóm người này, muốn giết hắn đã sớm động thủ. Tựa như vừa rồi, nhóm người này tùy tiện đi ra một người, hắn đều chết không chỗ chôn. - Đi thôi! Tiểu thư ngụy trang thành lão bà kia vung tay lên, Lục Ly giải trừ Bác Long Thuật, không phóng thích Long Dực, sau khi nuốt xuống viên dược chữa thương, bay về phía bắc. Đứng dưới đại thụ được hóng mát, sau khi Lục Ly phi hành theo năm người này, trên đường thỉnh thoảng gặp một vài địch nhân, nhưng căn bản không cần hắn động thủ, bốn người bên cạnh tiểu thư kia đều sẽ ra tay, dễ dàng đánh chết hay đánh lui địch nhân. Bốn người này có hai Ngũ Kiếp trung kỳ, một Ngũ Kiếp sơ kỳ, còn có một cường giả Ngũ Kiếp đỉnh phong hư hư thực thực. Bốn người đều ẩn tàng khí tức, nhưng thời điểm động thủ, Lục Ly vẫn có thể cảm thụ. Lục Ly hơi tò mò thân phận của tiểu thư này. Tiểu thư bình thường như thế sao có thể có được hộ vệ cường giả Ngũ Kiếp đỉnh phong? Người này chẳng lẽ là tiểu thư đại gia tộc siêu cấp của Câu Đế Thành? Tình huống của Câu Đế Thành, Lục Ly cũng không quá hiểu biết, cũng không biết người này là cường giả gia tộc gì. Để Lục Ly kinh nghi là đại gia tộc của Câu Đế Thành vì sao phải đi Nghịch Long Cốc? Đi Nghịch Long Cốc thì thôi đi, vì sao phải phái một tiểu thư đi? Còn để tiểu thư này ngụy trạng thành một lão bà? Lục Ly nghĩ không ra, loại vấn đề này tự nhiên cũng sẽ không hỏi được. Mọi người bay rất nhanh, trên đường phàm có người chặn đường, đều là bốn cường giả Ngũ Kiếp này ra mặt. Đương nhiên, gặp quân sĩ cấp thấp, không ai dám đến đây chịu chết. Phi hành một giờ, phía trước gần như không gặp được người, nói cách khác, mọi người tạm thời thoát ly nguy hiểm. Tiểu thư kia lần đầu nói chuyện, ánh mắt nàng không chút thay đổi nhìn Lục Ly, nói: - Ngươi cũng là đi Nghịch Long Cốc phải không? Lục Ly gật đầu nói: - Đúng vây, ta đi đến đó tìm một người. - Hả? Ánh mắt tiểu thư lộ ra tia dị sắc, dò hỏi: - Ngươi có quan hệ với Nghịch Long Gia? - Không đến mức đó! Lục Ly cười nói: - Ta chỉ quen biết một tiểu thư của gia tộc bọn họ, thuận tiện qua đó bàn chuyện. - Hiểu rồi! Tiểu thư trầm ngâm một lát, hỏi: - Ngươi tu luyện thần thể vô thượng? Hình như… thần thể còn đạt tiểu thành rồi? Ánh mắt của tiểu thư này thật độc, Lục Ly cũng không giấu diếm, gật đầu nói: - Đúng vậy, tiểu thư mắt sáng như đuốc, thần thể ta mới vừa tiểu thành không lâu. - Nếu ta nhớ không lầm… Ánh mắt tiểu thư kia lộ ra ý cười thản nhiên, nói: - Mười mấy năm trước, ở Sí Viêm Đảo có một người đạt thần thể tiểu thành, lợi dụng thiên lôi oanh sát không ít trưởng lão Ngô gia, còn có không ít cường giả? Người nọ không phải là ngươi chứ? Khi tiểu thư nói ra lời này, bốn cường giả Ngũ Kiếp gần đó đều nhìn lại, ánh mắt lộ ra vẻ đề phòng. Nội tâm Lục Ly trầm xuống, hắn thật rộng lượng, chắp tay nói: - Đúng vậy, đúng là Lục mỗ, vị tiểu thư này chẳng lẽ muốn mang Lục mỗ về, giao cho Ngô gia sao? Ha hả! Tiểu thư kia cười nhạt, đáng tiếc trên mặt đều là nếp nhăn, thoạt nhìn hơi quái dị, nàng nói: - Ta cũng không phải người làm việc cho Ngô gia, vì sao phải giúp Ngô gia làm việc? Hơn nữa, ngươi đã rời khỏi Ngân Viêm Hải Vực, ân oán này đã không còn quan trọng. Lục Ly chắp tay nói: - Lần này đa tạ ân cứu mạng của tiểu thư, xin hỏi phương danh tiểu thư? Ngày sau Lục mỗ sẽ báo đáp ân tình này. - Chỉ là một cái nhấc tay mà thôi. Tiểu thư kia phất tay áo, nghĩ nghĩ nói: - Tên họ không quan trọng, hiện tại cũng an toàn rồi, chúng ta chia nhau ra đi. Ngày sau nếu có chuyện thì sẽ gặp lại, nếu là vô duyên, biết tên thì có ý nghĩa gì? Tiểu thư này có tính cách giống hoa hồng đỏ, không cầu hồi báo. Cấp đố khác biệt, góc độ nhìn cũng khác biệt, tỷ như Lục Ly lúc trước cũng thuận tay giúp một vài người, hắn khẳng định cũng không phải vì theo đuổi hồi báo gì. Tiểu thư này không muốn tiếp tục mang hắn đi, Lục Ly cũng sẽ không mặt dày mày dạn đi theo. Hắn khom người thở dài, chắp tay với mấy lão giả Tứ Kiếp, sau đó phi hành ra xa. - Tiểu thư, tên này có chỗ kỳ quái?
