• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (9 Viewers)

  • Chương 1791-1795

Chương 1791 Ngươi có phải người hay không?
Những chuyện này Lục Ly không tiện hỏi Cổ trưởng lão nhiều, chỉ có thể hi vọng Thiên Cơ Các thật sự lợi hại như những gì Cổ trưởng lão nói, có thể tìm ra Lục Linh. Thiên Huyễn Hàn cũng hiểu đạo lý ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi, hắn cẩn thận đọc sách do Cổ trưởng lão để lại cho hắn mấy lần, chỗ nào không hiểu thì đi hỏi Cổ trưởng lão. Trông hắn thật sự yêu thích luyện khí, đã đến trình độ si mê. Lúc đầu Cổ trưởng lão nhìn hắn không thuận mắt, gần đây Thiên Huyễn Hàn không có tìm hắn gây chuyện, kiên nhẫn chỉ dạy, còn cho hắn một số cuốn sách, tiện thể kêu hắn chép một phần cho Lục Ly. Có Cổ trưởng lão ở đây, bọn người Long Vân Hải và Đan tiểu thư không dám đến kiếm chuyện với Lục Ly, Lục Ly chưa bao giờ ra khỏi cửa, nửa năm gần đây đều đọc sách. Tu luyện vẫn không có tiến triển quá lớn, chân ý phong hệ và chân ý Sát Đế vẫn dừng lại ở cảnh giới cũ, ngược lại Thần Lực tu luyện không tệ, tích lũy rất nhiều. Lục Ly biết rõ sau khi trở thành Thần Linh, thực lực muốn bay lên trong thời gian ngắn là vô cùng khó khăn. Nhan Thiên Cương tu luyện mấy chục vạn năm mới đạt tới trình độ đại năng Thần Giới, Đấu Thiên Đại Đế cũng như thế. Thời gian nửa năm, Lục Ly có tiến bộ rất nhanh trên đạo luyện khí, trong tay có toàn bộ tàng thư của một Thần Tượng Tông Sư, còn có sách do Cổ trưởng lão tặng. Cộng thêm Lục Ly dốc toàn lực tham ngộ, nếu như vẫn không tiến bộ, vậy hắn đúng là kẻ ngu rồi. Thiên Huyễn Hàn xuất quan, bắt đầu luyện chế khí phôi, hắn đã thành công luyện chế ra mấy cái khí phôi đơn giản, mỗi cái đều đạt tới tình trạng hoàn mỹ. Hắn có một ít trình độ luyện khí, vốn dĩ lúc khảo hạch, khí phôi do hắn luyện chế ra điều có thể đạt tới tình trạng hoàn mỹ. Cổ trưởng lão rất hào phóng, để Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn tùy ý tiêu xài thần tài trong Thần Tài Điện, chỉ cần không lãng phí là được, lúc luyện khí thì cứ tuỳ ý lấy. Lục Ly đã tới Luyện Khí Điện, Thiên Huyễn Hàn vừa mới luyện chế ra một cái khí phôi, là một tấm chắn hình vuông. Sau khi hắn nhìn thấy Lục Ly đi vào, lập tức hưng phấn đưa qua nói: - Ly ca, ngươi nhìn khí phôi do ta luyện chế này, hình dạng thế nào? Lục Ly nhận lấy nhìn thoáng qua, phát hiện khí phôi bóng loáng như gương, vô cùng hoa lệ, gật đầu nói: - Được lắm Tiểu Hàn, ngươi rất có thiên phú trong việc luyện khí. Lông mày Thiên Huyễn Hàn lập tức giãn ra cười, lại gần hỏi: - Ly ca cũng muốn luyện khí sao? Lục Ly nhẹ gật đầu, chắp tay nói: - Ta đã xin chỉ thị của trưởng lão, ngài ấy đã đồng ý để ta tự mình tìm tòi luyện khí. - He he! Thiên Huyễn Hàn mở miệng cười nói: - Sư tôn đối xử với ngươi thật tốt, đoán chừng sẽ nhanh chóng thu ngươi làm đệ tử thân truyền thôi. Lục Ly không tiếp lời, lấy ra thần tài từ trong Thần Tài Điện, mở ra một Thần Lô nhỏ bắt đầu luyện khí. Trong lúc Thiên Huyễn Hàn rảnh rỗi ngồi ở bên cạnh quan sát, trong lúc khảo hạch, Lục Ly chỉ luyện khí qua một lần, khó tránh khỏi có chút luống cuống tay chân, Thiên Huyễn Hàn rất nhiệt tình ở bên cạnh chỉ dạy cho Lục Ly. Lần đầu tiên luyện khí, kết quả không tốt lắm, Lục Ly vậy mà luyện ra phế phẩm. Thiên Huyễn Hàn ở bên cạnh an ủi Lục Ly, Lục Ly cũng không có nhụt chí, mà tiếp tục luyện khí. Lần thứ hai hắn luyện chế thành công ra một đao phôi của chiến đao, hơn nữa còn nhanh chóng luyện đến trình độ hoàn mỹ. - Oa, Ly ca, thủ pháp luyện khí của ngươi tăng lên nhanh dữ vậy? Lần thứ ba luyện khí, thủ pháp của Lục Ly trở nên thuần thục hơn, hoàn toàn không giống như một người mới. Hắn thuần thục khống chế Thần Lô, phóng ra Thần Lực, ném tinh thạch và thần tài vào, thủ pháp lão luyện, thời cơ chuẩn xác, không sai lệch một chút, Thiên Huyễn Hàn nhìn đến trợn mắt líu lưỡi. Nếu như không phải tin tưởng con người của Lục Ly, Thiên Huyễn Hàn chắc chắn sẽ nghĩ vừa rồi Lục Ly luyện khí lần đầu là đang diễn trò, nếu không một người sao có thể tiến bộ nhanh như vậy chứ? - Không tệ! Thật ra Cổ trưởng lão vẫn luôn âm thầm quan sát tình huống bên này, hắn bố trí cấm chế trong toàn bộ trang viên, tình huống trong trang viên hắn rõ như lòng bàn tay. Lục Ly cũng không đắc ý, đọc sách luyện khí lâu như vậy, lý luận trí thức của hắn đã rất đầy đủ, chỉ thiếu mỗi kinh nghiệm thực hành thôi. Bây giờ bắt tay vào luyện tập một chút, đương nhiên là tiến bộ rất nhanh. Lục Ly tiếp tục luyện khí, lần này hắn lựa chọn khí phôi loại cung có độ khó tương đối lớn, có thể luyện chế ra khí phôi hoàn mỹ cũng không tính là qua ải. Nếu có thể thuần thục luyện chế nhiều loại khí phôi, như vậy trong quá trình luyện chế có thể học được rất nhiều kinh nghiệm và thủ pháp, quen tay hay việc. Thiên Huyễn Hàn nhìn một hồi, không chịu thua đi sang chỗ khác luyện chế, cũng lựa chọn luyện chế khí phôi loại cung. Khí phôi loại này hắn vẫn chưa luyện chế qua, nghĩ đến có nền tảng tốt hơn so Lục Ly, chắc là luyện chế ra nhanh hơn so với Lục Ly. Lần thứ nhất Lục Ly luyện chế thất bại, Thiên Huyễn Hàn lại luyện chế thành công, tuy nhiên nhìn hình dạng không được đẹp. Hai người luyện chế lại lần nữa, lần thứ hai Lục Ly vẫn là luyện chế thất bại, Thiên Huyễn Hàn vẫn lnhư cũ uyện chế thành công. Điều này khiến Thiên Huyễn Hàn tìm về một chút tự tin, đáng tiếc là hắn luyện chế ra không phải khí phôi hoàn mỹ. Lần thứ ba Lục Ly cuối cùng cũng luyện chế thành công, Thiên Huyễn Hàn cũng luyện chế thành công, bắt đầu có một chút tiến bộ nho nhỏ, nhưng vẫn không đạt tới trình độ hoàn mỹ. Lần thứ tư, lần thứ năm... Chuyện khiến Thiên Huyễn Hàn im lặng là, Lục Ly vậy mà luyện chế ra được khí phôi cung hoàn mỹ trước hắn, cuối cùng trường cung do hắn luyện chế ra vẫn có một ít tì vết. - Ly ca, ngươi quá biến thái. Thiên Huyễn Hàn bị đả kích, lúc Lục Ly tham gia khảo hạch rõ ràng chưa có tiếp xúc qua luyện khí, trong khoảng thời gian này hắn vẫn luôn luyện khí, Lục Ly liên tục bế quan, không ngờ rằng thiên phú lại biến thái như vậy. - Không phải ta biến thái, mà là tâm ngươi không đủ tĩnh.
Chương 1792 Đại sát khí
Lục Ly cười khẽ một tiếng, nói: - Luyện khí và tu luyện cũng giống nhau, phải tĩnh tâm, chịu được nhàm chán và cô độc, nếu không sẽ không có thành tựu lớn, lòng của ngươi còn chưa đủ ổn định. - Ừm. Thiên Huyễn Hàn được khích lệ, dấy lên ý chí chiến đấu một lần nữa, không còn quan tâm tới Lục Ly bên này. Lúc nãy hắn vẫn luôn thỉnh thoảng liếc trộm Lục Ly luyện khí, đương nhiên có chút phân tâm, cho nên thủ pháp lúc luyện khí không đủ chuẩn xác, đương nhiên rất khó để luyện chế ra khí phôi hoàn mỹ. Lục Ly không có nghỉ ngơi, hắn bắt đầu lựa chọn luyện chế một khí phôi khác có độ khó hơn... lang nha bổng. Tạo hình của lang nha bổng rất là đặc biệt, yêu cầu luyện chế đương nhiên sẽ cao hơn, khó luyện chế hơn so với cung gấp mười lần. Tâm trí của Lục Ly trở nên tĩnh lặng, hoàn toàn quên đi mọi chuyện ở bên ngoài, cũng quên luôn Thiên Huyễn Hàn ở bên cạnh, một lòng đắm chìm trong luyện khí. Thiên Huyễn Hàn bên kia cũng như thế, hắn luyện đi luyện lại, sau khi lại thất bại hai lần, cuối cùng hắn cũng luyện chế ra một khí phôi cung hoàn mỹ. Sau khi Thiên Huyễn Hàn xác nhận đi xác nhận lại, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, nhanh chóng ngẩng đầu nhìn về phía Lục Ly, muốn báo tin vui cho hắn. Tuy nhiên khi hắn nhìn qua Lục Ly, lại nhìn thấy Lục Ly cầm một cái lang nha bổng lấp lánh màu đen, nét vui mừng trên mặt biến ngay lập tức. Thần niệm của hắn cẩn thận nhìn lang nha bổng trong tay Lục Ly vài lần, vẻ mặt cầu xin nói: - Ly ca, ngươi có phải người hay không vậy? Vậy mà luyện chế ra khí phôi hoàn mỹ của lang nha bổng trong thời gian ngắn như vậy. Lộp cộp lộp cộp! Lúc này ngoài điện vang lên một loạt tiếng bước chân, thân ảnh của Cổ trưởng lão xuất hiện ở Luyện Khí Điện, trong tay hắn cầm hai bản vẽ, đưa cho Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn nói: - Trong ba ngày luyện chế ra cái này, phải là khí phôi hoàn mỹ. Sau khi Cổ trưởng lão nói xong đã đi, Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn nhìn nhau mấy cái, ngơ ngác ngó nhau. Cổ trưởng lão để hai người luyện chế Thần Khí này quá khó thì phải? Trong ba ngày phải luyện chế ra đã có độ khó rất cao, chớ nói chi là luyện chế ra khí phôi hoàn mỹ. Thứ Cổ trưởng lão để hai người luyện chế không giống như là binh khí bình thường, mà giống như là một thứ rất kỳ quái, cũng không biết có tác dụng gì. Hình thù kỳ quái, không phải riêng kẻ mà là ghép lại với nhau, trông rất phức tạp. Cổ trưởng lão đã giao phó, hai người chỉ có dốc hết sức đi luyện chế, hai người không có liều lĩnh ra tay, mà xem xét bản vẽ một cách tỉ mĩ, tính toán đi tính toán lại, xem thử luyện chế như thế nào. Thiên Huyễn Hàn coi nửa ngày đã chạy đi, Lục Ly nhíu mày nhìn hắn một cái, nhưng không nói cái gì. Tiếp tục ngồi xếp bằng quan sát một mình, xem hết hai ngày mới ra tay. Thời gian hai ngày, Thiên Huyễn Hàn bên kia đã luyện chế ra sáu lần, không có ngoại lệ, tất cả đều thất bại. Lục Ly nhìn hắn vài lần rồi không để ý nữa, bắt đầu tự mình luyện khí. Lần thứ nhất không có gì bất ngờ xảy ra, Lục Ly luyện chế thất bại, lần thứ hai vẫn là thất bại, lần thứ ba lại thành công, tuy nhiên có rất nhiều tì vết. - Oa... Thiên Huyễn Hàn vừa mới luyện chế thất bại, nhìn lướt qua đã thấy Lục Ly vậy mà luyện chế thành công, thoáng lộ vẻ mặt hưng phấn, đi tới cảm khái nói: - Ly ca, sao ngươi làm được vậy? Cái nút chặn trong đó rất dễ dàng đứt gãy, ngươi vậy mà luyện chế thành công! Lục Ly không trả lời Thiên Huyễn Hàn, nhíu mày trầm tư một lát rồi nói: - Người đứng bên cạnh xem ta lại luyện chế một lần đi. Lục Ly khởi động Thần Lô, chuẩn bị các loại thần tài, bắt đầu luyện chế một lần nữa. Thủ pháp của hắn nhanh như chớp, không ngừng phóng ra Thần Lực, ném vào các loại tinh thạch và thần tài, gần như không ngừng chút nào. Hắn vô cùng chăm chú nhìn chằm chằm Thần Lô, cảm ứng các loại tình huống, động tác trôi chảy, còn lão luyện và thuần thục hơn so với Thiên Huyễn Hàn. Oong! Một canh giờ sau, mở nắp Thần Lô ra, Lục Ly vỗ Thần Lô, một cái khí phôi có hình thù kỳ quái xuất hiện, Lục Ly nắm lấy trong tay, sau khi quan sát nhiều lần, nhếch miệng cười. - Hoàn mỹ! Thiên Huyễn Hàn cầm lấy đánh giá một chút, giơ ngón tay cái lên nói: - Ly ca, thiên phú luyện khí của người cao hơn ta rất nhiều, tại sao sư phụ không thu ngươi làm đệ tử thân truyền nhỉ? - Đừng nói nhảm! Lục Ly khoát tay áo nói: - Ngươi mau đi luyện chế đi, nếu không trễ chút nữa trưởng lão sẽ trách phạt ngươi. - Đúng đúng đúng! Thiên Huyễn Hàn tỉnh ngộ, nhíu mày đi đến Thần Lô của mình. Hắn không động thủ ngay lập tức, nhớ lại nhiều lần lúc Lục Ly luyện khí, qua thời gian mấy nén nhang mới bắt đầu động thủ. Lần luyện chế này cuối cùng cũng thành công, đáng tiếc không đủ hoàn mỹ, Thiên Huyễn Hàn vắt óc suy nghĩ tiếp tục luyện chế, sau khi thời hạn ba ngày tới, cuối cùng hắn cũng luyện chế thành công khí phôi hoàn mỹ. Cổ trưởng lão đến đúng giờ, cầm đi khí phôi do Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn luyện chế, hắn hơi gật đầu, nhưng không cho bất kỳ lời khen nào. Hắn dừng một lát lại nói: - Ta muốn luyện khí, các ngươi đi lấy thần tài mà ta cần tới đây, sau đó đứng ở bên cạnh xem xét tỉ mĩ. - A... Đôi mắt Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn sáng lên, Cổ trưởng lão cho phép hai người nhìn hắn luyện khí, đây chính là cơ hội ngàn năm có một. Năm đó Cổ trưởng lão là người rất có hi vọng trở thành Thần Tượng Tông Sư, rất ghê gớm, thủ pháp hắn luyện khí chắc chắn có rất nhiều chỗ đáng để học. Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn vội vàng dựa theo tờ đơn Cổ trưởng lão đưa, đi lấy tất cả thần tài tới đây. Cổ trưởng lão lấy ra mấy viên tinh thạch lục giác màu nâu đỏ từ trong không gian giới chỉ ra, còn lấy ra thêm một ít thần tài đặc biệt. - Đúng ở bên cạnh xem cho thật kỹ, đừng có lên tiếng! Tay của Cổ trưởng lão vỗ vào cự đỉnh ở giữa đại điện, nắp đỉnh bay lên, ánh sáng trong tay hắn phóng ra như tia chớp, không ngớt không dứt. Sau khi mở Thần Lô ra, hắn nhanh chóng ném vào các loại thần tài, tốc độ thủ pháp cực nhanh
Chương 1793 Đại sát khí

Một tay ném thần tài và tinh thạch, còn một tay khác không ngừng phóng ra Thần Lực, Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn nhìn đến hoa mắt. - A? Lục Ly nhìn một chút lại phát hiện có gì đó không đúng, Cổ trưởng lão khắc họa trận pháp trong hư không sao? Sau đó phóng pháp trận vào trong thần lô. - Cái này! Trong lòng Lục Ly âm thầm kinh hãi, chẳng lẽ Cổ trưởng lão vừa luyện chế khí phôi vừa khắc họa pháp trận hả? Không phải là luyện chế khí phôi xong mới khắc họa pháp trận sao? Bây giờ hắn lại khắc họa pháp trận vào thì có tác dụng không? Có thể nào dẫn đến việc luyện chế khí phôi thất bại không? Cổ trưởng lão gần như không ngừng một giây nào, Thần Lực trong tay phóng ra liên tục, lần này hắn không để Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn hỗ trợ, một mình làm hết mọi chuyện cần thiết, hơn nữa còn đang nhắm mắt. Ném từng món thần tài vào, toàn bộ Thần Lô xuất hiện tiếng nổ rất nhỏ, giống như bảo vật quan trọng sắp xuất thế. Trôi qua hai canh giờ, tất cả thần tài đều tiêu hao hết, Cổ trưởng lão dừng rót Thần Lực vào. Vừa rồi hắn vẫn luôn nhắm mắt, bây giờ cũng không có mở mắt, ngồi xếp bằng ngay tại chỗ. Ầm ầm ầm! Thần Lô vẫn còn phát ra ánh sáng lấp lánh, bên trong truyền tới từng tiếng nổ vang, nắp đỉnh hơi nhảy lên, giống như bên trong có một con dị thú chuẩn bị lao ra bất cứ lúc nào. Trôi qua thời gian ba nén nhang nữa, Thần Lô từ từ bình tĩnh lại, Cổ trưởng lão mở mắt, trong đôi mắt toàn là vẻ thất vọng, hắn vỗ nắp đỉnh một cái sau đó có một quả cầu hình trứng ra. Bên ngoài thứ hình trứng kia có trận văn thần bí, đáng tiếc những trận văn kia lại không có thần quang chuyển động, trông giống như... luyện chế thất bại? - Thiên Lôi Dẫn sao? Lục Ly nhíu mày, có chút không hiểu, Thiên Lôi Dẫn không phải là thứ mà một mình Cổ trưởng lão luyện chế ra sao? Cổ trưởng lão còn đưa cho hắn mấy viên Thiên Lôi Dẫn mà. Theo lý thuyết trước kia Cổ trưởng lão đã luyện chế ra rất nhiều Thiên Lôi Dẫn, tại sao lần này và lần trước lại luyện chế thất bại chứ? Cổ trưởng lão cầm Thiên Lôi Dẫn nhìn vài lần, rồi ném cho Thiên Huyễn Hàn nói: - Ném thứ phế phẩm này vào Điện Thần Tài đi. - Vâng, sư tôn! Thiên Huyễn Hàn cầm đi, Cổ trưởng lão nhìn thấy sự khó hiểu trong mắt Lục Ly, giải thích: - Ngươi biết khuyết điểm lớn nhất của Thiên Lôi Dẫn là cái gì không? Lục Ly trầm ngâm một lát trả lời: - Có lẽ nằm ở chỗ công kích không phân địch ta, nhất định phải ném Thiên Lôi Dẫn ra xa một dặm, nếu không bản thân sẽ bị đánh chết. Với khoảng cách một dặm nếu như là cấp đại năng Thần Giới, chờ mình ném qua, hắn đã trốn! - Không sai. Cổ trưởng lão tán thưởng gật đầu, giải thích nói: - Mấy năm nay ta vẫn luôn thử cải tiến Thiên Lôi Dẫn, nếu như Thiên Lôi Dẫn có thể kích phát nhanh hơn, phạm vi dẫn thần lôi có thể thu nhỏ, có lẽ còn có thể định hướng tấn công cho thần lôi, tỉ lệ giết chết đại năng cấp Thần Giới sẽ tăng lên mảng lớn. Đáng tiếc cải tiến đi lại nhiều lần vẫn thất bại. Lục Ly mỉm cười khom người nói: - Sư phụ không cần nhụt chí, người có thể luyện chế ra Thiên Lôi Dẫn, đã vô cùng nghịch thiên. Với năng lực của sư phụ, chắc chắn cuối cùng có cũng có thể cải tiến Thiên Lôi Dẫn, để Thiên Lôi Dẫn thực sự trở thành đại sát khí mà cường giả Thần Giới nghe tên đã biến sắc. - Ha ha! Lục Ly vuốt mông ngựa thế này khiến tâm tình Cổ trưởng lão tốt hơn rất nhiều, hắn hơi gật đầu đi ra bên ngoài, đi tới cửa dường như hắn nhớ tới cái gì, quay đầu dặn dò: - Ngươi không nên nghĩ chuyện một bước lên trời, không nên tốn sức tham ngộ, ngươi có thể luyện chế một món Thần Khí đơn giản, có rất nhiều thứ phải thực hành mới tiến bộ. Thần tài trong Điện Thần Tài, ngươi cứ việc sử dụng, không đủ thì tới Nội Vụ Đường lấy, thần tài trong đó đều là thần tài bình thường, dùng hết cũng không sao. - Dùng hết cũng không sao à? Trong lòng Lục Ly khẽ động, hắn nhớ tới mười bốn viên Huyết Viêm Tinh kia, hắn chắp tay nói: - Trưởng lão, trong Điện Thần Tài có mười bốn viên Huyết Viêm Tinh, ngài có thể ban cho ta không? - Huyết Viêm Tinh, ngươi lấy thứ đó làm gì? Cổ trưởng lão nhíu mày, sau đó cũng không nghĩ nhiều, khoát tay áo nói: - Ngươi muốn thì cho ngươi, sau này tới Nội Vụ Đường lấy hai mươi viên đi. Thứ này mặc dù đáng tiền, nhưng Thần Khí Các chúng ta có nơi có thể sản xuất, ngươi không lãng phí là được rồi. - Tạ trưởng lão! Lục Ly hưng phấn vội vàng khom người bái tạ, có được mười bốn viên Huyết Viêm Tinh, Chiến Thần Khô Lâu lại có thể sử dụng, hắn có thể dễ dàng giết chết Thần Linh trên Thần bảng. - Đúng rồi! Lục Ly lại nhớ tới một chuyện nữa, có chút ngượng ngùng chắp tay nói: - Sư phụ, ngài có Băng Phách Thạch không? Ta muốn mấy viên... Băng Phách Thạch dùng để giúp Huyết Linh Nhi tiến hóa, nếu như Huyết Linh Nhi có thể tiến hóa lần nữa, chắc chắn sẽ có trợ giúp vô cùng lớn cho hắn trong việc luyện khí sau này. - Băng phách thạch sao? Cổ trưởng lão nghĩ ngợi một chút, hơi nghi hoặc nhìn sang Lục Ly nói: - Loại đá đó chủ yếu dùng để tăng cấp pháp trận mà nhỉ? Cũng không quan trọng trong việc luyện khí, ta không có ở đây, mà nếu ngươi muốn, vậy cầm lệnh bài của ta tới Nội Vụ Đường lấy đi, nói ta cần là được. Cổ trưởng lão ném qua một cái lệnh bài bạch ngọc, phía trên khắc một chữ - Cổ- , Lục Ly cảm kích khom mình hành lễ với Cổ trưởng lão. Cổ trưởng lão không hỏi lý do, gần như hắn muốn cái gì là cho hắn cái đó, đối với hắn thật sự là tận tâm. Cổ trưởng lão quay người rời đi, Thiên Huyễn Hàn mới vừa từ Điện Thần Tài trở về, hắn luyện khí một thời gian nên cảm thấy có chút mệt mỏi, muốn trở về nghỉ ngơi. - Ngươi trở về nghỉ ngơi đi, ta tới Nội Vụ Đường lấy đồ quan trọng. Lục Ly phất phất tay, Thiên Huyễn Hàn nghe xong lập tức hứng thú, nhe răng cười nói: - Đi nữa, ta đi với ngươi, nếu không lỡ ngươi bị người ta khi dễ thì sao? - Vậy đi thôi. Lục Ly nhún vai, Thiên Huyễn Hàn kêu Lục Ly chờ đợi, nhanh chóng chạy về thay một bộ đồ trắng hoa lệ. Trên ngực trái áo choàng có ký hiệu sao băng, đây là quần áo chỉ có đệ tử hạch tâm mới được mặc.
Chương 1794 Ngu Ngốc
Thiên Huyễn Hàn đi trước, kéo cao khí thế, giống như là đang nhà giàu mới nổi. Hắn đi đầu, còn không đi đường nhỏ, nghênh ngang đi trên con đường rộng rãi nhất. Trên đường đi thỉnh thoảng gặp được đệ tử bình thường, nhìn thấy Thiên Huyễn Hàn thì vội vàng đứng sang một bên, hành lễ với Thiên Huyễn Hàn. Đó là môn quy, đệ tử ký danh phải hành lễ với đệ tử chính thức, đệ tử chính thức hành lễ với đệ tử ngoại môn, đệ tử ngoại môn hành lễ với đệ tử hạch tâm. Lục Ly đã là đệ tử chính thức, trên đường đi hắn rất là im lặng, bởi vì Thiên Huyễn Hàn kéo hắn đi đường lớn, gặp vài đệ tử ngoại môn. Những đệ tử ngoại môn kia hành lễ với Thiên Huyễn Hàn, còn hắn lại phải hành lễ với đệ tử ngoại môn. Thật vất vả đi tới Nội Vụ Đường, Thiên Huyễn Hàn còn khoe khoang đứng bên ngoài không chịu vào, sau khi chờ Lưu Vân đi tới hành lễ với hắn, hắn mới kiêu căng nhẹ gật đầu. Lưu Vân là đệ tử ngoại môn, thân phận địa vị không cao bằng Thiên Huyễn Hàn. Bốp! Lục Ly giơ tay lên lặng lẽ đánh vào ót của Thiên Huyễn Hàn, lạnh giọng nói: - Lưu Vân sư huynh không làm gì có lỗi với chúng ta, chú ý chừng mực một chút, lên mặt quá dễ bị người ta đánh. Thiên Huyễn Hàn lập tức sợ, ủy khuất nhìn qua Lục Ly nói: - Ly ca, ngươi đừng đánh ta khi ở bên ngoài, phải chừa chút mặt mũi cho ta chứ, dù sao ta cũng là đệ tử hạch tâm. - Hừ! Lục Ly không cho Thiên Huyễn Hàn mặt mũi, hừ lạnh nói: - Ngươi dám bất kính với Lưu Vân sư huynh, cẩn thận ta trở mặt với ngươi. Thiên Huyễn Hàn hoàn toàn sợ rồi, trên mặt lộ ra nụ cười lấy lòng nói: - Không dám, không dám, ta sai rồi Ly ca, ta sửa là được chứ gì? Lưu Vân đi ở phía trước, mặc dù Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn nói chuyện rất nhỏ, nhưng hắn vẫn nghe được. Hắn quay đầu cười một tiếng, cũng không để ý cái gì. Sau khi Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn bái kiến trưởng lão Nội Vụ Đường, Lưu Vân mang bọn họ đi vào thiên điện. Lục Ly lấy ra lệnh bài của Cổ trưởng lão, sau đó lại lấy ra một tờ danh sách đưa cho Lưu Vân nói: - Lưu Vân sư huynh, đây là danh sách linh tài mà Cổ trưởng lão để cho ta tới xin Nội Vụ Đường cung cấp, ngươi xem thử xem có vấn đề gì không? Lưu Vân nhìn lướt qua lệnh bài của Cổ trưởng lão, sau đó cầm tờ giấy nhìn kỹ một chút, hắn nhanh chóng nhíu mày nói: - Cần hai mươi viên Huyết Viêm Tinh sao? Ta nhớ được lần trước Cổ trưởng lão đã nhận hai mươi viên, bây giờ muốn lấy thêm hai mươi viên mà nói là làm trái quy củ trong các. Còn cần mười khối Băng Phách Thạch, số lượng này có chút nhiều, ta cần bẩm báo Tề trưởng lão để ngài ấy định đoạt. - Ừm. Lục Ly chắp tay nói: - Vậy phiền Lưu Vân sư huynh đi xin ý kiến của Tề trưởng lão một chút. Lưu Vân chắp tay, đi đến ngoại điện, một lát sau hắn đi tới nói: - Được rồi, mặc dù hơi nhiều, nhưng dù sao Thiên Huyễn sư huynh vừa mới học luyện khí nên cần số lượng lớn thần tài để luyện khí, trưởng lão đã phê chuẩn, chút nữa ta sẽ phái người đưa thần tài trong tờ giấy qua. Ở Thần Khí Các có một quy định, không dựa theo tuổi tác hay nhập môn trước hay sau, mà dựa theo thân phận xưng hô. Thiên Huyễn Hàn là đệ tử hạch tâm, địa vị cao hơn so với Lưu Vân, cho nên theo quy định Lưu Vân phải gọi Thiên Huyễn Hàn là sư huynh. Vẻ mặt Lục Ly lộ ra vui mừng, đang muốn đứng dậy bái tạ, lúc này bên ngoài lại đi tới hai nữ tử. Vẻ mặt của hai người có chút lạnh lẽo, một nữ tử váy đỏ chanh chua nói: - Lưu Vân sư đệ đúng là thiên vị nha, cũng là đệ tử hạch tâm, dựa vào cái gì Thiên Huyễn Hàn được phê chuẩn, thần tài mà ta cần chỉ nhiều hơn một chút, ngươi lại không cho là sao? Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn nhìn lướt qua nhau, sắc mặt hai người trở nên khác lạ, bởi vì hai người vào chính là Giang Liên Tuyết và Mộng Ngọc, mà lúc hai người khỏa thân đã bị Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn nhìn thấy. Sau lần kia hai người không còn thấy Giang Liên Tuyết và Mộng Ngọc, ngay cả ở nghi thức bái sư của Thiên Huyễn Hàn cũng chưa từng xuất hiện. Cho nên đột nhiên nhìn thấy hai người, Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn cảm thấy có chút xấu hổ và không được tự nhiên. Lục Ly nhanh chóng bình tĩnh lại, không nhìn hai người nữa, Thiên Huyễn Hàn lại không kiêng kỵ gì nhìn hai người. Trong mắt lập lòe ánh sáng, giống như muốn xuyên qua quần áo của hai người nhìn đến thân thể tuyệt diệu bên trong. Giang Liên Tuyết và Mộng Ngọc bị Thiên Huyễn Hàn nhìn như thế, lập tức cảm thấy không thoải mái, Mộng Ngọc ngượng ngùng trốn ở sau lưng Giang Liên Tuyết. Giang Liên Tuyết nhanh chóng nổi giận, trừng mắt nhìn Thiên Huyễn Hàn nói: - Thiên Huyễn Hàn, ngươi vừa mới trở thành đệ tử hạch tâm, cánh cũng cứng rồi ha? Có tin ta móc mắt của ngươi hay không? Thiên Huyễn Hàn tỉnh lại, cười nham nhở nói: - He he, xin lỗi, Liên Tuyết sư tỷ, do ngươi quá đẹp, ta nhịn không được nhìn ngươi vài lần thôi, hi vọng ngươi đừng trách. - Hừ hừ! Giang Liên Tuyết hừ lạnh, không để ý Thiên Huyễn Hàn nữa, ánh mắt nhìn qua Lưu Vân nói: - Lưu Vân, nếu ngươi phê chuẩn cho bọn họ, vậy thì cũng phải phê chuẩn cho ta, nếu không hôm nay ta không đồng ý. Lưu Vân cười khổ nói: - Liên Tuyết sư tỷ, không phải bọn họ yêu cầu mà là Cổ trưởng lão yêu cầu. Với lại bọn hắn chỉ cần hơi nhiều, mà ngài lại cần rất rất nhiều, nếu việc này bị bên trên biết, Nội Vụ Đường bọn ta cũng sẽ bị trách phạt. Hơn nữa người phê chuẩn cho bọn họ là Tề trưởng lão, nếu các người bất mãn thì có thể đi xin chỉ thị của Tề trưởng lão. Lưu Vân nói rất có lý, nhưng Giang Liên Tuyết lại không chịu thua nói: - Ta mặc kệ, một là không được phép đưa cho bọn họ, nếu như đưa cho bọn họ, các ngươi không phê chuẩn cho ta, ta sẽ không đồng ý. Việc này cho dù gây lớn chuyện đến chỗ các chủ, ta cũng sẽ không bỏ qua, tất cả mọi người đều phải theo quy củ. Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn cảm thấy bó tay rồi, Giang Liên Tuyết này không chịu thấy người khác có đồ tốt hơn mình, hung hăng càn quấy, vô cùng ngang ngược tùy hứng.
Chương 1795 Cá chết lưới rách
Lưu Vân hơi khó xử nhìn qua Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly, trường hợp như thế này đương nhiên Lục Ly không thể nói chuyện. Thiên Huyễn Hàn nghĩ một chút, sắc mặt trở nên âm trầm nói: - Liên Tuyết sư tỷ, ngươi đừng có mà hung hăng càn quấy, ngươi làm khó Lưu Vân làm cái gì? Có bản lĩnh thì tự đi tìm Tề trưởng lão. - Hừ! Giang Liên Tuyết vốn tức đầy một bụng, Thiên Huyễn Hàn lại dám xen vào, nàng lập tức trừng mắt với Thiên Huyễn Hàn nói: - Thiên Huyễn Hàn, ngươi được coi là cái gì? Chẳng qua là ăn may được Cổ trưởng lão thu làm đệ tử thân truyền thôi sao? Ngươi thật sự coi mình là đại nhân vật sao? Ở Thần Khí Các còn chưa tới lượt ngươi nói chuyện, còn dám nói nữa có tin ta quất ngươi hay không? Thiên Huyễn Hàn nổi giận, Giang Liên Tuyết này ỷ vào mình có chút quan hệ thân thích với các chủ mà phách lối như thế sao? Hắn không nghĩ ngợi mà đấu khẩu lại: - Quất ta sao? Ngươi thử xem, có tin ta nói ra chuyện ngày hôm đó của hai người hay không? - Móa! Sắc mặt Lục Ly thay đổi, Thiên Huyễn Hàn này đúng là ngu ngốc mà, sao lại nói ra chuyện này chứ? Lời kia của Thiên Huyễn Hàn vừa thốt ra, quả nhiên sắc mặt của Giang Liên Tuyết và Mộng Ngọc thay đổi, trong đôi mắt Giang Liên Tuyết lộ ra sát khí, gương mặt xinh đẹp nhìn có chút vặn vẹo, giống như một con sư tử cái muốn cắn người. - Được, được, được. Giang Liên Tuyết liên tục nói ba chữ được, ánh mắt đảo qua người Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly, lạnh giọng nói: - Kỹ thuật diễn ngày hôm đó của các ngươi cũng không tệ, hừ hừ, các ngươi chờ đó cho ta đi! Nói xong Giang Liên Tuyết mang theo Mộng Ngọc dùng hết tốc lực chạy ra ngoài, miệng Lục Ly hơi đắng, xem ra lần này có phiền phức lớn rồi. Thiên Huyễn Hàn sờ đầu, quay đầu nhìn qua Lục Ly nói: - Ly ca, có phải ta nói gì sai không? Lục Ly rất muốn đá Thiên Huyễn Hàn một đá, chỉ tiếc Lưu Vân ở đây. Đây chính là một tên ngu ngốc, khó trách Cổ trưởng lão dễ bị hắn làm tức như vậy. Lục Ly không trả lời Thiên Huyễn Hàn, não hắn nhanh chóng hoạt động, nghĩ xem tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì. Hắn tin Giang Liên Tuyết sẽ không dễ dàng bỏ đi như vậy, chắc chắn sẽ tìm bọn hắn gây phiền phức, bây giờ hắn phải suy nghĩ xem nên làm sao giải quyết cục diện chốc nữa sẽ xảy ra. - Không được, đi thôi. Lục Ly trầm ngâm một lát, phất tay nói: - Tiểu Hàn, lập tức trở về, trễ chút nữa là có phiền phức lớn. Giang Liên Tuyết sẽ không có ý định từ bỏ, chắc chắn là tìm người đến, với tính cách của Giang Liên Tuyết đoán chừng sẽ không quản bất cứ cái gì, đợi đâm thủng trời rồi tính sau, hai người ở lại đây sẽ gặp phiền phức lớn. Cho nên chỉ có trở lại trang viên của Cổ trưởng lão, hai người mới có thể an toàn, có Cổ trưởng lão tọa trấn, nàng sẽ không lật trời được. Thiên Huyễn Hàn tỉnh ngộ, hiểu họa từ miệng mà ra, sau khi hắn và Lục Ly từ biệt với Lưu Vân lại nhanh chóng đi đến sân của Cổ trưởng lão. Tốc độ của hai người nhanh hết mức, chỉ trong thời gian nửa nén nhang hai người đã trở về, may mắn Giang Liên Tuyết không có phái người chặn hai người lại. Lục Ly chờ trong giây lát, xác định không có chuyện gì, dặn dò: - Trong khoảng thời gian này đừng có đi ra ngoài, nếu như Giang Liên Tuyết tìm tới cửa, ngươi lập tức đi xin Cổ trưởng lão hỗ trợ. - Ừm, ừm. Thiên Huyễn Hàn nhẹ gật đầu, hai người ngồi chờ nửa canh giờ trong phòng, thấy vẫn không có chuyện gì, có chút yên tâm. Ngồi thêm một lát, Lục Ly trở về phòng, không thể nào bởi vì chuyện này mà liên tục trông chừng ở đây đúng không? Hắn dặn dò Thiên Huyễn Hàn vài câu, người kia biết mình gây họa, chủ động xin lỗi Lục Ly, nói đã liên luỵ Lục Ly. Trở lại trong phòng, Lục Ly tiếp tục đọc sách. Một ngày trôi qua, bên ngoài vẫn là không có chuyện gì, hắn dần dần yên tâm cũng không để ý nữa. Sau hai ngày, cấm chế trong phòng Lục Ly sáng lên, lông mày hắn nhíu lại, trong lòng có một dự cảm không tốt. Hắn nhanh chóng mở cấm chế ra, Thiên Huyễn Hàn xông tới như nhanh chớp nói: - Không xong rồi, Ly ca, nữ nhân điên Giang Liên Tuyết kia dẫn người giết vào đây! Thần niệm Lục Ly lập tức quét ra, phát hiện sau lưng Giang Liên Tuyết và Mộng Ngọc có Long Vân Hải, Long Vân Sơn, Long Vấn Thiên và một lão giả nổi giận đùng đùng đi đến, thần niệm hắn quét tới tới hậu viện, phát hiện Cổ trưởng lão không ở đây là sao? - Điệu hổ ly sơn! Trong nháy mắt Lục Ly đã hiểu, khó trách với tính tình của Giang Liên Tuyết vậy mà không có lập tức tìm tới cửa, nàng muốn tìm cơ hội lừa Cổ trưởng lão đi. Tiếng bước chân bên ngoài càng ngày càng gần, Lục Ly lại không có bất kỳ hành động nào, đôi mắt hắn lấp lóe nghĩ đủ loại cách. Bọn người Long Vân Hải không đủ gây sợ, mấu chốt là lão giả nhìn giống như người hầu kia. Hơi thở của lão giả này rất hùng hậu, ít nhất là Thần Linh trên Thần bảng. Bây giờ hắn có mười bốn viên Huyết Viêm Tinh, nếu như sử dụng Chiến Thần Khô Lâu, có lẽ có thể giết chết lão già này. Nhưng không thể để Chiến Thần Khô Lâu ra tay, nếu không Thiên Tà Châu rất có thể sẽ bị lộ ra ánh sáng. Nếu như không thể sử dụng Chiến Thần Khô Lâu, vậy đoán chừng hắn và Thiên Huyễn Hàn sẽ bị hành hạ, không chỉ bị đánh, có lẽ sẽ bị ép xóa đi rất nhiều ký ức. Mặc dù xóa đi một phần ký ức không phải chuyện gì lớn, nhưng lỡ như tổn hại linh hồn thì sao? Đến lúc đó không nói đến việc sẽ biến thành đồ đần và ngớ ngẩn, chắc chắn sẽ sinh ra ảnh hưởng lớn trong việc tu luyện. - Làm sao bây giờ? Sư phụ đi đâu rồi? Mày của Lục Ly nhíu chặt, Thiên Huyễn Hàn lại sát khí đằng đằng nói: - Ly ca đừng nóng vội, cùng lắm thì ta liều mạng với bọn họ. - Liều mạng à? Liều thế nào hả? Lục Ly im lặng, chiến lực của lão bộc kia cao cường, phỏng chừng có thể bắt giữ hai người trong một chiêu. - Ngươi cầm cái này. Trong lòng Lục Ly khẽ động, trong tay xuất hiện một viên Thiên Lôi Dẫn đưa cho Thiên Huyễn Hàn nói: - Vào thời khắc mấu chốt ngươi lấy cái này ra, uy hiếp mọi người, nhưng tuyệt đối đừng dùng thật, đây là Thiên Lôi Dẫn, một khi dùng chúng ta sẽ bị đánh thành mảnh vụn hết đó.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom