Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 42: Hoa khôi Ôn Giai Doanh
Công pháp ban đầu hắn tu luyện không yêu nghiệt như Thanh Đế Trường Sinh Quyết, nhưng khi đó cũng chỉ sau khi đạt được nền móng cơ bản hắn mới bắt đầu dùng đan dược, dù sao dùng đan dược quá sớm sẽ dẫn đến vấn đề linh lực bạo sung.
Nếu như là lần đầu tiên tu tiên, cực kỳ có khả năng gây ra tổn hại cho bản thân, mà Vương Lãnh lại tu tiên lần thứ hai rồi nên đương nhiên không cần phải sợ hãi.
Trời vừa sáng, Vương Lãnh bèn mở mắt ra, hôm nay là thứ hai.
Hắn đã một tuần không đi học rồi, nếu còn không đi nữa thì rất có khả năng sẽ chọc giận giáo viên, cho nên hôm nay thế nào hắn cũng phải đi một chuyến.
Trước khi đi, hắn tiện tay mang theo hai viên Bồi Nguyên đan, định sau khi tan học sẽ tặng viên đan dược này cho thầy giáo.
Lái chiếc Audi đến trường, Vương Lãnh xếp hàng chờ đi vào.
Bởi vì trường cấp ba Thị Nhất không bài xích việc học sinh lái xe đến trường, nên một số cậu ấm cô chiêu nhà giàu cũng tự lái xe đi học, vì vậy mà cổng vào phải đợi mất một lúc.
Mà đúng trong lúc Vương Lãnh đang hờ hững đợi thì đột nhiên nhìn thấy bên cạnh có một cô gái đang bước đi rất nhanh và vội vã.
Nhìn thấy dáng người yểu điệu này trong lòng Vương Lãnh khẽ rung động, hắn chăm chú nhìn thì nhận thấy đó là một cô gái cực kỳ xinh đẹp.
Mặc dù ở tiên giới Vương Lãnh đã gặp không ít tiên nữ ma nữ cực kỳ xinh đẹp, nhưng đều không nảy sinh tình cảm gì cả.
Tất cả nữ tử đã gặp ở thế giới này mặc dù không bằng những tiên nữ ma nữ đó, nhưng cũng chỉ kém ở khí chất mà thôi, không có cảm giác mờ ảo như tiên đó, nhưng nếu bàn về tướng mạo thì bọn họ cũng không hề thua kém.
Người trước mắt đây Vương Lãnh đã từng gặp qua vài lần, cũng là người khiến hắn trong lòng phải kinh ngạc vì quá xinh đẹp, thậm chí còn khiến Vương Lãnh trước đây mơ ước không thôi. Xe phía trước đã đi rồi, Vương Lãnh bèn lái xe chạy vào trong trường.
Vừa lái xe hắn vừa nhìn nhìn về phía cô gái cúi đầu đi rất nhanh đó.
Mặc dù trường cấp ba Thị Nhất chưa từng tổ chức hoạt động bình chọn hoa khôi, nhưng từ lâu mọi người đã tự động lan truyền, gom tất cả những người đẹp từ lớp 10 đến lớp 12 lại để so sánh, từ đó chọn ra được ba hoa khôi đứng đầu.
Bình chọn rất công bằng, cộng thêm ba cô hoa khôi này thực sự rất đẹp, cho nên danh hiệu hoa khôi mới được mọi người chấp nhận, cả trường cấp ba Thị Nhất dường như ai ai cũng biết đến.
Trong ba hoa khôi đó, có hai người là tiểu thư lá ngọc cành vàng nhà giàu, Từ Phi Nhã là một trong số đó, người còn lại là hoa khôi bình dân, chính là người con gái trước mắt đây, Ôn Giai Doanh.
Mặc dù chỉ mặc bộ đồng phục cũ nhưng vẫn rất sạch sẽ gọn gàng, không có một chút tì vết nào, trắng tới mới có hơi phát sáng, khiến sự thanh thuần và ngây thơ của cô ta được bày ra vô cùng tinh tế.
Mặc dù không trang điểm, không có quần áo trang sức hàng hiệu, nhưng gương mặt tươi tắn thanh lệ cho thấy làn da trắng nõn mềm mại, ngũ quan xinh đẹp cực kỳ nhu hòa, bên trong đôi mắt xinh đẹp ẩn chứa sự yếu đuối, đôi môi như đóa hoa anh đào kiều diễm mọng nước.
Dù nhìn trông có vẻ mỏng manh nhưng thân hình của Ôn Giai Doanh lại đặc biệt đẹp, dù cho đang mặc bộ đồng phục rộng thùng thình nhưng vẫn không thể che giấu được thân hình nở nang của cô ta.
Chỉ mới đang là học sinh cấp ba,16 17 tuổi thôi nhưng cô ta đã trổ mã duyên dáng như vậy, đường cong lồi lõm thích thú, cực kỳ thu hút ánh nhìn.
Đây chính là cảm giác mà Ôn Giai Doanh mang lại cho Vương Lãnh, một người con gái xinh đẹp mà lại yếu đuối, cô ta sở dĩ có vẻ yếu đuối mỏng manh như vậy có lẽ là do gia cảnh dẫn đến.
Cũng chính vì gia cảnh của cô ta nghèo khó, cho nên trường cấp ba Thị Nhất mới thích cô ta, người theo đuổi cô ta nhiều hơn so với hai hoa khôi còn lại. So với hai tiểu thư nhà giàu kia thì Ôn Giai Doanh dễ tiếp cận hơn chút, cũng khiến mọi người cảm thấy theo đuổi cô ta dễ dàng hơn nhiều.
Gia cảnh không giàu có khiến Ôn Giai Doanh cực kỳ ham học, hoàn toàn không để tâm đến chuyện yêu đương, thậm chí nghĩ còn chưa từng nghĩ tới, vì vậy mà cho đến nay cũng vẫn chưa từng nhận lời bất cứ ai, cho dù là thế gia công tử cũng không thể khiến cô nàng mở lòng.
Không thể không nói, Ôn Giai Doanh quả thực là thanh liêu trong đám hoa khôi, không giống với hai hoa khôi còn lại, vì gia cảnh không tệ mà có chút ngang ngược hống hách.
Nhìn thấy Ôn Giai Doanh càng đi càng nhanh, Vương Lãnh thấy hơi kỳ lạ, hắn nhìn thời gian thì phát hiện ra vẫn còn sớm, không cần phải vội vàng đến lớp như vậy.
Vì thấy kỳ lạ nên hắn nhìn ngược về sau thì thấy vài người không nhanh không vội đang đuổi theo Ôn Giai Doanh, vừa đuổi theo bọn chúng vừa cười phóng đãng.
Nhìn thấy người bên đầu đó, Vương Lãnh khẽ nhíu mày.
Đoàn Lăng Phong, đại ca của lớp 4 khối 12, con trai trưởng của nhà họ Đoàn, cực kỳ kiêu ngạo cuồng vọng, ăn chơi trác táng ở khắp các câu lạc bộ, khá tương tự với hắn trước đây, đều là đám công tử quần là áo lượt của trường cấp ba Thị Nhất.
Thế lực của nhà họ Đoàn và nhà họ Đồng xấp xỉ nhau, so với với nhà họ Vương thì hơi kém hơn, nhưng đến cấp bậc này thì kém một chút cũng hoàn toàn không thành vấn đề.
Cho nên có thể nói Vương Lãnh và Đoàn Lăng Phong có thế lực ngang nhau, ở trong trường thuộc dạng nước sông không phạm nước giếng.
Trước đây, Vương Lãnh chỉ không hợp nhau với Đồng Tinh Vũ, chứ không hề có bất cứ mâu thuẫn nào với Đoàn Lăng Phong, bình thường cũng chẳng có giao du gì.
Lúc này thấy tên khốn này dẫn theo một đám tay chân trêu chọc đuổi theo Ôn Giai Doanh, Vương Lãnh tự nhiên trong lòng lại thấy tức giận.
Hắn cũng không phải là người thích làm việc nghĩa, cũng không phải vì người gặp nạn là một cô gái xinh đẹp mà khí huyết dâng trào lao đến giúp đỡ.
Sở dĩ hắn như vậy là vì những chuyện hắn đã gặp phải ở kiếp trước sau nhiều năm ra tù.
Lúc đó, nhà họ Vương vốn do con trai của chú ba Vương Chấn Uy cầm quyền, đừng nói đến trợ giúp Vương Lãnh, có thể không thừa cơ hãm hại hắn đã là tốt lắm rồi.
Nếu như là lần đầu tiên tu tiên, cực kỳ có khả năng gây ra tổn hại cho bản thân, mà Vương Lãnh lại tu tiên lần thứ hai rồi nên đương nhiên không cần phải sợ hãi.
Trời vừa sáng, Vương Lãnh bèn mở mắt ra, hôm nay là thứ hai.
Hắn đã một tuần không đi học rồi, nếu còn không đi nữa thì rất có khả năng sẽ chọc giận giáo viên, cho nên hôm nay thế nào hắn cũng phải đi một chuyến.
Trước khi đi, hắn tiện tay mang theo hai viên Bồi Nguyên đan, định sau khi tan học sẽ tặng viên đan dược này cho thầy giáo.
Lái chiếc Audi đến trường, Vương Lãnh xếp hàng chờ đi vào.
Bởi vì trường cấp ba Thị Nhất không bài xích việc học sinh lái xe đến trường, nên một số cậu ấm cô chiêu nhà giàu cũng tự lái xe đi học, vì vậy mà cổng vào phải đợi mất một lúc.
Mà đúng trong lúc Vương Lãnh đang hờ hững đợi thì đột nhiên nhìn thấy bên cạnh có một cô gái đang bước đi rất nhanh và vội vã.
Nhìn thấy dáng người yểu điệu này trong lòng Vương Lãnh khẽ rung động, hắn chăm chú nhìn thì nhận thấy đó là một cô gái cực kỳ xinh đẹp.
Mặc dù ở tiên giới Vương Lãnh đã gặp không ít tiên nữ ma nữ cực kỳ xinh đẹp, nhưng đều không nảy sinh tình cảm gì cả.
Tất cả nữ tử đã gặp ở thế giới này mặc dù không bằng những tiên nữ ma nữ đó, nhưng cũng chỉ kém ở khí chất mà thôi, không có cảm giác mờ ảo như tiên đó, nhưng nếu bàn về tướng mạo thì bọn họ cũng không hề thua kém.
Người trước mắt đây Vương Lãnh đã từng gặp qua vài lần, cũng là người khiến hắn trong lòng phải kinh ngạc vì quá xinh đẹp, thậm chí còn khiến Vương Lãnh trước đây mơ ước không thôi. Xe phía trước đã đi rồi, Vương Lãnh bèn lái xe chạy vào trong trường.
Vừa lái xe hắn vừa nhìn nhìn về phía cô gái cúi đầu đi rất nhanh đó.
Mặc dù trường cấp ba Thị Nhất chưa từng tổ chức hoạt động bình chọn hoa khôi, nhưng từ lâu mọi người đã tự động lan truyền, gom tất cả những người đẹp từ lớp 10 đến lớp 12 lại để so sánh, từ đó chọn ra được ba hoa khôi đứng đầu.
Bình chọn rất công bằng, cộng thêm ba cô hoa khôi này thực sự rất đẹp, cho nên danh hiệu hoa khôi mới được mọi người chấp nhận, cả trường cấp ba Thị Nhất dường như ai ai cũng biết đến.
Trong ba hoa khôi đó, có hai người là tiểu thư lá ngọc cành vàng nhà giàu, Từ Phi Nhã là một trong số đó, người còn lại là hoa khôi bình dân, chính là người con gái trước mắt đây, Ôn Giai Doanh.
Mặc dù chỉ mặc bộ đồng phục cũ nhưng vẫn rất sạch sẽ gọn gàng, không có một chút tì vết nào, trắng tới mới có hơi phát sáng, khiến sự thanh thuần và ngây thơ của cô ta được bày ra vô cùng tinh tế.
Mặc dù không trang điểm, không có quần áo trang sức hàng hiệu, nhưng gương mặt tươi tắn thanh lệ cho thấy làn da trắng nõn mềm mại, ngũ quan xinh đẹp cực kỳ nhu hòa, bên trong đôi mắt xinh đẹp ẩn chứa sự yếu đuối, đôi môi như đóa hoa anh đào kiều diễm mọng nước.
Dù nhìn trông có vẻ mỏng manh nhưng thân hình của Ôn Giai Doanh lại đặc biệt đẹp, dù cho đang mặc bộ đồng phục rộng thùng thình nhưng vẫn không thể che giấu được thân hình nở nang của cô ta.
Chỉ mới đang là học sinh cấp ba,16 17 tuổi thôi nhưng cô ta đã trổ mã duyên dáng như vậy, đường cong lồi lõm thích thú, cực kỳ thu hút ánh nhìn.
Đây chính là cảm giác mà Ôn Giai Doanh mang lại cho Vương Lãnh, một người con gái xinh đẹp mà lại yếu đuối, cô ta sở dĩ có vẻ yếu đuối mỏng manh như vậy có lẽ là do gia cảnh dẫn đến.
Cũng chính vì gia cảnh của cô ta nghèo khó, cho nên trường cấp ba Thị Nhất mới thích cô ta, người theo đuổi cô ta nhiều hơn so với hai hoa khôi còn lại. So với hai tiểu thư nhà giàu kia thì Ôn Giai Doanh dễ tiếp cận hơn chút, cũng khiến mọi người cảm thấy theo đuổi cô ta dễ dàng hơn nhiều.
Gia cảnh không giàu có khiến Ôn Giai Doanh cực kỳ ham học, hoàn toàn không để tâm đến chuyện yêu đương, thậm chí nghĩ còn chưa từng nghĩ tới, vì vậy mà cho đến nay cũng vẫn chưa từng nhận lời bất cứ ai, cho dù là thế gia công tử cũng không thể khiến cô nàng mở lòng.
Không thể không nói, Ôn Giai Doanh quả thực là thanh liêu trong đám hoa khôi, không giống với hai hoa khôi còn lại, vì gia cảnh không tệ mà có chút ngang ngược hống hách.
Nhìn thấy Ôn Giai Doanh càng đi càng nhanh, Vương Lãnh thấy hơi kỳ lạ, hắn nhìn thời gian thì phát hiện ra vẫn còn sớm, không cần phải vội vàng đến lớp như vậy.
Vì thấy kỳ lạ nên hắn nhìn ngược về sau thì thấy vài người không nhanh không vội đang đuổi theo Ôn Giai Doanh, vừa đuổi theo bọn chúng vừa cười phóng đãng.
Nhìn thấy người bên đầu đó, Vương Lãnh khẽ nhíu mày.
Đoàn Lăng Phong, đại ca của lớp 4 khối 12, con trai trưởng của nhà họ Đoàn, cực kỳ kiêu ngạo cuồng vọng, ăn chơi trác táng ở khắp các câu lạc bộ, khá tương tự với hắn trước đây, đều là đám công tử quần là áo lượt của trường cấp ba Thị Nhất.
Thế lực của nhà họ Đoàn và nhà họ Đồng xấp xỉ nhau, so với với nhà họ Vương thì hơi kém hơn, nhưng đến cấp bậc này thì kém một chút cũng hoàn toàn không thành vấn đề.
Cho nên có thể nói Vương Lãnh và Đoàn Lăng Phong có thế lực ngang nhau, ở trong trường thuộc dạng nước sông không phạm nước giếng.
Trước đây, Vương Lãnh chỉ không hợp nhau với Đồng Tinh Vũ, chứ không hề có bất cứ mâu thuẫn nào với Đoàn Lăng Phong, bình thường cũng chẳng có giao du gì.
Lúc này thấy tên khốn này dẫn theo một đám tay chân trêu chọc đuổi theo Ôn Giai Doanh, Vương Lãnh tự nhiên trong lòng lại thấy tức giận.
Hắn cũng không phải là người thích làm việc nghĩa, cũng không phải vì người gặp nạn là một cô gái xinh đẹp mà khí huyết dâng trào lao đến giúp đỡ.
Sở dĩ hắn như vậy là vì những chuyện hắn đã gặp phải ở kiếp trước sau nhiều năm ra tù.
Lúc đó, nhà họ Vương vốn do con trai của chú ba Vương Chấn Uy cầm quyền, đừng nói đến trợ giúp Vương Lãnh, có thể không thừa cơ hãm hại hắn đã là tốt lắm rồi.
Bình luận facebook