Chương 3340 Ta chỉ đi ngang qua
Một lão giả khó hiểu dò hỏi, bọn họ phi thường rõ ràng, vị tiểu thư này cao ngạo cỡ nào, người bình thường đều lười nhìn. - Thần thể vô thượng rất khó tu luyện! Tiểu thư kia từ từ nói: - Tuy nói đồn đãi người này là hậu đại của Tử Đế, nhưng nhiều năm qua, Duẫn gia đã từng xuất hiện thần thể vô thượng chưa? Hơn nữa người này một mình vượt qua Ngân Viêm Hải Vực, thấy thế nào cũng không phải đệ tử của Duẫn gia. - Không phải nói người này cùng một giuộc với đám người đó sao? Có một lão giả kinh nghi hỏi han. - Ha hả! Tiểu thư kia cười nhạo, nói: - Nếu cùng một giuộc, người này sẽ lẻ loi một mình cưỡi chiến thuyền đến Ly Hỏa Thành sao? Còn có thể cưỡi chiến thuyền của Phi Yên Cung? Vừa rồi thiếu chút nữa đã chết rồi. - Nói cách khác, người này có thể không phải đệ tử đại gia tộc? Lão giả kia hỏi. - Ừm! Tiểu thư hơi gật đầu, sau đó xua tay nói: - Mặc kệ đi, đi thôi. Một lão giả lấy ra chiến xa, mọi người bay lên chiến xa, rất nhanh phá không bay đi, sau một lát, biến mất ở cuối không trung phía bắc. Lục Ly bay sang một hướng khác, hắn ẩn mình bay gần mặt đất, vừa suy tư đường về sau đi thế nào. Bên này là khu vực trung tâm nhất chiến thuyền, tùy thời có thể xảy ra chiến tranh, cũng tùy thời có thể gặp cường giả Ngũ Kiếp, thậm chí Lục Kiếp. Trầm tư một lát, Lục Ly vẫn quyết định đi đường cẩn thận, một khi tình huống không đúng, lập tức vượt hư không. Thời khắc này, hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, cảm ứng tình huống bốn phía, nếu có động tĩnh gì, hắn sẽ lập tức thay đổi phương hướng. Bên này không có võ giả, Lục Ly cẩn thận đi trước nửa ngày, chỉ gặp mấy thám báo. Thám báo này căn bản không phát hiện được hắn, hắn dễ dàng vòng qua. Lục Ly tìm một sơn động nghỉ ngơi cả đêm, lúc trước bị thương, cộng thêm phóng ra Bác Long Thuật, vẫn hơi mệ mỏi. Sau khi nghỉ ngơi một đem, tinh thần hắn rõ ràng tốt hơn nhiều. Tiếp tục cẩn thận đi về trước, Lục Ly tính toán hao phí thêm ít thời gian, chỉ cần an toàn đến Nghịch Long Cốc là được. Sau khi đi về trước hai ngày, Lục Ly phát hiện phía trước có hỗn chiến, lại là hỗn chiến quy mô rất lớn. Hắn rất đau đầu, không dám đi xuyên qua trung tâm chiến trường, chỉ có thể vòng đường rất xa. Đường vòng tuy an toàn, phải dùng thêm ba ngày, hắn thành công xuyên qua vùng chiến trường. Cứ như vậy! Lục Ly đi đường ẩn mình như vậy, thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phía mọi lúc, tuy tốc độ chậm, nhưng thắng về mặt bí mật an toàn. Chỉ cần vận khí không quá kém, như vậy vẫn an toàn. Vận khí cũng tương đối! Hắn đi một đường ẩn mình như vậy, tuy ngẫu nhiên có thể gặp môt vài võ giả, nhưng chưa từng gặp cường giả chân chính. Hắn bình an đi sớm hơn một tháng, vượt qua lộ trình hàng ngàn tỷ dặm. Bất quá, vận khí tốt của hắn đã dùng xong trong hôm nay. Hắn đi ngang qua một chiến trường, vốn hắn lặng lẽ bay bên cạnh, nhưng chiến đấu nơi này mới tan tác, mà phía tan tác đang bay đến hướng này. - Đi thôi! Lục Ly cảm ứng có cường giả Ngũ Kiếp, gần như không chần chờ gì, lập tức vẽ trận hư không, trước khi nhóm người này tiến đến, hắn đã phi thân vào. Vù! Chờ đám người này đến nơi, cửa nhỏ màu vàng của Lục Ly đã đóng lại, người bay tới cảm thấy hơi kỳ quái. Vù! Chuyện khiến Lục Ly buồn bực vô cùng đã xảy ra, sau khi hắn bay ra khỏi cửa màu vàng, gần đó lại mới vừa khai chiến, hắn đi ra từ giữa không trung, lập tức bị hai bên chú ý. - Còn may, còn may! Thần niệm Lục Ly đảo qua, phát hiện hai bên không quá mạnh, hai bên chỉ có một cường giả Ngũ Kiếp. Hắn nhìn thấy vô số người tập trung vào hắn, lập tức cười tủm tỉm chắp tay nói: - Chư vị tiếp tục, ta chỉ đi ngang qua, không quấy rầy các ngươi. Nói xong, Lục Ly hóa thành u phong bay về phía bắc. Người bên này cũng không đuổi giế, chỉ có một người lộ ra cười nhạo như có như không: - Người này từ đâu đến? Còn dám đi phía bắc, đó không phải tìm chết sao? Mấy vị trưởng lão đều ở bên đó… Lục Ly bay hơn mười hơi thở cũng phát hiện không đúng. Phía trước có mười mấy cường giả khai chiến, hắn còn không kịp trốn đã bị mười mấy người kia tập trung. Thân mình Lục Ly lập tức ngừng lại, tiếp tục chắp tay cười nói: - Chư vị đại nhân, ta chỉ là đi ngang qua, đi ngang qua, các ngươi tiếp tục! Xoẹt xoẹt! Trả lời Lục Ly là một luồng hắc quang. Hắc quang kia nháy mắt phóng đến, Lục Ly còn không kịp phản ứng, đã bị hắc quang đánh trúng. Ầm! Thân mình Lục Ly bị đánh bay, y bào ở ngực bị vỡ vụn, trên da nở rộ một đóa hoa mai màu đỏ. Lục Ly mượn lực thân mình bay xuống. đập vào một tòa núi lớn. Bịch! Hắn rất nhanh bay ra từ một ngọn núi khác, hóa thành một tàn ảnh phóng đi phía tây. Bên này thần niệm lão giả đảo qua, tỏ ra hơi kinh ngạc. Lục Ly bị hắn công kích lại không gặp thương thế nặng nề gì? Hắn là cường giả Ngũ Kiếp trung kỳ. - Hừ hừ, Thủy lão quỷ, ngươi có được hay không? Một Tam Kiếp đỉnh phong cũng không giết chết được? - Ha ha ha, đúng vậy, Thủy Thiên Hóa, thực lực không được thì đừng ra mặt, thật mất mặt, ngoan ngoãn trở về hang ổ Thủy Vân Phong của ngươi đi. - Tam Kiếp đỉnh phong cũng giết không chết, Thủy lão quỷ quả nhiên không được. Mấy cường giả gần đó kêu gào, lão giả tóc bạc Thủy Thiên Hóa nhất thời giận tím mặt, hắn lao ra như một con diều hâu, đuổi giết Lục Ly. Lục Ly vốn muốn lập tức vượt hư không, nhìn thân ảnh phía sau sắp đuổi kịp, hắn nhất thời kêu khổ. Nếu hiện tại vượt hư không bị cắt ngang, hắn khẳng định sẽ bị thương nặng, đến lúc đó nếu lại rơi vào một chiến trường khác, vậy hắn phải chết không thể nghi ngờ. Hắn chỉ có thể cấp tốc bay, một luồng hắc quang phía sau rất nhanh bay vụt đến, phía sau lưng bị đánh trúng, thân thể bị đập bay. Nhưng hắn rất nhanh lại phóng lên cao, uy lực công kích viễn trình người này còn chưa đủ, chỉ có thể làm da thị hắn bị thương, không thể làm hắn bị thương nặng. Tốc độ hắn đạt đến cực hạn, chân đạp tiêu dao, tốc độ nhanh hơn Ngũ Kiếp sơ kỳ một chút, nhưng Ngũ Kiếp trung kỳ phía sau vẫn tương đối chậm hơn một chút.