-
Chương 2051-2055
Chương 2051 Cổ Ma Tử Địa
Đạt tới cảnh giới của Lục Ly, tuỳ ý tu luyện một chút, thiên địa linh khí đã có thể chuyển hóa thành năng lượng cần thiết cho thân thể, hoàn toàn không cần ăn cái gì. - Ca, ngươi có tâm sự? Trì Hi Nhi khôn khéo ngồi ở bên người Lục Ly, một cái tay còn kéo cánh tay Lục Ly lại, không để ý mình có vài chỗ hở ra đụng chạm cánh tay Lục Ly. - Ừ! Lục Ly cũng không lừa Trì Hi Nhi, nói lại tình huống Cổ Ma Tử Địa và Quỷ Vương Điện cho Trì Hi Nhi nghe một lần. Đối với tình huống hiện tại của các nàng mà nói, tìm địa phương phổ thông tiềm tu có chút không hiện thực, chỉ có thể đi đến hai nơi này. Ai biết Ngọc Kình Thiên có dừng tay hay không, ngộ nhỡ Ngọc Kình Thiên vẫn luôn bí mật tìm người truy tung các nàng thì sao? Một khi khóa chặt vị trí của các nàng sẽ yên lặng đi qua, đến lúc đó chính là tận thế của Lục Ly và Trì Hi Nhi. Cho nên hiện tại hoặc là đi Quỷ Vương Điện, hoặc là chỉ có thể đi Cổ Ma Tử Địa, hai địa phương này Ngọc Kình Thiên đều không thể truy lùng. Coi như thám báo tiến vào Cổ Ma Tử Địa, khẳng định sẽ chết ở bên trong, chớ nói chi là tìm được Lục Ly và Trì Hi Nhi. Trì Hi Nhi trầm ngâm, nghiêng đầu nghĩ nửa ngày, nàng nói: - Ca, chúng ta vẫn nên đi Cổ Ma Tử Địa đi. Hi Nhi không muốn cả đời trưởng thành ở dưới cánh chim của ngươi, phụ thân nói Hi Nhi rất thông minh, học cái gì cũng nhanh, chỉ thiếu khuyết thực chiến. Có ca ở bên người, muội có thể không ngừng nếm thử thực chiến, không ngừng trưởng thành. Trì Hi Nhi nói xong, lộ vẻ hi vọng nhìn qua Lục Ly. Lục Ly nhìn gương mặt như nước cặp mắt thanh tịnh kia của nàng, nội tâm có chút ấm áp. Hắn biết rõ Trì Hi Nhi nói thế chỉ là lý do mà thôi, mục đích thật sụ của Trì Hi Nhi là ở cùng với hắn, chờ lâu một hồi thì một hồi, nàng rất sợ một mình lẻ loi ở trong Thiên Tà Châu. Mặc dù ở Cổ Ma Tử Địa gặp nguy hiểm Lục Ly cũng sẽ thu Trì Hi Nhi vào Thiên Tà Châu, nhưng ít ra thời điểm an toàn có thể gặp gỡ Lục Ly. Còn một khi tiến vào Quỷ Vương Điện, trừ phi Lục Ly đi ra, nếu không Trì Hi Nhi vĩnh viễn không gặp được Lục Ly. Lục Ly rơi vào trầm tư, suy tư trọn vẹn một nén nhang, hắn mới gật đầu nói: - Vậy được, chúng ta đi Cổ Ma Tử Địa trước. Bây giờ trở về Tây Nam Bộ U Yến Chi Địa, lúc Phi Độ Hư Không rất dễ dàng bại lộ. Một khi sự tình hắn tiến vào Quỷ Vương Điện bị Ngọc Kình Thiên biết, Ngọc Kình Thiên bắt một vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới cưỡng ép ném vào bên trong Quỷ Vương Điện, rất có thể sẽ xúc động cấm chế Quỷ Vương Điện. Dẫn đến Quỷ Vương Điện sụp đổ, đến lúc đó hắn ở bên trong chết như thế nào cũng không biết. Lục Ly ở trong hạp cốc Quỷ Vương Điện cảm ngộ một cái kiếm ngân chân ý, cái chân ý này cần lĩnh hội rất nhiều năm, có lẽ đi Cổ Ma Tử Địa sẽ càng dễ lĩnh hội hơn thì sao. Còn có một điểm, bên trong Cổ Ma Tử Địa có rất nhiều Cổ Thần cấm chế, Lục Ly nghĩ đến để Huyết Linh Nhi phá trận nhiều hơn, như vậy có thể tăng năng lực trận pháp cấm chế lên. Có Huyết Linh Nhi, mức độ nguy hiểm của Cổ Ma Tử Địa đối với Lục Ly mà nói, giảm xuống rất nhiều. Bên trong Tử Địa không có khả năng Chí Tôn Thần Giới đi đầy đất, chỉ cần không gặp phải Chí Tôn Thần Giới, Lục Ly không sợ Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới phổ thông. - Ca, ca thật tốt! Trì Hi Nhi cười ngọt ngào, ở cái thế giới này nàng không còn gì nữa, chỉ còn lại Lục Ly. Cho nên nàng không thèm để ý cái gì, chỉ quan tâm có được ở bên cạnh Lục Ly hay không. Rất nhiều người đã đoán đúng, Ngọc Kình Thiên không chỉ muốn tìm về mặt mũi, còn không nuốt trôi cục tức này. Ở bất kỳ đâu trên Thần Giới, Chí Tôn Thần Giới đều là nhân vật đứng ở đỉnh phong, đừng nói khiêu khích oại chí cường giả này, coi như công khai nghị luận thì rất nhiều người cũng không có lá gan này. Càng là cường giả càng quan tâm thanh danh của mình, người sống vì thể diện, cây sống vì da. Chí cường giả đều có thể diện của đại nhân vật, bình thường nếu ai phun một bãi nước miếng lên gương mặt hắn, bọn hắn sẽ giết cả nhà ngươi. Hiện tại, Lục Ly không chỉ phun một bãi nước miếng, còn xé rách tấm mặt này. Nếu như không giết chết Lục Ly, sợ là đời này Ngọc Kình Thiên không ngẩng đầu lên được. Về sau đối mặt với các Chí Tôn Thần Giới khác, người ta sẽ nhớ tới sự tình Lục Ly giết chết Ngọc Linh Long, sẽ nhớ tới Lục Ly đồ sát trong Bá Vương Thành. Không phải Ngọc Kình Thiên ngươi rất trâu sao? Ngay cả một tên Đại Năng Thần Giới cũng không giết được, ngươi còn mặt mũi nào ra gặp người, còn mặt mũi nào giả lão sói vẫy đuôi. Không chỉ thể diện Ngọc Kình Thiên bị ảnh hưởng, mà còn ảnh hưởng đến lực hiệu triệu của Bá Vương Phủ, ảnh hưởng độ trung thành của các thế lực phụ thuộc Bá Vương Phủ. Đi theo thủ lĩnh như này, bọn hắn đều cảm thấy trên mặt tăm tối, ra ngoài không ngóc đầu lên được. Chính vì vậy Ngọc Kình Thiên mang theo Bàn Vương Lệnh đi thẳng đến Trung Bộ U Yến Chi Địa, hắn không có đi truy tung Lục Ly, mà đi đến một cái tộc đàn rất nổi danh ở U Yến Chi Địa. Du Chuẩn Tộc! Đây là một loại Yêu Tộc, có thể biến thân thành chim cắt ẩn vào giữa không trung, nếu như là cường giả Du Chuẩn Tộc, coi như Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới cũng không thể phát hiện. Tốc độ của bọn hắn nhanh như gió, tốc độ Du Chuẩn Tộc bình thường đã có thể so sánh với Đại Năng Thần Giới, hơn nữa còn có năng lực dò xét nghịch thiên, bộ tộc này là thám báo tốt nhất được U Yến Chi Địa công nhận. Ngọc Kình Thiên mang theo Bàn Vương Lệnh, lại đưa ra cái giá trên trời, Du Chuẩn Tộc rất vui vẻ, lập tức đồng ý trợ giúp Ngọc Kình Thiên tìm kiếm Lục Ly. Tộc trưởng Du Chuẩn Tộc còn rất nể tình, triệu tập mấy vạn tộc nhân Du Chuẩn Tộc tản mát, khắp thế giới tìm kiếm Lục Ly. Ngọc Kình Thiên không đi đâu cả, mà ở lại chỗ Du Chuẩn Tộc, chờ Du Chuẩn Tộc phát hiện hành tung Lục Ly, hắn sẽ bí mật đi qua, nhất cử đánh chết Lục Ly.
Chương 2052 Du Chuẩn Tộc
Đáng tiếc U Yến Chi Địa quá lớn, mặc dù tốc độ Du Chuẩn Tộc nhanh, nhưng muốn lập tức tìm tới Lục Ly độ khó rất cao, sau khi qua hơn nửa tháng, mới có tin tức truyền đến. Thế nhưng tin tức này lại không phải là một tin tức tốt, Tộc Vương Du Chuẩn Tộc tìm tới Ngọc Kình Thiên, nói: - Căn cứ tin tức chính xác, mấy ngày trước Lục Ly vừa mới xuất hiện ở xung quanh Cổ Ma Tử Địa, tộc nhân chúng ta đi vào theo. Nhưng ngươi cũng biết địa hình bên trong phức tạp, nguy cơ trùng trùng, Du Chuẩn Tộc chúng ta không am hiểu cấm chế, vì vậy chỉ có thể xác định hắn ở bên trong Cổ Ma Tử Địa, không cách nào khóa chặt vị trí cụ thể của hắn. - Cổ Ma Tử Địa! Ngọc Kình Thiên cau mày, hắn đã đi vào qua chỗ kia, từng bị vây ở bên trong mấy trăm năm, thế nhưng cũng không phải là không có thu hoạch. Sau khi hắn ra ngoài nghĩ đến cái này đều không muốn tiến vào nữa, không nghĩ tới Lục Ly lại đi vào nơi này. - Ngọc phủ chủ! Tộc Vương Du Chuẩn Tộc đưa ra một cái không gian giới chỉ nói: - Bởi vì chúng ta không cách nào khóa chặt vị trí chính xác của Lục Ly, nên chúng ta chỉ lấy một nửa thần nguyên. - Không cần! Ngọc Kình Thiên giàu có nứt vách, xua tay nói: - Sau này còn nhiều chỗ cần đến Du Chuẩn Tộc, ta cáo từ trước. Nếu như có tin tức của Lục Ly, thỉnh cầu đưa cho ta là được. - Cũng tốt! Tộc Vương Du Chuẩn Tộc thu hồi không gian giới chỉ, suy nghĩ dặn dò một câu: - Ngọc phủ chủ hành sự cẩn thận, ngươi cũng biết Cổ Ma Tử Địa có rất nhiều thần trận, những cái thần trận kia thực lực người càng mạnh phản phệ càng mạnh. Vì truy sát một tên Lục Ly, nếu như xảy ra chuyện gì thì được không bù nổi mất. - Ta biết nặng nhẹ! Ngọc Kình Thiên nhẹ gật đầu, sau đó ánh mắt lộ ra một tia kiên định nói: - Coi như nguy hiểm hơn nữa ta cũng muốn đi một chuyến, nếu không cái mặt mo này của ta về sau còn đi đâu được. Ngọc Kình Thiên hạ quyết tâm, chắp tay với Tộc Vương Du Chuẩn Tộc, nhanh chân đi ra phía ngoài, sau khi lên một chiếc phi loan, liền phá không bay về phía tây bắc. - Ai! Mặc dù Tộc Vương Du Chuẩn Tộc hóa hình làm người, nhưng vẫn giữ lại một chút đặc thù của Yêu Tộc, mặt của hắn hơi nhọn, xấu xí, cái mũi như móc câu, ánh mắt sắc bén. Hắn khẽ thở dài nói: - U Yến Chi Địa yên tĩnh mấy trăm năm, xem ra lại nổi sóng gió rồi. Một tên sát tinh có thể khuấy đảo Thần Giới đến long trời lở đất chạy tới U Yến Chi Địa, quả nhiên xảy ra chuyện lớn. Xác thực lúc này Lục Ly tiến vào Cổ Ma Tử Địa, Cổ Ma Tử Địa ở bên trong Tây Bộ U Yến Chi Địa, diện tích bên này không nhiều lắm, ước chừng lớn bằng một cái Phủ Vực Thần Giới, từ bên ngoài nhìn vào là một mảnh sa mạc, rất dễ tìm thấy. Giờ phút này Lục Ly đang ở trong một mảnh sa mạc, bên cạnh hắn là Lung đạo nhân và Trì Hi Nhi, Tiểu Bạch thì đứng ở trên vai hắn. Căn cứ lời Lung đạo nhân nói, bên ngoài Cổ Ma Tử Địa không phải quá nguy hiểm, chỉ là có rất nhiều huyễn trận, dễ dàng mất phương hướng, cho nên Lục Ly mới thả mọi người và Tiểu Bạch ra. - Nóng quá! Trên trán Trì Hi Nhi ướt đẫm mồ hôi, nàng đã đạt tới Đại Năng Thần Giới, nhưng sau khi đi vào vẫn mồ hôi như nước, có thể thấy được nhiệt độ của nơi này cao như nào. Lung đạo nhân càng không chịu nổi, mồ hôi rơi như mưa, hắn lau môi khô khốc nói: - Bên ngoài có chút nóng, nghe nói thời kỳ thượng cổ, Cổ Ma Tử Địa là nơi Yêu Tộc Đại Đế và Nhân Tộc Đại Đế khai chiến, Yêu Tộc Đại Đế có một kiện Hồng Linh Thiên Bảo hỏa hệ. Kết quả bị Nhân Tộc Đại Đế đánh nát, hỏa diễm bản nguyên bên trong Hồng Linh Thiên Bảo vẩy xuống, tạo thành mặt đất Cổ Ma Tử Địa! - Cái gì? Mặt mũi Lục Ly tràn đầy kinh ngạc, Cổ Ma Tử Địa lớn như một cái Phủ Vực lại là một kiện bảo vật bị đánh nát, bị hỏa diễm đốt cháy ra? Đến cùng cái Hồng Linh Thiên Bảo này khủng bố đến mức nào. - Đúng rồi! Đột nhiên Lục Ly nhớ tới cái gì, giới chỉ sáng lên lấy ra một cái váy dài bằng tơ tằm màu trắng đưa cho Trì Hi Nhi nói: - Ta nhớ cái Thiên Tằm Y này có công hiệu làm mát, muội luyện hóa thử một chút! Lục Ly cũng là Đại Năng Thần Giới, nhưng nhục thân hắn quá mạnh, chút nhiệt độ ấy đối với hắn không có phản ứng. Trì Hi Nhi tiếp nhận xem xét, yêu thích không nỡ rời tay, vội vàng ngồi xếp bằng luyện hóa ngay tại chỗ. Lục Ly chờ ở bên cạnh, dùng thần niệm thăm dò bốn phía, nếu có bất luận động tĩnh gì hắn sẽ lập tức thu mọi người lại, sau đó vận dụng không gian chi lực trấn áp, hoặc là Phi Độ Hư Không rời đi. Cũng may người bình thường không dám vào đây, đoán chừng người tiến vào trước kia đều ở bên trong. Sau khi qua ba nén hương thời gian, không gian phía xa hơi biến sắc, tiếp theo giữa không trung xuất hiện một tòa miếu đen như mực. - Đây là cái gì? Hai mắt Lục Ly có chút co rụt lại, nhìn chằm chằm vào miếu thờ đột nhiên xuất hiện ở giữa không trung. Cái miếu này giống như xuất hiện từ hư vô, nhưng lại vô cùng chân thực, trên vách tường miếu thờ điêu khắc đồ văn dị thú và một loại uy áp không hiểu, khiến người ta run sợ. Lung đạo nhân nhìn thoáng qua, không có nửa điểm khẩn trương, giải thích nói: - Chủ nhân, không cần kinh ngạc, cái này là hình ảnh rất thường gặp ở Cổ Ma Tử Địa, đây là huyễn tượng. Sau khi tiến vào trong sẽ thường xuyên xuất hiện huyễn tượng kiểu này, thế nhưng những huyễn tượng này đều là tồn tại chân thực, chỉ là mọi người không tìm thấy mà thôi. - Tại sao lại không tìm thấy? Lục Ly không hiểu, trầm ngâm một lát nói: - Chẳng lẽ rất nhiều địa phương bị cấm chế bao phủ, không phá những cấm chế kia ra liền không tìm được những địa phương đó? - Có lẽ là như vậy. Lung đạo nhân gật đầu nói: - Hiện tại chúng ta còn ở xung quanh khu vực bên ngoài, tiến vào bên trong sẽ nhiều cấm chế hơn, còn có rất nhiều thiên nhiên huyễn trận. Nếu như không hiểu phá trận, có lẽ cả đời ở bên trong cũng không thể nào vào được khu vực trung tâm.
Chương 2053 Không chút lưu tình
- Nghe nói cấm chế ở khu vực trung tâm mạnh hơn, khu vực trung tâm mới là tử địa, rất nhiều di tích đều ở bên trong tử địa. Nơi đó không chỉ có thực lực cường đại, mà còn cần hiểu biết phá trận, cũng phải có vận may rất tốt, mới có thể tìm được di tích. - Thần kỳ như vậy? Trong mắt Lục Ly hơi sáng lên, xem ra toà miếu thờ ở nơi xa giữa không trung cũng không phải là miếu thờ bình thường, nếu như có thể tìm được ngôi miếu này, khẳng định sẽ có thu hoạch rất lớn. Sau khi Trì Hi Nhi luyện hóa Thiên Tằm Y xong, quả nhiên thấy dễ chịu rất nhiều, chí ít không chảy mồ hôi nữa. Bản thân Lục Ly không bị ảnh hưởng, chỉ có một mình Lung đạo nhân mồ hôi như mưa. Cũng may sau khi đi về phía trước một canh giờ, nhiệt độ không cao như vừa nãy nữa, rốt cục mấy người Lục Ly cũng gặp một người. Thần niệm Lục Ly rất cường đại, hơn nữa cảm ngộ đạo văn không gian chi lực, đặc biệt mẫn cảm đối với không gian ba động ở xung quanh. Hắn đứng từ xa dò xét vào trong ngọn núi nhỏ phía trước, một tên võ giả ẩn núp bên trong lưu sa, lúc đầu Lục Ly không có ý giết người, nhưng sau khi bọn hắn tới gần, đột nhiên tiểu sơn nổ tung, tiếp theo tên võ giả kia bay vụt tới. - Để lại không gian giới chỉ, ta tha cho các ngươi một mạng. Toàn thân võ giả kia bao phủ trong chiến giáp màu đen, không nhìn thấy mặt, chỉ còn lại một đôi mắt u ám. Thực lực người này không tệ lắm, là Đại Năng Thần Giới, hơn nữa còn là Đại Năng Thần Giới rất cường đại. Lục Ly không thay đổi sắc mặt, Lung đạo nhân biết chiến lực của Lục Ly nên không có nửa điểm lo lắng, Trì Hi Nhi thì lại có chút kích động thấp giọng nói với Lục Ly: - Ca, ta đi thử xem. - Không được! Lục Ly lắc đầu thấp giọng nói: - Chiến lực người này không tệ, ngươi không phải là đối thủ của hắn, có lẽ hắn đã trở thành Đại Năng Thần Giới hơn ngàn năm. - A! Trì Hi Nhi uốn ba tất lưỡi nói: - Vậy ca đuổi hắn đi đi. Mặc dù hai người nói chuyện rất nhỏ giọng, nhưng đối diện là Đại Năng Thần Giới, hai người nói nhỏ hơn chút nữa hắn cũng có thể nghe được. Ánh mắt người kia trở nên lạnh lùng hơn mấy phần, mặc dù Lục Ly và Trì Hi Nhi đều là Đại Năng Thần Giới, nhưng hắn lại chướng mắt. Bởi vì sinh mệnh khí tức Lục Ly và Trì Hi Nhi đều rất trẻ trung, mặc dù đã đột phá Đại Năng Thần Giới, nhưng khẳng định chưa đột phá được nhiều năm. Dưới cái nhìn của hắn, Lục Ly và Trì Hi Nhi hẳn là con em đại gia tộc, lúc này mới đột phá nhanh như vậy. Nhưng căn cơ bất ổn, khẳng định chiến lực thấp kém đến đáng thương, hắn không có vừa ra đã giết người, mà chỉ muốn cướp tiền, không muốn đắc tội gia tộc phía sau Lục Ly và Trì Hi Nhi. Nghe thấy Lục Ly và Trì Hi Nhi đối thoại, người kia có chút khó chịu, nghe khẩu khí của Lục Ly dường như đưa tay có thể trấn áp hắn. - Hưu! Hắn quyết định cho Lục Ly nếm một chút mùi đau khổ ăn, thân thể hắn như lợi kiếm chui vào lòng đất, một khắc sau đã xuất hiện ở dưới chân Lục Ly, lợi kiếm trong tay xoay tròn đâm về phía Lục Ly. - Ha ha! Lục Ly không có nửa điểm khẩn trương, đối với hắn mà nói hiện tại Đại Năng Thần Giới hoàn toàn không có áp lực. Hắn dùng một tay kéo Trì Hi Nhi hơi di chuyển sang bên cạnh, sau đó nhẹ nhàng phẩy tay, một cỗ lực lượng vô hình trấn áp mà ra, cái đầu người kia vừa mới từ dưới mặt đất chui ra đã không động được. Trì Hi Nhi, Lung đạo nhân và Tiểu Bạch cũng bị trấn áp, bản thân Lục Ly thì không có nửa điểm vấn đề. Đùi hắn nâng lên thật cao, nặng nề nện xuống cái đầu vừa mới xuất hiện kia, trực tiếp giẫm người này xuống dưới mặt đất, giọng nói của hắn cũng trở nên lạnh lùng: - Cút, nếu để ta nhìn thấy ngươi lần nữa, sẽ không lưu tình. Không gian chi lực biến mất, tất cả mọi người có thể động. Trong mắt võ giả kia toàn là vẻ hoảng sợ, không dám dừng lại, nhanh chóng tháo chạy bên trong Lưu Sa, rất nhanh đã biến mất ở phương xa. - Khanh khách! Trì Hi Nhi dùng thần niệm dò xét đến, thấy bên trong mắt người kia toàn là vẻ không dám tin và hoảng sợ, thì phát ra tiếng cười như chuông bạc. Lung đạo nhân hơi xúc động nhìn qua Lục Ly, lúc này mới bao nhiêu năm chứ? Vậy mà Lục Ly đã có thể nhẹ nhàng trấn áp Đại Năng Thần Giới. Hắn lăn lộn ở Ma Giới mấy ngàn năm, nếu như không phải do Lục Ly, đoán chừng giờ phút này chiến lực hắn cũng chỉ ngang với Thần Linh phổ thông. - Đi thôi! Lục Ly cũng không có để ở trong lòng, hắn vung tay lên, Tiểu Bạch từ trên bả vai hắn bay ra, khoan khoái chạy như bay ở phía trước. Tiểu Bạch rất nghe lời, cũng không có chạy quá xa. Khắp nơi ở đây đều là sa mạc, hoàn toàn không có đường, cho nên Lục Ly chỉ nhằm đúng một hướng tây bắc chạy như điên. Tiếp tục đi về phía trước ba canh giờ, rốt cục đám người Lục Ly cũng gặp cái cấm chế thứ nhất. Nguyên nhân khiến Lục Ly phát hiện là nơi xa có một mảnh ốc đảo, còn có một cái đầm nước nhỏ. Di chuyển ở bên trong sa mạc lâu như vậy, đương nhiên đám người Lục Ly sẽ không bỏ lỡ địa phương nghỉ ngơi tốt như vậy. Chờ bọn hắn đi đến ốc đảo, lại phát hiện xảy ra vấn đề, lúc bước vào ốc đảo, cảnh sắc bốn phía lập tức biến đổi. Biến thành tối tăm mờ mịt, thứ lọt vào trong tầm mắt toàn là cát vàng, ở đây thần niệm bị hạn chế, tầm nhìn không đến trăm mét, bên trong cuồng phong rất mạnh, coi như Lục Ly cũng khó đứng vững. - Huyễn trận! Cũng may Lục Ly một mực nắm tay Trì Hi Nhi, cho nên Trì Hi Nhi không bị cuồng phong thổi đi. Thực lực Lung đạo nhân yếu hơn lập tức bị cuồng phong quét đi, Tiểu Bạch rất thông minh dùng móng vuốt nhỏ bắt bám vào cổ áo Lục Ly. - Ông! Trước tiên Lục Ly lấy ra Thiên Tà Châu, muốn thu Trì Hi Nhi Tiểu Bạch đi vào, kết quả không gian nơi này bị áp chế, Thiên Tà Châu không dùng được. - Hi Nhi bất kể như nào cũng không được buông tay, Tiểu Bạch chui vào trong tay áo của ta đi. Lục Ly trầm giọng nói, Trì Hi Nhi vội vàng duỗi hai tay ra bám chặt lấy cánh tay Lục Ly. Tiểu Bạch thì chui vào trong tay áo Lục Ly, như vậy cuồng phong sẽ không thổi đi nó được.
Chương 2054 Chủ nhân thần uy
- Cũng không biết Lung đạo nhân bị thổi đi nơi nào? Lục Ly nhíu nhíu mày, hắn chậm rãi di động, thần niệm liếc nhìn bốn phía, dò xét cái huyễn trận kỳ dị này. Cuồng phong càng lúc càng lớn, bước chân Lục Ly cũng càng ngày càng phiêu, hắn đi về phía trước khoảng một nén hương thời gian, phát hiện cảnh sắc chung quanh vẫn không có bất kỳ thay đổi nào, lông mày hơi nhíu lại. - Cái huyễn trận này rất cao cấp, hơn nữa hoàn toàn khác biệt với những huyễn trận nhìn thấ trước kia. Cảm thụ được cuồng phong càng ngày càng mãnh liệt, Lục Ly truyền âm cho Huyết Linh Nhi một câu. Bên trong Thiên Tà Châu thò ra một cái xúc tu, đâm vào lòng đất. Lục Ly cũng tự mình dụng tâm đi cảm giác tình huống xung quanh, tìm kiếm trận nhãn trận văn huyễn trận. - Chủ nhân, phía dưới không có trận văn. Một lát sau, Huyết Linh Nhi truyền âm tới nói: - Trận văn cái huyễn trận này không bố trí dưới lòng đất, xem ra đây là một cái sinh trận. - Ta biết trận văn ở đâu. Lục Ly truyền âm đi qua nói: - Những hạt cát đầy trời này là từng cái trận thạch, hạt cát tổ hợp với nhau thành trận văn phức tạp. Cái này chính xác là sinh trận, hơn nữa còn là sinh trận vô cùng cao cấp, vô số trận thạch, nếu như dùng thủ đoạn bình thường phá trận sẽ có chút khó khăn. - Chủ nhân có biện pháp không? Huyết Linh Nhi hỏi thăm. - Có! Lục Ly rất tự tin truyền âm nói: - Cái trận pháp này rất huyền diệu, biến những hạt cát bên trong coi như trận thạch, hạt cát bay đầy trời tự động tổ hợp thành huyễn trận kỳ diệu. Hơn nữa theo thời gian chuyển dời, tốc độ bay của hạt cát cũng càng lúc càng nhanh, đại trận sẽ biến đổi, cuối cùng huyễn trận biến thành sát trận. - Thế nhưng ta không định lập tức phá trận! Hai mắt Lục Ly mở ra, truyền âm cho Huyết Linh Nhi nói: - Trong cái trận pháp này ẩn chứa rất nhiều thiên địa pháp tắc chí lý. Nói cách khác cái trận pháp này từ thiên địa pháp tắc chuyển biến mà thành, ta muốn quan sát một chút, có lẽ về sau sẽ có trợ giúp rất lớn đối với việc ta tu luyện. Trước kia Lục Ly nghe nói một câu, nói trận pháp từ thiên địa pháp tắc chuyển hóa mà thành. Nếu như nghiên cứu sâu về trận pháp, chắc chắn chiến lực tự thân sẽ không quá kém. Lục Ly vẫn cho rằng câu nói này chỉ là lời nói đùa, nhưng hôm nay nhìn thấy cái huyễn trận này hắn mới biết, câu nói này là thật. Chí ít thiên địa pháp tắc bên trong trận pháp này rất rõ ràng, nếu như có thể tìm hiểu trận pháp này, có lẽ sẽ có thể lĩnh hội một loại chân ý thiên địa pháp tắc. - Hi Nhi nắm chắc ta, đừng sợ! Lục Ly ngồi xếp bằng, nhắm mắt lại dùng tâm đi cảm ngộ dao động ở bốn phía. Trì Hi Nhi vội vàng ngồi xếp bằng theo, hai tay gắt gao nắm lấy Lục Ly. Gió càng lúc càng lớn, rất nhanh Lục Ly và Trì Hi Nhi đã bị thổi lên, hai người bay tới bay lui ở giữa không trung, tựa như hai hạt cát khổng lồ. Trì Hi Nhi không chỉ không có bất kỳ sợ hãi gì, ngược lại vô cùng hưng phấn, có Lục Ly ở bên cạnh, nàng có một loại an lòng không hiểu. Đừng nói chỉ là tung bay ở trên không trung, coi như lướt xuống địa ngục cũng không quan trọng. Lục Ly có nắm chắc phá trận là bởi vì hắn có thể mượn nhờ không gian chi lực cường đại, chỉ cần hắn vận dụng không gian chi lực trấn áp, trấn áp những hạt cát này, tự nhiên đại trận sẽ không thể vận chuyển, đến lúc đó Lục Ly muốn cải biến trận văn như nào cũng quá đơn giản. Trận văn thay đổi, chẳng khác nào đại trận bị phá vỡ. Thân thể hắn bị cuồng phong thổi đến ở giữa không trung xoay tròn trôi nổi, Trì Hi Nhi cùng bay đi theo, Lục Ly không để ý đến dùng tâm đi cảm giác tất cả xung quanh, lĩnh hội thiên địa pháp tắc ẩn chứa trong trận pháp. Mặc dù bây giờ tìm hiểu một vài thứ, không nhất định hữu dụng, nhưng đã là thiên địa chí lý, chắc chắn về sau sẽ có trợ giúp. Thời gian trôi qua từng chút từng chút, càng ngày cuồng phong càng mạnh, Lục Ly và Trì Hi Nhi bắt đầu lăn lộn ở giữa không trung. Trì Hi Nhi có chút khẩn trương, bởi vì lực lượng cuồng phong càng lúc càng lớn, nàng sợ không cẩn thận sẽ bị thổi đi, đến lúc đó sẽ tách ra khỏi Lục Ly. Lục Ly nhắm mắt, nhưng hắn vẫn duỗi một tay ra nắm chắc tay Trì Hi Nhi. Tay của hắn tựa như kìm sắt, mặc dù Trì Hi Nhi cảm giác hơi có chút đau nhức, nhưng không hiểu sao an tâm hơn rất nhiều. Lúc này Lục Ly cũng biết không thể tiếp tục nữa, cái huyễn trận này đã bắt đầu chuyển thành sát trận. Nếu như còn không phá trận, Trì Hi Nhi sẽ gặp nguy hiểm, đoán chừng Lung đạo nhân cũng sẽ chết ở bên trong. Hắn ổn định lại tâm thần, trong mơ hồ hắn đã cảm giác được một chút gì đó, nhưng không có thời gian nghĩ thêm nữa. Đột nhiên hắn dùng một tay phất về phía trước, một đạo lực lượng vô hình trấn áp xuống, thoáng cái trấn áp không gian trong phương viên vài dặm, đột nhiên những hạt cát kia dừng ở giữa không trung. Con mắt Lục Ly mở ra, ánh mắt như điện quét tới bốn phía, rất nhanh ánh mắt hắn sáng lên, cánh tay nhanh như thiểm điện đánh ra vô số đạo thần lực. - Phanh phanh phanh! Một vài hạt cát vỡ vụn, Lục Ly chỉ hủy đi mấy ngàn hạt cát, vậy mà giống như lửa cháy lan ra đồng cỏ, vô số hạt cát nổ tung theo, bầu trời tràn ngập bụi đất, thân thể Lục Ly và Trì Hi Nhi hạ xuống. - Hưu! Nơi xa truyền đến một đạo âm thanh phá vỡ, thanh âm ngạc nhiên của Lung đạo nhân truyền đến: - Chủ nhân phá huyễn trận! Chủ nhân thần uy. - Ra ngoài đi, đi theo ta. Lục Ly lạnh nhạt nhìn lướt qua, phát hiện toàn thân Lung đạo nhân toàn là máu, hắn âm thầm gật đầu thời cơ phá trận không sai, trễ thêm một chút nữa Lung đạo nhân sẽ phải chết. Thân thể hắn bay về một cái phương hướng, Lung đạo nhân theo sát phía sau. Chỉ bay khoảng nửa nén hương thời gian, một đạo bạch quang hiện lên, Lục Ly Trì Hi Nhi và Lung đạo nhân đã vọt ra. - Ốc đảo! Trì Hi Nhi ngạc nhiên kêu lên, nhìn thấy cái đầm nước kia càng không kìm được vui mừng, bản năng muốn phóng đến đầm nước. Thế nhưng nhớ tới Lục Ly và Lung đạo nhân ở đây, có chút ngượng ngùng ngừng lại.
Chương 2056: Chủ nhân thần uy Nhóm dịch: Tiên Huyễn Phụ trách: Vô Tà Team Lục Ly dùng thần niệm quan sát bốn phía, sau khi xác định bên trong cái ốc đảo này không có ai, hắn khẽ vuốt cằm, sờ lên khuôn mặt vô cùng bẩn của Trì Hi Nhi nói: - Muốn tắm rửa? Trì Hi Nhi ngượng ngùng nhẹ gật đầu, cụp mí mắt xuống, mặc dù bẩn thỉu, nhưng mỹ nhân xấu hổ vẫn rất động lòng người. - Chờ một chút, ta giúp muội bố trí một cái cấm chế. Lục Ly cưng chiều sờ lên đầu Trì Hi Nhi, thân thể bay đi, trận thạch trong tay bay loạn, rất nhanh đã bố trí một cái cấm chế đơn giản. - Ông! Lục Ly thu Lung đạo nhân vào trong Thiên Tà Châu, sau đó mỉm cười nói: - Muội vào trong cấm chế đi, ca ở bên ngoài hộ pháp giúp muội. - Cảm ơn ca! Trì Hi Nhi cười ngọt ngào, xông vào trong cấm chế, Lục Ly đánh ra một đạo thần lực, một cái vòng bảo hộ màu trắng xuất hiện, bao phủ Trì Hi Nhi và một nửa đầm nước đi vào. - Hí hí! Tiểu Bạch từ ống tay áo Lục Ly chui ra ngoài, chạy đến nửa đầm nước còn lại, vui sướng tắm rửa. Lục Ly hơi suy nghĩ thân thể cũng bay đi, cứ như vậy mặc áo bào xông vào trong đầm nước. Tùy ý tắm rửa một phen, áo bào trên người Lục Ly vỡ vụn, tiếp theo một cái áo bào khác xuất hiện, nhanh chóng mặc vào, thân thể Lục Ly bay vụt lên, xếp bằng ở trên đồng cỏ nghỉ ngơi. - Ầm ầm! Mặc dù cấm chế ngăn cách ánh mắt và thần niệm dò xét, nhưng không có ngăn cách âm thanh, bên này đầm nước truyền đến tiếng nước ào ào, rõ ràng là Trì Hi Nhi đang tắm. Trong đầu Lục Ly tự động hiện lên cảnh tượng mỹ nhân đi tắm, nhưng nội tâm hắn không có quá nhiều ham muốn, ngược lại nhiều hơn chính là nhu tình. Hắn thật sự coi Trì Hi Nhi như muội muội, cũng không có nửa điểm tình yêu nam nữ. Trì Hi Nhi có rất nhiều phẩm chất tốt đẹp trên thế giới này, giống như là một khối tịnh thổ tinh khiết, có thể khiến người khác không tự chủ được muốn che chở và yêu thích. Qua qua ba nén hương thời gian, Trì Hi Nhi mới đi ra, vừa mới tắm rửa qua, làn da phấn hồng, mái tóc vẫn ướt, nàng mặc một cái váy dài trắng noãn, khiến nàng vừa thánh khiết lại vũ mị, rất động lòng người. Trì Hi Nhi có một ít ngượng ngùng của thiếu nữ, đi đến bên cạnh Lục Ly ngồi xuống, xấu hổ kêu một tiếng: - Ca! - Ừ! Lục Ly mỉm cười, nói: - Ở đây nghỉ ngơi một chút đi, đoán chừng tiếp theo sẽ không có quá nhiều thời gian nghỉ ngơi, muội hảo hảo ngủ một giấc. - Vâng! Trì Hi Nhi khôn khéo gật đầu, sau đó chủ động tựa vào trên vai Lục Ly nhắm mắt lại. Lục Ly nghĩ nghĩ đưa tay ôm bả vai Trì Hi Nhi. Ngửi mùi thơm nhàn nhạt trên thân Trì Hi Nhi tản ra, nội tâm Lục Ly một mảnh bình an, ánh mắt ngước nhìn bầu trời. Giờ phút này đã là hoàng hôn, chân trời nơi xa chiếu rọi lên một mảnh đỏ hồng, đẹp không sao tả xiết. Rất nhanh Trì Hi Nhi đã ngủ thiếp đi, Lục Ly nghĩ nghĩ, đặt thân thể nàng xuống, để nàng nằm thẳng trên đồng cỏ. Gối đầu nàng lên đùi của hắn, như này ngủ sẽ dễ chịu hơn một chút. Sắc trời dần dần tối lại, màn đêm nuốt Lục Ly Trì Hi Nhi và Tiểu Bạch nằm ở bên cạnh vào. Tối nay không có một chút ánh sáng, vô cùng đen tối, trên đỉnh đầu mây đen dày đặc, giống như lúc nào cũng có thể có mưa rào tầm tã rơi xuống. Lục Ly không bế quan, cũng không ngủ, cứ an tĩnh ngồi xếp bằng như vậy, trong đầu hắn suy tính con đường tương lai của mình, suy tính các loại khả năng. Càng suy nghĩ, hắn càng cảm giác mệt mỏi. Coi như hắn trở thành Chí Tôn Thần Giới, muốn giết trở lại Thần Giới sợ là cũng không được, Cửu Đại Thần Vương đều là tồn tại siêu việt Chí Tôn Thần Giới phổ thông. Vì cái gì Cửu Đại Thần Vương không mang theo đại quân đánh tới Thần Giới, rất rõ ràng, bởi vì tứ đại thế lực siêu thần mạnh đến mức đáng sợ. Mặc dù hắn ở Thần Giới đối kháng với một trong tứ đại thế lực siêu thần là Thần Tượng Tông, nhưng Thần Tượng Tông chỉ triển lộ một góc của băng sơn. Một khi triển lộ ra toàn bộ thực lực, sẽ giống như một tòa núi cao không cách nào vượt qua, không cách nào ngăn cản, không cách nào chống lại! Một người chiến đấu, rất cô độc, rất mệt mỏi. Chớ nói chi là một người muốn đối kháng cùng toàn bộ Thần Giới, như thế càng khó hơn so với lên trời, lúc này sâu trong linh hồn Lục Ly hiện lên một loại cảm giác vô cùng mệt mỏi. Ngồi bất động một đêm, bầu trời phía đông đã tảng sáng. Một tia sáng xé rách toàn bộ đêm tối, khiến đôi mắt Lục Ly đột nhiên sáng rực rỡ. Lúc này Trì Hi Nhi cũng tỉnh lại, nàng ngáp một cái ngồi dậy, sau đó để lộ ra nụ cười tuyệt mỹ. Nhìn thấy ánh sáng tinh mơ phía xa, nhìn thấy nụ cười tuyệt mỹ của Trì Hi Nhi, cảm giác mệt mỏi trong nội tâm Lục Ly lập tức bị quét sạch sành sanh. Nhân sinh vẫn còn rất nhiều điều tốt đẹp, vì bảo vệ những thứ tốt đẹp này, Lục Ly nói với mình không thể lười biếng, phải từng bước một tiến lên, thẳng đến khi đi đến điểm cuối cùng, thẳng đến khi đạp lên đỉnh Thần Giới! Sau khi tỉnh lại, tiếp tục tiến lên, lần này chỉ đi về phía trước một canh giờ, đã gặp phải cấm chế, hơn nữa cấm chế này có thể nhìn thấy từ xa. Ngoài trăm dặm xuất hiện một dòng sông, bên trong dòng sông này không phải là nước, mà là hạt cát. Bên kia lưu sa đang chầm chậm lưu động, nhìn qua cũng cảm giác được một loại nguy hiểm không hiểu, hết lần này tới lần khác đầu lưu sa hà này lại không nhìn thấy phần cuối, giống như một cái rãnh trời ngăn ở phía trước. - Đi vòng qua được không. Lục Ly nhíu mày hỏi thăm một tiếng, Lung đạo nhân lại cười khổ lắc đầu nói: - Không vòng qua được, đầu Lưu Sa Hà này rất nổi danh ở Cổ Ma Tử Địa, gặp phải Lưu Sa Hà, căn bản không vòng qua được, chỉ có thể phá hoặc cưỡng ép vượt qua. - Ồ! Lục Ly hứng thú nhìn dòng sông lưu chuyển phía xa vài lần, hỏi: - Cái Lưu Sa Hà này rất nguy hiểm sao? - Đương nhiên! Lung đạo nhân gật đầu nói: - Dòng sông này có thể thôn phệ võ giả, nghe nói Thần Linh gặp phải Lưu Sa Hà chỉ có thể quay đầu, tuyệt đối không qua được. Nếu như cưỡng ép xuyên qua sẽ bị Lưu Sa Hà thôn phệ đi vào, bị vây khốn cả đời, thậm chí chết ở bên trong.
Chương 2055 Chủ nhân thần uy
Lục Ly dùng thần niệm quan sát bốn phía, sau khi xác định bên trong cái ốc đảo này không có ai, hắn khẽ vuốt cằm, sờ lên khuôn mặt vô cùng bẩn của Trì Hi Nhi nói: - Muốn tắm rửa? Trì Hi Nhi ngượng ngùng nhẹ gật đầu, cụp mí mắt xuống, mặc dù bẩn thỉu, nhưng mỹ nhân xấu hổ vẫn rất động lòng người. - Chờ một chút, ta giúp muội bố trí một cái cấm chế. Lục Ly cưng chiều sờ lên đầu Trì Hi Nhi, thân thể bay đi, trận thạch trong tay bay loạn, rất nhanh đã bố trí một cái cấm chế đơn giản. - Ông! Lục Ly thu Lung đạo nhân vào trong Thiên Tà Châu, sau đó mỉm cười nói: - Muội vào trong cấm chế đi, ca ở bên ngoài hộ pháp giúp muội. - Cảm ơn ca! Trì Hi Nhi cười ngọt ngào, xông vào trong cấm chế, Lục Ly đánh ra một đạo thần lực, một cái vòng bảo hộ màu trắng xuất hiện, bao phủ Trì Hi Nhi và một nửa đầm nước đi vào. - Hí hí! Tiểu Bạch từ ống tay áo Lục Ly chui ra ngoài, chạy đến nửa đầm nước còn lại, vui sướng tắm rửa. Lục Ly hơi suy nghĩ thân thể cũng bay đi, cứ như vậy mặc áo bào xông vào trong đầm nước. Tùy ý tắm rửa một phen, áo bào trên người Lục Ly vỡ vụn, tiếp theo một cái áo bào khác xuất hiện, nhanh chóng mặc vào, thân thể Lục Ly bay vụt lên, xếp bằng ở trên đồng cỏ nghỉ ngơi. - Ầm ầm! Mặc dù cấm chế ngăn cách ánh mắt và thần niệm dò xét, nhưng không có ngăn cách âm thanh, bên này đầm nước truyền đến tiếng nước ào ào, rõ ràng là Trì Hi Nhi đang tắm. Trong đầu Lục Ly tự động hiện lên cảnh tượng mỹ nhân đi tắm, nhưng nội tâm hắn không có quá nhiều ham muốn, ngược lại nhiều hơn chính là nhu tình. Hắn thật sự coi Trì Hi Nhi như muội muội, cũng không có nửa điểm tình yêu nam nữ. Trì Hi Nhi có rất nhiều phẩm chất tốt đẹp trên thế giới này, giống như là một khối tịnh thổ tinh khiết, có thể khiến người khác không tự chủ được muốn che chở và yêu thích. Qua qua ba nén hương thời gian, Trì Hi Nhi mới đi ra, vừa mới tắm rửa qua, làn da phấn hồng, mái tóc vẫn ướt, nàng mặc một cái váy dài trắng noãn, khiến nàng vừa thánh khiết lại vũ mị, rất động lòng người. Trì Hi Nhi có một ít ngượng ngùng của thiếu nữ, đi đến bên cạnh Lục Ly ngồi xuống, xấu hổ kêu một tiếng: - Ca! - Ừ! Lục Ly mỉm cười, nói: - Ở đây nghỉ ngơi một chút đi, đoán chừng tiếp theo sẽ không có quá nhiều thời gian nghỉ ngơi, muội hảo hảo ngủ một giấc. - Vâng! Trì Hi Nhi khôn khéo gật đầu, sau đó chủ động tựa vào trên vai Lục Ly nhắm mắt lại. Lục Ly nghĩ nghĩ đưa tay ôm bả vai Trì Hi Nhi. Ngửi mùi thơm nhàn nhạt trên thân Trì Hi Nhi tản ra, nội tâm Lục Ly một mảnh bình an, ánh mắt ngước nhìn bầu trời. Giờ phút này đã là hoàng hôn, chân trời nơi xa chiếu rọi lên một mảnh đỏ hồng, đẹp không sao tả xiết. Rất nhanh Trì Hi Nhi đã ngủ thiếp đi, Lục Ly nghĩ nghĩ, đặt thân thể nàng xuống, để nàng nằm thẳng trên đồng cỏ. Gối đầu nàng lên đùi của hắn, như này ngủ sẽ dễ chịu hơn một chút. Sắc trời dần dần tối lại, màn đêm nuốt Lục Ly Trì Hi Nhi và Tiểu Bạch nằm ở bên cạnh vào. Tối nay không có một chút ánh sáng, vô cùng đen tối, trên đỉnh đầu mây đen dày đặc, giống như lúc nào cũng có thể có mưa rào tầm tã rơi xuống. Lục Ly không bế quan, cũng không ngủ, cứ an tĩnh ngồi xếp bằng như vậy, trong đầu hắn suy tính con đường tương lai của mình, suy tính các loại khả năng. Càng suy nghĩ, hắn càng cảm giác mệt mỏi. Coi như hắn trở thành Chí Tôn Thần Giới, muốn giết trở lại Thần Giới sợ là cũng không được, Cửu Đại Thần Vương đều là tồn tại siêu việt Chí Tôn Thần Giới phổ thông. Vì cái gì Cửu Đại Thần Vương không mang theo đại quân đánh tới Thần Giới, rất rõ ràng, bởi vì tứ đại thế lực siêu thần mạnh đến mức đáng sợ. Mặc dù hắn ở Thần Giới đối kháng với một trong tứ đại thế lực siêu thần là Thần Tượng Tông, nhưng Thần Tượng Tông chỉ triển lộ một góc của băng sơn. Một khi triển lộ ra toàn bộ thực lực, sẽ giống như một tòa núi cao không cách nào vượt qua, không cách nào ngăn cản, không cách nào chống lại! Một người chiến đấu, rất cô độc, rất mệt mỏi. Chớ nói chi là một người muốn đối kháng cùng toàn bộ Thần Giới, như thế càng khó hơn so với lên trời, lúc này sâu trong linh hồn Lục Ly hiện lên một loại cảm giác vô cùng mệt mỏi. Ngồi bất động một đêm, bầu trời phía đông đã tảng sáng. Một tia sáng xé rách toàn bộ đêm tối, khiến đôi mắt Lục Ly đột nhiên sáng rực rỡ. Lúc này Trì Hi Nhi cũng tỉnh lại, nàng ngáp một cái ngồi dậy, sau đó để lộ ra nụ cười tuyệt mỹ. Nhìn thấy ánh sáng tinh mơ phía xa, nhìn thấy nụ cười tuyệt mỹ của Trì Hi Nhi, cảm giác mệt mỏi trong nội tâm Lục Ly lập tức bị quét sạch sành sanh. Nhân sinh vẫn còn rất nhiều điều tốt đẹp, vì bảo vệ những thứ tốt đẹp này, Lục Ly nói với mình không thể lười biếng, phải từng bước một tiến lên, thẳng đến khi đi đến điểm cuối cùng, thẳng đến khi đạp lên đỉnh Thần Giới! Sau khi tỉnh lại, tiếp tục tiến lên, lần này chỉ đi về phía trước một canh giờ, đã gặp phải cấm chế, hơn nữa cấm chế này có thể nhìn thấy từ xa. Ngoài trăm dặm xuất hiện một dòng sông, bên trong dòng sông này không phải là nước, mà là hạt cát. Bên kia lưu sa đang chầm chậm lưu động, nhìn qua cũng cảm giác được một loại nguy hiểm không hiểu, hết lần này tới lần khác đầu lưu sa hà này lại không nhìn thấy phần cuối, giống như một cái rãnh trời ngăn ở phía trước. - Đi vòng qua được không. Lục Ly nhíu mày hỏi thăm một tiếng, Lung đạo nhân lại cười khổ lắc đầu nói: - Không vòng qua được, đầu Lưu Sa Hà này rất nổi danh ở Cổ Ma Tử Địa, gặp phải Lưu Sa Hà, căn bản không vòng qua được, chỉ có thể phá hoặc cưỡng ép vượt qua. - Ồ! Lục Ly hứng thú nhìn dòng sông lưu chuyển phía xa vài lần, hỏi: - Cái Lưu Sa Hà này rất nguy hiểm sao? - Đương nhiên! Lung đạo nhân gật đầu nói: - Dòng sông này có thể thôn phệ võ giả, nghe nói Thần Linh gặp phải Lưu Sa Hà chỉ có thể quay đầu, tuyệt đối không qua được. Nếu như cưỡng ép xuyên qua sẽ bị Lưu Sa Hà thôn phệ đi vào, bị vây khốn cả đời, thậm chí chết ở bên trong.
Đạt tới cảnh giới của Lục Ly, tuỳ ý tu luyện một chút, thiên địa linh khí đã có thể chuyển hóa thành năng lượng cần thiết cho thân thể, hoàn toàn không cần ăn cái gì. - Ca, ngươi có tâm sự? Trì Hi Nhi khôn khéo ngồi ở bên người Lục Ly, một cái tay còn kéo cánh tay Lục Ly lại, không để ý mình có vài chỗ hở ra đụng chạm cánh tay Lục Ly. - Ừ! Lục Ly cũng không lừa Trì Hi Nhi, nói lại tình huống Cổ Ma Tử Địa và Quỷ Vương Điện cho Trì Hi Nhi nghe một lần. Đối với tình huống hiện tại của các nàng mà nói, tìm địa phương phổ thông tiềm tu có chút không hiện thực, chỉ có thể đi đến hai nơi này. Ai biết Ngọc Kình Thiên có dừng tay hay không, ngộ nhỡ Ngọc Kình Thiên vẫn luôn bí mật tìm người truy tung các nàng thì sao? Một khi khóa chặt vị trí của các nàng sẽ yên lặng đi qua, đến lúc đó chính là tận thế của Lục Ly và Trì Hi Nhi. Cho nên hiện tại hoặc là đi Quỷ Vương Điện, hoặc là chỉ có thể đi Cổ Ma Tử Địa, hai địa phương này Ngọc Kình Thiên đều không thể truy lùng. Coi như thám báo tiến vào Cổ Ma Tử Địa, khẳng định sẽ chết ở bên trong, chớ nói chi là tìm được Lục Ly và Trì Hi Nhi. Trì Hi Nhi trầm ngâm, nghiêng đầu nghĩ nửa ngày, nàng nói: - Ca, chúng ta vẫn nên đi Cổ Ma Tử Địa đi. Hi Nhi không muốn cả đời trưởng thành ở dưới cánh chim của ngươi, phụ thân nói Hi Nhi rất thông minh, học cái gì cũng nhanh, chỉ thiếu khuyết thực chiến. Có ca ở bên người, muội có thể không ngừng nếm thử thực chiến, không ngừng trưởng thành. Trì Hi Nhi nói xong, lộ vẻ hi vọng nhìn qua Lục Ly. Lục Ly nhìn gương mặt như nước cặp mắt thanh tịnh kia của nàng, nội tâm có chút ấm áp. Hắn biết rõ Trì Hi Nhi nói thế chỉ là lý do mà thôi, mục đích thật sụ của Trì Hi Nhi là ở cùng với hắn, chờ lâu một hồi thì một hồi, nàng rất sợ một mình lẻ loi ở trong Thiên Tà Châu. Mặc dù ở Cổ Ma Tử Địa gặp nguy hiểm Lục Ly cũng sẽ thu Trì Hi Nhi vào Thiên Tà Châu, nhưng ít ra thời điểm an toàn có thể gặp gỡ Lục Ly. Còn một khi tiến vào Quỷ Vương Điện, trừ phi Lục Ly đi ra, nếu không Trì Hi Nhi vĩnh viễn không gặp được Lục Ly. Lục Ly rơi vào trầm tư, suy tư trọn vẹn một nén nhang, hắn mới gật đầu nói: - Vậy được, chúng ta đi Cổ Ma Tử Địa trước. Bây giờ trở về Tây Nam Bộ U Yến Chi Địa, lúc Phi Độ Hư Không rất dễ dàng bại lộ. Một khi sự tình hắn tiến vào Quỷ Vương Điện bị Ngọc Kình Thiên biết, Ngọc Kình Thiên bắt một vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới cưỡng ép ném vào bên trong Quỷ Vương Điện, rất có thể sẽ xúc động cấm chế Quỷ Vương Điện. Dẫn đến Quỷ Vương Điện sụp đổ, đến lúc đó hắn ở bên trong chết như thế nào cũng không biết. Lục Ly ở trong hạp cốc Quỷ Vương Điện cảm ngộ một cái kiếm ngân chân ý, cái chân ý này cần lĩnh hội rất nhiều năm, có lẽ đi Cổ Ma Tử Địa sẽ càng dễ lĩnh hội hơn thì sao. Còn có một điểm, bên trong Cổ Ma Tử Địa có rất nhiều Cổ Thần cấm chế, Lục Ly nghĩ đến để Huyết Linh Nhi phá trận nhiều hơn, như vậy có thể tăng năng lực trận pháp cấm chế lên. Có Huyết Linh Nhi, mức độ nguy hiểm của Cổ Ma Tử Địa đối với Lục Ly mà nói, giảm xuống rất nhiều. Bên trong Tử Địa không có khả năng Chí Tôn Thần Giới đi đầy đất, chỉ cần không gặp phải Chí Tôn Thần Giới, Lục Ly không sợ Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới phổ thông. - Ca, ca thật tốt! Trì Hi Nhi cười ngọt ngào, ở cái thế giới này nàng không còn gì nữa, chỉ còn lại Lục Ly. Cho nên nàng không thèm để ý cái gì, chỉ quan tâm có được ở bên cạnh Lục Ly hay không. Rất nhiều người đã đoán đúng, Ngọc Kình Thiên không chỉ muốn tìm về mặt mũi, còn không nuốt trôi cục tức này. Ở bất kỳ đâu trên Thần Giới, Chí Tôn Thần Giới đều là nhân vật đứng ở đỉnh phong, đừng nói khiêu khích oại chí cường giả này, coi như công khai nghị luận thì rất nhiều người cũng không có lá gan này. Càng là cường giả càng quan tâm thanh danh của mình, người sống vì thể diện, cây sống vì da. Chí cường giả đều có thể diện của đại nhân vật, bình thường nếu ai phun một bãi nước miếng lên gương mặt hắn, bọn hắn sẽ giết cả nhà ngươi. Hiện tại, Lục Ly không chỉ phun một bãi nước miếng, còn xé rách tấm mặt này. Nếu như không giết chết Lục Ly, sợ là đời này Ngọc Kình Thiên không ngẩng đầu lên được. Về sau đối mặt với các Chí Tôn Thần Giới khác, người ta sẽ nhớ tới sự tình Lục Ly giết chết Ngọc Linh Long, sẽ nhớ tới Lục Ly đồ sát trong Bá Vương Thành. Không phải Ngọc Kình Thiên ngươi rất trâu sao? Ngay cả một tên Đại Năng Thần Giới cũng không giết được, ngươi còn mặt mũi nào ra gặp người, còn mặt mũi nào giả lão sói vẫy đuôi. Không chỉ thể diện Ngọc Kình Thiên bị ảnh hưởng, mà còn ảnh hưởng đến lực hiệu triệu của Bá Vương Phủ, ảnh hưởng độ trung thành của các thế lực phụ thuộc Bá Vương Phủ. Đi theo thủ lĩnh như này, bọn hắn đều cảm thấy trên mặt tăm tối, ra ngoài không ngóc đầu lên được. Chính vì vậy Ngọc Kình Thiên mang theo Bàn Vương Lệnh đi thẳng đến Trung Bộ U Yến Chi Địa, hắn không có đi truy tung Lục Ly, mà đi đến một cái tộc đàn rất nổi danh ở U Yến Chi Địa. Du Chuẩn Tộc! Đây là một loại Yêu Tộc, có thể biến thân thành chim cắt ẩn vào giữa không trung, nếu như là cường giả Du Chuẩn Tộc, coi như Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới cũng không thể phát hiện. Tốc độ của bọn hắn nhanh như gió, tốc độ Du Chuẩn Tộc bình thường đã có thể so sánh với Đại Năng Thần Giới, hơn nữa còn có năng lực dò xét nghịch thiên, bộ tộc này là thám báo tốt nhất được U Yến Chi Địa công nhận. Ngọc Kình Thiên mang theo Bàn Vương Lệnh, lại đưa ra cái giá trên trời, Du Chuẩn Tộc rất vui vẻ, lập tức đồng ý trợ giúp Ngọc Kình Thiên tìm kiếm Lục Ly. Tộc trưởng Du Chuẩn Tộc còn rất nể tình, triệu tập mấy vạn tộc nhân Du Chuẩn Tộc tản mát, khắp thế giới tìm kiếm Lục Ly. Ngọc Kình Thiên không đi đâu cả, mà ở lại chỗ Du Chuẩn Tộc, chờ Du Chuẩn Tộc phát hiện hành tung Lục Ly, hắn sẽ bí mật đi qua, nhất cử đánh chết Lục Ly.
Chương 2052 Du Chuẩn Tộc
Đáng tiếc U Yến Chi Địa quá lớn, mặc dù tốc độ Du Chuẩn Tộc nhanh, nhưng muốn lập tức tìm tới Lục Ly độ khó rất cao, sau khi qua hơn nửa tháng, mới có tin tức truyền đến. Thế nhưng tin tức này lại không phải là một tin tức tốt, Tộc Vương Du Chuẩn Tộc tìm tới Ngọc Kình Thiên, nói: - Căn cứ tin tức chính xác, mấy ngày trước Lục Ly vừa mới xuất hiện ở xung quanh Cổ Ma Tử Địa, tộc nhân chúng ta đi vào theo. Nhưng ngươi cũng biết địa hình bên trong phức tạp, nguy cơ trùng trùng, Du Chuẩn Tộc chúng ta không am hiểu cấm chế, vì vậy chỉ có thể xác định hắn ở bên trong Cổ Ma Tử Địa, không cách nào khóa chặt vị trí cụ thể của hắn. - Cổ Ma Tử Địa! Ngọc Kình Thiên cau mày, hắn đã đi vào qua chỗ kia, từng bị vây ở bên trong mấy trăm năm, thế nhưng cũng không phải là không có thu hoạch. Sau khi hắn ra ngoài nghĩ đến cái này đều không muốn tiến vào nữa, không nghĩ tới Lục Ly lại đi vào nơi này. - Ngọc phủ chủ! Tộc Vương Du Chuẩn Tộc đưa ra một cái không gian giới chỉ nói: - Bởi vì chúng ta không cách nào khóa chặt vị trí chính xác của Lục Ly, nên chúng ta chỉ lấy một nửa thần nguyên. - Không cần! Ngọc Kình Thiên giàu có nứt vách, xua tay nói: - Sau này còn nhiều chỗ cần đến Du Chuẩn Tộc, ta cáo từ trước. Nếu như có tin tức của Lục Ly, thỉnh cầu đưa cho ta là được. - Cũng tốt! Tộc Vương Du Chuẩn Tộc thu hồi không gian giới chỉ, suy nghĩ dặn dò một câu: - Ngọc phủ chủ hành sự cẩn thận, ngươi cũng biết Cổ Ma Tử Địa có rất nhiều thần trận, những cái thần trận kia thực lực người càng mạnh phản phệ càng mạnh. Vì truy sát một tên Lục Ly, nếu như xảy ra chuyện gì thì được không bù nổi mất. - Ta biết nặng nhẹ! Ngọc Kình Thiên nhẹ gật đầu, sau đó ánh mắt lộ ra một tia kiên định nói: - Coi như nguy hiểm hơn nữa ta cũng muốn đi một chuyến, nếu không cái mặt mo này của ta về sau còn đi đâu được. Ngọc Kình Thiên hạ quyết tâm, chắp tay với Tộc Vương Du Chuẩn Tộc, nhanh chân đi ra phía ngoài, sau khi lên một chiếc phi loan, liền phá không bay về phía tây bắc. - Ai! Mặc dù Tộc Vương Du Chuẩn Tộc hóa hình làm người, nhưng vẫn giữ lại một chút đặc thù của Yêu Tộc, mặt của hắn hơi nhọn, xấu xí, cái mũi như móc câu, ánh mắt sắc bén. Hắn khẽ thở dài nói: - U Yến Chi Địa yên tĩnh mấy trăm năm, xem ra lại nổi sóng gió rồi. Một tên sát tinh có thể khuấy đảo Thần Giới đến long trời lở đất chạy tới U Yến Chi Địa, quả nhiên xảy ra chuyện lớn. Xác thực lúc này Lục Ly tiến vào Cổ Ma Tử Địa, Cổ Ma Tử Địa ở bên trong Tây Bộ U Yến Chi Địa, diện tích bên này không nhiều lắm, ước chừng lớn bằng một cái Phủ Vực Thần Giới, từ bên ngoài nhìn vào là một mảnh sa mạc, rất dễ tìm thấy. Giờ phút này Lục Ly đang ở trong một mảnh sa mạc, bên cạnh hắn là Lung đạo nhân và Trì Hi Nhi, Tiểu Bạch thì đứng ở trên vai hắn. Căn cứ lời Lung đạo nhân nói, bên ngoài Cổ Ma Tử Địa không phải quá nguy hiểm, chỉ là có rất nhiều huyễn trận, dễ dàng mất phương hướng, cho nên Lục Ly mới thả mọi người và Tiểu Bạch ra. - Nóng quá! Trên trán Trì Hi Nhi ướt đẫm mồ hôi, nàng đã đạt tới Đại Năng Thần Giới, nhưng sau khi đi vào vẫn mồ hôi như nước, có thể thấy được nhiệt độ của nơi này cao như nào. Lung đạo nhân càng không chịu nổi, mồ hôi rơi như mưa, hắn lau môi khô khốc nói: - Bên ngoài có chút nóng, nghe nói thời kỳ thượng cổ, Cổ Ma Tử Địa là nơi Yêu Tộc Đại Đế và Nhân Tộc Đại Đế khai chiến, Yêu Tộc Đại Đế có một kiện Hồng Linh Thiên Bảo hỏa hệ. Kết quả bị Nhân Tộc Đại Đế đánh nát, hỏa diễm bản nguyên bên trong Hồng Linh Thiên Bảo vẩy xuống, tạo thành mặt đất Cổ Ma Tử Địa! - Cái gì? Mặt mũi Lục Ly tràn đầy kinh ngạc, Cổ Ma Tử Địa lớn như một cái Phủ Vực lại là một kiện bảo vật bị đánh nát, bị hỏa diễm đốt cháy ra? Đến cùng cái Hồng Linh Thiên Bảo này khủng bố đến mức nào. - Đúng rồi! Đột nhiên Lục Ly nhớ tới cái gì, giới chỉ sáng lên lấy ra một cái váy dài bằng tơ tằm màu trắng đưa cho Trì Hi Nhi nói: - Ta nhớ cái Thiên Tằm Y này có công hiệu làm mát, muội luyện hóa thử một chút! Lục Ly cũng là Đại Năng Thần Giới, nhưng nhục thân hắn quá mạnh, chút nhiệt độ ấy đối với hắn không có phản ứng. Trì Hi Nhi tiếp nhận xem xét, yêu thích không nỡ rời tay, vội vàng ngồi xếp bằng luyện hóa ngay tại chỗ. Lục Ly chờ ở bên cạnh, dùng thần niệm thăm dò bốn phía, nếu có bất luận động tĩnh gì hắn sẽ lập tức thu mọi người lại, sau đó vận dụng không gian chi lực trấn áp, hoặc là Phi Độ Hư Không rời đi. Cũng may người bình thường không dám vào đây, đoán chừng người tiến vào trước kia đều ở bên trong. Sau khi qua ba nén hương thời gian, không gian phía xa hơi biến sắc, tiếp theo giữa không trung xuất hiện một tòa miếu đen như mực. - Đây là cái gì? Hai mắt Lục Ly có chút co rụt lại, nhìn chằm chằm vào miếu thờ đột nhiên xuất hiện ở giữa không trung. Cái miếu này giống như xuất hiện từ hư vô, nhưng lại vô cùng chân thực, trên vách tường miếu thờ điêu khắc đồ văn dị thú và một loại uy áp không hiểu, khiến người ta run sợ. Lung đạo nhân nhìn thoáng qua, không có nửa điểm khẩn trương, giải thích nói: - Chủ nhân, không cần kinh ngạc, cái này là hình ảnh rất thường gặp ở Cổ Ma Tử Địa, đây là huyễn tượng. Sau khi tiến vào trong sẽ thường xuyên xuất hiện huyễn tượng kiểu này, thế nhưng những huyễn tượng này đều là tồn tại chân thực, chỉ là mọi người không tìm thấy mà thôi. - Tại sao lại không tìm thấy? Lục Ly không hiểu, trầm ngâm một lát nói: - Chẳng lẽ rất nhiều địa phương bị cấm chế bao phủ, không phá những cấm chế kia ra liền không tìm được những địa phương đó? - Có lẽ là như vậy. Lung đạo nhân gật đầu nói: - Hiện tại chúng ta còn ở xung quanh khu vực bên ngoài, tiến vào bên trong sẽ nhiều cấm chế hơn, còn có rất nhiều thiên nhiên huyễn trận. Nếu như không hiểu phá trận, có lẽ cả đời ở bên trong cũng không thể nào vào được khu vực trung tâm.
Chương 2053 Không chút lưu tình
- Nghe nói cấm chế ở khu vực trung tâm mạnh hơn, khu vực trung tâm mới là tử địa, rất nhiều di tích đều ở bên trong tử địa. Nơi đó không chỉ có thực lực cường đại, mà còn cần hiểu biết phá trận, cũng phải có vận may rất tốt, mới có thể tìm được di tích. - Thần kỳ như vậy? Trong mắt Lục Ly hơi sáng lên, xem ra toà miếu thờ ở nơi xa giữa không trung cũng không phải là miếu thờ bình thường, nếu như có thể tìm được ngôi miếu này, khẳng định sẽ có thu hoạch rất lớn. Sau khi Trì Hi Nhi luyện hóa Thiên Tằm Y xong, quả nhiên thấy dễ chịu rất nhiều, chí ít không chảy mồ hôi nữa. Bản thân Lục Ly không bị ảnh hưởng, chỉ có một mình Lung đạo nhân mồ hôi như mưa. Cũng may sau khi đi về phía trước một canh giờ, nhiệt độ không cao như vừa nãy nữa, rốt cục mấy người Lục Ly cũng gặp một người. Thần niệm Lục Ly rất cường đại, hơn nữa cảm ngộ đạo văn không gian chi lực, đặc biệt mẫn cảm đối với không gian ba động ở xung quanh. Hắn đứng từ xa dò xét vào trong ngọn núi nhỏ phía trước, một tên võ giả ẩn núp bên trong lưu sa, lúc đầu Lục Ly không có ý giết người, nhưng sau khi bọn hắn tới gần, đột nhiên tiểu sơn nổ tung, tiếp theo tên võ giả kia bay vụt tới. - Để lại không gian giới chỉ, ta tha cho các ngươi một mạng. Toàn thân võ giả kia bao phủ trong chiến giáp màu đen, không nhìn thấy mặt, chỉ còn lại một đôi mắt u ám. Thực lực người này không tệ lắm, là Đại Năng Thần Giới, hơn nữa còn là Đại Năng Thần Giới rất cường đại. Lục Ly không thay đổi sắc mặt, Lung đạo nhân biết chiến lực của Lục Ly nên không có nửa điểm lo lắng, Trì Hi Nhi thì lại có chút kích động thấp giọng nói với Lục Ly: - Ca, ta đi thử xem. - Không được! Lục Ly lắc đầu thấp giọng nói: - Chiến lực người này không tệ, ngươi không phải là đối thủ của hắn, có lẽ hắn đã trở thành Đại Năng Thần Giới hơn ngàn năm. - A! Trì Hi Nhi uốn ba tất lưỡi nói: - Vậy ca đuổi hắn đi đi. Mặc dù hai người nói chuyện rất nhỏ giọng, nhưng đối diện là Đại Năng Thần Giới, hai người nói nhỏ hơn chút nữa hắn cũng có thể nghe được. Ánh mắt người kia trở nên lạnh lùng hơn mấy phần, mặc dù Lục Ly và Trì Hi Nhi đều là Đại Năng Thần Giới, nhưng hắn lại chướng mắt. Bởi vì sinh mệnh khí tức Lục Ly và Trì Hi Nhi đều rất trẻ trung, mặc dù đã đột phá Đại Năng Thần Giới, nhưng khẳng định chưa đột phá được nhiều năm. Dưới cái nhìn của hắn, Lục Ly và Trì Hi Nhi hẳn là con em đại gia tộc, lúc này mới đột phá nhanh như vậy. Nhưng căn cơ bất ổn, khẳng định chiến lực thấp kém đến đáng thương, hắn không có vừa ra đã giết người, mà chỉ muốn cướp tiền, không muốn đắc tội gia tộc phía sau Lục Ly và Trì Hi Nhi. Nghe thấy Lục Ly và Trì Hi Nhi đối thoại, người kia có chút khó chịu, nghe khẩu khí của Lục Ly dường như đưa tay có thể trấn áp hắn. - Hưu! Hắn quyết định cho Lục Ly nếm một chút mùi đau khổ ăn, thân thể hắn như lợi kiếm chui vào lòng đất, một khắc sau đã xuất hiện ở dưới chân Lục Ly, lợi kiếm trong tay xoay tròn đâm về phía Lục Ly. - Ha ha! Lục Ly không có nửa điểm khẩn trương, đối với hắn mà nói hiện tại Đại Năng Thần Giới hoàn toàn không có áp lực. Hắn dùng một tay kéo Trì Hi Nhi hơi di chuyển sang bên cạnh, sau đó nhẹ nhàng phẩy tay, một cỗ lực lượng vô hình trấn áp mà ra, cái đầu người kia vừa mới từ dưới mặt đất chui ra đã không động được. Trì Hi Nhi, Lung đạo nhân và Tiểu Bạch cũng bị trấn áp, bản thân Lục Ly thì không có nửa điểm vấn đề. Đùi hắn nâng lên thật cao, nặng nề nện xuống cái đầu vừa mới xuất hiện kia, trực tiếp giẫm người này xuống dưới mặt đất, giọng nói của hắn cũng trở nên lạnh lùng: - Cút, nếu để ta nhìn thấy ngươi lần nữa, sẽ không lưu tình. Không gian chi lực biến mất, tất cả mọi người có thể động. Trong mắt võ giả kia toàn là vẻ hoảng sợ, không dám dừng lại, nhanh chóng tháo chạy bên trong Lưu Sa, rất nhanh đã biến mất ở phương xa. - Khanh khách! Trì Hi Nhi dùng thần niệm dò xét đến, thấy bên trong mắt người kia toàn là vẻ không dám tin và hoảng sợ, thì phát ra tiếng cười như chuông bạc. Lung đạo nhân hơi xúc động nhìn qua Lục Ly, lúc này mới bao nhiêu năm chứ? Vậy mà Lục Ly đã có thể nhẹ nhàng trấn áp Đại Năng Thần Giới. Hắn lăn lộn ở Ma Giới mấy ngàn năm, nếu như không phải do Lục Ly, đoán chừng giờ phút này chiến lực hắn cũng chỉ ngang với Thần Linh phổ thông. - Đi thôi! Lục Ly cũng không có để ở trong lòng, hắn vung tay lên, Tiểu Bạch từ trên bả vai hắn bay ra, khoan khoái chạy như bay ở phía trước. Tiểu Bạch rất nghe lời, cũng không có chạy quá xa. Khắp nơi ở đây đều là sa mạc, hoàn toàn không có đường, cho nên Lục Ly chỉ nhằm đúng một hướng tây bắc chạy như điên. Tiếp tục đi về phía trước ba canh giờ, rốt cục đám người Lục Ly cũng gặp cái cấm chế thứ nhất. Nguyên nhân khiến Lục Ly phát hiện là nơi xa có một mảnh ốc đảo, còn có một cái đầm nước nhỏ. Di chuyển ở bên trong sa mạc lâu như vậy, đương nhiên đám người Lục Ly sẽ không bỏ lỡ địa phương nghỉ ngơi tốt như vậy. Chờ bọn hắn đi đến ốc đảo, lại phát hiện xảy ra vấn đề, lúc bước vào ốc đảo, cảnh sắc bốn phía lập tức biến đổi. Biến thành tối tăm mờ mịt, thứ lọt vào trong tầm mắt toàn là cát vàng, ở đây thần niệm bị hạn chế, tầm nhìn không đến trăm mét, bên trong cuồng phong rất mạnh, coi như Lục Ly cũng khó đứng vững. - Huyễn trận! Cũng may Lục Ly một mực nắm tay Trì Hi Nhi, cho nên Trì Hi Nhi không bị cuồng phong thổi đi. Thực lực Lung đạo nhân yếu hơn lập tức bị cuồng phong quét đi, Tiểu Bạch rất thông minh dùng móng vuốt nhỏ bắt bám vào cổ áo Lục Ly. - Ông! Trước tiên Lục Ly lấy ra Thiên Tà Châu, muốn thu Trì Hi Nhi Tiểu Bạch đi vào, kết quả không gian nơi này bị áp chế, Thiên Tà Châu không dùng được. - Hi Nhi bất kể như nào cũng không được buông tay, Tiểu Bạch chui vào trong tay áo của ta đi. Lục Ly trầm giọng nói, Trì Hi Nhi vội vàng duỗi hai tay ra bám chặt lấy cánh tay Lục Ly. Tiểu Bạch thì chui vào trong tay áo Lục Ly, như vậy cuồng phong sẽ không thổi đi nó được.
Chương 2054 Chủ nhân thần uy
- Cũng không biết Lung đạo nhân bị thổi đi nơi nào? Lục Ly nhíu nhíu mày, hắn chậm rãi di động, thần niệm liếc nhìn bốn phía, dò xét cái huyễn trận kỳ dị này. Cuồng phong càng lúc càng lớn, bước chân Lục Ly cũng càng ngày càng phiêu, hắn đi về phía trước khoảng một nén hương thời gian, phát hiện cảnh sắc chung quanh vẫn không có bất kỳ thay đổi nào, lông mày hơi nhíu lại. - Cái huyễn trận này rất cao cấp, hơn nữa hoàn toàn khác biệt với những huyễn trận nhìn thấ trước kia. Cảm thụ được cuồng phong càng ngày càng mãnh liệt, Lục Ly truyền âm cho Huyết Linh Nhi một câu. Bên trong Thiên Tà Châu thò ra một cái xúc tu, đâm vào lòng đất. Lục Ly cũng tự mình dụng tâm đi cảm giác tình huống xung quanh, tìm kiếm trận nhãn trận văn huyễn trận. - Chủ nhân, phía dưới không có trận văn. Một lát sau, Huyết Linh Nhi truyền âm tới nói: - Trận văn cái huyễn trận này không bố trí dưới lòng đất, xem ra đây là một cái sinh trận. - Ta biết trận văn ở đâu. Lục Ly truyền âm đi qua nói: - Những hạt cát đầy trời này là từng cái trận thạch, hạt cát tổ hợp với nhau thành trận văn phức tạp. Cái này chính xác là sinh trận, hơn nữa còn là sinh trận vô cùng cao cấp, vô số trận thạch, nếu như dùng thủ đoạn bình thường phá trận sẽ có chút khó khăn. - Chủ nhân có biện pháp không? Huyết Linh Nhi hỏi thăm. - Có! Lục Ly rất tự tin truyền âm nói: - Cái trận pháp này rất huyền diệu, biến những hạt cát bên trong coi như trận thạch, hạt cát bay đầy trời tự động tổ hợp thành huyễn trận kỳ diệu. Hơn nữa theo thời gian chuyển dời, tốc độ bay của hạt cát cũng càng lúc càng nhanh, đại trận sẽ biến đổi, cuối cùng huyễn trận biến thành sát trận. - Thế nhưng ta không định lập tức phá trận! Hai mắt Lục Ly mở ra, truyền âm cho Huyết Linh Nhi nói: - Trong cái trận pháp này ẩn chứa rất nhiều thiên địa pháp tắc chí lý. Nói cách khác cái trận pháp này từ thiên địa pháp tắc chuyển biến mà thành, ta muốn quan sát một chút, có lẽ về sau sẽ có trợ giúp rất lớn đối với việc ta tu luyện. Trước kia Lục Ly nghe nói một câu, nói trận pháp từ thiên địa pháp tắc chuyển hóa mà thành. Nếu như nghiên cứu sâu về trận pháp, chắc chắn chiến lực tự thân sẽ không quá kém. Lục Ly vẫn cho rằng câu nói này chỉ là lời nói đùa, nhưng hôm nay nhìn thấy cái huyễn trận này hắn mới biết, câu nói này là thật. Chí ít thiên địa pháp tắc bên trong trận pháp này rất rõ ràng, nếu như có thể tìm hiểu trận pháp này, có lẽ sẽ có thể lĩnh hội một loại chân ý thiên địa pháp tắc. - Hi Nhi nắm chắc ta, đừng sợ! Lục Ly ngồi xếp bằng, nhắm mắt lại dùng tâm đi cảm ngộ dao động ở bốn phía. Trì Hi Nhi vội vàng ngồi xếp bằng theo, hai tay gắt gao nắm lấy Lục Ly. Gió càng lúc càng lớn, rất nhanh Lục Ly và Trì Hi Nhi đã bị thổi lên, hai người bay tới bay lui ở giữa không trung, tựa như hai hạt cát khổng lồ. Trì Hi Nhi không chỉ không có bất kỳ sợ hãi gì, ngược lại vô cùng hưng phấn, có Lục Ly ở bên cạnh, nàng có một loại an lòng không hiểu. Đừng nói chỉ là tung bay ở trên không trung, coi như lướt xuống địa ngục cũng không quan trọng. Lục Ly có nắm chắc phá trận là bởi vì hắn có thể mượn nhờ không gian chi lực cường đại, chỉ cần hắn vận dụng không gian chi lực trấn áp, trấn áp những hạt cát này, tự nhiên đại trận sẽ không thể vận chuyển, đến lúc đó Lục Ly muốn cải biến trận văn như nào cũng quá đơn giản. Trận văn thay đổi, chẳng khác nào đại trận bị phá vỡ. Thân thể hắn bị cuồng phong thổi đến ở giữa không trung xoay tròn trôi nổi, Trì Hi Nhi cùng bay đi theo, Lục Ly không để ý đến dùng tâm đi cảm giác tất cả xung quanh, lĩnh hội thiên địa pháp tắc ẩn chứa trong trận pháp. Mặc dù bây giờ tìm hiểu một vài thứ, không nhất định hữu dụng, nhưng đã là thiên địa chí lý, chắc chắn về sau sẽ có trợ giúp. Thời gian trôi qua từng chút từng chút, càng ngày cuồng phong càng mạnh, Lục Ly và Trì Hi Nhi bắt đầu lăn lộn ở giữa không trung. Trì Hi Nhi có chút khẩn trương, bởi vì lực lượng cuồng phong càng lúc càng lớn, nàng sợ không cẩn thận sẽ bị thổi đi, đến lúc đó sẽ tách ra khỏi Lục Ly. Lục Ly nhắm mắt, nhưng hắn vẫn duỗi một tay ra nắm chắc tay Trì Hi Nhi. Tay của hắn tựa như kìm sắt, mặc dù Trì Hi Nhi cảm giác hơi có chút đau nhức, nhưng không hiểu sao an tâm hơn rất nhiều. Lúc này Lục Ly cũng biết không thể tiếp tục nữa, cái huyễn trận này đã bắt đầu chuyển thành sát trận. Nếu như còn không phá trận, Trì Hi Nhi sẽ gặp nguy hiểm, đoán chừng Lung đạo nhân cũng sẽ chết ở bên trong. Hắn ổn định lại tâm thần, trong mơ hồ hắn đã cảm giác được một chút gì đó, nhưng không có thời gian nghĩ thêm nữa. Đột nhiên hắn dùng một tay phất về phía trước, một đạo lực lượng vô hình trấn áp xuống, thoáng cái trấn áp không gian trong phương viên vài dặm, đột nhiên những hạt cát kia dừng ở giữa không trung. Con mắt Lục Ly mở ra, ánh mắt như điện quét tới bốn phía, rất nhanh ánh mắt hắn sáng lên, cánh tay nhanh như thiểm điện đánh ra vô số đạo thần lực. - Phanh phanh phanh! Một vài hạt cát vỡ vụn, Lục Ly chỉ hủy đi mấy ngàn hạt cát, vậy mà giống như lửa cháy lan ra đồng cỏ, vô số hạt cát nổ tung theo, bầu trời tràn ngập bụi đất, thân thể Lục Ly và Trì Hi Nhi hạ xuống. - Hưu! Nơi xa truyền đến một đạo âm thanh phá vỡ, thanh âm ngạc nhiên của Lung đạo nhân truyền đến: - Chủ nhân phá huyễn trận! Chủ nhân thần uy. - Ra ngoài đi, đi theo ta. Lục Ly lạnh nhạt nhìn lướt qua, phát hiện toàn thân Lung đạo nhân toàn là máu, hắn âm thầm gật đầu thời cơ phá trận không sai, trễ thêm một chút nữa Lung đạo nhân sẽ phải chết. Thân thể hắn bay về một cái phương hướng, Lung đạo nhân theo sát phía sau. Chỉ bay khoảng nửa nén hương thời gian, một đạo bạch quang hiện lên, Lục Ly Trì Hi Nhi và Lung đạo nhân đã vọt ra. - Ốc đảo! Trì Hi Nhi ngạc nhiên kêu lên, nhìn thấy cái đầm nước kia càng không kìm được vui mừng, bản năng muốn phóng đến đầm nước. Thế nhưng nhớ tới Lục Ly và Lung đạo nhân ở đây, có chút ngượng ngùng ngừng lại.
Chương 2056: Chủ nhân thần uy Nhóm dịch: Tiên Huyễn Phụ trách: Vô Tà Team Lục Ly dùng thần niệm quan sát bốn phía, sau khi xác định bên trong cái ốc đảo này không có ai, hắn khẽ vuốt cằm, sờ lên khuôn mặt vô cùng bẩn của Trì Hi Nhi nói: - Muốn tắm rửa? Trì Hi Nhi ngượng ngùng nhẹ gật đầu, cụp mí mắt xuống, mặc dù bẩn thỉu, nhưng mỹ nhân xấu hổ vẫn rất động lòng người. - Chờ một chút, ta giúp muội bố trí một cái cấm chế. Lục Ly cưng chiều sờ lên đầu Trì Hi Nhi, thân thể bay đi, trận thạch trong tay bay loạn, rất nhanh đã bố trí một cái cấm chế đơn giản. - Ông! Lục Ly thu Lung đạo nhân vào trong Thiên Tà Châu, sau đó mỉm cười nói: - Muội vào trong cấm chế đi, ca ở bên ngoài hộ pháp giúp muội. - Cảm ơn ca! Trì Hi Nhi cười ngọt ngào, xông vào trong cấm chế, Lục Ly đánh ra một đạo thần lực, một cái vòng bảo hộ màu trắng xuất hiện, bao phủ Trì Hi Nhi và một nửa đầm nước đi vào. - Hí hí! Tiểu Bạch từ ống tay áo Lục Ly chui ra ngoài, chạy đến nửa đầm nước còn lại, vui sướng tắm rửa. Lục Ly hơi suy nghĩ thân thể cũng bay đi, cứ như vậy mặc áo bào xông vào trong đầm nước. Tùy ý tắm rửa một phen, áo bào trên người Lục Ly vỡ vụn, tiếp theo một cái áo bào khác xuất hiện, nhanh chóng mặc vào, thân thể Lục Ly bay vụt lên, xếp bằng ở trên đồng cỏ nghỉ ngơi. - Ầm ầm! Mặc dù cấm chế ngăn cách ánh mắt và thần niệm dò xét, nhưng không có ngăn cách âm thanh, bên này đầm nước truyền đến tiếng nước ào ào, rõ ràng là Trì Hi Nhi đang tắm. Trong đầu Lục Ly tự động hiện lên cảnh tượng mỹ nhân đi tắm, nhưng nội tâm hắn không có quá nhiều ham muốn, ngược lại nhiều hơn chính là nhu tình. Hắn thật sự coi Trì Hi Nhi như muội muội, cũng không có nửa điểm tình yêu nam nữ. Trì Hi Nhi có rất nhiều phẩm chất tốt đẹp trên thế giới này, giống như là một khối tịnh thổ tinh khiết, có thể khiến người khác không tự chủ được muốn che chở và yêu thích. Qua qua ba nén hương thời gian, Trì Hi Nhi mới đi ra, vừa mới tắm rửa qua, làn da phấn hồng, mái tóc vẫn ướt, nàng mặc một cái váy dài trắng noãn, khiến nàng vừa thánh khiết lại vũ mị, rất động lòng người. Trì Hi Nhi có một ít ngượng ngùng của thiếu nữ, đi đến bên cạnh Lục Ly ngồi xuống, xấu hổ kêu một tiếng: - Ca! - Ừ! Lục Ly mỉm cười, nói: - Ở đây nghỉ ngơi một chút đi, đoán chừng tiếp theo sẽ không có quá nhiều thời gian nghỉ ngơi, muội hảo hảo ngủ một giấc. - Vâng! Trì Hi Nhi khôn khéo gật đầu, sau đó chủ động tựa vào trên vai Lục Ly nhắm mắt lại. Lục Ly nghĩ nghĩ đưa tay ôm bả vai Trì Hi Nhi. Ngửi mùi thơm nhàn nhạt trên thân Trì Hi Nhi tản ra, nội tâm Lục Ly một mảnh bình an, ánh mắt ngước nhìn bầu trời. Giờ phút này đã là hoàng hôn, chân trời nơi xa chiếu rọi lên một mảnh đỏ hồng, đẹp không sao tả xiết. Rất nhanh Trì Hi Nhi đã ngủ thiếp đi, Lục Ly nghĩ nghĩ, đặt thân thể nàng xuống, để nàng nằm thẳng trên đồng cỏ. Gối đầu nàng lên đùi của hắn, như này ngủ sẽ dễ chịu hơn một chút. Sắc trời dần dần tối lại, màn đêm nuốt Lục Ly Trì Hi Nhi và Tiểu Bạch nằm ở bên cạnh vào. Tối nay không có một chút ánh sáng, vô cùng đen tối, trên đỉnh đầu mây đen dày đặc, giống như lúc nào cũng có thể có mưa rào tầm tã rơi xuống. Lục Ly không bế quan, cũng không ngủ, cứ an tĩnh ngồi xếp bằng như vậy, trong đầu hắn suy tính con đường tương lai của mình, suy tính các loại khả năng. Càng suy nghĩ, hắn càng cảm giác mệt mỏi. Coi như hắn trở thành Chí Tôn Thần Giới, muốn giết trở lại Thần Giới sợ là cũng không được, Cửu Đại Thần Vương đều là tồn tại siêu việt Chí Tôn Thần Giới phổ thông. Vì cái gì Cửu Đại Thần Vương không mang theo đại quân đánh tới Thần Giới, rất rõ ràng, bởi vì tứ đại thế lực siêu thần mạnh đến mức đáng sợ. Mặc dù hắn ở Thần Giới đối kháng với một trong tứ đại thế lực siêu thần là Thần Tượng Tông, nhưng Thần Tượng Tông chỉ triển lộ một góc của băng sơn. Một khi triển lộ ra toàn bộ thực lực, sẽ giống như một tòa núi cao không cách nào vượt qua, không cách nào ngăn cản, không cách nào chống lại! Một người chiến đấu, rất cô độc, rất mệt mỏi. Chớ nói chi là một người muốn đối kháng cùng toàn bộ Thần Giới, như thế càng khó hơn so với lên trời, lúc này sâu trong linh hồn Lục Ly hiện lên một loại cảm giác vô cùng mệt mỏi. Ngồi bất động một đêm, bầu trời phía đông đã tảng sáng. Một tia sáng xé rách toàn bộ đêm tối, khiến đôi mắt Lục Ly đột nhiên sáng rực rỡ. Lúc này Trì Hi Nhi cũng tỉnh lại, nàng ngáp một cái ngồi dậy, sau đó để lộ ra nụ cười tuyệt mỹ. Nhìn thấy ánh sáng tinh mơ phía xa, nhìn thấy nụ cười tuyệt mỹ của Trì Hi Nhi, cảm giác mệt mỏi trong nội tâm Lục Ly lập tức bị quét sạch sành sanh. Nhân sinh vẫn còn rất nhiều điều tốt đẹp, vì bảo vệ những thứ tốt đẹp này, Lục Ly nói với mình không thể lười biếng, phải từng bước một tiến lên, thẳng đến khi đi đến điểm cuối cùng, thẳng đến khi đạp lên đỉnh Thần Giới! Sau khi tỉnh lại, tiếp tục tiến lên, lần này chỉ đi về phía trước một canh giờ, đã gặp phải cấm chế, hơn nữa cấm chế này có thể nhìn thấy từ xa. Ngoài trăm dặm xuất hiện một dòng sông, bên trong dòng sông này không phải là nước, mà là hạt cát. Bên kia lưu sa đang chầm chậm lưu động, nhìn qua cũng cảm giác được một loại nguy hiểm không hiểu, hết lần này tới lần khác đầu lưu sa hà này lại không nhìn thấy phần cuối, giống như một cái rãnh trời ngăn ở phía trước. - Đi vòng qua được không. Lục Ly nhíu mày hỏi thăm một tiếng, Lung đạo nhân lại cười khổ lắc đầu nói: - Không vòng qua được, đầu Lưu Sa Hà này rất nổi danh ở Cổ Ma Tử Địa, gặp phải Lưu Sa Hà, căn bản không vòng qua được, chỉ có thể phá hoặc cưỡng ép vượt qua. - Ồ! Lục Ly hứng thú nhìn dòng sông lưu chuyển phía xa vài lần, hỏi: - Cái Lưu Sa Hà này rất nguy hiểm sao? - Đương nhiên! Lung đạo nhân gật đầu nói: - Dòng sông này có thể thôn phệ võ giả, nghe nói Thần Linh gặp phải Lưu Sa Hà chỉ có thể quay đầu, tuyệt đối không qua được. Nếu như cưỡng ép xuyên qua sẽ bị Lưu Sa Hà thôn phệ đi vào, bị vây khốn cả đời, thậm chí chết ở bên trong.
Chương 2055 Chủ nhân thần uy
Lục Ly dùng thần niệm quan sát bốn phía, sau khi xác định bên trong cái ốc đảo này không có ai, hắn khẽ vuốt cằm, sờ lên khuôn mặt vô cùng bẩn của Trì Hi Nhi nói: - Muốn tắm rửa? Trì Hi Nhi ngượng ngùng nhẹ gật đầu, cụp mí mắt xuống, mặc dù bẩn thỉu, nhưng mỹ nhân xấu hổ vẫn rất động lòng người. - Chờ một chút, ta giúp muội bố trí một cái cấm chế. Lục Ly cưng chiều sờ lên đầu Trì Hi Nhi, thân thể bay đi, trận thạch trong tay bay loạn, rất nhanh đã bố trí một cái cấm chế đơn giản. - Ông! Lục Ly thu Lung đạo nhân vào trong Thiên Tà Châu, sau đó mỉm cười nói: - Muội vào trong cấm chế đi, ca ở bên ngoài hộ pháp giúp muội. - Cảm ơn ca! Trì Hi Nhi cười ngọt ngào, xông vào trong cấm chế, Lục Ly đánh ra một đạo thần lực, một cái vòng bảo hộ màu trắng xuất hiện, bao phủ Trì Hi Nhi và một nửa đầm nước đi vào. - Hí hí! Tiểu Bạch từ ống tay áo Lục Ly chui ra ngoài, chạy đến nửa đầm nước còn lại, vui sướng tắm rửa. Lục Ly hơi suy nghĩ thân thể cũng bay đi, cứ như vậy mặc áo bào xông vào trong đầm nước. Tùy ý tắm rửa một phen, áo bào trên người Lục Ly vỡ vụn, tiếp theo một cái áo bào khác xuất hiện, nhanh chóng mặc vào, thân thể Lục Ly bay vụt lên, xếp bằng ở trên đồng cỏ nghỉ ngơi. - Ầm ầm! Mặc dù cấm chế ngăn cách ánh mắt và thần niệm dò xét, nhưng không có ngăn cách âm thanh, bên này đầm nước truyền đến tiếng nước ào ào, rõ ràng là Trì Hi Nhi đang tắm. Trong đầu Lục Ly tự động hiện lên cảnh tượng mỹ nhân đi tắm, nhưng nội tâm hắn không có quá nhiều ham muốn, ngược lại nhiều hơn chính là nhu tình. Hắn thật sự coi Trì Hi Nhi như muội muội, cũng không có nửa điểm tình yêu nam nữ. Trì Hi Nhi có rất nhiều phẩm chất tốt đẹp trên thế giới này, giống như là một khối tịnh thổ tinh khiết, có thể khiến người khác không tự chủ được muốn che chở và yêu thích. Qua qua ba nén hương thời gian, Trì Hi Nhi mới đi ra, vừa mới tắm rửa qua, làn da phấn hồng, mái tóc vẫn ướt, nàng mặc một cái váy dài trắng noãn, khiến nàng vừa thánh khiết lại vũ mị, rất động lòng người. Trì Hi Nhi có một ít ngượng ngùng của thiếu nữ, đi đến bên cạnh Lục Ly ngồi xuống, xấu hổ kêu một tiếng: - Ca! - Ừ! Lục Ly mỉm cười, nói: - Ở đây nghỉ ngơi một chút đi, đoán chừng tiếp theo sẽ không có quá nhiều thời gian nghỉ ngơi, muội hảo hảo ngủ một giấc. - Vâng! Trì Hi Nhi khôn khéo gật đầu, sau đó chủ động tựa vào trên vai Lục Ly nhắm mắt lại. Lục Ly nghĩ nghĩ đưa tay ôm bả vai Trì Hi Nhi. Ngửi mùi thơm nhàn nhạt trên thân Trì Hi Nhi tản ra, nội tâm Lục Ly một mảnh bình an, ánh mắt ngước nhìn bầu trời. Giờ phút này đã là hoàng hôn, chân trời nơi xa chiếu rọi lên một mảnh đỏ hồng, đẹp không sao tả xiết. Rất nhanh Trì Hi Nhi đã ngủ thiếp đi, Lục Ly nghĩ nghĩ, đặt thân thể nàng xuống, để nàng nằm thẳng trên đồng cỏ. Gối đầu nàng lên đùi của hắn, như này ngủ sẽ dễ chịu hơn một chút. Sắc trời dần dần tối lại, màn đêm nuốt Lục Ly Trì Hi Nhi và Tiểu Bạch nằm ở bên cạnh vào. Tối nay không có một chút ánh sáng, vô cùng đen tối, trên đỉnh đầu mây đen dày đặc, giống như lúc nào cũng có thể có mưa rào tầm tã rơi xuống. Lục Ly không bế quan, cũng không ngủ, cứ an tĩnh ngồi xếp bằng như vậy, trong đầu hắn suy tính con đường tương lai của mình, suy tính các loại khả năng. Càng suy nghĩ, hắn càng cảm giác mệt mỏi. Coi như hắn trở thành Chí Tôn Thần Giới, muốn giết trở lại Thần Giới sợ là cũng không được, Cửu Đại Thần Vương đều là tồn tại siêu việt Chí Tôn Thần Giới phổ thông. Vì cái gì Cửu Đại Thần Vương không mang theo đại quân đánh tới Thần Giới, rất rõ ràng, bởi vì tứ đại thế lực siêu thần mạnh đến mức đáng sợ. Mặc dù hắn ở Thần Giới đối kháng với một trong tứ đại thế lực siêu thần là Thần Tượng Tông, nhưng Thần Tượng Tông chỉ triển lộ một góc của băng sơn. Một khi triển lộ ra toàn bộ thực lực, sẽ giống như một tòa núi cao không cách nào vượt qua, không cách nào ngăn cản, không cách nào chống lại! Một người chiến đấu, rất cô độc, rất mệt mỏi. Chớ nói chi là một người muốn đối kháng cùng toàn bộ Thần Giới, như thế càng khó hơn so với lên trời, lúc này sâu trong linh hồn Lục Ly hiện lên một loại cảm giác vô cùng mệt mỏi. Ngồi bất động một đêm, bầu trời phía đông đã tảng sáng. Một tia sáng xé rách toàn bộ đêm tối, khiến đôi mắt Lục Ly đột nhiên sáng rực rỡ. Lúc này Trì Hi Nhi cũng tỉnh lại, nàng ngáp một cái ngồi dậy, sau đó để lộ ra nụ cười tuyệt mỹ. Nhìn thấy ánh sáng tinh mơ phía xa, nhìn thấy nụ cười tuyệt mỹ của Trì Hi Nhi, cảm giác mệt mỏi trong nội tâm Lục Ly lập tức bị quét sạch sành sanh. Nhân sinh vẫn còn rất nhiều điều tốt đẹp, vì bảo vệ những thứ tốt đẹp này, Lục Ly nói với mình không thể lười biếng, phải từng bước một tiến lên, thẳng đến khi đi đến điểm cuối cùng, thẳng đến khi đạp lên đỉnh Thần Giới! Sau khi tỉnh lại, tiếp tục tiến lên, lần này chỉ đi về phía trước một canh giờ, đã gặp phải cấm chế, hơn nữa cấm chế này có thể nhìn thấy từ xa. Ngoài trăm dặm xuất hiện một dòng sông, bên trong dòng sông này không phải là nước, mà là hạt cát. Bên kia lưu sa đang chầm chậm lưu động, nhìn qua cũng cảm giác được một loại nguy hiểm không hiểu, hết lần này tới lần khác đầu lưu sa hà này lại không nhìn thấy phần cuối, giống như một cái rãnh trời ngăn ở phía trước. - Đi vòng qua được không. Lục Ly nhíu mày hỏi thăm một tiếng, Lung đạo nhân lại cười khổ lắc đầu nói: - Không vòng qua được, đầu Lưu Sa Hà này rất nổi danh ở Cổ Ma Tử Địa, gặp phải Lưu Sa Hà, căn bản không vòng qua được, chỉ có thể phá hoặc cưỡng ép vượt qua. - Ồ! Lục Ly hứng thú nhìn dòng sông lưu chuyển phía xa vài lần, hỏi: - Cái Lưu Sa Hà này rất nguy hiểm sao? - Đương nhiên! Lung đạo nhân gật đầu nói: - Dòng sông này có thể thôn phệ võ giả, nghe nói Thần Linh gặp phải Lưu Sa Hà chỉ có thể quay đầu, tuyệt đối không qua được. Nếu như cưỡng ép xuyên qua sẽ bị Lưu Sa Hà thôn phệ đi vào, bị vây khốn cả đời, thậm chí chết ở bên trong.