hanthienmac2003
Tác giả VW
-
Chương 2: Cậu Thích Anh Ta Sao?
“Tôi đã nói rồi mà!”
“Năm người? Sao tôi tìm được năm người đàn ông đây!”
Trong phòng học, cái quạt trần không ngừng phát ra tiếng kêu cót két cót két, cô gái nhỏ trong bộ đồng phục của nhà trường đột nhiên đứng bật lên hét lớn.
Thầy Tống đang thao thao bất tuyệt trên bục giảng, nghe thấy có người mất trật tự, ông vội vàng quay xuống cầm thước chỉ vào cô.
“Nguyệt Thiền! Còn không mau ngồi xuống, trên lớp thì không chú ý nghe giảng mà lại ăn nói hàm hồ gì vậy!”
Đám người bên dưới phá lên cười.
“Haha…Thèm đàn ông đến phát điên rồi hả”
“Xấu xí như vậy, một người còn không tìm được, đào đâu ra năm người?”
Nghe mọi người thi nhau châm chọc, Nguyệt Thiền không khỏi cảm thấy xấu hổ, hai gò má đều ửng đỏ, đầu nhỏ cúi gục xuống bàn.
Chính giữa hàng ghế cuối cùng, một nam sinh nằm sấp trên mặt bàn say sưa ngủ, nhân lúc không ai để ý, anh hơi ngẩng đầu, chỉ để lộ ra đôi mắt hẹp dài, uể oải mà nhìn về phía Nguyệt Thiền, sau đó lại cúi đầu nằm sấp trên mặt bàn nhưng khóe môi lại không giấu được ý cười.
Thầy Tống khẽ gõ nhẹ ba tiếng lên bảng, hô to ‘cả lớp im lặng’, cuối cùng ánh mắt rơi trên Nguyệt Thiền, thật lâu sau mới thở dài phun ra một câu.
“Nguyệt Thiền em muốn nói gì thầy cũng không thể cấm em được, nhưng đang trong giờ học thì tuyệt đối em không thể làm mất trật tự để làm ảnh hưởng đến mọi người như vậy…” Khẽ nâng đôi mắt kính dày cộp của mình, ông tiếp tục nói: “Nếu em muốn đàn ông như vậy, ở nhà tôi còn một thằng con tuy không phải quá ưu tú nhưng có lẽ chắc vẫn vừa mắt em, em thích thì tôi có thể giới thiệu nó cho em, còn bây giờ thì ngồi xuống lắng nghe tôi giảng bài”
Thầy Tống vừa dứt lời, như nghe thấy một câu chuyện hài mọi người càng phá lên cười.
Con của thầy Tống mọi người ở đây còn ai không biết sao? Tống Lam Hạo, từng là chủ tịch hội học sinh trong trường, liên tiếp 3 năm học đứng đầu học sinh toàn quốc, sau khi ra trường trực tiếp lên làm giáo sư, đến bây giờ thì đang nghiên cứu khoa học cho quốc gia còn là giảng viên trẻ tuổi nhất trong trường đại học Thanh Hoa.
Một người như vậy nếu so với cô thì quả thật như người của hai thế giới chính vì vậy khi nghe thấy thầy Tống muốn giới thiệu Lam Hạo cho Nguyệt Thiền mọi người trong lớp ai nấy đều không khỏi bật cười.
Đối với chuyện này Nguyệt Thiền cũng chỉ ngượng ngùng gãi đầu cho qua, cô xem thầy Tống đơn giản chỉ muốn lớp học sôi động hơn một chút chứ cũng không đem lời thầy Tống đặt trong đầu.
Vừa ngồi xuống thì có người bên dưới kéo kéo áo, chưa kịp quay xuống thì thanh âm mềm mỏng đã vang lên.
“Cậu thích anh ta sao?”
Vừa thấy anh, cô không khỏi kinh ngạc.
Anh mặc áo sơ mi trắng, cổ áo để mở ba cúc, lộ ra xương đòn gợi cảm. Thiếu niên trẻ trung anh tuấn, gương mặt có chút lười biếng nhưng không thể giấu được dung ngũ quan sắc sảo, cuối cùng chưa rõ câu hỏi của anh nhưng cô vẫn ngơ ngác gật đầu.
“Năm người? Sao tôi tìm được năm người đàn ông đây!”
Trong phòng học, cái quạt trần không ngừng phát ra tiếng kêu cót két cót két, cô gái nhỏ trong bộ đồng phục của nhà trường đột nhiên đứng bật lên hét lớn.
Thầy Tống đang thao thao bất tuyệt trên bục giảng, nghe thấy có người mất trật tự, ông vội vàng quay xuống cầm thước chỉ vào cô.
“Nguyệt Thiền! Còn không mau ngồi xuống, trên lớp thì không chú ý nghe giảng mà lại ăn nói hàm hồ gì vậy!”
Đám người bên dưới phá lên cười.
“Haha…Thèm đàn ông đến phát điên rồi hả”
“Xấu xí như vậy, một người còn không tìm được, đào đâu ra năm người?”
Nghe mọi người thi nhau châm chọc, Nguyệt Thiền không khỏi cảm thấy xấu hổ, hai gò má đều ửng đỏ, đầu nhỏ cúi gục xuống bàn.
Chính giữa hàng ghế cuối cùng, một nam sinh nằm sấp trên mặt bàn say sưa ngủ, nhân lúc không ai để ý, anh hơi ngẩng đầu, chỉ để lộ ra đôi mắt hẹp dài, uể oải mà nhìn về phía Nguyệt Thiền, sau đó lại cúi đầu nằm sấp trên mặt bàn nhưng khóe môi lại không giấu được ý cười.
Thầy Tống khẽ gõ nhẹ ba tiếng lên bảng, hô to ‘cả lớp im lặng’, cuối cùng ánh mắt rơi trên Nguyệt Thiền, thật lâu sau mới thở dài phun ra một câu.
“Nguyệt Thiền em muốn nói gì thầy cũng không thể cấm em được, nhưng đang trong giờ học thì tuyệt đối em không thể làm mất trật tự để làm ảnh hưởng đến mọi người như vậy…” Khẽ nâng đôi mắt kính dày cộp của mình, ông tiếp tục nói: “Nếu em muốn đàn ông như vậy, ở nhà tôi còn một thằng con tuy không phải quá ưu tú nhưng có lẽ chắc vẫn vừa mắt em, em thích thì tôi có thể giới thiệu nó cho em, còn bây giờ thì ngồi xuống lắng nghe tôi giảng bài”
Thầy Tống vừa dứt lời, như nghe thấy một câu chuyện hài mọi người càng phá lên cười.
Con của thầy Tống mọi người ở đây còn ai không biết sao? Tống Lam Hạo, từng là chủ tịch hội học sinh trong trường, liên tiếp 3 năm học đứng đầu học sinh toàn quốc, sau khi ra trường trực tiếp lên làm giáo sư, đến bây giờ thì đang nghiên cứu khoa học cho quốc gia còn là giảng viên trẻ tuổi nhất trong trường đại học Thanh Hoa.
Một người như vậy nếu so với cô thì quả thật như người của hai thế giới chính vì vậy khi nghe thấy thầy Tống muốn giới thiệu Lam Hạo cho Nguyệt Thiền mọi người trong lớp ai nấy đều không khỏi bật cười.
Đối với chuyện này Nguyệt Thiền cũng chỉ ngượng ngùng gãi đầu cho qua, cô xem thầy Tống đơn giản chỉ muốn lớp học sôi động hơn một chút chứ cũng không đem lời thầy Tống đặt trong đầu.
Vừa ngồi xuống thì có người bên dưới kéo kéo áo, chưa kịp quay xuống thì thanh âm mềm mỏng đã vang lên.
“Cậu thích anh ta sao?”
Vừa thấy anh, cô không khỏi kinh ngạc.
Anh mặc áo sơ mi trắng, cổ áo để mở ba cúc, lộ ra xương đòn gợi cảm. Thiếu niên trẻ trung anh tuấn, gương mặt có chút lười biếng nhưng không thể giấu được dung ngũ quan sắc sảo, cuối cùng chưa rõ câu hỏi của anh nhưng cô vẫn ngơ ngác gật đầu.
Bình luận facebook