-
Chương 2076-2080
Chương 2076 Trốn thoát
- Ngươi đợi lệnh của ta, chờ ta tìm được cơ hội, ngươi lập tức hành động, trấn áp Ngọc Kình Thiên. Hắc hắc, lúc đó sẽ đến lượt ta từ từ chơi đùa với hắn... - Lên! Ngọc Kình Thiên nâng dậy Thần Sơn hết lần này tới lần khác, thực ra dựa vào khí lực hắn căn bản không nhấc lên nổi, mỗi lần hắn công kích cấm chế Thần Sơn, cấm chế trọng lực Thần Sơn sẽ hơi có chút buông lỏng, nhờ đó hắn mới có thể mượn lực nâng dậy một chút. Đương nhiên, thanh trường kiếm và lực lượng cường đại của Ngọc Kình Thiên cũng góp công không nhỏ, đổi thành người khác khẳng định không cách nào làm được. Lục Ly liên tục di động, xương cốt trên người theo đó cũng bị nện vụn rất nhiều, hắn vốn định dừng lại. Nhưng Ngọc Kình Thiên lại không quản không nhìn, một lần tiếp một lần nâng dậy Thần Sơn, nếu hắn không di động, Thần Sơn liền sẽ áp xuống. Lục Ly biết, đây là Ngọc Kình Thiên không yên tâm về hắn, muốn biến hắn thành trọng thương, như vậy liền sẽ không còn bất cứ uy hiếp nào nữa. Rốt cuộc Lục Ly uy danh tại ngoại, trong tay lại có Lôi Thần Nộ, Ngọc Kình Thiên nhiều năm chinh chiến như vậy, há lại không để ý tới những tiểu tiết này? - Ngừng một chút! Lúc chỉ còn cách Ngọc Kình Thiên chừng năm dặm, Lục Ly trầm giọng quát, hắn phun ra một búng máu tươi, nói: - Ngọc phủ chủ, cho ta nghỉ ngơi một lát, ta không đi tiếp được nữa. Ngọc Kình Thiên cảm ứng qua một phen, phát hiện rất nhiều xương cốt trên người Lục Ly đã đứt gãy, thê thảm vô cùng. Hắn liền không bức bách quá phận nữa, vạn nhất Lục Ly đổi ý thì sao? Thế là bèn gật đầu nói: - Vậy ngươi trước nghỉ ngơi một ngày, một ngày sau chúng ta một hơi làm xong, đợi đi ra rồi có thể từ từ trị liệu sau. Ngọc Kình Thiên tính toán không sai, cho Lục Ly nghỉ ngơi một ngày, thương thế khôi phục không được bao nhiêu, cùng lắm chỉ hơi khép lại mà thôi. Chờ hắn lao ra liền sẽ lần nữa vỡ vụn, đến lúc đó hắn muốn bóp nặn thế nào mà chẳng được. Lục Ly nhắm mắt vận chuyển thần lực chữa thương, đồng thời âm thầm truyền âm thương nghị với Huyết Linh Nhi, xem lát nữa nên hành động thế nào. Chiến lực Ngọc Kình Thiên quá cường đại, một bước cũng không thể sai lầm, bằng không chỉ nháy mắt Ngọc Kình Thiên liền có thể miểu sát hắn. Thương nghị hồi lâu, thương thế Lục Ly cũng khôi phục ít nhiều, một ngày sau, Ngọc Kình Thiên truyền âm tới, nói: - Đến lúc rồi, chỉ cần gắng thêm mấy lần liền có thể lao ra, đợi ra ngoài rồi trị thương sau. - Được! Lục Ly khẽ gật đầu, bên kia Ngọc Kình Thiên cũng bắt đầu hành động, Thần Sơn đột nhiên nâng dậy, một tay Lục Ly vung ra sau, tung người bay đi, thoáng chốc đã vọt qua mấy trăm trượng. Thần Sơn lần nữa đè xuống, Lục Ly lại bị Thần Sơn trấn áp đến mức thổ huyết, mấy đoạn xương cốt vừa lành lần nữa đứt gãy. - Lên! Ngọc Kình Thiên mặc kệ thương thế của Lục Ly, liên tục nâng dậy Thần Sơn, Lục Ly đành phải cắn răng tiếp tục vọt ra bên ngoài. Sau liên tục ba lần như vậy, Lục Ly đã chỉ còn cách Ngọc Kình Thiên chừng hai dặm, chỉ càn hai lần di động nữa Lục Ly liền có thể đi ra. - Ừ! Ngọc Kình Thiên đang một mực quan sát Lục Ly, phát hiện thấy hắn không có bất kỳ dị động nào, trong lòng không khỏi có chút buông lỏng. Hiện tại xương cốt toàn thân Lục Ly gần như vỡ vụn hết cả, có muốn làm gì cũng không được. Dù ném ra Lôi Thần Nộ thì tốc độ cũng sẽ bị ảnh hưởng, đến lúc đó hắn hoàn toàn có thể nhẹ nhàng tránh thoát. - Lục Ly, còn gắng gượng được không? Ngọc Kình Thiên định nhân lúc này làm luôn, liền quát khẽ một tiếng nói: - Chỉ cần hai lần nữa là có thể đi ra, ở chỗ ta có đan dược chữa thương đỉnh cấp nhất, hay là chúng ta làm luôn một hơi cho xong. - Được rồi! Sắc mặt Lục Ly trắng bệch, giả bộ như thể sắp chết, nét mặt tràn đầy thống khổ ngẩng đầu lên nói: - Ngọc phủ chủ, ngươi tận lực nhấc thấp chút, ngươi nhấc càng cao lực phản chấn càng mạnh, quá thống khổ... - Được rồi! Ngọc Kình Thiên ngoài mặt đáp ứng, thực ra lại vẫn nâng lên cao cao, Lục Ly không trọng thương hắn liền chưa thể triệt để an tâm. Trường kiếm trong tay lấp lánh quang mang, miệng gầm thét: - Lên! Ông! Thần Sơn sáng rực quang mang, chấn rung kịch liệt. Sau đó một cảnh khiến Ngọc Kình Thiên chấn kinh diễn ra, Thần Sơn bất ngờ bay lơ lửng lên không, cách mặt đất cả nửa mét, tiếp đó đột ngột đâm thẳng về phía hắn. Đồng thời, Lục Ly đang thoi thóp nằm trên mặt đất chợt vùng dậy, hai mắt sáng lên tinh mang vạn trượng, một tay đột nhiên đánh ra hai chưởng, trên tay còn lại hiện ra Đồ Ma chiến đao, Ly Long lấp lánh gào thét bay đi. - A? Ngọc Kình Thiên biến sắc, hắn vạn vạn không nghĩ tới Thần Sơn lại tự động bay lên, còn cấp tốc đâm tới bên này. Hắn theo bản năng ép người sát đất, nhưng vừa mới tránh thoát Thần Sơn va chạm, không gian chi lực và hàn khí từ Lục Ly đã gào thét bay đến. Thần Giới Chí Tôn phản ứng cực nhanh, đáng tiếc khoảng cách với Lục Ly quá gần, cộng thêm Ngọc Kình Thiên còn đang kinh hãi bởi dị biến từ Thần Sơn, nhất thời phản ứng chậm mất một nhịp. Ông! Trong tay Lục Ly hiện ra hai viên Lôi Thần Nộ, hắn không ném mạnh về phía Ngọc Kình Thiên, bởi vì xương tay đã đứt gãy. Hắn chọn cách trực tiếp dẫn bạo, hai viên Lôi Thần Nộ nổ tung, Lôi Long bay vọt đầy trời, thoáng chốc liền bao phủ phương viên mười dặm, trong khi Ngọc Kình Thiên chỉ cách Lục Ly chưa đến một dặm... - Đi! Làm xong hết thảy, Lục Ly không nhìn lại Ngọc Kình Thiên lấy một lần, thân hình như u hồ cấp tốc vọt sang một bên. Hắn biết công kích từ Thần Giới Chí Tôn khủng bố đến cỡ nào, nếu hắn dám lưu lại, nhất định sẽ biến thành một cỗ thi thể. Chiến thuật của hắn rất đơn giản, chính là nhân khi Ngọc Kình Thiên hoãn thần, để Thần Sơn va chạm Ngọc Kình Thiên. Đối phương tất sẽ kinh hãi, ngơ ngác mất một lúc, nhân khoảnh khắc này Lục Ly có thể làm rất nhiều chuyện, không gian chi lực không trấn áp được hắn, hàn khí đông kết không được hắn, nhưng lại có thể khiến tốc độ hắn giảm bớt. Sát chiêu thực sự là Lôi Thần Nộ, Lục Ly không cầu Lôi Thần Nộ đánh chết được Ngọc Kình Thiên, chỉ cần khiến hắn bị thương, khiến hắn không thể chạy trốn, khiến cho Thần Sơn trấn áp được hắn là đủ.
Chương 2077 Ba mươi năm hà đông
Lúc này Thần Sơn đã bị Huyết Linh Nhi khống chế, lực lượng chấn nhiếp không còn ép lên người Lục Ly, tốc độ Lục Ly đạt đến cực hạn, vẻn vẹn chỉ hơn một giây đã xoải ngang trăm dặm, thành công chạy thoát ra ngoài. Oanh! Lục Ly vừa thoát ra, Thần Sơn ầm vang đè xuống, lúc này Lục Ly lăn dài trên đất mấy vòng, sau đó đột nhiên quay đầu nhìn lại Thần Sơn, đồng thời truyền âm nói: - Huyết Linh Nhi, đắc thủ chưa? - Rồi, chủ nhân! Tiếng nói không giấu được vẻ phấn chấn của Huyết Linh Nhi truyền tới: - Ngọc Kình Thiên bị lôi điện cuốn lấy, thần lực trên người hẳn là sẽ có chút nhiễu loạn, bởi thế không thể chạy trốn, lúc này đã bị Thần Sơn đè lên. - Làm tốt lắm! Nghe vậy, Lục Ly không khỏi đại hỉ, mặc dù lúc này rất nhiều chỗ trong người đau đến muốn chết, hắn lại vẫn nhếch miệng cười. Giờ khắc này, hắn mới thực sự cảm giác được thế giới này đẹp đến cỡ nào. - Lục Ly, Lục Ly. Một tiếng gầm phẫn nộ vang lên, bởi vì đang ở dưới Thần Sơn, truyền lên có chút mơ hồ không rõ, Ngọc Kình Thiên nổi giận rống quát: - Ngươi dám tính toán bản tọa? Ta muốn ngươi chết, ta muốn bằm thây vạn đoạn nhà ngươi! - Ha ha ha! Lục Ly bật cười ha hả, chỉ là bởi vì cười mà dùng sức quá độ, khiên động vết thương khiến nét mặt hắn thoáng trở nên vặn vẹo, hắn nhếch miệng nói: - Ngọc Kình Thiên, tên lão cẩu nhà ngươi! Còn vọng tưởng ta thần phục ngươi? Nằm mơ đi! Đoạn thời gian trước tra tấn ta sướng lắm đúng không? Ngươi yên tâm, đợi ta khôi phục thương thế, ta từ từ chơi lại với ngươi. - Ngươi tưởng chỉ bằng Thần Sơn này liền có thể đè ép được ta? Ngọc Kình Thiên gầm gừ: - Ngươi chờ đấy, đợi ta rời khỏi đây, ta nhất định rút gân lột da ngươi. - Thật ư? Lục Ly cười lên một tiếng giễu cợt, không tiếp tục để ý Ngọc Kình Thiên nữa mà truyền âm cho Huyết Linh Nhi: - Có thể một mực trấn áp hắn không? Nếu không thì trước cứ đè ép hắn, đừng để hắn đi ra, đợi ta khôi phục thương thế lại tính. Lần này ta nhất định phải nghiên cứu kỹ xem, làm sao mới có thể giết được Thần Giới Chí Tôn. Đối với Huyết Linh Nhi mà nói, áp lực trấn áp Ngọc Kình Thiên không lớn, bởi vì Ngọc Kình Thiên muốn đi ra thì nhất định phải di chuyển từng chút từng chút một, bằng vào hộ tráo siêu cấp cường đại, cường hành nâng dậy trọn cả Thần Sơn. Huyết Linh Nhi không phải đã triệt để khống chế Thần Sơn, song có thể nhẹ nhàng điều khiển Thần Sơn di động một đoạn, bởi thế nó để Lục Ly an tâm chữa thương, Ngọc Kình Thiên có bất kỳ dị động nào sẽ lập tức bẩm báo kịp thời. Ngọc Kình Thiên bị thương, chẳng qua thương thế không tính quá nghiêm trọng! Có thể sống sót dưới hai viên Lôi Thần Nộ, đủ thấy thực lực Ngọc Kình Thiên mạnh đến cỡ nào. Ngay thời khắc then chốt, hắn phóng thích ra tấm thuẫn bài màu vàng đất kia, chặn lại đại bộ phận lôi điện, nhờ đó mới không bị thương quá nặng. Bằng không dù hắn có là Thần Giới Chí Tôn, nhục thể cường hoành đến mấy, phỏng chừng cũng sẽ trọng thương. Hắn chỉ nghỉ ngơi một lát, sau đó lập tức lần nữa phóng thích hộ tráo. Bởi vì hắn chỉ bị Thần Sơn trấn áp ở mép ngoài, thế nên hắn muốn cấp tốc thoát ra, rút gân lột da Lục Ly, chỉ như thế mới giải được mối hận trong lòng. Chỉ là, hắn nghĩ nhiều... Lúc hắn nâng dậy Thần Sơn, Thần Sơn đột nhiên cấp tốc di chuyển, thoáng chốc đã di động hơn mười dặm, tiếp đó trùng trùng trấn áp xuống. Mặc dù Ngọc Kình Thiên cũng di động được mấy chục trượng, song lại phát hiện bản thân đã nằm ở chính giữa Thần Sơn! - Làm sao có thể? Mặt Ngọc Kình Thiên bị ép cho dán sát mặt đất, mắt trợn trừng lên, bên trong hiện đầy vẻ không dám tin tưởng. Vừa rồi Thần Sơn bay lên hắn còn có thể hiểu là cấm chế Thần Sơn xuất hiện vấn đề, nhưng lúc này nó lại tự động di chuyển, trấn áp hắn xuống ngay chính giữa Thần Sơn, đây rõ ràng là có vấn đề! Có người đang điều khiển Thần Sơn, cố ý thả đi Lục Ly, đồng thời trấn áp hắn? Được đến kết luận này, vẻ chấn kinh trong mắt Ngọc Kình Thiên càng đậm. Bởi vì từ khi Cổ Ma tử địa tồn tại, năm tòa Thần Sơn đã có ở đó, một mực nằm trong Hồn Vụ Sơn. Chưa từng có ai điều khiển được năm tòa Thần Sơn này, trước đây cũng từng có cường giả đánh chủ ý lên năm tòa Thần Sơn, song cuối cùng đều sắp thành lại bại. Là Lục Ly khống chế Thần Sơn? Nhưng Lục Ly mới phi thăng mấy năm? Hơn nữa vừa rồi hắn một mực bị trấn áp ở bên dưới, không thấy có bất kỳ dị động nào? Ngọc Kình Thiên vẫn luôn cảm ứng tình hình Lục Ly, hắn không phát hiện Lục Ly có bất cứ dị dạng nào cả. Đã không phải Lục Ly động tay chân, vậy chẳng lẽ là có cường giả thần bí giúp Lục Ly? Nhưng nếu quanh đây có cường giả, làm sao Ngọc Kình Thiên không cảm ứng ra được? Cảm giác lực của Thần Giới Chí Tôn rất mạnh, nếu phụ cận có cường giả, hắn không khả năng không cảm giác được. Đã vậy, vấn đề rốt cuộc nằm ở đâu? Ngọc Kình Thiên nghĩ không ra, cấm chế nơi này đều được bố trí từ rất nhiều rất nhiều năm, không khả năng có thủ sơn nô thủ mộ nhân tồn tại. Mà dù có khôi lỗi như thế tồn tại, dựa vào cái gì lại đi giúp Lục Ly? Ngọc Kình Thiên đau đầu không thôi, mồ hôi lạnh trên trán không ngừng chảy xuống, trầm tư thoáng chốc, hắn quyết định tiếp tục phá vây ra ngoài. Một là nhìn xem có thể thoát ra hay không, hay là xác định xem có phải Thần Sơn đang bị người khống chế, cố ý trấn áp hắn? Oanh! Hắn dùng hộ thuẫn đỡ lấy hộ tráo, sau đó tung người vọt về phía trước, một lần liền vọt đi hơn trăm trượng, lực cắn trả từ Thần Sơn yếu đi một chút, khiến khoảng cách hắn vọt đi càng xa thêm một chút. Lần này Thần Sơn không thấy có bất cứ động tĩnh nào, trong lòng Ngọc Kình Thiên không khỏi kích động, liều mạng chịu đựng thương thế, tiếp tục di động. Một lần, hai lần, mười lần! Tiêu tốn mười ngày, Ngọc Kình Thiên thành công di động được khoảng cách chừng mười dặm, Thần Sơn một mực không thấy có động tĩnh. Cảnh này khiến trong lòng hắn càng thêm hớn hở, nếu thoát được ra ngoài, hắn liền có thể nhẹ nhàng đánh chết Lục Ly. Hắn một mực cảm ứng được, Lục Ly đang ở ngay bên ngoài Thần Sơn. Tiếp tục!
Chương 2078 Ba mươi năm hà đông
Ngọc Kình Thiên liều mạng di động, không tiếc hao tổn bản nguyên tinh huyết, đan dược đỉnh cấp nuốt vào như thể không cần tiền. Hắn ẩn ẩn có chút lo lắng, đợi Lục Ly trị liệu xong, tình hình rất có thể sẽ đại biến, bởi thế hắn nhất định phải nhanh chóng đi ra. Lại qua ba ngày, Ngọc Kình Thiên vọt đi được thêm trên dưới ba dặm, đúng lúc này hắn chợt nghe được một tiếng quát trầm muộn: - Ngọc lão cẩu, ngươi khổ cực quá nhỉ, có cần ta giúp ngươi không? - Lục Ly! Nghe được tiếng nói này, nội tâm Ngọc Kình Thiên khẽ run lên, trong lòng dâng lên dự cảm chẳng lành. Lục Ly vừa dứt lời, Thần Sơn lại di động sát mặt đất, tiến về phía trước hơn mười dặm, Ngọc Kình Thiên lần nữa về đến chính giữa Thần Sơn. - Xxx mẹ mày! Chứng kiến cảnh này, đến cả người thành phủ sâu như Ngọc Kình Thiên cũng không nhịn được chửi đổng một tiếng, điều hắn lo sợ nhất đã xảy ra, Lục Ly có thể điều khiển Thần Sơn! Trong lòng hắn không khỏi dâng lên cảm giác kinh hãi, nếu Lục Ly có thể điều khiển Thần Sơn, một lần tiếp một lần nghiền ép, e là lực phòng ngự của hắn có mạnh hơn nữa cũng bị trấn áp đến chết. - Không đúng... Song rất nhanh Ngọc Kình Thiên lại an tâm, Thần Sơn không khả năng bay quá cao, bằng không hắn liền có thể trụ vững trước uy áp, nháy mắt bay vọt ra ngoài. Lục Ly không thể làm ra chuyện ngu xuẩn vậy được. Nếu Thần Sơn đã không thể bay quá cao, như vậy bằng vào trọng lực Thần Sơn thì chưa thể ép chết hắn được. Nghĩ đến đây, hắn không khỏi thở phào một hơi, sau đó nét mặt lại dần trở nên ảm đạm, lần này hắn quá bất cẩn. Đúng là ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây, nửa tháng trước Lục Ly bị trấn áp dưới này, hắn ở bên ngoài. Giờ phong luân thủy chuyển, biến thành hắn bị gắt gao đè ép dưới này như chó chết, còn Lục Ly thì đứng thảnh thơi ngoài kia. - Lần này ta sẽ bị trấn áp bao lâu? Lục Ly liệu có thể trấn áp ta cả đời không? Trong đầu Ngọc Kình Thiên hiện ra từng loại khả năng, lát sau, nội tâm hắn dần bình tĩnh lại. Lục Ly không thể cả đời ở lại chỗ này, chỉ cần Lục Ly rời đi, như vậy Thần Sơn liền ép không được hắn, hắn có thể nghĩ cách đi ra. - Sao Lục Ly lại khống chế được Thần Sơn? Ngọc Kình Thiên nghĩ không thông, càng nghĩ càng cảm thấy Lục Ly sâu không lường được. Dưới thịnh danh quả nhiên không hư sĩ, Lục Ly có thể tạo dựng uy danh lớn như vậy ở Thần Giới, đúng thật không thể khinh thường. Hắn vốn có cơ hội giết chết Lục Ly, lại làm ra một chuyện cực kỳ ngu ngốc, dẫn đến kết cục như bây giờ. Bên kia, Lục Ly không đi quản Ngọc Kình Thiên mà lần nữa truyền âm với Huyết Linh Nhi: - Huyết Linh Nhi, có cách nào giết chết Ngọc Kình Thiên không? Nếu có thể giết chết một tên Thần Giới Chí Tôn, Lục Ly cảm thấy rất có thành tựu, đây là sinh tử đại địch của hắn, có cơ hội giết chết hắn đương nhiên sẽ không bỏ lỡ. - Trước mắt không được! Câu trả lời của Huyết Linh Nhi khiến Lục Ly hơi có chút thất vọng: - Ta không thể triệt để khống chế Thần Sơn, phòng ngự của người này vô cùng cường đại, ta không dám khống chế Thần Sơn bay lên quá cao, bằng không hắn sẽ lập tức thoát đi. Nếu chỉ bằng trọng lực Thần Sơn thì không đủ để ép chết hắn. - Vậy ngươi có cách nào triệt để khống chế Thần Sơn không? Sau một thoáng trầm ngâm, Lục Ly tiếp tục dò hỏi. - Không thể! Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Muốn triệt để khống chế Thần Sơn, khả năng phải cần chủ nhân đích thân động thủ. Thần Sơn này thật ra là một kiện pháp bảo, một kiện pháp bảo rất mạnh, hơn nữa Thần Sơn còn có linh tính nhất định, bên trong hẳn có Khí Linh tồn tại, muốn triệt để khống chế Thần Sơn cần thu phục Khí Linh này. Hiện tại ta là Linh Thể, không cách nào thu phục Linh Thể khác được, chỉ có do chủ nhân tự thân xuất mã. - Pháp bảo rất mạnh? Chẳng lẽ thật đúng là Hồng Linh Thiên Bảo? Ánh mắt Lục Ly sáng rực lên, nếu đúng thật là Hồng Linh Thiên Bảo, được đến bảo vật này chiến lực hắn lập tức sẽ được tăng mạnh, khoan nói đánh chết Thần Giới Chí Tôn, chí ít cũng là bài tẩy đương cự với Thần Giới Chí Tôn. - Đương cự với Thần Giới Chí Tôn? Lục Ly không khỏi kích động, một khi có thể đương cự Thần Giới Chí Tôn, vậy chẳng phải đồng nghĩa với hắn có thể trở về Thần Giới? Chẳng phải đồng nghĩa với hắn có thể đối kháng cùng tứ đại thế lực siêu thần? Có thể đi tìm Lục Linh, cùng với về lại Địa Hoàng Giới? Rất nhanh Lục Ly liền hồi thần lại, hắn phát hiện bản thân đã nghĩ hơi nhiều, dù hắn có thể luyện hóa Thần Sơn thì đã làm sao? Thần Sơn chỉ có thể trấn áp một tên Thần Giới Chí Tôn, song lại không giết được. Trong khi tứ đại thế lực siêu thần có bao nhiêu Thần Giới Chí Tôn? Bao nhiêu Thần Giới Chí Tôn trong đó cường đại hơn Ngọc Kình Thiên? Tỷ như tông chủ Thần Tượng Tông, Thần Sơn liệu có trấn áp được không? Bất luận thế nào, Lục Ly tất phải lấy cho bằng được chí bảo Thần Sơn này. Hắn và Huyết Linh Nhi lần nữa truyền âm, thảo luận xem làm sao mới có thể triệt để luyện hóa Thần Sơn. Đến sau Huyết Linh Nhi dứt khoát thò ra một sợi xúc tu, đâm vào trong linh hồn Lục Ly, để truyền thâu toàn bộ tình hình và những chuyện nó làm bên trong Thần Sơn cho Lục Ly được biết. Lục Ly nhắm mắt tiêu hóa những tin tức này, qua hơn một canh giờ, hắn mới hiểu được vừa nãy Huyết Linh Nhi đã làm những gì. Đoạn thời gian trước hắn và Huyết Linh Nhi cùng lúc lĩnh hội pháp trận bên trong Thần Sơn, kết hợp cảm ngộ của hắn ở phương diện thiên địa pháp tắc với năng lực đặc biệt về pháp trận của Huyết Linh Nhi. Nhờ đó mới giúp Huyết Linh Nhi tham ngộ được pháp trận trong Thần Sơn. Có thể nói kết hợp giữa Lục Ly và Huyết Linh Nhi là châu liên bích hợp, thiếu một thứ cũng không được, nếu chỉ là một cường giả pháp trận, không có Huyết Linh Nhi trợ giúp, khẳng định không cách nào khống chế Thần Sơn. Ngược lại, Huyết Linh Nhi mà không có Lục Ly trợ giúp thì cũng chẳng làm được gì, bởi vì nó hoàn toàn không hiểu thiên địa pháp tắc. Huyết Linh Nhi phá giải một pháp trận, tiến vào khu vực hạch tâm nhất trong Thần Sơn, nơi đó mới là then chốt để khống chế Thần Sơn.
Chương 2079 Phá hoại pháp trận
Huyết Linh Nhi dung nhập vào trong pháp trận, thoáng cải biến pháp trận một chút liền có thể điều khiển Thần Sơn bay lên. Huyết Linh Nhi có thể cải biến pháp trận, song chỉ là cải biến một hai nét trận văn, bởi thế nó muốn hoàn toàn khống chế Thần Sơn căn bản là điều không thể. Bên trong Thần Sơn còn có một Khí Linh tồn tại, chính tồn tại này mới có thể nhẹ nhàng điều khiển toàn bộ pháp trận, chỉ có thu phục Khí Linh mới tính là luyện hóa Thần Sơn. Làm sao để thu phục Khí Linh? Đó là một vấn đề, nếu không phải có Huyết Linh Nhi tồn tại, thậm chí Lục Ly cảm thấy đây gần như là điều không chút khả năng làm được. Bởi vì Khí Linh trốn ở sâu bên trong Thần Sơn, muốn đi thu phục Khí Linh thì nhất định phải tìm được nó. Chẳng lẽ Lục Ly phải chui vào tận sâu bên trong Thần Sơn? Phải biết phòng ngự của Thần Sơn cường đại đến đáng sợ, đừng nói Lục Ly, dù có là Ngọc Kình Thiên phát ra công kích mạnh nhất cũng không thể phá mở Thần Sơn. Bằng không lúc này Ngọc Kình Thiên đã không đến nỗi bị trấn áp ở bên dưới. Nếu đã không cách nào đi vào, vậy làm sao thu phục được Khí Linh tiềm ẩn ở bên trong? Chẳng lẽ cứ đứng bên ngoài thì thào: “Khí Linh, ngươi mau ra đây, ta dẫn ngươi đi ăn đồ ngon?” Hoặc là uy bức lợi dụ Khí Linh? Nếu thật làm vậy, khác gì Lục Ly đang vũ nhục trí thông minh của chính mình? Cũng may Lục Ly có Huyết Linh Nhi, Huyết Linh Nhi cũng là Linh Thể, có thể tự do ra vào Thần Sơn. Nếu muốn thu phục Linh Thể bên trong Thần Sơn, vậy nhất định phải mượn nhờ Huyết Linh Nhi. Đương nhiên chính bản thân Huyết Linh Nhi cũng bó tay, bởi thế mới cần Lục Ly nghĩ cách. Lục Ly khoanh chân ngồi xếp bằng, sa vào trong trầm tư, rốt cuộc phía Ngọc Kình Thiên không cần phải xử lý gấp, có Huyết Linh Nhi giám sát. Ngọc Kình Thiên không lật trời được. Lục Ly trầm tư nửa ngày, sau đó còn lấy ra nước sạch tắm rửa một phen, tẩy đi máu tươi trên người, đổi một bộ áo bào sạch sẽ. Lúc này mới thả ra Trì Hi Nhi đang ngồi xếp bằng ngẩn người trong Thiên Tà Châu. Cũng đã lâu rồi hắn chưa gặp mặt Trì Hi Nhi, Lục Ly sợ Trì Hi Nhi nghĩ ngợi lung tung. - Ca! Vừa đi ra Trì Hi Nhi liền mừng rỡ kêu lên, sau đó rụt rịt mũi hỏi: - Mùi gì thế? Hình như là mùi máu tươi? Vừa nãy Lục Ly mới tắm rửa, toàn thân đều là máu, mùi máu tươi tự nhiên rất nặng. Lúc này thương thế hắn về cơ bản đã khỏi hẳn, từ bên ngoài nhìn không ra bất cứ vấn đề gì, chỉ là sắc mặt hơi trắng bệch. Hắn mỉm cười giải thích nói: - Đúng là hơi ám mùi máu tươi, bởi vì dưới ngọn đại sơn này đang trấn áp một người, Bá Vương Phủ Ngọc Kình Thiên. - Ai? Ngọc Kình Thiên? Trì Hi Nhi tuy đơn thuần, nhưng cũng được nghe qua rất nhiều chuyện ở tây nam bộ U Yến chi địa, miệng nhỏ há hốc, kinh nghi hỏi: - Là cái tên Thần Giới Chí Tôn Ngọc Kình Thiên kia? - Đúng! Lục Ly xoa đầu Trì Hi Nhi cười nói: - Được rồi, ngươi khoan hẵng hỏi nhiều, ca phải nghĩ cách luyện hóa Thần Sơn, sau đó triệt để trấn áp Ngọc Kình Thiên, ngươi cứ ngồi xếp bằng tu luyện bên cạnh ta thôi. - Được rồi! Trì Hi Nhi ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh, đối với nàng mà nói, chỉ cần được ở bên Lục Ly, dù chỉ ngồi im hay tu luyện, nàng cũng đều cảm thấy an tâm. Trì Tuấn Phong chết đi khiến nàng mất cảm giác an toàn, ngồi một mình khó tránh khỏi sợ hãi. Lục Ly không đi quản Trì Hi Nhi mà khoanh chân trầm tư, chỉnh lý lại tin tức Huyết Linh Nhi truyền đưa lúc này để tìm cách luyện hóa Thần Sơn. - Huyết Linh Nhi. Một canh giờ sau, Lục Ly truyền âm nói: - Ngươi có thể giao lưu với Khí Linh kia không? Huyết Linh Nhi truyền âm đáp nói: - Nếu nó nguyện ý giao lưu, vậy thì chắc không vấn đề, Khí Linh này cũng là Linh Thể, có được trí tuệ rất cao. - Vậy được rồi! Lục Ly gật đầu nói: - Ngươi lập tức đi trao đổi với nó, trước xem xem ý kiến nó thế nào. Huyết Linh Nhi đáp ứng, đi tìm Khí Linh kia trao đổi. Trong mắt Lục Ly cháy lên một tia hi vọng, hắn càng nghĩ càng cảm thấy chỉ có thể bắt tay từ Khí Linh kia. Nếu bảo vật này là Hồng Linh Thiên Bảo, như vậy Khí Linh ắt phải có được linh trí rất cao, vừa rồi Huyết Linh Nhi cũng xác nhận điểm này, nói cách khác Khí Linh là hạch tâm để khống chế pháp bảo. Nếu không thu phục được Khí Linh, bằng với tuyệt đối không cách nào luyện hóa chí bảo, thế nên muốn luyện hóa pháp bảo chỉ có thể bắt đầu từ Khí Linh. - Không được... Nửa canh giờ sau, Huyết Linh Nhi truyền âm tới nói: - Khí Linh Căn căn bản không muốn tiếp xúc với ta, pháp trận hạch tâm trong Thần Sơn quá huyền diệu, ta muốn tiếp cận nó đều không được. Ta thử rất nhiều lần, nó đều một mực ẩn đi, không cách tới gần được. - Vậy ư? Trên mặt Lục Ly chớp qua một tia tàn nhẫn, truyền âm nói: - Nếu nó đã không ra, vậy ngươi liền ép nó ra. Ngươi không ngừng phá hoại pháp trận, bắt buộc nó phải đi ra. - Phá hoại pháp trận? Huyết Linh Nhi không khỏi kinh ngạc, sau đó lập tức truyền âm nói: - Chủ nhân, không thể làm loạn được, tuy pháp trận này có thể tự hành khôi phục, nhưng nếu pháp trận bị phá hoại quá nặng, Thần Sơn khả năng liền bị hủy đi. Đến lúc đó tên Thần Giới Chí Tôn kia trốn ra được, ngươi sẽ nguy hiểm! - Ha ha! Lục Ly khẽ cười, truyền âm nói: - Ngươi kiềm chế chút là được, đừng phá hoại chủ thể pháp trận. Đồng thời ghi lại toàn bộ pháp trận, để sau này còn có thể tu sửa, ngươi nghe ta... không sai đâu. Chỉ cần ngươi phá hoại một phần pháp trận, Khí Linh tất sẽ đi ra. Rất nhiều chuyện Huyết Linh Nhi không hiểu, Lục Ly lại vô cùng rõ ràng, nếu Khí Linh không có linh trí thì cũng thôi, nhưng nếu có linh trí chắc chắn nó sẽ không trơ mắt nhìn pháp bảo bị phá hoại. Bởi vì nơi này là nhà của nó, pháp bảo bị phá hoại, nó liền không có nhà, bằng với mất đi ý nghĩa để tồn tại. Lục Ly càng nghĩ càng cảm thấy, trừ con đường này ra không còn đường khác để đi, Khí Linh cứ trốn biệt bên trong Thần Sơn, hắn có muốn làm gì cũng chẳng được. Hắn chỉ còn cách giả như muốn hủy đi pháp bảo, bức bách Khí Linh ký hiệp ước cầu hoà.
Chương 2080 Thôn phệ
Khí Linh dù có linh trí, nhưng khẳng định sẽ không quá cao, nó không muốn Thần Sơn bị hủy, vậy thì chỉ có nước cúi đầu trước hắn... Huyết Linh Nhi tiêu tốn mấy ngày ghi lại pháp trận đồ hạch tâm trong Thần Sơn, đồng thời truyền thâu cho Lục Ly. Lục Ly và Huyết Linh Nhi cùng nhau thương nghị, cuối cùng lựa chọn mấy tiểu pháp trận làm đột phá khẩu, phá hoại mấy tiểu pháp trận này sẽ không ảnh hưởng đến chỉnh thể đại trận Thần Sơn, sau này tu sửa cũng rất dễ dàng. Huyết Linh Nhi bắt đầu hành động, ngoài mặt thần sắc Lục Ly không có chút ba động nào, vừa rồi hạ lệnh cũng vô cùng kiên quyết, song thực tế trong lòng hắn lại đang rất gấp gáp. Bởi vì ai cũng không biết Khí Linh sẽ có thần thông mạnh đến đâu? Vạn nhất Huyết Linh Nhi chọc giận Khí Linh, Khí Linh mượn nhờ uy lực cường đại của pháp trận, trực tiếp đánh giết Huyết Linh Nhi thì sao? Hoặc là Khí Linh giận chó đánh mèo, khống chế Thần Sơn trực tiếp đè chết Lục Ly... Hết thảy đều có khả năng, Lục Ly tính toán đánh cược một lần, cược thắng hắn liền được đến một kiện chí bảo nghịch thiên, thực lực tăng nhiều, có thể nắm trong tay bài tẩy đương đầu với Thần Giới Chí Tôn. Đương nhiên bản thân hắn cho rằng khả năng thất bại sẽ tương đối thấp, cục diện xấu nhất chỉ là Huyết Linh Nhi bị đánh giết. Thế nên hắn rất căng thẳng, đối với hắn, Huyết Linh Nhi vô cùng quan trọng, hắn nhắm mắt lại, khóa chặt liên hệ tinh thần với Huyết Linh Nhi, ẩn ẩn cảm ứng tình hình bên phía Huyết Linh Nhi. Huyết Linh Nhi bắt đầu phá trận, bởi vì xúc tu nó có thể dung nhập vào trong trận văn, yên ắng cải biến trận văn. Trận văn biến đổi, pháp trận liền cũng sẽ đại biến, muốn phá hoại pháp trận là điều hết sức dễ dàng. Dựa theo thương nghị trước đó với Lục Ly, nó chọn một tiểu trận trong pháp trận để phá hoại, chỉ chốc lát đã thay đổi mấy đạo trận văn, tiểu trận kia lập tức bị phá hư. Ông! Thần Sơn thoáng khẽ chấn động, quang mang lấp lánh không ngừng, Ngọc Kình Thiên ở phía dưới mơ mơ màng màng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ thấy một đạo uy áp cường hoành trấn áp xuống, đè nát mấy đoạn xương cốt của hắn. Huyết Linh Nhi phá hủy tiểu trận, dẫn đến đại pháp trận phản phệ, Ngọc Kình Thiên ở phía dưới tự nhiên thành là đối tượng trút giận, vô duyên vô cớ chịu khổ. Khí Linh không có bất cứ động tĩnh nào, Huyết Linh Nhi lại lần nữa hành động, phóng tới một tiểu trận khác, tiếp tục bắt tay phá hủy. Đợi tiểu trận hư mất, Huyết Linh Nhi rốt cục phát hiện Khí Linh ở bên trong đã có chút ngồi không yên. Khu vực hạch tâm trong pháp trận khẽ chấn động, tiếp đó một hư ảnh màu trắng chậm rãi tiềm hành đi ra, dừng lại cách Huyết Linh Nhi chừng hơn mười trượng, một đạo ba động rất nhỏ truyền tới. - Chủ nhân! Huyết Linh Nhi lập tức truyền âm: - Khí Linh xuất hiện, nó truyền lời bảo ta ra ngoài, nếu không nó sẽ tấn công ta. - Nó tấn công kiểu gì, thông qua hình thức nào? Ngươi hiểu rõ không? Lục Ly không giấu được căng thẳng, vội hỏi lại. Huyết Linh Nhi truyền âm đáp: - Nó hẳn không cách nào lợi dụng pháp trận đánh giết ta, dù sao ta cũng là tồn tại Linh Thể, hơn nữa còn đang ở bên trong pháp trận. Nếu làm loạn, chỉnh thể pháp trận tất sẽ nổ tung, đến lúc đó Thần Sơn cũng bị hủy đi. Bởi thế nó tấn công ta chắc là trực tiếp lao tới thôn phệ, Khí Linh này tương đối cường đại, ta không phải đối thủ của nó. Lục Ly trầm ngâm một lát, sau đó truyền âm nói: - Ngươi giao lưu với nó, thử xem có thể thuyết phục nó thần phục ta? Mặc dù biết khả năng này rất thấp, nhưng Lục Ly vẫn là muốn thử, bên kia Huyết Linh Nhi phát ra một đạo ba động, dùng phương thức giao lưu đặc thù của Linh Thể để tiến hành câu thông. Chẳng qua, chỉ sau thoáng chốc, Huyết Linh Nhi đã đành chịu truyền âm trở về: - Không được, nó lần nữa cảnh cáo ta lập tức rời đi, nếu không sẽ thôn phệ ta. - Thôn phệ? Nội tâm Lục Ly khẽ động, nhắc tới thôn phệ hắn liền nhớ đến Long hồn ở trong đầu mình. Long hồn cũng là một tồn tại rất tồn tại, bất kỳ năng lượng nào tiến vào trong linh hồn hắn đều bị Long hồn thôn phệ. Năm đó linh hồn chủ nhân Thần Thi là Tử Đế cường đại đến cỡ nào, ý đồ muốn đoạt lấy nhục thể hắn, kết quả đều bị Long hồn trấn áp. - Đánh cược một phen. Lục Ly cân nhắc hồi lâu, sau một lúc trầm tư hắn dứt khoát hạ quyết tâm: - Huyết Linh Nhi, ngươi nghĩ cách chọc giận Khí Linh, sau đó dẫn dụ nó vào trong linh hồn ta, đến lúc đó ta tự sẽ có cách trấn phục nó! - Dẫn dụ vào trong linh hồn chủ nhân? Huyết Linh Nhi cả kinh, vội truyền âm hỏi: - Chủ nhân nghĩ lại, linh hồn chính là căn bản của ngươi, một khi thả Khí Linh này vào trong làm loạn, ngươi sẽ lập tức chết đi... - Chấp hành mệnh lệnh! Lục Ly không thời gian đâu để giải thích, trực tiếp ra lệnh. Huyết Linh Nhi đành phải thi hành, nó mặc kệ sự tồn tại của Khí Linh, tiếp tục phá hoại pháp trận, rốt cục thành công chọc giận Khí Linh. Khí Linh gào thét lao đến, quấn lấy Huyết Tiên Đằng. Hai Linh Thể trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, thôn phệ lẫn nhau. Chẳng qua, rõ ràng Huyết Linh Nhi yếu thua rất nhiều, quang mang đang dần không ngừng biến yếu. - Chủ nhân, ta đi ra. Huyết Linh Nhi truyền âm báo một tiếng, sau đó điên cuồng tháo chạy ra ngoài Thần Sơn, Lục Ly lập tức đứng dậy tựa ở bên cạnh Thần Sơn, trọn cả phần lưng dán chặt lên Thần Sơn. Khí Linh phẫn nộ đuổi giết Huyết Linh Nhi, Huyết Linh Nhi từ trong Thần Sơn đâm xuyên đi ra, thoáng chốc liền tiến vào trong cơ thể Lục Ly. Khí Linh ngập ngừng không đuổi theo, Lục Ly quyết đoán hạ lệnh: - Huyết Linh Nhi, tiếp tục phá hoại pháp trận. Một đoạn xúc tu của Huyết Linh Nhi đâm ngược trở vào, tiếp tục phá hoại pháp trận trong Thần Sơn, Khí Linh đang định chuẩn bị lui về, lập tức lần nữa phẫn nộ truy sát. Huyết Linh Nhi kịp thời lui vào trong thân thể Lục Ly, tốc độ Khí Linh so ra càng nhanh, thoáng chốc liền xông ra Thần Sơn, tiến vào trong cơ thể Lục Ly. Linh trí Khí Linh quả nhiên không quá cao, chỉ cần thoáng kích thích một cái liền bị Huyết Linh Nhi nhẹ nhàng dẫn dụ vào trong linh hồn Lục Ly.
- Ngươi đợi lệnh của ta, chờ ta tìm được cơ hội, ngươi lập tức hành động, trấn áp Ngọc Kình Thiên. Hắc hắc, lúc đó sẽ đến lượt ta từ từ chơi đùa với hắn... - Lên! Ngọc Kình Thiên nâng dậy Thần Sơn hết lần này tới lần khác, thực ra dựa vào khí lực hắn căn bản không nhấc lên nổi, mỗi lần hắn công kích cấm chế Thần Sơn, cấm chế trọng lực Thần Sơn sẽ hơi có chút buông lỏng, nhờ đó hắn mới có thể mượn lực nâng dậy một chút. Đương nhiên, thanh trường kiếm và lực lượng cường đại của Ngọc Kình Thiên cũng góp công không nhỏ, đổi thành người khác khẳng định không cách nào làm được. Lục Ly liên tục di động, xương cốt trên người theo đó cũng bị nện vụn rất nhiều, hắn vốn định dừng lại. Nhưng Ngọc Kình Thiên lại không quản không nhìn, một lần tiếp một lần nâng dậy Thần Sơn, nếu hắn không di động, Thần Sơn liền sẽ áp xuống. Lục Ly biết, đây là Ngọc Kình Thiên không yên tâm về hắn, muốn biến hắn thành trọng thương, như vậy liền sẽ không còn bất cứ uy hiếp nào nữa. Rốt cuộc Lục Ly uy danh tại ngoại, trong tay lại có Lôi Thần Nộ, Ngọc Kình Thiên nhiều năm chinh chiến như vậy, há lại không để ý tới những tiểu tiết này? - Ngừng một chút! Lúc chỉ còn cách Ngọc Kình Thiên chừng năm dặm, Lục Ly trầm giọng quát, hắn phun ra một búng máu tươi, nói: - Ngọc phủ chủ, cho ta nghỉ ngơi một lát, ta không đi tiếp được nữa. Ngọc Kình Thiên cảm ứng qua một phen, phát hiện rất nhiều xương cốt trên người Lục Ly đã đứt gãy, thê thảm vô cùng. Hắn liền không bức bách quá phận nữa, vạn nhất Lục Ly đổi ý thì sao? Thế là bèn gật đầu nói: - Vậy ngươi trước nghỉ ngơi một ngày, một ngày sau chúng ta một hơi làm xong, đợi đi ra rồi có thể từ từ trị liệu sau. Ngọc Kình Thiên tính toán không sai, cho Lục Ly nghỉ ngơi một ngày, thương thế khôi phục không được bao nhiêu, cùng lắm chỉ hơi khép lại mà thôi. Chờ hắn lao ra liền sẽ lần nữa vỡ vụn, đến lúc đó hắn muốn bóp nặn thế nào mà chẳng được. Lục Ly nhắm mắt vận chuyển thần lực chữa thương, đồng thời âm thầm truyền âm thương nghị với Huyết Linh Nhi, xem lát nữa nên hành động thế nào. Chiến lực Ngọc Kình Thiên quá cường đại, một bước cũng không thể sai lầm, bằng không chỉ nháy mắt Ngọc Kình Thiên liền có thể miểu sát hắn. Thương nghị hồi lâu, thương thế Lục Ly cũng khôi phục ít nhiều, một ngày sau, Ngọc Kình Thiên truyền âm tới, nói: - Đến lúc rồi, chỉ cần gắng thêm mấy lần liền có thể lao ra, đợi ra ngoài rồi trị thương sau. - Được! Lục Ly khẽ gật đầu, bên kia Ngọc Kình Thiên cũng bắt đầu hành động, Thần Sơn đột nhiên nâng dậy, một tay Lục Ly vung ra sau, tung người bay đi, thoáng chốc đã vọt qua mấy trăm trượng. Thần Sơn lần nữa đè xuống, Lục Ly lại bị Thần Sơn trấn áp đến mức thổ huyết, mấy đoạn xương cốt vừa lành lần nữa đứt gãy. - Lên! Ngọc Kình Thiên mặc kệ thương thế của Lục Ly, liên tục nâng dậy Thần Sơn, Lục Ly đành phải cắn răng tiếp tục vọt ra bên ngoài. Sau liên tục ba lần như vậy, Lục Ly đã chỉ còn cách Ngọc Kình Thiên chừng hai dặm, chỉ càn hai lần di động nữa Lục Ly liền có thể đi ra. - Ừ! Ngọc Kình Thiên đang một mực quan sát Lục Ly, phát hiện thấy hắn không có bất kỳ dị động nào, trong lòng không khỏi có chút buông lỏng. Hiện tại xương cốt toàn thân Lục Ly gần như vỡ vụn hết cả, có muốn làm gì cũng không được. Dù ném ra Lôi Thần Nộ thì tốc độ cũng sẽ bị ảnh hưởng, đến lúc đó hắn hoàn toàn có thể nhẹ nhàng tránh thoát. - Lục Ly, còn gắng gượng được không? Ngọc Kình Thiên định nhân lúc này làm luôn, liền quát khẽ một tiếng nói: - Chỉ cần hai lần nữa là có thể đi ra, ở chỗ ta có đan dược chữa thương đỉnh cấp nhất, hay là chúng ta làm luôn một hơi cho xong. - Được rồi! Sắc mặt Lục Ly trắng bệch, giả bộ như thể sắp chết, nét mặt tràn đầy thống khổ ngẩng đầu lên nói: - Ngọc phủ chủ, ngươi tận lực nhấc thấp chút, ngươi nhấc càng cao lực phản chấn càng mạnh, quá thống khổ... - Được rồi! Ngọc Kình Thiên ngoài mặt đáp ứng, thực ra lại vẫn nâng lên cao cao, Lục Ly không trọng thương hắn liền chưa thể triệt để an tâm. Trường kiếm trong tay lấp lánh quang mang, miệng gầm thét: - Lên! Ông! Thần Sơn sáng rực quang mang, chấn rung kịch liệt. Sau đó một cảnh khiến Ngọc Kình Thiên chấn kinh diễn ra, Thần Sơn bất ngờ bay lơ lửng lên không, cách mặt đất cả nửa mét, tiếp đó đột ngột đâm thẳng về phía hắn. Đồng thời, Lục Ly đang thoi thóp nằm trên mặt đất chợt vùng dậy, hai mắt sáng lên tinh mang vạn trượng, một tay đột nhiên đánh ra hai chưởng, trên tay còn lại hiện ra Đồ Ma chiến đao, Ly Long lấp lánh gào thét bay đi. - A? Ngọc Kình Thiên biến sắc, hắn vạn vạn không nghĩ tới Thần Sơn lại tự động bay lên, còn cấp tốc đâm tới bên này. Hắn theo bản năng ép người sát đất, nhưng vừa mới tránh thoát Thần Sơn va chạm, không gian chi lực và hàn khí từ Lục Ly đã gào thét bay đến. Thần Giới Chí Tôn phản ứng cực nhanh, đáng tiếc khoảng cách với Lục Ly quá gần, cộng thêm Ngọc Kình Thiên còn đang kinh hãi bởi dị biến từ Thần Sơn, nhất thời phản ứng chậm mất một nhịp. Ông! Trong tay Lục Ly hiện ra hai viên Lôi Thần Nộ, hắn không ném mạnh về phía Ngọc Kình Thiên, bởi vì xương tay đã đứt gãy. Hắn chọn cách trực tiếp dẫn bạo, hai viên Lôi Thần Nộ nổ tung, Lôi Long bay vọt đầy trời, thoáng chốc liền bao phủ phương viên mười dặm, trong khi Ngọc Kình Thiên chỉ cách Lục Ly chưa đến một dặm... - Đi! Làm xong hết thảy, Lục Ly không nhìn lại Ngọc Kình Thiên lấy một lần, thân hình như u hồ cấp tốc vọt sang một bên. Hắn biết công kích từ Thần Giới Chí Tôn khủng bố đến cỡ nào, nếu hắn dám lưu lại, nhất định sẽ biến thành một cỗ thi thể. Chiến thuật của hắn rất đơn giản, chính là nhân khi Ngọc Kình Thiên hoãn thần, để Thần Sơn va chạm Ngọc Kình Thiên. Đối phương tất sẽ kinh hãi, ngơ ngác mất một lúc, nhân khoảnh khắc này Lục Ly có thể làm rất nhiều chuyện, không gian chi lực không trấn áp được hắn, hàn khí đông kết không được hắn, nhưng lại có thể khiến tốc độ hắn giảm bớt. Sát chiêu thực sự là Lôi Thần Nộ, Lục Ly không cầu Lôi Thần Nộ đánh chết được Ngọc Kình Thiên, chỉ cần khiến hắn bị thương, khiến hắn không thể chạy trốn, khiến cho Thần Sơn trấn áp được hắn là đủ.
Chương 2077 Ba mươi năm hà đông
Lúc này Thần Sơn đã bị Huyết Linh Nhi khống chế, lực lượng chấn nhiếp không còn ép lên người Lục Ly, tốc độ Lục Ly đạt đến cực hạn, vẻn vẹn chỉ hơn một giây đã xoải ngang trăm dặm, thành công chạy thoát ra ngoài. Oanh! Lục Ly vừa thoát ra, Thần Sơn ầm vang đè xuống, lúc này Lục Ly lăn dài trên đất mấy vòng, sau đó đột nhiên quay đầu nhìn lại Thần Sơn, đồng thời truyền âm nói: - Huyết Linh Nhi, đắc thủ chưa? - Rồi, chủ nhân! Tiếng nói không giấu được vẻ phấn chấn của Huyết Linh Nhi truyền tới: - Ngọc Kình Thiên bị lôi điện cuốn lấy, thần lực trên người hẳn là sẽ có chút nhiễu loạn, bởi thế không thể chạy trốn, lúc này đã bị Thần Sơn đè lên. - Làm tốt lắm! Nghe vậy, Lục Ly không khỏi đại hỉ, mặc dù lúc này rất nhiều chỗ trong người đau đến muốn chết, hắn lại vẫn nhếch miệng cười. Giờ khắc này, hắn mới thực sự cảm giác được thế giới này đẹp đến cỡ nào. - Lục Ly, Lục Ly. Một tiếng gầm phẫn nộ vang lên, bởi vì đang ở dưới Thần Sơn, truyền lên có chút mơ hồ không rõ, Ngọc Kình Thiên nổi giận rống quát: - Ngươi dám tính toán bản tọa? Ta muốn ngươi chết, ta muốn bằm thây vạn đoạn nhà ngươi! - Ha ha ha! Lục Ly bật cười ha hả, chỉ là bởi vì cười mà dùng sức quá độ, khiên động vết thương khiến nét mặt hắn thoáng trở nên vặn vẹo, hắn nhếch miệng nói: - Ngọc Kình Thiên, tên lão cẩu nhà ngươi! Còn vọng tưởng ta thần phục ngươi? Nằm mơ đi! Đoạn thời gian trước tra tấn ta sướng lắm đúng không? Ngươi yên tâm, đợi ta khôi phục thương thế, ta từ từ chơi lại với ngươi. - Ngươi tưởng chỉ bằng Thần Sơn này liền có thể đè ép được ta? Ngọc Kình Thiên gầm gừ: - Ngươi chờ đấy, đợi ta rời khỏi đây, ta nhất định rút gân lột da ngươi. - Thật ư? Lục Ly cười lên một tiếng giễu cợt, không tiếp tục để ý Ngọc Kình Thiên nữa mà truyền âm cho Huyết Linh Nhi: - Có thể một mực trấn áp hắn không? Nếu không thì trước cứ đè ép hắn, đừng để hắn đi ra, đợi ta khôi phục thương thế lại tính. Lần này ta nhất định phải nghiên cứu kỹ xem, làm sao mới có thể giết được Thần Giới Chí Tôn. Đối với Huyết Linh Nhi mà nói, áp lực trấn áp Ngọc Kình Thiên không lớn, bởi vì Ngọc Kình Thiên muốn đi ra thì nhất định phải di chuyển từng chút từng chút một, bằng vào hộ tráo siêu cấp cường đại, cường hành nâng dậy trọn cả Thần Sơn. Huyết Linh Nhi không phải đã triệt để khống chế Thần Sơn, song có thể nhẹ nhàng điều khiển Thần Sơn di động một đoạn, bởi thế nó để Lục Ly an tâm chữa thương, Ngọc Kình Thiên có bất kỳ dị động nào sẽ lập tức bẩm báo kịp thời. Ngọc Kình Thiên bị thương, chẳng qua thương thế không tính quá nghiêm trọng! Có thể sống sót dưới hai viên Lôi Thần Nộ, đủ thấy thực lực Ngọc Kình Thiên mạnh đến cỡ nào. Ngay thời khắc then chốt, hắn phóng thích ra tấm thuẫn bài màu vàng đất kia, chặn lại đại bộ phận lôi điện, nhờ đó mới không bị thương quá nặng. Bằng không dù hắn có là Thần Giới Chí Tôn, nhục thể cường hoành đến mấy, phỏng chừng cũng sẽ trọng thương. Hắn chỉ nghỉ ngơi một lát, sau đó lập tức lần nữa phóng thích hộ tráo. Bởi vì hắn chỉ bị Thần Sơn trấn áp ở mép ngoài, thế nên hắn muốn cấp tốc thoát ra, rút gân lột da Lục Ly, chỉ như thế mới giải được mối hận trong lòng. Chỉ là, hắn nghĩ nhiều... Lúc hắn nâng dậy Thần Sơn, Thần Sơn đột nhiên cấp tốc di chuyển, thoáng chốc đã di động hơn mười dặm, tiếp đó trùng trùng trấn áp xuống. Mặc dù Ngọc Kình Thiên cũng di động được mấy chục trượng, song lại phát hiện bản thân đã nằm ở chính giữa Thần Sơn! - Làm sao có thể? Mặt Ngọc Kình Thiên bị ép cho dán sát mặt đất, mắt trợn trừng lên, bên trong hiện đầy vẻ không dám tin tưởng. Vừa rồi Thần Sơn bay lên hắn còn có thể hiểu là cấm chế Thần Sơn xuất hiện vấn đề, nhưng lúc này nó lại tự động di chuyển, trấn áp hắn xuống ngay chính giữa Thần Sơn, đây rõ ràng là có vấn đề! Có người đang điều khiển Thần Sơn, cố ý thả đi Lục Ly, đồng thời trấn áp hắn? Được đến kết luận này, vẻ chấn kinh trong mắt Ngọc Kình Thiên càng đậm. Bởi vì từ khi Cổ Ma tử địa tồn tại, năm tòa Thần Sơn đã có ở đó, một mực nằm trong Hồn Vụ Sơn. Chưa từng có ai điều khiển được năm tòa Thần Sơn này, trước đây cũng từng có cường giả đánh chủ ý lên năm tòa Thần Sơn, song cuối cùng đều sắp thành lại bại. Là Lục Ly khống chế Thần Sơn? Nhưng Lục Ly mới phi thăng mấy năm? Hơn nữa vừa rồi hắn một mực bị trấn áp ở bên dưới, không thấy có bất kỳ dị động nào? Ngọc Kình Thiên vẫn luôn cảm ứng tình hình Lục Ly, hắn không phát hiện Lục Ly có bất cứ dị dạng nào cả. Đã không phải Lục Ly động tay chân, vậy chẳng lẽ là có cường giả thần bí giúp Lục Ly? Nhưng nếu quanh đây có cường giả, làm sao Ngọc Kình Thiên không cảm ứng ra được? Cảm giác lực của Thần Giới Chí Tôn rất mạnh, nếu phụ cận có cường giả, hắn không khả năng không cảm giác được. Đã vậy, vấn đề rốt cuộc nằm ở đâu? Ngọc Kình Thiên nghĩ không ra, cấm chế nơi này đều được bố trí từ rất nhiều rất nhiều năm, không khả năng có thủ sơn nô thủ mộ nhân tồn tại. Mà dù có khôi lỗi như thế tồn tại, dựa vào cái gì lại đi giúp Lục Ly? Ngọc Kình Thiên đau đầu không thôi, mồ hôi lạnh trên trán không ngừng chảy xuống, trầm tư thoáng chốc, hắn quyết định tiếp tục phá vây ra ngoài. Một là nhìn xem có thể thoát ra hay không, hay là xác định xem có phải Thần Sơn đang bị người khống chế, cố ý trấn áp hắn? Oanh! Hắn dùng hộ thuẫn đỡ lấy hộ tráo, sau đó tung người vọt về phía trước, một lần liền vọt đi hơn trăm trượng, lực cắn trả từ Thần Sơn yếu đi một chút, khiến khoảng cách hắn vọt đi càng xa thêm một chút. Lần này Thần Sơn không thấy có bất cứ động tĩnh nào, trong lòng Ngọc Kình Thiên không khỏi kích động, liều mạng chịu đựng thương thế, tiếp tục di động. Một lần, hai lần, mười lần! Tiêu tốn mười ngày, Ngọc Kình Thiên thành công di động được khoảng cách chừng mười dặm, Thần Sơn một mực không thấy có động tĩnh. Cảnh này khiến trong lòng hắn càng thêm hớn hở, nếu thoát được ra ngoài, hắn liền có thể nhẹ nhàng đánh chết Lục Ly. Hắn một mực cảm ứng được, Lục Ly đang ở ngay bên ngoài Thần Sơn. Tiếp tục!
Chương 2078 Ba mươi năm hà đông
Ngọc Kình Thiên liều mạng di động, không tiếc hao tổn bản nguyên tinh huyết, đan dược đỉnh cấp nuốt vào như thể không cần tiền. Hắn ẩn ẩn có chút lo lắng, đợi Lục Ly trị liệu xong, tình hình rất có thể sẽ đại biến, bởi thế hắn nhất định phải nhanh chóng đi ra. Lại qua ba ngày, Ngọc Kình Thiên vọt đi được thêm trên dưới ba dặm, đúng lúc này hắn chợt nghe được một tiếng quát trầm muộn: - Ngọc lão cẩu, ngươi khổ cực quá nhỉ, có cần ta giúp ngươi không? - Lục Ly! Nghe được tiếng nói này, nội tâm Ngọc Kình Thiên khẽ run lên, trong lòng dâng lên dự cảm chẳng lành. Lục Ly vừa dứt lời, Thần Sơn lại di động sát mặt đất, tiến về phía trước hơn mười dặm, Ngọc Kình Thiên lần nữa về đến chính giữa Thần Sơn. - Xxx mẹ mày! Chứng kiến cảnh này, đến cả người thành phủ sâu như Ngọc Kình Thiên cũng không nhịn được chửi đổng một tiếng, điều hắn lo sợ nhất đã xảy ra, Lục Ly có thể điều khiển Thần Sơn! Trong lòng hắn không khỏi dâng lên cảm giác kinh hãi, nếu Lục Ly có thể điều khiển Thần Sơn, một lần tiếp một lần nghiền ép, e là lực phòng ngự của hắn có mạnh hơn nữa cũng bị trấn áp đến chết. - Không đúng... Song rất nhanh Ngọc Kình Thiên lại an tâm, Thần Sơn không khả năng bay quá cao, bằng không hắn liền có thể trụ vững trước uy áp, nháy mắt bay vọt ra ngoài. Lục Ly không thể làm ra chuyện ngu xuẩn vậy được. Nếu Thần Sơn đã không thể bay quá cao, như vậy bằng vào trọng lực Thần Sơn thì chưa thể ép chết hắn được. Nghĩ đến đây, hắn không khỏi thở phào một hơi, sau đó nét mặt lại dần trở nên ảm đạm, lần này hắn quá bất cẩn. Đúng là ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây, nửa tháng trước Lục Ly bị trấn áp dưới này, hắn ở bên ngoài. Giờ phong luân thủy chuyển, biến thành hắn bị gắt gao đè ép dưới này như chó chết, còn Lục Ly thì đứng thảnh thơi ngoài kia. - Lần này ta sẽ bị trấn áp bao lâu? Lục Ly liệu có thể trấn áp ta cả đời không? Trong đầu Ngọc Kình Thiên hiện ra từng loại khả năng, lát sau, nội tâm hắn dần bình tĩnh lại. Lục Ly không thể cả đời ở lại chỗ này, chỉ cần Lục Ly rời đi, như vậy Thần Sơn liền ép không được hắn, hắn có thể nghĩ cách đi ra. - Sao Lục Ly lại khống chế được Thần Sơn? Ngọc Kình Thiên nghĩ không thông, càng nghĩ càng cảm thấy Lục Ly sâu không lường được. Dưới thịnh danh quả nhiên không hư sĩ, Lục Ly có thể tạo dựng uy danh lớn như vậy ở Thần Giới, đúng thật không thể khinh thường. Hắn vốn có cơ hội giết chết Lục Ly, lại làm ra một chuyện cực kỳ ngu ngốc, dẫn đến kết cục như bây giờ. Bên kia, Lục Ly không đi quản Ngọc Kình Thiên mà lần nữa truyền âm với Huyết Linh Nhi: - Huyết Linh Nhi, có cách nào giết chết Ngọc Kình Thiên không? Nếu có thể giết chết một tên Thần Giới Chí Tôn, Lục Ly cảm thấy rất có thành tựu, đây là sinh tử đại địch của hắn, có cơ hội giết chết hắn đương nhiên sẽ không bỏ lỡ. - Trước mắt không được! Câu trả lời của Huyết Linh Nhi khiến Lục Ly hơi có chút thất vọng: - Ta không thể triệt để khống chế Thần Sơn, phòng ngự của người này vô cùng cường đại, ta không dám khống chế Thần Sơn bay lên quá cao, bằng không hắn sẽ lập tức thoát đi. Nếu chỉ bằng trọng lực Thần Sơn thì không đủ để ép chết hắn. - Vậy ngươi có cách nào triệt để khống chế Thần Sơn không? Sau một thoáng trầm ngâm, Lục Ly tiếp tục dò hỏi. - Không thể! Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Muốn triệt để khống chế Thần Sơn, khả năng phải cần chủ nhân đích thân động thủ. Thần Sơn này thật ra là một kiện pháp bảo, một kiện pháp bảo rất mạnh, hơn nữa Thần Sơn còn có linh tính nhất định, bên trong hẳn có Khí Linh tồn tại, muốn triệt để khống chế Thần Sơn cần thu phục Khí Linh này. Hiện tại ta là Linh Thể, không cách nào thu phục Linh Thể khác được, chỉ có do chủ nhân tự thân xuất mã. - Pháp bảo rất mạnh? Chẳng lẽ thật đúng là Hồng Linh Thiên Bảo? Ánh mắt Lục Ly sáng rực lên, nếu đúng thật là Hồng Linh Thiên Bảo, được đến bảo vật này chiến lực hắn lập tức sẽ được tăng mạnh, khoan nói đánh chết Thần Giới Chí Tôn, chí ít cũng là bài tẩy đương cự với Thần Giới Chí Tôn. - Đương cự với Thần Giới Chí Tôn? Lục Ly không khỏi kích động, một khi có thể đương cự Thần Giới Chí Tôn, vậy chẳng phải đồng nghĩa với hắn có thể trở về Thần Giới? Chẳng phải đồng nghĩa với hắn có thể đối kháng cùng tứ đại thế lực siêu thần? Có thể đi tìm Lục Linh, cùng với về lại Địa Hoàng Giới? Rất nhanh Lục Ly liền hồi thần lại, hắn phát hiện bản thân đã nghĩ hơi nhiều, dù hắn có thể luyện hóa Thần Sơn thì đã làm sao? Thần Sơn chỉ có thể trấn áp một tên Thần Giới Chí Tôn, song lại không giết được. Trong khi tứ đại thế lực siêu thần có bao nhiêu Thần Giới Chí Tôn? Bao nhiêu Thần Giới Chí Tôn trong đó cường đại hơn Ngọc Kình Thiên? Tỷ như tông chủ Thần Tượng Tông, Thần Sơn liệu có trấn áp được không? Bất luận thế nào, Lục Ly tất phải lấy cho bằng được chí bảo Thần Sơn này. Hắn và Huyết Linh Nhi lần nữa truyền âm, thảo luận xem làm sao mới có thể triệt để luyện hóa Thần Sơn. Đến sau Huyết Linh Nhi dứt khoát thò ra một sợi xúc tu, đâm vào trong linh hồn Lục Ly, để truyền thâu toàn bộ tình hình và những chuyện nó làm bên trong Thần Sơn cho Lục Ly được biết. Lục Ly nhắm mắt tiêu hóa những tin tức này, qua hơn một canh giờ, hắn mới hiểu được vừa nãy Huyết Linh Nhi đã làm những gì. Đoạn thời gian trước hắn và Huyết Linh Nhi cùng lúc lĩnh hội pháp trận bên trong Thần Sơn, kết hợp cảm ngộ của hắn ở phương diện thiên địa pháp tắc với năng lực đặc biệt về pháp trận của Huyết Linh Nhi. Nhờ đó mới giúp Huyết Linh Nhi tham ngộ được pháp trận trong Thần Sơn. Có thể nói kết hợp giữa Lục Ly và Huyết Linh Nhi là châu liên bích hợp, thiếu một thứ cũng không được, nếu chỉ là một cường giả pháp trận, không có Huyết Linh Nhi trợ giúp, khẳng định không cách nào khống chế Thần Sơn. Ngược lại, Huyết Linh Nhi mà không có Lục Ly trợ giúp thì cũng chẳng làm được gì, bởi vì nó hoàn toàn không hiểu thiên địa pháp tắc. Huyết Linh Nhi phá giải một pháp trận, tiến vào khu vực hạch tâm nhất trong Thần Sơn, nơi đó mới là then chốt để khống chế Thần Sơn.
Chương 2079 Phá hoại pháp trận
Huyết Linh Nhi dung nhập vào trong pháp trận, thoáng cải biến pháp trận một chút liền có thể điều khiển Thần Sơn bay lên. Huyết Linh Nhi có thể cải biến pháp trận, song chỉ là cải biến một hai nét trận văn, bởi thế nó muốn hoàn toàn khống chế Thần Sơn căn bản là điều không thể. Bên trong Thần Sơn còn có một Khí Linh tồn tại, chính tồn tại này mới có thể nhẹ nhàng điều khiển toàn bộ pháp trận, chỉ có thu phục Khí Linh mới tính là luyện hóa Thần Sơn. Làm sao để thu phục Khí Linh? Đó là một vấn đề, nếu không phải có Huyết Linh Nhi tồn tại, thậm chí Lục Ly cảm thấy đây gần như là điều không chút khả năng làm được. Bởi vì Khí Linh trốn ở sâu bên trong Thần Sơn, muốn đi thu phục Khí Linh thì nhất định phải tìm được nó. Chẳng lẽ Lục Ly phải chui vào tận sâu bên trong Thần Sơn? Phải biết phòng ngự của Thần Sơn cường đại đến đáng sợ, đừng nói Lục Ly, dù có là Ngọc Kình Thiên phát ra công kích mạnh nhất cũng không thể phá mở Thần Sơn. Bằng không lúc này Ngọc Kình Thiên đã không đến nỗi bị trấn áp ở bên dưới. Nếu đã không cách nào đi vào, vậy làm sao thu phục được Khí Linh tiềm ẩn ở bên trong? Chẳng lẽ cứ đứng bên ngoài thì thào: “Khí Linh, ngươi mau ra đây, ta dẫn ngươi đi ăn đồ ngon?” Hoặc là uy bức lợi dụ Khí Linh? Nếu thật làm vậy, khác gì Lục Ly đang vũ nhục trí thông minh của chính mình? Cũng may Lục Ly có Huyết Linh Nhi, Huyết Linh Nhi cũng là Linh Thể, có thể tự do ra vào Thần Sơn. Nếu muốn thu phục Linh Thể bên trong Thần Sơn, vậy nhất định phải mượn nhờ Huyết Linh Nhi. Đương nhiên chính bản thân Huyết Linh Nhi cũng bó tay, bởi thế mới cần Lục Ly nghĩ cách. Lục Ly khoanh chân ngồi xếp bằng, sa vào trong trầm tư, rốt cuộc phía Ngọc Kình Thiên không cần phải xử lý gấp, có Huyết Linh Nhi giám sát. Ngọc Kình Thiên không lật trời được. Lục Ly trầm tư nửa ngày, sau đó còn lấy ra nước sạch tắm rửa một phen, tẩy đi máu tươi trên người, đổi một bộ áo bào sạch sẽ. Lúc này mới thả ra Trì Hi Nhi đang ngồi xếp bằng ngẩn người trong Thiên Tà Châu. Cũng đã lâu rồi hắn chưa gặp mặt Trì Hi Nhi, Lục Ly sợ Trì Hi Nhi nghĩ ngợi lung tung. - Ca! Vừa đi ra Trì Hi Nhi liền mừng rỡ kêu lên, sau đó rụt rịt mũi hỏi: - Mùi gì thế? Hình như là mùi máu tươi? Vừa nãy Lục Ly mới tắm rửa, toàn thân đều là máu, mùi máu tươi tự nhiên rất nặng. Lúc này thương thế hắn về cơ bản đã khỏi hẳn, từ bên ngoài nhìn không ra bất cứ vấn đề gì, chỉ là sắc mặt hơi trắng bệch. Hắn mỉm cười giải thích nói: - Đúng là hơi ám mùi máu tươi, bởi vì dưới ngọn đại sơn này đang trấn áp một người, Bá Vương Phủ Ngọc Kình Thiên. - Ai? Ngọc Kình Thiên? Trì Hi Nhi tuy đơn thuần, nhưng cũng được nghe qua rất nhiều chuyện ở tây nam bộ U Yến chi địa, miệng nhỏ há hốc, kinh nghi hỏi: - Là cái tên Thần Giới Chí Tôn Ngọc Kình Thiên kia? - Đúng! Lục Ly xoa đầu Trì Hi Nhi cười nói: - Được rồi, ngươi khoan hẵng hỏi nhiều, ca phải nghĩ cách luyện hóa Thần Sơn, sau đó triệt để trấn áp Ngọc Kình Thiên, ngươi cứ ngồi xếp bằng tu luyện bên cạnh ta thôi. - Được rồi! Trì Hi Nhi ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh, đối với nàng mà nói, chỉ cần được ở bên Lục Ly, dù chỉ ngồi im hay tu luyện, nàng cũng đều cảm thấy an tâm. Trì Tuấn Phong chết đi khiến nàng mất cảm giác an toàn, ngồi một mình khó tránh khỏi sợ hãi. Lục Ly không đi quản Trì Hi Nhi mà khoanh chân trầm tư, chỉnh lý lại tin tức Huyết Linh Nhi truyền đưa lúc này để tìm cách luyện hóa Thần Sơn. - Huyết Linh Nhi. Một canh giờ sau, Lục Ly truyền âm nói: - Ngươi có thể giao lưu với Khí Linh kia không? Huyết Linh Nhi truyền âm đáp nói: - Nếu nó nguyện ý giao lưu, vậy thì chắc không vấn đề, Khí Linh này cũng là Linh Thể, có được trí tuệ rất cao. - Vậy được rồi! Lục Ly gật đầu nói: - Ngươi lập tức đi trao đổi với nó, trước xem xem ý kiến nó thế nào. Huyết Linh Nhi đáp ứng, đi tìm Khí Linh kia trao đổi. Trong mắt Lục Ly cháy lên một tia hi vọng, hắn càng nghĩ càng cảm thấy chỉ có thể bắt tay từ Khí Linh kia. Nếu bảo vật này là Hồng Linh Thiên Bảo, như vậy Khí Linh ắt phải có được linh trí rất cao, vừa rồi Huyết Linh Nhi cũng xác nhận điểm này, nói cách khác Khí Linh là hạch tâm để khống chế pháp bảo. Nếu không thu phục được Khí Linh, bằng với tuyệt đối không cách nào luyện hóa chí bảo, thế nên muốn luyện hóa pháp bảo chỉ có thể bắt đầu từ Khí Linh. - Không được... Nửa canh giờ sau, Huyết Linh Nhi truyền âm tới nói: - Khí Linh Căn căn bản không muốn tiếp xúc với ta, pháp trận hạch tâm trong Thần Sơn quá huyền diệu, ta muốn tiếp cận nó đều không được. Ta thử rất nhiều lần, nó đều một mực ẩn đi, không cách tới gần được. - Vậy ư? Trên mặt Lục Ly chớp qua một tia tàn nhẫn, truyền âm nói: - Nếu nó đã không ra, vậy ngươi liền ép nó ra. Ngươi không ngừng phá hoại pháp trận, bắt buộc nó phải đi ra. - Phá hoại pháp trận? Huyết Linh Nhi không khỏi kinh ngạc, sau đó lập tức truyền âm nói: - Chủ nhân, không thể làm loạn được, tuy pháp trận này có thể tự hành khôi phục, nhưng nếu pháp trận bị phá hoại quá nặng, Thần Sơn khả năng liền bị hủy đi. Đến lúc đó tên Thần Giới Chí Tôn kia trốn ra được, ngươi sẽ nguy hiểm! - Ha ha! Lục Ly khẽ cười, truyền âm nói: - Ngươi kiềm chế chút là được, đừng phá hoại chủ thể pháp trận. Đồng thời ghi lại toàn bộ pháp trận, để sau này còn có thể tu sửa, ngươi nghe ta... không sai đâu. Chỉ cần ngươi phá hoại một phần pháp trận, Khí Linh tất sẽ đi ra. Rất nhiều chuyện Huyết Linh Nhi không hiểu, Lục Ly lại vô cùng rõ ràng, nếu Khí Linh không có linh trí thì cũng thôi, nhưng nếu có linh trí chắc chắn nó sẽ không trơ mắt nhìn pháp bảo bị phá hoại. Bởi vì nơi này là nhà của nó, pháp bảo bị phá hoại, nó liền không có nhà, bằng với mất đi ý nghĩa để tồn tại. Lục Ly càng nghĩ càng cảm thấy, trừ con đường này ra không còn đường khác để đi, Khí Linh cứ trốn biệt bên trong Thần Sơn, hắn có muốn làm gì cũng chẳng được. Hắn chỉ còn cách giả như muốn hủy đi pháp bảo, bức bách Khí Linh ký hiệp ước cầu hoà.
Chương 2080 Thôn phệ
Khí Linh dù có linh trí, nhưng khẳng định sẽ không quá cao, nó không muốn Thần Sơn bị hủy, vậy thì chỉ có nước cúi đầu trước hắn... Huyết Linh Nhi tiêu tốn mấy ngày ghi lại pháp trận đồ hạch tâm trong Thần Sơn, đồng thời truyền thâu cho Lục Ly. Lục Ly và Huyết Linh Nhi cùng nhau thương nghị, cuối cùng lựa chọn mấy tiểu pháp trận làm đột phá khẩu, phá hoại mấy tiểu pháp trận này sẽ không ảnh hưởng đến chỉnh thể đại trận Thần Sơn, sau này tu sửa cũng rất dễ dàng. Huyết Linh Nhi bắt đầu hành động, ngoài mặt thần sắc Lục Ly không có chút ba động nào, vừa rồi hạ lệnh cũng vô cùng kiên quyết, song thực tế trong lòng hắn lại đang rất gấp gáp. Bởi vì ai cũng không biết Khí Linh sẽ có thần thông mạnh đến đâu? Vạn nhất Huyết Linh Nhi chọc giận Khí Linh, Khí Linh mượn nhờ uy lực cường đại của pháp trận, trực tiếp đánh giết Huyết Linh Nhi thì sao? Hoặc là Khí Linh giận chó đánh mèo, khống chế Thần Sơn trực tiếp đè chết Lục Ly... Hết thảy đều có khả năng, Lục Ly tính toán đánh cược một lần, cược thắng hắn liền được đến một kiện chí bảo nghịch thiên, thực lực tăng nhiều, có thể nắm trong tay bài tẩy đương đầu với Thần Giới Chí Tôn. Đương nhiên bản thân hắn cho rằng khả năng thất bại sẽ tương đối thấp, cục diện xấu nhất chỉ là Huyết Linh Nhi bị đánh giết. Thế nên hắn rất căng thẳng, đối với hắn, Huyết Linh Nhi vô cùng quan trọng, hắn nhắm mắt lại, khóa chặt liên hệ tinh thần với Huyết Linh Nhi, ẩn ẩn cảm ứng tình hình bên phía Huyết Linh Nhi. Huyết Linh Nhi bắt đầu phá trận, bởi vì xúc tu nó có thể dung nhập vào trong trận văn, yên ắng cải biến trận văn. Trận văn biến đổi, pháp trận liền cũng sẽ đại biến, muốn phá hoại pháp trận là điều hết sức dễ dàng. Dựa theo thương nghị trước đó với Lục Ly, nó chọn một tiểu trận trong pháp trận để phá hoại, chỉ chốc lát đã thay đổi mấy đạo trận văn, tiểu trận kia lập tức bị phá hư. Ông! Thần Sơn thoáng khẽ chấn động, quang mang lấp lánh không ngừng, Ngọc Kình Thiên ở phía dưới mơ mơ màng màng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ thấy một đạo uy áp cường hoành trấn áp xuống, đè nát mấy đoạn xương cốt của hắn. Huyết Linh Nhi phá hủy tiểu trận, dẫn đến đại pháp trận phản phệ, Ngọc Kình Thiên ở phía dưới tự nhiên thành là đối tượng trút giận, vô duyên vô cớ chịu khổ. Khí Linh không có bất cứ động tĩnh nào, Huyết Linh Nhi lại lần nữa hành động, phóng tới một tiểu trận khác, tiếp tục bắt tay phá hủy. Đợi tiểu trận hư mất, Huyết Linh Nhi rốt cục phát hiện Khí Linh ở bên trong đã có chút ngồi không yên. Khu vực hạch tâm trong pháp trận khẽ chấn động, tiếp đó một hư ảnh màu trắng chậm rãi tiềm hành đi ra, dừng lại cách Huyết Linh Nhi chừng hơn mười trượng, một đạo ba động rất nhỏ truyền tới. - Chủ nhân! Huyết Linh Nhi lập tức truyền âm: - Khí Linh xuất hiện, nó truyền lời bảo ta ra ngoài, nếu không nó sẽ tấn công ta. - Nó tấn công kiểu gì, thông qua hình thức nào? Ngươi hiểu rõ không? Lục Ly không giấu được căng thẳng, vội hỏi lại. Huyết Linh Nhi truyền âm đáp: - Nó hẳn không cách nào lợi dụng pháp trận đánh giết ta, dù sao ta cũng là tồn tại Linh Thể, hơn nữa còn đang ở bên trong pháp trận. Nếu làm loạn, chỉnh thể pháp trận tất sẽ nổ tung, đến lúc đó Thần Sơn cũng bị hủy đi. Bởi thế nó tấn công ta chắc là trực tiếp lao tới thôn phệ, Khí Linh này tương đối cường đại, ta không phải đối thủ của nó. Lục Ly trầm ngâm một lát, sau đó truyền âm nói: - Ngươi giao lưu với nó, thử xem có thể thuyết phục nó thần phục ta? Mặc dù biết khả năng này rất thấp, nhưng Lục Ly vẫn là muốn thử, bên kia Huyết Linh Nhi phát ra một đạo ba động, dùng phương thức giao lưu đặc thù của Linh Thể để tiến hành câu thông. Chẳng qua, chỉ sau thoáng chốc, Huyết Linh Nhi đã đành chịu truyền âm trở về: - Không được, nó lần nữa cảnh cáo ta lập tức rời đi, nếu không sẽ thôn phệ ta. - Thôn phệ? Nội tâm Lục Ly khẽ động, nhắc tới thôn phệ hắn liền nhớ đến Long hồn ở trong đầu mình. Long hồn cũng là một tồn tại rất tồn tại, bất kỳ năng lượng nào tiến vào trong linh hồn hắn đều bị Long hồn thôn phệ. Năm đó linh hồn chủ nhân Thần Thi là Tử Đế cường đại đến cỡ nào, ý đồ muốn đoạt lấy nhục thể hắn, kết quả đều bị Long hồn trấn áp. - Đánh cược một phen. Lục Ly cân nhắc hồi lâu, sau một lúc trầm tư hắn dứt khoát hạ quyết tâm: - Huyết Linh Nhi, ngươi nghĩ cách chọc giận Khí Linh, sau đó dẫn dụ nó vào trong linh hồn ta, đến lúc đó ta tự sẽ có cách trấn phục nó! - Dẫn dụ vào trong linh hồn chủ nhân? Huyết Linh Nhi cả kinh, vội truyền âm hỏi: - Chủ nhân nghĩ lại, linh hồn chính là căn bản của ngươi, một khi thả Khí Linh này vào trong làm loạn, ngươi sẽ lập tức chết đi... - Chấp hành mệnh lệnh! Lục Ly không thời gian đâu để giải thích, trực tiếp ra lệnh. Huyết Linh Nhi đành phải thi hành, nó mặc kệ sự tồn tại của Khí Linh, tiếp tục phá hoại pháp trận, rốt cục thành công chọc giận Khí Linh. Khí Linh gào thét lao đến, quấn lấy Huyết Tiên Đằng. Hai Linh Thể trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, thôn phệ lẫn nhau. Chẳng qua, rõ ràng Huyết Linh Nhi yếu thua rất nhiều, quang mang đang dần không ngừng biến yếu. - Chủ nhân, ta đi ra. Huyết Linh Nhi truyền âm báo một tiếng, sau đó điên cuồng tháo chạy ra ngoài Thần Sơn, Lục Ly lập tức đứng dậy tựa ở bên cạnh Thần Sơn, trọn cả phần lưng dán chặt lên Thần Sơn. Khí Linh phẫn nộ đuổi giết Huyết Linh Nhi, Huyết Linh Nhi từ trong Thần Sơn đâm xuyên đi ra, thoáng chốc liền tiến vào trong cơ thể Lục Ly. Khí Linh ngập ngừng không đuổi theo, Lục Ly quyết đoán hạ lệnh: - Huyết Linh Nhi, tiếp tục phá hoại pháp trận. Một đoạn xúc tu của Huyết Linh Nhi đâm ngược trở vào, tiếp tục phá hoại pháp trận trong Thần Sơn, Khí Linh đang định chuẩn bị lui về, lập tức lần nữa phẫn nộ truy sát. Huyết Linh Nhi kịp thời lui vào trong thân thể Lục Ly, tốc độ Khí Linh so ra càng nhanh, thoáng chốc liền xông ra Thần Sơn, tiến vào trong cơ thể Lục Ly. Linh trí Khí Linh quả nhiên không quá cao, chỉ cần thoáng kích thích một cái liền bị Huyết Linh Nhi nhẹ nhàng dẫn dụ vào trong linh hồn Lục Ly.