-
Chương 2966-2970
Chương 2966 Thần nữ tới cửa
Chỉ cần trong sơn cốc không xuất hiện náo động, việc còn lại bọn họ đều sẽ không quản. Mấy ngày kế tiếp Lục Ly bề bộn nhiều việc, thân là thống lĩnh, hắn không thể không quản lý. Bận rộn mấy ngày nay là vì thoải mái về sau. Hắn phải lập quy tắc, để cho tù binh thực hiện nghiêm cẩn các quy tắc. Mỗi ngày hắn đều mang theo Hầu Tam bên người, đây là đối trưởng trọng điểm hắn bồi dưỡng. Về sau hoàn mỹ chấp hành ý chí của hắn, thay hắn quản lý Tù Binh Doanh. Mặt khác, Hoàng Nha cũng biết làm việc, Lục Ly cũng trọng điểm bồi dưỡng, chung quy vẫn cần vài người làm việc, nếu không hắn sẽ mệt chết. Trước mắt, tù binh chỉ có mấy ngàn người, không có cường giả, phi thường dễ quản lí. Lục Ly cũng cường điệu quy củ, chỉ cần tù binh nghe lời, không được đánh mắng, còn cho bọn họ thời gian nghỉ ngơi. Mặt khác, Lục Ly truyền lại một tín hiệu cho tất cả tù binh... hắn sẽ đi Trưởng Lão Đường, xin thời gian đi lính của tù binh, cân nhắc theo tội trạng để xác định mức hình phạt. Tỷ như đi lính mười vạn năm, một vạn năm, mấy ngàn năm,... nếu biểu hiện tốt còn có thể giảm hình phạt. Loại chuyện này, Lục Ly tự nhiên không làm chủ được, hắn cũng biết rất khó trình báo. Hắn làm như vậy để tạo hy vọng cho đám tù binh, một người một khi có hy vọng mới có thể kiên cường sống sót, bằng không ngày qua ngày khổ dịch, sẽ khiến bọn họ tìm chết hoặc bạo động. Lục Ly truyền tín hiệu này ra ngoài, nhóm tù binh lập tức trở nên hưng phấn, cộng thêm khoảng thời gian này Lục Ly nghiêm khắc yêu cầu, quân đội đã không tự đánh ngược đãi, làm nhục bọn họ. Tinh thần nhóm tù binh rõ ràng tốt hơn nhiều, hiệu suất cũng cao hơn rất nhiều. Hầu Tam gần đây rất thần khí, tuy không có chức vị, nhưng đi theo bên người Lục Ly, là tiểu đệ của Lục Ly. Tất cả đội trưởng đều nịnh bợ hắn, điều này khiến hắn cảm giác phi thường sảng khoái. Hắn rất rõ ràng địa vị của mình, Lục Ly cần hắn làm việc, nếu làm việc không tốt, Lục Ly sẽ trực tiếp đưa hắn đến quặng mỏ Viêm Hỏa... Cho nên hắn phi thường có trách nhiệm trong khi làm việc, quan hệ với mấy đội trưởng cũng trở nên tốt hơn, đối đãi với tù binh không mất đi uy nghi nhưng cũng không ngược đãi bọn họ. Nửa tháng sau, càng nhiều tù binh triệu tập lại đây. Những tù binh này đều là đi lính ở nơi khác, đến nơi này, bọn họ cảm giác nơi này là thiên đường. Cộng thêm ảnh hưởng đã từng bị tù binh, đều thật ngoan ngoãn. Trong khoảng thời gian này, Li Kim cũng rất bề bộn, trong lòng hắn hẳn rất khó chịu, nhưng hắn đánh không lại Lục Ly, cộng thêm tất cả quân sĩ đều nghe lời Lục Ly, cho dù trong lòng hắn khó chịu, cũng không có biện pháp, chỉ có thể ngây ngốc ở đây, nghĩ biện pháp điều đi sau. Một tháng sau, Tù Binh Doanh đi vào quỹ đạo, Lục Ly hoàn toàn yên tâm. Lí Kim chủ quản, Hầu Tam giám thị, đám người Hoàng Nha phối hợp, hai trưởng lão trấn thủ, tất cả quy củ đều được lập, chuyện Tù Binh Doanh không cần Lục Ly quan tâm quá nhiều nữa. Lục Ly trở về tòa thành của mình bế quan, bắt đầu tìm hiểu Bác Long Thuật, dù sao tình huống gì Hầu Tam cũng sẽ thông báo hắn trước tiên. Hầu Tam phát triển ít nội tuyến trong đám tù binh, trong quân sĩ cũng có người của hắn, tất cả tình huống của Tù Binh Doanh đều được Hầu Tam theo dõi sít sao. Hầu Tam theo dõi không khác gì Lục Ly theo dõi, trong sơn cốc có động tĩnh gì, không thoát khỏi ánh mắt của Hầu Tam. Nội Vụ Đường có thám tử trong Tù Binh Doanh, vốn Trần Đường chủ còn lo lắng Lục Ly không trấn áp được toàn trường, quản không tốt Tù Binh Doanh, nhưng nhìn thấy tình cảnh hiện giờ, hắn hoàn toàn yên tâm. Lục Ly là một nhân tài, đáng giá bồi dưỡng nghiêm chỉnh. Nếu chiến lực có thể đạt đến Tứ Kiếp, đề cử hắn làm Đường chủ cũng là có thể. Lục Ly không để ý chuyện bên ngoài, hắn vốn không có hứng thú với quyền lực. Lúc trước làm Đại Đế,... quản lý đều đẩy cho người khác. Hắn luôn đùn đẩy chủ quyền cho người khác quen rồi, nhưng hắn biết xem người và dùng người, địa bàn của thủ hạ chưa từng hỗn loạn. Hắn một lòng tìm hiểu Bác Long Thuật, đây là thần kỹ cường đại có thể giúp hắn tiêu thăng chiến lực, việc gì đều không quan trọng bằng tăng chiến lực. Chỉ cần có chiến lực tuyệt đối, mới có thể hoành hành ở thế giới này. Bác Long Thuật bác đại tinh thâm, Lục Ly chỉ nắm giữ được bề ngoài, hắn có được chỉ là tàn quyển. Nếu có công pháp hoàn chỉnh, phỏng chừng cảm ngộ đại thành sẽ càng khó. Hắn tiến vào trạng thái mộng cảnh, vừa tu luyện thần lực, vừa tu luyện linh hồn, vừa tìm hiểu, vừa tu luyện Luyện Cốt Thuật. Đây không phải kỹ năng Lục Ly độc hữu, trên thực tế, linh hồn cường đại đến trình độ nhất định, đều có thể nhất tâm nhị dụng tam dùng. Tu luyện thần lực cần tiến từng bước, linh hồn là tự mình hấp thu linh dược bổ dưỡng, Luyện Cốt Thuật tu luyện lâu như vậy cũng có thể thoải mái khống chế. Thời gian rất nhanh trôi qua, trong nháy mắt đã trôi qua ba tháng. Tù Binh Doanh vẫn tường an vô sự, Địa Ngục Đảo cũng an bình trở lại. Vừa mới trải qua một hồi đại chiến, Địa Ngục Đảo và La Sát Cung đều cần nghỉ ngơi, cần thay máu, giống Lục Ly là loại thay máu tốt lắm. Tù Binh Doanh phi thường an ổn, cao tầng đều rất vui vẻ. Trần Đường chủ phái người đưa tới linh dược tốt nhất, còn có một quyển thần kỹ. Nói đây là Địa Ngục Phủ ban thưởng, mục đích tự nhiên là muốn Lục Ly mang ơn Địa Ngục Phủ, một lòng dốc sức vì Địa Ngục Phủ. Đồ vật này Lục Ly nhận, nhưng Lục Ly vẫn chỉ nhớ nhà, tâm hắn không ở nơi này, mà thổi đến Nghịch Long Cốc, thổi đến Phi Hỏa Đại Lục xa xôi. Địa Ngục Đảo đưa tới thần dược rất không tệ, phần lớn đều bổ dưỡng linh hồn. Linh hồn Lục Ly vẫn luôn rất yếu, nếu không có Long Hồn bảo hộ, hắn cũng không biết chết bao nhiêu lần rồi. Lần này đưa đến thần đan tốt nhất, tu luyện thần lực có trợ giúp phi thường lớn. Thần lực hùng hậu, không thể giúp chiến lực một võ giả tăng lên nhiều lắm. Nhưng không có thần lực hùng hậu, rất nhiều sát chiêu cường đại không thể phóng thích. Như thần thiết của Lục Ly, trước kia cũng không thể phóng xuất ra uy lực cường đại nhất, sử dụng một lần, toàn bộ thần lực đều sẽ dùng hết.
Chương 2967 U Hồn Cốc
Đây còn là mảnh vỡ Thánh Binh, nếu là Đế Binh đầy đủ, thậm chí Thánh Binh kia cần bao nhiêu thần lực mới có thể kích phát? Sợ là võ giả Tứ Kiếp bình thường cũng không thể kích phát uy lực mạnh nhất? Thời gian rất nhanh trôi qua, sau khi trôi qua hơn một tháng, cuộc sống an bình của Lục Ly bị đánh vỡ. Có người đến Tù Binh Doanh, tổng cộng bốn người, sau khi những người này đến đây, cả Tù Binh Doanh đều bùng nổ. Bởi vì người đến, có ba người là võ giả Tứ Kiếp, trong đó còn có Trần Đường chủ của Nội Vụ Đường. Đây không phải trọng điểm, trọng yếu nhất là... đến đây một nữ tử như thiên tiên. Tù Binh Doanh có rất ít nữ tử, cho dù có cũng là loại phi thường xấu xí, bị tra tấn không còn giống người. Nào có cơ hội nhìn thấy mỹ nữ như vậy, ánh mắt tất cả tù binh và quân sĩ trong sơn cốc đều sáng lên. Như con sói đói thấy dê con mỹ vị. Đương nhiên, bọn họ chỉ có thể nhìn, không ai dám lộn xộn, lại không dám biểu lộ ánh mắt có tính xâm lược quá rõ ràng. Vì nữ tử này là võ giả Tứ Kiếp, một đại nhân vật của Địa Ngục Phủ. Mấy tháng trôi qua, thần nữ Địa Ngục Phủ Tô Nguyệt Cầm rốt cục tìm đến cửa. Hơn nữa thoạt nhìn tâm tình không phải quá tốt, giống như đến gây sự... Tô Nguyệt Cầm thật tìm đến cửa gây sự, lần trước thương thế của nàng quá nặng, bị thương căn nguyên, vẫn luôn bế quan dưỡng thương. Thẳng đến mấy ngày hôm trước mới xuất quan. Địa vị thần nữ tôn quý, vừa xuất quan, tự nhiên có người đến an ủi nàng. Rất nhiều người cũng tán gẫu về trận chiến đó. Nhiều là nịnh nọt tán dương, nói chiến lực Tô Nguyệt Cầm cường đại, đánh chết Hạ lão ma. Đương nhiên cũng có người nói lỡ miệng, nói Lục Ly cứu nàng, còn muốn nàng có thời gian đi bái tạ, không thể mất phong độ của thần nữ. Con người Lục Ly này, Tô Nguyệt Cầm vốn đã quên rồi, sau khi bị người khác nhắc nhở mới nhớ ra. Nàng lập tức phái người điều tra mọi chuyện, cũng biết tình huống hiện giờ của Lục Ly. Nàng nhất thời nổi giận lôi đình, trong mắt nàng, Hạ lão ma là bị nàng vận dụng lực lượng cuối cùng đánh chết. Tiểu tặc này vài lần lâm trận đều đào tẩu, căn bản mặc kệ sống chết của nàng. Một người vốn có tội, lại biến thành công thần cứu mạng nàng? Giờ đây còn được đề bạt trọng dụng, Tô Nguyệt Cầm sao nhẫn nhịn nổi? Lập tức, nàng nổi giận đùng đùng truyền tống đến Diêm Vương Thành, tìm Trần Đường chủ dẫn đến Tù Binh Doanh. Tô Nguyệt Cầm cũng tương đối lý trí, không trực tiếp rống to trong sơn cốc, bảo Lục Ly lăn ra hay gì,... Nàng bình tĩnh mang theo ba người tiến vào trong thành. Hầu Tam thấy tình huống không đúng, nhanh như chớp tiến vào tòa thành, cấp báo cho Lục Ly. Sau khi Lục Ly bị kinh động cũng không có kinh hoảng gì, cùng lắm thì không làm thống lĩnh nữa? Kích cuối cùng đánh chết Hạ lão ma thật là hắn động thủ, Tô Nguyệt Cầm cũng không thể lấy oán trả ơn? Hắn sửa sang lại y bào, đi ra đại sảnh của tòa thành, lẳng lặng chờ đợi. Rất nhanh, một mùi thơm đánh úp đến, Tô Nguyệt Cầm mang theo ba người tiến vào trong tòa thành. Sắc mặt Lục Ly bình tĩnh, khom mình hành lễ, nói: - Tham kiến nữ thần, tham kiến hai vị đại nhân, tham kiến Trần Đường chủ. Sau khi Hầu Tam hành lễ, cảm thấy không khí không đúng lắm, lặng yên ra ngoài, nhường lại đại sảnh cho mọi người. Tô Nguyệt Cầm không chút biểu cảm ngồi lên chủ vị, một luồng thần lực bay ra, mở ra cấm chế tòa thành. Sau đó, nàng lạnh mắt nhìn Lục Ly, nói: - Lục Tứ, ngươi biết tội chứ? Sắc mặt Lục Ly vẫn bình tĩnh, đứng thẳng thân mình, lạnh lùng nói: - Không biết thần nữ nói chuyện gì? Lục mỗ không biết mình phạm tội gì? Hừ! Trên người Tô Nguyệt Cầm nổi lên sát ý cuồn cuộn, lạnh giọng nói: - Hai lần lâm trận bỏ chạy, sau khi thần nữ ra lệnh, ngươi còn dám kháng lệnh? Sau đó mạo nhận chiến công, nói là ngươi đánh chết Hạ lão ma? Da mặt ngươi cũng đủ dày, vị trí thống lĩnh này ngồi thoải mái chứ? - Không thoải mái! Ngữ khí của Lục Ly thật bình tĩnh, lạnh lùng nói: - Một mệnh lệnh của thần nữ, lập tức có thể diệt cả ta. Về chuyện thần nữ nói... đúng là có thật, ta xác thực đã chạy thoát, không chạy ta sẽ chết. Chiến lực của Hạ lão ma quá mạnh, chẳng lẽ thần nữ muốn ta đi chịu chết, ta nhất định phải đi chịu chết sao? Mặt khác, giết chết Hạ lão ma thật sự là ta, một kích cuối cùng của thần nữ đánh Hạ lão ma trọng thương, nhưng vẫn không chết. Nếu không phải ta ra tay, giờ đây, thần nữ có thể bình yên ngồi ở đây sao? Ta nhớ rõ thi thể Hạ lão ma có mang về đây? Ngươi có thể đi nhìn xem, hắn là chết bởi công kích của ta hay là công kích của ngươi? Ách... Tô Nguyệt Cầm ngẩn ra, vốn nàng nghĩ vừa bị hỏi tội, Lục Ly khẳng định sợ đến mức tè ra quần? Lại không ngờ rằng, biểu cảm của Lục Ly không hề đổi sắc, còn nói lí lẽ, nói đến nàng không thể phản bác. Ánh mắt nàng nhìn sang một trưởng lão, trưởng lão kia là đi đến cứu viện nàng. Trưởng lão kia hồi tưởng, truyền âm nói: - Thần nữ, căn cứ vào phân tích thi thể, Hạ lão ma hình như không phải chết dưới Thiên Vũ Kiếm, đầu hắn bị đập nát, bị lực lượng kịch liệt đập vỡ, hẳn là bị Lục Tứ giết chết. Tô Nguyệt Cầm trầm mặc, có hơi xấu hổ, rất nhanh thẹn quá hóa giận. Nàng là đến vấn tội, lại bị Lục Ly chặn họng. Lục Ly lâm trận bỏ chạy là có tội, nhưng cứu nàng cũng là sự thật... Tuy Lục Ly chỉ ăn may, nàng không đánh Hạ lão ma trọng thương, Lục Ly sẽ không thể giết Hạ lão ma, nhưng sự thật chính là sự thật. Điều này khiến Tô Nguyệt Cầm có cảm giác uất nghẹn, có loại cảm giác bị người đánh mà không có chỗ nói lí lẽ. Nàng hít mạnh hai hơi, đôi mắt vừa chuyển, nói: - Ta không quan tâm Hạ lão ma có phải do ngươi giết không, ngươi kháng mệnh đã là trọng tội, thấy chết không cứu, kháng mệnh bất tôn, bằng vào hai điều này đủ đánh chết ngươi rồi. - Ha ha ha! Lục Ly cười ha hả, vẻ mặt kiệt ngạo bất tuân nói: - Đánh chết? Ta cứu ngươi, ngươi lại muốn giết ta? Ngươi cho rằng ngươi là thần nữ thì có thể nắm trong tay sinh tử của bất kể người nào sao? Ngươi cho là chỉ cần là người của Địa Ngục Phủ, đều phải thay ngươi đi chết sao?
Chương 2968 U Hồn Cốc
- Ngươi cho rằng ngươi ra lệnh một tiếng, vô số người đều phải quỳ gối trước mặt ngươi sao? Được rồi, ngươi giết đi, ngươi giết ta đi, ta thật muốn xem thử... việc thần nữ của Địa Ngục Phủ lấy oán trả ơn, đánh chết ân nhân cứu mạng của mình truyền ra ngoài, ngươi làm sao còn cao cao tại thượng ở La Sát Hải này nữa? - Làm càn! Mấy trưởng lão không nhịn được lên tiếng răn dạy. Lục Ly thật ngông cuồng, nếu là tình huống khác, hắn phỏng chừng một chưởng đánh đến. Giờ đây, cục diện này hắn không thể động thủ, nếu không, thật truyền ra ngoài chuyện Địa Ngục Phủ lấy oán trả ơn. - Muốn chết sao! Sát khí trên người Tô Nguyệt Cầm càng ngày càng nồng đậm, tươi cười lạnh lùng, Thiên Vũ Kiếm xuất hiện trong tay nàng, muốn bổ một kiếm lên người Lục Ly. - Thần nữ đừng xúc động! Một trưởng lão lập tức truyền âm nói: - Lục Tứ chỉ là một nhân vật nhỏ, giết hắn đích xác ảnh hưởng uy danh của người. Mọi người của Địa Ngục Phủ hiện giờ đều biết hắn cứu người, người giết hắn, thanh danh của người sẽ không được tẩy sạch sẽ, mọi người ở đây đều đã nhìn thấy người rồi, trừ phi giết sạch mọi người ở đây... Vù vù! Tô Nguyệt Cầm không ngừng hít sâu, bắt buộc mình tỉnh táo lại. Trưởng lão này nói rất đúng, một nhân vật nhỏ như Lục Ly, giết hắn ý nghĩa không lớn, ngược lại ảnh hưởng rất lớn thanh danh của nàng. Lục Ly đánh cược là đám người Tô Nguyệt Cầm không dám giết hắn. Hắn vốn không để ý vị trí thống lĩnh gì, càng không muốn tiếp tục ở đây. Hắn bình tĩnh nói: - Thần nữ, hai vị trưởng lão, Trần Đường chủ, sự kiện đó, ta xác thực cũng có lỗi, cho nên Địa Ngục Phủ này ta không còn mặt mũi ở lại. Mong chư vị thả ta đi, ta cũng sẽ rời khỏi La Sát Hải, tìm một địa phương nho nhỏ sinh sống. Lục Ly không phải lấy lui làm tiến, mà thật sự muốn chạy. Tô Nguyệt Cầm đã tìm đến cửa, ắt hẳn về sau hắn sẽ sống không dễ dàng, một khi đã như vậy thì phải rời khỏi đây, nếu không về sau khẳng định bị đùa chết. Ách... Trần Đường chủ và hai trưởng lão ngẩn ra, bọn họ trở nên chần chờ. Lục Ly đắc tội Tô Nguyệt Cầm, thả hắn rời đi cũng là chuyện tốt, miễn cho ngày nào đó Tô Nguyệt Cầm nổi giận giết hắn, đến lúc đó ảnh hưởng cũng không tốt. Ha hả! Tô Nguyệt Cầm nở nụ cười, nàng không nói gì, xoay người ra ngoài, sau khi mở ra cấm chế, nàng xoay người nói: - Lục thống lĩnh, đừng lo lắng, về sau ta sẽ không tìm ngươi gây sự, ngươi an tâm ở Địa Ngục Phủ này đi. Nội tâm Lục Ly trầm xuống, xem ra Tô Nguyệt Cầm đã phi thường bạo nộ rồi, không muốn để hắn rời khỏi, xem tình huống, muốn ân thầm hãm hại hắn. Quả nhiên! Tô Nguyệt Cầm mang theo hai trưởng lão, truyền tống về Địa Ngục Thành. Tô Nguyệt Cầm lập tức hạ lệnh Trần Đường chủ, nói: - Trần Đường chủ, mấy ngày nay phái người theo dõi hắn, đừng để hắn chạy mất, qua vài ngày ta sẽ điều hắn đi. - Điều đi? Đi đâu? Trần Đường chủ hơi kinh ngạc, khóe miệng Tô Nguyệt Cầm lộ ra tia cười lạnh: - Hắn muốn chạy sao? Không dễ dàng như vậy, ta phải điều hắn đi U Hồn Cốc, để hắn chơi vui trong đó! - U Hồn Cốc? Thân mình Trần Đường chủ run lên, cảm giác cả người hơi phát lạnh, xem ra, về sau ngày vạn lần đừng đắc tội thần nữ, nếu không sẽ chết thật thảm... Địa Ngục Đảo có vài di tích, một ít bí cảnh, hư không toái địa, bí cảnh,... U Hồn Cốc là cửa vào hư không toái địa. U Hồn Cốc rất nổi tiếng ở Địa Ngục Đảo, thậm chí còn nổi danh lừng lẫy ở La Sát Hải. U Hồn Cốc nối liền U Hồn Giới, đó là một nơi hư không toái địa cường đại. Nơi có có rất nhiều tồn tại đáng sợ, cũng có rất nhiều thiên tài địa bảo. U Hồn Cốc là nơi liên thông U Hồn Giới. U Hồn Cốc có rất nhiều kết giới cường đại, nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ có tồn tại kỳ dị lao tới. Quân sĩ trấn thủ nơi U Hồn Cốc đáng thương nhất, ai cũng không biết khi nào sẽ chết. Tô Nguyệt Cầm muốn triệu tập Lục Ly đi U Hồn Cốc là muốn giết chết Lục Ly. Người chết ở U Hồn Cốc có nhiều lắm, người bị triệu tập đến đó hoặc là thất bại, hoặc là đắc tội người khác, hoặc là người làm sai chuyện gì. Hàng năm nơi đó đóng quân trên vạn, nhưng gần như mỗi mười năm, sẽ bổ sung thêm một nửa. Bởi vì có một nửa bị chết bên trong. Đừng nói quân sĩ bình thường, cho dù là thống lĩnh hay trưởng lão đều thỉnh thoảng chết mấy người. Thần nữ ở Địa Ngục Phủ kỳ thật không phải chức vị, nhưng địa vị thật đặc thù, nhất là Tô Nguyệt Cầm còn là cháu gái của phủ chủ, lời nói của nàng đương nhiên phi thường có phân lượng. Đừng nói Trần Đường chủ, cho dù là trưởng lão bình thường cũng sẽ không ngỗ nghịch nàng. Đương nhiên, Tô Nguyệt Cầm làm việc cũng xem như có chừng mực, sẽ không làm ra chuyện thật vô liêm sỉ. Như lúc này, việc này mọi người đều không cảm thấy quá đáng. Lục Ly lâm trận bỏ chạy vốn là tội lớn, tuy cuối cùng cơ duyên xảo hợp cứu được thần nữ, nhưng mọi người thấy Lục Ly không phải tuyệt đối trung thành với Địa Ngục Phủ. Nhất là vừa rồi Lục Ly còn nói muốn rời khỏi Địa Ngục Phủ. Mọi người không nhìn thuận mắt Lục Ly, một võ giả nho nhỏ thôi, chết thì chết. Người U Hồn Cốc nhiều như vậy, cũng chỉ có một ít người sống sót, nếu Lục Ly có thể sống, cũng xem như bản lĩnh của hắn. Tô Nguyệt Cầm trở về, Trần Đường chủ lập tức an bài người theo dõi Lục Ly, không thể để hắn trốn thoát. Đến lúc đó, Tô Nguyệt Cầm trách tội, hắn sẽ có phiền toái lớn. Chỉ qua một ngày, Lục Ly đã nhận ra có người theo dõi. Hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, có thể cảm giác tình huống gần đó. Hắn có thể phát hiện có người bí mật theo dõi hắn, hơn nữa không phải một hai người, có khi hơn mười người. Thậm chí hắn còn cảm giác có một hơi thở như có như không tập trung vào hắn, hẳn là một trong hai trưởng lão trấn thủ kia. Đi không được rồi! Lục Ly nhíu mày, nhưng hắn không lo lắng Tô Nguyệt Cầm sẽ đánh chết hắn. Tô Nguyệt Cầm không dám mạo hiểm, sẽ không quang minh chính đại giết chết hắn, chỉ âm thầm tính kế hắn. Tiếp theo, hắn phải phòng hộ thật tốt, cẩn thận tránh né đao đâm sau lưng. Hắn tìm gặp Hầu Tam, để Hầu Tam bí mất chú ý, theo dõi sít sao tình huống trong Tù Binh Doanh, cẩn thận có người muốn làm bậy.
Chương 2969 Minh thăng ám hàng
Hắn suy nghĩ nhiều rồi, tuy Tô Nguyệt Cầm muốn hại hắn, cũng không đến mức hại cả Tù Binh Doanh. Mười ngày kế tiếp cũng không có chuyện gì xảy ra. Đến ngày thứ mười, Trần trưởng lão mang theo một đội quân sĩ đến, tuyên bố bổ nhiệm hắn vào vị trí mới. Nói hay lắm, nói Lục Ly lúc trước có công, trong khoảng thời gian này làm việc cần cù chăm chỉ ở Tù Binh Doanh, quản lý nơi này phi thường tốt, cho nên quyết định thăng quan cho hắn, đi đến một nơi làm Đại thống lĩnh, bổng lộc tăng lên gấp mấy lần. - U Hồn Cốc... Hầu Tam nghe thấy ba chữ như thế, thân mình run rẩy. Lục Ly liếc mắt nhìn hắn, lập tức truyền âm hỏi: - Đó là nơi nào? Rất khủng bố sao? - Nơi khủng bố nhất Địa Ngục Đảo! Hầu Tam hít sâu mấy hơi, truyền âm nói: - Nơi này là cửa ra vào một hư không toái địa, bên trong có rất nhiều tồn tại tà dị, hàng năm quân sĩ phỏng chừng chết đi không ít. Thần nữ... không có hảo ý, muốn hại chết ngươi! Minh thăng ám hàng! Ngoài sáng thì Lục Ly thăng quan, được nhiều ưu đãi, người ngoài không còn lời nào có thể nói đi. Đưa Lục Ly đi U Hồn Cốc, kĩ năng của Lục Ly không bằng người khác, nếu chết trong đó, mọi người cũng không thể nói Tô Nguyệt Cầm nửa câu. - Thật biết tính kế! Sắc mặt Lục Ly âm trầm, trong lòng nghĩ, nếu biết sớm như vậy, ngày đó hắn đã tát chết Tô Nguyệt Cầm, hoặc kẹp chết nàng, hoặc cưỡng bức nàng. Hắn nhìn thấy Trần Đường chủ mang theo một đội người, nội tâm cười khổ. U Hồn Cốc này sợ là hắn không đi cũng phải đi, đây là quân lệnh, quân lệnh như núi, kết cục kháng mệnh Trần Đường chủ có quyền chém giết hắn tại chỗ. Lục Ly nhìn lướt qua Hầu Tam, hỏi: - Hầu Tam, ngươi đi theo ta hay ở lại nơi này? Khóe miệng Hầu Tam co rúm lại, nội tâm cũng phi thường rối rắm. Đi theo Lục Ly, có thể sẽ chết thảm ở nơi U Hồn Cốc kia. Nếu không đi, tiếp tục ở đây cũng thật khó lăn lộn. Lục Ly vừa đi, khẳng định Lí Kim sẽ làm thống lĩnh. Hắn là tiểu đệ của Lục Ly, sẽ có trái cây ngon ăn sao? Nói không chừng sẽ bị Lí Kim mượn đao giết người giết chết. - Lão Đại, ta đi theo ngươi! Hầu Tam cắn chặt răng, truyền âm nói. Đi theo Lục Ly còn có đường sống, ở lại nơi này, cho dù không chết cũng là sống không bằng chết. Lục Ly hơi gật đầu, nhìn Trần Đường chủ nói: - Trần Đường chủ, có thể đi U Hồn Cốc, nhưng ta muốn mang theo Hầu Tam, có thể cho hắn vị trí phó thống lĩnh không? - Chuyện này... Trần Đường chủ trầm ngâm một lát, nói: - Phó thống lĩnh thì ta không có quyền lợi này, đại đội trưởng vẫn là có thể. - Đi thôi! Lục Ly chỉ cần mang theo Hầu Tam, vị trí gì cũng không quan trọng. Nếu hắn có thể lăn lộn ở U Hồn Cốc, Hầu Tam tự nhiên nước lên thuyền lên, hắn không thể lăn lộn, cho dù Hầu Tam làm thống lĩnh cũng vô dụng. - Việc này không thể chậm trễ, chúng ta đi thôi! Trần Đường Chủ thấy Lục Ly rất phối hợp, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Nếu Lục Ly đại náo, cuối cùng khẳng định vẫn có thể trấn áp, nhưng sẽ có phiền toái, dù sao phải chú ý ảnh hưởng. - Lí Kim, chuyện nơi này ngươi tạm thời quản lý! Trần Đường chủ phất tay, Lí Kim nhất thời mừng rỡ, tạm thời quản lý, vậy vị trí thống lĩnh không chạy khỏi tay được. Đám người Hoàng Nha tỏ ra chua sót, Lục Ly đi rồi, bọn họ ngày sau có lẽ cũng không dễ dàng sống qua ngày. Lục Ly, Hầu Tam đi theo Trần Đường chủ đến Diêm Vương Thành, sau đó Trần Đường chủ mang bọn họ đi Truyền Tống Trận, trực tiếp truyền tống đi U Hồn Cốc. Lần này truyền tống khá xa, ước chừng truyền tống hơn hai giờ, Lục Ly xuất hiện trong một tòa thành, trong tòa thành này còn có một đội quân sĩ trấn thủ. Trần Đường chủ đưa ra lệnh bài, một quân sĩ mang theo bọn họ đi ra ngoài. Thần niệm Lục Ly lập tức phát ra, tra xét tình huống trong U Hồn Cốc. Hôn ám! Bên ngoài có một khe sâu thật lớn, hai bên đều là núi non cao ngất, phía trên núi non có bạch quang nhàn nhạt, rõ ràng có kết giới bao trùm. Không trung nơi này rất hôn ám, cảm giác không khí thật trầm lặng. Bọn họ ở cửa sơn cốc, phụ cận có hơn một ngàn tòa thành và nhà trệt. Càng đi sâu vào sơn cốc, càng cảm thấy hôn ám. Có một hơi thở tà dị, lạnh như băng, truyền đến từ chỗ sâu sơn cốc, âm trầm, khiến người ta không thoải mái. Bên trong sơn cốc có mấy trăm quân sĩ tuần tra, càng nhiều quân sĩ ở nhà trệt và tòa thành. Giờ đây, Trần Đường chủ mang theo hắn đi đến một tòa thành thật lớn. - Phiền phức... Lục Ly tra xét một trận, khóe miệng lộ ra chút chua sót, toàn bộ nơi này đều bị kết giới cường đại bao phủ. Kết giới này vừa nhìn đã biết không thể phá vỡ. Nói cách khác! Nếu hắn muốn rời khỏi nơi này, chỉ có thể đi từ trong Truyền Tống Trận trong tòa thành. Những tòa thành này đều có quân sĩ bảo hộ, không có mệnh bài không thể đến gần. Lén trốn khỏi nơi này là không có khả năng, hoặc tiếp tục ngây ngốc ở đây, hoặc nghĩ biện pháp điều đi. Bằng không căn bản không có khả năng sống sót, càng đừng nói rời khỏi Địa Ngục Đảo. Đến U Hồn Cốc hơn mười ngày, Lục Ly và Hầu Tam tìm hiểu rất nhiều tin tức, cũng biết tình huống chỗ U Hồn Cốc. U Hồn Cốc này là một nơi tuyệt địa, cũng là một bảo địa, nơi này nguy cơ và kỳ ngộ cùng tồn tại. Hư không toái địa! Đây là một địa hình thật kỳ dị, bên trong tương đương một tiểu thế giới, nhưng không giống thế giới bình thường, chuẩn xác mà nói, nơi đó là một thế giới phá vỡ mọi giới hạn, là một thế giới không trọn vẹn. Pháp tắc thế giới nơi này không hoàn chỉnh, có rất nhiều nơi kỳ dị khủng bố, có hư không toái địa không có ánh sáng, có nơi không có không khí, có nơi chỉ có tiêu phong hung tàn, có nơi chỉ toàn là vật tà dị, còn có nơi có tồn tại yêu nghiệt quỷ quái... Hư không toái địa bởi vì pháp tắc không toàn diện, cho nên chuyện kỳ lạ gì cũng có thể xảy ra. Bên trong xuất hiện một ít bảo vật thần kỳ, nghĩa là, hết thảy đều có khả năng ở nơi này. U Hồn Giới là một tồn tại kỳ dị. Bên trong có rất nhiều thần dược thần vật, nhưng cũng có rất nhiều tồn tại tà dị.
Chương 2970 Tà Ma
Mỗi một thời gian, tồn tại tà dị này sẽ lao ra. Quân sĩ nơi này bởi trấn thủ những tồn tại tà dị này. Địa Ngục Phủ cần tài nguyên bên trong, nơi này phải có người trấn thủ, nếu tồn tại kỳ dị chạy ra ngoài, sẽ làm loạn cả Địa Ngục Đảo. Lục Ly là một Đại thống lĩnh, nghe ra chức vị Đại thống lĩnh dường như cao hơn thống lĩnh, nhưng Lục Ly phát hiện, chức vị này của hắn không là gì... U Hồn Cốc có trên vạn quân sĩ, chia làm mười chiến doanh, có mười thống lĩnh. Theo đạo lý, mỗi thống lĩnh đều do hắn quản. Trên thực tế lại không phải. Tất cả thống lĩnh nơi này đều do trưởng lão quản lý, Lục Ly chỉ là lão Đại trên danh nghĩa, lão đạo thực tế là trưởng lão kia. Nơi này quan trọng như thế, Địa Ngục Đảo tự nhiên sẽ phái cường giả đến trấn thủ. Trưởng lão nơi này có đến mười người, chín trưởng lão bình thường không quản chuyện, chỉ có một trưởng lão quản lý sự vụ hằng ngày. Nếu trưởng lão này cũng không quản chuyện, Lục Ly sẽ là lão Đại nơi này, mười thống lĩnh đều nghe lệnh hắn. Nhưng những trưởng lão trực tiếp quản lý mười thống lĩnh, Lục Ly sẽ bị mất quyền lực. Trưởng lão ở trên hắn đắc tội không nổi, là võ giả Tứ Kiếp, thống lĩnh phía dưới ai cũng không xem trọng hắn. Tuy mặt ngoài khách khí với hắn, nhưng trong lòng đều vô cùng khinh thường, thậm chí còn có người lộ vẻ giễu cợt, căn bản không đặt hắn vào mắt. Lục Ly vốn còn tưởng giống Tù Binh Doanh, lợi dụng thủ đoạn cường đại trấn phục thủ hạ, nhưng sau khi nhìn thấy tình huống này, hắn cũng lười quản. Trên có trưởng lão trấn áp, dưới có thống lĩnh không nghe lệnh, cho dù hắn cưỡng ép trấn án cũng vô ích. So với lãng phí thời gian, không bằng hắn tránh trong tòa thành của mình, an tĩnh tu luyện. Hắn an bài Hầu Tam làm đại đội trưởng, quản lý hơn trăm người, chuyện còn lại không cần quản. Trưởng lão thực quyền nơi này, Dương trưởng lão, còn có mười thống lĩnh thấy Lục Ly không tranh quyền gì, cũng không gây khó dễ Hầu Tam. Vẫn phải nể mặt Lục Ly một chút, nếu không Lục Ly gây loạn, bọn họ cũng sẽ phiền phức. Tô Nguyệt Cầm điều Lục Ly đến đây, chuyện sau đó cũng không quản nữa, cũng không hỏi thăm người nơi này, cũng không sai người giết Lục Ly,... Đối với nàng, hãm hại Lục Ly một phen mới đủ hả giận. Nếu Lục Ly có thể sống sót trong U Hồn Cốc thì đó là bản lĩnh của hắn. Lục Ly lúc đầu còn ra ngoài lúc giờ mão, sau nửa tháng cũng không xuất môn. Dù sao thống lĩnh và Dương trưởng lão cũng không muốn nhìn thấy hắn, hắn không xuất hiện, bọn họ còn vui vẻ hơn. Hắn chỉ cần tu luyện trong tòa thành là được rồi. Bác Long Thuật của hắn sắp đại thành rồi, chỉ cần sau khi tìm hiểu đại thành, phóng xuất ra lực lượng gấp mười, võ giả Tứ Kiếp bình thường hắn cũng có chiến lực đấu một trận. Nơi này nguy hiểm như vậy, Tô Nguyệt Cầm có thể phái người ám toán hắn không? Đây còn chưa biết được, cho nên Lục Ly phải mau chóng tăng chiến lực, sau khi bảo toàn tánh mạng, còn phải nghĩ biện pháp rời khỏi Địa Ngục Đảo. Ở Tù Binh Doanh thật an nhàn, Hầu Tam còn chuẩn bị bí mật kiếm thần thạch từ Hắc Viêm Hỏa Tinh, buôn bán lời thần thạch mới có thể phái người đi tra xét tin tức của hai người Tần Chiến và Cam Lâm. Hiện tại mọi chuyện đều biến thành hoa trong kính, ngay cả mạng nhỏ của mình cũng khó giữ. Lục Ly chỉ có thể đặt chuyện này trong lòng, hết sức chăm chú tu luyện. Sau khi tu luyện hơn nửa tháng, Lục Ly bừng tỉnh lại, Dương trưởng lão phái người đến gọi hắn, để hắn đi theo người của hai doanh, tiến vào trong U Hồn Giới thanh trừ tà ma. - Thanh trừ tà ma? Chẳng lẽ Tô Nguyệt Cầm quyết định động thủ với ta? Lục Ly nhướng mày, việc này đã oan uổng Tô Nguyệt Cầm, là Dương trưởng lão thấy Lục Ly quá an nhàn, muốn để hắn đi làm chút chuyện. Tà ma của U Hồn Giới thỉnh thoảng sẽ xuất hiện. Quân sĩ nơi này cũng sẽ đi vào trong thanh trừ một vài tà ma, mặt khác cũng đi vào thu hoạch ít thần dược. Quân lệnh như núi, Lục Ly không dám kháng cự, đi ra bên ngoài, đi theo quân sĩ hai doanh xuất chiến. - Bái kiến Đại thống lĩnh! Hai thống lĩnh mang theo đại quân, đã sớm đứng đợi. Nhìn thấy Lục Ly khoan thai đến, ánh mắt đều lộ ra chút bất mãn, tùy ý chắp tay, xem như hành lễ. - Đi thôi! Lục Ly lạnh lùng phất tay áo, hai thống lĩnh này, một họ Hoàng, một họ Tào, đều là Tam Kiếp đỉnh phong. Hoàng thống lĩnh lớn tuổi hơn, Tào thống lĩnh vẫn còn trẻ tuổi, đương nhiên vẫn lớn hơn Lục Ly nhiều. Hơn hai ngàn người tiến vào chỗ sâu U Hồn Cốc. Chiến lực quân sĩ nơi này đều xem như không tồi, mới có thể sống sót ở đây lâu như vậy. Lục Ly ở trong đám quân, đi theo đại bộ đội vào chỗ sâu U Hồn Cốc, ở tận cùng sơn cốc có một truyền tống môn thật lớn. Đại môn này còn có rất nhiều thần văn. Lục Ly còn quan sát được bên ngoài ít nhất bố trí mười tầng kết giới, hẳn là phòng ngừa Tà Ma xông kích. - Đi vào, tự do khai chiến! Bàn tay to của Hoàng thống lĩnh vung lên, quân sĩ phía trước nhảy vào trong truyền tống môn, từng đội quân sĩ theo sát phía sau, đi vào không ngừng. Sau khi quân sĩ đi vào hơn phân nửa, Hoàng thống lĩnh chắp tay với Lục Ly, nói: - Đại thống lĩnh, chúng ta cũng đi thôi! Lục Ly hơi gật đầu, đi theo hai thống lĩnh nhảy vào truyền tống môn. Vừa tiến vào, Lục Ly lập tức cảm giác không đúng. Một khí tức lạnh lẽo như băng hàn bao phủ hắn, khiến hắn cảm thấy cả người run lên, gần đó đều là tiếng nổ mạnh, rất nhiều quân sĩ đang khai chiến. Lục Ly lần đầu kiến thức tà ma trong hư không toái địa, đây thật đúng là tà ma quỷ quái. Khắp nơi đều hôn ám, bùn đất nơi này đều là màu đen, không có bao nhiêu cây cối, linh khí thiên địa loãng đến đáng sợ, nơi nơi đều là hài cốt. Nơi này tạo cảm giác như địa ngục với Lục Ly. Gần đó có một rừng rậm tối đen, trong rừng rậm còn có một sinh vật quỷ dị lao tới. Cả người đám sinh vật quỷ dị này đen thui, nửa người dưới là thú thể, giống như bò cạp, nửa người trên là thân người, cả khuôn mặt hung tợn, như là lệ quỷ. Trong miệng tà ma phun ra dòng khí màu đen, tốc độ như gió, đuôi bọn họ có thể phóng ra gai độc, miệng phun ra độc vật, hai tay còn có kìm sắc bén, chưa giao chiến, chỉ nhìn bề ngoài đã khiến trái tim người ta băng giá.
Chỉ cần trong sơn cốc không xuất hiện náo động, việc còn lại bọn họ đều sẽ không quản. Mấy ngày kế tiếp Lục Ly bề bộn nhiều việc, thân là thống lĩnh, hắn không thể không quản lý. Bận rộn mấy ngày nay là vì thoải mái về sau. Hắn phải lập quy tắc, để cho tù binh thực hiện nghiêm cẩn các quy tắc. Mỗi ngày hắn đều mang theo Hầu Tam bên người, đây là đối trưởng trọng điểm hắn bồi dưỡng. Về sau hoàn mỹ chấp hành ý chí của hắn, thay hắn quản lý Tù Binh Doanh. Mặt khác, Hoàng Nha cũng biết làm việc, Lục Ly cũng trọng điểm bồi dưỡng, chung quy vẫn cần vài người làm việc, nếu không hắn sẽ mệt chết. Trước mắt, tù binh chỉ có mấy ngàn người, không có cường giả, phi thường dễ quản lí. Lục Ly cũng cường điệu quy củ, chỉ cần tù binh nghe lời, không được đánh mắng, còn cho bọn họ thời gian nghỉ ngơi. Mặt khác, Lục Ly truyền lại một tín hiệu cho tất cả tù binh... hắn sẽ đi Trưởng Lão Đường, xin thời gian đi lính của tù binh, cân nhắc theo tội trạng để xác định mức hình phạt. Tỷ như đi lính mười vạn năm, một vạn năm, mấy ngàn năm,... nếu biểu hiện tốt còn có thể giảm hình phạt. Loại chuyện này, Lục Ly tự nhiên không làm chủ được, hắn cũng biết rất khó trình báo. Hắn làm như vậy để tạo hy vọng cho đám tù binh, một người một khi có hy vọng mới có thể kiên cường sống sót, bằng không ngày qua ngày khổ dịch, sẽ khiến bọn họ tìm chết hoặc bạo động. Lục Ly truyền tín hiệu này ra ngoài, nhóm tù binh lập tức trở nên hưng phấn, cộng thêm khoảng thời gian này Lục Ly nghiêm khắc yêu cầu, quân đội đã không tự đánh ngược đãi, làm nhục bọn họ. Tinh thần nhóm tù binh rõ ràng tốt hơn nhiều, hiệu suất cũng cao hơn rất nhiều. Hầu Tam gần đây rất thần khí, tuy không có chức vị, nhưng đi theo bên người Lục Ly, là tiểu đệ của Lục Ly. Tất cả đội trưởng đều nịnh bợ hắn, điều này khiến hắn cảm giác phi thường sảng khoái. Hắn rất rõ ràng địa vị của mình, Lục Ly cần hắn làm việc, nếu làm việc không tốt, Lục Ly sẽ trực tiếp đưa hắn đến quặng mỏ Viêm Hỏa... Cho nên hắn phi thường có trách nhiệm trong khi làm việc, quan hệ với mấy đội trưởng cũng trở nên tốt hơn, đối đãi với tù binh không mất đi uy nghi nhưng cũng không ngược đãi bọn họ. Nửa tháng sau, càng nhiều tù binh triệu tập lại đây. Những tù binh này đều là đi lính ở nơi khác, đến nơi này, bọn họ cảm giác nơi này là thiên đường. Cộng thêm ảnh hưởng đã từng bị tù binh, đều thật ngoan ngoãn. Trong khoảng thời gian này, Li Kim cũng rất bề bộn, trong lòng hắn hẳn rất khó chịu, nhưng hắn đánh không lại Lục Ly, cộng thêm tất cả quân sĩ đều nghe lời Lục Ly, cho dù trong lòng hắn khó chịu, cũng không có biện pháp, chỉ có thể ngây ngốc ở đây, nghĩ biện pháp điều đi sau. Một tháng sau, Tù Binh Doanh đi vào quỹ đạo, Lục Ly hoàn toàn yên tâm. Lí Kim chủ quản, Hầu Tam giám thị, đám người Hoàng Nha phối hợp, hai trưởng lão trấn thủ, tất cả quy củ đều được lập, chuyện Tù Binh Doanh không cần Lục Ly quan tâm quá nhiều nữa. Lục Ly trở về tòa thành của mình bế quan, bắt đầu tìm hiểu Bác Long Thuật, dù sao tình huống gì Hầu Tam cũng sẽ thông báo hắn trước tiên. Hầu Tam phát triển ít nội tuyến trong đám tù binh, trong quân sĩ cũng có người của hắn, tất cả tình huống của Tù Binh Doanh đều được Hầu Tam theo dõi sít sao. Hầu Tam theo dõi không khác gì Lục Ly theo dõi, trong sơn cốc có động tĩnh gì, không thoát khỏi ánh mắt của Hầu Tam. Nội Vụ Đường có thám tử trong Tù Binh Doanh, vốn Trần Đường chủ còn lo lắng Lục Ly không trấn áp được toàn trường, quản không tốt Tù Binh Doanh, nhưng nhìn thấy tình cảnh hiện giờ, hắn hoàn toàn yên tâm. Lục Ly là một nhân tài, đáng giá bồi dưỡng nghiêm chỉnh. Nếu chiến lực có thể đạt đến Tứ Kiếp, đề cử hắn làm Đường chủ cũng là có thể. Lục Ly không để ý chuyện bên ngoài, hắn vốn không có hứng thú với quyền lực. Lúc trước làm Đại Đế,... quản lý đều đẩy cho người khác. Hắn luôn đùn đẩy chủ quyền cho người khác quen rồi, nhưng hắn biết xem người và dùng người, địa bàn của thủ hạ chưa từng hỗn loạn. Hắn một lòng tìm hiểu Bác Long Thuật, đây là thần kỹ cường đại có thể giúp hắn tiêu thăng chiến lực, việc gì đều không quan trọng bằng tăng chiến lực. Chỉ cần có chiến lực tuyệt đối, mới có thể hoành hành ở thế giới này. Bác Long Thuật bác đại tinh thâm, Lục Ly chỉ nắm giữ được bề ngoài, hắn có được chỉ là tàn quyển. Nếu có công pháp hoàn chỉnh, phỏng chừng cảm ngộ đại thành sẽ càng khó. Hắn tiến vào trạng thái mộng cảnh, vừa tu luyện thần lực, vừa tu luyện linh hồn, vừa tìm hiểu, vừa tu luyện Luyện Cốt Thuật. Đây không phải kỹ năng Lục Ly độc hữu, trên thực tế, linh hồn cường đại đến trình độ nhất định, đều có thể nhất tâm nhị dụng tam dùng. Tu luyện thần lực cần tiến từng bước, linh hồn là tự mình hấp thu linh dược bổ dưỡng, Luyện Cốt Thuật tu luyện lâu như vậy cũng có thể thoải mái khống chế. Thời gian rất nhanh trôi qua, trong nháy mắt đã trôi qua ba tháng. Tù Binh Doanh vẫn tường an vô sự, Địa Ngục Đảo cũng an bình trở lại. Vừa mới trải qua một hồi đại chiến, Địa Ngục Đảo và La Sát Cung đều cần nghỉ ngơi, cần thay máu, giống Lục Ly là loại thay máu tốt lắm. Tù Binh Doanh phi thường an ổn, cao tầng đều rất vui vẻ. Trần Đường chủ phái người đưa tới linh dược tốt nhất, còn có một quyển thần kỹ. Nói đây là Địa Ngục Phủ ban thưởng, mục đích tự nhiên là muốn Lục Ly mang ơn Địa Ngục Phủ, một lòng dốc sức vì Địa Ngục Phủ. Đồ vật này Lục Ly nhận, nhưng Lục Ly vẫn chỉ nhớ nhà, tâm hắn không ở nơi này, mà thổi đến Nghịch Long Cốc, thổi đến Phi Hỏa Đại Lục xa xôi. Địa Ngục Đảo đưa tới thần dược rất không tệ, phần lớn đều bổ dưỡng linh hồn. Linh hồn Lục Ly vẫn luôn rất yếu, nếu không có Long Hồn bảo hộ, hắn cũng không biết chết bao nhiêu lần rồi. Lần này đưa đến thần đan tốt nhất, tu luyện thần lực có trợ giúp phi thường lớn. Thần lực hùng hậu, không thể giúp chiến lực một võ giả tăng lên nhiều lắm. Nhưng không có thần lực hùng hậu, rất nhiều sát chiêu cường đại không thể phóng thích. Như thần thiết của Lục Ly, trước kia cũng không thể phóng xuất ra uy lực cường đại nhất, sử dụng một lần, toàn bộ thần lực đều sẽ dùng hết.
Chương 2967 U Hồn Cốc
Đây còn là mảnh vỡ Thánh Binh, nếu là Đế Binh đầy đủ, thậm chí Thánh Binh kia cần bao nhiêu thần lực mới có thể kích phát? Sợ là võ giả Tứ Kiếp bình thường cũng không thể kích phát uy lực mạnh nhất? Thời gian rất nhanh trôi qua, sau khi trôi qua hơn một tháng, cuộc sống an bình của Lục Ly bị đánh vỡ. Có người đến Tù Binh Doanh, tổng cộng bốn người, sau khi những người này đến đây, cả Tù Binh Doanh đều bùng nổ. Bởi vì người đến, có ba người là võ giả Tứ Kiếp, trong đó còn có Trần Đường chủ của Nội Vụ Đường. Đây không phải trọng điểm, trọng yếu nhất là... đến đây một nữ tử như thiên tiên. Tù Binh Doanh có rất ít nữ tử, cho dù có cũng là loại phi thường xấu xí, bị tra tấn không còn giống người. Nào có cơ hội nhìn thấy mỹ nữ như vậy, ánh mắt tất cả tù binh và quân sĩ trong sơn cốc đều sáng lên. Như con sói đói thấy dê con mỹ vị. Đương nhiên, bọn họ chỉ có thể nhìn, không ai dám lộn xộn, lại không dám biểu lộ ánh mắt có tính xâm lược quá rõ ràng. Vì nữ tử này là võ giả Tứ Kiếp, một đại nhân vật của Địa Ngục Phủ. Mấy tháng trôi qua, thần nữ Địa Ngục Phủ Tô Nguyệt Cầm rốt cục tìm đến cửa. Hơn nữa thoạt nhìn tâm tình không phải quá tốt, giống như đến gây sự... Tô Nguyệt Cầm thật tìm đến cửa gây sự, lần trước thương thế của nàng quá nặng, bị thương căn nguyên, vẫn luôn bế quan dưỡng thương. Thẳng đến mấy ngày hôm trước mới xuất quan. Địa vị thần nữ tôn quý, vừa xuất quan, tự nhiên có người đến an ủi nàng. Rất nhiều người cũng tán gẫu về trận chiến đó. Nhiều là nịnh nọt tán dương, nói chiến lực Tô Nguyệt Cầm cường đại, đánh chết Hạ lão ma. Đương nhiên cũng có người nói lỡ miệng, nói Lục Ly cứu nàng, còn muốn nàng có thời gian đi bái tạ, không thể mất phong độ của thần nữ. Con người Lục Ly này, Tô Nguyệt Cầm vốn đã quên rồi, sau khi bị người khác nhắc nhở mới nhớ ra. Nàng lập tức phái người điều tra mọi chuyện, cũng biết tình huống hiện giờ của Lục Ly. Nàng nhất thời nổi giận lôi đình, trong mắt nàng, Hạ lão ma là bị nàng vận dụng lực lượng cuối cùng đánh chết. Tiểu tặc này vài lần lâm trận đều đào tẩu, căn bản mặc kệ sống chết của nàng. Một người vốn có tội, lại biến thành công thần cứu mạng nàng? Giờ đây còn được đề bạt trọng dụng, Tô Nguyệt Cầm sao nhẫn nhịn nổi? Lập tức, nàng nổi giận đùng đùng truyền tống đến Diêm Vương Thành, tìm Trần Đường chủ dẫn đến Tù Binh Doanh. Tô Nguyệt Cầm cũng tương đối lý trí, không trực tiếp rống to trong sơn cốc, bảo Lục Ly lăn ra hay gì,... Nàng bình tĩnh mang theo ba người tiến vào trong thành. Hầu Tam thấy tình huống không đúng, nhanh như chớp tiến vào tòa thành, cấp báo cho Lục Ly. Sau khi Lục Ly bị kinh động cũng không có kinh hoảng gì, cùng lắm thì không làm thống lĩnh nữa? Kích cuối cùng đánh chết Hạ lão ma thật là hắn động thủ, Tô Nguyệt Cầm cũng không thể lấy oán trả ơn? Hắn sửa sang lại y bào, đi ra đại sảnh của tòa thành, lẳng lặng chờ đợi. Rất nhanh, một mùi thơm đánh úp đến, Tô Nguyệt Cầm mang theo ba người tiến vào trong tòa thành. Sắc mặt Lục Ly bình tĩnh, khom mình hành lễ, nói: - Tham kiến nữ thần, tham kiến hai vị đại nhân, tham kiến Trần Đường chủ. Sau khi Hầu Tam hành lễ, cảm thấy không khí không đúng lắm, lặng yên ra ngoài, nhường lại đại sảnh cho mọi người. Tô Nguyệt Cầm không chút biểu cảm ngồi lên chủ vị, một luồng thần lực bay ra, mở ra cấm chế tòa thành. Sau đó, nàng lạnh mắt nhìn Lục Ly, nói: - Lục Tứ, ngươi biết tội chứ? Sắc mặt Lục Ly vẫn bình tĩnh, đứng thẳng thân mình, lạnh lùng nói: - Không biết thần nữ nói chuyện gì? Lục mỗ không biết mình phạm tội gì? Hừ! Trên người Tô Nguyệt Cầm nổi lên sát ý cuồn cuộn, lạnh giọng nói: - Hai lần lâm trận bỏ chạy, sau khi thần nữ ra lệnh, ngươi còn dám kháng lệnh? Sau đó mạo nhận chiến công, nói là ngươi đánh chết Hạ lão ma? Da mặt ngươi cũng đủ dày, vị trí thống lĩnh này ngồi thoải mái chứ? - Không thoải mái! Ngữ khí của Lục Ly thật bình tĩnh, lạnh lùng nói: - Một mệnh lệnh của thần nữ, lập tức có thể diệt cả ta. Về chuyện thần nữ nói... đúng là có thật, ta xác thực đã chạy thoát, không chạy ta sẽ chết. Chiến lực của Hạ lão ma quá mạnh, chẳng lẽ thần nữ muốn ta đi chịu chết, ta nhất định phải đi chịu chết sao? Mặt khác, giết chết Hạ lão ma thật sự là ta, một kích cuối cùng của thần nữ đánh Hạ lão ma trọng thương, nhưng vẫn không chết. Nếu không phải ta ra tay, giờ đây, thần nữ có thể bình yên ngồi ở đây sao? Ta nhớ rõ thi thể Hạ lão ma có mang về đây? Ngươi có thể đi nhìn xem, hắn là chết bởi công kích của ta hay là công kích của ngươi? Ách... Tô Nguyệt Cầm ngẩn ra, vốn nàng nghĩ vừa bị hỏi tội, Lục Ly khẳng định sợ đến mức tè ra quần? Lại không ngờ rằng, biểu cảm của Lục Ly không hề đổi sắc, còn nói lí lẽ, nói đến nàng không thể phản bác. Ánh mắt nàng nhìn sang một trưởng lão, trưởng lão kia là đi đến cứu viện nàng. Trưởng lão kia hồi tưởng, truyền âm nói: - Thần nữ, căn cứ vào phân tích thi thể, Hạ lão ma hình như không phải chết dưới Thiên Vũ Kiếm, đầu hắn bị đập nát, bị lực lượng kịch liệt đập vỡ, hẳn là bị Lục Tứ giết chết. Tô Nguyệt Cầm trầm mặc, có hơi xấu hổ, rất nhanh thẹn quá hóa giận. Nàng là đến vấn tội, lại bị Lục Ly chặn họng. Lục Ly lâm trận bỏ chạy là có tội, nhưng cứu nàng cũng là sự thật... Tuy Lục Ly chỉ ăn may, nàng không đánh Hạ lão ma trọng thương, Lục Ly sẽ không thể giết Hạ lão ma, nhưng sự thật chính là sự thật. Điều này khiến Tô Nguyệt Cầm có cảm giác uất nghẹn, có loại cảm giác bị người đánh mà không có chỗ nói lí lẽ. Nàng hít mạnh hai hơi, đôi mắt vừa chuyển, nói: - Ta không quan tâm Hạ lão ma có phải do ngươi giết không, ngươi kháng mệnh đã là trọng tội, thấy chết không cứu, kháng mệnh bất tôn, bằng vào hai điều này đủ đánh chết ngươi rồi. - Ha ha ha! Lục Ly cười ha hả, vẻ mặt kiệt ngạo bất tuân nói: - Đánh chết? Ta cứu ngươi, ngươi lại muốn giết ta? Ngươi cho rằng ngươi là thần nữ thì có thể nắm trong tay sinh tử của bất kể người nào sao? Ngươi cho là chỉ cần là người của Địa Ngục Phủ, đều phải thay ngươi đi chết sao?
Chương 2968 U Hồn Cốc
- Ngươi cho rằng ngươi ra lệnh một tiếng, vô số người đều phải quỳ gối trước mặt ngươi sao? Được rồi, ngươi giết đi, ngươi giết ta đi, ta thật muốn xem thử... việc thần nữ của Địa Ngục Phủ lấy oán trả ơn, đánh chết ân nhân cứu mạng của mình truyền ra ngoài, ngươi làm sao còn cao cao tại thượng ở La Sát Hải này nữa? - Làm càn! Mấy trưởng lão không nhịn được lên tiếng răn dạy. Lục Ly thật ngông cuồng, nếu là tình huống khác, hắn phỏng chừng một chưởng đánh đến. Giờ đây, cục diện này hắn không thể động thủ, nếu không, thật truyền ra ngoài chuyện Địa Ngục Phủ lấy oán trả ơn. - Muốn chết sao! Sát khí trên người Tô Nguyệt Cầm càng ngày càng nồng đậm, tươi cười lạnh lùng, Thiên Vũ Kiếm xuất hiện trong tay nàng, muốn bổ một kiếm lên người Lục Ly. - Thần nữ đừng xúc động! Một trưởng lão lập tức truyền âm nói: - Lục Tứ chỉ là một nhân vật nhỏ, giết hắn đích xác ảnh hưởng uy danh của người. Mọi người của Địa Ngục Phủ hiện giờ đều biết hắn cứu người, người giết hắn, thanh danh của người sẽ không được tẩy sạch sẽ, mọi người ở đây đều đã nhìn thấy người rồi, trừ phi giết sạch mọi người ở đây... Vù vù! Tô Nguyệt Cầm không ngừng hít sâu, bắt buộc mình tỉnh táo lại. Trưởng lão này nói rất đúng, một nhân vật nhỏ như Lục Ly, giết hắn ý nghĩa không lớn, ngược lại ảnh hưởng rất lớn thanh danh của nàng. Lục Ly đánh cược là đám người Tô Nguyệt Cầm không dám giết hắn. Hắn vốn không để ý vị trí thống lĩnh gì, càng không muốn tiếp tục ở đây. Hắn bình tĩnh nói: - Thần nữ, hai vị trưởng lão, Trần Đường chủ, sự kiện đó, ta xác thực cũng có lỗi, cho nên Địa Ngục Phủ này ta không còn mặt mũi ở lại. Mong chư vị thả ta đi, ta cũng sẽ rời khỏi La Sát Hải, tìm một địa phương nho nhỏ sinh sống. Lục Ly không phải lấy lui làm tiến, mà thật sự muốn chạy. Tô Nguyệt Cầm đã tìm đến cửa, ắt hẳn về sau hắn sẽ sống không dễ dàng, một khi đã như vậy thì phải rời khỏi đây, nếu không về sau khẳng định bị đùa chết. Ách... Trần Đường chủ và hai trưởng lão ngẩn ra, bọn họ trở nên chần chờ. Lục Ly đắc tội Tô Nguyệt Cầm, thả hắn rời đi cũng là chuyện tốt, miễn cho ngày nào đó Tô Nguyệt Cầm nổi giận giết hắn, đến lúc đó ảnh hưởng cũng không tốt. Ha hả! Tô Nguyệt Cầm nở nụ cười, nàng không nói gì, xoay người ra ngoài, sau khi mở ra cấm chế, nàng xoay người nói: - Lục thống lĩnh, đừng lo lắng, về sau ta sẽ không tìm ngươi gây sự, ngươi an tâm ở Địa Ngục Phủ này đi. Nội tâm Lục Ly trầm xuống, xem ra Tô Nguyệt Cầm đã phi thường bạo nộ rồi, không muốn để hắn rời khỏi, xem tình huống, muốn ân thầm hãm hại hắn. Quả nhiên! Tô Nguyệt Cầm mang theo hai trưởng lão, truyền tống về Địa Ngục Thành. Tô Nguyệt Cầm lập tức hạ lệnh Trần Đường chủ, nói: - Trần Đường chủ, mấy ngày nay phái người theo dõi hắn, đừng để hắn chạy mất, qua vài ngày ta sẽ điều hắn đi. - Điều đi? Đi đâu? Trần Đường chủ hơi kinh ngạc, khóe miệng Tô Nguyệt Cầm lộ ra tia cười lạnh: - Hắn muốn chạy sao? Không dễ dàng như vậy, ta phải điều hắn đi U Hồn Cốc, để hắn chơi vui trong đó! - U Hồn Cốc? Thân mình Trần Đường chủ run lên, cảm giác cả người hơi phát lạnh, xem ra, về sau ngày vạn lần đừng đắc tội thần nữ, nếu không sẽ chết thật thảm... Địa Ngục Đảo có vài di tích, một ít bí cảnh, hư không toái địa, bí cảnh,... U Hồn Cốc là cửa vào hư không toái địa. U Hồn Cốc rất nổi tiếng ở Địa Ngục Đảo, thậm chí còn nổi danh lừng lẫy ở La Sát Hải. U Hồn Cốc nối liền U Hồn Giới, đó là một nơi hư không toái địa cường đại. Nơi có có rất nhiều tồn tại đáng sợ, cũng có rất nhiều thiên tài địa bảo. U Hồn Cốc là nơi liên thông U Hồn Giới. U Hồn Cốc có rất nhiều kết giới cường đại, nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ có tồn tại kỳ dị lao tới. Quân sĩ trấn thủ nơi U Hồn Cốc đáng thương nhất, ai cũng không biết khi nào sẽ chết. Tô Nguyệt Cầm muốn triệu tập Lục Ly đi U Hồn Cốc là muốn giết chết Lục Ly. Người chết ở U Hồn Cốc có nhiều lắm, người bị triệu tập đến đó hoặc là thất bại, hoặc là đắc tội người khác, hoặc là người làm sai chuyện gì. Hàng năm nơi đó đóng quân trên vạn, nhưng gần như mỗi mười năm, sẽ bổ sung thêm một nửa. Bởi vì có một nửa bị chết bên trong. Đừng nói quân sĩ bình thường, cho dù là thống lĩnh hay trưởng lão đều thỉnh thoảng chết mấy người. Thần nữ ở Địa Ngục Phủ kỳ thật không phải chức vị, nhưng địa vị thật đặc thù, nhất là Tô Nguyệt Cầm còn là cháu gái của phủ chủ, lời nói của nàng đương nhiên phi thường có phân lượng. Đừng nói Trần Đường chủ, cho dù là trưởng lão bình thường cũng sẽ không ngỗ nghịch nàng. Đương nhiên, Tô Nguyệt Cầm làm việc cũng xem như có chừng mực, sẽ không làm ra chuyện thật vô liêm sỉ. Như lúc này, việc này mọi người đều không cảm thấy quá đáng. Lục Ly lâm trận bỏ chạy vốn là tội lớn, tuy cuối cùng cơ duyên xảo hợp cứu được thần nữ, nhưng mọi người thấy Lục Ly không phải tuyệt đối trung thành với Địa Ngục Phủ. Nhất là vừa rồi Lục Ly còn nói muốn rời khỏi Địa Ngục Phủ. Mọi người không nhìn thuận mắt Lục Ly, một võ giả nho nhỏ thôi, chết thì chết. Người U Hồn Cốc nhiều như vậy, cũng chỉ có một ít người sống sót, nếu Lục Ly có thể sống, cũng xem như bản lĩnh của hắn. Tô Nguyệt Cầm trở về, Trần Đường chủ lập tức an bài người theo dõi Lục Ly, không thể để hắn trốn thoát. Đến lúc đó, Tô Nguyệt Cầm trách tội, hắn sẽ có phiền toái lớn. Chỉ qua một ngày, Lục Ly đã nhận ra có người theo dõi. Hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, có thể cảm giác tình huống gần đó. Hắn có thể phát hiện có người bí mật theo dõi hắn, hơn nữa không phải một hai người, có khi hơn mười người. Thậm chí hắn còn cảm giác có một hơi thở như có như không tập trung vào hắn, hẳn là một trong hai trưởng lão trấn thủ kia. Đi không được rồi! Lục Ly nhíu mày, nhưng hắn không lo lắng Tô Nguyệt Cầm sẽ đánh chết hắn. Tô Nguyệt Cầm không dám mạo hiểm, sẽ không quang minh chính đại giết chết hắn, chỉ âm thầm tính kế hắn. Tiếp theo, hắn phải phòng hộ thật tốt, cẩn thận tránh né đao đâm sau lưng. Hắn tìm gặp Hầu Tam, để Hầu Tam bí mất chú ý, theo dõi sít sao tình huống trong Tù Binh Doanh, cẩn thận có người muốn làm bậy.
Chương 2969 Minh thăng ám hàng
Hắn suy nghĩ nhiều rồi, tuy Tô Nguyệt Cầm muốn hại hắn, cũng không đến mức hại cả Tù Binh Doanh. Mười ngày kế tiếp cũng không có chuyện gì xảy ra. Đến ngày thứ mười, Trần trưởng lão mang theo một đội quân sĩ đến, tuyên bố bổ nhiệm hắn vào vị trí mới. Nói hay lắm, nói Lục Ly lúc trước có công, trong khoảng thời gian này làm việc cần cù chăm chỉ ở Tù Binh Doanh, quản lý nơi này phi thường tốt, cho nên quyết định thăng quan cho hắn, đi đến một nơi làm Đại thống lĩnh, bổng lộc tăng lên gấp mấy lần. - U Hồn Cốc... Hầu Tam nghe thấy ba chữ như thế, thân mình run rẩy. Lục Ly liếc mắt nhìn hắn, lập tức truyền âm hỏi: - Đó là nơi nào? Rất khủng bố sao? - Nơi khủng bố nhất Địa Ngục Đảo! Hầu Tam hít sâu mấy hơi, truyền âm nói: - Nơi này là cửa ra vào một hư không toái địa, bên trong có rất nhiều tồn tại tà dị, hàng năm quân sĩ phỏng chừng chết đi không ít. Thần nữ... không có hảo ý, muốn hại chết ngươi! Minh thăng ám hàng! Ngoài sáng thì Lục Ly thăng quan, được nhiều ưu đãi, người ngoài không còn lời nào có thể nói đi. Đưa Lục Ly đi U Hồn Cốc, kĩ năng của Lục Ly không bằng người khác, nếu chết trong đó, mọi người cũng không thể nói Tô Nguyệt Cầm nửa câu. - Thật biết tính kế! Sắc mặt Lục Ly âm trầm, trong lòng nghĩ, nếu biết sớm như vậy, ngày đó hắn đã tát chết Tô Nguyệt Cầm, hoặc kẹp chết nàng, hoặc cưỡng bức nàng. Hắn nhìn thấy Trần Đường chủ mang theo một đội người, nội tâm cười khổ. U Hồn Cốc này sợ là hắn không đi cũng phải đi, đây là quân lệnh, quân lệnh như núi, kết cục kháng mệnh Trần Đường chủ có quyền chém giết hắn tại chỗ. Lục Ly nhìn lướt qua Hầu Tam, hỏi: - Hầu Tam, ngươi đi theo ta hay ở lại nơi này? Khóe miệng Hầu Tam co rúm lại, nội tâm cũng phi thường rối rắm. Đi theo Lục Ly, có thể sẽ chết thảm ở nơi U Hồn Cốc kia. Nếu không đi, tiếp tục ở đây cũng thật khó lăn lộn. Lục Ly vừa đi, khẳng định Lí Kim sẽ làm thống lĩnh. Hắn là tiểu đệ của Lục Ly, sẽ có trái cây ngon ăn sao? Nói không chừng sẽ bị Lí Kim mượn đao giết người giết chết. - Lão Đại, ta đi theo ngươi! Hầu Tam cắn chặt răng, truyền âm nói. Đi theo Lục Ly còn có đường sống, ở lại nơi này, cho dù không chết cũng là sống không bằng chết. Lục Ly hơi gật đầu, nhìn Trần Đường chủ nói: - Trần Đường chủ, có thể đi U Hồn Cốc, nhưng ta muốn mang theo Hầu Tam, có thể cho hắn vị trí phó thống lĩnh không? - Chuyện này... Trần Đường chủ trầm ngâm một lát, nói: - Phó thống lĩnh thì ta không có quyền lợi này, đại đội trưởng vẫn là có thể. - Đi thôi! Lục Ly chỉ cần mang theo Hầu Tam, vị trí gì cũng không quan trọng. Nếu hắn có thể lăn lộn ở U Hồn Cốc, Hầu Tam tự nhiên nước lên thuyền lên, hắn không thể lăn lộn, cho dù Hầu Tam làm thống lĩnh cũng vô dụng. - Việc này không thể chậm trễ, chúng ta đi thôi! Trần Đường Chủ thấy Lục Ly rất phối hợp, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Nếu Lục Ly đại náo, cuối cùng khẳng định vẫn có thể trấn áp, nhưng sẽ có phiền toái, dù sao phải chú ý ảnh hưởng. - Lí Kim, chuyện nơi này ngươi tạm thời quản lý! Trần Đường chủ phất tay, Lí Kim nhất thời mừng rỡ, tạm thời quản lý, vậy vị trí thống lĩnh không chạy khỏi tay được. Đám người Hoàng Nha tỏ ra chua sót, Lục Ly đi rồi, bọn họ ngày sau có lẽ cũng không dễ dàng sống qua ngày. Lục Ly, Hầu Tam đi theo Trần Đường chủ đến Diêm Vương Thành, sau đó Trần Đường chủ mang bọn họ đi Truyền Tống Trận, trực tiếp truyền tống đi U Hồn Cốc. Lần này truyền tống khá xa, ước chừng truyền tống hơn hai giờ, Lục Ly xuất hiện trong một tòa thành, trong tòa thành này còn có một đội quân sĩ trấn thủ. Trần Đường chủ đưa ra lệnh bài, một quân sĩ mang theo bọn họ đi ra ngoài. Thần niệm Lục Ly lập tức phát ra, tra xét tình huống trong U Hồn Cốc. Hôn ám! Bên ngoài có một khe sâu thật lớn, hai bên đều là núi non cao ngất, phía trên núi non có bạch quang nhàn nhạt, rõ ràng có kết giới bao trùm. Không trung nơi này rất hôn ám, cảm giác không khí thật trầm lặng. Bọn họ ở cửa sơn cốc, phụ cận có hơn một ngàn tòa thành và nhà trệt. Càng đi sâu vào sơn cốc, càng cảm thấy hôn ám. Có một hơi thở tà dị, lạnh như băng, truyền đến từ chỗ sâu sơn cốc, âm trầm, khiến người ta không thoải mái. Bên trong sơn cốc có mấy trăm quân sĩ tuần tra, càng nhiều quân sĩ ở nhà trệt và tòa thành. Giờ đây, Trần Đường chủ mang theo hắn đi đến một tòa thành thật lớn. - Phiền phức... Lục Ly tra xét một trận, khóe miệng lộ ra chút chua sót, toàn bộ nơi này đều bị kết giới cường đại bao phủ. Kết giới này vừa nhìn đã biết không thể phá vỡ. Nói cách khác! Nếu hắn muốn rời khỏi nơi này, chỉ có thể đi từ trong Truyền Tống Trận trong tòa thành. Những tòa thành này đều có quân sĩ bảo hộ, không có mệnh bài không thể đến gần. Lén trốn khỏi nơi này là không có khả năng, hoặc tiếp tục ngây ngốc ở đây, hoặc nghĩ biện pháp điều đi. Bằng không căn bản không có khả năng sống sót, càng đừng nói rời khỏi Địa Ngục Đảo. Đến U Hồn Cốc hơn mười ngày, Lục Ly và Hầu Tam tìm hiểu rất nhiều tin tức, cũng biết tình huống chỗ U Hồn Cốc. U Hồn Cốc này là một nơi tuyệt địa, cũng là một bảo địa, nơi này nguy cơ và kỳ ngộ cùng tồn tại. Hư không toái địa! Đây là một địa hình thật kỳ dị, bên trong tương đương một tiểu thế giới, nhưng không giống thế giới bình thường, chuẩn xác mà nói, nơi đó là một thế giới phá vỡ mọi giới hạn, là một thế giới không trọn vẹn. Pháp tắc thế giới nơi này không hoàn chỉnh, có rất nhiều nơi kỳ dị khủng bố, có hư không toái địa không có ánh sáng, có nơi không có không khí, có nơi chỉ có tiêu phong hung tàn, có nơi chỉ toàn là vật tà dị, còn có nơi có tồn tại yêu nghiệt quỷ quái... Hư không toái địa bởi vì pháp tắc không toàn diện, cho nên chuyện kỳ lạ gì cũng có thể xảy ra. Bên trong xuất hiện một ít bảo vật thần kỳ, nghĩa là, hết thảy đều có khả năng ở nơi này. U Hồn Giới là một tồn tại kỳ dị. Bên trong có rất nhiều thần dược thần vật, nhưng cũng có rất nhiều tồn tại tà dị.
Chương 2970 Tà Ma
Mỗi một thời gian, tồn tại tà dị này sẽ lao ra. Quân sĩ nơi này bởi trấn thủ những tồn tại tà dị này. Địa Ngục Phủ cần tài nguyên bên trong, nơi này phải có người trấn thủ, nếu tồn tại kỳ dị chạy ra ngoài, sẽ làm loạn cả Địa Ngục Đảo. Lục Ly là một Đại thống lĩnh, nghe ra chức vị Đại thống lĩnh dường như cao hơn thống lĩnh, nhưng Lục Ly phát hiện, chức vị này của hắn không là gì... U Hồn Cốc có trên vạn quân sĩ, chia làm mười chiến doanh, có mười thống lĩnh. Theo đạo lý, mỗi thống lĩnh đều do hắn quản. Trên thực tế lại không phải. Tất cả thống lĩnh nơi này đều do trưởng lão quản lý, Lục Ly chỉ là lão Đại trên danh nghĩa, lão đạo thực tế là trưởng lão kia. Nơi này quan trọng như thế, Địa Ngục Đảo tự nhiên sẽ phái cường giả đến trấn thủ. Trưởng lão nơi này có đến mười người, chín trưởng lão bình thường không quản chuyện, chỉ có một trưởng lão quản lý sự vụ hằng ngày. Nếu trưởng lão này cũng không quản chuyện, Lục Ly sẽ là lão Đại nơi này, mười thống lĩnh đều nghe lệnh hắn. Nhưng những trưởng lão trực tiếp quản lý mười thống lĩnh, Lục Ly sẽ bị mất quyền lực. Trưởng lão ở trên hắn đắc tội không nổi, là võ giả Tứ Kiếp, thống lĩnh phía dưới ai cũng không xem trọng hắn. Tuy mặt ngoài khách khí với hắn, nhưng trong lòng đều vô cùng khinh thường, thậm chí còn có người lộ vẻ giễu cợt, căn bản không đặt hắn vào mắt. Lục Ly vốn còn tưởng giống Tù Binh Doanh, lợi dụng thủ đoạn cường đại trấn phục thủ hạ, nhưng sau khi nhìn thấy tình huống này, hắn cũng lười quản. Trên có trưởng lão trấn áp, dưới có thống lĩnh không nghe lệnh, cho dù hắn cưỡng ép trấn án cũng vô ích. So với lãng phí thời gian, không bằng hắn tránh trong tòa thành của mình, an tĩnh tu luyện. Hắn an bài Hầu Tam làm đại đội trưởng, quản lý hơn trăm người, chuyện còn lại không cần quản. Trưởng lão thực quyền nơi này, Dương trưởng lão, còn có mười thống lĩnh thấy Lục Ly không tranh quyền gì, cũng không gây khó dễ Hầu Tam. Vẫn phải nể mặt Lục Ly một chút, nếu không Lục Ly gây loạn, bọn họ cũng sẽ phiền phức. Tô Nguyệt Cầm điều Lục Ly đến đây, chuyện sau đó cũng không quản nữa, cũng không hỏi thăm người nơi này, cũng không sai người giết Lục Ly,... Đối với nàng, hãm hại Lục Ly một phen mới đủ hả giận. Nếu Lục Ly có thể sống sót trong U Hồn Cốc thì đó là bản lĩnh của hắn. Lục Ly lúc đầu còn ra ngoài lúc giờ mão, sau nửa tháng cũng không xuất môn. Dù sao thống lĩnh và Dương trưởng lão cũng không muốn nhìn thấy hắn, hắn không xuất hiện, bọn họ còn vui vẻ hơn. Hắn chỉ cần tu luyện trong tòa thành là được rồi. Bác Long Thuật của hắn sắp đại thành rồi, chỉ cần sau khi tìm hiểu đại thành, phóng xuất ra lực lượng gấp mười, võ giả Tứ Kiếp bình thường hắn cũng có chiến lực đấu một trận. Nơi này nguy hiểm như vậy, Tô Nguyệt Cầm có thể phái người ám toán hắn không? Đây còn chưa biết được, cho nên Lục Ly phải mau chóng tăng chiến lực, sau khi bảo toàn tánh mạng, còn phải nghĩ biện pháp rời khỏi Địa Ngục Đảo. Ở Tù Binh Doanh thật an nhàn, Hầu Tam còn chuẩn bị bí mật kiếm thần thạch từ Hắc Viêm Hỏa Tinh, buôn bán lời thần thạch mới có thể phái người đi tra xét tin tức của hai người Tần Chiến và Cam Lâm. Hiện tại mọi chuyện đều biến thành hoa trong kính, ngay cả mạng nhỏ của mình cũng khó giữ. Lục Ly chỉ có thể đặt chuyện này trong lòng, hết sức chăm chú tu luyện. Sau khi tu luyện hơn nửa tháng, Lục Ly bừng tỉnh lại, Dương trưởng lão phái người đến gọi hắn, để hắn đi theo người của hai doanh, tiến vào trong U Hồn Giới thanh trừ tà ma. - Thanh trừ tà ma? Chẳng lẽ Tô Nguyệt Cầm quyết định động thủ với ta? Lục Ly nhướng mày, việc này đã oan uổng Tô Nguyệt Cầm, là Dương trưởng lão thấy Lục Ly quá an nhàn, muốn để hắn đi làm chút chuyện. Tà ma của U Hồn Giới thỉnh thoảng sẽ xuất hiện. Quân sĩ nơi này cũng sẽ đi vào trong thanh trừ một vài tà ma, mặt khác cũng đi vào thu hoạch ít thần dược. Quân lệnh như núi, Lục Ly không dám kháng cự, đi ra bên ngoài, đi theo quân sĩ hai doanh xuất chiến. - Bái kiến Đại thống lĩnh! Hai thống lĩnh mang theo đại quân, đã sớm đứng đợi. Nhìn thấy Lục Ly khoan thai đến, ánh mắt đều lộ ra chút bất mãn, tùy ý chắp tay, xem như hành lễ. - Đi thôi! Lục Ly lạnh lùng phất tay áo, hai thống lĩnh này, một họ Hoàng, một họ Tào, đều là Tam Kiếp đỉnh phong. Hoàng thống lĩnh lớn tuổi hơn, Tào thống lĩnh vẫn còn trẻ tuổi, đương nhiên vẫn lớn hơn Lục Ly nhiều. Hơn hai ngàn người tiến vào chỗ sâu U Hồn Cốc. Chiến lực quân sĩ nơi này đều xem như không tồi, mới có thể sống sót ở đây lâu như vậy. Lục Ly ở trong đám quân, đi theo đại bộ đội vào chỗ sâu U Hồn Cốc, ở tận cùng sơn cốc có một truyền tống môn thật lớn. Đại môn này còn có rất nhiều thần văn. Lục Ly còn quan sát được bên ngoài ít nhất bố trí mười tầng kết giới, hẳn là phòng ngừa Tà Ma xông kích. - Đi vào, tự do khai chiến! Bàn tay to của Hoàng thống lĩnh vung lên, quân sĩ phía trước nhảy vào trong truyền tống môn, từng đội quân sĩ theo sát phía sau, đi vào không ngừng. Sau khi quân sĩ đi vào hơn phân nửa, Hoàng thống lĩnh chắp tay với Lục Ly, nói: - Đại thống lĩnh, chúng ta cũng đi thôi! Lục Ly hơi gật đầu, đi theo hai thống lĩnh nhảy vào truyền tống môn. Vừa tiến vào, Lục Ly lập tức cảm giác không đúng. Một khí tức lạnh lẽo như băng hàn bao phủ hắn, khiến hắn cảm thấy cả người run lên, gần đó đều là tiếng nổ mạnh, rất nhiều quân sĩ đang khai chiến. Lục Ly lần đầu kiến thức tà ma trong hư không toái địa, đây thật đúng là tà ma quỷ quái. Khắp nơi đều hôn ám, bùn đất nơi này đều là màu đen, không có bao nhiêu cây cối, linh khí thiên địa loãng đến đáng sợ, nơi nơi đều là hài cốt. Nơi này tạo cảm giác như địa ngục với Lục Ly. Gần đó có một rừng rậm tối đen, trong rừng rậm còn có một sinh vật quỷ dị lao tới. Cả người đám sinh vật quỷ dị này đen thui, nửa người dưới là thú thể, giống như bò cạp, nửa người trên là thân người, cả khuôn mặt hung tợn, như là lệ quỷ. Trong miệng tà ma phun ra dòng khí màu đen, tốc độ như gió, đuôi bọn họ có thể phóng ra gai độc, miệng phun ra độc vật, hai tay còn có kìm sắc bén, chưa giao chiến, chỉ nhìn bề ngoài đã khiến trái tim người ta băng giá.
Bình luận facebook