• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New ĐẶC CÔNG VƯỜN TRƯỜNG (1 Viewer)

  • Chương 134

*Chương có nội dung hình ảnh
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Xem ảnh 1
115923.png
Ngược lại với Tư Dịch, sắc mặt của Tư Chử, Sử Ích Xuyên và Sử Lai Hương đều sa sầm u ám.


Tư Chử và Sử Ích Xuyên muốn mượn đám hỏi của con gái để kết thân, nhưng Vân Tiên vừa nói như thế sắc mặt hai người bọn họ đột nhiên trở nên trắng bệch.


Sử Lai Hương càng không cần nhắc tới, cô ta tái mặt, khi nhìn về phía Vân Tiên, chỉ hận không thể chém cô thành nghìn mảnh.


Trong lòng Tư Chử và Sử Ích Xuyên đều có tính toán riêng, nếu bởi vì chuyện này mà gây thù với người của đoàn lính đánh thuê Cổ Sát, có lẽ cả hai nhà bọn họ đều sẽ bị xóa tên khỏi trường quốc tế!


Mà Sử Ích Xuyên cũng sợ nếu mình còn tiếp tục ở lại nơi này thì không biết con gái cưng của ông ta sẽ tiếp tục làm ra chuyện ngu ngốc gì, vì vậy tùy tiện kiếm một lý do rồi lập tức rời khỏi buổi tiệc.


“Khụ khụ… Nếu Dịch Nhi và cô yêu nhau thật lòng, vậy tôi cũng không tiện chia rẽ hai người.” Tư Chử giảng hòa.


Mặc dù chuyện ngày hôm nay đến quá bất ngờ, nhưng kẻ cáo già như Tư Chử vẫn có thể giảm ảnh hưởng đối với bản thân tới mức tối thiểu.


Huống chi, đến lúc đó con trai Tư Dịch của ông ta có thể ở bên Vân Tiên hay không cũng khó nói trước được điều gì.


Tạm thời qua ngày hôm nay đã, sau này nhắc lại cũng chưa muộn.


Khi nghe thấy Tư Chử nói bốn chữ “yêu nhau thật lòng”, mí mắt Vân Tiên khẽ giật, cô khẽ chớp mắt.





Cuối cùng dạ tiệc cũng kết thúc, Xà Tích vừa ra khỏi hội trường của buổi tiệc đã lập tức tạm biệt rồi rời đi, cô ấy còn phải đi làm chuyện của mình.


Vân Tiên và Tư Dịch sóng vai đi bên nhau, đột nhiên cô chọc vào cánh tay Tư Dịch, nheo mắt, mở miệng trêu chọc: “Vừa nãy vì giúp anh mà ngay cả thanh danh của tôi cũng mất rồi, dù sao anh cũng nên nói lời cảm ơn với tôi chứ.”


Những người quen biết với Vân Tiên đều hiểu rõ cô không hay nói đùa.


Hiếm khi Vân Tiên vui vẻ như vậy, còn nói đùa với Tư Dịch.


“Xưa nay tôi không nói cảm ơn ai bao giờ.” Tư Dịch chăm chú nhìn Vân Tiên, dưới ánh đèn đường đột nhiên đôi mắt sắc bén của anh sáng lên: “Chỉ có điều…”


Anh dừng lại một chút, quan sát Vân Tiên: “Lấy thân báo đáp thì được…”


Vân Tiên lập tức ngây người, cô không ngờ Tư Dịch luôn lạnh lùng cũng biết trêu hoa ghẹo nguyệt như thế.


Nhưng không để cho cô nghĩ nhiều, đúng lúc này, một người đàn ông chừng hai mươi tuổi đột nhiên đi ra từ trong bóng tối.


Cổ người này có một vết chém dài, để lại cho người khác một ấn tượng sâu sắc.


Người vừa tới chính là Tuyết Ưng.


Tuyết Ưng thấy Vân Tiên ở đây, anh ta dừng lại, sau đó vẫn tiến lên nói với Tư Dịch: “Cậu chủ!”


Vân Tiên sửng sốt, cô biết rất rõ, Tuyết Ưng này là một trong bốn quản lý của tổ chức Ám Hồn.


Bởi vì kiếp trước cô chính là đặc công do tổ chức Ám Hồn huấn luyện ra.


“Anh ta là người của anh?” Vân Tiên hơi nghi ngờ, hỏi thành tiếng.


Tư Dịch hoàn toàn không giấu giếm, anh đáp lại: “Ừm.”


Sau đó Vân Tiên không hỏi gì nữa.


“Nơi này không có người ngoài, nói thẳng đi.” Tư Dịch lạnh lùng nhìn về phía Tuyết Ưng, cánh môi mỏng khẽ mấp máy.


Lời này của Tư Dịch có ý nói rằng Vân Tiên không phải người ngoài.


Tuyết Ưng gật đầu: “Tổ chức xảy ra sự cố.”


Tư Dịch vừa nghe xong đã hiểu chuyện gì đang xảy ra. Anh quay đầu nhìn về phía Vân Tiên, để lộ góc nghiêng đẹp đẽ: “Tôi có việc, xem ra không thể cùng cô trở về thành phố Long Môn được, cô về trước đi.”


Không hiểu vì sao khi nghe lời này, Vân Tiên lại cảm thấy dường như bọn họ thật sự có quan hệ gì đó.


Gò má cô hơi nóng lên, khẽ gật đầu.


Sau đó Tư Dịch chu đáo đưa Vân Tiên lên máy bay tư nhân của mình rồi mới rời đi cùng Tuyết Ưng.


Máy bay tư nhân lập tức khởi hành, bởi vì lộ trình bay về tương đối quen thuộc nên chỉ tốn tám tiếng để trở về nước Z.


Dạ tiệc chỉ kéo dài trong hai tiếng, khi trở lại nước Z, tính theo giờ Bắc Kinh đã là bốn giờ chiều.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom