• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (3 Viewers)

  • Chương 2344: Đầu của đại trưởng lão Võ Tông, tôi muốn rồi!

Ngay giây sau.

Một cô gái xinh xắn, duyên dáng đi tới.

Mắt cao hơn đầu, đi tới không nói lời nào, chỉ để lại một bức chiến thư rồi quay người rời đi!

Tiếp đó.

Một lão giả xuất hiện, đi tới chắp tay bái Cổ Kim Khứ một cái, xong cũng để lại một bức chiến thư rồi mỉm cười rời đi!

Cổ Kim Khứ nói: "Người mau xem xem có những ai?"

Diệp Bắc Minh xé thư ra đọc: "Vương Trực? Một cái tên nghe thật bình thường."

Cổ Kim Khứ ngưng trọng nói: "Đệ tử nội môn, xếp thứ 20!"

"Năm nay 7,2 tỷ tuổi! Năm 1,6 tỷ tuổi, tiến vào Tế Đạo Chi Thượng tầng chín đỉnh phong!"

"Còn ai nữa?"

Diệp Bắc Minh kinh ngạc: "Ồ? Hoa Lạc Thủy? Sao có cả nữ nhân vậy?"

"Thần nữ Hoa Tộc!"

Cổ Kim Khứ mặt mày ngưng trọng: "Hoa Lạc Thủy, 3,5 tỷ tuổi!"

Ánh mắt Diệp Bắc Minh lóe lên: "Người của Hoa Tộc? 3,5 tỷ tuổi? Trẻ vậy mà cũng dám khiêu chiến với tôi sao?"

Cổ Kim Khứ cười khổ: "Điện chủ, hồi 1 tỷ tuổi, Hoa Lạc Thủy đã lên đến Tế Đạo Chi Thượng tầng chín đỉnh phong rồi!"

"Nhanh thế á?"

Diệp Bắc Minh hơi bất ngờ.

Thiên tài của Côn Luân Điện, nhanh nhất cũng phải 1,6 đến 1,8 tỷ tuổi mới có thể tiến vào Tế Đạo Chi Thượng tầng chín đỉnh phong!

Cái cô Hoa Lạc Thủy này, 1 tỷ tuổi đã tiến vào Tế Đạo Chi Thượng đỉnh phong rồi!

Nhanh gần gấp đôi so với những thiên tài khác: "Tiền bối, nữ nhân mạnh như vậy, chí ít cũng phải nằm trong top 5 đệ tử nội môn của Côn Luân Điện chứ?"

"Không!"

Cổ Kim Khứ lắc đầu: "Hoa Lạc Thủy xếp thứ 11!"

Diệp Bắc Minh cảm thấy hơi khó tin: "Còn chưa lọt vào top 10 sao?"

Cổ Kim Khứ nói: "Điện chủ, người yên tâm, những người trong top 10 kia không tranh sự đời, trừ phi người chấp nhận khiêu chiến của ba người này!"

"Sau đó thẳng tay nghiền áp họ, thì mấy quái vậy đứng trong top 10 mới chú ý đến người!"

Diệp Bắc Minh suy nghĩ rồi gật đầu!

Trông thấy cái vẻ nóng lòng muốn tỷ thí thử của anh!

Cổ Kim Khứ nhíu mày: "Điện chủ, vừa nãy người đã đồng ý với tôi rồi mà!"

"Ò, tôi biết rồi."

Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Yên tâm, chỉ cần đám người này không chủ động tới gây sự với tôi!"

"Mấy bức thư khiêu chiến thôi mà, tôi chẳng để bụng đâu!"

Anh vung tay lên, một ngọn lửa bùng cháy!

Ba bức thư khiêu chiến hóa thành tro bụi!

"Tốt!"

Cổ Kim Khứ thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó ông ta lại dặn dò Diệp Bắc Minh mấy câu nữa, xong mới quay người cáo từ, nhìn sang Cổ Yên Tuyết đang đứng bên cạnh, người vẫn đang ngẩn ngơ!

"Tuyết Nhi, đi thôi!"

"Dạ? Cha... con người thật sự có thể cứ lâu dài đến vậy sao?"

"Cái gì lâu dài đến vậy?" Cổ Kim Khứ nghi hoặc.

Cổ Yên Tuyết đỏ mặt, lắp bắp: "À... không... không có gì ạ!"

Bối rối rời đi!

Cổ Kim Khứ lắc đầu bất lực: "Điện chủ, Tuyết Nhi là thế đấy, người đừng trách nhé!"

"Không sao!"

Diệp Bắc Minh cười nhẹ: "Phải rồi, chuyện về Hồn Tộc, điện chủ có manh mối chưa?"

Nghe thấy hai chữ 'Hồn Tộc', nét mặt Cổ Kim Khứ trở nên ngưng trọng: "Điện chủ yên tâm, chỉ cần người còn ở Côn Luân Điện, người của Hồn Tộc sẽ không thể làm hại đến người được!"

"Chuyện về Tư Không Trần, Tuyết Nhi đã kể cho tôi rồi, người của ông ta đã bị thanh lý sạch!"

"Chúng ta cũng đang truy nã Tư Không Trần, chỉ cần ông ta dám xuất hiện, thì chắc chắn phải chết!"

Diệp Bắc Minh trầm tư.

Lúc này, một lão giả chạy vào, dâng một phong thư: "Điện chủ, đại trưởng lão Võ Tông - Vu Nhung gửi thư tới!"

"Võ Tông? Hừ!"

Cổ Kim Khứ hừ lạnh một tiếng.

"Chắc là muốn kêu tôi giao Thể chất Hỗn Độn ra chứ gì?"

"Côn Luân Điện ta bế quan một thời gian, bọn họ thật sự nghĩ Võ Tông mạnh đến mức có thể uy hiếp Côn Luân Điện rồi sao?"

"Diệp công tử, cậu yên tâm, tay của Võ Tông không vươn được tới Côn Luân Điện đâu!"

Có người ở đây, ông ta không tiện gọi Diệp Bắc Minh là điện chủ!"

Mở thư ra xem!

Thì không khỏi sửng sốt!

Không hề uy hiếp, thậm chí còn không nhắc một chữ nào đến chuyện về Diệp Bắc Minh!

Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Tiền bối, sao vậy?"

Cổ Kim Khứ đáp: "Lạ thật, người đưa thư giao nhầm à? Trong này viết cái gì mà ngài mai Võ Tông sẽ mở cuộc thi chọn đệ tử!"

Diệp Bắc Minh sửng sốt: "Cuộc thi tuyển chọn đệ tử Võ Tông?"

Chẳng lẽ giao nhầm thư thật?

"Đúng vậy!"

Cổ Kim Khứ mỉm cười giải thích: "Bên ngoài đều đồn, sau lưng Võ Tông có mười vị Đại Đế tọa trấn!"

"Thực ra, ngoài mặt Võ Tông là do năm đại gia tộc gồm: nhà họ Vu, nhà họ Lục, nhà họ Bạch, nhà họ Cao, nhà họ Từ... bắt tay thành lập!"

"Cùng với năm gia tộc khác nữa, chẳng qua họ khá thần bí!"

"Trên cơ bản, sau lưng mười đại gia tộc này, đều có ít nhất một vị Đại Đế!"

Diệp Bắc Minh kinh ngạc: "Nói vậy thì số lượng đại đế đứng sau Võ Tông, há chẳng phải là quá mười người à?"

Cổ Kim Khứ mỉm cười lắc đầu: "Yên tâm! Đại Đế sẽ không dễ dàng lộ diện đâu!"

"Vả lại, mười đại gia tộc này chỉ có mỗi một chỗ chung lợi ích là Võ Tông."

"Riêng tư có khi còn đang cạnh tranh cơ, không có chuyện đoàn kết triệt để đâu! Không thì Võ Tông đã càn quét tất cả rồi!"

Diệp Bắc Minh nghĩ nghĩ, thấy cũng đúng!

Cũng giống Trái Đất thôi!

Hồi Long Quốc mạnh, Lang Quốc và Hùng Quốc liên thủ đánh Long Quốc!!

Một khi Long Quốc suy yếu, Hùng Quốc sẽ trở nên mạnh hơn!

Lúc đó, Long Quốc sẽ bắt tay với Lang Quốc, từ xưa đến nay các thế lực lớn đều kiềm chế lẫn nhau!

Cổ Kim Khứ nói tiếp: "Ước nguyện ban đầu khi xây dựng Võ Tông rất tốt, đó là tuân thủ phép tắc của giới võ đạo!"

"Kỷ luật nghiêm minh, khiến cho giới tu võ vốn hỗn loạn trở nên có trật tự, nhưng điều này cũng mang lại lợi ích rất lớn cho mười gia tộc đứng sau!"

"Không uy hiếp đến địa vị của Côn Luân Điện, nên chúng ta cũng chẳng quan tâm!"

"Nhưng cuộc thi tuyển chọn đệ tử của Võ Tông này thì khá tàn nhẫn..."

Diệp Bắc Minh hứng thú hỏi: "Tàn nhẫn thế nào?"

Cổ Kim Khứ nói: "Mỗi năm, Võ Tông đều có trên triệu người đăng ký tham gia thi!"

"Nhưng cuối cùng, số người có thể gia nhập Võ Tông thì chưa đến một nghìn, tỷ lệ chọi là một trên mười nghìn!"

"Diệp công tử từng tới Đấu trường võ thuật, chắc cậu biết chỗ đó máu tanh cỡ nào nhỉ? Cuộc thi tuyển chọn đệ tử của Võ Tông cũng theo kiểu tương tự vậy!"

"Trong mười nghìn người, phỏng chừng phải chết hơn một nửa!"

"Những người sống sót, có lẽ cũng phải tàn phế quá nửa!"

"Nhưng chuyện này chẳng liên quan đến chúng ta!" Cổ Kim Khứ buồn cười lắc đầu: "Cái lão già Vu Nhung này, còn đưa nhầm thư chứ!"

Diệp Bắc Minh nhíu mày!

Anh cứ cảm giác có gì đó không ổn!

Đường đường là đại trưởng lão Võ Tông, sao có thể đưa nhầm thư được?

"Cổ tiền bối, trừ những cái đó ra, có còn nội dung gì nữa không?"

"Về nội dung..."

Cổ Kim Khứ lại nhìn bức thư trong tay: "Lão Vu Nhung kia còn nhắc tới một câu!"

"Nói cái gì mà hai cô gái tên Sở Sở và Sở Vị Ương đã báo danh rồi!"

"Cái gì?"

Trái tim Diệp Bắc Minh run lên, da đầu tê dại: "Sở Sở và Vị Ương tham gia cuộc thi chọn đệ tử ư?"

"Với thực lực của họ, khác nào đi chịu chết?"

"Đệt! Đây mới là mục đích thật sự của Võ Tông khi gửi bức thư này!"

Một luồng sát khí bùng lên từ trên người Diệp Bắc Minh!

Cổ Kim Khứ choàng hiểu: "Diệp công tử, hai cô nương này là người của cậu à?"

Diệp Bắc Minh có xúc động muốn giết người: "Vu Nhung! Khốn kiếp!"

"Cổ tiền bối, tôi muốn đi Võ Tông một chuyến!"

"Không được!"

Mặt Cổ Kim Khứ biến sắc, vội vàng ngăn Diệp Bắc Minh lại: "Diệp công tử, sợ là Võ Tông biết cậu sẽ phản ứng như này nên mới viết bức thư này để kích thích cậu!"

"Nếu cậu đến địa bàn của Võ Tông, thì sợ là dù thế lực Côn Luân Điện có mạnh đi chăng nữa, cậu..."

"Chẳng lẽ bảo tôi trơ mắt nhìn Sở Sở và Vị Ương đi chịu chết?"

Hai mắt Diệp Bắc Minh đầy tơ máu, anh ngẩng mặt lên: "Cổ Kim Khứ, ông có hứng thú cùng tôi!"

"Đi lấy đầu của đại trưởng lão Võ Tông không?"

"Hả?"

Cổ Kim Khứ sốc!

Đầu của đại trưởng lão Võ Tông!

Trời ơi, điện chủ điên rồi à?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom