-
Chương 1816-1820
Chương 1816 Chết tâm này đi
Nhưng tiến vào đấu bán kết, Thần Tượng Tông sẽ có trọng thưởng, hơn nữa sẽ được các thế lực lớn theo đuổi, xem như thanh danh phất lên ở Thần Giới. Lục huynh không cần miễn cưỡng, tận lực là được. Ngươi muốn gặp Lục Linh, về sau vẫn sẽ có cơ hội. - Ta biết rồi! Lục Ly cắn răng hạ quyết định, ngày mai phải tham gia Vạn Tượng Đấu Pháp, dùng toàn lực tiến vào đấu bán kết. Dù sao, mặt ngoài hắn vẫn là tôi tớ của Thiên Huyễn Hàn, hết thảy đều do Thiên Huyễn Hàn gánh vác. Đấu vòng loại, cho dù có trưởng lão Thần Tượng Tông quan sát, nhưng nhiều người đấu như vậy, chỉ cần cẩn thận chút có thể sẽ không bị chú ý quá. Chỉ cần tiến vào đấu bán kết, vậy hắn không cần làm gì, chỉ cần gặp Lục Linh một lần là được. - Được, đa tạ Thập Nhị huynh, ngày mai ta sẽ tham gia Vạn Tượng Đấu Pháp, thử hết sức xem! Lục Ly chắp tay, đứng dậy rời đi, trở về chuẩn bị đàng hoàng. Lâu Thập Nhị vẫn không thể nhịn được lòng tò mò, dò hỏi: - Lục huynh, Lục Linh rất quan trọng với ngươi sao? Lục Ly nghĩ nghĩ, gật đầu nói: - Nếu nàng là người ta muốn tìm, vậy phi thường quan trọng, quan trọng hơn cả sinh mệnh của ta! - Chúc ngươi may mắn, thành công tiến vào đấu bán kết! Lâu Thập Nhi vỗ bả vai của Lục Ly, mang Lục Ly ra ngoài. Lục Ly không tiến vào đại điện, ở bên ngoài chờ Thiên Huyễn Hàn. Khi ở Đấu Thiên Giới, hắn đã chán ghét loại yến hội này. Giờ đây càng không có tâm tư đi gặp mỹ nhân của Mỹ Nhân Bảng. Xột xoạt! Sau một lát, Thiên Huyễn Hàn đi ra, nhưng cũng bị người nâng tới. Sắc mặt hắn như hỏa thiêu, ánh mắt mê ly, thân thể chớp nhoáng, cước bộ nhuần nhuyễn, rõ ràng đã uống say như chết. - Ta không có say, ta còn có thể uống, kính rượu của Kì tiểu thư, đừng nói là mỹ tửu, cho dù là độc dược ta cũng phải uống. Thiên Huyễn Hàn được đỡ đi, nói thì thào không ngừng. Lục Ly thấy thì liên tục lắc đầu. Tên này nói không chừng đã nhìn trúng mỹ nhân này, khống chế không được mình, bản thân quá chén rồi đi? Đi đến bên người Lục Ly, cước bộ Thiên Huyễn Hàn mềm nhũn, ôm lấy Lục Ly, vẻ mặt mê say nhìn Lục Ly nói; - Kì tiểu thư, nàng thật đẹp quá! Như là trăng sáng trên bầu trời! Chát! Lục Ly quyết đoán đấm vào bụng hắn một quyền, khiến hắn thanh tỉnh trở lại. Thần giáp của Thiên Huyễn Hàn không hiển lộ ra, đau đớn đến cong lưng, giống như một con tôm. - Khụ khụ, kia cái gì? Nhìn thấy Lục Ly ngồi đó, mặt không chút biểu tình, Thiên Huyễn Hàn xấu hổ vuốt tóc, nói: - Ly ca, ta có phải uống nhiều rồi không? Vừa rồi có làm nên chuyện mất mặt gì không? Lục Ly tỏ ra xem thường, nói: - Ngươi mất mặt thế nào ở yến hội ta không biết. Dù sao, sau khi ngươi đi ra đã thật mất mặt. Vừa rồi, ta thiếu chút nữa vứt bỏ ngươi, bởi vì đứng một chỗ với ngươi, ta thật mất mặt… “Khụ khụ!” Thiên Huyễn Hàn sờ sờ mặt, sau đó buồn bực nói: - Ta chỉ là chọc tức Đan tiểu thư thôi! Ở yến hội, nàng chủ động khiêu khích ta, cổ động Kì tiểu thư rót rượu cho ta? Rượu của Lâu Thập Nhị thật lợi hại, ta chỉ uống một vò đã cảm thấy thần chí không rõ. Kì tiểu thư kia tửu lượng thật tốt, uống hết một vò cũng mặt không đổi sắc… - Ngu ngốc, ngươi bị đùa giỡn như khỉ rồi! Lục Ly hết lời để nói, chỉ số tình cảm của Thiên Huyễn Hàn này có vấn đề mà. Thủ đoạn đơn giản vậy cũng không nhìn ra? Kì tiểu thư kia khẳng định đã động tay động chân. Thiên Huyễn Hàn ngu ngốc còn tự động chui vào bẫy của người ta. Nói không chừng là Đan tiểu thư tính kế, là vì khiến Thiên Huyễn Hàn xấu mặt. - Bị đùa giỡn? Thiên Huyễn Hàn đứng lên, đi lại vài vòng, sau đó đôi mắt lạnh lùng, nói: - Thật có thể, Đan tiểu thư và Kì tiểu thư còn trao đổi ánh mắt, giống như thầm thì một trận… - Không được! Thiên Huyễn Hàn oán hận vỗ bàn: - Thù này ta phải trả, vừa rồi khẳng định mất hết mặt mũi. Con bà nó, anh danh một đời của Thiên Huyễn Hàn ta lại bị hủy như vậy. - Ngươi có anh minh cái rắm! Lục Ly bất đắc dĩ thở dài: - Được rồi, đừng nghĩ chuyện đó nữa, sau này có cơ hội giúp ngươi trút giận. Hiện tại nói chuyện Vạn Tượng Đấu Pháp ngày mai đi. - Đấu pháp? Đấu pháp gì? Thiên Huyễn Hàn mơ hồ trừng mắt, sau đó cười khổ nói: - Ly ca, hay là thôi đi, ta hôm nay đủ mất mặt rồi, ngày mai không cần phải đi mất mặt nữa! Tuy ngươi rất lợi hại, nhưng lần này cao thủ nhiều như mây, chút năng lực ấy của chúng vẫn là không đủ. - Ngươi có muốn nổi bật một phen? Lục Ly nhìn chằm chằm Thiên Huyễn Hàn, nói: - Ngươi có muốn danh dương thiên hạ? Có muốn vô số tiểu thư xinh đẹp thích ngươi? Có muốn tiểu thư Mỹ Nhân Bảng kính trọng ngươi? Có muốn áp chế Đan tiểu thư một phen? Có muốn trút giận? Mấy câu của Lục Ly khiến Thiên Huyễn Hàn kích động không thôi, giống như được khích lệ, toàn bộ cảm giác say đều biến mất, hai mắt hắn tỏa sáng: - Muốn, muốn! Ly ca, ta nghe lời ngươi, ngươi nói làm sao đây, ta phải làm sao bây giờ? - Tốt lắm! Lục Ly gật đầu, thấp giọng nói bên tai Thiên Huyễn Hàn. Thiên Huyễn Hàn gật đầu như gà mổ thóc, tỏ vẻ vô cùng tôn sùng Lục Ly. …………. Ngày hôm sau, trời vừa sáng, Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly ra ngoài, tìm Cổ trưởng lão yêu cầu đi Vạn Tượng Đấu Pháp. Cổ trưởng lão rất rõ ràng Thiên Huyễn Hàn là mấy cân mấy lượng, hắn nhìn thấy Lục Ly lặng yêu nháy mắt ra hiệu, biết là chủ ý của Lục Ly. Tuy Cổ trưởng lão không biết Lục Ly vì sao làm như vậy? Nhưng nếu là yêu cầu của Lục Ly, Cổ trưởng lão sẽ không hỏi nhiều, trầm mặc gật đầu để Lý trưởng lão đi an bài. Đan tiểu thư không cần phải nói, đã sớm thỉnh cầu tham gia đấu pháp. Chúng trưởng lão cũng không định ngăn cản. Dù sao Đan tiểu thư có thiên phú luyện khí rất cao, tham gia mấy trận đấu pháp cũng là chuyện tốt với nàng. Lý trưởng lão nhanh chóng đi tìm người của Thần Tượng Tông an bài. Sau nửa canh giờ, thông tri mọi ngươi có thể đến. Long Huyết Sát vốn không có hứng thú quá lớn, lần này bởi vì Thiên Huyễn Hàn ngoài ý muốn vào nội thành, còn đi tham gia Vạn Tượng Đấu Pháp nên mới nổi dậy chút hứng thú, muốn đi xem thử.
Chương 1817 Chết tâm này đi (1/40)
Mấy tưởng lão mang theo Đan tiểu thư, Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly vào trong quảng trường nội thành. Lần đấu pháp này có hơn ngàn người, đại điện bình thường đều chứa không nổi. Thần Tượng Tông nhiều lần đấu pháp đều lựa chọn cử hành trong quảng trường. - Thiên Huyễn Hàn, ngày hôm qua ngươi làm mất mặt Thần Khí Các chúng ta. Đan tiểu thư lặng yên đến gần Thiên Huyễn Hàn, đùa cợt nói. Sắc mặt Thiên Huyễn Hàn khẽ biến, dù sao Long Huyết Sát và chư vị trưởng lão đều ở phía trước. - Ha hả! Nhìn thấy Thiên Huyễn Hàn không nói gì, Đan tiểu thư càng thêm đắc ý, nàng liếc mắt nhìn Lục Ly phía sau, hừ lạnh nói: - Chỉ bằng ngươi cũng dám đi đấu pháp? Các ngươi là chê Thần Khí Các không đủ mặt để các ngươi làm mất sao? Lục Ly trầm mặc không nói, Thiên Huyễn Hàn vốn định phản bác vài câu, Lục Ly ra hiệu Thiên Huyễn Hàn bình tĩnh, nên hắn chỉ có thể xem như không thấy gì. Khi đến quảng trường, Lục Ly nhìn lướt về phía xa, đột nhiên thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì trên quảng trường xuất hiện một tiểu tháp màu đen, rõ ràng chuẩn bị để người ta đi vào luyện khí. Lục Ly lo lắng nhất là hắn phụ trợ Thiên Huyễn Hàn luyện khí bị người phát hiện, vạn nhất hắn vận dụng Thiên Tà Châu hay Huyết Tiên Đằng bị người có tâm để ý, hậu quả không thể tưởng tượng nổi. Dư quang Cổ trưởng lão phát hiện thần sắc của Lục Ly, truyền âm nói: - Lục Ly, ngươi có thủ đoạn gì thì cứ dùng đi, trong luyện khí tháp không ai có thể thăm dò. Đây là quy củ của luyện khí, dù sao mỗi người đều có thủ đoạn độc môn, luyện khí tháp là vì bảo vệ thủ đoạn bí mật của người dự thi, để bọn họ không bị quấy nhiễu. Lục Ly hoàn toàn yên tâm, Cổ trưởng lão suy nghĩ một chút, lại dặn dò: - Nhưng có chuyện ngươi phải nhớ kỹ, chỉ có thể sử dụng thần tài trong luyện khí tháp, nếu ngươi vận dụng thần tài của mình, khẳng định sẽ bị phát hiện, đến lúc sẽ bị phán là gian dối! Lục Ly lặng yên gật đầu, mọi người đi vào trong quảng trường. Bốn phía quảng trường đều là thính phòng, giờ phút này đã có vô số người ngồi kín, liếc mắt tính toán ít nhất có trên vạn người. Lục Ly ẩn mình đứng phía sau Thiên Huyễn Hàn, mặc thanh bào bình thường, thu lại khí tức, khuôn mặt thoạt nhìn hơi khẩn trương, giả vờ thật giống tôi tớ. - Bọn Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ đã đến đây rồi! Hắn lặng yên liếc mắt nhìn, phát hiện Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ, hai người liếc mắt nhìn hắn, lặng yên dùng ánh mắt trao đuổi, cũng không có thần sắc khác thường gì. Trên quảng trường đứng rất nhiều quân sĩ, khí tức cũng không tệ, toàn bộ đều mạnh hơn Phủ Quân, có thể tùy tiện nhìn thấy trên Thần Bảng. Trên thính phòng, cường giả nhiều như mây, phỏng chừng Thần Giới Đại Năng cũng đến không ít. Cấp bậc đại năng như Long Huyết Sát phỏng chừng cũng đến mấy chục người. - Thiên Huyễn Hàn, ngươi số ba trăm bảy mươi! Giang Nhược Đan, ngươi số ba trăm bảy mươi mốt! Có quản sự giao cho Thiên Huyễn Hàn một khối lệnh bài, Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly đi đến một tòa luyện khí tháp. Mặt ngoài Lục Ly biểu hiện thật ẩn mình, thoạt nhìn toàn thân căng thẳng, giống như hoảng sợ khi nhìn thấy toàn người xa lạ. Hắn kỳ thật vẫn luôn âm thầm quan sát, muốn tìm kiếm thân ảnh ngày nhớ đêm mong kia. Đáng tiếc… Nhìn hết vạn người trên quảng trường, Lục Ly cũng không nhìn thấy thân ảnh quen thuộc kia, hắn hơi thất vọng. Đứng ở tháp bảy trăm ba mươi, Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn lẳng lặng chờ đợi. Giang Nhược Đan tỏ vẻ khinh thường nhìn hai người. Ngẫu nhiên sẽ nhìn về Lâu Thập Nhị trên thính phòng, chờ Lâu Thập Nhị đi qua, nàng lập tức tỏ ra không có việc gì, vuốt vuốt tóc. - Đan tiểu thư, ngươi không hy vọng! Nhàn rỗi đến nhàm chán, Lục Ly nhìn thoáng qua Đan tiểu thư, thấp giọng nói: - Lâu công tử chỉ thích nhân thê, rất nhiều tiểu thư danh môn đều theo đuổi hắn, hắn cũng không để ý. Theo lời hắn nói, các ngươi chỉ là cây táo xanh, xinh đẹp, lạnh lẽo, nhìn chứ không thể ăn. Nhân thê mới là táo chín, mọng nước tròn trịa thơm ngon, ngươi vẫn là chết tâm này đi… Phụt! Sắc mặt Đan tiểu thư lập tức đỏ bừng, khẽ ho, cả giận nói: - Ngậm miệng chó của ngươi lại, Lục Ly, ta khi nào nói thích Lâu Thập Nhị rồi? Hắn, chỉ là một tên lưu manh, một tay ăn chơi lỗ mãng, ta chán ghét người như vậy nhất… - Phải không? Lục Ly cười như không cười, ánh mắt nhìn về phía Lâu Thập Nhị, kinh nghi nói: - Hả? Lâu công tử đang nhìn ngươi kìa? Chẳng lẽ hắn đổi khẩu vị rồi? - Hả? Đan tiểu thư chấn động như con thỏ nhỏ, lập tức nhìn lại Lâu Thập Nhị, phát hiện Lâu Thập Nhị đang thấp giọng nói chuyện với một phu nhân bên cạnh. Nàng rất nhanh tỉnh ngộ lại, đằng đằng sát khí hướng đến Lục Ly, muốn nổi giận. - Đừng nổi giận! Lục Ly mỉm cười tủm tỉm nhìn nàng, nói: - Ngươi đừng trêu chọc ta, nếu không ta nói xấu ngươi vài câu với Lâu Thập Nhị, ngươi sẽ hoàn toàn không còn hy vọng. - Ngươi… Đan tiểu thư bị Lục Ly đùa giỡn, đôi mắt xếch mở ra tròn xoe, hào quang không giang giới sáng lên, giống như có thể lấy ra binh khí liều mạng với Lục Ly bất cứ lúc nào. Thiên Huyễn Hàn vừa thấy tình huống không đúng, liếc mắt nhìn xa xa, liên thanh nói: - Đừng náo loạn, người của Thần Tượng Tông đến rồi. Thiên Huyễn Hàn không gạt người, phía bắc quảng trường đi tới một đám người, đều mặc trường bào màu đen của Thần Tượng Tông. Có tuổi rất lớn, có người bề ngoài thoạt nhìn như trung niên, một đám người khí độ phi phàm, rõ ràng là người có địa vị cao. - Sư trưởng lão, Ưng trưởng lão, Xà trưởng lão đều đến đây? - Ba vị này đều là Thần Tượng Tông Sư, không nghĩ đến coi trọng lần Vạn Tượng Đấu Pháp này như vậy! - Chậc chậc, nếu đợi lát nữa chúng ta biểu hiện, được ba vị trưởng lão thu làm đệ tử, chúng ta sẽ thăng chức rất nhanh. - Đừng có nằm mơ, Thần Tượng Tông Sư làm sao có thể tùy ý thu đồ đệ? - Vì sao gọi là Sư trưởng lão, Ưng trưởng lão và Xà trưởng lão vậy? - Đây là danh hiệu của ba người, ba người đều là đệ tử của tông chủ Thần Tượng Tông, là danh hiệu Thần Tượng Tông cho bọn họ lúc trẻ. Trong quảng trường trở nên huyên náo, Lục Ly nhìn ba người vài lần, một bạch lão giả chống trượng, còn có một hắc trung niên mắt sắc như ưng, hơi thở khiếp sợ, vị còn lại khoác hắc bào, cảm giác hơi âm lãnh.
Chương 1818 Không đủ hoàn mỹ (2/40)
- Yên lặng! Sư trưởng lão đập quyền trượng lên mặt đất, trong lòng mọi người hơi chấn động, quảng trường lập tức lặng ngắt như tờ. Sư trưởng lão thăm hỏi mấy đại năng như Long Huyết Sát, rồi nhìn toàn trường, nói: - Vạn Tượng Đấu Pháp mười năm mở ra một lần, từ lúc Thần Tượng Tông sáng lập đến nay, mỗi mười năm đều sẽ tổ chức. Vô số lần Vạn Tượng Đấu Pháp xuất hiện rất nhiều thiên tài luyện khí trẻ tuổi. Những người này về sau đều sẽ thành Thần Tượng, Đại Thần Tượng, Thần Tượng Tông Sư. Bọn họ luyện chế ra vô số thần khí truyền lại đời sau, rất nhiều thần khí nổi danh lừng lẫy trên Thần Binh Bảng đều đến từ bàn tay của bọn họ. Hôm nay, sự kiện này lại mở ra, lần này có thể xuất hiện luyện khí sư thiên tài hay không? Khiến chúng ta mỏi mắt chờ mong, ta tuyên bố… Vạn Tượng Đấu Pháp bắt đầu! Sau khi Sư trưởng lão nói xong, một trưởng lão khác tuyên bố đủ loại quy tắc. Kỳ thật cũng không có quá nhiều hạn định, chỉ là quy định trong ba canh giờ phải luyện chế ra một kiện thần khí hoặc một kiện khí phôi. Thậm chí bố trí một pháp trận kỳ lạ cũng được, cuối cùng giao cho chư vị trưởng lão xem xét. Vạn Tượng Đấu Pháp cuối cùng phải xem thành phẩm, ba hoa mồm mép cũng vô dụng, cuối cùng vẫn phải xem thành phẩm. Chỉ cần ngươi có thể chứng minh phương diện luyện khí nào đó của mình phi thường nghịch thiên, ngươi có thể trổ hết tài năng. Một đám luyện khí sư tiến vào trong luyện khí tháp, người mang tôi tớ giống Thiên Huyễn Hàn cũng không ít. Bởi vì rất nhiều luyện khí sư cảm thấy thân phận bọn họ cao quý, một vài việc mệt nhọc bọn họ không muốn làm, sẽ để tôi tớ đi làm, có đôi khi cần tôi tớ phối hợp khống chế lò hỏa gì đó… Vạn Tượng Đấu Pháp cũng mặc kệ ngươi thế nào, chỉ cần có thể lấy ra một tác phẩm tốt, cho dù một trăm người cùng nhau luyện chế cũng không thành vấn đề gì. Giống như ngươi có thể luyện chế thần khí xuất phẩm, nhiều người ít người không phải mấu chốt, chỉ cần có thể tạo ra sản phẩm tốt là được. Sau khi Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn tiến vào trong luyện khí tháp, phát hiện bên trong lại là không gian rất lớn, là một đại điện. Bên trong còn có mười mấy thần lò lớn nhỏ, các loại thần tài, Thần Tượng Tông chuẩn bị thật sự đầy đủ. Lục Ly trước tiên kiểm nghiệm các loại thần tài, làm tốt bổn phận tôi tớ, sau khi xác định không thành vấn đề, hắn mở ra cấm chế trong đại điện. Hắn không lập tức để Thiên Huyễn Hàn luyện khí mà lấy ra một ít trận thạch, bố trí torng đại điện, rất nhanh bố trí một trận pháp đơn giản. Một vòng bảo hộ trong suốt xuất hiện, dán lên vách tường đại điện. - Ly ca, ngươi đây là? Thiên Huyễn Hàn cảm thấy khó hiểu, dò hỏi. - Đây là một pháp trận đơn giản! Lục Ly giải thích: - Nếu có người muốn tra xét chúng ta, ta có thể cảm ứng, được rồi, ngươi luyện khí đi. Thiên Huyễn Hàn rất nhanh lấy ra một ít thần tài, sau khi lấy, hắn tỏ ra không xác định, nhìn Lục Ly nói: - Ly ca, thật sự phải luyện chế vật ngươi nói sao? - Đúng vậy! Lục Ly kiên định gật đầu nói: - Lần này tham gia Vạn Tượng Đấu Pháp có không ít Thần Tượng, người vào bán kết chỉ có mười người, muốn trổ hết tài năng chỉ có thể tận lực. Dù sao thất bại cũng không sao, ngươi cũng không có tổn thất gì, phải không? - Được! Thiên Huyễn Hàn quyết tâm, bắt đầu luyện chế khí phôi, Lục Ly ngồi xếp bằng lẳng lặng cảm ứng. Trận pháp hắn bố trí là trong tàng thư Thiên Linh Tử, nếu có người muốn xuyên qua pháp trận dùng thần niệm tra xét bọn họ, hắn có thể cảm ứng. Khí phôi này không có khó khăn gì, chỉ tiêu phí hơn nửa canh giờ. Thiên Huyễn Hàn liền ôm một viên cầu màu trắng lại. Viên cầu này thô to, bên trong rỗng ruột, thoạt nhìn không có gì thần kì. - Tốt lắm, ngươi nghỉ ngơi đi, bước thứ hai giao cho ta! Lục Ly tiếp nhận viên cầu, hai tay ôm lấy, hắn nhắm hai mắt, thần lực trong tay vờn quanh, bắt đầu tiến hành bước luyện khí thứ hai, khắc trận. - Nhất định phải thành công! Hắn hít dài một hơi, tuy đêm qua hắn đã suy tính cả đêm, hẳn không có vấn đề. Nhưng hắn vẫn là lần đầu tiên khắc trận phức tạp, lỡ như thất bại, sẽ thật phiền toái. Lần trước hắn khắc năm pháp trận lên thanh trường kiếm, lần này hắn phải khắc đến mười. Hơn nữa mười pháp trận còn dung hòa lẫn nhau, đại biểu một bộ tiểu trận, tiểu trận nối tiểu trận, cực kỳ phức tạp, chỉ một bước sai lầm, bao nhiêu công sức của hắn sẽ đổ sông đổ biển. Thiên Huyễn Hàn khẩn trương quan sát, không dám thở mạnh. Hắn không dám dùng thần niệm tra xét, sợ quấy nhiễu Lục Ly, chỉ có thể chờ đợi kết quả cuối cùng. Lần này khắc trận cần thời gian thật lâu, khó khăn hơn lần trước ít nhất gấp mười lần, thời gian tiêu phí cũng thật dài. Dựa theo Lục Ly suy tính, ít nhất cũng cần một canh giờ. Nếu thất bại có lẽ không có cơ hội lần thứ hai, phải biết rằng, tổng cộng chỉ có ba canh giờ. Lục Ly vẫn suy tính sai lầm rồi! Lần này hắn tiêu phí không phải một canh giờ mà là nửa canh giờ, hơn nữa sau khi mở hai mắt, trong con ngươi đều là vẻ chán nản. - Thất bại rồi? Thiên Huyễn Hàn nhìn thấy thần sắc Lục Ly, hơi biến sắc, Lục Ly mệt mỏi lắc đầu, thở dài: - Khắc trận thành công nhưng… có chút tỳ vết, không đủ hoàn mỹ! - Không đủ hoàn mỹ? Hào quang trong đôi mắt lạnh lùng của Lục Ly dần ảm đạm, nếu pháp trận không đủ hoàn mỹ, cho dù phong ấn khí hồn hay định khí không xảy ra vấn đề, thần khí cuối cùng khẳng định không được điểm cao, khả năng tiến vào bán kết gần như bằng không. Luyện khí là hoạt động cần sự tỉ mỉ, chỉ cần xuất hiện một chút tỳ vết cũng có thể khiến thần khí này thất bại, ít nhất phẩm cấp sẽ giảm xuống. Nếu là bình thường thì không sao cả, có thể luyện chế lần nữa, giờ phút này còn đang đấu pháp, Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn đã không còn thời gian. Một kiện tác phẩm phẩm cấp không tốt, có tỳ vết thì khó có thể nổi bật. Như vậy Lục Ly sẽ không còn cơ hội đấu bán kết, sẽ không còn cơ hội nhìn thấy Lục Linh, lần này đến Thần Tượng Thành xem như là trở về tay không. Lục Linh hạng hai trên Thiên Tài Bảng, địa phương sống là nơi Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ không thể đến, nói rõ lai lịch bối cảnh rất mạnh, đã vượt ra ngoài tưởng tượng của Lục Ly.
Chương 1819 Cầu tốt (3/40)
Tư liệu và tình báo của nàng đều là bí mật, Lục Ly sau này muốn gặp nàng, khả năng càng thấp, nói không chừng cần mấy chục mấy trăm năm sau... Lục Ly trầm tư, quyết định mạo hiểm một lần, hắn nói với Thiên Huyễn Hàn: - Ngươi giúp ta canh chừng, ta tiến vào trong thần khí không gian, ngẫm biện pháp chữa trị pháp trận. Vù vù! Lục Ly lấy ra Thiên Tà Châu, thân mình lóe lên, tiến vào trong Thiên Tà Châu. Khả năng hắn bại lộ cũng sẽ rất lớn. Nếu có cường giả trộm tra xét hắn lúc này, Thiên Tà Châu sẽ bại lộ. - Chữa trị? Thiên Huyễn Hàn hơi khó hiểu, khắc trận xuất hiện vấn đề còn có thể chữa trị? Nhưng hắn vẫn luôn thật tin phục Lục Ly, cũng không nghĩ quá nhiều. Về phần Thiên Tà Châu, Thiên Huyễn Hàn cũng không để ý, nghĩ rằng là thần khí không gian bình thường. - Hạt châu này... Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly không biết có một luồng thần niệm đang trộm tra xét tình huống trong luyện khí tháp. Tuy Lục Ly đã bố trí trận pháp, nhưng đối với cường giả, có hay không đều như nhau. Bởi vì hắn là trưởng lão của Thần Tượng Tông, Thần Tượng Tông Sư, Ưng trưởng lão! Lão Lưu và lão Nghiêm đã truyền lời cho Ưng trưởng lão, nói chuyện Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly dùng thủ pháp ngưng trận luyện chế thần khí cho hắn biết, mà Ưng trưởng lão là nhân vật đại biểu cho thế hệ ngưng trận lưu này. Vốn Vạn Tượng Đấu Pháp lần này Ưng trưởng lão sẽ không đến, nguyên nhân vì xuất hiện một luyện khí sư ngưng trận lưu mới khiến hắn hứng thú. Cho nên khi Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly đi vào trong luyện khí tháp, hắn liền trộm chú ý. Một Thần Tượng Đại Tông muốn tra xét đám người Lục Ly, dựa vào trận pháp Lục Ly bố trí có thể ngăn cản hắn sao? - Thiên Tà Châu! Ưng trưởng lão lập tức nhận ra Thiên Tà Châu, dù sao đây là tác phẩm thành danh của Thiên Linh Tử năm đó, sau đó vẫn luôn được Thiên Linh Tử sử dụng, bên trong nghe nói chứa đựng trọng bảo cả đời của Thiên Linh Tử. - Thì ra là học thủ pháp luyện khí của Thiên Linh Tử, khó trách hiểu được ngưng trận lưu... Hai mắt Ưng trưởng lão hơi sáng lên, giống như diều hâu phát hiện con thỏ. Sư trưởng lão bên cạnh cũng phát hiện, tò mò quay đầu, nhẹ giọng hỏi: - Làm sao vậy, lão Ưng? - Không có gì! Ưng trưởng lão cười nhạt nói: - Phát hiện một chuyện rất thú vị, đợi lát nữa sẽ nói cho ngươi biết. Ưng trưởng lão không nói, Sư trưởng lão cũng không hỏi nhiều, Xà trưởng lão bên cạnh thản nhiên nhìn thoáng qua, cũng không hỏi nhiều. Lục Ly sau khi tiến vào Thiên Tà Châu, thần thi lập tức đi tới, Lục Ly truyền âm với Huyết Linh Nhi: - Ta khắc trận có chút vấn đề, ngươi xem chữa trị thế nào? Bằng vào năng lực của Lục Ly, muốn chữa trị pháp trận, hoặc hủy diệt pháp trận là không có khả năng. Thời gian không còn nhiều lắm, Lục Ly chỉ có thể đặt hy vọng lên Huyết Tiên Đằng. Huyết Tiên Đằng có thiên phú kinh người về trận pháp cấm chế, hiện tại chỉ có thể nhờ nó hỗ trợ. Thần thi bắt lấy thiết cầu Lục Ly ném qua, Huyết Tiên Đằng đâm xúc tua ra tìm hiểu. Trong thiết cầu, Huyết Linh Nhi truyền âm vào đầu Lục Ly: - Chủ nhân, ngươi khắc mười pháp trận này thật thành công, muốn chữa trị rất khó, rất có thể gây rối loạn hoàn toàn bộ trận pháp này. - Không có biện pháp sao? Trên mặt Lục Ly hiện lên vẻ sốt ruột, Huyết Linh Nhi mà không có biện pháp, vậy đấu pháp lần này hoàn toàn thất bại. Huyết Linh Nhi trầm mặc một lát, truyền âm nói: - Vẫn có biện pháp, ta có thể nghĩ biện pháp cải biến trận văn một chút. Nhưng một khi cải biến, sẽ biến thành một loại trận pháp khác, hiệu quả cụ thể ta cũng không biết... - Cải biến? Đôi mắt Lục Ly lóe sáng hào quang, pháp trận là chuyện cực kỳ nghiêm cẩn, tùy ý cải biến một trận văn, cả pháp trận đều có thể biến dạng hoặc mất đi hiệu lực. Nếu Huyết Linh Nhi sửa không ra gì, vậy càng thêm phiền phức. Nhưng Lục Ly bây giờ còn đường khác để đi sao? - Sửa! Lục Ly rất nhanh hạ quyết tâm, hắn nhớ đến khảo hạch tiến vào Thần Khí Các, khi đó Huyết Linh Nhi sửa lại mấy Tụ Linh Trận, dung hợp lẫn nhau, giúp uy lực tăng lên nhiều. Lúc này hắn mới tiến vào Thần Khí Các, có lẽ lần cải biến này khiến trận pháp trở nên càng thêm lợi hại? Xúc tua Huyết Tiên Đằng sáng lên hồng quang mỏng manh, bắt đầu cải biến trận pháp. Bộ tộc Huyết Tiên Đằng này có thần thông kỳ dị, có thể khiến bản thể dung nhập vào trong pháp trận, do đó thoải mái cải biến pháp trận, còn không làm tổn thương pháp trận. Thời gian từ từ trôi qua, Lục Ly trở nên lo lắng, ước chừng ba nén nhanh, Huyết Linh Nhi mới truyền âm lại: - Chủ nhân, thành công rồi, nhưng công hiệu cụ thể ta cũng không biết, pháp trận này hiện tại không có tỳ vết nào, thật hoàn mỹ! Lục Ly vội vàng cảm ứng, phát hiện pháp trận có biến hóa lớn, chỉnh sửa đến hắn cũng không biết là cái gì… Nhưng hắn cảm ứng thử trận văn, phát hiện trận văn hoàn mỹ, tương liên lẫn nhau, thoạt nhìn thật hoàn mỹ, không có tỳ vết hay vấn đề nào. - Quên đi, ngựa chết xem như ngựa sống! Hai mắt Lục Ly chợt lóe sáng, xuất hiện trong luyện khí tháp, hắn cấp bách đưa thiết cầu cho Thiên Huyễn Hàn, nói: - Tiến hành hai bước cuối cùng, dùng toàn lực! - Thành công rồi? Thiên Huyễn Hàn vui vẻ hỏi, Lục Ly lại lắc đầu: - Ta cũng không biết, ngươi đừng quản, toàn lực phong ấn khí linh và định khí, ngàn vạn lần đừng thất bại, nếu không chúng ta sẽ không còn cơ hội! - Được! Thiên Huyễn Hàn hít sâu một hơi, sắc mặt trịnh trọng, hắn tra xét pháp trận, sau đó lấy Khí Linh Châu, cảm ứng bên trong. Trong Khí Linh Châu có rất nhiều khí linh bị phong ấn, Thiên Huyễn Hàn nhất thời không biết chọn khí linh nào. Dù sao hắn không biết Lục Ly đã khắc trận gì. Lục Ly nhìn ra Thiên Huyễn Hàn rối rắm, nói thật hắn cũng không biết phong ấn khí linh nào là tốt, hắn suy nghĩ, cắn răng nói: - Lựa chọn khí linh cao cấp nhất, đừng quan tâm thuộc tính gì! - Được rồi…! Thiên Huyễn Hàn bắt đầu phong ấn khí linh, trong tay hắn truyền vào huyền lực, hư ảnh một con hình sư màu đỏ gào thét trong Khí Linh Châu. Trong tay Thiên Huyễn Hàn xuất hiện một găng tay màu đỏ, ôm khí linh vào hạt châu, sau đó thần lực sáng lên, bắt đầu phong ấn khí linh.
Chương 1820 Đào thải (4/40)
- Hắc hắc, thật phù hợp, Ly ca, vận khí chúng ta thật không tồi! Tra xét thử, Thiên Huyễn Hàn nhếch môi cười, sau đó hắn ngừng lại, ổn định tâm thần, bắt đầu bước cuối cùng. Sau ba nén hương, Thiên Huyễn Hàn vỗ thần lò, nắp lò bay lên, một thiết cầu màu trắng phóng lên cao. Trên thiết cầu có thần quang sáng rỡ, khí tức khiến người ta sợ hãi. - Cầu tốt! Thiên Huyễn Hàn nhận lấy thiết cầu, nhìn qua vài lần, trên mặt đều là vẻ kích động, tuy cầu này không biết có ích lợi gì nhưng tuyết đối là… cầu tốt! Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn tiến vào luyện khí tháp hai giờ, bộ phận người tham gia đấu pháp đã ra ngoài, nộp lên thần khí luyện chế cho các trưởng lão xem xét. Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly đi ra, hấp dẫn chú ý một số người. Thần niệm của Long Huyết Sát và Cổ trưởng lão quét qua, muốn xem thử Thiên Huyễn Hàn làm ra vật tốt gì. Ánh mắt Ưng trưởng lão như chim ưng quét đến, nhưng chỉ nhìn thoáng qua liền dời đi, giống như không quá để ý. Ánh mắt của Ưng trưởng lão không tránh được chú ý của Sư trưởng lão và Xà trưởng lão, hai người đều nhìn lướt qua thiết cầu Thiên Huyễn Hàn đang cầm. Thiên Huyễn Hàn đi lên, giao thiết cầu cho một đệ tử Thần Tượng Tông, xếp hàng xem xét. Đan tiểu thư đã sớm luyện xong thần khí, nhìn thấy thiết cầu Thiên Huyễn Hàn nộp lên, đi tới khinh bỉ: - Thiên Huyễn Hàn, ngươi luyện cái thứ gì? Đây là trứng chim sao? Thiên Huyễn Hàn bĩu môi nói: - Trứng chim ngươi có thể luyện chế ra không? Ngươi luyện chế cho ta thử xem? - Ha ha! Đan tiểu thư đùa cợt nói: - Thứ ngươi luyện không khác gì trứng chim, còn có mặt mũi nộp lên kiểm tra, đây là muốn phá hoại thanh danh của Thần Khí Các chúng ta sao? Thiên Huyễn Hàn hỏi ngược lại: - Vậy Đan tiểu thư ngươi đã luyện ra thần khí tốt gì? Không biết được đánh giá thì? Chẳng lẽ là Phẩm Thần Khí, trực tiếp tiến vào đấu bán kết? - Có đấu bán kết hay không cũng không biết! Đan tiểu thư kiêu ngạo ưỡn ngực, thản nhiên nói: - Nhưng ta dám nói thần khí bổn tiểu thư luyện chế ra ít nhất bài danh trăm hạng đầu. - Phải không? Chúng ta đây sẽ mỏi mắt chờ mong! Thiên Huyễn Hàn không muốn đấu võ mồm với Đan tiểu thư, về phần Lục Ly vẫn ẩn mình đi phía sau Thiên Huyễn Hàn, không nói câu gì. Hắn lặng yên quan sát thần khí đang xem xét, nội tâm rất khẩn trương. Thần khí nộp lên có rất nhiều, những thần khí này đều là do ba Đại Thần Tượng xem xét, nếu đặc sắc mới nộp lên ba trưởng lão xem xét. - Số sáu trăm bốn mươi ba, luyện chế ra thần khí thượng phẩm, phẩm cấp trung đẳng! - Số chín trăm linh hai, luyện chế ra thần khí trung phẩm, phẩm chất hạ đẳng, trực tiếp đào thải! - Số một trăm chín mươi bảy... trực tiếp đào thải! “...!” Sau khi mỗi kiện thần khí được xem xét, đều sẽ có đệ tử lớn tiếng tuyên bố kết quả. Vạn Tượng Đấu Pháp lần này chỉ lựa chọn sử dụng trăm kiện thần khí, có thể được trăm hạng đầu mới được ban thưởng của Thần Tượng Tông. Trong trăm kiện thần khí này chọn ra mười kiện, tiến vào đấu bán kết. - Số ba trăm bảy mươi mốt! Trên đài phía bắc truyền đến tiếng trầm quát. Đan tiểu thư lập tức khẩn trương, đám người Cổ trưởng lão, Long Huyết Sát đều ghé mắt nhìn, muốn thấy Đan tiểu thư được thành tích gì. - Số ba trăm bảy mươi mốt, luyện chế thần khí thượng phẩm, phẩm chất thượng đẳng. Giọng nói đệ tử Thần Tượng Tông vừa vang lên, trên mặt Đan tiểu thư lập tức nở rộ nụ cười, ngạo kiều liếc nhìn Thiên Huyễn Hàn. Phẩm chất thượng đẳng, dường như tiến vào trăm hạng đầu dễ dàng, còn có thể tiến vào đấu bán kết. - Chúc mừng Đan tiểu thư! - Đan tiểu thư, thật lợi hại! Có mấy vị công tử lập tức đến chúc mừng Đan tiểu thư. Đan tiểu thư là thiên tài trăm vạn năm xuất hiện ở Thần Khí Các, ngày sau tiền đồ vô lượng, trở thành Đại Thần Tượng dường như là chuyện ván đã đóng thuyền. Còn có thể trở thành Thần Tượng Tông Sư, nếu có thể ôm mỹ nhân vào lòng, cho dù là ở rể Giang gia, đám công tử này cũng cảm thấy đáng giá. Vẻ mặt Đan tiểu thư lạnh lùng, thấp giọng hàn huyên với mấy công tử, ánh mắt không ngừng nhìn Lâu Thập Nhị. Đáng tiếc Lâu Thập Nhị không hề nhìn nàng, ngược lại tán gẫu sôi nổi với đám phu nhân, vẻ mặt Đan tiểu thư đang cười, chợt âm trầm. - Tên lợi hại này, luôn quyến rũ phu nhân, làm vợ người ta ngoại tình, không sợ bị gây phiền phức sao? Lục Ly nhìn lướt qua, nhìn thấy phu nhân bên cạnh Lâu Thập Nhị sắc mặt ửng đỏ, mặt mày chứa đầy ý xuân, hẳn đã bị quyến rũ thành công, hắn âm thầm lắc đầu. Thích phu nhân không thành vấn đề, với địa vị thân phận của Lâu Thập Nhị, hấp dẫn phu nhân cũng đơn giản. Hiếm thấy là hoa danh hắn truyền khắp nơi, nhiều năm như vậy cũng không đắc tội người đặc biệt lợi hại nào? Bây giờ còn sống thật tốt... - Số sáu trăm mười tám... Thần khí được bầu làm thượng đẳng cũng không nhiều lắm, bầu thành thượng đẳng cũng không nhất định bài danh trăm hạng đầu. Nhưng nếu ngay cả thượng đẳng cũng không tới, phỏng chừng trăm hàng đầu cũng đừng mơ tưởng đến, càng đừng nói đấu bán kết. Mỗi lần Vạn Tượng Đấu Pháp là cao thủ nhiều như mây, thiên tài xuất hiện lớp lớp. Qua nửa canh giờ, rốt cục đến phiên thiết cầu Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly liên hợp luyện chế. Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn đều khẩn trương, ánh mắt bọn người Cổ trưởng lão và Long Huyết Sát đều nhìn về phía thiết cầu, chờ đợi kết quả bình định. Tuyết Thánh Nữ ngẩng đầu lên, Lâu Thập Nhị ngừng nói chuyện với phu nhân, ngay cả Đan tiểu thư cũng không nói chuyện phiếm với mấy công tử, ánh mắt nhìn lên đài, chờ đợi kết quả. Trên đài, một Đại Thần Tượng cầm thiết cầu, nhìn quét qua, tỏ ra ngờ vực, sau đó hắn truyền vào thần lực, thiết cầu sáng lên thần quang rực rỡ, một luồng khí tức hơi áp bức truyền ra từ trong thiết cầu. - Đây là cái quái gì? Đại Thần Tượng kia trừng mắt, cảm ứng vài lần, hoàn toàn không hiểu, hắn đưa thiết cầu cho Đại Thần Tượng bên cạnh. - Cái thứ gì? Khóe miệng Đan tiểu thư cong lên vẻ khinh thường, nhìn Thiên Huyễn Hàn, trêu chọc nói: - Đại Thần Tượng của Thần Tượng Tông còn nói ngươi luyện chế ra cái quái gì? Xem ra ngươi luyện chế không phải là vật… Long Huyết Sát và Cổ trưởng lão liếc nhau, hai người hơi nhíu mày.
Nhưng tiến vào đấu bán kết, Thần Tượng Tông sẽ có trọng thưởng, hơn nữa sẽ được các thế lực lớn theo đuổi, xem như thanh danh phất lên ở Thần Giới. Lục huynh không cần miễn cưỡng, tận lực là được. Ngươi muốn gặp Lục Linh, về sau vẫn sẽ có cơ hội. - Ta biết rồi! Lục Ly cắn răng hạ quyết định, ngày mai phải tham gia Vạn Tượng Đấu Pháp, dùng toàn lực tiến vào đấu bán kết. Dù sao, mặt ngoài hắn vẫn là tôi tớ của Thiên Huyễn Hàn, hết thảy đều do Thiên Huyễn Hàn gánh vác. Đấu vòng loại, cho dù có trưởng lão Thần Tượng Tông quan sát, nhưng nhiều người đấu như vậy, chỉ cần cẩn thận chút có thể sẽ không bị chú ý quá. Chỉ cần tiến vào đấu bán kết, vậy hắn không cần làm gì, chỉ cần gặp Lục Linh một lần là được. - Được, đa tạ Thập Nhị huynh, ngày mai ta sẽ tham gia Vạn Tượng Đấu Pháp, thử hết sức xem! Lục Ly chắp tay, đứng dậy rời đi, trở về chuẩn bị đàng hoàng. Lâu Thập Nhị vẫn không thể nhịn được lòng tò mò, dò hỏi: - Lục huynh, Lục Linh rất quan trọng với ngươi sao? Lục Ly nghĩ nghĩ, gật đầu nói: - Nếu nàng là người ta muốn tìm, vậy phi thường quan trọng, quan trọng hơn cả sinh mệnh của ta! - Chúc ngươi may mắn, thành công tiến vào đấu bán kết! Lâu Thập Nhi vỗ bả vai của Lục Ly, mang Lục Ly ra ngoài. Lục Ly không tiến vào đại điện, ở bên ngoài chờ Thiên Huyễn Hàn. Khi ở Đấu Thiên Giới, hắn đã chán ghét loại yến hội này. Giờ đây càng không có tâm tư đi gặp mỹ nhân của Mỹ Nhân Bảng. Xột xoạt! Sau một lát, Thiên Huyễn Hàn đi ra, nhưng cũng bị người nâng tới. Sắc mặt hắn như hỏa thiêu, ánh mắt mê ly, thân thể chớp nhoáng, cước bộ nhuần nhuyễn, rõ ràng đã uống say như chết. - Ta không có say, ta còn có thể uống, kính rượu của Kì tiểu thư, đừng nói là mỹ tửu, cho dù là độc dược ta cũng phải uống. Thiên Huyễn Hàn được đỡ đi, nói thì thào không ngừng. Lục Ly thấy thì liên tục lắc đầu. Tên này nói không chừng đã nhìn trúng mỹ nhân này, khống chế không được mình, bản thân quá chén rồi đi? Đi đến bên người Lục Ly, cước bộ Thiên Huyễn Hàn mềm nhũn, ôm lấy Lục Ly, vẻ mặt mê say nhìn Lục Ly nói; - Kì tiểu thư, nàng thật đẹp quá! Như là trăng sáng trên bầu trời! Chát! Lục Ly quyết đoán đấm vào bụng hắn một quyền, khiến hắn thanh tỉnh trở lại. Thần giáp của Thiên Huyễn Hàn không hiển lộ ra, đau đớn đến cong lưng, giống như một con tôm. - Khụ khụ, kia cái gì? Nhìn thấy Lục Ly ngồi đó, mặt không chút biểu tình, Thiên Huyễn Hàn xấu hổ vuốt tóc, nói: - Ly ca, ta có phải uống nhiều rồi không? Vừa rồi có làm nên chuyện mất mặt gì không? Lục Ly tỏ ra xem thường, nói: - Ngươi mất mặt thế nào ở yến hội ta không biết. Dù sao, sau khi ngươi đi ra đã thật mất mặt. Vừa rồi, ta thiếu chút nữa vứt bỏ ngươi, bởi vì đứng một chỗ với ngươi, ta thật mất mặt… “Khụ khụ!” Thiên Huyễn Hàn sờ sờ mặt, sau đó buồn bực nói: - Ta chỉ là chọc tức Đan tiểu thư thôi! Ở yến hội, nàng chủ động khiêu khích ta, cổ động Kì tiểu thư rót rượu cho ta? Rượu của Lâu Thập Nhị thật lợi hại, ta chỉ uống một vò đã cảm thấy thần chí không rõ. Kì tiểu thư kia tửu lượng thật tốt, uống hết một vò cũng mặt không đổi sắc… - Ngu ngốc, ngươi bị đùa giỡn như khỉ rồi! Lục Ly hết lời để nói, chỉ số tình cảm của Thiên Huyễn Hàn này có vấn đề mà. Thủ đoạn đơn giản vậy cũng không nhìn ra? Kì tiểu thư kia khẳng định đã động tay động chân. Thiên Huyễn Hàn ngu ngốc còn tự động chui vào bẫy của người ta. Nói không chừng là Đan tiểu thư tính kế, là vì khiến Thiên Huyễn Hàn xấu mặt. - Bị đùa giỡn? Thiên Huyễn Hàn đứng lên, đi lại vài vòng, sau đó đôi mắt lạnh lùng, nói: - Thật có thể, Đan tiểu thư và Kì tiểu thư còn trao đổi ánh mắt, giống như thầm thì một trận… - Không được! Thiên Huyễn Hàn oán hận vỗ bàn: - Thù này ta phải trả, vừa rồi khẳng định mất hết mặt mũi. Con bà nó, anh danh một đời của Thiên Huyễn Hàn ta lại bị hủy như vậy. - Ngươi có anh minh cái rắm! Lục Ly bất đắc dĩ thở dài: - Được rồi, đừng nghĩ chuyện đó nữa, sau này có cơ hội giúp ngươi trút giận. Hiện tại nói chuyện Vạn Tượng Đấu Pháp ngày mai đi. - Đấu pháp? Đấu pháp gì? Thiên Huyễn Hàn mơ hồ trừng mắt, sau đó cười khổ nói: - Ly ca, hay là thôi đi, ta hôm nay đủ mất mặt rồi, ngày mai không cần phải đi mất mặt nữa! Tuy ngươi rất lợi hại, nhưng lần này cao thủ nhiều như mây, chút năng lực ấy của chúng vẫn là không đủ. - Ngươi có muốn nổi bật một phen? Lục Ly nhìn chằm chằm Thiên Huyễn Hàn, nói: - Ngươi có muốn danh dương thiên hạ? Có muốn vô số tiểu thư xinh đẹp thích ngươi? Có muốn tiểu thư Mỹ Nhân Bảng kính trọng ngươi? Có muốn áp chế Đan tiểu thư một phen? Có muốn trút giận? Mấy câu của Lục Ly khiến Thiên Huyễn Hàn kích động không thôi, giống như được khích lệ, toàn bộ cảm giác say đều biến mất, hai mắt hắn tỏa sáng: - Muốn, muốn! Ly ca, ta nghe lời ngươi, ngươi nói làm sao đây, ta phải làm sao bây giờ? - Tốt lắm! Lục Ly gật đầu, thấp giọng nói bên tai Thiên Huyễn Hàn. Thiên Huyễn Hàn gật đầu như gà mổ thóc, tỏ vẻ vô cùng tôn sùng Lục Ly. …………. Ngày hôm sau, trời vừa sáng, Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly ra ngoài, tìm Cổ trưởng lão yêu cầu đi Vạn Tượng Đấu Pháp. Cổ trưởng lão rất rõ ràng Thiên Huyễn Hàn là mấy cân mấy lượng, hắn nhìn thấy Lục Ly lặng yêu nháy mắt ra hiệu, biết là chủ ý của Lục Ly. Tuy Cổ trưởng lão không biết Lục Ly vì sao làm như vậy? Nhưng nếu là yêu cầu của Lục Ly, Cổ trưởng lão sẽ không hỏi nhiều, trầm mặc gật đầu để Lý trưởng lão đi an bài. Đan tiểu thư không cần phải nói, đã sớm thỉnh cầu tham gia đấu pháp. Chúng trưởng lão cũng không định ngăn cản. Dù sao Đan tiểu thư có thiên phú luyện khí rất cao, tham gia mấy trận đấu pháp cũng là chuyện tốt với nàng. Lý trưởng lão nhanh chóng đi tìm người của Thần Tượng Tông an bài. Sau nửa canh giờ, thông tri mọi ngươi có thể đến. Long Huyết Sát vốn không có hứng thú quá lớn, lần này bởi vì Thiên Huyễn Hàn ngoài ý muốn vào nội thành, còn đi tham gia Vạn Tượng Đấu Pháp nên mới nổi dậy chút hứng thú, muốn đi xem thử.
Chương 1817 Chết tâm này đi (1/40)
Mấy tưởng lão mang theo Đan tiểu thư, Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly vào trong quảng trường nội thành. Lần đấu pháp này có hơn ngàn người, đại điện bình thường đều chứa không nổi. Thần Tượng Tông nhiều lần đấu pháp đều lựa chọn cử hành trong quảng trường. - Thiên Huyễn Hàn, ngày hôm qua ngươi làm mất mặt Thần Khí Các chúng ta. Đan tiểu thư lặng yên đến gần Thiên Huyễn Hàn, đùa cợt nói. Sắc mặt Thiên Huyễn Hàn khẽ biến, dù sao Long Huyết Sát và chư vị trưởng lão đều ở phía trước. - Ha hả! Nhìn thấy Thiên Huyễn Hàn không nói gì, Đan tiểu thư càng thêm đắc ý, nàng liếc mắt nhìn Lục Ly phía sau, hừ lạnh nói: - Chỉ bằng ngươi cũng dám đi đấu pháp? Các ngươi là chê Thần Khí Các không đủ mặt để các ngươi làm mất sao? Lục Ly trầm mặc không nói, Thiên Huyễn Hàn vốn định phản bác vài câu, Lục Ly ra hiệu Thiên Huyễn Hàn bình tĩnh, nên hắn chỉ có thể xem như không thấy gì. Khi đến quảng trường, Lục Ly nhìn lướt về phía xa, đột nhiên thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì trên quảng trường xuất hiện một tiểu tháp màu đen, rõ ràng chuẩn bị để người ta đi vào luyện khí. Lục Ly lo lắng nhất là hắn phụ trợ Thiên Huyễn Hàn luyện khí bị người phát hiện, vạn nhất hắn vận dụng Thiên Tà Châu hay Huyết Tiên Đằng bị người có tâm để ý, hậu quả không thể tưởng tượng nổi. Dư quang Cổ trưởng lão phát hiện thần sắc của Lục Ly, truyền âm nói: - Lục Ly, ngươi có thủ đoạn gì thì cứ dùng đi, trong luyện khí tháp không ai có thể thăm dò. Đây là quy củ của luyện khí, dù sao mỗi người đều có thủ đoạn độc môn, luyện khí tháp là vì bảo vệ thủ đoạn bí mật của người dự thi, để bọn họ không bị quấy nhiễu. Lục Ly hoàn toàn yên tâm, Cổ trưởng lão suy nghĩ một chút, lại dặn dò: - Nhưng có chuyện ngươi phải nhớ kỹ, chỉ có thể sử dụng thần tài trong luyện khí tháp, nếu ngươi vận dụng thần tài của mình, khẳng định sẽ bị phát hiện, đến lúc sẽ bị phán là gian dối! Lục Ly lặng yên gật đầu, mọi người đi vào trong quảng trường. Bốn phía quảng trường đều là thính phòng, giờ phút này đã có vô số người ngồi kín, liếc mắt tính toán ít nhất có trên vạn người. Lục Ly ẩn mình đứng phía sau Thiên Huyễn Hàn, mặc thanh bào bình thường, thu lại khí tức, khuôn mặt thoạt nhìn hơi khẩn trương, giả vờ thật giống tôi tớ. - Bọn Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ đã đến đây rồi! Hắn lặng yên liếc mắt nhìn, phát hiện Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ, hai người liếc mắt nhìn hắn, lặng yên dùng ánh mắt trao đuổi, cũng không có thần sắc khác thường gì. Trên quảng trường đứng rất nhiều quân sĩ, khí tức cũng không tệ, toàn bộ đều mạnh hơn Phủ Quân, có thể tùy tiện nhìn thấy trên Thần Bảng. Trên thính phòng, cường giả nhiều như mây, phỏng chừng Thần Giới Đại Năng cũng đến không ít. Cấp bậc đại năng như Long Huyết Sát phỏng chừng cũng đến mấy chục người. - Thiên Huyễn Hàn, ngươi số ba trăm bảy mươi! Giang Nhược Đan, ngươi số ba trăm bảy mươi mốt! Có quản sự giao cho Thiên Huyễn Hàn một khối lệnh bài, Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly đi đến một tòa luyện khí tháp. Mặt ngoài Lục Ly biểu hiện thật ẩn mình, thoạt nhìn toàn thân căng thẳng, giống như hoảng sợ khi nhìn thấy toàn người xa lạ. Hắn kỳ thật vẫn luôn âm thầm quan sát, muốn tìm kiếm thân ảnh ngày nhớ đêm mong kia. Đáng tiếc… Nhìn hết vạn người trên quảng trường, Lục Ly cũng không nhìn thấy thân ảnh quen thuộc kia, hắn hơi thất vọng. Đứng ở tháp bảy trăm ba mươi, Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn lẳng lặng chờ đợi. Giang Nhược Đan tỏ vẻ khinh thường nhìn hai người. Ngẫu nhiên sẽ nhìn về Lâu Thập Nhị trên thính phòng, chờ Lâu Thập Nhị đi qua, nàng lập tức tỏ ra không có việc gì, vuốt vuốt tóc. - Đan tiểu thư, ngươi không hy vọng! Nhàn rỗi đến nhàm chán, Lục Ly nhìn thoáng qua Đan tiểu thư, thấp giọng nói: - Lâu công tử chỉ thích nhân thê, rất nhiều tiểu thư danh môn đều theo đuổi hắn, hắn cũng không để ý. Theo lời hắn nói, các ngươi chỉ là cây táo xanh, xinh đẹp, lạnh lẽo, nhìn chứ không thể ăn. Nhân thê mới là táo chín, mọng nước tròn trịa thơm ngon, ngươi vẫn là chết tâm này đi… Phụt! Sắc mặt Đan tiểu thư lập tức đỏ bừng, khẽ ho, cả giận nói: - Ngậm miệng chó của ngươi lại, Lục Ly, ta khi nào nói thích Lâu Thập Nhị rồi? Hắn, chỉ là một tên lưu manh, một tay ăn chơi lỗ mãng, ta chán ghét người như vậy nhất… - Phải không? Lục Ly cười như không cười, ánh mắt nhìn về phía Lâu Thập Nhị, kinh nghi nói: - Hả? Lâu công tử đang nhìn ngươi kìa? Chẳng lẽ hắn đổi khẩu vị rồi? - Hả? Đan tiểu thư chấn động như con thỏ nhỏ, lập tức nhìn lại Lâu Thập Nhị, phát hiện Lâu Thập Nhị đang thấp giọng nói chuyện với một phu nhân bên cạnh. Nàng rất nhanh tỉnh ngộ lại, đằng đằng sát khí hướng đến Lục Ly, muốn nổi giận. - Đừng nổi giận! Lục Ly mỉm cười tủm tỉm nhìn nàng, nói: - Ngươi đừng trêu chọc ta, nếu không ta nói xấu ngươi vài câu với Lâu Thập Nhị, ngươi sẽ hoàn toàn không còn hy vọng. - Ngươi… Đan tiểu thư bị Lục Ly đùa giỡn, đôi mắt xếch mở ra tròn xoe, hào quang không giang giới sáng lên, giống như có thể lấy ra binh khí liều mạng với Lục Ly bất cứ lúc nào. Thiên Huyễn Hàn vừa thấy tình huống không đúng, liếc mắt nhìn xa xa, liên thanh nói: - Đừng náo loạn, người của Thần Tượng Tông đến rồi. Thiên Huyễn Hàn không gạt người, phía bắc quảng trường đi tới một đám người, đều mặc trường bào màu đen của Thần Tượng Tông. Có tuổi rất lớn, có người bề ngoài thoạt nhìn như trung niên, một đám người khí độ phi phàm, rõ ràng là người có địa vị cao. - Sư trưởng lão, Ưng trưởng lão, Xà trưởng lão đều đến đây? - Ba vị này đều là Thần Tượng Tông Sư, không nghĩ đến coi trọng lần Vạn Tượng Đấu Pháp này như vậy! - Chậc chậc, nếu đợi lát nữa chúng ta biểu hiện, được ba vị trưởng lão thu làm đệ tử, chúng ta sẽ thăng chức rất nhanh. - Đừng có nằm mơ, Thần Tượng Tông Sư làm sao có thể tùy ý thu đồ đệ? - Vì sao gọi là Sư trưởng lão, Ưng trưởng lão và Xà trưởng lão vậy? - Đây là danh hiệu của ba người, ba người đều là đệ tử của tông chủ Thần Tượng Tông, là danh hiệu Thần Tượng Tông cho bọn họ lúc trẻ. Trong quảng trường trở nên huyên náo, Lục Ly nhìn ba người vài lần, một bạch lão giả chống trượng, còn có một hắc trung niên mắt sắc như ưng, hơi thở khiếp sợ, vị còn lại khoác hắc bào, cảm giác hơi âm lãnh.
Chương 1818 Không đủ hoàn mỹ (2/40)
- Yên lặng! Sư trưởng lão đập quyền trượng lên mặt đất, trong lòng mọi người hơi chấn động, quảng trường lập tức lặng ngắt như tờ. Sư trưởng lão thăm hỏi mấy đại năng như Long Huyết Sát, rồi nhìn toàn trường, nói: - Vạn Tượng Đấu Pháp mười năm mở ra một lần, từ lúc Thần Tượng Tông sáng lập đến nay, mỗi mười năm đều sẽ tổ chức. Vô số lần Vạn Tượng Đấu Pháp xuất hiện rất nhiều thiên tài luyện khí trẻ tuổi. Những người này về sau đều sẽ thành Thần Tượng, Đại Thần Tượng, Thần Tượng Tông Sư. Bọn họ luyện chế ra vô số thần khí truyền lại đời sau, rất nhiều thần khí nổi danh lừng lẫy trên Thần Binh Bảng đều đến từ bàn tay của bọn họ. Hôm nay, sự kiện này lại mở ra, lần này có thể xuất hiện luyện khí sư thiên tài hay không? Khiến chúng ta mỏi mắt chờ mong, ta tuyên bố… Vạn Tượng Đấu Pháp bắt đầu! Sau khi Sư trưởng lão nói xong, một trưởng lão khác tuyên bố đủ loại quy tắc. Kỳ thật cũng không có quá nhiều hạn định, chỉ là quy định trong ba canh giờ phải luyện chế ra một kiện thần khí hoặc một kiện khí phôi. Thậm chí bố trí một pháp trận kỳ lạ cũng được, cuối cùng giao cho chư vị trưởng lão xem xét. Vạn Tượng Đấu Pháp cuối cùng phải xem thành phẩm, ba hoa mồm mép cũng vô dụng, cuối cùng vẫn phải xem thành phẩm. Chỉ cần ngươi có thể chứng minh phương diện luyện khí nào đó của mình phi thường nghịch thiên, ngươi có thể trổ hết tài năng. Một đám luyện khí sư tiến vào trong luyện khí tháp, người mang tôi tớ giống Thiên Huyễn Hàn cũng không ít. Bởi vì rất nhiều luyện khí sư cảm thấy thân phận bọn họ cao quý, một vài việc mệt nhọc bọn họ không muốn làm, sẽ để tôi tớ đi làm, có đôi khi cần tôi tớ phối hợp khống chế lò hỏa gì đó… Vạn Tượng Đấu Pháp cũng mặc kệ ngươi thế nào, chỉ cần có thể lấy ra một tác phẩm tốt, cho dù một trăm người cùng nhau luyện chế cũng không thành vấn đề gì. Giống như ngươi có thể luyện chế thần khí xuất phẩm, nhiều người ít người không phải mấu chốt, chỉ cần có thể tạo ra sản phẩm tốt là được. Sau khi Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn tiến vào trong luyện khí tháp, phát hiện bên trong lại là không gian rất lớn, là một đại điện. Bên trong còn có mười mấy thần lò lớn nhỏ, các loại thần tài, Thần Tượng Tông chuẩn bị thật sự đầy đủ. Lục Ly trước tiên kiểm nghiệm các loại thần tài, làm tốt bổn phận tôi tớ, sau khi xác định không thành vấn đề, hắn mở ra cấm chế trong đại điện. Hắn không lập tức để Thiên Huyễn Hàn luyện khí mà lấy ra một ít trận thạch, bố trí torng đại điện, rất nhanh bố trí một trận pháp đơn giản. Một vòng bảo hộ trong suốt xuất hiện, dán lên vách tường đại điện. - Ly ca, ngươi đây là? Thiên Huyễn Hàn cảm thấy khó hiểu, dò hỏi. - Đây là một pháp trận đơn giản! Lục Ly giải thích: - Nếu có người muốn tra xét chúng ta, ta có thể cảm ứng, được rồi, ngươi luyện khí đi. Thiên Huyễn Hàn rất nhanh lấy ra một ít thần tài, sau khi lấy, hắn tỏ ra không xác định, nhìn Lục Ly nói: - Ly ca, thật sự phải luyện chế vật ngươi nói sao? - Đúng vậy! Lục Ly kiên định gật đầu nói: - Lần này tham gia Vạn Tượng Đấu Pháp có không ít Thần Tượng, người vào bán kết chỉ có mười người, muốn trổ hết tài năng chỉ có thể tận lực. Dù sao thất bại cũng không sao, ngươi cũng không có tổn thất gì, phải không? - Được! Thiên Huyễn Hàn quyết tâm, bắt đầu luyện chế khí phôi, Lục Ly ngồi xếp bằng lẳng lặng cảm ứng. Trận pháp hắn bố trí là trong tàng thư Thiên Linh Tử, nếu có người muốn xuyên qua pháp trận dùng thần niệm tra xét bọn họ, hắn có thể cảm ứng. Khí phôi này không có khó khăn gì, chỉ tiêu phí hơn nửa canh giờ. Thiên Huyễn Hàn liền ôm một viên cầu màu trắng lại. Viên cầu này thô to, bên trong rỗng ruột, thoạt nhìn không có gì thần kì. - Tốt lắm, ngươi nghỉ ngơi đi, bước thứ hai giao cho ta! Lục Ly tiếp nhận viên cầu, hai tay ôm lấy, hắn nhắm hai mắt, thần lực trong tay vờn quanh, bắt đầu tiến hành bước luyện khí thứ hai, khắc trận. - Nhất định phải thành công! Hắn hít dài một hơi, tuy đêm qua hắn đã suy tính cả đêm, hẳn không có vấn đề. Nhưng hắn vẫn là lần đầu tiên khắc trận phức tạp, lỡ như thất bại, sẽ thật phiền toái. Lần trước hắn khắc năm pháp trận lên thanh trường kiếm, lần này hắn phải khắc đến mười. Hơn nữa mười pháp trận còn dung hòa lẫn nhau, đại biểu một bộ tiểu trận, tiểu trận nối tiểu trận, cực kỳ phức tạp, chỉ một bước sai lầm, bao nhiêu công sức của hắn sẽ đổ sông đổ biển. Thiên Huyễn Hàn khẩn trương quan sát, không dám thở mạnh. Hắn không dám dùng thần niệm tra xét, sợ quấy nhiễu Lục Ly, chỉ có thể chờ đợi kết quả cuối cùng. Lần này khắc trận cần thời gian thật lâu, khó khăn hơn lần trước ít nhất gấp mười lần, thời gian tiêu phí cũng thật dài. Dựa theo Lục Ly suy tính, ít nhất cũng cần một canh giờ. Nếu thất bại có lẽ không có cơ hội lần thứ hai, phải biết rằng, tổng cộng chỉ có ba canh giờ. Lục Ly vẫn suy tính sai lầm rồi! Lần này hắn tiêu phí không phải một canh giờ mà là nửa canh giờ, hơn nữa sau khi mở hai mắt, trong con ngươi đều là vẻ chán nản. - Thất bại rồi? Thiên Huyễn Hàn nhìn thấy thần sắc Lục Ly, hơi biến sắc, Lục Ly mệt mỏi lắc đầu, thở dài: - Khắc trận thành công nhưng… có chút tỳ vết, không đủ hoàn mỹ! - Không đủ hoàn mỹ? Hào quang trong đôi mắt lạnh lùng của Lục Ly dần ảm đạm, nếu pháp trận không đủ hoàn mỹ, cho dù phong ấn khí hồn hay định khí không xảy ra vấn đề, thần khí cuối cùng khẳng định không được điểm cao, khả năng tiến vào bán kết gần như bằng không. Luyện khí là hoạt động cần sự tỉ mỉ, chỉ cần xuất hiện một chút tỳ vết cũng có thể khiến thần khí này thất bại, ít nhất phẩm cấp sẽ giảm xuống. Nếu là bình thường thì không sao cả, có thể luyện chế lần nữa, giờ phút này còn đang đấu pháp, Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn đã không còn thời gian. Một kiện tác phẩm phẩm cấp không tốt, có tỳ vết thì khó có thể nổi bật. Như vậy Lục Ly sẽ không còn cơ hội đấu bán kết, sẽ không còn cơ hội nhìn thấy Lục Linh, lần này đến Thần Tượng Thành xem như là trở về tay không. Lục Linh hạng hai trên Thiên Tài Bảng, địa phương sống là nơi Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ không thể đến, nói rõ lai lịch bối cảnh rất mạnh, đã vượt ra ngoài tưởng tượng của Lục Ly.
Chương 1819 Cầu tốt (3/40)
Tư liệu và tình báo của nàng đều là bí mật, Lục Ly sau này muốn gặp nàng, khả năng càng thấp, nói không chừng cần mấy chục mấy trăm năm sau... Lục Ly trầm tư, quyết định mạo hiểm một lần, hắn nói với Thiên Huyễn Hàn: - Ngươi giúp ta canh chừng, ta tiến vào trong thần khí không gian, ngẫm biện pháp chữa trị pháp trận. Vù vù! Lục Ly lấy ra Thiên Tà Châu, thân mình lóe lên, tiến vào trong Thiên Tà Châu. Khả năng hắn bại lộ cũng sẽ rất lớn. Nếu có cường giả trộm tra xét hắn lúc này, Thiên Tà Châu sẽ bại lộ. - Chữa trị? Thiên Huyễn Hàn hơi khó hiểu, khắc trận xuất hiện vấn đề còn có thể chữa trị? Nhưng hắn vẫn luôn thật tin phục Lục Ly, cũng không nghĩ quá nhiều. Về phần Thiên Tà Châu, Thiên Huyễn Hàn cũng không để ý, nghĩ rằng là thần khí không gian bình thường. - Hạt châu này... Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly không biết có một luồng thần niệm đang trộm tra xét tình huống trong luyện khí tháp. Tuy Lục Ly đã bố trí trận pháp, nhưng đối với cường giả, có hay không đều như nhau. Bởi vì hắn là trưởng lão của Thần Tượng Tông, Thần Tượng Tông Sư, Ưng trưởng lão! Lão Lưu và lão Nghiêm đã truyền lời cho Ưng trưởng lão, nói chuyện Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly dùng thủ pháp ngưng trận luyện chế thần khí cho hắn biết, mà Ưng trưởng lão là nhân vật đại biểu cho thế hệ ngưng trận lưu này. Vốn Vạn Tượng Đấu Pháp lần này Ưng trưởng lão sẽ không đến, nguyên nhân vì xuất hiện một luyện khí sư ngưng trận lưu mới khiến hắn hứng thú. Cho nên khi Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly đi vào trong luyện khí tháp, hắn liền trộm chú ý. Một Thần Tượng Đại Tông muốn tra xét đám người Lục Ly, dựa vào trận pháp Lục Ly bố trí có thể ngăn cản hắn sao? - Thiên Tà Châu! Ưng trưởng lão lập tức nhận ra Thiên Tà Châu, dù sao đây là tác phẩm thành danh của Thiên Linh Tử năm đó, sau đó vẫn luôn được Thiên Linh Tử sử dụng, bên trong nghe nói chứa đựng trọng bảo cả đời của Thiên Linh Tử. - Thì ra là học thủ pháp luyện khí của Thiên Linh Tử, khó trách hiểu được ngưng trận lưu... Hai mắt Ưng trưởng lão hơi sáng lên, giống như diều hâu phát hiện con thỏ. Sư trưởng lão bên cạnh cũng phát hiện, tò mò quay đầu, nhẹ giọng hỏi: - Làm sao vậy, lão Ưng? - Không có gì! Ưng trưởng lão cười nhạt nói: - Phát hiện một chuyện rất thú vị, đợi lát nữa sẽ nói cho ngươi biết. Ưng trưởng lão không nói, Sư trưởng lão cũng không hỏi nhiều, Xà trưởng lão bên cạnh thản nhiên nhìn thoáng qua, cũng không hỏi nhiều. Lục Ly sau khi tiến vào Thiên Tà Châu, thần thi lập tức đi tới, Lục Ly truyền âm với Huyết Linh Nhi: - Ta khắc trận có chút vấn đề, ngươi xem chữa trị thế nào? Bằng vào năng lực của Lục Ly, muốn chữa trị pháp trận, hoặc hủy diệt pháp trận là không có khả năng. Thời gian không còn nhiều lắm, Lục Ly chỉ có thể đặt hy vọng lên Huyết Tiên Đằng. Huyết Tiên Đằng có thiên phú kinh người về trận pháp cấm chế, hiện tại chỉ có thể nhờ nó hỗ trợ. Thần thi bắt lấy thiết cầu Lục Ly ném qua, Huyết Tiên Đằng đâm xúc tua ra tìm hiểu. Trong thiết cầu, Huyết Linh Nhi truyền âm vào đầu Lục Ly: - Chủ nhân, ngươi khắc mười pháp trận này thật thành công, muốn chữa trị rất khó, rất có thể gây rối loạn hoàn toàn bộ trận pháp này. - Không có biện pháp sao? Trên mặt Lục Ly hiện lên vẻ sốt ruột, Huyết Linh Nhi mà không có biện pháp, vậy đấu pháp lần này hoàn toàn thất bại. Huyết Linh Nhi trầm mặc một lát, truyền âm nói: - Vẫn có biện pháp, ta có thể nghĩ biện pháp cải biến trận văn một chút. Nhưng một khi cải biến, sẽ biến thành một loại trận pháp khác, hiệu quả cụ thể ta cũng không biết... - Cải biến? Đôi mắt Lục Ly lóe sáng hào quang, pháp trận là chuyện cực kỳ nghiêm cẩn, tùy ý cải biến một trận văn, cả pháp trận đều có thể biến dạng hoặc mất đi hiệu lực. Nếu Huyết Linh Nhi sửa không ra gì, vậy càng thêm phiền phức. Nhưng Lục Ly bây giờ còn đường khác để đi sao? - Sửa! Lục Ly rất nhanh hạ quyết tâm, hắn nhớ đến khảo hạch tiến vào Thần Khí Các, khi đó Huyết Linh Nhi sửa lại mấy Tụ Linh Trận, dung hợp lẫn nhau, giúp uy lực tăng lên nhiều. Lúc này hắn mới tiến vào Thần Khí Các, có lẽ lần cải biến này khiến trận pháp trở nên càng thêm lợi hại? Xúc tua Huyết Tiên Đằng sáng lên hồng quang mỏng manh, bắt đầu cải biến trận pháp. Bộ tộc Huyết Tiên Đằng này có thần thông kỳ dị, có thể khiến bản thể dung nhập vào trong pháp trận, do đó thoải mái cải biến pháp trận, còn không làm tổn thương pháp trận. Thời gian từ từ trôi qua, Lục Ly trở nên lo lắng, ước chừng ba nén nhanh, Huyết Linh Nhi mới truyền âm lại: - Chủ nhân, thành công rồi, nhưng công hiệu cụ thể ta cũng không biết, pháp trận này hiện tại không có tỳ vết nào, thật hoàn mỹ! Lục Ly vội vàng cảm ứng, phát hiện pháp trận có biến hóa lớn, chỉnh sửa đến hắn cũng không biết là cái gì… Nhưng hắn cảm ứng thử trận văn, phát hiện trận văn hoàn mỹ, tương liên lẫn nhau, thoạt nhìn thật hoàn mỹ, không có tỳ vết hay vấn đề nào. - Quên đi, ngựa chết xem như ngựa sống! Hai mắt Lục Ly chợt lóe sáng, xuất hiện trong luyện khí tháp, hắn cấp bách đưa thiết cầu cho Thiên Huyễn Hàn, nói: - Tiến hành hai bước cuối cùng, dùng toàn lực! - Thành công rồi? Thiên Huyễn Hàn vui vẻ hỏi, Lục Ly lại lắc đầu: - Ta cũng không biết, ngươi đừng quản, toàn lực phong ấn khí linh và định khí, ngàn vạn lần đừng thất bại, nếu không chúng ta sẽ không còn cơ hội! - Được! Thiên Huyễn Hàn hít sâu một hơi, sắc mặt trịnh trọng, hắn tra xét pháp trận, sau đó lấy Khí Linh Châu, cảm ứng bên trong. Trong Khí Linh Châu có rất nhiều khí linh bị phong ấn, Thiên Huyễn Hàn nhất thời không biết chọn khí linh nào. Dù sao hắn không biết Lục Ly đã khắc trận gì. Lục Ly nhìn ra Thiên Huyễn Hàn rối rắm, nói thật hắn cũng không biết phong ấn khí linh nào là tốt, hắn suy nghĩ, cắn răng nói: - Lựa chọn khí linh cao cấp nhất, đừng quan tâm thuộc tính gì! - Được rồi…! Thiên Huyễn Hàn bắt đầu phong ấn khí linh, trong tay hắn truyền vào huyền lực, hư ảnh một con hình sư màu đỏ gào thét trong Khí Linh Châu. Trong tay Thiên Huyễn Hàn xuất hiện một găng tay màu đỏ, ôm khí linh vào hạt châu, sau đó thần lực sáng lên, bắt đầu phong ấn khí linh.
Chương 1820 Đào thải (4/40)
- Hắc hắc, thật phù hợp, Ly ca, vận khí chúng ta thật không tồi! Tra xét thử, Thiên Huyễn Hàn nhếch môi cười, sau đó hắn ngừng lại, ổn định tâm thần, bắt đầu bước cuối cùng. Sau ba nén hương, Thiên Huyễn Hàn vỗ thần lò, nắp lò bay lên, một thiết cầu màu trắng phóng lên cao. Trên thiết cầu có thần quang sáng rỡ, khí tức khiến người ta sợ hãi. - Cầu tốt! Thiên Huyễn Hàn nhận lấy thiết cầu, nhìn qua vài lần, trên mặt đều là vẻ kích động, tuy cầu này không biết có ích lợi gì nhưng tuyết đối là… cầu tốt! Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn tiến vào luyện khí tháp hai giờ, bộ phận người tham gia đấu pháp đã ra ngoài, nộp lên thần khí luyện chế cho các trưởng lão xem xét. Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly đi ra, hấp dẫn chú ý một số người. Thần niệm của Long Huyết Sát và Cổ trưởng lão quét qua, muốn xem thử Thiên Huyễn Hàn làm ra vật tốt gì. Ánh mắt Ưng trưởng lão như chim ưng quét đến, nhưng chỉ nhìn thoáng qua liền dời đi, giống như không quá để ý. Ánh mắt của Ưng trưởng lão không tránh được chú ý của Sư trưởng lão và Xà trưởng lão, hai người đều nhìn lướt qua thiết cầu Thiên Huyễn Hàn đang cầm. Thiên Huyễn Hàn đi lên, giao thiết cầu cho một đệ tử Thần Tượng Tông, xếp hàng xem xét. Đan tiểu thư đã sớm luyện xong thần khí, nhìn thấy thiết cầu Thiên Huyễn Hàn nộp lên, đi tới khinh bỉ: - Thiên Huyễn Hàn, ngươi luyện cái thứ gì? Đây là trứng chim sao? Thiên Huyễn Hàn bĩu môi nói: - Trứng chim ngươi có thể luyện chế ra không? Ngươi luyện chế cho ta thử xem? - Ha ha! Đan tiểu thư đùa cợt nói: - Thứ ngươi luyện không khác gì trứng chim, còn có mặt mũi nộp lên kiểm tra, đây là muốn phá hoại thanh danh của Thần Khí Các chúng ta sao? Thiên Huyễn Hàn hỏi ngược lại: - Vậy Đan tiểu thư ngươi đã luyện ra thần khí tốt gì? Không biết được đánh giá thì? Chẳng lẽ là Phẩm Thần Khí, trực tiếp tiến vào đấu bán kết? - Có đấu bán kết hay không cũng không biết! Đan tiểu thư kiêu ngạo ưỡn ngực, thản nhiên nói: - Nhưng ta dám nói thần khí bổn tiểu thư luyện chế ra ít nhất bài danh trăm hạng đầu. - Phải không? Chúng ta đây sẽ mỏi mắt chờ mong! Thiên Huyễn Hàn không muốn đấu võ mồm với Đan tiểu thư, về phần Lục Ly vẫn ẩn mình đi phía sau Thiên Huyễn Hàn, không nói câu gì. Hắn lặng yên quan sát thần khí đang xem xét, nội tâm rất khẩn trương. Thần khí nộp lên có rất nhiều, những thần khí này đều là do ba Đại Thần Tượng xem xét, nếu đặc sắc mới nộp lên ba trưởng lão xem xét. - Số sáu trăm bốn mươi ba, luyện chế ra thần khí thượng phẩm, phẩm cấp trung đẳng! - Số chín trăm linh hai, luyện chế ra thần khí trung phẩm, phẩm chất hạ đẳng, trực tiếp đào thải! - Số một trăm chín mươi bảy... trực tiếp đào thải! “...!” Sau khi mỗi kiện thần khí được xem xét, đều sẽ có đệ tử lớn tiếng tuyên bố kết quả. Vạn Tượng Đấu Pháp lần này chỉ lựa chọn sử dụng trăm kiện thần khí, có thể được trăm hạng đầu mới được ban thưởng của Thần Tượng Tông. Trong trăm kiện thần khí này chọn ra mười kiện, tiến vào đấu bán kết. - Số ba trăm bảy mươi mốt! Trên đài phía bắc truyền đến tiếng trầm quát. Đan tiểu thư lập tức khẩn trương, đám người Cổ trưởng lão, Long Huyết Sát đều ghé mắt nhìn, muốn thấy Đan tiểu thư được thành tích gì. - Số ba trăm bảy mươi mốt, luyện chế thần khí thượng phẩm, phẩm chất thượng đẳng. Giọng nói đệ tử Thần Tượng Tông vừa vang lên, trên mặt Đan tiểu thư lập tức nở rộ nụ cười, ngạo kiều liếc nhìn Thiên Huyễn Hàn. Phẩm chất thượng đẳng, dường như tiến vào trăm hạng đầu dễ dàng, còn có thể tiến vào đấu bán kết. - Chúc mừng Đan tiểu thư! - Đan tiểu thư, thật lợi hại! Có mấy vị công tử lập tức đến chúc mừng Đan tiểu thư. Đan tiểu thư là thiên tài trăm vạn năm xuất hiện ở Thần Khí Các, ngày sau tiền đồ vô lượng, trở thành Đại Thần Tượng dường như là chuyện ván đã đóng thuyền. Còn có thể trở thành Thần Tượng Tông Sư, nếu có thể ôm mỹ nhân vào lòng, cho dù là ở rể Giang gia, đám công tử này cũng cảm thấy đáng giá. Vẻ mặt Đan tiểu thư lạnh lùng, thấp giọng hàn huyên với mấy công tử, ánh mắt không ngừng nhìn Lâu Thập Nhị. Đáng tiếc Lâu Thập Nhị không hề nhìn nàng, ngược lại tán gẫu sôi nổi với đám phu nhân, vẻ mặt Đan tiểu thư đang cười, chợt âm trầm. - Tên lợi hại này, luôn quyến rũ phu nhân, làm vợ người ta ngoại tình, không sợ bị gây phiền phức sao? Lục Ly nhìn lướt qua, nhìn thấy phu nhân bên cạnh Lâu Thập Nhị sắc mặt ửng đỏ, mặt mày chứa đầy ý xuân, hẳn đã bị quyến rũ thành công, hắn âm thầm lắc đầu. Thích phu nhân không thành vấn đề, với địa vị thân phận của Lâu Thập Nhị, hấp dẫn phu nhân cũng đơn giản. Hiếm thấy là hoa danh hắn truyền khắp nơi, nhiều năm như vậy cũng không đắc tội người đặc biệt lợi hại nào? Bây giờ còn sống thật tốt... - Số sáu trăm mười tám... Thần khí được bầu làm thượng đẳng cũng không nhiều lắm, bầu thành thượng đẳng cũng không nhất định bài danh trăm hạng đầu. Nhưng nếu ngay cả thượng đẳng cũng không tới, phỏng chừng trăm hàng đầu cũng đừng mơ tưởng đến, càng đừng nói đấu bán kết. Mỗi lần Vạn Tượng Đấu Pháp là cao thủ nhiều như mây, thiên tài xuất hiện lớp lớp. Qua nửa canh giờ, rốt cục đến phiên thiết cầu Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly liên hợp luyện chế. Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn đều khẩn trương, ánh mắt bọn người Cổ trưởng lão và Long Huyết Sát đều nhìn về phía thiết cầu, chờ đợi kết quả bình định. Tuyết Thánh Nữ ngẩng đầu lên, Lâu Thập Nhị ngừng nói chuyện với phu nhân, ngay cả Đan tiểu thư cũng không nói chuyện phiếm với mấy công tử, ánh mắt nhìn lên đài, chờ đợi kết quả. Trên đài, một Đại Thần Tượng cầm thiết cầu, nhìn quét qua, tỏ ra ngờ vực, sau đó hắn truyền vào thần lực, thiết cầu sáng lên thần quang rực rỡ, một luồng khí tức hơi áp bức truyền ra từ trong thiết cầu. - Đây là cái quái gì? Đại Thần Tượng kia trừng mắt, cảm ứng vài lần, hoàn toàn không hiểu, hắn đưa thiết cầu cho Đại Thần Tượng bên cạnh. - Cái thứ gì? Khóe miệng Đan tiểu thư cong lên vẻ khinh thường, nhìn Thiên Huyễn Hàn, trêu chọc nói: - Đại Thần Tượng của Thần Tượng Tông còn nói ngươi luyện chế ra cái quái gì? Xem ra ngươi luyện chế không phải là vật… Long Huyết Sát và Cổ trưởng lão liếc nhau, hai người hơi nhíu mày.
Bình luận facebook