-
Chương 2347: Thôn Phệ Ma Thể?
"Đáng chết! Tiểu tử này là ai?"
Vu Nhung giận dữ đập bàn rồi đột ngột đứng dậy.
"Điều tra rõ ràng tất cả thông tin về người này cho ta, mang đến trước mặt ta ngay lập tức!"
Cổ Kim Khứ đương nhiên biết, người ra tay chính là Diệp Bắc Minh, ông ta cười khiêu khích: "Đại trưởng lão, ông cần thông tin của người này làm gì? Không phải là muốn báo thù đấy chứ?"
"Võ Tông không phải luôn tuân theo quy tắc sao?"
"Lẽ nào chỉ cho phép người nhà họ Vu giết người tham gia thi đấu, mà không cho phép người tham gia thi đấu giết người nhà họ Vu sao?"
"Nói như vậy, Võ Tông không giống như tuân thủ quy tắc như vẻ bề ngoài nhỉ!"
Những lời này vừa nói ra.
Hiện trường đột nhiên trở nên sôi sục!
Đại diện của không ít thế lực sầm mặt, cau mày nhìn Vu Nhung.
Vu Nhung thầm mắng: 'Đáng chết! Nếu như lời của Cổ Kim Khứ, uy tín của Võ Tông chắc chắn sẽ giảm mạnh! Lão già chết tiệt này! '
'Không tin! Dù thế nào đi nữa, uy tín của Võ Tông cũng không thể giảm mạnh được! '
'Nếu không, sau này Võ Tông làm sao còn có thể là Vệ Đạo Sĩ của vị diện cấp 9 được chứ? '
Chỉ đáng tiếc, Vu Dương chết rồi!
Khóe miệng ông ta giật mấy lần!
Đè nén lại cơn tức giận trong lòng, lạnh lùng nhìn Cổ Kim Khứ: "Cổ Điện chủ, ta nghĩ ông hiẻu lầm rồi!"
"Ta biết thực lực của Vu Dương, tiểu tử này dễ dàng giết chết Vu Dương như vậy, ta rất coi trọng thiên phú của hắn!"
"Cho nên ta muốn biết trước thông tin của hắn, sau này có thể sẽ thu hắn làm đệ tử thân truyền!"
"Ồ, là vậy sao."
Cổ Kim Khứ đi tới, mỉm cười gật đầu: "Vậy đại trưởng lão, chúng ta chờ xem!"
"Bổn Điện chủ cảm thấy kịch hay vẫn còn chưa tới."
Lúc này, trên màn hình pha lê.
Xác của đám người Vu Dương nổ tung, biến thành một đám sương máu!
Chìm trong cơ thể của chàng trai trẻ đó!
…
Võ Cực đại lục, sau khi giết chết đám người Vu Dương, Diệp Bắc Minh dẫn ba người đi tiếp!
Trên đường đi, Diệp Bắc Minh còn gặp nhiều đội ngũ khác!
Sau khi những người này phát hiện ra đám người Diệp Bắc Minh, hầu như không có ngoại lệ, đều quay người bỏ chạy!
Diệp Bắc Minh cũng lười đuổi theo.
Hắn biết, nếu đây là người của mười đại gia tộc thì chắc chắn sẽ không bỏ chạy!
Một ngày sau, một đội hơn năm mươi người chặn đường hắn!
"Không hay rồi...là người nhà họ Lục ta!"
Bên ngoài, Lục Chấn Nghiệp hai mắt đỏ ngầu: "Lục Lê, mẹ kiếp, ngươi đừng có chọc vào tiểu tử này, để hắn đi đi!"
Đáng tiếc, càng phản tác dụng!
Lục Lê mặc áo gấm, ngồi trước đống lửa sưởi ấm: "Đã giết chóc cả một ngày rồi, lại có một kẻ đến chịu chết... Haiz!"
Một tiếng thở dài!
"Mấy người các ngươi, tiễn hắn lên đường đi!"
Cũng không quay đầu lại, tiếp tục sưởi ấm!
"Phụt…phụt…phụt…phụt…!"
Bốn âm thanh liên tiếp vang lên, có lẽ là tiếng đầu người rơi xuống đất đúng không?
Ở quảng trường Võ Tông, trên màn hình pha lê!
Diệp Bắc Minh giống như một vị thần chết, một thanh kiếm dài cổ xưa xuất hiện trong tay hắn, không thể nhìn thấy hình dáng cụ thể, nó đã bị bao phủ bởi một luồng khí màu xám!
Thanh kiếm này đi đến đâu, đầu người đều rơi xuống đất!
"Mẹ kiếp, ,đừng có sưởi nữa!"
"Chạy! Mau đứng lên chạy đi!"
Đôi mắt của Lục Chấn Nghiệp đỏ ngầu.
Đáng tiếc Lục Lê không nghe thấy!
Phụt--!
Âm thanh thứ năm vang lên!
"Hả?"
Lục Lê có chút kinh ngạc. Không phải chỉ có bốn người sao?
Tiếp đó!
Phụt! Phụt! Phụt! Phụt……
Tiếng đầu rơi xuống đất thứ sáu, thứ bảy, thứ tám... truyền đến!
Lục Lê không khỏi quay đầu lại, bị cảnh tượng trước mắt làm cho sững sờ!
Hơn một nửa trong số năm mươi người trong đội đều đã đầu rơi xuống đất, thân thể đứng thẳng ở đó, không có chút vết tích ra tay!
Còn Diệp Bắc Minh lại đang điên cuồng thu hoạch!
Điều này chứng tỏ, trong nháy mắt Diệp Bắc Minh ra tay, những đồng đội này đều bị giết!
Căn bản không có cơ hội phản ứng!
"Ngươi là ai?"
Lục Lê hét lớn đứng dậy!
Diệp Bắc Minh đã giết chết người cuối cùng, đứng trước mặt anh ta, kiếm trong tay lóe sáng!
"Phụt……"
Đầu của Lục Lê rơi xuống đất!
Ngón tay Diệp Bắc Minh nắm chặt: "Nổ!"
Kiếm khí còn sót lại trong xác và đầu nổ tung một tiếng lớn, sương máu của hơn năm mươi xác chết ngưng tụ thành một đường mỏng!
Tất cả đều lần lượt chìm vào trong cơ thể Diệp Bắc Minh!
Giây tiếp theo.
Uỳnh——!
Một tia sét xuất hiện trên đầu Diệp Bắc Minh, thiên kiếp giáng xuống, hình ảnh trên màn hình pha lê đột ngột dừng lại!
Trên quảng trường Võ Tông, vẻ mặt của mọi người đều vô cùng ngưng trọng!
"Tiểu tử này là ai? Lại có thể nuốt chửng tinh huyết của người khác để nâng cao cảnh giới của mình!"
"Lẽ nào là Thôn Phệ Ma Thể?"
"Rất có thể, Thôn Phệ Ma Thể cực kỳ cường đại, nghe nói có thể nuốt chửng tu vi của người khác để tăng cường thực lực của bản thân. Loại thể chất này là giết người mà có!"
"Ta biết rồi, Thôn Phệ Ma Thể tiến vào buổi kiểm tra Võ Tông là bởi vì hắn muốn dùng hàng triệu người tham gia làm thuốc bổ cho mình!" Có người đoán.
Lời này vừa nói ra, toàn hiện trường đều xôn xao!
Cổ Kim Khứ cau mày.
Hắn biết Diệp Bắc Minh không phải là cái gì mà Thôn Phệ Ma Thể: 'Lẽ nào Hỗn Độn Thể còn có thể nuốt chửng tinh huyết của các tu võ giả khác sao? Sao trước đây chưa từng nghe qua chứ!'
Trong đám người nhà họ Tần.
Tần Phàm và Tần Minh cũng đại diện cho nhà họ Tần đến đây!
Tần Minh cau mày: "Anh, tiểu tử này thật sự là Thôn Phệ Ma Thể sao?"
Tần Phàm nheo mắt lại: "Không phải!"
"Anh, sao anh biết?" Tần Minh kinh ngạc.
Tần Phàm cười lạnh: "Ha ha, ta có cần phải giải thích với một kẻ vô dụng như ngươi không?"
Những thể chất khác anh ta không dám nói, nhưng thanh niên vừa rồi chắc chắn không phải là Thôn Phệ Ma Thể!
Bởi vì bản thân anh ta chính là Thôn Phệ Ma Thể thật sự!
Tần Minh cúi đầu, trong lòng thầm than thở: 'Mẹ kiếp! Sớm muộn gì cũng có một ngày ta giết chết ngươi, từ sáng đến tối chỉ nói ta vô dụng! '
'Ngươi là cái thá gì? Nói là đến vị diện cấp tám một chuyến, bắt cha của Diệp Bắc Minh về làm con tin! '
'Nhìn thấy một Đại Đế của Côn Luân Điện tọa trấn nhà họ Diệp, không phải liền cút quay về sao? Ngươi mới là vô dụng! '
Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng miệng lại không dám nói ra!
Lục Chấn Nghiệp nhìn chằm chằm màn hình pha lê đã mất đi hình ảnh: "Đại trưởng lão, tiểu tử đó đang độ thiên kiếp!"
"Hình ảnh trong màn hình pha lê không thể truyền tới được, có đổi sang người khác không?"
"Không cần! Để ta đợi tiểu tử đó độ kiếp xong!" Trong giọng nói của Vu Nhung tràn ngập sát ý.
Mắt không chớp, nhìn chằm chằm vào màn hình pha lê!
Ba giờ sau!
Màn hình pha lê lóe lên, lại xuất hiện hình ảnh!
Diệp Bắc Minh đã độ kiếp xong, dẫn theo Diệp Quỳnh, Sở Sở, Sở Vị Ương tiếp tục tiến về trung tam Võ Cực đại lục!
Trên đường đi.
Lại gặp người của năm đại gia tộc: nhà họ Vu, nhà họ Lục, nhà họ Bạch, nhà họ Cao, nhà họ Từ!
Diệp Bắc Minh không ra tay giết người nhà họ Bạch, nhà họ Cao, nhà họ Từ!
Chỉ giết người nhà họ Vu và nhà họ Lục!
Chứng kiến mấy chục vãn bối nhà họ Vu chết thảm dưới tay Diệp Bắc Minh, hóa thành sương máu và bị hấp thu!
"Đáng chết!!!"
Vu Nhung suýt chút nữa hộc máu: "Tiểu tử này rốt cục là ai? Nhà họ Vu ta đâu có chọc vào hắn?"
Trong lòng Lục Chấn Nghiệp đang rỉ máu: "Hàng chục vãn bối ưu tú nhất của nhà họ Lục đều chết rồi… Cho dù hắn là ai, cho dù ta không làm trưởng lão Võ Tông nữa, cũng phải giết chết hắn!!!"
Nếu cứ tiếp tục giết chóc như thế này, những thiên tài của nhà họ Lục sẽ bị tiêu diệt hết!
Mẹ kiếp! ! !
Người nhà họ Bạch, nhà họ Cao, nhà họ Từ đều lộ ra vẻ mặt thích thú!
Nếu thiên tài nhà họ Vu và nhà họ Lục đứt đoạn, bọn họ đương nhiên là vui mừng!
"Mau nhìn kìa, tiểu tử kia đã tới Võ Thần Kim Tự Tháp rồi!"
Soạt——!
Mọi người ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào màn hình pha lê!
Trong màn hình.
Một kim tự tháp cao 10.000 mét hiện ra!
Vu Nhung giận dữ đập bàn rồi đột ngột đứng dậy.
"Điều tra rõ ràng tất cả thông tin về người này cho ta, mang đến trước mặt ta ngay lập tức!"
Cổ Kim Khứ đương nhiên biết, người ra tay chính là Diệp Bắc Minh, ông ta cười khiêu khích: "Đại trưởng lão, ông cần thông tin của người này làm gì? Không phải là muốn báo thù đấy chứ?"
"Võ Tông không phải luôn tuân theo quy tắc sao?"
"Lẽ nào chỉ cho phép người nhà họ Vu giết người tham gia thi đấu, mà không cho phép người tham gia thi đấu giết người nhà họ Vu sao?"
"Nói như vậy, Võ Tông không giống như tuân thủ quy tắc như vẻ bề ngoài nhỉ!"
Những lời này vừa nói ra.
Hiện trường đột nhiên trở nên sôi sục!
Đại diện của không ít thế lực sầm mặt, cau mày nhìn Vu Nhung.
Vu Nhung thầm mắng: 'Đáng chết! Nếu như lời của Cổ Kim Khứ, uy tín của Võ Tông chắc chắn sẽ giảm mạnh! Lão già chết tiệt này! '
'Không tin! Dù thế nào đi nữa, uy tín của Võ Tông cũng không thể giảm mạnh được! '
'Nếu không, sau này Võ Tông làm sao còn có thể là Vệ Đạo Sĩ của vị diện cấp 9 được chứ? '
Chỉ đáng tiếc, Vu Dương chết rồi!
Khóe miệng ông ta giật mấy lần!
Đè nén lại cơn tức giận trong lòng, lạnh lùng nhìn Cổ Kim Khứ: "Cổ Điện chủ, ta nghĩ ông hiẻu lầm rồi!"
"Ta biết thực lực của Vu Dương, tiểu tử này dễ dàng giết chết Vu Dương như vậy, ta rất coi trọng thiên phú của hắn!"
"Cho nên ta muốn biết trước thông tin của hắn, sau này có thể sẽ thu hắn làm đệ tử thân truyền!"
"Ồ, là vậy sao."
Cổ Kim Khứ đi tới, mỉm cười gật đầu: "Vậy đại trưởng lão, chúng ta chờ xem!"
"Bổn Điện chủ cảm thấy kịch hay vẫn còn chưa tới."
Lúc này, trên màn hình pha lê.
Xác của đám người Vu Dương nổ tung, biến thành một đám sương máu!
Chìm trong cơ thể của chàng trai trẻ đó!
…
Võ Cực đại lục, sau khi giết chết đám người Vu Dương, Diệp Bắc Minh dẫn ba người đi tiếp!
Trên đường đi, Diệp Bắc Minh còn gặp nhiều đội ngũ khác!
Sau khi những người này phát hiện ra đám người Diệp Bắc Minh, hầu như không có ngoại lệ, đều quay người bỏ chạy!
Diệp Bắc Minh cũng lười đuổi theo.
Hắn biết, nếu đây là người của mười đại gia tộc thì chắc chắn sẽ không bỏ chạy!
Một ngày sau, một đội hơn năm mươi người chặn đường hắn!
"Không hay rồi...là người nhà họ Lục ta!"
Bên ngoài, Lục Chấn Nghiệp hai mắt đỏ ngầu: "Lục Lê, mẹ kiếp, ngươi đừng có chọc vào tiểu tử này, để hắn đi đi!"
Đáng tiếc, càng phản tác dụng!
Lục Lê mặc áo gấm, ngồi trước đống lửa sưởi ấm: "Đã giết chóc cả một ngày rồi, lại có một kẻ đến chịu chết... Haiz!"
Một tiếng thở dài!
"Mấy người các ngươi, tiễn hắn lên đường đi!"
Cũng không quay đầu lại, tiếp tục sưởi ấm!
"Phụt…phụt…phụt…phụt…!"
Bốn âm thanh liên tiếp vang lên, có lẽ là tiếng đầu người rơi xuống đất đúng không?
Ở quảng trường Võ Tông, trên màn hình pha lê!
Diệp Bắc Minh giống như một vị thần chết, một thanh kiếm dài cổ xưa xuất hiện trong tay hắn, không thể nhìn thấy hình dáng cụ thể, nó đã bị bao phủ bởi một luồng khí màu xám!
Thanh kiếm này đi đến đâu, đầu người đều rơi xuống đất!
"Mẹ kiếp, ,đừng có sưởi nữa!"
"Chạy! Mau đứng lên chạy đi!"
Đôi mắt của Lục Chấn Nghiệp đỏ ngầu.
Đáng tiếc Lục Lê không nghe thấy!
Phụt--!
Âm thanh thứ năm vang lên!
"Hả?"
Lục Lê có chút kinh ngạc. Không phải chỉ có bốn người sao?
Tiếp đó!
Phụt! Phụt! Phụt! Phụt……
Tiếng đầu rơi xuống đất thứ sáu, thứ bảy, thứ tám... truyền đến!
Lục Lê không khỏi quay đầu lại, bị cảnh tượng trước mắt làm cho sững sờ!
Hơn một nửa trong số năm mươi người trong đội đều đã đầu rơi xuống đất, thân thể đứng thẳng ở đó, không có chút vết tích ra tay!
Còn Diệp Bắc Minh lại đang điên cuồng thu hoạch!
Điều này chứng tỏ, trong nháy mắt Diệp Bắc Minh ra tay, những đồng đội này đều bị giết!
Căn bản không có cơ hội phản ứng!
"Ngươi là ai?"
Lục Lê hét lớn đứng dậy!
Diệp Bắc Minh đã giết chết người cuối cùng, đứng trước mặt anh ta, kiếm trong tay lóe sáng!
"Phụt……"
Đầu của Lục Lê rơi xuống đất!
Ngón tay Diệp Bắc Minh nắm chặt: "Nổ!"
Kiếm khí còn sót lại trong xác và đầu nổ tung một tiếng lớn, sương máu của hơn năm mươi xác chết ngưng tụ thành một đường mỏng!
Tất cả đều lần lượt chìm vào trong cơ thể Diệp Bắc Minh!
Giây tiếp theo.
Uỳnh——!
Một tia sét xuất hiện trên đầu Diệp Bắc Minh, thiên kiếp giáng xuống, hình ảnh trên màn hình pha lê đột ngột dừng lại!
Trên quảng trường Võ Tông, vẻ mặt của mọi người đều vô cùng ngưng trọng!
"Tiểu tử này là ai? Lại có thể nuốt chửng tinh huyết của người khác để nâng cao cảnh giới của mình!"
"Lẽ nào là Thôn Phệ Ma Thể?"
"Rất có thể, Thôn Phệ Ma Thể cực kỳ cường đại, nghe nói có thể nuốt chửng tu vi của người khác để tăng cường thực lực của bản thân. Loại thể chất này là giết người mà có!"
"Ta biết rồi, Thôn Phệ Ma Thể tiến vào buổi kiểm tra Võ Tông là bởi vì hắn muốn dùng hàng triệu người tham gia làm thuốc bổ cho mình!" Có người đoán.
Lời này vừa nói ra, toàn hiện trường đều xôn xao!
Cổ Kim Khứ cau mày.
Hắn biết Diệp Bắc Minh không phải là cái gì mà Thôn Phệ Ma Thể: 'Lẽ nào Hỗn Độn Thể còn có thể nuốt chửng tinh huyết của các tu võ giả khác sao? Sao trước đây chưa từng nghe qua chứ!'
Trong đám người nhà họ Tần.
Tần Phàm và Tần Minh cũng đại diện cho nhà họ Tần đến đây!
Tần Minh cau mày: "Anh, tiểu tử này thật sự là Thôn Phệ Ma Thể sao?"
Tần Phàm nheo mắt lại: "Không phải!"
"Anh, sao anh biết?" Tần Minh kinh ngạc.
Tần Phàm cười lạnh: "Ha ha, ta có cần phải giải thích với một kẻ vô dụng như ngươi không?"
Những thể chất khác anh ta không dám nói, nhưng thanh niên vừa rồi chắc chắn không phải là Thôn Phệ Ma Thể!
Bởi vì bản thân anh ta chính là Thôn Phệ Ma Thể thật sự!
Tần Minh cúi đầu, trong lòng thầm than thở: 'Mẹ kiếp! Sớm muộn gì cũng có một ngày ta giết chết ngươi, từ sáng đến tối chỉ nói ta vô dụng! '
'Ngươi là cái thá gì? Nói là đến vị diện cấp tám một chuyến, bắt cha của Diệp Bắc Minh về làm con tin! '
'Nhìn thấy một Đại Đế của Côn Luân Điện tọa trấn nhà họ Diệp, không phải liền cút quay về sao? Ngươi mới là vô dụng! '
Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng miệng lại không dám nói ra!
Lục Chấn Nghiệp nhìn chằm chằm màn hình pha lê đã mất đi hình ảnh: "Đại trưởng lão, tiểu tử đó đang độ thiên kiếp!"
"Hình ảnh trong màn hình pha lê không thể truyền tới được, có đổi sang người khác không?"
"Không cần! Để ta đợi tiểu tử đó độ kiếp xong!" Trong giọng nói của Vu Nhung tràn ngập sát ý.
Mắt không chớp, nhìn chằm chằm vào màn hình pha lê!
Ba giờ sau!
Màn hình pha lê lóe lên, lại xuất hiện hình ảnh!
Diệp Bắc Minh đã độ kiếp xong, dẫn theo Diệp Quỳnh, Sở Sở, Sở Vị Ương tiếp tục tiến về trung tam Võ Cực đại lục!
Trên đường đi.
Lại gặp người của năm đại gia tộc: nhà họ Vu, nhà họ Lục, nhà họ Bạch, nhà họ Cao, nhà họ Từ!
Diệp Bắc Minh không ra tay giết người nhà họ Bạch, nhà họ Cao, nhà họ Từ!
Chỉ giết người nhà họ Vu và nhà họ Lục!
Chứng kiến mấy chục vãn bối nhà họ Vu chết thảm dưới tay Diệp Bắc Minh, hóa thành sương máu và bị hấp thu!
"Đáng chết!!!"
Vu Nhung suýt chút nữa hộc máu: "Tiểu tử này rốt cục là ai? Nhà họ Vu ta đâu có chọc vào hắn?"
Trong lòng Lục Chấn Nghiệp đang rỉ máu: "Hàng chục vãn bối ưu tú nhất của nhà họ Lục đều chết rồi… Cho dù hắn là ai, cho dù ta không làm trưởng lão Võ Tông nữa, cũng phải giết chết hắn!!!"
Nếu cứ tiếp tục giết chóc như thế này, những thiên tài của nhà họ Lục sẽ bị tiêu diệt hết!
Mẹ kiếp! ! !
Người nhà họ Bạch, nhà họ Cao, nhà họ Từ đều lộ ra vẻ mặt thích thú!
Nếu thiên tài nhà họ Vu và nhà họ Lục đứt đoạn, bọn họ đương nhiên là vui mừng!
"Mau nhìn kìa, tiểu tử kia đã tới Võ Thần Kim Tự Tháp rồi!"
Soạt——!
Mọi người ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào màn hình pha lê!
Trong màn hình.
Một kim tự tháp cao 10.000 mét hiện ra!
Bình luận facebook