-
Chương 2166-2170
Chương 2166 Thiên địa dị thường
Bởi vì trọn cả thành trì đều đã biến thành phế tích, trong thành chí ít có hơn ba trăm vạn người chết, không một ai sống sót. Lộ đại quân này thực hiện mệnh lệnh La Diệp một cách cực kỳ hoàn mỹ, đi qua đâu, không một nhành cây ngọn cỏ nào sống được, gà chó cũng không tha. - A, a! Lục Ly gầm lên phẫn nộ, tiếng rống vang trời khiến không gian theo đó chấn đãng, thần niệm hắn đảo quanh, sau đó cấp tốc bay vụt về hướng bắc. Sau vẻn vẹn một nén hương, Lục Ly liền đã đuổi kịp lộ đại quân kia. Lộ đại quân này đang hưu chỉnh trong một sơn cốc, từ đằng xa đã có thể nghe được tiếng nữ tử la khóc truyền ra trong sơn cốc, không ít xinh đẹp nữ tử bị cướp bóc, rất nhiều quân sĩ chính đang làm chuyện cầm thú trong đó. - Chết đi! Lục Ly không thốt nửa lời, chỉ phẫn nộ gầm lên một tiếng, thiên địa chi lực trấn áp xuống, cả người bay vút theo. Hắn vọt vào trong doanh trướng, tay không xé xác đám quân sĩ bên trong, sau đó thu từng nữ tử vào trong Thiên Tà Châu. Đợi cứu xong tất cả nữ tử, Lục Ly tung mình đằng không bay lên, sát khí trên thân cuộn trào, một tay ngưng tụ thần lực, giữa không trung nhanh chóng phù hiện một thủ ấn cực lớn. - Lục đại nhân, ta là Hỏa Vũ! Phía dưới vang lên tiếng kinh hô, người kia gần như dùng hết toàn lực mới kêu gào ra được. Đấy một phần cũng là bởi vừa nãy Lục Ly nóng lòng nghĩ cách cứu người, khống chế đối với không gian yếu đi, bằng không người này tuyệt đối không cách nào kêu được ra tiếng. Lục Ly quét mắt nhìn xuống, không gian chi lực giảm yếu, người kia vội vàng quỳ rạp xuống đất, nét mặt tái xanh nói: - Lục đại nhân, ta là người Hỏa gia, Hỏa lão quái chính là lão tổ nhà ta! - Lão tổ nhà ngươi? Khóe miệng Lục Ly nhếch lên một tia đùa cợt, cười lạnh nói: - Vậy ngươi càng phải chết, Hỏa lão quái biết tính cách ta, các ngươi lại vẫn dám làm chuyện cầm thú như thế, vậy thì càng phải giết sạch! Xuy xuy! Lục Ly ngưng tụ ra một bàn tay lớn quá ngàn trượng, hung hăng vỗ xuống, không gian nơi bàn tay xuất hiện chấn đãng kịch liệt, sóng chấn động khuếch tán rất xa, ảnh hưởng tới trăm vạn dặm xung quanh. Oanh! Mặt đất run lên, bụi đất vút lên tận trời, trọn cả sơn cốc biến mất, mấy ngọn núi lớn xung quanh cũng đều biến mất, trong bụi mù hiện ra một hố sâu không thấy đáy. Toàn bộ hơn hai vạn quân sĩ đều bị nện vào lòng đất, biến thành phấn vụn, đến cả thi thể đều không chừa. Rầm rầm rầm! Mặt đất dẫn phát phản ứng dây chuyền, công kích quá mức cường đại, khiến cho thiên địa pháp tắc giới diện phản phệ, thời khắc này tựa hồ trọn cả giới diện đều rung động mãnh liệt. Vô số con dân trong các thành trì xung quanh cảm thấy như trời long đất lở, ai nấy đều sợ hãi chạy ra khỏi nhà, quỳ rạp bái lạy về hướng pho tượng Lục Ly. - Hả? Đồng thời với đó, một ít cường giả và hơn mười vạn đại quân tụ tập bên ngoài Thần Thành đều khẽ biến sắc, bởi vì tất cả bọn hắn đều cảm thấy có gì đó không đúng. Bọn hắn cảm thấy được mặt đất đang rung động, cảm thấy không gian không bình thường, cảm thấy thiên địa linh khí lưu động dị thường, ánh mắt ai nấy đều nhìn về hướng Lục Ly, trong lòng có một loại dự cảm chẳng lành. - Tấn công! Hỏa lão quái và Trần Vô Tiên liếc nhau, đồng thời hạ lệnh công kích. Việc này không nên chậm trễ, bọn hắn nhất định phải nhanh chóng công phá Thần Thành, giết hoặc bắt lại tộc nhân Lục Ly, sau đó lui ra Địa Hoàng Giới, đi về hội hợp với La Diệp, như vậy mới càng an toàn. - Thiên địa ba động rất dị thường. Bên trong Thần Thành, Lục Nhân Hoàng và chấp pháp trưởng lão nhìn nhau, trên mặt hai người đều lộ vẻ ngưng trọng. Bọn hắn không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng trong Địa Hoàng Giới xuất hiện không gian ba động dị thường như thế, đối với bọn hắn mà nói thì hẳn không phải chuyện tốt. - Không được! Cùng lúc, ở lối vào nối giữa Kim Ngục và Địa Hoàng Giới, Lưu trưởng lão đột nhiên mở mắt ra, tung người bay vụt đến bên cạnh La Diệp, bẩm báo nói: - Điện chủ, vừa rồi thông qua phân thần ta cảm ứng được một đạo không gian ba động cường đại. Phàm nhân không thể nào dẫn lên không gian ba động mãnh liệt vậy được, bởi thế hoặc là Lục gia có người đột phá Thần Cảnh, hoặc là Lục Ly đã trở về! - Lục Ly trở về? Trong mắt La Diệp lóe lên hàn quang, nhếch môi cười nói: - Nếu là Lục Ly trở về thì càng tốt, lần này ta nhất định phải khiến hắn chết không chỗ chôn. Dưới chân Thần Thành tụ tập hơn mười vạn đại quân, vô số cường giả, đám người Hỏa lão quái Trần Vô Tiên không muốn đi đồ sát dân chúng và võ giả cấp thấp, một đường mang theo đại quân đến thẳng bên này. Đương nhiên, thành trì và quân đội võ giả gặp phải trên đường, bọn hắn cũng đồ sát sạch sẽ. Bọn hắn không cách nào kháng lệnh La Diệp, đối với mệnh lệnh chủ nhân, hồn nô phải tuyệt đối chấp hành, lệnh của Lưu trưởng lão là gặp người liền giết, chó gà không tha. Hỏa lão quái hạ lệnh, mười mấy vạn đại quân đồng loạt phát động công kích từ xa, tiến hành oanh kích mãnh liệt Thần Thành. Phía dưới Thần Thành thật ra còn một tòa đại thành nữa, là Thần Châu Thành năm đó từng được Lục Ly đích thân đặt tên. Cũng may, chấp pháp trưởng lão biết bên này khẳng định không tránh được một trường đại chiến, bởi thế từ sớm đã sơ tán người đi. Đại bộ phận người bên dưới là tộc nhân tứ đại gia tộc, ngoài ra còn một ít người Đấu Thiên Giới, chấp pháp trưởng lão đều di dời hết vào trong bí cảnh. Rầm rầm rầm! Mười mấy vạn người đồng loạt công kích, Thần Thành lập tức tán phát hắc quang vạn trượng, song vẫn không có bất cứ ba động nào, càng đừng nói là bị phá tan. - Mạnh thật! Đám người Hỏa lão quái không khỏi cảm khái, Thần Thành hấp thu năng lượng nhiều năm như vậy. Nếu trong tay bọn hắn không có Thần khí, muốn phá mở Thần Thành gần như là điều không khả năng. Bây giờ nhiều Hóa Thần thế này, lại đều có được Thần khí thượng phẩm, muốn phá mở Thần Thành chắc là không vấn đề, rốt cuộc uy lực những Thần khí thượng phẩm này đều rất lớn. - Tấn công! Hỏa lão quái gầm lên một tiếng, toàn bộ Hóa Thần đều xuất động, bay tới áp sát Thần Thành, đồng loạt giơ lên Thần binh trùng trùng phách xuống.
Chương 2167 Quên thủ đoạn của ta?
Ông! Thần Thành lấp lánh hắc quang vạn trượng, lần này nó chấn động kịch liệt, thậm chí bị lực lượng cường đại làm cho xê dịch cả trăm trượng, tất cả người bên trong Thần Thành đều cảm nhận được chấn động. - Không ổn! Lục Nhân Hoàng cảm ứng một phen, sắc mặt đại biến, một kích vừa rồi khiến Thần Thành bỗng chốc mất đi một phần hai mươi năng lượng, đồng nghĩa với sau hai mươi lần công kích tương tự, Thần Thành tất sẽ nổ tung. - Làm sao có thể? Nét mặt chấp pháp trưởng lão và đám người Lục Chính Dương hiện đầy vẻ không dám tin tưởng, bọn hắn đã thăm dò qua, bên ngoài không có cường giả lạ mặt, chỉ là cường giả tám giới còn lại, làm sao chỉ qua một kích đã tiêu tao nhiều năng lượng như vậy được? - Binh khí trong tay bọn họ?! Thần niệm Lục Nhân Hoàng quét đi ra, lập tức phát hiện vấn đề. Trước kia đám người này không lấy ra binh khí, lúc này Lục Nhân Hoàng cảm ứng một phen, tức thì phát hiện binh khí trong tay bọn họ đều có thần uy rất mạnh. - Thần khí, lần này phiền phức to rồi! Chấp pháp trưởng lão cũng cảm ứng được, trong tay hắn hiện ra một thanh thiết côn, quát với người đứng phía sau: - Tất cả chuẩn bị, Thần Thành vừa bị phá liền đi ra liều chết tử chiến một trận, chúng ta không thể thành tù binh. Nếu bị bắt lập tức tự bạo, bằng không sẽ liên luỵ Lục Ly, biết không? Chúng ta tử trận, Lục Ly sẽ báo thù cho chúng ta! - Liều chết tử chiến! Mấy vạn người đứng trong quảng trường Thần Thành đồng thanh bạo hống, ánh mắt ai nấy đều lộ ra ý chí quyết tử. Mặc dù bọn hắn đến từ Đấu Thiên Giới, nhưng ở trong Địa Hoàng Giới nhiều năm vậy rồi, trong lòng bọn họ đều có ngạo cốt. Lục gia chính là gia tộc đệ nhất ở Cửu Giới, sao bọn hắn có thể đầu hàng? Oanh! Thần Thành lần nữa chấn rung kịch liệt, rất nhiều kiến trúc trong thành ầm vang sụp đổ, cảm giác như nơi này sắp nổ tung đến nơi. Lục Nhân Hoàng lần nữa cảm ứng một phen, phát hiện năng lượng mất đi một phần hai mươi. Thần giáp hiển hiện ngoài thân Lục Nhân Hoàng, thần binh trong tay sáng lên lấp lánh, trong mắt lộ ra hàn ý rét lạnh, trầm giọng nói: - Đợi lát nữa ta lao ra trước, các ngươi theo sát ngay sau, chú ý đừng công kích từ xa, vọt thẳng xâm nhập vào trong quân địch, giết được tên này hay tên đó! - Vâng! Mấy vạn người đồng thanh hét lớn, phân nửa trong mấy vạn người này là con em Lục gia và cường giả được Lục gia, Hóa Thần cũng có hai người, chỉ là chiến lực không tính đỉnh cấp. Oanh! Thần Thành không ngừng bị công kích, bầu không khí trong thành thoáng chốc trở nên ngưng trọng dị thường, chấp pháp trưởng lão quét mắt nhìn xung quanh một lượt, trong lòng khẽ thở dài. Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương Bàn Nhược và đám đệ tử tuổi trẻ tinh anh đều được đưa đi, Lục gia chưa đến mức triệt để diệt vong, hắn cũng tính là đối được nổi Lục Ly, có chết cũng không tiếc. Oanh! Sau khi Thần Thành bị công kích mười chín lần, Lục Nhân Hoàng đánh ra một đạo lưu quang, cửa thành lập tức mở toang, chấp pháp trưởng lão rống lên: - Giết! Hưu! Lục Nhân Hoàng là người đầu tiên lao vút ra ngoài, hắn một bên phi hành, một bên vung vẩy binh khí trong tay, băng nguyên lả tả đầy trời bị hắn hút đến, sau đó bất thần bổ ra trước một đao, rống quát: - Băng Phong Thiên Địa! Một đao bổ ra, lại không có đao quang xuất hiện, ngược lại không gian bốn phía đều kết thành tầng băng thật dày. Bốn tên lão giả Hóa Thần và đám Địa Tiên bên ngoài cửa chính Thần Thành đều bị đóng băng hết cả. - Băng Kiếm Đồ Thần! Lục Nhân Hoàng vung vẩy thần binh, hàn băng đầy trời ngưng tụ thành từng thanh từng thanh băng kiếm bắn đi, bốn tên Hóa Thần và đám Địa Tiên kia lập tức biến thành bia ngắm, băng kiếm không ngừng xung kích đâm thẳng tới. Phanh phanh phanh! Đám Địa Tiên không gánh được, chỉ kiên trì thoáng chốc liền bị bắn thành tổ ong vò vẽ, bốn tên Hóa Thần thì có ba tên bị đâm chết, một tên bị đánh cho trọng thương văng đi ra. - Băng Ma chi uy, quả nhiên lợi hại! Đại quân phía dưới không khỏi kinh hãi, nghe nói từ rất nhiều năm trước Lục Nhân Hoàng đã đạt đến Hóa Thần đỉnh phong, còn thiếu nửa bước liền có thể phi thăng. Hơn nữa nghe đồn hắn vốn có thể phi thăng, song bởi vì Lục gia chưa xuất hiện một cường giả tuyệt thế kế thừa, bởi vậy mới một mực kéo lấy không phi thăng. Hai chiêu chấn nhiếp quần hùng, diệt sát ba tên Hóa Thần, trong đó có một tên là Hóa Thần đỉnh phong, Băng Ma chi uy, tuyệt không phải chỉ là lời đồn. - Lục Nhân Hoàng, xin lỗi, chúng ta cũng là phụng mệnh hành sự! Bên kia Hỏa lão quái và Trần Vô Tiên liếc nhau, hai người một trái một phải vọt tới Lục Nhân Hoàng, trên thân Hỏa lão quái toát ra liệt hỏa hừng hực. Những liệt hỏa kia hóa thành Liên Hoa Hỏa Đăng, trôi nổi giữa không trung, như Quỷ Hồn bay về phía Lục Nhân Hoàng. Hây! Lục Nhân Hoàng hãn nhiên không sợ, cứ thế xông thẳng tới, bên kia chấp pháp trưởng lão dẫn theo một đám người lao xuống Thần Thành, như lợi kiếm đâm vào trong đại quân. Rất nhanh, song phương triển khai cận chiến, nháy mắt đã xuất hiện lượng lớn tử thương. Ầm! Lục Nhân Hoàng giao thủ mấy chiêu với Trần Vô Tiên Hỏa lão quái, lại bất ngờ bị trùng trùng nện bay, hơn nữa một bên tay còn bị chặt đứt. - Thần khí này? Lục Nhân Hoàng kinh hãi, Thần khí của hắn và Thần khí của Hỏa lão quái đụng nhau khoảnh khắc, chỉ sau một chiêu liền đã đứt đoạn. Hắn còn chưa kịp phản ứng, cánh tay cũng bị chém đứt theo. - Lục Nhân Hoàng, bó tay chịu trói đi! Hỏa lão quái bay tới, thở dài nói: - Thần khí này là Thần khí thượng phẩm, ba vị đại nhân bên ngoài đều là đại nhân vật ở Thần Giới, nghe nói còn là bá chủ một đại thế lực. Đừng nói chúng ta, dù là Lục Ly ở trước mặt bọn hắn cũng chỉ là con sâu cái kiến, các ngươi ngoan ngoãn đầu hàng, may ra còn có thể giữ được một mạng! - Ha ha ha! Miệng Lục Nhân Hoàng phun ra máu tươi, lạnh giọng cười lớn, nói: - Đầu hàng? Con em Lục gia chưa từng biết đầu hàng. Hỏa lão quái, ngươi nối giáo cho giặc, ngươi sẽ phải chịu báo ứng, chờ con ta đi về, liền là lúc Hỏa gia ngươi diệt vong! - Đi về? Hỏa lão quái cười nhạo nói: - Người phi thăng từ Cửu Giới nhiều như vậy, nhưng trở về lại được mấy người, tính ra chỉ có mỗi mình Hằng Đế!
Chương 2168 Cách chết thể diện
- Thật ư? Đúng lúc này, nơi xa vang lên một tiếng rống như lôi đình, trực tiếp nổ vang bên tai tất cả mọi người: - Hỏa lão quái, Trần Vô Tiên, Lục Ly ta mới đi Thần Giới ít năm, các ngươi lại đều quên mất thủ đoạn năm đó của ta rồi? Tiếng nói truyền tới, tựa như mang theo ma lực, sát na này, trọn cả thế giới như đều chết lặng, thời gian cũng theo đó ngưng lại! Lục Ly đã phi thăng Thần Giới rất nhiều năm, nhưng khoảnh khắc tiếng quát của hắn vang lên, rất nhiều người quen biết vừa thoáng nghe liền lập tức nhận ra. Hỏa lão quái và Trần Vô Tiên nghe được tiếng nói kia, cả hai đều cảm thấy sống lưng lạnh toát, trong lòng dâng lên sợ hãi khôn cùng. Đây là uy áp nhiều năm qua Lục Ly tạo dựng trong lòng bọn hắn, Lục Ly hệt như một ngọn núi, vĩnh viễn trấn áp bọn hắn, khiến bọn hắn không cách nào siêu việt, không không cách nào đối địch. Nếu là trước kia, rất nhiều người sẽ chỉ cảm thấy đè nén, nhưng lúc này cục diện lại đã khác. Bởi vì bọn hắn chính đang xâm nhập Địa Hoàng giới, chính đang tấn công phụ thân hắn, còn chặt đứt một cánh tay của Lục Nhân Hoàng. Đúng lúc này Lục Ly lại vừa khéo trở về, ngươi nói xem, bọn hắn làm sao có thể không sợ hãi, làm sao có thể không chột dạ cho được? Vốn đám người Hỏa lão quái cho rằng, Lục Ly căn bản không về được, rốt cuộc đến cả Đấu Thiên Đại Đế Nhan Thiên Cương đều không về, trước nay người duy nhất trở về là Hằng Đế cũng rất nhanh liền chết đi. - Ly nhi? Lục Nhân Hoàng đang định bay vụt lên, liều chết phóng thích sát chiêu lấy mạng đổi mạng với đám Hỏa lão quái, nghe được tiếng nói này, cả người khẽ run lên, đảo mắt nhìn về phương nam. Không chỉ Lục Nhân Hoàng, đám người chấp pháp trưởng lão, Lục Chính Dương, Khương Vô Ngã, Minh Vũ cũng đều ngừng chiến đấu, đảo mắt nhìn về phương nam. Thậm chí lúc này quân đội xâm nhập cũng không dám động, quay đầu nhìn về nơi tiếng nói truyền đến. Hưu! Phương nam, lưu quang sáng lên, một bóng người không ngừng phóng đại trong tầm mắt chúng nhân, chỉ thoáng chốc, một thanh niên tóc trắng đã hiện ra giữa không trung trên đầu mọi người. - Là Ly nhi! Ánh mắt đám người Lục Nhân Hoàng Lục Chính Dương chấp pháp trưởng lão đều có chút ẩm ướt, lúc cường giả Lục gia sắp bị tiêu diệt, Lục Ly lần nữa thành công đi về, còn là từ Thần Giới xa xôi đi về, cục diện như thế sao có thể không khiến người sống mũi ê ẩm, tròng mắt chuyển hồng. - Là Lục Ly, Lục Ly trở về! Hỏa lão quái và Trần Vô Tiên liếc nhau, sắc mặt hai người đồng thời tái xanh, trong mắt hiện đầy vẻ tuyệt vọng, cả hai đều hiểu rất rõ tính cách Lục Ly. Loại người như Lục Ly, nếu ngươi giao hảo với hắn, hắn sẽ đối xử với ngươi chân thành như chí thân, nhưng một khi chọc giận hắn, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Bây giờ bọn hắn đang xâm nhập Địa Hoàng Giới, còn tru diệt nhiều người như vậy, việc này đã đi quá giới hạn, e rằng người xâm nhập lần này đều phải chết. - Đại Đế trở về! - Thiếu gia trở về, thiếu gia, ngươi hãy báo thù cho chúng ta! - Thiếu gia, ca ca ta chết rồi, ngươi nhất định phải giúp chúng ta giết sạch đám súc sinh này! - Đại Đế uy vũ, Đại Đế uy vũ! Mấy vạn quân sĩ Lục gia đồng thanh kích động rống lên, đối với bọn họ, Lục Ly chính là Thần, là chỗ dựa lớn nhất của Lục gia. Lúc Lục gia và bọn hắn bị bắt nạt, bị tàn sát, Lục Ly xuất hiện không khác gì thần tích. - Cũng may, cuối cùng cũng kịp chạy về! Lục Ly quét quanh một lượt, phát hiện bên phía Lục gia chỉ chết mấy ngàn người, những người quan trọng đều vô sự, hình như chỉ có mấy tên đệ tử trực hệ Lục gia chết đi... Nhìn cánh tay trụi lủi của Lục Nhân Hoàng, khóe miệng Lục Ly nhếch lên ý cười lạnh lùng. Nụ cười đó khiến đám người Hỏa lão quái bất giác lạnh toát cả sống lưng, bởi vì nụ cười đó là nụ cười mang theo hàn ý khát máu. - Thái gia gia, gia gia, phụ thân, các ngươi trước lùi ra sau, ta có mấy lời muốn nói với Hỏa lão quái Trần Vô Tiên! Ánh mắt Lục Ly như hàn băng quét quanh bốn phía, uy áp khiến tất cả mọi người đều không dám động. Chấp pháp trưởng lão vội hạ lệnh thu quân, toàn bộ thối lui ra sau. Địch quân vốn có chút người định động thủ, lại bị Lục Ly mắt lạnh quét qua, liền không dám động. - Ai... Trần Vô Tiên và Hỏa lão quái liếc nhau, hai người đều hạ xuống, khuỵu gối quỳ xuống đất, Hỏa lão quái cúi đầu nói: - Đại nhân, chúng ta bị cường hành khống chế linh hồn, không cách nào kháng cự. Chuyện lần này đúng là chúng ta làm sai, chúng ta không muốn giải thích, cũng không muốn cầu đại nhân ân xá, chỉ hi vọng đại nhân có thể tha cho tộc nhân chúng ta, bọn hắn đều là bị chúng ta bức bách tấn công Địa Hoàng Giới. Hỏa lão quái Trần Vô Tiên quỳ, những người còn lại cũng đều quỳ, Lục Ly không phóng thích khí tức quá cường đại, cũng không giết một ai, chỉ vì hắn là Lục Ly liền có thể ép cho toàn bộ mọi người quỳ xuống. Lục Ly không nói nửa lời, cứ thế lạnh băng băng nhìn mấy vạn quân sĩ võ giả quỳ trước mặt, hắn trầm mặc khiến bầu không khí tại trường đè nén dị thường. Nhưng không ai dám lên tiếng, tất cả chỉ biết lẳng lặng chờ đợi Lục Ly đưa ra phán quyết sau cùng. - Các ngươi bị khống chế?! Cuối cùng Lục Ly cũng mở miệng, trong thanh âm lại không có phẫn nộ mà chỉ có băng lãnh: - Các ngươi không cách nào kháng cự lệnh từ cường giả Thần Giới, các ngươi có lẽ không sai. Thế chẳng lẽ những con dân vô tội Địa Hoàng Giới kia đều sai rồi? Bao nhiêu thành trì bị đồ sát, bao nhiêu con dân vô tội chết đi, bao nhiêu nữ tử bị lăng nhục, bao nhiêu người già trẻ nhỏ bị giết, bọn họ đều sai rồi? Các ngươi không chết, vong hồn bọn họ làm sao có thể được siêu thoát? Các ngươi đều phải chết! Nhưng chuyện sau đó ta sẽ không truy cứu. - Hả? Vô số người hoảng hốt ngẩng đầu lên, lời Lục Ly không dung chất nghi, lần này người xâm nhập Địa Hoàng Giới đều phải chết, không một ai được sống sót. Hỏa lão quái và Trần Vô Tiên nhìn nhau, trên mặt hai người hiện đầy vẻ đắng chát. Chẳng qua trong lòng vẫn hơi có chút an ủi, Lục Ly tính là hạ thủ lưu tình, hắn giết tất cả quân đội xâm nhập Địa Hoàng Giới, nhưng tiếp sau sẽ không giết vào thế giới của bọn hắn, triệt để hủy diệt gia tộc bọn hắn.
Chương 2169 Nắm chắc bảy thành
- Đa tạ đại nhân! Hỏa lão quái và Trần Vô Tiên trùng trùng dập đầu, sau đó hai người đồng thời đưa tay vỗ lên đầu mình. Đây là bọn hắn đang tự lựa chọn cách chết thể diện nhất có thể, bằng không để Lục Ly động thủ, sợ rằng không được toàn thây. Oanh! Đầu hai người chấn động, nhưng không vỡ vụn, chỉ là bị chấn nát linh hồn thôi. Chỉ thấy cả hai mềm nhũn, ngã sóng xoài trên đất, tộc nhân con cháu hai người gào thét, nhưng không ai ra tay phản kháng, thậm chí không dám dùng ánh mắt cừu thị nhìn Lục Ly, có thể thấy uy hiếp mà Lục Ly mang đến lớn tới cỡ nào. - Các ngươi đều không sống được! Lục Ly lạnh lùng nói: - Nếu các ngươi muốn được chết thể diện, vậy thì tự sát cả đi, ta mà ra tay, các ngươi sẽ không được toàn thây đâu. Lời này của Lục Ly khiến bầu không khí tại trường trở nên đè nén dị thường. Có lẽ rất nhiều người có thể đối mặt sinh tử, cũng đã sớm chuẩn bị tinh thần để đón nhận cái chết. Nhưng đến khi thực sự phải đối mặt với tử vong, rất nhiều người đều sẽ theo sợ hãi, muốn chạy trốn theo bản năng. Hưu! Có mấy ngàn người bỏ chạy, cả đám đằng không bay lên, đào thoát ra bốn phương tám hướng. Chỉ là thân thể bọn hắn vừa mới khẽ động, một đạo không gian chi lực vô hình đã trấn áp xuống, khiến không ai động đậy được. - Đừng nghĩ chạy trốn, các ngươi trốn không thoát, ta cho các ngươi thời gian mười giây, hoặc là tự sát, hoặc là ta giúp các ngươi chấm dứt sinh mệnh! Tiếng nói lạnh lùng của Lục Ly vang lên, khủng hoảng lần nữa lan tràn, những người muốn chạy trốn kia sau khi phát hiện đến cả đầu ngón tay đều không thể động đậy liền triệt để tuyệt vọng. Lục Ly giải trừ không gian chi lực trấn áp, rất nhiều cường giả cắn răng tự vỗ lên đầu mình, từng người lần lượt ngã xuống. Có người dẫn đầu, càng nhiều người bắt chước theo, dồn dập tự sát. Mười mấy vạn người, trong mười giây đã có hơn bảy thành tự sát, cảnh tượng vô cùng tráng quan, từng người vỗ lên thiên linh cái bản thân, sau đó ngã rạp xuống đất, máu tươi chảy ra từ trong miệng mũi tai mắt, nhuộm đỏ mảng lớn mặt đất. Vù vù! Lục Ly lấy ra Đồ Ma Đao, bắt đầu đồ sát những quân sĩ còn lại, tâm tư hắn đã không đặt trên thân những quân sĩ này, hắn quét mắt nhìn về hướng lối vào Địa Hoàng Giới, lạnh giọng nói: - La Diệp, ngươi chờ đấy cho ta, lần này nhất định khiến các ngươi có đi không về. Toàn bộ ba mươi vạn đại quân xâm nhập bị giết, đây gần như là số cường giả chủ lực của tám giới, ba mươi vạn võ giả bị Lục Ly đồ sát, chí ít trong vòng mấy trăm năm tám giới không cách nào khôi phục nguyên khí. Lần này Địa Hoàng Giới cũng tổn thất thảm trọng, mấy trăm thành trì bị tàn sát, võ giả bình dân thiệt mạng tổng cộng siêu quá một mức. Mặc dù chết đi đa số là bình dân, cường giả Địa Hoàng Giới không tổn thất quá nặng. Nhưng Lục Ly vẫn vô cùng áy náy, bởi vì đây đều là con dân của hắn, là bởi vì hắn mới dẫn đến nhiều người chết đi như vậy. Đồ sát xong, chuyện còn lại Lục Ly không đi quản, hắn phi thăng lên Thần Thành. Thần Thành còn chưa bị hủy, lúc sắp phá mở, Lục Chính Dương chấp pháp trưởng lão quyết đoán dẫn theo chúng nhân đi ra tử chiến. - Hả? Lục Nhân Hoàng tiến vào bên trong Thần Thành chữa thương, phát hiện Lục Ly đứng trong thành bảo, đưa lưng về phía cửa chính, thân thể chính đang run rẩy, sau gáy chảy đầy mồ hôi lạnh. Hắn khẽ nhíu mày nói: - Lục Ly, chuyện này không thể hoàn toàn trách ngươi, ngươi đừng quá mức tự trách. Lục Ly run lên không phải vì tự trách, mà là vì Hư Không Trùng. Hiện tại số lượng Hư Không Trùng trong cơ thể hắn đã lên tới hơn hai ngàn con, mỗi lần gặm ăn đều là cùng một lúc, tuy ý chí lực Lục Ly cường đại, song vẫn không cách nào hoàn toàn áp chế. Cũng may thể tích Hư Không Trùng quá nhỏ, gặm cắn một lát liền ngừng lại, Lục Ly nghỉ ngơi khoảnh khắc, nuốt vào hai viên đan dược, sau đó xoay người lại miễn cưỡng cười nói: - Phụ thân, Khinh Linh, Thu Tuyết, Hạ Sương đâu? - Đưa đi bí cảnh! Lục Nhân Hoàng nhìn Lục Ly một lúc, thấy hắn không có gì đại ngại liền cũng không để ở trong lòng, dò hỏi nói: - Có cần lập tức bố trí người đưa về không? - Tạm thời không cần! Lục Ly khoát tay, bọn La Diệp chính đang ở bên ngoài, không chém giết hoặc đánh lui những người này, mấy người Bạch Thu Tuyết đi về cũng chẳng nghĩa lý gì. Hơn nữa hắn còn cần nghĩ cách xử lý Hư Không Trùng trong cơ thể, bằng không ba người trở về nhất định có thể nhìn ra dị thường. Ông! Lục Ly lấy ra một ít đan dược chữa thương đưa cho Lục Nhân Hoàng nói: - Phụ thân, đây là đan dược chữa thương của Thần Giới, dược tính ôn hòa, ngươi trước chữa thương đi. Lục Ly có đan dược chữa thương càng tốt, chỉ là không dám đưa, hắn sợ thể chất Lục Nhân Hoàng không chịu nổi. Lục Nhân Hoàng nhận lấy, cũng không nói nhảm, lập tức bắt đầu luyện hóa, dược lực tiến vào trong thân thể, lập tức cảm thấy toàn thân nóng ấm, cánh tay bắt đầu chậm rãi mọc lại, đan dược Thần Giới quả nhiên bất phàm. Hưu! Lát sau, chấp pháp trưởng lão đi lên, trong tay cầm theo mấy thanh thần binh, đây đều là Thần khí thượng phẩm, hắn giao cho Lục Ly nói: - Lục Ly, đây là Thần khí tịch thu được, nhìn có vẻ rất cao cấp, ngươi cầm đi. - Thái gia gia, ngươi cứ thu là được! Lục Ly lắc đầu nói: - Những thứ này chỉ là Thần khí thượng phẩm, đối với ta mà nói thì không tính là gì. Quay đầu ta sẽ đưa cho các ngươi một ít Thần khí siêu phẩm, ta có rất nhiều Thần khí tốt. - Rất nhiều? Mắt chấp pháp trưởng lão sáng lên, xem ra Lục Ly lăn lộn ở Thần Giới rất không sai, hắn dò hỏi tiếp: - Lục Ly, ngươi trở về bằng cách nào? Sao lại trở về nhanh vậy được, nếu ngươi trễ thêm chút nào, hậu quả thật không thể nào tưởng tượng. - Từ trong hư không trở về. Lục Ly tùy tiện giải thích một câu, những sự tình này có nói chấp pháp trưởng lão cũng không hiểu, hắn trầm ngâm thoáng chốc liền thả Huyết Linh Nhi đi ra, truyền âm nói: - Huyết Linh Nhi, ngươi đi cải tạo Thần Thành một phen, gia tăng năng lực phòng ngự cho Thần Thành!
Chương 2170 Nắm chắc bảy thành
Thần Thành chỉ là Thần khí cấp thấp, Huyết Linh Nhi cải tạo pháp trận Thần Thành một phen, lực phòng ngự nhất định có thể đề thăng rất nhiều. Lục Ly định trước là nhanh chóng tới Kim Ngục, giải quyết dứt điểm bọn La Diệp, sau đó lại toàn lực nghĩ cách đối phó Hư Không Trùng. Bằng không hắn sẽ thành Hằng Đế tiếp theo, rất nhanh liền chết đi. - Lục Ly, ngoài Kim Ngục có ba tên Thần Linh, nghe nói còn cường đại hơn cả Đấu Thiên Đại Đế? Chấp pháp trưởng lão lo lắng hỏi, Lục Ly khẽ cười, tự tin nói: - Hiện tại chiến lực ta đã siêu quá Đại Đế. Thái gia gia yên tâm đi, ta có thể ứng phó được. - Siêu quá Đại Đế? Chấp pháp trưởng lão ngấm ngầm tắc lưỡi, Lục Ly mới đi Thần Giới mấy năm? Phải biết, Đấu Thiên Đại Đế đã phi thăng mấy chục vạn năm, không ngờ chiến lực Lục Ly còn mạnh hơn cả Đấu Thiên Đại Đế. Tằng tôn tử này của hắn quả nhiên là kỳ nhân, không chừng đời này có thể dẫn bọn hắn đi Thần Giới cũng nên? Đợi khoảnh khắc, đám người Lục Chính Dương Khương Vô Ngã Dạ Lạc đi lên, nhìn thấy Lục Ly ai nấy đều không khỏi thổn thức. Minh Vũ đã bố trí rất nhiều nhân lực tới các đại thành trì chăm sóc người bị thương, truy sát quân sĩ xâm nhập còn sót lại. Chỉ là không cứu được mấy người, đại quân đi qua đâu, nơi ấy đều không còn người sống. - Chiếu cố mấy người này cho thật tốt! Lục Ly mang theo Lục Phi Tuyết tiến vào trong một thiền điện, thả ra số nữ tử hắn thu vào Thiên Tà Châu khi trước. Những nữ tử này đều bị lăng nhục, nếu không phải Lục Ly, sau cùng khẳng định sẽ bị lăng nhục đến chết. - Chủ nhân, được rồi! Sau chừng bốn nén hương, Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Pháp trận Thần Thành đã được cải tạo xong, hiện tại lực phòng ngự tăng lên chí ít gấp mười, nếu không phải Đại Năng Thần Giới, hẳn là không phá được. - Tốt! Lục Ly khẽ gật đầu, đang định dặn dò chúng nhân ít chuyện, bên ngoài Minh Vũ vội vàng đi đến, bẩm báo nói có một tên Nhân Hoàng thay mặt điện chủ Hắc Ám Thần Điện tới truyền lời, để Lục Ly lập tức đi Kim Ngục, bằng không hắn sẽ phái một tên Siêu Cấp Đại Năng tiến vào Địa Hoàng Giới. Khiến Địa Hoàng Giới trực tiếp sụp đổ, đến lúc đó tất cả người bên trong đều sẽ chết. - Ha ha! Lục Ly cười lạnh một tiếng, hắn đang định đi tìm La Diệp, La Diệp lại còn sai người truyền lời, sợ hắn không đi ra. Hắn khua tay nói: - Bảo người kia truyền lời cho La Diệp, mười ngày sau ta liền đi ra, nói La Diệp cứ ở đấy chờ chết đi. Minh Vũ đi xuống an bài, chúng nhân lo lắng nhìn Lục Ly, Khương Vô Ngã trầm giọng dò hỏi: - Lục Ly, Hắc Ám Thần Điện mạnh không? Điện chủ bọn hắn là cường giả cấp bậc thế nào? Nhìn thần sắc quan tâm lo lắng của mọi người, Lục Ly nghĩ nghĩ rồi giải thích nói: - Hắc Ám Thần Điện là một trong bảy mươi hai Thần Tông ở Thần Giới, điện chủ bọn hắn là Thần Giới Chí Tôn. Thần giới có cái gọi là Thần Bảng, về cơ bản, đại bộ phận cường giả Thần Giới đều có tên trên Thần Bảng. Mười vạn vị trí đầu trên Thần Bảng là Đại Năng Thần Giới, Đấu Thiên Đại Đế chính là cường giả cấp bậc này, top một vạn trên Thần Bảng thì là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, hai tên thủ hạ La Diệp chính là cấp bậc này, top một trăm Thần Bảng thì là Thần Giới Chí Tôn, La Diệp là một trong số đó. - Cái gì? Sắc mặt chúng nhân đại biến, bọn hắn đều đoán được ba tên Thần Linh ngoài kia rất mạnh, lại không ngờ mạnh đến như thế, top một trăm Thần Giới? Cường giả như thế không biết còn sẽ khủng bố đến mức nào? - Mọi người đừng lo! Lục Ly khoát tay nói: - Ở Thần Giới ta bị mấy tên Thần Giới Chí Tôn truy sát. Thần Tượng Tông, một trong mấy đại thế lực lớn nhất Thần Giới cũng truy sát ta rất nhiều năm, song đều không thể giết được ta, bởi thế bọn hắn mới phải dùng hạ sách đi xuống Địa Hoàng Giới gây sự. Hơn nữa trước đây ta cũng từng trấn áp qua Thần Giới Chí Tôn, lần này trấn áp La Diệp hẳn không thành vấn đề, không chừng còn có cơ hội giết chết hắn! - Trấn áp qua Thần Giới Chí Tôn? Chúng nhân ngơ ngác nhìn nhau, Lục Ly sẽ không nói dối, như vậy chẳng phải chiến lực Lục Ly cũng nằm trong top một trăm Thần Giới? - Được rồi, mọi người đừng nghĩ nhiều! Lục Ly trầm ngâm một lát rồi khoát tay nói: - Thái gia gia, các ngươi tổ chức cho toàn bộ tộc nhân lánh vào bí cảnh, vạn nhất bọn hắn chó cùng rứt giậu hủy đi Địa Hoàng Giới thì phiền phức to. Các ngươi đều vào bí cảnh, như thế ta mới có thể buông tay đánh một trận. Mọi người đừng lo, ta có bảy thành nắm chắc trấn áp được La Diệp. Thời gian mười ngày, chấp pháp trưởng lão di dời tất cả tộc nhân vào trong bí cảnh. Địa Hoàng Giới kết nối với rất nhiều bí cảnh, có một ít bí cảnh tương đối kín đáo, chấp pháp trưởng lão phái người khống chế lại, để Kha Mang tu kiến truyền tống trận, từ Thần Châu Thành có thể trực tiếp truyền tống vào trong đó. Người Đấu Thiên Giới chuyển dời đi qua không tính quá nhiều, thời gian mười ngày đủ để làm xong. Công tác xử lý hậu quả ở Địa Hoàng Giới cũng được diễn ra đồng thời, chấp pháp trưởng lão bố trí cường giả tới các thành trì, chăm sóc người bị thương, ổn định cục diện Địa Hoàng Giới. Đồng thời tất cả thành trì phát bố thông cáo, ghi rõ Lục Ly đã từ Thần Giới trở về, chém giết hết sạch đại quân xâm nhập. Địa Hoàng Giới vốn đang nhân tâm hốt hoảng, giờ đã đi vào ổn định. Đối với bọn họ mà nói, Lục Ly chính là Chân Thần. Không có chuyện nào mà Chân Thần không làm được, chỉ cần có Lục Ly ở đây, mọi thứ đều không thành vấn đề... Lục Ly ở lại chín ngày liền rời đi, chín ngày này hắn không hề lãng phí, mà một mực tìm kiếm cách xử lý vấn đề Hư Không Trùng. Hắn không dám đi hỏi chấp pháp trưởng lão hay bất cứ người nào khác, bởi vì năm đó Hằng Đế trở về nhưng rất nhanh liền chết đi, chứng tỏ Hằng Đế cũng bó tay hết cách, bằng không thì đã không chết. Bởi thế hắn không cần đi hỏi, hỏi ngược lại sẽ khiến mọi người lo lắng. Lục Ly cũng không ngu đến mức trực tiếp tới lối vào nơi La Diệp chờ sẵn, mà đi ra là từ lối vào kín đáo khi trước. Vạn nhất La Diệp bố trí sẵn cạm bẫy ở kia, với thủ đoạn Thần Giới Chí Tôn, không chừng một chiêu liền có thể miểu sát hắn.
Bởi vì trọn cả thành trì đều đã biến thành phế tích, trong thành chí ít có hơn ba trăm vạn người chết, không một ai sống sót. Lộ đại quân này thực hiện mệnh lệnh La Diệp một cách cực kỳ hoàn mỹ, đi qua đâu, không một nhành cây ngọn cỏ nào sống được, gà chó cũng không tha. - A, a! Lục Ly gầm lên phẫn nộ, tiếng rống vang trời khiến không gian theo đó chấn đãng, thần niệm hắn đảo quanh, sau đó cấp tốc bay vụt về hướng bắc. Sau vẻn vẹn một nén hương, Lục Ly liền đã đuổi kịp lộ đại quân kia. Lộ đại quân này đang hưu chỉnh trong một sơn cốc, từ đằng xa đã có thể nghe được tiếng nữ tử la khóc truyền ra trong sơn cốc, không ít xinh đẹp nữ tử bị cướp bóc, rất nhiều quân sĩ chính đang làm chuyện cầm thú trong đó. - Chết đi! Lục Ly không thốt nửa lời, chỉ phẫn nộ gầm lên một tiếng, thiên địa chi lực trấn áp xuống, cả người bay vút theo. Hắn vọt vào trong doanh trướng, tay không xé xác đám quân sĩ bên trong, sau đó thu từng nữ tử vào trong Thiên Tà Châu. Đợi cứu xong tất cả nữ tử, Lục Ly tung mình đằng không bay lên, sát khí trên thân cuộn trào, một tay ngưng tụ thần lực, giữa không trung nhanh chóng phù hiện một thủ ấn cực lớn. - Lục đại nhân, ta là Hỏa Vũ! Phía dưới vang lên tiếng kinh hô, người kia gần như dùng hết toàn lực mới kêu gào ra được. Đấy một phần cũng là bởi vừa nãy Lục Ly nóng lòng nghĩ cách cứu người, khống chế đối với không gian yếu đi, bằng không người này tuyệt đối không cách nào kêu được ra tiếng. Lục Ly quét mắt nhìn xuống, không gian chi lực giảm yếu, người kia vội vàng quỳ rạp xuống đất, nét mặt tái xanh nói: - Lục đại nhân, ta là người Hỏa gia, Hỏa lão quái chính là lão tổ nhà ta! - Lão tổ nhà ngươi? Khóe miệng Lục Ly nhếch lên một tia đùa cợt, cười lạnh nói: - Vậy ngươi càng phải chết, Hỏa lão quái biết tính cách ta, các ngươi lại vẫn dám làm chuyện cầm thú như thế, vậy thì càng phải giết sạch! Xuy xuy! Lục Ly ngưng tụ ra một bàn tay lớn quá ngàn trượng, hung hăng vỗ xuống, không gian nơi bàn tay xuất hiện chấn đãng kịch liệt, sóng chấn động khuếch tán rất xa, ảnh hưởng tới trăm vạn dặm xung quanh. Oanh! Mặt đất run lên, bụi đất vút lên tận trời, trọn cả sơn cốc biến mất, mấy ngọn núi lớn xung quanh cũng đều biến mất, trong bụi mù hiện ra một hố sâu không thấy đáy. Toàn bộ hơn hai vạn quân sĩ đều bị nện vào lòng đất, biến thành phấn vụn, đến cả thi thể đều không chừa. Rầm rầm rầm! Mặt đất dẫn phát phản ứng dây chuyền, công kích quá mức cường đại, khiến cho thiên địa pháp tắc giới diện phản phệ, thời khắc này tựa hồ trọn cả giới diện đều rung động mãnh liệt. Vô số con dân trong các thành trì xung quanh cảm thấy như trời long đất lở, ai nấy đều sợ hãi chạy ra khỏi nhà, quỳ rạp bái lạy về hướng pho tượng Lục Ly. - Hả? Đồng thời với đó, một ít cường giả và hơn mười vạn đại quân tụ tập bên ngoài Thần Thành đều khẽ biến sắc, bởi vì tất cả bọn hắn đều cảm thấy có gì đó không đúng. Bọn hắn cảm thấy được mặt đất đang rung động, cảm thấy không gian không bình thường, cảm thấy thiên địa linh khí lưu động dị thường, ánh mắt ai nấy đều nhìn về hướng Lục Ly, trong lòng có một loại dự cảm chẳng lành. - Tấn công! Hỏa lão quái và Trần Vô Tiên liếc nhau, đồng thời hạ lệnh công kích. Việc này không nên chậm trễ, bọn hắn nhất định phải nhanh chóng công phá Thần Thành, giết hoặc bắt lại tộc nhân Lục Ly, sau đó lui ra Địa Hoàng Giới, đi về hội hợp với La Diệp, như vậy mới càng an toàn. - Thiên địa ba động rất dị thường. Bên trong Thần Thành, Lục Nhân Hoàng và chấp pháp trưởng lão nhìn nhau, trên mặt hai người đều lộ vẻ ngưng trọng. Bọn hắn không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng trong Địa Hoàng Giới xuất hiện không gian ba động dị thường như thế, đối với bọn hắn mà nói thì hẳn không phải chuyện tốt. - Không được! Cùng lúc, ở lối vào nối giữa Kim Ngục và Địa Hoàng Giới, Lưu trưởng lão đột nhiên mở mắt ra, tung người bay vụt đến bên cạnh La Diệp, bẩm báo nói: - Điện chủ, vừa rồi thông qua phân thần ta cảm ứng được một đạo không gian ba động cường đại. Phàm nhân không thể nào dẫn lên không gian ba động mãnh liệt vậy được, bởi thế hoặc là Lục gia có người đột phá Thần Cảnh, hoặc là Lục Ly đã trở về! - Lục Ly trở về? Trong mắt La Diệp lóe lên hàn quang, nhếch môi cười nói: - Nếu là Lục Ly trở về thì càng tốt, lần này ta nhất định phải khiến hắn chết không chỗ chôn. Dưới chân Thần Thành tụ tập hơn mười vạn đại quân, vô số cường giả, đám người Hỏa lão quái Trần Vô Tiên không muốn đi đồ sát dân chúng và võ giả cấp thấp, một đường mang theo đại quân đến thẳng bên này. Đương nhiên, thành trì và quân đội võ giả gặp phải trên đường, bọn hắn cũng đồ sát sạch sẽ. Bọn hắn không cách nào kháng lệnh La Diệp, đối với mệnh lệnh chủ nhân, hồn nô phải tuyệt đối chấp hành, lệnh của Lưu trưởng lão là gặp người liền giết, chó gà không tha. Hỏa lão quái hạ lệnh, mười mấy vạn đại quân đồng loạt phát động công kích từ xa, tiến hành oanh kích mãnh liệt Thần Thành. Phía dưới Thần Thành thật ra còn một tòa đại thành nữa, là Thần Châu Thành năm đó từng được Lục Ly đích thân đặt tên. Cũng may, chấp pháp trưởng lão biết bên này khẳng định không tránh được một trường đại chiến, bởi thế từ sớm đã sơ tán người đi. Đại bộ phận người bên dưới là tộc nhân tứ đại gia tộc, ngoài ra còn một ít người Đấu Thiên Giới, chấp pháp trưởng lão đều di dời hết vào trong bí cảnh. Rầm rầm rầm! Mười mấy vạn người đồng loạt công kích, Thần Thành lập tức tán phát hắc quang vạn trượng, song vẫn không có bất cứ ba động nào, càng đừng nói là bị phá tan. - Mạnh thật! Đám người Hỏa lão quái không khỏi cảm khái, Thần Thành hấp thu năng lượng nhiều năm như vậy. Nếu trong tay bọn hắn không có Thần khí, muốn phá mở Thần Thành gần như là điều không khả năng. Bây giờ nhiều Hóa Thần thế này, lại đều có được Thần khí thượng phẩm, muốn phá mở Thần Thành chắc là không vấn đề, rốt cuộc uy lực những Thần khí thượng phẩm này đều rất lớn. - Tấn công! Hỏa lão quái gầm lên một tiếng, toàn bộ Hóa Thần đều xuất động, bay tới áp sát Thần Thành, đồng loạt giơ lên Thần binh trùng trùng phách xuống.
Chương 2167 Quên thủ đoạn của ta?
Ông! Thần Thành lấp lánh hắc quang vạn trượng, lần này nó chấn động kịch liệt, thậm chí bị lực lượng cường đại làm cho xê dịch cả trăm trượng, tất cả người bên trong Thần Thành đều cảm nhận được chấn động. - Không ổn! Lục Nhân Hoàng cảm ứng một phen, sắc mặt đại biến, một kích vừa rồi khiến Thần Thành bỗng chốc mất đi một phần hai mươi năng lượng, đồng nghĩa với sau hai mươi lần công kích tương tự, Thần Thành tất sẽ nổ tung. - Làm sao có thể? Nét mặt chấp pháp trưởng lão và đám người Lục Chính Dương hiện đầy vẻ không dám tin tưởng, bọn hắn đã thăm dò qua, bên ngoài không có cường giả lạ mặt, chỉ là cường giả tám giới còn lại, làm sao chỉ qua một kích đã tiêu tao nhiều năng lượng như vậy được? - Binh khí trong tay bọn họ?! Thần niệm Lục Nhân Hoàng quét đi ra, lập tức phát hiện vấn đề. Trước kia đám người này không lấy ra binh khí, lúc này Lục Nhân Hoàng cảm ứng một phen, tức thì phát hiện binh khí trong tay bọn họ đều có thần uy rất mạnh. - Thần khí, lần này phiền phức to rồi! Chấp pháp trưởng lão cũng cảm ứng được, trong tay hắn hiện ra một thanh thiết côn, quát với người đứng phía sau: - Tất cả chuẩn bị, Thần Thành vừa bị phá liền đi ra liều chết tử chiến một trận, chúng ta không thể thành tù binh. Nếu bị bắt lập tức tự bạo, bằng không sẽ liên luỵ Lục Ly, biết không? Chúng ta tử trận, Lục Ly sẽ báo thù cho chúng ta! - Liều chết tử chiến! Mấy vạn người đứng trong quảng trường Thần Thành đồng thanh bạo hống, ánh mắt ai nấy đều lộ ra ý chí quyết tử. Mặc dù bọn hắn đến từ Đấu Thiên Giới, nhưng ở trong Địa Hoàng Giới nhiều năm vậy rồi, trong lòng bọn họ đều có ngạo cốt. Lục gia chính là gia tộc đệ nhất ở Cửu Giới, sao bọn hắn có thể đầu hàng? Oanh! Thần Thành lần nữa chấn rung kịch liệt, rất nhiều kiến trúc trong thành ầm vang sụp đổ, cảm giác như nơi này sắp nổ tung đến nơi. Lục Nhân Hoàng lần nữa cảm ứng một phen, phát hiện năng lượng mất đi một phần hai mươi. Thần giáp hiển hiện ngoài thân Lục Nhân Hoàng, thần binh trong tay sáng lên lấp lánh, trong mắt lộ ra hàn ý rét lạnh, trầm giọng nói: - Đợi lát nữa ta lao ra trước, các ngươi theo sát ngay sau, chú ý đừng công kích từ xa, vọt thẳng xâm nhập vào trong quân địch, giết được tên này hay tên đó! - Vâng! Mấy vạn người đồng thanh hét lớn, phân nửa trong mấy vạn người này là con em Lục gia và cường giả được Lục gia, Hóa Thần cũng có hai người, chỉ là chiến lực không tính đỉnh cấp. Oanh! Thần Thành không ngừng bị công kích, bầu không khí trong thành thoáng chốc trở nên ngưng trọng dị thường, chấp pháp trưởng lão quét mắt nhìn xung quanh một lượt, trong lòng khẽ thở dài. Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương Bàn Nhược và đám đệ tử tuổi trẻ tinh anh đều được đưa đi, Lục gia chưa đến mức triệt để diệt vong, hắn cũng tính là đối được nổi Lục Ly, có chết cũng không tiếc. Oanh! Sau khi Thần Thành bị công kích mười chín lần, Lục Nhân Hoàng đánh ra một đạo lưu quang, cửa thành lập tức mở toang, chấp pháp trưởng lão rống lên: - Giết! Hưu! Lục Nhân Hoàng là người đầu tiên lao vút ra ngoài, hắn một bên phi hành, một bên vung vẩy binh khí trong tay, băng nguyên lả tả đầy trời bị hắn hút đến, sau đó bất thần bổ ra trước một đao, rống quát: - Băng Phong Thiên Địa! Một đao bổ ra, lại không có đao quang xuất hiện, ngược lại không gian bốn phía đều kết thành tầng băng thật dày. Bốn tên lão giả Hóa Thần và đám Địa Tiên bên ngoài cửa chính Thần Thành đều bị đóng băng hết cả. - Băng Kiếm Đồ Thần! Lục Nhân Hoàng vung vẩy thần binh, hàn băng đầy trời ngưng tụ thành từng thanh từng thanh băng kiếm bắn đi, bốn tên Hóa Thần và đám Địa Tiên kia lập tức biến thành bia ngắm, băng kiếm không ngừng xung kích đâm thẳng tới. Phanh phanh phanh! Đám Địa Tiên không gánh được, chỉ kiên trì thoáng chốc liền bị bắn thành tổ ong vò vẽ, bốn tên Hóa Thần thì có ba tên bị đâm chết, một tên bị đánh cho trọng thương văng đi ra. - Băng Ma chi uy, quả nhiên lợi hại! Đại quân phía dưới không khỏi kinh hãi, nghe nói từ rất nhiều năm trước Lục Nhân Hoàng đã đạt đến Hóa Thần đỉnh phong, còn thiếu nửa bước liền có thể phi thăng. Hơn nữa nghe đồn hắn vốn có thể phi thăng, song bởi vì Lục gia chưa xuất hiện một cường giả tuyệt thế kế thừa, bởi vậy mới một mực kéo lấy không phi thăng. Hai chiêu chấn nhiếp quần hùng, diệt sát ba tên Hóa Thần, trong đó có một tên là Hóa Thần đỉnh phong, Băng Ma chi uy, tuyệt không phải chỉ là lời đồn. - Lục Nhân Hoàng, xin lỗi, chúng ta cũng là phụng mệnh hành sự! Bên kia Hỏa lão quái và Trần Vô Tiên liếc nhau, hai người một trái một phải vọt tới Lục Nhân Hoàng, trên thân Hỏa lão quái toát ra liệt hỏa hừng hực. Những liệt hỏa kia hóa thành Liên Hoa Hỏa Đăng, trôi nổi giữa không trung, như Quỷ Hồn bay về phía Lục Nhân Hoàng. Hây! Lục Nhân Hoàng hãn nhiên không sợ, cứ thế xông thẳng tới, bên kia chấp pháp trưởng lão dẫn theo một đám người lao xuống Thần Thành, như lợi kiếm đâm vào trong đại quân. Rất nhanh, song phương triển khai cận chiến, nháy mắt đã xuất hiện lượng lớn tử thương. Ầm! Lục Nhân Hoàng giao thủ mấy chiêu với Trần Vô Tiên Hỏa lão quái, lại bất ngờ bị trùng trùng nện bay, hơn nữa một bên tay còn bị chặt đứt. - Thần khí này? Lục Nhân Hoàng kinh hãi, Thần khí của hắn và Thần khí của Hỏa lão quái đụng nhau khoảnh khắc, chỉ sau một chiêu liền đã đứt đoạn. Hắn còn chưa kịp phản ứng, cánh tay cũng bị chém đứt theo. - Lục Nhân Hoàng, bó tay chịu trói đi! Hỏa lão quái bay tới, thở dài nói: - Thần khí này là Thần khí thượng phẩm, ba vị đại nhân bên ngoài đều là đại nhân vật ở Thần Giới, nghe nói còn là bá chủ một đại thế lực. Đừng nói chúng ta, dù là Lục Ly ở trước mặt bọn hắn cũng chỉ là con sâu cái kiến, các ngươi ngoan ngoãn đầu hàng, may ra còn có thể giữ được một mạng! - Ha ha ha! Miệng Lục Nhân Hoàng phun ra máu tươi, lạnh giọng cười lớn, nói: - Đầu hàng? Con em Lục gia chưa từng biết đầu hàng. Hỏa lão quái, ngươi nối giáo cho giặc, ngươi sẽ phải chịu báo ứng, chờ con ta đi về, liền là lúc Hỏa gia ngươi diệt vong! - Đi về? Hỏa lão quái cười nhạo nói: - Người phi thăng từ Cửu Giới nhiều như vậy, nhưng trở về lại được mấy người, tính ra chỉ có mỗi mình Hằng Đế!
Chương 2168 Cách chết thể diện
- Thật ư? Đúng lúc này, nơi xa vang lên một tiếng rống như lôi đình, trực tiếp nổ vang bên tai tất cả mọi người: - Hỏa lão quái, Trần Vô Tiên, Lục Ly ta mới đi Thần Giới ít năm, các ngươi lại đều quên mất thủ đoạn năm đó của ta rồi? Tiếng nói truyền tới, tựa như mang theo ma lực, sát na này, trọn cả thế giới như đều chết lặng, thời gian cũng theo đó ngưng lại! Lục Ly đã phi thăng Thần Giới rất nhiều năm, nhưng khoảnh khắc tiếng quát của hắn vang lên, rất nhiều người quen biết vừa thoáng nghe liền lập tức nhận ra. Hỏa lão quái và Trần Vô Tiên nghe được tiếng nói kia, cả hai đều cảm thấy sống lưng lạnh toát, trong lòng dâng lên sợ hãi khôn cùng. Đây là uy áp nhiều năm qua Lục Ly tạo dựng trong lòng bọn hắn, Lục Ly hệt như một ngọn núi, vĩnh viễn trấn áp bọn hắn, khiến bọn hắn không cách nào siêu việt, không không cách nào đối địch. Nếu là trước kia, rất nhiều người sẽ chỉ cảm thấy đè nén, nhưng lúc này cục diện lại đã khác. Bởi vì bọn hắn chính đang xâm nhập Địa Hoàng giới, chính đang tấn công phụ thân hắn, còn chặt đứt một cánh tay của Lục Nhân Hoàng. Đúng lúc này Lục Ly lại vừa khéo trở về, ngươi nói xem, bọn hắn làm sao có thể không sợ hãi, làm sao có thể không chột dạ cho được? Vốn đám người Hỏa lão quái cho rằng, Lục Ly căn bản không về được, rốt cuộc đến cả Đấu Thiên Đại Đế Nhan Thiên Cương đều không về, trước nay người duy nhất trở về là Hằng Đế cũng rất nhanh liền chết đi. - Ly nhi? Lục Nhân Hoàng đang định bay vụt lên, liều chết phóng thích sát chiêu lấy mạng đổi mạng với đám Hỏa lão quái, nghe được tiếng nói này, cả người khẽ run lên, đảo mắt nhìn về phương nam. Không chỉ Lục Nhân Hoàng, đám người chấp pháp trưởng lão, Lục Chính Dương, Khương Vô Ngã, Minh Vũ cũng đều ngừng chiến đấu, đảo mắt nhìn về phương nam. Thậm chí lúc này quân đội xâm nhập cũng không dám động, quay đầu nhìn về nơi tiếng nói truyền đến. Hưu! Phương nam, lưu quang sáng lên, một bóng người không ngừng phóng đại trong tầm mắt chúng nhân, chỉ thoáng chốc, một thanh niên tóc trắng đã hiện ra giữa không trung trên đầu mọi người. - Là Ly nhi! Ánh mắt đám người Lục Nhân Hoàng Lục Chính Dương chấp pháp trưởng lão đều có chút ẩm ướt, lúc cường giả Lục gia sắp bị tiêu diệt, Lục Ly lần nữa thành công đi về, còn là từ Thần Giới xa xôi đi về, cục diện như thế sao có thể không khiến người sống mũi ê ẩm, tròng mắt chuyển hồng. - Là Lục Ly, Lục Ly trở về! Hỏa lão quái và Trần Vô Tiên liếc nhau, sắc mặt hai người đồng thời tái xanh, trong mắt hiện đầy vẻ tuyệt vọng, cả hai đều hiểu rất rõ tính cách Lục Ly. Loại người như Lục Ly, nếu ngươi giao hảo với hắn, hắn sẽ đối xử với ngươi chân thành như chí thân, nhưng một khi chọc giận hắn, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Bây giờ bọn hắn đang xâm nhập Địa Hoàng Giới, còn tru diệt nhiều người như vậy, việc này đã đi quá giới hạn, e rằng người xâm nhập lần này đều phải chết. - Đại Đế trở về! - Thiếu gia trở về, thiếu gia, ngươi hãy báo thù cho chúng ta! - Thiếu gia, ca ca ta chết rồi, ngươi nhất định phải giúp chúng ta giết sạch đám súc sinh này! - Đại Đế uy vũ, Đại Đế uy vũ! Mấy vạn quân sĩ Lục gia đồng thanh kích động rống lên, đối với bọn họ, Lục Ly chính là Thần, là chỗ dựa lớn nhất của Lục gia. Lúc Lục gia và bọn hắn bị bắt nạt, bị tàn sát, Lục Ly xuất hiện không khác gì thần tích. - Cũng may, cuối cùng cũng kịp chạy về! Lục Ly quét quanh một lượt, phát hiện bên phía Lục gia chỉ chết mấy ngàn người, những người quan trọng đều vô sự, hình như chỉ có mấy tên đệ tử trực hệ Lục gia chết đi... Nhìn cánh tay trụi lủi của Lục Nhân Hoàng, khóe miệng Lục Ly nhếch lên ý cười lạnh lùng. Nụ cười đó khiến đám người Hỏa lão quái bất giác lạnh toát cả sống lưng, bởi vì nụ cười đó là nụ cười mang theo hàn ý khát máu. - Thái gia gia, gia gia, phụ thân, các ngươi trước lùi ra sau, ta có mấy lời muốn nói với Hỏa lão quái Trần Vô Tiên! Ánh mắt Lục Ly như hàn băng quét quanh bốn phía, uy áp khiến tất cả mọi người đều không dám động. Chấp pháp trưởng lão vội hạ lệnh thu quân, toàn bộ thối lui ra sau. Địch quân vốn có chút người định động thủ, lại bị Lục Ly mắt lạnh quét qua, liền không dám động. - Ai... Trần Vô Tiên và Hỏa lão quái liếc nhau, hai người đều hạ xuống, khuỵu gối quỳ xuống đất, Hỏa lão quái cúi đầu nói: - Đại nhân, chúng ta bị cường hành khống chế linh hồn, không cách nào kháng cự. Chuyện lần này đúng là chúng ta làm sai, chúng ta không muốn giải thích, cũng không muốn cầu đại nhân ân xá, chỉ hi vọng đại nhân có thể tha cho tộc nhân chúng ta, bọn hắn đều là bị chúng ta bức bách tấn công Địa Hoàng Giới. Hỏa lão quái Trần Vô Tiên quỳ, những người còn lại cũng đều quỳ, Lục Ly không phóng thích khí tức quá cường đại, cũng không giết một ai, chỉ vì hắn là Lục Ly liền có thể ép cho toàn bộ mọi người quỳ xuống. Lục Ly không nói nửa lời, cứ thế lạnh băng băng nhìn mấy vạn quân sĩ võ giả quỳ trước mặt, hắn trầm mặc khiến bầu không khí tại trường đè nén dị thường. Nhưng không ai dám lên tiếng, tất cả chỉ biết lẳng lặng chờ đợi Lục Ly đưa ra phán quyết sau cùng. - Các ngươi bị khống chế?! Cuối cùng Lục Ly cũng mở miệng, trong thanh âm lại không có phẫn nộ mà chỉ có băng lãnh: - Các ngươi không cách nào kháng cự lệnh từ cường giả Thần Giới, các ngươi có lẽ không sai. Thế chẳng lẽ những con dân vô tội Địa Hoàng Giới kia đều sai rồi? Bao nhiêu thành trì bị đồ sát, bao nhiêu con dân vô tội chết đi, bao nhiêu nữ tử bị lăng nhục, bao nhiêu người già trẻ nhỏ bị giết, bọn họ đều sai rồi? Các ngươi không chết, vong hồn bọn họ làm sao có thể được siêu thoát? Các ngươi đều phải chết! Nhưng chuyện sau đó ta sẽ không truy cứu. - Hả? Vô số người hoảng hốt ngẩng đầu lên, lời Lục Ly không dung chất nghi, lần này người xâm nhập Địa Hoàng Giới đều phải chết, không một ai được sống sót. Hỏa lão quái và Trần Vô Tiên nhìn nhau, trên mặt hai người hiện đầy vẻ đắng chát. Chẳng qua trong lòng vẫn hơi có chút an ủi, Lục Ly tính là hạ thủ lưu tình, hắn giết tất cả quân đội xâm nhập Địa Hoàng Giới, nhưng tiếp sau sẽ không giết vào thế giới của bọn hắn, triệt để hủy diệt gia tộc bọn hắn.
Chương 2169 Nắm chắc bảy thành
- Đa tạ đại nhân! Hỏa lão quái và Trần Vô Tiên trùng trùng dập đầu, sau đó hai người đồng thời đưa tay vỗ lên đầu mình. Đây là bọn hắn đang tự lựa chọn cách chết thể diện nhất có thể, bằng không để Lục Ly động thủ, sợ rằng không được toàn thây. Oanh! Đầu hai người chấn động, nhưng không vỡ vụn, chỉ là bị chấn nát linh hồn thôi. Chỉ thấy cả hai mềm nhũn, ngã sóng xoài trên đất, tộc nhân con cháu hai người gào thét, nhưng không ai ra tay phản kháng, thậm chí không dám dùng ánh mắt cừu thị nhìn Lục Ly, có thể thấy uy hiếp mà Lục Ly mang đến lớn tới cỡ nào. - Các ngươi đều không sống được! Lục Ly lạnh lùng nói: - Nếu các ngươi muốn được chết thể diện, vậy thì tự sát cả đi, ta mà ra tay, các ngươi sẽ không được toàn thây đâu. Lời này của Lục Ly khiến bầu không khí tại trường trở nên đè nén dị thường. Có lẽ rất nhiều người có thể đối mặt sinh tử, cũng đã sớm chuẩn bị tinh thần để đón nhận cái chết. Nhưng đến khi thực sự phải đối mặt với tử vong, rất nhiều người đều sẽ theo sợ hãi, muốn chạy trốn theo bản năng. Hưu! Có mấy ngàn người bỏ chạy, cả đám đằng không bay lên, đào thoát ra bốn phương tám hướng. Chỉ là thân thể bọn hắn vừa mới khẽ động, một đạo không gian chi lực vô hình đã trấn áp xuống, khiến không ai động đậy được. - Đừng nghĩ chạy trốn, các ngươi trốn không thoát, ta cho các ngươi thời gian mười giây, hoặc là tự sát, hoặc là ta giúp các ngươi chấm dứt sinh mệnh! Tiếng nói lạnh lùng của Lục Ly vang lên, khủng hoảng lần nữa lan tràn, những người muốn chạy trốn kia sau khi phát hiện đến cả đầu ngón tay đều không thể động đậy liền triệt để tuyệt vọng. Lục Ly giải trừ không gian chi lực trấn áp, rất nhiều cường giả cắn răng tự vỗ lên đầu mình, từng người lần lượt ngã xuống. Có người dẫn đầu, càng nhiều người bắt chước theo, dồn dập tự sát. Mười mấy vạn người, trong mười giây đã có hơn bảy thành tự sát, cảnh tượng vô cùng tráng quan, từng người vỗ lên thiên linh cái bản thân, sau đó ngã rạp xuống đất, máu tươi chảy ra từ trong miệng mũi tai mắt, nhuộm đỏ mảng lớn mặt đất. Vù vù! Lục Ly lấy ra Đồ Ma Đao, bắt đầu đồ sát những quân sĩ còn lại, tâm tư hắn đã không đặt trên thân những quân sĩ này, hắn quét mắt nhìn về hướng lối vào Địa Hoàng Giới, lạnh giọng nói: - La Diệp, ngươi chờ đấy cho ta, lần này nhất định khiến các ngươi có đi không về. Toàn bộ ba mươi vạn đại quân xâm nhập bị giết, đây gần như là số cường giả chủ lực của tám giới, ba mươi vạn võ giả bị Lục Ly đồ sát, chí ít trong vòng mấy trăm năm tám giới không cách nào khôi phục nguyên khí. Lần này Địa Hoàng Giới cũng tổn thất thảm trọng, mấy trăm thành trì bị tàn sát, võ giả bình dân thiệt mạng tổng cộng siêu quá một mức. Mặc dù chết đi đa số là bình dân, cường giả Địa Hoàng Giới không tổn thất quá nặng. Nhưng Lục Ly vẫn vô cùng áy náy, bởi vì đây đều là con dân của hắn, là bởi vì hắn mới dẫn đến nhiều người chết đi như vậy. Đồ sát xong, chuyện còn lại Lục Ly không đi quản, hắn phi thăng lên Thần Thành. Thần Thành còn chưa bị hủy, lúc sắp phá mở, Lục Chính Dương chấp pháp trưởng lão quyết đoán dẫn theo chúng nhân đi ra tử chiến. - Hả? Lục Nhân Hoàng tiến vào bên trong Thần Thành chữa thương, phát hiện Lục Ly đứng trong thành bảo, đưa lưng về phía cửa chính, thân thể chính đang run rẩy, sau gáy chảy đầy mồ hôi lạnh. Hắn khẽ nhíu mày nói: - Lục Ly, chuyện này không thể hoàn toàn trách ngươi, ngươi đừng quá mức tự trách. Lục Ly run lên không phải vì tự trách, mà là vì Hư Không Trùng. Hiện tại số lượng Hư Không Trùng trong cơ thể hắn đã lên tới hơn hai ngàn con, mỗi lần gặm ăn đều là cùng một lúc, tuy ý chí lực Lục Ly cường đại, song vẫn không cách nào hoàn toàn áp chế. Cũng may thể tích Hư Không Trùng quá nhỏ, gặm cắn một lát liền ngừng lại, Lục Ly nghỉ ngơi khoảnh khắc, nuốt vào hai viên đan dược, sau đó xoay người lại miễn cưỡng cười nói: - Phụ thân, Khinh Linh, Thu Tuyết, Hạ Sương đâu? - Đưa đi bí cảnh! Lục Nhân Hoàng nhìn Lục Ly một lúc, thấy hắn không có gì đại ngại liền cũng không để ở trong lòng, dò hỏi nói: - Có cần lập tức bố trí người đưa về không? - Tạm thời không cần! Lục Ly khoát tay, bọn La Diệp chính đang ở bên ngoài, không chém giết hoặc đánh lui những người này, mấy người Bạch Thu Tuyết đi về cũng chẳng nghĩa lý gì. Hơn nữa hắn còn cần nghĩ cách xử lý Hư Không Trùng trong cơ thể, bằng không ba người trở về nhất định có thể nhìn ra dị thường. Ông! Lục Ly lấy ra một ít đan dược chữa thương đưa cho Lục Nhân Hoàng nói: - Phụ thân, đây là đan dược chữa thương của Thần Giới, dược tính ôn hòa, ngươi trước chữa thương đi. Lục Ly có đan dược chữa thương càng tốt, chỉ là không dám đưa, hắn sợ thể chất Lục Nhân Hoàng không chịu nổi. Lục Nhân Hoàng nhận lấy, cũng không nói nhảm, lập tức bắt đầu luyện hóa, dược lực tiến vào trong thân thể, lập tức cảm thấy toàn thân nóng ấm, cánh tay bắt đầu chậm rãi mọc lại, đan dược Thần Giới quả nhiên bất phàm. Hưu! Lát sau, chấp pháp trưởng lão đi lên, trong tay cầm theo mấy thanh thần binh, đây đều là Thần khí thượng phẩm, hắn giao cho Lục Ly nói: - Lục Ly, đây là Thần khí tịch thu được, nhìn có vẻ rất cao cấp, ngươi cầm đi. - Thái gia gia, ngươi cứ thu là được! Lục Ly lắc đầu nói: - Những thứ này chỉ là Thần khí thượng phẩm, đối với ta mà nói thì không tính là gì. Quay đầu ta sẽ đưa cho các ngươi một ít Thần khí siêu phẩm, ta có rất nhiều Thần khí tốt. - Rất nhiều? Mắt chấp pháp trưởng lão sáng lên, xem ra Lục Ly lăn lộn ở Thần Giới rất không sai, hắn dò hỏi tiếp: - Lục Ly, ngươi trở về bằng cách nào? Sao lại trở về nhanh vậy được, nếu ngươi trễ thêm chút nào, hậu quả thật không thể nào tưởng tượng. - Từ trong hư không trở về. Lục Ly tùy tiện giải thích một câu, những sự tình này có nói chấp pháp trưởng lão cũng không hiểu, hắn trầm ngâm thoáng chốc liền thả Huyết Linh Nhi đi ra, truyền âm nói: - Huyết Linh Nhi, ngươi đi cải tạo Thần Thành một phen, gia tăng năng lực phòng ngự cho Thần Thành!
Chương 2170 Nắm chắc bảy thành
Thần Thành chỉ là Thần khí cấp thấp, Huyết Linh Nhi cải tạo pháp trận Thần Thành một phen, lực phòng ngự nhất định có thể đề thăng rất nhiều. Lục Ly định trước là nhanh chóng tới Kim Ngục, giải quyết dứt điểm bọn La Diệp, sau đó lại toàn lực nghĩ cách đối phó Hư Không Trùng. Bằng không hắn sẽ thành Hằng Đế tiếp theo, rất nhanh liền chết đi. - Lục Ly, ngoài Kim Ngục có ba tên Thần Linh, nghe nói còn cường đại hơn cả Đấu Thiên Đại Đế? Chấp pháp trưởng lão lo lắng hỏi, Lục Ly khẽ cười, tự tin nói: - Hiện tại chiến lực ta đã siêu quá Đại Đế. Thái gia gia yên tâm đi, ta có thể ứng phó được. - Siêu quá Đại Đế? Chấp pháp trưởng lão ngấm ngầm tắc lưỡi, Lục Ly mới đi Thần Giới mấy năm? Phải biết, Đấu Thiên Đại Đế đã phi thăng mấy chục vạn năm, không ngờ chiến lực Lục Ly còn mạnh hơn cả Đấu Thiên Đại Đế. Tằng tôn tử này của hắn quả nhiên là kỳ nhân, không chừng đời này có thể dẫn bọn hắn đi Thần Giới cũng nên? Đợi khoảnh khắc, đám người Lục Chính Dương Khương Vô Ngã Dạ Lạc đi lên, nhìn thấy Lục Ly ai nấy đều không khỏi thổn thức. Minh Vũ đã bố trí rất nhiều nhân lực tới các đại thành trì chăm sóc người bị thương, truy sát quân sĩ xâm nhập còn sót lại. Chỉ là không cứu được mấy người, đại quân đi qua đâu, nơi ấy đều không còn người sống. - Chiếu cố mấy người này cho thật tốt! Lục Ly mang theo Lục Phi Tuyết tiến vào trong một thiền điện, thả ra số nữ tử hắn thu vào Thiên Tà Châu khi trước. Những nữ tử này đều bị lăng nhục, nếu không phải Lục Ly, sau cùng khẳng định sẽ bị lăng nhục đến chết. - Chủ nhân, được rồi! Sau chừng bốn nén hương, Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Pháp trận Thần Thành đã được cải tạo xong, hiện tại lực phòng ngự tăng lên chí ít gấp mười, nếu không phải Đại Năng Thần Giới, hẳn là không phá được. - Tốt! Lục Ly khẽ gật đầu, đang định dặn dò chúng nhân ít chuyện, bên ngoài Minh Vũ vội vàng đi đến, bẩm báo nói có một tên Nhân Hoàng thay mặt điện chủ Hắc Ám Thần Điện tới truyền lời, để Lục Ly lập tức đi Kim Ngục, bằng không hắn sẽ phái một tên Siêu Cấp Đại Năng tiến vào Địa Hoàng Giới. Khiến Địa Hoàng Giới trực tiếp sụp đổ, đến lúc đó tất cả người bên trong đều sẽ chết. - Ha ha! Lục Ly cười lạnh một tiếng, hắn đang định đi tìm La Diệp, La Diệp lại còn sai người truyền lời, sợ hắn không đi ra. Hắn khua tay nói: - Bảo người kia truyền lời cho La Diệp, mười ngày sau ta liền đi ra, nói La Diệp cứ ở đấy chờ chết đi. Minh Vũ đi xuống an bài, chúng nhân lo lắng nhìn Lục Ly, Khương Vô Ngã trầm giọng dò hỏi: - Lục Ly, Hắc Ám Thần Điện mạnh không? Điện chủ bọn hắn là cường giả cấp bậc thế nào? Nhìn thần sắc quan tâm lo lắng của mọi người, Lục Ly nghĩ nghĩ rồi giải thích nói: - Hắc Ám Thần Điện là một trong bảy mươi hai Thần Tông ở Thần Giới, điện chủ bọn hắn là Thần Giới Chí Tôn. Thần giới có cái gọi là Thần Bảng, về cơ bản, đại bộ phận cường giả Thần Giới đều có tên trên Thần Bảng. Mười vạn vị trí đầu trên Thần Bảng là Đại Năng Thần Giới, Đấu Thiên Đại Đế chính là cường giả cấp bậc này, top một vạn trên Thần Bảng thì là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, hai tên thủ hạ La Diệp chính là cấp bậc này, top một trăm Thần Bảng thì là Thần Giới Chí Tôn, La Diệp là một trong số đó. - Cái gì? Sắc mặt chúng nhân đại biến, bọn hắn đều đoán được ba tên Thần Linh ngoài kia rất mạnh, lại không ngờ mạnh đến như thế, top một trăm Thần Giới? Cường giả như thế không biết còn sẽ khủng bố đến mức nào? - Mọi người đừng lo! Lục Ly khoát tay nói: - Ở Thần Giới ta bị mấy tên Thần Giới Chí Tôn truy sát. Thần Tượng Tông, một trong mấy đại thế lực lớn nhất Thần Giới cũng truy sát ta rất nhiều năm, song đều không thể giết được ta, bởi thế bọn hắn mới phải dùng hạ sách đi xuống Địa Hoàng Giới gây sự. Hơn nữa trước đây ta cũng từng trấn áp qua Thần Giới Chí Tôn, lần này trấn áp La Diệp hẳn không thành vấn đề, không chừng còn có cơ hội giết chết hắn! - Trấn áp qua Thần Giới Chí Tôn? Chúng nhân ngơ ngác nhìn nhau, Lục Ly sẽ không nói dối, như vậy chẳng phải chiến lực Lục Ly cũng nằm trong top một trăm Thần Giới? - Được rồi, mọi người đừng nghĩ nhiều! Lục Ly trầm ngâm một lát rồi khoát tay nói: - Thái gia gia, các ngươi tổ chức cho toàn bộ tộc nhân lánh vào bí cảnh, vạn nhất bọn hắn chó cùng rứt giậu hủy đi Địa Hoàng Giới thì phiền phức to. Các ngươi đều vào bí cảnh, như thế ta mới có thể buông tay đánh một trận. Mọi người đừng lo, ta có bảy thành nắm chắc trấn áp được La Diệp. Thời gian mười ngày, chấp pháp trưởng lão di dời tất cả tộc nhân vào trong bí cảnh. Địa Hoàng Giới kết nối với rất nhiều bí cảnh, có một ít bí cảnh tương đối kín đáo, chấp pháp trưởng lão phái người khống chế lại, để Kha Mang tu kiến truyền tống trận, từ Thần Châu Thành có thể trực tiếp truyền tống vào trong đó. Người Đấu Thiên Giới chuyển dời đi qua không tính quá nhiều, thời gian mười ngày đủ để làm xong. Công tác xử lý hậu quả ở Địa Hoàng Giới cũng được diễn ra đồng thời, chấp pháp trưởng lão bố trí cường giả tới các thành trì, chăm sóc người bị thương, ổn định cục diện Địa Hoàng Giới. Đồng thời tất cả thành trì phát bố thông cáo, ghi rõ Lục Ly đã từ Thần Giới trở về, chém giết hết sạch đại quân xâm nhập. Địa Hoàng Giới vốn đang nhân tâm hốt hoảng, giờ đã đi vào ổn định. Đối với bọn họ mà nói, Lục Ly chính là Chân Thần. Không có chuyện nào mà Chân Thần không làm được, chỉ cần có Lục Ly ở đây, mọi thứ đều không thành vấn đề... Lục Ly ở lại chín ngày liền rời đi, chín ngày này hắn không hề lãng phí, mà một mực tìm kiếm cách xử lý vấn đề Hư Không Trùng. Hắn không dám đi hỏi chấp pháp trưởng lão hay bất cứ người nào khác, bởi vì năm đó Hằng Đế trở về nhưng rất nhanh liền chết đi, chứng tỏ Hằng Đế cũng bó tay hết cách, bằng không thì đã không chết. Bởi thế hắn không cần đi hỏi, hỏi ngược lại sẽ khiến mọi người lo lắng. Lục Ly cũng không ngu đến mức trực tiếp tới lối vào nơi La Diệp chờ sẵn, mà đi ra là từ lối vào kín đáo khi trước. Vạn nhất La Diệp bố trí sẵn cạm bẫy ở kia, với thủ đoạn Thần Giới Chí Tôn, không chừng một chiêu liền có thể miểu sát hắn.