-
Chương 2161-2165
Chương 2161 Không phải áo gấm về nhà
Như thể đụng phải thứ gì, nhưng thần niệm hắn quét qua lại không phát hiện dị thường nào. Hắn không để ý được quá nhiều, vội lao nhanh ra ngoài, bởi vì nếu còn không bay ra thời gian loạn lưu, có lẽ một giây sau hắn đã cách bên này ức vạn dặm. Hưu! Hắn thành công bay ra, thời không loạn lưu hóa thành một đạo lưu tinh lướt về nơi xa, thoáng chốc đã tan biến khỏi tầm mắt. Hô hô! Lục Ly thở dốc liên hồi, ánh mắt lấp lánh như là hai ngôi sao. Khóe miệng hắn nhếch lên ý cười nhàn nhạt, mắt nhìn cột sáng khổng lồ xa xa, kích động đến độ cả người khẽ run lên. Nếu không có gì bất ngờ, cột sáng kia chính là Hỗn Độn Luyện Ngục. Chỉ cần đi vào trong cột sáng, hắn liền sẽ trở lại Hỗn Độn Luyện Ngục, liền có thể quay về Địa Hoàng Giới. Thần uy hắn rất nặng, nhưng hắn phi thăng từ trong Cửu Giới, cũng từng đi qua rất nhiều giới diện, những giới diện kia đều có lưu giữ sinh mệnh khí tức của hắn. Về lý thuyết thì sẽ không bài xích hắn, chỉ cần là giới diện trước kia hắn từng tiến vào, hiện tại hẳn là vẫn có thể tiến vào, bởi vì hai bên là đồng căn đồng nguyên. - Đi! Hắn không ngừng lấy một giây, bằng tốc độ nhanh nhất bay tới cột sáng, hắn còn cẩn thận tìm đến chỗ không gian bạc nhược trong cột sáng để tiến vào, bằng không sợ là không vào được Hỗn Độn Luyện Ngục. - Ồ? Bay một lát, hắn đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, cả người dừng lại giữa trời, ánh mắt hiện đầy hàn ý. Không phải hắn phát hiện địch nhân, mà là hắn cảm giác trong cơ thể có gì đó! Hắn vội ngồi xếp bằng ngay giữa hư không, nhắm mắt nội thị, trong lòng lại có một loại dự cảm chẳng lành. Bởi vì khi nãy lúc hắn bay ra từ trong thời gian loạn lưu, hình như từng có cảm giác đụng phải thứ gì! - Nguy rồi! Lát sau, hắn đột nhiên mở mắt ra, trong mắt hiện đầy kinh hãi, sắc mặt cũng trở nên cực kỳ khó coi, không có lấy một tia huyết sắc. Hắn phát hiện trong huyết dịch cốt tủy nhiều thêm một thứ, một loại côn trình vô sắc vô vị vô hình, lúc này những côn trùng kia chính đang chậm rãi tằm thực huyết dịch và cốt tủy hắn. Hư Không Trùng! Năm đó Hằng Đế từng chết ở trong tay Hư Không Trùng, ngoài ra, chủ nhân cuối cùng của quyển cổ tịch mà Đấu Thiên Đại Đế đưa cho hắn cũng chết ở trong tay Hư Không Trùng. Không ngờ hắn từ trong hư không loạn lưu bay ra, tưởng là sắp được về nhà, lại gặp phải vận mệnh như Hằng Đế năm đó. Hư Không Trùng tiếng tăm lừng lẫy, tự nhiên là vô cùng lợi hại, vô cùng khủng bố. Hằng Đế và chủ nhân cổ tịch đều chết trong tay Hư Không Trùng, Lục Ly theo bản năng cũng bị dọa sợ. Hắn thật không dễ dàng mới từ trong hư không chạy tới Hỗn Độn Luyện Ngục, sắp thành công đến nơi, kết quả ông trời lại trêu đùa với hắn. Lúc trước hắn còn đang nghĩ mình là con cưng của trời, vận khí tốt đến dọa người, giờ thì lại bị đánh mặt. Nghe nói năm đó Hằng Đế đã là Đại Năng Thần Giới, đến cả Hằng Đế đều không gánh được Hư Không Trùng, hắn có thể gánh được ư? Ông! Lục Ly điên cuồng vận chuyển thần lực trong cơ thể, ý đồ dùng thần lực đi bức toàn bộ Hư Không Trùng ra khỏi cơ thể, chỉ cần bức ra khỏi cơ thể liền sẽ không sao. Đáng tiếc nếu Hư Không Trùng dễ dàng bức ra như vậy, Hằng Đế đã không chết. Thần lực Lục Ly vận chuyển qua, lại phát hiện Hư Không Trùng căn bản không bị ảnh hưởng, bởi vì Hư Không Trùng có thể biến thành hư ảnh, đây cũng là nguyên nhân giúp cho Hư Không Trùng có thể xuyên qua Kinh Lôi Giáp, vô thanh vô tức tiến vào thân thể hắn. Thần lực đi qua, Hư Không Trùng không có bất kỳ phản ứng nào. Lục Ly hạ ngoan tâm lấy ra dao găm, ẩn đi Kinh Lôi Giáp, sau đó hung hăng đâm xuống đùi mình, hắn muốn trực tiếp móc Hư Không Trùng đi ra. Hưu! Ai ngờ sau khi dao găm đâm vào, Hư Không Trùng lập tức cấp tốc lặn đi, đám Hư Không Trùng bắt đầu du tẩu bốn phía, bên này gặm một cái bên kia gặm một cái. Hư Không Trùng rất nhỏ, cũng rất nhiều, ước chừng trên trăm con, Lục Ly chán nát lắc đầu từ bỏ ý tưởng kia, dù hắn có chặt đứt tay chân cũng vẫn vô dụng. Bởi vì, có Hư Không Trùng đã tiến vào trong đầu, chẳng lẽ giờ phải chém luôn đầu hắn? - Huyết Linh Nhi! Hư Không Trùng tiềm phục trong thân thể, Lục Ly bó tay hết cách, thần lực không thể đánh giết, hắn chỉ còn biết trông cậy vào Huyết Linh Nhi. Huyết Linh Nhi là Linh Thể, có thể nhẹ nhàng tiến vào trong thân thể hắn, không chừng sẽ có cách đối phó Hư Không Trùng. Huyết Linh Nhi nhanh chóng thò ra xúc tu, đảo quanh trong cơ thể Lục Ly, lát sau liền truyền âm nói: - Chủ nhân, xin lỗi, ta không đối phó được đám côn trùng này, đám côn trùng này có thể biến thành thực thể, chứ không hoàn toàn chỉ là Linh Thể, ta không cách gì giết chết được bọn chúng! - Cái này! Huyết Linh Nhi hết cách, đám Linh Thể như Nha Ngao cũng không cần phải thử, Nha Ngao Nha Mạo đều là Linh Thể, khẳng định không cách nào đối phó được Hư Không Trùng. Lục Ly chưa từ bỏ ý định, truyền âm cho Nha Ngao, kẻ sau chui ra khỏi Thần Sơn, tiến vào trong người hắn. Một nén hương sau nó về lại Thần Sơn, truyền âm cho Lục Ly nói cũng bó tay không làm gì được. - Nếu Long hồn có thể giúp được thì chắc còn một tia hi vọng! Tâm niệm Lục Ly yên ắng kề cận Long hồn, hi vọng Long hồn có thể giúp đỡ. Đáng tiếc Long hồn không bị hắn khống chế, chỉ lúc linh hồn Lục Ly bị tấn công nó mới tự động hộ chủ, những lúc còn lại Lục Ly có gọi thế nào cũng không được. Truyền âm một lúc, Lục Ly đành chịu từ bỏ. Trong tuyệt vọng, hắn nghĩ đến một cách, đó chính là dùng thần lực bao phủ đám côn trùng này, hơi áp chế chúng một phen. Hơn nữa đám côn trùng này gặm ăn một lát liền ngừng, tựa hồ ăn xong cần phải tiêu hóa, Lục Ly cảm ứng thấy vậy, không khỏi có chút an tâm, chứ với tốc độ gặm ăn như vừa nãy, hắn thực sự chịu không nổi. Gặm ăn huyết nhục cốt tủy, hắn có thể lợi dụng thiên tài địa bảo lần nữa bổ sung, chỉ là chịu khổ chút thôi. - Chắc không đơn giản vậy đâu! Lục Ly nhớ được hình như Hằng Đế vừa trở lại Cửu Giới không lâu liền chết đi. Nếu Hư Không Trùng chỉ có chút năng lực như vậy, Hằng Đế khẳng định chưa thể chết ngay, phỏng chừng Hư Không Trùng còn sẽ có thủ đoạn nào khác.
Chương 2162 Không phải áo gấm về nhà
- Ồ? Mấy nén hương sau, Lục Ly phát hiện vấn đề, bởi vì Hư Không Trùng bắt đầu chia tách ra, một con biến thành hai con. Trước kia chỉ có hơn trăm con, nay đã biến thành hơn hai trăm con. - Khó trách Hằng Đế cũng chịu không được! Sắc mặt Lục Ly lập tức tái xanh, hắn nghĩ nghĩ liền cắn răng bay về cột sáng nơi xa, trước tạm thời không quản Hư Không Trùng, trong thời gian ngắn hẳn còn chưa gặm chết hắn được. Hắn trước phải tiến vào trong Hỗn Độn Luyện Ngục, đánh lui hoặc giết chết La Diệp, sau đó lại nghĩ cách diệt sạch Hư Không Trùng. Cấp tốc bay về phía cột sáng, đến gần mới phát hiện bên ngoài những cột sáng là khí lưu màu trắng, thoạt nhìn như là đám mây, khó trách lại phát ra ánh sáng trắng. Khí lưu màu trắng chậm rãi nhuyễn động, nhìn như một khối chỉnh thể không thể tách rời, Lục Ly thử vươn tay đến gần, phát hiện khí lưu màu trắng kia nhìn như khí hơi, lại có một loại lực lượng vô tình, ngăn trở không để tay Lục Ly thò vào. - Đi! Lục Ly phi hành lần theo khí lưu màu trắng, tìm kiếm nơi không gian bạc nhược. Bay chừng một nén nhang, hắn tìm được nơi cần tìm. Bên này khí lưu màu trắng phân bố tương đối mỏng manh, thỉnh thoảng lộ ra một vết nứt. - Quá nhỏ, không xông vào được! Lục Ly quan sát một lúc liền từ bỏ, tiếp tục dạo quanh, lát sau Lục Ly ngừng lại. Không phải là hắn tìm được chỗ không gian bạc nhược, mà là Hư Không Trùng lại bắt đầu gặm ăn thân thể hắn. Hiện tại Hư Không Trùng gặm ăn còn chưa quá nhiều, bởi vì chúng vẫn quá nhỏ, cảm giác Hư Không Trùng gặm ăn như là bị kiến cắn một cái. Chỉ là hơn hai trăm con Hư Không Trùng đồng thời gặm ăn vẫn khiến Lục Ly đau đến mướt mồ hôi, toàn thân không khỏi run rẩy. Hô hô! Hư Không Trùng gặm ăn chừng mấy chục giây liền ngừng lại, Lục Ly nuốt vào vài viên linh dược, chờ một nén hương, phát hiện Hư Không Trùng lần nữa chia tách, hơn hai trăm con biến thành gần năm trăm con. - Đi! Lục Ly cắn răng tiếp tục phi hành, hắn nhất định phải tranh thủ thời gian, bằng không đợi lúc Hư Không Trùng chia tách thành mấy chục, mấy trăm vạn con, sợ là nháy mắt liền có thể gặm nhấm sạch sẽ nhục thân hắn, có muốn trị liệu cũng trị liệu không kịp. Hắn cấp tốc bay về nơi xa, tiêu tốn nửa canh giờ, rốt cuộc tìm được một nơi thích hợp. Chỗ này thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một khe nứt lớn, dù chỉ thoáng chốc liền khép lại, nhưng nếu tốc độ Lục Ly đủ nhanh, hoàn toàn có thể xông được vào trong. - Đi! Sau một hồi quan sát, Lục Ly như lợi kiếm xông thẳng vào, một đạo bạch quang hiện lên, sau đó Lục Ly phát hiện mình hoàn toàn không cảm giác được bất cứ cảnh vật gì. Hắn mặc kệ, cứ thế cắn răng lao tới, không biết vọt qua bao lâu, hắn cảm thấy quang mang trước mắt tối sầm lại, cả người hắn hung hăng nện vào trong đất. - A. Thần niệm lập tức tản ra, quét quanh bốn phía, sau đó nét mặt đại hỉ. Bởi vì nơi này hắn ẩn ẩn có chút quen thuộc, hình như là Ám Ngục trong Hỗn Độn Luyện Ngục. Hỏa Mộc Thổ Thủy Kim, Băng Phong Ám Hồn Lôi! Đây là mười tầng Hỗn Độn Luyện Ngục, Ám Ngục là tầng thứ tám, chỉ cần từ Ám Ngục đi xuống, đến Kim Ngục, sau đó hắn liền có thể tiến vào Địa Hoàng Giới. - Đi! Lục Ly tung người vút lên, hóa thành một đạo thiểm điện bay về nơi xa. Tốc độ hắn ngang với Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, đối với hắn mà nói, Ám Ngục thực sự quá nhỏ, hắn gấp gáp muốn đến lối vào Ám Ngục, chứng thực xem nơi đây có phải Ám Ngục mà hắn quen thuộc không. Trong Ám Ngục có một ít nguy hiểm, đối với võ giả bình thường thì nơi đây vô cùng khủng bố, nhưng đối với chiến lực Lục Ly hiện tại thì quả thực không tính là gì. - Không sai! Sau đi đến lối vào, đồng thời từ Ám Ngục lao xuống Phong Ngục, cả người Lục Ly khẽ run rẩy. Lối vào Phong Ngục có một ngọn núi lớn, đúng như trong trí nhớ của hắn, cuối cùng hắn đã thành công đi về từ Thần Giới! Đáng tiếc... Lần này không phải áo gấm về nhà, bằng không có thể hô lên mấy tiếng “Lục Ly ta về rồi đây”. Hắn trở lại là để cứu người, hơn nữa trên thân còn có mấy trăm con Hư Không Trùng, có lẽ hắn sẽ như Hằng Đế năm đó, mặc dù may mắn đi về, lại rất nhanh liền nhanh đi. - Không quản, trước đi Kim Ngục! Lục Ly lắc đầu, giờ không phải là lúc để nghĩ những chuyện này. Hết thảy đều có rất nhiều biến số, hắn nhất định phải nhanh chóng đi tới Kim Ngục, xem xem bọn La Diệp có ở đây xem? Xem xem... người nhà tộc nhân hắn còn sống hay không? Tộc nhân Lục Ly còn sống, tứ đại gia tộc Đấu Thiên Giới đều còn sống, tất cả đang có mặt trong Thần Thành. Thần Thành cũng không bị công phá, bởi vì liên quân tám giới còn đang tấn công Địa Hoàng Giới, chưa đến được Thần Thành! Lục Ly ở trong thời không hắc động hơn bảy mươi năm, nhưng thực ra bên ngoài mới chỉ qua mấy ngày. Đến sau người thần bí giúp hắn một tay, để hắn tiến vào thời gian loạn lưu, đến Hỗn Độn Luyện Ngục thông tới Cửu Giới không mất quá lâu, trước trước sau sau chỉ chưa đến mười mấy ngày. Thời gian mười ngày đủ cho La Diệp khống chế tám giới và tất cả cường giả Hỗn Độn Luyện Ngục, La Diệp quả nhiên cũng làm vậy. Bao gồm cả Hỏa lão quái, trước kia là hồn nô của chấp pháp trưởng lão, nhưng đến sau bị thủ hạ La Diệp là Lưu trưởng lão cường hành luyện hóa khống chế ngược lại. Thủ đoạn của Thần Giới Chí Tôn và Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới thực sự quá mạnh, nhất là ba người La Diệp, bọn hắn đã sống không biết bao nhiêu năm, thủ đoạn khống chế rất rất nhiều. Đối với bọn hắn mà nói, phàm nhân đều là sâu kiến, bọn hắn kêu sâu kiến đi đâu thì nhất định phải đi đó, muốn bóp chết thậm chí không cần cả bàn tay, chỉ cần một ngón tay là đủ rồi. Sau khi khống chế một ít cường giả, ba người La Diệp để những cường giả kia đi dẫn dụ càng nhiều người đến Kim Ngục, sau đó lần lượt khống chế. Chỉ tiêu tốn mấy ngày, về cơ bản ba người La Diệp đã khống chế toàn bộ cường giả tám giới, trừ Địa Hoàng Giới. Tiếp đó là điều động đại quân, La Diệp sai phái thủ hạ đi tu kiến truyền tống trận, trực tiếp đến thẳng lối vào Địa Hoàng Giới, hơn nữa còn là đại hình truyền tống trận có thể một hơi truyền tống mấy vạn người.
Chương 2163 Trở lại
Đối với Thần Linh mà nói, tu kiến truyền tống trận như thế không phải điều gì quá khó, nơi này là nhân gian, hết thảy đều vô cùng đơn giản. Thông đạo nối liền Địa Hoàng Giới với Kim Ngục bị phong ấn, nhưng thủ hạ La Diệp, Lưu trưởng lão lại có thể nháy mắt phá mở, dễ dàng như trở bàn tay. Sau đó là đại quân không ngừng cuồn cuộn kéo vào, La Diệp hạ lệnh, đồ sát sạch sẽ Địa Hoàng Giới, chó gà đều không tha. Người nhà tộc nhân Lục Ly có thể bắt được thì bắt, không thể bắt liền giết. Toàn bộ cường giả tám giới tụ lại, Hóa Thần lên tới hai mươi mấy người, Địa Tiên mấy trăm, Nhân Hoàng Địa Tiên Quân Hầu Cảnh càng là đếm không hết, tổng cộng đại quân chừng ba mươi vạn. Đồng thời đám người Hỏa lão quái, Trần Vô Tiên còn được ban cho Thần khí, không phải Thần khí cao cấp gì, chỉ là một ít Thần khí thượng phẩm mà thôi. Theo như La Diệp thấy, Thần Thành chỉ là Thần khí hạ phẩm, dù mấy năm qua tích lũy được rất nhiều năng lượng. Nhưng nói thế nào cũng vẫn là Thần khí hạ phẩm, lấy chiến lực của mấy tên Hóa Thần này, cộng thêm Thần khí thượng phẩm hẳn là có thể nhẹ nhàng công phá. Nhiều cường giả như vậy, hoàn toàn đủ sức tùy ý quét ngang Địa Hoàng Giới. Thực tế cũng là như vậy, đại quân tràn vào Địa Hoàng Giới, trực tiếp quét ngang, không bất kỳ thế lực nào có thể ngăn cản, hết thảy đều bị trấn áp, bị tàn sát. Đi quá đâu đều đồ sát hết sạch, chó gà không tha, thành trì bị thiêu huỷ, bảo vật tài nguyên bị cướp bóc. La Diệp vốn tưởng rằng, với quân đội và số lượng cường giả áp đảo như thế, muốn bắt lại toàn bộ tộc nhân Lục Ly là chuyện hết sức đơn giản, chẳng bao lâu liền có thể nghe được tin chiến thắng! Nhưng hắn tính sai một chuyện, đó là tốc độ hành quân của đại quân! Mới đầu đại quân còn tiến như vũ bão, chỉ là rất nhanh liền phân tán, bởi vì đại quân phát hiện cướp bóc một giới diện rất dễ phát tài. Trong khi La Diệp lại không quy định bắt lại tộc nhân Lục Ly trong thời gian bao lâu, cũng không quy định sau bao lâu nhất định phải công phá được Thần Thành. Bởi thế đám cường giả nay đã biến thành hồn nô của trưởng lão Hắc Ám Thần Điện kia cũng không đi ước thúc đại quân. Theo bọn hắn nghĩ, công phá Thần Thành chỉ là vấn đề thời gian, trễ nửa tháng, sớm nửa tháng đều không sao cả. Lại nói, đại quân hành quân chậm chút là chuyện bình thường, dù đẩy nhanh tốc độ cũng cần thời gian. Đại quân vừa phân tán, muốn chỉnh hợp lại là điều rất phiền toái, bọn La Diệp ở lại Kim Ngục, hoàn toàn không biết tình hình bên trong. Hơn nữa đối với bọn La Diệp, thời gian nửa tháng chỉ ngang với một cái chớp mắt, ai nấy đều không cảm thấy có vấn đề gì. Chính điều này đã mang đến cho Lục Ly thời gian rất quý giá! Sau khi đến Kim Ngục, Lục Ly lập tức lấy tốc độ cao nhất phóng tới Địa Hoàng Giới, trên đường hắn tìm được mấy tên trinh sát, là trinh sát do các đại gia tộc phái ra. Thông qua những trinh sát này, Lục Ly thành công biết được tình hình Địa Hoàng Giới. Hắn không khỏi cuồng hỉ, Địa Hoàng Giới còn chưa luân hãm, Thần Thành khả năng vẫn còn. Sau khi biết được đại quân đã tiến vào Địa Hoàng Giới một đoạn thời gian, bọn La Diệp đang đợi ở bên ngoài lối vào, hắn trầm ngâm thoáng chốc liền đưa ra quyết định. Hắn quyết định trước không đi tìm bọn La Diệp, mà lẻn vào Địa Hoàng Giới. Chuyện giết La Diệp phải để sau, trước giữ được Thần Thành, bảo vệ chúng nhân mới là quan trọng nhất. Lối vào Địa Hoàng Giới không chỉ là một, tổng cộng có ba nơi, để đảm bảo an toàn hắn thu mấy tên trinh sát kia vào trong Thiên Tà Châu, miễn cho bại lộ hành tung. Lần theo ký ức, hắn đi đến một lối vào Địa Hoàng Giới tương đối kín đáo, sau đó tiến vào trạng thái ẩn thân. Mặc dù Kim Ngục còn tiềm phục một ít trinh sát, nhưng một khi Lục Ly ẩn thân, ai cũng đừng hòng phát hiện ra được. Thậm chí cả Hỗn Độn Thú trong Kim Ngục cũng không cảm ứng được. Đối với Lục Ly trước kia mà nói, Kim Ngục rất lớn, nhưng đối với hắn hiện tại thì lại nhỏ đến đáng thương, chỉ sau mấy canh giờ hắn đã tìm được lối vào hư ảo kia. - Bị phong ấn? Lục Ly cảm ứng qua một phen, phát hiện lối vào bị phong ấn, hắn khẽ cười một tiếng, không cần đến Huyết Linh Nhi, khẽ đánh ra một chưởng nhẹ nhàng phá tan phong ấn. - Đi! Lục Ly thả chậm tốc độ, bởi vì hiện tại hắn sắp đột phá Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, thần uy rất nặng. Theo lý thuyết tiến vào không có vấn đề, nhưng vạn nhất dẫn đến giới diện sụp đổ thì sao? Đến lúc đó tất cả mọi người bên trong đều sẽ chết. Hắn phóng đi rất chậm, thời thời khắc khắc cảm giác tình hình xung quanh, nếu có điểm nào không đúng sẽ lập tức lui ra. Hắn tiến vào thông đạo, bạch quang lóe lên, hết thảy đều rất bình thường, không thấy có gì dị dạng cả. - Tốt! Lục Ly mở mắt ra, phát hiện đã tới Địa Hoàng Giới, lập tức đại hỉ, thân thể di động không gặp chút cản trở nào. Song hắn vẫn không dám chủ quan, trong tay sáng lên một đạo thần lực, bất thần nện tới dãy núi trước mặt. Oanh! Trọn cả ngọn núi bị chẻ ngang, nổ tung ra, không gian bốn phía vỡ vụn, nhìn qua như thể cả phiến không gian đều đổ sụp. Lục Ly cảm ứng một phen, trên mặt chớp qua vẻ ngưng trọng. Giới diện này quá nhỏ, không gian quá không ổn định, hắn tùy tiện phóng thích một đạo thần lực, không ngờ lại có thể khiến cho không gian chấn động đến mức này. - Không thể phóng thích công kích quá mạnh! Lục Ly ngấm ngầm tự nhủ, chẳng qua nghĩ đến quân sĩ tiến vào Địa Hoàng Giới đều là phàm nhân, lấy năng lực hắn đánh giết phàm nhân, thậm chí không cần lấy ra binh khí, tuỳ tiện duỗi ra một ngón tay liền có thể bóp chết. - Đi! Trong lòng Lục Ly càng thêm tự tin, nhắm chuẩn một hướng, tốc độ đề thăng lên cao nhất, hóa thành lưu quang lao vút đi. Một hơi đã đi xa vạn dặm, tốc độ nhanh như thiểm điện. - Hả? Đó là cái gì? Cách đó vạn dặm vừa khéo có một đội võ giả, Lục Ly lại không ẩn thân, bọn hắn nhìn thấy có bạch quang xẹt qua, chớp mắt liền đã tan biến ở chân trời nơi xa. Bọn hắn căn bản không quan sát rõ ràng, càng đừng nói là thấy được mặt Lục Ly.
Chương 2164 Ta tất giết ngươi
Hai nén hương, Lục Ly đều không biết đã vút qua bao xa, hắn đột nhiên ngừng lại. Không phải đã đến Thần Thành, mà là hắn phát hiện trước mặt chính đang khai chiến, chuẩn xác mà nói thì là đại quân đang đồ thành! Trước mặt có một tòa đại thành, lúc này thành trì đã nhuộm đỏ máu tươi, hơn vạn đại quân đang thiêu cướp đốt giết trong đó, không biết đã chết bao nhiêu người, cảnh tượng vô cùng thảm liệt. - Tìm chết! Lục Ly phẫn nộ rống lên một tiếng như sét đáng ngang trời: - Tất cả dừng tay, ta là Lục Ly! Tình hình chiến đấu trong thành rất khốc liệt, chuẩn xác hơn thì là cảnh tượng rất máu tanh. Con dân trong thành hẳn phải đến mấy trăm vạn, nhưng lúc này số thi thể trong ngoài thành đã lên tới trên trăm vạn. Những người còn lại chính đang bị tàn sát từng mảnh từng mảnh lớn, rất nhiều nữ tử xinh đẹp chính đang bị lăng nhục. Máu tươi, thi thể, tiếng nữ tử kêu thét, tiếng trẻ con khóc rống, tất cả tạo nên một bức cảnh tượng vô cùng tàn khốc. Tiếng bạo rống của Lục Ly khiến cảnh này dừng lại, bởi vì cái tên Lục Ly như sấm bên tai, quá mức vang dội. Lục Ly mới phi thăng Thần Giới không bao lâu, lần này bọn hắn lại xâm lược Địa Hoàng Giới, xâm lược địa bàn của gia tộc Lục Ly. Bởi thế đối với đại quân tám giới, tiếng quát Lục Ly vang lên như một gậy nện lên đầu bọn hắn. Đối với con dân Địa Hoàng Giới mà nói, Lục Ly là Thần Linh trong tín ngưỡng, là Thần của bọn họ. Mấy năm nay ở Địa Hoàng Giới, Lục gia thờ phụng Lục Ly như thần, hiện tại Chân Thần duy nhất mà con dân Địa Hoàng Giới thờ phụng cũng là Lục Ly. Tượng hắn có mặt ở hầu như tất cả thành trì, vừa rồi rất nhiều người lúc bị tàn sát còn không quên cầu nguyện Lục Ly, đáng tiếc Lục Ly không tu luyện tín ngưỡng chi lực, căn bản không cảm giác được. - Lục Ly? Vô số người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một người toàn thân bao phủ trong chiến giáp. Bởi vì Lục Ly đeo mũ giáp, che mặt, bởi thế ai nấy đều mù mịt ngơ ngác. Chẳng qua khí tức trên thân Lục Ly lại rất mạnh, mạnh đến dọa người. Ông! Lục Ly thu lại Linh Ẩn chiến giáp, lộ ra áo bào xanh và mái tóc trắng đặc trưng. Vô số người nhìn thấy gương mặt Lục Ly liền theo bản năng nhìn lại pho tượng trong thành. - Là Lục Ly Đại Đế! Có người kinh hô lên, Lục Ly phi thăng đi Thần Giới nhiều năm vậy rồi, song vẻ ngoài vẫn chẳng hề thay đổi, giống hệt pho tượng năm đó trước lúc phi thăng. - Là Đại Đế, Đại Đế hiển linh, Đại Đế không vứt bỏ chúng ta! - Đại Đế, xin phù trợ con dân của ngài, giết hết những ác ma này! - Đại Đế, ngươi phải giúp chúng ta báo thù! Vô số người rống lên, tiếp đó từng mảnh từng mảnh quỳ rạp xuống, rất nhiều người vốn sắp chết đến nơi, lại vẫn bò dậy quỳ dập đầu với Lục Ly. Ai nấy đều lệ nóng doanh tròng, giữa thời khắc sinh tử, Lục Ly nghe được bọn hắn cầu nguyện xuất hiện ở chỗ này, chứng tỏ bọn hắn thờ phụng Lục Ly không phải là không hữu dụng. - Lục Ly? Hơn vạn đại quân kia lại đều tròn mắt, không phải Lục Ly đang ở Thần Giới ư? Sao hắn lại xuất hiện ở đây? Chẳng phải thủ lĩnh bọn hắn đã cam đoan, Lục Ly tuyệt đối sẽ không xuất hiện ở Địa Hoàng Giới sao? - Tất cả quân đội xâm nhập cút ra ngoài, tập hợp ở ngoài thành! Lục Ly sát khí đằng đằng quát lớn, thần uy trên người tràn ra, khiến không ai dám kháng cự ý chí hắn. Đám quân sĩ trong thành ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, đều không biết nên phải làm sao, sau cùng ánh mắt tất cả bọn hắn đều nhìn về phía thống soái, một tên lão giả Hóa Thần Cảnh. Lão giả kia tiềm tu rất nhiều năm ở Hỗn Độn Luyện Ngục, không quá rõ ràng về chuyện Lục Ly. Hiện tại hắn là hồn nô dưới tay La Diệp, bởi thế hắn không phải quá đặc biệt e sợ Lục Ly. Hắn cắn răng chắp tay nói: - Lục Ly đại nhân đúng không? Tại hạ sớm có nghe qua về ngài? Chuyện lần này chúng ta cũng là phụng mệnh làm việc, mong ngài rộng lòng tha thứ. Hưu! Lục Ly tiện tay đánh ra một đạo lưu quang, lưu quang kia như lợi kiếm vọt tới, lão giả Hóa Thần căn bản không kịp phản ứng liền đã bị lưu quang đánh trúng. Oanh! Một cảnh khiến vô số người kinh hãi diễn ra, lão giả Hóa Thần đối với bọn hắn vốn cường đại như Thần Linh, lại bị một đạo lưu quang do Lục Ly tùy tiện đánh ra kích trúng, sau đó cả người bỗng chợt nổ tung, biến thành thịt vụn rơi đầy trời. - Tất cả ra khỏi thành, tập hợp ở mặt đông ngoài thành! Lục Ly lần nữa gầm lên một tiếng, lần này đại quân không dám kháng cự, dồn dập bay ra bên ngoài. Chỉ sau một nén hương đã hoàn thành triệt thoái, tổng cộng hơn vạn người quỳ rạp chỉnh tề dưới đất. Bọn hắn cũng biết chuyện lần này phiền phức to, Địa Hoàng Giới là địa bàn của gia tộc Lục Ly, bọn hắn vào đây tùy ý đồ sát, Lục Ly lại vừa khéo trở về, hắn làm sao có thể tha cho bọn họ? Giờ chỉ xem Lục Ly có đại khai sát giới hay không mà thôi. - Lục Ly Đại Đế! Một tên Địa Tiên khẽ nói: - Chúng ta đều là bị bức, Thần Giới tới ba tên Thần Linh, khống chế Đại Đế giới diện chúng ta, Đại Đế chúng ta hạ lệnh, chúng ta đành phải tuân theo... - Đành phải? Sau khi xác định trong thành không còn quân sĩ xâm nhập, Lục Ly quay đầu cười lạnh nói: - Các ngươi không cách nào kháng cự mệnh lệnh, các ngươi đành phải tuân theo, đành phải thiêu cướp đốt giết đúng không? Những đứa trẻ, người nữ, phụ nữ kia các ngươi cũng đành phải giết đi? Những nữ tử kia các ngươi cũng đành phải lăng nhục, đúng không? Các ngươi là một đám súc sinh, đã làm ra chuyện súc sinh, vậy thì hóa kiếp luôn, để kiếp sau làm súc sinh hết cả. Ông! Lục Ly vung tay lên, thiên địa chi lực trấn áp xuống, hắn không phóng thích Không Gian Giảo, mà chỉ tiện tay lấy ra Đồ Ma đao trực tiếp bổ tới một đao. Bá! Một đao kéo ra đao quang mấy trăm trượng gào thét lao đi, như là cắt rơm rạ, phàm là võ giả bị đao mang chạm tới lập tức hoặc là đứt đôi, hoặc là nổ tung thành huyết vụ. Tê tê! Trong thành có một ít quân sĩ bay lên đầu tường quan sát, chỉ thấy Lục Ly vung ra một đao, trực tiếp chém giết mấy ngàn người, trong đó còn bao gồm một ít Nhân Hoàng và một tên Địa Tiên.
Chương 2165 Thiên địa dị thường
Ai nấy đều bị dọa sợ, đây là lực lượng Thần Linh ư? Thậm chí nhìn qua có vẻ Lục Ly căn bản không xuất lực, chỉ là tùy tiện bổ ra một đao... Vù vù! Lục Ly lần nữa vung ra hai đao, ánh mắt hắn lạnh băng, chứng kiến thảm trạng trong thành, hắn phẫn nộ không thôi. Trong lòng đã hạ quyết định, toàn bộ người xâm lấn lần này đều giết sạch, một tên cũng không chừa! Phanh phanh phanh! Sau ba đao, ngoài thành đã không còn người sống, Lục Ly quét mắt nhìn vào trong thành, nhìn đám người mặt cắt không còn giọt máu trên tường thành, trầm giọng nói: - Xin lỗi mọi người, việc này là Lục Ly ta không làm tốt, đã khiến mọi người chịu khổ. Các ngươi trước chăm sóc người bị thương, ta đi nghĩ cách cứu viện những người còn lại, các ngươi yên tâm, lần này tất cả những ai xâm lấn Địa Hoàng Giới đều phải chết! Bịch, bịch! Trên tường thành từng mảnh từng mảnh người quỳ rạp xuống, trên mặt ai nấy đều hiện đầy thành kính và sùng bái, cả đám đồng thanh quát khẽ: - Khấu tạ Đại Đế, Đại Đế thọ cùng trời đất! Bọn hắn không biết làm sao để biểu đạt sùng kính và cảm kích đối với Lục Ly, chỉ biết không ngừng dập đầu, dập đầu đến độ nền đất nứt ra. Bọn hắn không biết kiếp nạn lần này là do Lục Ly mang tới, chỉ biết cảm ân Lục Ly xuất hiện đúng thời điểm nguy cấp nhất, giúp bọn hắn hóa giải tai nạn, giúp bọn hắn báo thù rửa hận. Hô hô! Lục Ly quét mắt nhìn đám con dân sùng bái cuồng nhiệt trước mặt, trong lòng cảm khái không thôi. Những dân chúng bình thường này, bọn hắn không có dã tâm quá lớn, chỉ muốn được sống yên bình. Bây giờ đột nhiên lại hàng xuống một trường tai nạn, phá tan cuộc sống yên bình vốn có, khiến rất nhiều người chết đi, khiến rất nhiều người chịu đựng khuất nhục cả đời không thể nào quên, mà hết thảy điều này đều là vì hắn mà ra, bọn họ lại còn cảm kích hắn như thế... Ai! Lục Ly thở dài một tiếng, trong lòng phẫn nộ dị thường. Họa không cập người nhà, mặc dù con dân Địa Hoàng Giới không tính là người nhà hắn, nhưng với hắn mà nói thì không khác gì người nhà cả, bởi vì đám người này đều tin phụng hắn. Năm đó lúc hắn hủy diệt Hắc Ám Thần Điện cũng chưa từng đồ sát phụ nữ trẻ em, lần này La Diệp đã làm quá phận! - La Diệp, ta tất giết ngươi! Lục Ly rống dài một tiếng, hóa thành lưu quang, rất nhanh liền tan biến ở chân trời phương xa. - Hả? Lối vào nối giữa Kim Ngục và Địa Hoàng Giới, La Diệp ngồi xếp bằng tu luyện trên một ngọn núi nhỏ, Lưu trưởng lão từ dưới núi phi thăng lên bẩm báo nói: - Điện chủ, bốn tên hồn nô ta khống chế bị giết! - Bốn tên bị giết? La Diệp thoáng chút kinh ngạc, tất cả hồn nô Lưu trưởng lão khống chế đều là Hóa Thần Cảnh, lần này trong đại quân tiến vào Địa Hoàng Giới, số lượng Hóa Thần lên tới hai mươi tám người. Bên phía Lục gia nghe nói chỉ có mấy tên Hóa Thần, mạnh nhất là bọn Lục Nhân Hoàng, Bạch Thu Tuyết Khương Khinh Linh Bàn Nhược, tuy đạt tới Hóa Thần Cảnh, nhưng chiến lực cũng không mạnh, năng lực thực chiến có hạn. Lui một vạn bước mà nói, dù chiến lực bọn Bạch Thu Tuyết Bàn Nhược rất mạnh, số lượng Hóa Thần bên này cũng hoàn toàn áp đảo, tại sao lại xuất hiện tình huống bốn tên Hóa Thần cùng lúc chết đi được? - Ách? Lưu trưởng lão thoáng dừng một lát, sắc mặt lần nữa trở nên khó coi, cười khổ nói: - Lại chết hai tên Hóa Thần, chuyện này quá tà dị, chẳng lẽ gia tộc Lục Ly lại vừa khéo có người đột phá Thần Cảnh? Bằng không sao có thể một hơi chết nhiều người vậy được? La Diệp nhíu mày, đứng dậy đi tới đi lui trên đỉnh núi, lát sau mới trầm giọng phân phó: - Ngươi phóng thích phân thần tiến vào trong cơ thể một tên võ giả, sau đó điều khiển tên võ giả này tiến vào Địa Hoàng Giới, thăm dò tình huống cụ thể xem sao. - Được rồi! Lưu trưởng lão lập tức đi xuống, tìm một tên cường giả Nhân Hoàng, sử dụng bí thuật thả phân thần tiến vào trong linh hồn, sau đó điều khiển người này đi đến Địa Hoàng Giới. Bọn hắn không cách nào tiến vào Địa Hoàng Giới, nhưng phóng thích phân thần vào trong người ai đó, tiềm phục trong linh hồn võ giả kia, sau đó tiến vào thì không vấn đề. Vừa mới an bài xong, sắc mặt Lưu trưởng lão lần nữa khẽ biến, bởi vì hắn phát hiện lại một tên Hóa Thần mất đi liên hệ tinh thần. Hắn và hồn nô có kết nối tinh thần đặc biệt, một khi mất đi, đồng nghĩa người kia đã chết. - Rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Theo như tin tình báo, Lục Nhân Hoàng không mạnh, hắn và Hỏa lão quái hẳn chỉ tương đương nhau, thậm chí còn yếu hơn cả Hỏa lão quái, làm sao có thể dễ dàng tru diệt nhiều Hóa Thần như vậy được? ... Rầm rầm rầm! Một tòa thành trì ở trung bộ Địa Hoàng Giới, từng đạo quang mang sáng lên chói mắt, tiếp đó là từng mảnh từng mảnh người bị đồ sát như rơm rạ. Lục Ly đã giết đến đỏ mắt, tính đến nay hắn đã tru diệt năm lộ đại quân, giết tổng cộng hơn mười vạn người. Hắn đã thăm dò qua, lần này đại quân tiến vào đây có hơn ba mươi vạn, chia mười lộ. Trong đó bốn lộ đại quân trực tiếp tiến thẳng Thần Thành, sáu lộ đại quân còn lại phân tán ra, chấp hành lệnh của La Diệp, giết sạch Địa Hoàng Giới không chừa một ai, chó gà cũng không tha. Đám người Hỏa lão quái Trần Vô Tiên nằm trong nhóm tiến thẳng Thần Thành, một đường đồ sát mà đi, đoán chừng lúc này đã sắp tới dưới chân Thần Thành. Đồng thời rất nhiều người còn mang theo Thần khí thượng phẩm. Lục Ly rất lo cho Thần Thành, nhưng hắn lại không vội đuổi tới đó, hắn tin tưởng Thần Thành hẳn có thể cầm cự chút thời gian. Hắn cần phải hủy diệt toàn bộ sáu lộ đại quân còn lại, bằng không sáu lộ đại quân này sẽ khiến hàng trăm hàng ngàn vạn võ giả dân chúng chết đi. Tru diệt quân sĩ bên này xong, Lục Ly cấp tốc bay đi, thậm chí không kịp nói nửa lời với những người sống sót. Mỗi một giây hắn chậm trễ, rất có thể sẽ đổi bằng cái chết của hàng ngàn hàng vạn người khác. Tốc độ hắn lên đến cực hạn, nhắm thẳng hướng đông mà đi. Hắn biết còn có một lộ đại quân chính ở phía đông, lúc này hẳn đang tấn công một tòa đại thành bên kia. Nửa canh giờ sau, Lục Ly tới được bên ngoài tòa đại thành, thần niệm quét vào bên trong, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi.
Như thể đụng phải thứ gì, nhưng thần niệm hắn quét qua lại không phát hiện dị thường nào. Hắn không để ý được quá nhiều, vội lao nhanh ra ngoài, bởi vì nếu còn không bay ra thời gian loạn lưu, có lẽ một giây sau hắn đã cách bên này ức vạn dặm. Hưu! Hắn thành công bay ra, thời không loạn lưu hóa thành một đạo lưu tinh lướt về nơi xa, thoáng chốc đã tan biến khỏi tầm mắt. Hô hô! Lục Ly thở dốc liên hồi, ánh mắt lấp lánh như là hai ngôi sao. Khóe miệng hắn nhếch lên ý cười nhàn nhạt, mắt nhìn cột sáng khổng lồ xa xa, kích động đến độ cả người khẽ run lên. Nếu không có gì bất ngờ, cột sáng kia chính là Hỗn Độn Luyện Ngục. Chỉ cần đi vào trong cột sáng, hắn liền sẽ trở lại Hỗn Độn Luyện Ngục, liền có thể quay về Địa Hoàng Giới. Thần uy hắn rất nặng, nhưng hắn phi thăng từ trong Cửu Giới, cũng từng đi qua rất nhiều giới diện, những giới diện kia đều có lưu giữ sinh mệnh khí tức của hắn. Về lý thuyết thì sẽ không bài xích hắn, chỉ cần là giới diện trước kia hắn từng tiến vào, hiện tại hẳn là vẫn có thể tiến vào, bởi vì hai bên là đồng căn đồng nguyên. - Đi! Hắn không ngừng lấy một giây, bằng tốc độ nhanh nhất bay tới cột sáng, hắn còn cẩn thận tìm đến chỗ không gian bạc nhược trong cột sáng để tiến vào, bằng không sợ là không vào được Hỗn Độn Luyện Ngục. - Ồ? Bay một lát, hắn đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, cả người dừng lại giữa trời, ánh mắt hiện đầy hàn ý. Không phải hắn phát hiện địch nhân, mà là hắn cảm giác trong cơ thể có gì đó! Hắn vội ngồi xếp bằng ngay giữa hư không, nhắm mắt nội thị, trong lòng lại có một loại dự cảm chẳng lành. Bởi vì khi nãy lúc hắn bay ra từ trong thời gian loạn lưu, hình như từng có cảm giác đụng phải thứ gì! - Nguy rồi! Lát sau, hắn đột nhiên mở mắt ra, trong mắt hiện đầy kinh hãi, sắc mặt cũng trở nên cực kỳ khó coi, không có lấy một tia huyết sắc. Hắn phát hiện trong huyết dịch cốt tủy nhiều thêm một thứ, một loại côn trình vô sắc vô vị vô hình, lúc này những côn trùng kia chính đang chậm rãi tằm thực huyết dịch và cốt tủy hắn. Hư Không Trùng! Năm đó Hằng Đế từng chết ở trong tay Hư Không Trùng, ngoài ra, chủ nhân cuối cùng của quyển cổ tịch mà Đấu Thiên Đại Đế đưa cho hắn cũng chết ở trong tay Hư Không Trùng. Không ngờ hắn từ trong hư không loạn lưu bay ra, tưởng là sắp được về nhà, lại gặp phải vận mệnh như Hằng Đế năm đó. Hư Không Trùng tiếng tăm lừng lẫy, tự nhiên là vô cùng lợi hại, vô cùng khủng bố. Hằng Đế và chủ nhân cổ tịch đều chết trong tay Hư Không Trùng, Lục Ly theo bản năng cũng bị dọa sợ. Hắn thật không dễ dàng mới từ trong hư không chạy tới Hỗn Độn Luyện Ngục, sắp thành công đến nơi, kết quả ông trời lại trêu đùa với hắn. Lúc trước hắn còn đang nghĩ mình là con cưng của trời, vận khí tốt đến dọa người, giờ thì lại bị đánh mặt. Nghe nói năm đó Hằng Đế đã là Đại Năng Thần Giới, đến cả Hằng Đế đều không gánh được Hư Không Trùng, hắn có thể gánh được ư? Ông! Lục Ly điên cuồng vận chuyển thần lực trong cơ thể, ý đồ dùng thần lực đi bức toàn bộ Hư Không Trùng ra khỏi cơ thể, chỉ cần bức ra khỏi cơ thể liền sẽ không sao. Đáng tiếc nếu Hư Không Trùng dễ dàng bức ra như vậy, Hằng Đế đã không chết. Thần lực Lục Ly vận chuyển qua, lại phát hiện Hư Không Trùng căn bản không bị ảnh hưởng, bởi vì Hư Không Trùng có thể biến thành hư ảnh, đây cũng là nguyên nhân giúp cho Hư Không Trùng có thể xuyên qua Kinh Lôi Giáp, vô thanh vô tức tiến vào thân thể hắn. Thần lực đi qua, Hư Không Trùng không có bất kỳ phản ứng nào. Lục Ly hạ ngoan tâm lấy ra dao găm, ẩn đi Kinh Lôi Giáp, sau đó hung hăng đâm xuống đùi mình, hắn muốn trực tiếp móc Hư Không Trùng đi ra. Hưu! Ai ngờ sau khi dao găm đâm vào, Hư Không Trùng lập tức cấp tốc lặn đi, đám Hư Không Trùng bắt đầu du tẩu bốn phía, bên này gặm một cái bên kia gặm một cái. Hư Không Trùng rất nhỏ, cũng rất nhiều, ước chừng trên trăm con, Lục Ly chán nát lắc đầu từ bỏ ý tưởng kia, dù hắn có chặt đứt tay chân cũng vẫn vô dụng. Bởi vì, có Hư Không Trùng đã tiến vào trong đầu, chẳng lẽ giờ phải chém luôn đầu hắn? - Huyết Linh Nhi! Hư Không Trùng tiềm phục trong thân thể, Lục Ly bó tay hết cách, thần lực không thể đánh giết, hắn chỉ còn biết trông cậy vào Huyết Linh Nhi. Huyết Linh Nhi là Linh Thể, có thể nhẹ nhàng tiến vào trong thân thể hắn, không chừng sẽ có cách đối phó Hư Không Trùng. Huyết Linh Nhi nhanh chóng thò ra xúc tu, đảo quanh trong cơ thể Lục Ly, lát sau liền truyền âm nói: - Chủ nhân, xin lỗi, ta không đối phó được đám côn trùng này, đám côn trùng này có thể biến thành thực thể, chứ không hoàn toàn chỉ là Linh Thể, ta không cách gì giết chết được bọn chúng! - Cái này! Huyết Linh Nhi hết cách, đám Linh Thể như Nha Ngao cũng không cần phải thử, Nha Ngao Nha Mạo đều là Linh Thể, khẳng định không cách nào đối phó được Hư Không Trùng. Lục Ly chưa từ bỏ ý định, truyền âm cho Nha Ngao, kẻ sau chui ra khỏi Thần Sơn, tiến vào trong người hắn. Một nén hương sau nó về lại Thần Sơn, truyền âm cho Lục Ly nói cũng bó tay không làm gì được. - Nếu Long hồn có thể giúp được thì chắc còn một tia hi vọng! Tâm niệm Lục Ly yên ắng kề cận Long hồn, hi vọng Long hồn có thể giúp đỡ. Đáng tiếc Long hồn không bị hắn khống chế, chỉ lúc linh hồn Lục Ly bị tấn công nó mới tự động hộ chủ, những lúc còn lại Lục Ly có gọi thế nào cũng không được. Truyền âm một lúc, Lục Ly đành chịu từ bỏ. Trong tuyệt vọng, hắn nghĩ đến một cách, đó chính là dùng thần lực bao phủ đám côn trùng này, hơi áp chế chúng một phen. Hơn nữa đám côn trùng này gặm ăn một lát liền ngừng, tựa hồ ăn xong cần phải tiêu hóa, Lục Ly cảm ứng thấy vậy, không khỏi có chút an tâm, chứ với tốc độ gặm ăn như vừa nãy, hắn thực sự chịu không nổi. Gặm ăn huyết nhục cốt tủy, hắn có thể lợi dụng thiên tài địa bảo lần nữa bổ sung, chỉ là chịu khổ chút thôi. - Chắc không đơn giản vậy đâu! Lục Ly nhớ được hình như Hằng Đế vừa trở lại Cửu Giới không lâu liền chết đi. Nếu Hư Không Trùng chỉ có chút năng lực như vậy, Hằng Đế khẳng định chưa thể chết ngay, phỏng chừng Hư Không Trùng còn sẽ có thủ đoạn nào khác.
Chương 2162 Không phải áo gấm về nhà
- Ồ? Mấy nén hương sau, Lục Ly phát hiện vấn đề, bởi vì Hư Không Trùng bắt đầu chia tách ra, một con biến thành hai con. Trước kia chỉ có hơn trăm con, nay đã biến thành hơn hai trăm con. - Khó trách Hằng Đế cũng chịu không được! Sắc mặt Lục Ly lập tức tái xanh, hắn nghĩ nghĩ liền cắn răng bay về cột sáng nơi xa, trước tạm thời không quản Hư Không Trùng, trong thời gian ngắn hẳn còn chưa gặm chết hắn được. Hắn trước phải tiến vào trong Hỗn Độn Luyện Ngục, đánh lui hoặc giết chết La Diệp, sau đó lại nghĩ cách diệt sạch Hư Không Trùng. Cấp tốc bay về phía cột sáng, đến gần mới phát hiện bên ngoài những cột sáng là khí lưu màu trắng, thoạt nhìn như là đám mây, khó trách lại phát ra ánh sáng trắng. Khí lưu màu trắng chậm rãi nhuyễn động, nhìn như một khối chỉnh thể không thể tách rời, Lục Ly thử vươn tay đến gần, phát hiện khí lưu màu trắng kia nhìn như khí hơi, lại có một loại lực lượng vô tình, ngăn trở không để tay Lục Ly thò vào. - Đi! Lục Ly phi hành lần theo khí lưu màu trắng, tìm kiếm nơi không gian bạc nhược. Bay chừng một nén nhang, hắn tìm được nơi cần tìm. Bên này khí lưu màu trắng phân bố tương đối mỏng manh, thỉnh thoảng lộ ra một vết nứt. - Quá nhỏ, không xông vào được! Lục Ly quan sát một lúc liền từ bỏ, tiếp tục dạo quanh, lát sau Lục Ly ngừng lại. Không phải là hắn tìm được chỗ không gian bạc nhược, mà là Hư Không Trùng lại bắt đầu gặm ăn thân thể hắn. Hiện tại Hư Không Trùng gặm ăn còn chưa quá nhiều, bởi vì chúng vẫn quá nhỏ, cảm giác Hư Không Trùng gặm ăn như là bị kiến cắn một cái. Chỉ là hơn hai trăm con Hư Không Trùng đồng thời gặm ăn vẫn khiến Lục Ly đau đến mướt mồ hôi, toàn thân không khỏi run rẩy. Hô hô! Hư Không Trùng gặm ăn chừng mấy chục giây liền ngừng lại, Lục Ly nuốt vào vài viên linh dược, chờ một nén hương, phát hiện Hư Không Trùng lần nữa chia tách, hơn hai trăm con biến thành gần năm trăm con. - Đi! Lục Ly cắn răng tiếp tục phi hành, hắn nhất định phải tranh thủ thời gian, bằng không đợi lúc Hư Không Trùng chia tách thành mấy chục, mấy trăm vạn con, sợ là nháy mắt liền có thể gặm nhấm sạch sẽ nhục thân hắn, có muốn trị liệu cũng trị liệu không kịp. Hắn cấp tốc bay về nơi xa, tiêu tốn nửa canh giờ, rốt cuộc tìm được một nơi thích hợp. Chỗ này thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một khe nứt lớn, dù chỉ thoáng chốc liền khép lại, nhưng nếu tốc độ Lục Ly đủ nhanh, hoàn toàn có thể xông được vào trong. - Đi! Sau một hồi quan sát, Lục Ly như lợi kiếm xông thẳng vào, một đạo bạch quang hiện lên, sau đó Lục Ly phát hiện mình hoàn toàn không cảm giác được bất cứ cảnh vật gì. Hắn mặc kệ, cứ thế cắn răng lao tới, không biết vọt qua bao lâu, hắn cảm thấy quang mang trước mắt tối sầm lại, cả người hắn hung hăng nện vào trong đất. - A. Thần niệm lập tức tản ra, quét quanh bốn phía, sau đó nét mặt đại hỉ. Bởi vì nơi này hắn ẩn ẩn có chút quen thuộc, hình như là Ám Ngục trong Hỗn Độn Luyện Ngục. Hỏa Mộc Thổ Thủy Kim, Băng Phong Ám Hồn Lôi! Đây là mười tầng Hỗn Độn Luyện Ngục, Ám Ngục là tầng thứ tám, chỉ cần từ Ám Ngục đi xuống, đến Kim Ngục, sau đó hắn liền có thể tiến vào Địa Hoàng Giới. - Đi! Lục Ly tung người vút lên, hóa thành một đạo thiểm điện bay về nơi xa. Tốc độ hắn ngang với Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, đối với hắn mà nói, Ám Ngục thực sự quá nhỏ, hắn gấp gáp muốn đến lối vào Ám Ngục, chứng thực xem nơi đây có phải Ám Ngục mà hắn quen thuộc không. Trong Ám Ngục có một ít nguy hiểm, đối với võ giả bình thường thì nơi đây vô cùng khủng bố, nhưng đối với chiến lực Lục Ly hiện tại thì quả thực không tính là gì. - Không sai! Sau đi đến lối vào, đồng thời từ Ám Ngục lao xuống Phong Ngục, cả người Lục Ly khẽ run rẩy. Lối vào Phong Ngục có một ngọn núi lớn, đúng như trong trí nhớ của hắn, cuối cùng hắn đã thành công đi về từ Thần Giới! Đáng tiếc... Lần này không phải áo gấm về nhà, bằng không có thể hô lên mấy tiếng “Lục Ly ta về rồi đây”. Hắn trở lại là để cứu người, hơn nữa trên thân còn có mấy trăm con Hư Không Trùng, có lẽ hắn sẽ như Hằng Đế năm đó, mặc dù may mắn đi về, lại rất nhanh liền nhanh đi. - Không quản, trước đi Kim Ngục! Lục Ly lắc đầu, giờ không phải là lúc để nghĩ những chuyện này. Hết thảy đều có rất nhiều biến số, hắn nhất định phải nhanh chóng đi tới Kim Ngục, xem xem bọn La Diệp có ở đây xem? Xem xem... người nhà tộc nhân hắn còn sống hay không? Tộc nhân Lục Ly còn sống, tứ đại gia tộc Đấu Thiên Giới đều còn sống, tất cả đang có mặt trong Thần Thành. Thần Thành cũng không bị công phá, bởi vì liên quân tám giới còn đang tấn công Địa Hoàng Giới, chưa đến được Thần Thành! Lục Ly ở trong thời không hắc động hơn bảy mươi năm, nhưng thực ra bên ngoài mới chỉ qua mấy ngày. Đến sau người thần bí giúp hắn một tay, để hắn tiến vào thời gian loạn lưu, đến Hỗn Độn Luyện Ngục thông tới Cửu Giới không mất quá lâu, trước trước sau sau chỉ chưa đến mười mấy ngày. Thời gian mười ngày đủ cho La Diệp khống chế tám giới và tất cả cường giả Hỗn Độn Luyện Ngục, La Diệp quả nhiên cũng làm vậy. Bao gồm cả Hỏa lão quái, trước kia là hồn nô của chấp pháp trưởng lão, nhưng đến sau bị thủ hạ La Diệp là Lưu trưởng lão cường hành luyện hóa khống chế ngược lại. Thủ đoạn của Thần Giới Chí Tôn và Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới thực sự quá mạnh, nhất là ba người La Diệp, bọn hắn đã sống không biết bao nhiêu năm, thủ đoạn khống chế rất rất nhiều. Đối với bọn hắn mà nói, phàm nhân đều là sâu kiến, bọn hắn kêu sâu kiến đi đâu thì nhất định phải đi đó, muốn bóp chết thậm chí không cần cả bàn tay, chỉ cần một ngón tay là đủ rồi. Sau khi khống chế một ít cường giả, ba người La Diệp để những cường giả kia đi dẫn dụ càng nhiều người đến Kim Ngục, sau đó lần lượt khống chế. Chỉ tiêu tốn mấy ngày, về cơ bản ba người La Diệp đã khống chế toàn bộ cường giả tám giới, trừ Địa Hoàng Giới. Tiếp đó là điều động đại quân, La Diệp sai phái thủ hạ đi tu kiến truyền tống trận, trực tiếp đến thẳng lối vào Địa Hoàng Giới, hơn nữa còn là đại hình truyền tống trận có thể một hơi truyền tống mấy vạn người.
Chương 2163 Trở lại
Đối với Thần Linh mà nói, tu kiến truyền tống trận như thế không phải điều gì quá khó, nơi này là nhân gian, hết thảy đều vô cùng đơn giản. Thông đạo nối liền Địa Hoàng Giới với Kim Ngục bị phong ấn, nhưng thủ hạ La Diệp, Lưu trưởng lão lại có thể nháy mắt phá mở, dễ dàng như trở bàn tay. Sau đó là đại quân không ngừng cuồn cuộn kéo vào, La Diệp hạ lệnh, đồ sát sạch sẽ Địa Hoàng Giới, chó gà đều không tha. Người nhà tộc nhân Lục Ly có thể bắt được thì bắt, không thể bắt liền giết. Toàn bộ cường giả tám giới tụ lại, Hóa Thần lên tới hai mươi mấy người, Địa Tiên mấy trăm, Nhân Hoàng Địa Tiên Quân Hầu Cảnh càng là đếm không hết, tổng cộng đại quân chừng ba mươi vạn. Đồng thời đám người Hỏa lão quái, Trần Vô Tiên còn được ban cho Thần khí, không phải Thần khí cao cấp gì, chỉ là một ít Thần khí thượng phẩm mà thôi. Theo như La Diệp thấy, Thần Thành chỉ là Thần khí hạ phẩm, dù mấy năm qua tích lũy được rất nhiều năng lượng. Nhưng nói thế nào cũng vẫn là Thần khí hạ phẩm, lấy chiến lực của mấy tên Hóa Thần này, cộng thêm Thần khí thượng phẩm hẳn là có thể nhẹ nhàng công phá. Nhiều cường giả như vậy, hoàn toàn đủ sức tùy ý quét ngang Địa Hoàng Giới. Thực tế cũng là như vậy, đại quân tràn vào Địa Hoàng Giới, trực tiếp quét ngang, không bất kỳ thế lực nào có thể ngăn cản, hết thảy đều bị trấn áp, bị tàn sát. Đi quá đâu đều đồ sát hết sạch, chó gà không tha, thành trì bị thiêu huỷ, bảo vật tài nguyên bị cướp bóc. La Diệp vốn tưởng rằng, với quân đội và số lượng cường giả áp đảo như thế, muốn bắt lại toàn bộ tộc nhân Lục Ly là chuyện hết sức đơn giản, chẳng bao lâu liền có thể nghe được tin chiến thắng! Nhưng hắn tính sai một chuyện, đó là tốc độ hành quân của đại quân! Mới đầu đại quân còn tiến như vũ bão, chỉ là rất nhanh liền phân tán, bởi vì đại quân phát hiện cướp bóc một giới diện rất dễ phát tài. Trong khi La Diệp lại không quy định bắt lại tộc nhân Lục Ly trong thời gian bao lâu, cũng không quy định sau bao lâu nhất định phải công phá được Thần Thành. Bởi thế đám cường giả nay đã biến thành hồn nô của trưởng lão Hắc Ám Thần Điện kia cũng không đi ước thúc đại quân. Theo bọn hắn nghĩ, công phá Thần Thành chỉ là vấn đề thời gian, trễ nửa tháng, sớm nửa tháng đều không sao cả. Lại nói, đại quân hành quân chậm chút là chuyện bình thường, dù đẩy nhanh tốc độ cũng cần thời gian. Đại quân vừa phân tán, muốn chỉnh hợp lại là điều rất phiền toái, bọn La Diệp ở lại Kim Ngục, hoàn toàn không biết tình hình bên trong. Hơn nữa đối với bọn La Diệp, thời gian nửa tháng chỉ ngang với một cái chớp mắt, ai nấy đều không cảm thấy có vấn đề gì. Chính điều này đã mang đến cho Lục Ly thời gian rất quý giá! Sau khi đến Kim Ngục, Lục Ly lập tức lấy tốc độ cao nhất phóng tới Địa Hoàng Giới, trên đường hắn tìm được mấy tên trinh sát, là trinh sát do các đại gia tộc phái ra. Thông qua những trinh sát này, Lục Ly thành công biết được tình hình Địa Hoàng Giới. Hắn không khỏi cuồng hỉ, Địa Hoàng Giới còn chưa luân hãm, Thần Thành khả năng vẫn còn. Sau khi biết được đại quân đã tiến vào Địa Hoàng Giới một đoạn thời gian, bọn La Diệp đang đợi ở bên ngoài lối vào, hắn trầm ngâm thoáng chốc liền đưa ra quyết định. Hắn quyết định trước không đi tìm bọn La Diệp, mà lẻn vào Địa Hoàng Giới. Chuyện giết La Diệp phải để sau, trước giữ được Thần Thành, bảo vệ chúng nhân mới là quan trọng nhất. Lối vào Địa Hoàng Giới không chỉ là một, tổng cộng có ba nơi, để đảm bảo an toàn hắn thu mấy tên trinh sát kia vào trong Thiên Tà Châu, miễn cho bại lộ hành tung. Lần theo ký ức, hắn đi đến một lối vào Địa Hoàng Giới tương đối kín đáo, sau đó tiến vào trạng thái ẩn thân. Mặc dù Kim Ngục còn tiềm phục một ít trinh sát, nhưng một khi Lục Ly ẩn thân, ai cũng đừng hòng phát hiện ra được. Thậm chí cả Hỗn Độn Thú trong Kim Ngục cũng không cảm ứng được. Đối với Lục Ly trước kia mà nói, Kim Ngục rất lớn, nhưng đối với hắn hiện tại thì lại nhỏ đến đáng thương, chỉ sau mấy canh giờ hắn đã tìm được lối vào hư ảo kia. - Bị phong ấn? Lục Ly cảm ứng qua một phen, phát hiện lối vào bị phong ấn, hắn khẽ cười một tiếng, không cần đến Huyết Linh Nhi, khẽ đánh ra một chưởng nhẹ nhàng phá tan phong ấn. - Đi! Lục Ly thả chậm tốc độ, bởi vì hiện tại hắn sắp đột phá Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, thần uy rất nặng. Theo lý thuyết tiến vào không có vấn đề, nhưng vạn nhất dẫn đến giới diện sụp đổ thì sao? Đến lúc đó tất cả mọi người bên trong đều sẽ chết. Hắn phóng đi rất chậm, thời thời khắc khắc cảm giác tình hình xung quanh, nếu có điểm nào không đúng sẽ lập tức lui ra. Hắn tiến vào thông đạo, bạch quang lóe lên, hết thảy đều rất bình thường, không thấy có gì dị dạng cả. - Tốt! Lục Ly mở mắt ra, phát hiện đã tới Địa Hoàng Giới, lập tức đại hỉ, thân thể di động không gặp chút cản trở nào. Song hắn vẫn không dám chủ quan, trong tay sáng lên một đạo thần lực, bất thần nện tới dãy núi trước mặt. Oanh! Trọn cả ngọn núi bị chẻ ngang, nổ tung ra, không gian bốn phía vỡ vụn, nhìn qua như thể cả phiến không gian đều đổ sụp. Lục Ly cảm ứng một phen, trên mặt chớp qua vẻ ngưng trọng. Giới diện này quá nhỏ, không gian quá không ổn định, hắn tùy tiện phóng thích một đạo thần lực, không ngờ lại có thể khiến cho không gian chấn động đến mức này. - Không thể phóng thích công kích quá mạnh! Lục Ly ngấm ngầm tự nhủ, chẳng qua nghĩ đến quân sĩ tiến vào Địa Hoàng Giới đều là phàm nhân, lấy năng lực hắn đánh giết phàm nhân, thậm chí không cần lấy ra binh khí, tuỳ tiện duỗi ra một ngón tay liền có thể bóp chết. - Đi! Trong lòng Lục Ly càng thêm tự tin, nhắm chuẩn một hướng, tốc độ đề thăng lên cao nhất, hóa thành lưu quang lao vút đi. Một hơi đã đi xa vạn dặm, tốc độ nhanh như thiểm điện. - Hả? Đó là cái gì? Cách đó vạn dặm vừa khéo có một đội võ giả, Lục Ly lại không ẩn thân, bọn hắn nhìn thấy có bạch quang xẹt qua, chớp mắt liền đã tan biến ở chân trời nơi xa. Bọn hắn căn bản không quan sát rõ ràng, càng đừng nói là thấy được mặt Lục Ly.
Chương 2164 Ta tất giết ngươi
Hai nén hương, Lục Ly đều không biết đã vút qua bao xa, hắn đột nhiên ngừng lại. Không phải đã đến Thần Thành, mà là hắn phát hiện trước mặt chính đang khai chiến, chuẩn xác mà nói thì là đại quân đang đồ thành! Trước mặt có một tòa đại thành, lúc này thành trì đã nhuộm đỏ máu tươi, hơn vạn đại quân đang thiêu cướp đốt giết trong đó, không biết đã chết bao nhiêu người, cảnh tượng vô cùng thảm liệt. - Tìm chết! Lục Ly phẫn nộ rống lên một tiếng như sét đáng ngang trời: - Tất cả dừng tay, ta là Lục Ly! Tình hình chiến đấu trong thành rất khốc liệt, chuẩn xác hơn thì là cảnh tượng rất máu tanh. Con dân trong thành hẳn phải đến mấy trăm vạn, nhưng lúc này số thi thể trong ngoài thành đã lên tới trên trăm vạn. Những người còn lại chính đang bị tàn sát từng mảnh từng mảnh lớn, rất nhiều nữ tử xinh đẹp chính đang bị lăng nhục. Máu tươi, thi thể, tiếng nữ tử kêu thét, tiếng trẻ con khóc rống, tất cả tạo nên một bức cảnh tượng vô cùng tàn khốc. Tiếng bạo rống của Lục Ly khiến cảnh này dừng lại, bởi vì cái tên Lục Ly như sấm bên tai, quá mức vang dội. Lục Ly mới phi thăng Thần Giới không bao lâu, lần này bọn hắn lại xâm lược Địa Hoàng Giới, xâm lược địa bàn của gia tộc Lục Ly. Bởi thế đối với đại quân tám giới, tiếng quát Lục Ly vang lên như một gậy nện lên đầu bọn hắn. Đối với con dân Địa Hoàng Giới mà nói, Lục Ly là Thần Linh trong tín ngưỡng, là Thần của bọn họ. Mấy năm nay ở Địa Hoàng Giới, Lục gia thờ phụng Lục Ly như thần, hiện tại Chân Thần duy nhất mà con dân Địa Hoàng Giới thờ phụng cũng là Lục Ly. Tượng hắn có mặt ở hầu như tất cả thành trì, vừa rồi rất nhiều người lúc bị tàn sát còn không quên cầu nguyện Lục Ly, đáng tiếc Lục Ly không tu luyện tín ngưỡng chi lực, căn bản không cảm giác được. - Lục Ly? Vô số người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một người toàn thân bao phủ trong chiến giáp. Bởi vì Lục Ly đeo mũ giáp, che mặt, bởi thế ai nấy đều mù mịt ngơ ngác. Chẳng qua khí tức trên thân Lục Ly lại rất mạnh, mạnh đến dọa người. Ông! Lục Ly thu lại Linh Ẩn chiến giáp, lộ ra áo bào xanh và mái tóc trắng đặc trưng. Vô số người nhìn thấy gương mặt Lục Ly liền theo bản năng nhìn lại pho tượng trong thành. - Là Lục Ly Đại Đế! Có người kinh hô lên, Lục Ly phi thăng đi Thần Giới nhiều năm vậy rồi, song vẻ ngoài vẫn chẳng hề thay đổi, giống hệt pho tượng năm đó trước lúc phi thăng. - Là Đại Đế, Đại Đế hiển linh, Đại Đế không vứt bỏ chúng ta! - Đại Đế, xin phù trợ con dân của ngài, giết hết những ác ma này! - Đại Đế, ngươi phải giúp chúng ta báo thù! Vô số người rống lên, tiếp đó từng mảnh từng mảnh quỳ rạp xuống, rất nhiều người vốn sắp chết đến nơi, lại vẫn bò dậy quỳ dập đầu với Lục Ly. Ai nấy đều lệ nóng doanh tròng, giữa thời khắc sinh tử, Lục Ly nghe được bọn hắn cầu nguyện xuất hiện ở chỗ này, chứng tỏ bọn hắn thờ phụng Lục Ly không phải là không hữu dụng. - Lục Ly? Hơn vạn đại quân kia lại đều tròn mắt, không phải Lục Ly đang ở Thần Giới ư? Sao hắn lại xuất hiện ở đây? Chẳng phải thủ lĩnh bọn hắn đã cam đoan, Lục Ly tuyệt đối sẽ không xuất hiện ở Địa Hoàng Giới sao? - Tất cả quân đội xâm nhập cút ra ngoài, tập hợp ở ngoài thành! Lục Ly sát khí đằng đằng quát lớn, thần uy trên người tràn ra, khiến không ai dám kháng cự ý chí hắn. Đám quân sĩ trong thành ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, đều không biết nên phải làm sao, sau cùng ánh mắt tất cả bọn hắn đều nhìn về phía thống soái, một tên lão giả Hóa Thần Cảnh. Lão giả kia tiềm tu rất nhiều năm ở Hỗn Độn Luyện Ngục, không quá rõ ràng về chuyện Lục Ly. Hiện tại hắn là hồn nô dưới tay La Diệp, bởi thế hắn không phải quá đặc biệt e sợ Lục Ly. Hắn cắn răng chắp tay nói: - Lục Ly đại nhân đúng không? Tại hạ sớm có nghe qua về ngài? Chuyện lần này chúng ta cũng là phụng mệnh làm việc, mong ngài rộng lòng tha thứ. Hưu! Lục Ly tiện tay đánh ra một đạo lưu quang, lưu quang kia như lợi kiếm vọt tới, lão giả Hóa Thần căn bản không kịp phản ứng liền đã bị lưu quang đánh trúng. Oanh! Một cảnh khiến vô số người kinh hãi diễn ra, lão giả Hóa Thần đối với bọn hắn vốn cường đại như Thần Linh, lại bị một đạo lưu quang do Lục Ly tùy tiện đánh ra kích trúng, sau đó cả người bỗng chợt nổ tung, biến thành thịt vụn rơi đầy trời. - Tất cả ra khỏi thành, tập hợp ở mặt đông ngoài thành! Lục Ly lần nữa gầm lên một tiếng, lần này đại quân không dám kháng cự, dồn dập bay ra bên ngoài. Chỉ sau một nén hương đã hoàn thành triệt thoái, tổng cộng hơn vạn người quỳ rạp chỉnh tề dưới đất. Bọn hắn cũng biết chuyện lần này phiền phức to, Địa Hoàng Giới là địa bàn của gia tộc Lục Ly, bọn hắn vào đây tùy ý đồ sát, Lục Ly lại vừa khéo trở về, hắn làm sao có thể tha cho bọn họ? Giờ chỉ xem Lục Ly có đại khai sát giới hay không mà thôi. - Lục Ly Đại Đế! Một tên Địa Tiên khẽ nói: - Chúng ta đều là bị bức, Thần Giới tới ba tên Thần Linh, khống chế Đại Đế giới diện chúng ta, Đại Đế chúng ta hạ lệnh, chúng ta đành phải tuân theo... - Đành phải? Sau khi xác định trong thành không còn quân sĩ xâm nhập, Lục Ly quay đầu cười lạnh nói: - Các ngươi không cách nào kháng cự mệnh lệnh, các ngươi đành phải tuân theo, đành phải thiêu cướp đốt giết đúng không? Những đứa trẻ, người nữ, phụ nữ kia các ngươi cũng đành phải giết đi? Những nữ tử kia các ngươi cũng đành phải lăng nhục, đúng không? Các ngươi là một đám súc sinh, đã làm ra chuyện súc sinh, vậy thì hóa kiếp luôn, để kiếp sau làm súc sinh hết cả. Ông! Lục Ly vung tay lên, thiên địa chi lực trấn áp xuống, hắn không phóng thích Không Gian Giảo, mà chỉ tiện tay lấy ra Đồ Ma đao trực tiếp bổ tới một đao. Bá! Một đao kéo ra đao quang mấy trăm trượng gào thét lao đi, như là cắt rơm rạ, phàm là võ giả bị đao mang chạm tới lập tức hoặc là đứt đôi, hoặc là nổ tung thành huyết vụ. Tê tê! Trong thành có một ít quân sĩ bay lên đầu tường quan sát, chỉ thấy Lục Ly vung ra một đao, trực tiếp chém giết mấy ngàn người, trong đó còn bao gồm một ít Nhân Hoàng và một tên Địa Tiên.
Chương 2165 Thiên địa dị thường
Ai nấy đều bị dọa sợ, đây là lực lượng Thần Linh ư? Thậm chí nhìn qua có vẻ Lục Ly căn bản không xuất lực, chỉ là tùy tiện bổ ra một đao... Vù vù! Lục Ly lần nữa vung ra hai đao, ánh mắt hắn lạnh băng, chứng kiến thảm trạng trong thành, hắn phẫn nộ không thôi. Trong lòng đã hạ quyết định, toàn bộ người xâm lấn lần này đều giết sạch, một tên cũng không chừa! Phanh phanh phanh! Sau ba đao, ngoài thành đã không còn người sống, Lục Ly quét mắt nhìn vào trong thành, nhìn đám người mặt cắt không còn giọt máu trên tường thành, trầm giọng nói: - Xin lỗi mọi người, việc này là Lục Ly ta không làm tốt, đã khiến mọi người chịu khổ. Các ngươi trước chăm sóc người bị thương, ta đi nghĩ cách cứu viện những người còn lại, các ngươi yên tâm, lần này tất cả những ai xâm lấn Địa Hoàng Giới đều phải chết! Bịch, bịch! Trên tường thành từng mảnh từng mảnh người quỳ rạp xuống, trên mặt ai nấy đều hiện đầy thành kính và sùng bái, cả đám đồng thanh quát khẽ: - Khấu tạ Đại Đế, Đại Đế thọ cùng trời đất! Bọn hắn không biết làm sao để biểu đạt sùng kính và cảm kích đối với Lục Ly, chỉ biết không ngừng dập đầu, dập đầu đến độ nền đất nứt ra. Bọn hắn không biết kiếp nạn lần này là do Lục Ly mang tới, chỉ biết cảm ân Lục Ly xuất hiện đúng thời điểm nguy cấp nhất, giúp bọn hắn hóa giải tai nạn, giúp bọn hắn báo thù rửa hận. Hô hô! Lục Ly quét mắt nhìn đám con dân sùng bái cuồng nhiệt trước mặt, trong lòng cảm khái không thôi. Những dân chúng bình thường này, bọn hắn không có dã tâm quá lớn, chỉ muốn được sống yên bình. Bây giờ đột nhiên lại hàng xuống một trường tai nạn, phá tan cuộc sống yên bình vốn có, khiến rất nhiều người chết đi, khiến rất nhiều người chịu đựng khuất nhục cả đời không thể nào quên, mà hết thảy điều này đều là vì hắn mà ra, bọn họ lại còn cảm kích hắn như thế... Ai! Lục Ly thở dài một tiếng, trong lòng phẫn nộ dị thường. Họa không cập người nhà, mặc dù con dân Địa Hoàng Giới không tính là người nhà hắn, nhưng với hắn mà nói thì không khác gì người nhà cả, bởi vì đám người này đều tin phụng hắn. Năm đó lúc hắn hủy diệt Hắc Ám Thần Điện cũng chưa từng đồ sát phụ nữ trẻ em, lần này La Diệp đã làm quá phận! - La Diệp, ta tất giết ngươi! Lục Ly rống dài một tiếng, hóa thành lưu quang, rất nhanh liền tan biến ở chân trời phương xa. - Hả? Lối vào nối giữa Kim Ngục và Địa Hoàng Giới, La Diệp ngồi xếp bằng tu luyện trên một ngọn núi nhỏ, Lưu trưởng lão từ dưới núi phi thăng lên bẩm báo nói: - Điện chủ, bốn tên hồn nô ta khống chế bị giết! - Bốn tên bị giết? La Diệp thoáng chút kinh ngạc, tất cả hồn nô Lưu trưởng lão khống chế đều là Hóa Thần Cảnh, lần này trong đại quân tiến vào Địa Hoàng Giới, số lượng Hóa Thần lên tới hai mươi tám người. Bên phía Lục gia nghe nói chỉ có mấy tên Hóa Thần, mạnh nhất là bọn Lục Nhân Hoàng, Bạch Thu Tuyết Khương Khinh Linh Bàn Nhược, tuy đạt tới Hóa Thần Cảnh, nhưng chiến lực cũng không mạnh, năng lực thực chiến có hạn. Lui một vạn bước mà nói, dù chiến lực bọn Bạch Thu Tuyết Bàn Nhược rất mạnh, số lượng Hóa Thần bên này cũng hoàn toàn áp đảo, tại sao lại xuất hiện tình huống bốn tên Hóa Thần cùng lúc chết đi được? - Ách? Lưu trưởng lão thoáng dừng một lát, sắc mặt lần nữa trở nên khó coi, cười khổ nói: - Lại chết hai tên Hóa Thần, chuyện này quá tà dị, chẳng lẽ gia tộc Lục Ly lại vừa khéo có người đột phá Thần Cảnh? Bằng không sao có thể một hơi chết nhiều người vậy được? La Diệp nhíu mày, đứng dậy đi tới đi lui trên đỉnh núi, lát sau mới trầm giọng phân phó: - Ngươi phóng thích phân thần tiến vào trong cơ thể một tên võ giả, sau đó điều khiển tên võ giả này tiến vào Địa Hoàng Giới, thăm dò tình huống cụ thể xem sao. - Được rồi! Lưu trưởng lão lập tức đi xuống, tìm một tên cường giả Nhân Hoàng, sử dụng bí thuật thả phân thần tiến vào trong linh hồn, sau đó điều khiển người này đi đến Địa Hoàng Giới. Bọn hắn không cách nào tiến vào Địa Hoàng Giới, nhưng phóng thích phân thần vào trong người ai đó, tiềm phục trong linh hồn võ giả kia, sau đó tiến vào thì không vấn đề. Vừa mới an bài xong, sắc mặt Lưu trưởng lão lần nữa khẽ biến, bởi vì hắn phát hiện lại một tên Hóa Thần mất đi liên hệ tinh thần. Hắn và hồn nô có kết nối tinh thần đặc biệt, một khi mất đi, đồng nghĩa người kia đã chết. - Rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Theo như tin tình báo, Lục Nhân Hoàng không mạnh, hắn và Hỏa lão quái hẳn chỉ tương đương nhau, thậm chí còn yếu hơn cả Hỏa lão quái, làm sao có thể dễ dàng tru diệt nhiều Hóa Thần như vậy được? ... Rầm rầm rầm! Một tòa thành trì ở trung bộ Địa Hoàng Giới, từng đạo quang mang sáng lên chói mắt, tiếp đó là từng mảnh từng mảnh người bị đồ sát như rơm rạ. Lục Ly đã giết đến đỏ mắt, tính đến nay hắn đã tru diệt năm lộ đại quân, giết tổng cộng hơn mười vạn người. Hắn đã thăm dò qua, lần này đại quân tiến vào đây có hơn ba mươi vạn, chia mười lộ. Trong đó bốn lộ đại quân trực tiếp tiến thẳng Thần Thành, sáu lộ đại quân còn lại phân tán ra, chấp hành lệnh của La Diệp, giết sạch Địa Hoàng Giới không chừa một ai, chó gà cũng không tha. Đám người Hỏa lão quái Trần Vô Tiên nằm trong nhóm tiến thẳng Thần Thành, một đường đồ sát mà đi, đoán chừng lúc này đã sắp tới dưới chân Thần Thành. Đồng thời rất nhiều người còn mang theo Thần khí thượng phẩm. Lục Ly rất lo cho Thần Thành, nhưng hắn lại không vội đuổi tới đó, hắn tin tưởng Thần Thành hẳn có thể cầm cự chút thời gian. Hắn cần phải hủy diệt toàn bộ sáu lộ đại quân còn lại, bằng không sáu lộ đại quân này sẽ khiến hàng trăm hàng ngàn vạn võ giả dân chúng chết đi. Tru diệt quân sĩ bên này xong, Lục Ly cấp tốc bay đi, thậm chí không kịp nói nửa lời với những người sống sót. Mỗi một giây hắn chậm trễ, rất có thể sẽ đổi bằng cái chết của hàng ngàn hàng vạn người khác. Tốc độ hắn lên đến cực hạn, nhắm thẳng hướng đông mà đi. Hắn biết còn có một lộ đại quân chính ở phía đông, lúc này hẳn đang tấn công một tòa đại thành bên kia. Nửa canh giờ sau, Lục Ly tới được bên ngoài tòa đại thành, thần niệm quét vào bên trong, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi.