• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full (5 Viewers)

  • gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-535

Chương 536: Đến nhà tôi lấy




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
83359.png

Xem ảnh 2
83359_2.png
Vì em, anh có thể đối địch với cả thế giới.



Đây không phải là một câu ân ái êm tai, trên thực tế, còn có một tia cay đắng đoạn tuyệt. Chính vì em mà anh không tiếc chống đối lại cả thế giới, cho nên, một khi ngay cả em cũng vất bỏ anh, anh sẽ không có gì nữa, hoàn toàn biến thành hai bàn tay trắng, thảm hại không chịu nổi.



“Em...”



Hà Tư Ca há miệng, cũng không nói rõ được tâm tình của mình bây giờ thế nào, tóm lại, rất phức tạp. Cô thật sự không ngờ, Phó Cẩm Hành lại sẽ vì cô và Tân Tân mà trở mặt với Mai Lan. Mặc dù hắn đã là người lãnh đạo cao nhất của Phó thị, nhưng Mai Lan vẫn là một sự tồn tại đặc biệt ở nhà họ Phó, trong rất nhiều chuyện bà ta đều nắm giữ quyền phát biểu, không thể xem nhẹ. Đắc tội Mai Lan, có thể cuộc sống sau này của Phó Cẩm Hành sẽ không dễ chịu.



Dù sao, Mai Lan cũng là mẹ của hắn, cho dù bà ta thật sự làm sai, ở trong mắt rất nhiều người, con trai phải hiểu thuẫn, không thể vì người khác mà xung đột với ba mẹ ruột mình.



“Đảm người chủ Ba của anh liệu có nhân cơ hội làm gì không?” Do dự hồi lâu, Hà Tư Ca vẫn lo lắng hỏi. Làm việc ở Phó thị lâu như vậy, Hà Tư Ca cũng dần dần hiểu biết một số chuyện nội bộ công ty. Cô biết, đừng nhìn Phó Cẩm Hành còn trẻ đã ngồi lên vị trí này, thật ra những ông già của nhà họ Phó kia cũng không phục, thường xuyên ngáng chân ở sau lưng, chỉ mong kéo hắn xuống ngựa. “Chú Ba Phó? Hừ, ông ta muốn lắm, từ khi anh về nước đến bây giờ, bọn họ động tay động chân bao nhiêu lần, anh đều rõ cả!”



Phó Cẩm Hành cười lạnh một tiếng, bàn tay đặt trên vô lăng viết thành nắm đấm. Hắn luôn không để lộ vui giận ra ngoài, một khi sinh ra phản ứng như vậy, đủ để chứng minh giờ phút này Phó Cẩm Hành đang phẫn nộ kinh khủng thế nào. “Cho nên, anh càng không thể để bọn họ bắt được thóp! Nói không chừng, chủ Ba anh sẽ mượn chuyện này mà thêu dệt, chỉ trích anh bất hiếu, thậm chí liên hiệp với các bề trên trong dòng họ cùng tìm đến nhà..” Hà Tư Ca buồn phiền, bây giờ cô và Phó Cẩm Hành có thể coi như là người trên một thuyền rồi, vinh thì cùng vinh, nhục thì cùng nhục. Nếu là trước kia, nhìn thấy hắn gặp phiền phức, cô còn vui vẻ nữa.



Nhưng bây giờ...



Phụ nữ chính là như vậy, một khi động lòng với một người đàn ông, nhất định sẽ coi chuyện của hắn thành chuyện của mình, không thể đổ trách nhiệm cho người khác.



“Không sao, anh ngược lại muốn xem xem bọn họ có thể giở trò gì!”



Phó Cẩm Hành ổn định lại, chuẩn bị khởi động xe. Trong đầu hiện lên cảnh tượng vừa rồi, ánh mắt Hà Tư Ca tối sầm lại, buột miệng nói ra: “Anh có cảm thấy hình như chuyện này không đơn giản như vậy không?” Từ chuyện video Mạch Nhạc bị thu mua, đến tra rõ địa chỉ IP đăng tải video, lại đến Phó Cẩm Hành đi tìm Mai Lan cắt đứt quan hệ, tất cả hình như đều quá thuận. Giống như chuyện này liên quan đến chuyện kia, bị người điều khiển sau lưng. Phó Cẩm Hành vốn dĩ vì tức giận mà không nghĩ nhiều như vậy, hắn chỉ muốn đi tìm Mai Lan nói rõ ràng, bảo bà ta cách xa mẹ con Hà Tư Ca một chút, đừng sử dụng những thủ đoạn thấp hèn kia nữa. Vào giờ phút này, được Hà Tư Ca nhắc nhở như vậy, hắn cũng phát giác ra sự khác thường. “Ý em là nói,” Phó Cẩm Hành cau chặt mày: “Có người cố ý để mẹ anh làm kẻ chết thay à?” Hà Tư Ca không biết lợi ích phía sau chuyện này, nhưng cô luôn cảm thấy, Mai Lan là một người thuộc phải hành động, giống như ban đầu bà ta tìm người bắt cóc mình, muốn làm hỏng danh tiết của mình.



So sánh ra, bà ta không giống người sẽ chủ động truyền video và mua thủy quân, tính cách và hành động trái ngược nhau.



Trừ phi là có người giật dây bà ta, để bà ta ra mặt, mình nấp ở phía sau, đồng thời vẫn có thể ngư ông đắc lợi. “Một người làm việc, phong cách sẽ không thay đổi, anh cảm thấy, mẹ anh giống người có thể thao túng dư luận mạng sao? Không phải là em xem thường bà ấy, mà bà ấy càng nghiêng về phía can thiệp chính diện, ví dụ như tìm người bắt em, hoặc là chạy đến dạy bảo em hơn, có đúng không?”



Hà Tư Ca do dự một lúc rồi mới trả lời.



Giao chiến với Mai Lan mấy lần, cô cũng hiểu rõ được quy luật nhất định. “Không sai.” Phó Cẩm Hành gật đầu. Đúng là trước đó hắn quan tâm quá hóa loạn, chỉ lo tức giận mà bỏ quên một số tình tiết nhỏ.



Vì vậy, Phó Cẩm Hành cầm điện thoại lên, gọi cho Tào Cảnh Đồng, dặn dò cậu ta đi nghe ngóng tin tức, đặc biệt là tra kỹ tình hình kinh doanh, dòng vốn, biến động quản lý cấp cao,... nửa năm gần đây của video Mạch Nhạc. “Cứ đợi xem sao, nói không chừng rất nhanh sẽ có tin tức.” Đặt điện thoại xuống, hắn nhẹ giọng nói. Hà Tư Ca hơi cạn lời: “Chuyện thu mua video Mạch Nhạc, có phải là anh làm quá qua loa không? Em biết, truyền thông Vũ Quang là công ty cấp dưới của Phó thị rất kiếm được tiền, thật ra không cần phải thu mua nó.” Nếu như đơn thuần chỉ là vì báo thù giải hạn cho cô, thật sự là mất nhiều hơn được. Đả thương quân địch tám nghìn, mình tổn hại mười nghìn, đây chẳng phải là thua thiệt sao!



“Em đừng nghĩ nhiều, anh cũng không hoàn toàn là vì xả hận. Bên Vũ Quang luôn muốn làm một trang web video ngắn thuộc quản lý của mình, xây dựng khung không khó, nhưng thu hút người xem không phải là một chuyện dễ.”



Phó Cẩm Hành gõ vô lăng, chậm rãi nói: “Cho nên, đề nghị của anh là trực tiếp thu mua một trang web đã có lượng người xem ổn định, không thay đổi vị trí vốn có, chỉ cải tạo lại một chút, tiết kiệm thời gian tiết kiệm sức lực.” Nghe lời này, Hà Tư Ca bừng tỉnh hiểu ra. Cô thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt, em không hy vọng có người nói tức giận vì hồng nhan gì đó.” Trên thực tế, trước đây đã có người nói rồi, nói Phó Cẩm Hành ném nghìn vàng vì vợ, tốn mấy trăm triệu đi thu mua video Mạch Nhạc, hoàn toàn là hành vi tức giận, nhất định sẽ thua lỗ không thu lại được vốn. “Anh và CEO của Vũ Quang đã bàn mấy lần rồi, không thấy cậu ta vui rạo rực thu mua Mạch Nhạc sao? Những người đó không biết gì cả, còn đoán mò trên mạng, đúng là làm người ta cười đến rụng răng.” Phó Cẩm Hành điều chỉnh tâm tình, khởi động xe. Tin tức thương mại đương nhiên đều là cơ mật, trừ cấp trên quyết định ra, những người khác không có quyền được biết, càng khỏi phải nói đến cộng đồng mạng.



Vẫn còn sớm, hai người về công ty.



Nhìn thấy một đám phóng viên vây quanh cổng cao ốc Phó thị, Phó Cẩm Hành không cảm thấy bất ngờ một chút nào.



Không có ai mới là chuyện lạ. Hắn dứt khoát phóng khoáng dừng xe ở cổng, bởi vì Phó Cẩm Hành đích thân lái xe, cho nên trong xe chỉ có hắn và Hà Tư Ca. Tài xế không có ở đây, trợ lý không có ở đây, mặc dù công ty đã điều động toàn bộ bảo vệ để duy trì trật tự của đám người, nhưng Hà Tư Ca vẫn có chút lo lắng nhìn Phó Cẩm Hành: “Hay là đừng xuống xe vội, lái xuống hầm đã?” Hắn táo dây an toàn ra, ra hiệu cho cô đừng căng thẳng.



“Không cần, quan hệ của Phó thị và truyền thông trước giờ luôn không tệ, anh còn quen mấy phóng viên kinh tế tài chính nữa, bọn họ sẽ không cố ý gây khó khăn.”



Phó Cẩm Hành vỗ mu bàn tay Hà Tư Ca, dịu giọng nói: “Còn sau này làm sao để giao thiệp kết giao tình với bọn họ thì phải dựa vào giám đốc Hà rồi.”



Giọng hắn có chút hài hước, nhưng ánh mắt tràn đầy mong đợi. Nghe thấy ba chữ “giám đốc Hà” từ trong miệng Phó Cẩm Hành, Hà Tư Ca sinh ra một chút áp lực. Cô biết, thật ra khả năng của mình vẫn chưa đủ để hoàn toàn đảm nhiệm chức vị này.



Lúc mới đến, Hà Tư Ca vô cùng tự tin, cảm thấy không có gì ghê gớm, cùng lắm thì vừa làm vừa học. Mấy ngày tiếp theo, cô thừa nhận, mình đã quá tự phụ. “Em biết rồi.” Do dự hai giây, Hà Tư Ca im lặng động viên tinh thần mình, cô nghiêng đầu, đẩy cửa xuống xe, ngay cả kính đen cũng không đeo, xuất hiện ngay ở trước mặt những phóng viên kia. Vốn dĩ dưới sự ngăn cản của mười mấy bảo vệ, đám người vẫn coi như có lý trí, sau khi Hà Tư Ca và Phó Cẩm Hành đồng loạt xuống xe, lập tức hỗn loạn. “Phó tổng, anh cảm thấy lần thu mua video Mạch Nhạc này là hành vi sáng suốt sao?”



“Cô Phó, liên quan đến chuyện video lần này, cô có cho là có người đang giở trò sau lưng không?”



“Anh Phó!”



“Phó tổng, phiền anh nhìn qua bên này!”



Các phóng viên lớn tiếng gọi, cục diện kia giống như hai người xuất hiện trước mặt không phải là thương nhân, mà là minh tinh nổi tiếng. Phó Cẩm Hành dừng bước, nhìn thẳng về phía một phóng viên đưa ra câu hỏi trong đó. Dưới ánh nhìn chăm chú giống như chim ưng của hắn, biển người lại dần dần yên tĩnh lại, không có ai dám mở miệng làm ổn nữa.



“Thu mua không phải chuyện một người có thể quyết định, là quyết định nhất trí của nội bộ tập đoàn, nếu mọi người muốn biết chi tiết cụ thể, có thể đi tìm Trịnh tổng của truyền thông Vũ Quang, câu trả lời của cậu ấy sẽ chuyển nghiệp hơn tôi. Còn có phải là hành vi sáng suốt hay không, chúng tôi chắc chắn là vì kiếm tiền, điểm này không cần nghi ngờ.”



Phó Cẩm Hành khẽ cười một tiếng, quét mắt qua đám người hỏi ngược lại: “Hằng năm tôi lấy không ít tiền đi làm từ thiện, cũng không đến nỗi cố ý làm ăn lỗ vốn đúng không?” Mọi người cũng đều cười. Tiếng cười tan đi, Hà Tư Ca mở miệng nói: “Cảm ơn sự quan tâm của mọi người, đây là trường hợp đầu tiên tôi gặp phải sau khi tiếp nhận chức vụ giám đốc bộ phận quan hệ xã hội của Phó thị, không ngờ, nhân vật chính lại là tôi.”



Mọi người nín thở, nghiêm túc nghe cô tiếp tục nói. “Bởi vì nguyên nhân cá nhân, từ nhỏ tôi đã học ở nước ngoài, năm năm trước tôi đều sống và làm việc ở Nam Bình. Tôi biết trên mạng có rất nhiều suy đoán đối với tôi, sau này tôi sẽ nhận phỏng vấn của truyền thông, cho mọi người một câu trả lời đúng đắn toàn diện.



Hà Tư Ca đảo mắt nhìn một vòng, cười nói với một phóng viên nữ đeo kính: “Lúc còn đi học tôi rất thích đọc tạp chí “Tuần san thời đại mới”, nếu như có thể, tôi muốn trò chuyện với cô.”



Đương nhiên phóng viên nữ nhận ngay, sau đó, Hà Tư Ca đưa cách liên lạc của Lạc Tuyết cho phóng viên truyền thông tại chỗ.



“Mọi người có chuyện gì, đều có thể liên lạc với trợ lý của tôi, hy vọng sau này có thể hợp tác nhiều hơn.”



Cô thoải mái nói.



Lần đầu tiếp xúc với truyền thông, trong lòng Hà Tư Ca cũng rất căng thẳng. Đến tận lúc cùng Phó Cẩm Hành sóng vai đi vào thang máy, cô mới điều chỉnh hô hấp về bình thường được. Trước lúc này, Hà Tư Ca đều như nín thở, không dám dùng sức. Nhìn dáng vẻ cô như vậy, Phó Cẩm Hành cảm thấy vừa đau lòng, vừa buồn cười: “Lại làm vợ anh sắp ngạt thở rồi, đám phóng viên này đúng là không ra gì?”



Hà Tư Ca khẽ họ một tiếng, có chút lúng túng: “Là em vẫn chưa quen cảnh tượng thế này mà thôi, từ từ rèn luyện vậy!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom