Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 98
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Anh Lôi cười khả ố, ánh mắt đã lượn lờ trên người Vân Tiên một lượt giống như chắc chắn rằng Vân Tiên sẽ thua, nên trong đầu đang nghĩ tới bộ dạng lột sạch của cô.
“Cứ đợi mày thắng đã rồi nói!” Anh Lôi liếc nhìn Vân Tiên đầy khinh thường, sau đó nhếch môi cười nham hiểm.
Làm gì có chuyện anh Lôi coi câu đe dọa vừa rồi của Vân Tiên là thật? Vậy nên đám anh em của gã cũng chẳng xem lời cô nói ra gì.
Nực cười! Sao anh Lôi có thể thua một con nhóc vắt mũi chưa sạch được?
Vì thế bọn chúng đều nóng lòng đợi Vân Tiên thua cược, sau đó khóc lóc xin tha nhưng vẫn bị chúng lột sạch quần áo.
Đám người anh Lôi đã làm không ít những chuyện như thế trước đây. Bọn chúng đều là lưu manh đầu đường xó chợ, có chuyện gì mà chưa từng làm? Trước đây nhìn trúng cô nào là lao vào giành, giành không được sẽ hạ thuốc mê, bỏ thuốc kích dục, sau đó giở trò đồi bại, cưỡng hiếp, chẳng phải cuối cùng đều ngoan ngoãn phục tùng hay sao?
Vân Tiên xinh đẹp là điều mà ai cũng thấy. Thực ra từ lúc Vân Tiên và anh Lôi xảy ra xô xát thì ánh mắt của lũ côn đồ bên đó đã lượn vòng trên người Vân Tiên rồi.
Vậy nên Vân Dịch mới lo lắng không yên. Làm sao anh có thể giả bộ không biết em gái mình đang bị bọn lưu manh dùng ánh mắt xấu xa kia nhìn ngó?
“Tới đi, cô bé sao còn chưa tới? Hay em không dám?” Một người anh em của anh Lôi thấy Vân Tiên vẫn chưa bước tới trước máy bắn súng, không nhịn được bèn thúc giục.
Vân Tiên nhếch môi cười lạnh lùng. Cô tung nắm đồng xu trong tay lên không trung, sau đó đưa tay bắt lấy một đồng xu cực kỳ chuẩn xác, số còn lại đều đưa cho Vân Dịch giữ.
“Anh, cầm số này giúp em.” Vân Tiên nói với Vân Dịch.
“Tiểu Tiên, em đừng cố quá!” Vân Dịch cắn môi nhưng vẫn đáp lại một câu đầy lo lắng.
Mặc dù trước đó đã có hành động giết tay súng bắn tỉa vĩ đại của Vân Tiên đảm bảo, nhưng thân là anh trai, Vân Dịch vẫn cảm thấy lo cho em gái mình.
“Vâng.” Vân Tiên cười híp mắt, trong lòng cảm thấy ấm áp. Cảm giác luôn có người ở phía sau thật tốt.
Vân Tiên đi tới trước máy bắn súng, còn quay đầu thoáng nhìn Hứa Hách Triết, cô mở miệng để lộ hàm răng trắng đều: “Anh nhìn kỹ nhé!”
Vân Tiên nói xong một câu khiến người khác nghi hoặc rồi đi tới chỗ đặt máy chơi game, để lại Hứa Hách Triết đứng ngây người ở đó.
Vân Tiên đã biết mục đích mình đưa cô ấy tới đây rồi sao? Vừa rồi Hứa Hách Triết chỉ thì thầm bên tai Vân Dịch thôi, không ngờ Vân Tiên đã biết tất cả.
Vậy nên trước khi đi cô mới nói với anh ta câu “Anh nhìn kỹ nhé.”
Hứa Hách Triết lập tức cảm thấy mặt mình nóng lên. Bị Vân Tiên vạch trần như vậy khiến anh ta cảm thấy rất xấu hổ.
Có điều ngẫm lại cũng chẳng có gì to tát, không phải anh ta chỉ muốn xem khả năng bắn súng của cô lợi hại tới mức nào thôi sao, như vậy cũng đâu có sai!
Khi Hứa Hách Triết nghĩ tới đây, Vân Tiên ở bên kia đang thong thả nhấc súng bắn đồ chơi trước mặt lên, nâng trong tay ước lượng, chứ không vội nhét đồng xu vào máy.
Những người vây xem không khỏi ngạc nhiên. Cô định làm gì vậy?
Vân Tiên đang kiểm tra sự khác biệt giữa cấu tạo của súng trò chơi với súng thật.
Cô chỉ đánh giá một chút rồi nhét đồng xu vào trong khe của máy trò chơi.
Màn hình máy trò chơi lập tức xuất hiện một dòng chữ tiếng Anh, có nghĩa: Bắn súng bắt đầu!
Trò chơi bắt đầu rồi! Vân Tiên nheo mắt.
Mọi người đều nín thở.
Lúc này, trên màn hình xuất hiện những tấm bia di chuyển tới từ bên hông màn hình.
Cùng với sự di chuyển của những tấm bia, tiếng súng nổ dứt khoát có thứ tự cũng bắt đầu được truyền ra từ hộp loa của máy trò chơi.
“Pằng pằng pằng pằng!”
*********************************
Anh Lôi cười khả ố, ánh mắt đã lượn lờ trên người Vân Tiên một lượt giống như chắc chắn rằng Vân Tiên sẽ thua, nên trong đầu đang nghĩ tới bộ dạng lột sạch của cô.
“Cứ đợi mày thắng đã rồi nói!” Anh Lôi liếc nhìn Vân Tiên đầy khinh thường, sau đó nhếch môi cười nham hiểm.
Làm gì có chuyện anh Lôi coi câu đe dọa vừa rồi của Vân Tiên là thật? Vậy nên đám anh em của gã cũng chẳng xem lời cô nói ra gì.
Nực cười! Sao anh Lôi có thể thua một con nhóc vắt mũi chưa sạch được?
Vì thế bọn chúng đều nóng lòng đợi Vân Tiên thua cược, sau đó khóc lóc xin tha nhưng vẫn bị chúng lột sạch quần áo.
Đám người anh Lôi đã làm không ít những chuyện như thế trước đây. Bọn chúng đều là lưu manh đầu đường xó chợ, có chuyện gì mà chưa từng làm? Trước đây nhìn trúng cô nào là lao vào giành, giành không được sẽ hạ thuốc mê, bỏ thuốc kích dục, sau đó giở trò đồi bại, cưỡng hiếp, chẳng phải cuối cùng đều ngoan ngoãn phục tùng hay sao?
Vân Tiên xinh đẹp là điều mà ai cũng thấy. Thực ra từ lúc Vân Tiên và anh Lôi xảy ra xô xát thì ánh mắt của lũ côn đồ bên đó đã lượn vòng trên người Vân Tiên rồi.
Vậy nên Vân Dịch mới lo lắng không yên. Làm sao anh có thể giả bộ không biết em gái mình đang bị bọn lưu manh dùng ánh mắt xấu xa kia nhìn ngó?
“Tới đi, cô bé sao còn chưa tới? Hay em không dám?” Một người anh em của anh Lôi thấy Vân Tiên vẫn chưa bước tới trước máy bắn súng, không nhịn được bèn thúc giục.
Vân Tiên nhếch môi cười lạnh lùng. Cô tung nắm đồng xu trong tay lên không trung, sau đó đưa tay bắt lấy một đồng xu cực kỳ chuẩn xác, số còn lại đều đưa cho Vân Dịch giữ.
“Anh, cầm số này giúp em.” Vân Tiên nói với Vân Dịch.
“Tiểu Tiên, em đừng cố quá!” Vân Dịch cắn môi nhưng vẫn đáp lại một câu đầy lo lắng.
Mặc dù trước đó đã có hành động giết tay súng bắn tỉa vĩ đại của Vân Tiên đảm bảo, nhưng thân là anh trai, Vân Dịch vẫn cảm thấy lo cho em gái mình.
“Vâng.” Vân Tiên cười híp mắt, trong lòng cảm thấy ấm áp. Cảm giác luôn có người ở phía sau thật tốt.
Vân Tiên đi tới trước máy bắn súng, còn quay đầu thoáng nhìn Hứa Hách Triết, cô mở miệng để lộ hàm răng trắng đều: “Anh nhìn kỹ nhé!”
Vân Tiên nói xong một câu khiến người khác nghi hoặc rồi đi tới chỗ đặt máy chơi game, để lại Hứa Hách Triết đứng ngây người ở đó.
Vân Tiên đã biết mục đích mình đưa cô ấy tới đây rồi sao? Vừa rồi Hứa Hách Triết chỉ thì thầm bên tai Vân Dịch thôi, không ngờ Vân Tiên đã biết tất cả.
Vậy nên trước khi đi cô mới nói với anh ta câu “Anh nhìn kỹ nhé.”
Hứa Hách Triết lập tức cảm thấy mặt mình nóng lên. Bị Vân Tiên vạch trần như vậy khiến anh ta cảm thấy rất xấu hổ.
Có điều ngẫm lại cũng chẳng có gì to tát, không phải anh ta chỉ muốn xem khả năng bắn súng của cô lợi hại tới mức nào thôi sao, như vậy cũng đâu có sai!
Khi Hứa Hách Triết nghĩ tới đây, Vân Tiên ở bên kia đang thong thả nhấc súng bắn đồ chơi trước mặt lên, nâng trong tay ước lượng, chứ không vội nhét đồng xu vào máy.
Những người vây xem không khỏi ngạc nhiên. Cô định làm gì vậy?
Vân Tiên đang kiểm tra sự khác biệt giữa cấu tạo của súng trò chơi với súng thật.
Cô chỉ đánh giá một chút rồi nhét đồng xu vào trong khe của máy trò chơi.
Màn hình máy trò chơi lập tức xuất hiện một dòng chữ tiếng Anh, có nghĩa: Bắn súng bắt đầu!
Trò chơi bắt đầu rồi! Vân Tiên nheo mắt.
Mọi người đều nín thở.
Lúc này, trên màn hình xuất hiện những tấm bia di chuyển tới từ bên hông màn hình.
Cùng với sự di chuyển của những tấm bia, tiếng súng nổ dứt khoát có thứ tự cũng bắt đầu được truyền ra từ hộp loa của máy trò chơi.
“Pằng pằng pằng pằng!”
Bình luận facebook