• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New ĐẶC CÔNG VƯỜN TRƯỜNG (3 Viewers)

  • Chương 100

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Anh Lôi chỉ coi những lời Vân Tiên vừa nói là trò đùa, nào ngờ cô định phế một tay gã thật.


Nói giỡn phải không? Nói gì thì đám người anh Lôi cũng là những tên du côn vô lại, lăn lộn trong thế giới xã hội đen. Đánh người, gây sự là những chuyện mà chúng thường làm.


Anh Lôi vốn định dừng lại vì dù sao bản thân cũng đuối lý, nhưng không ngờ Vân Tiên vẫn dám nói ra. Do đó anh Lôi lập tức trở mặt để bảo vệ “danh dự” của đàn ông, gã nhìn Vân Tiên, thô bạo quát: “Mẹ mày! Muốn phế tay của ai? Dựa vào đám nhóc con còm nhom như tụi mày sao? Muốn đánh nhau phải không?”


Nghe giọng điệu này lại định kéo bè kéo lũ đánh hội đồng đây mà!


Thấy anh Lôi tức giận, những người đứng xem kịch vui ở xung quanh đều tỏ ra sợ hãi, sợ liên lụy tới mình nên họ vội vàng lùi lại vài bước.


Đúng là cô gái này đã thắng, nhưng đám anh Lôi không phải những kẻ biết nói lời giữ lời.


Quan trọng hơn, đám anh em của gã đánh nhau với người khác chưa từng thua ai bao giờ.


Thêm vào đó phía trên anh Lôi còn có người bao che!


Nghe nói lúc trước anh Lôi có dẫn theo một đám xưng là anh em đến đánh một người đến mức liệt toàn thân, nửa đời còn lại không thể làm gì được nữa. Mặc dù sau đó bọn chúng bị người của cục cảnh sát bắt đi nhưng chưa tới nửa ngày đã được thả ra một cách bình yên vô sự.


Đây chẳng phải là trên đầu có người che chở thì là gì?


Có người có ý tốt nhắc nhở Vân Tiên: “Cô gái, mau đi đi! Đừng ương ngạnh nữa!”


Rõ ràng anh Lôi cũng nghe được những lời xì xào của đám đông xung quanh, gã càng tỏ ra oai hơn. Đôi mắt hung ác, nham hiểm của gã nhìn chằm chằm vào mặt Vân Tiên, sau đó cười gian xảo: “Có điều… Nếu em gái nhận lỗi với anh đây, tối hầu hạ anh thì anh sẽ tha cho…”


Một tiếng “anh đây” thốt ra từ miệng gã càng khiến Vân Tiên cảm thấy căm ghét đám người anh Lôi.


“Tao chỉ cần một tay của mày.” Vân Tiên liếc mắt, mặc dù bên môi vẫn phảng phất ý cười nhưng trong lòng thì không.


“Cái gì!” Anh Lôi làm như không nghe rõ lời Vân Tiên nói, tỏ ra sững sờ.


Gã thầm nghĩ con ranh này đúng là ăn gan hùm, cho cô ta đường lui, không những chẳng biết tận dụng mà còn muốn làm căng đến cùng?


Hứa Hách Triết đứng bên cạnh không hề lên tiếng, cũng không có ý ra mặt giúp Vân Tiên.


Anh ta là con trai của đại ca băng xã hội đen tại thành phố Long Môn. Nếu để lộ thân phận này ra, đám anh Lôi chỉ có nước khóc xin tha mạng.


Tuy nhiên anh ta vẫn híp mắt, bàng quan đứng bên. Bởi vì anh ta rất muốn biết Vân Tiên sẽ xử lý chuyện này như thế nào.


Mặc dù Vân Dịch bị Hứa Hách Triết giữ chặt không cho ra mặt, nhưng anh cũng biết nếu cô không có năng lực đối phó với đám anh Lôi này, chắc chắn Triết sẽ ra mặt thôi, vậy nên anh cũng bớt lo lắng đôi phần.


“Ôi trời, mặc dù cô gái này bắn súng cừ thật, nhưng cô ta khiêu chiến với anh Lôi thì có khác gì tự mình nhảy vào hố lửa không?” Xung quanh có người thấy vậy, không khỏi thì thầm một tiếng.


“Một cô gái xinh xắn thế kia, đụng phải anh Lôi cũng sẽ bị chà đạp thôi!” Một đám khác cố nhỏ giọng bàn tán để tránh lọt vào tai anh Lôi.


Vân Tiên là tay thiện xạ thì sao? Mọi người thấy dù cô có bắn súng cừ đến mấy nhưng gặp phải kẻ vô lại như anh Lôi chắc chắn cũng sẽ chịu thiệt thòi.


“Tay trái.”


Vân Tiên nhìn anh Lôi, hoàn toàn không bị khí thế uy hiếp của gã hù dọa.


“Cái gì?” Anh Lôi càng thêm bối rối.


Không chỉ có gã mà những người ở đây cũng không khỏi nghi ngờ.


Tay trái làm sao?


Đúng lúc này, Vân Tiên đã sải chân bước tới chỗ anh Lôi.


Sau đó, động tác của cô rất đơn giản nhưng tốc độ lại cực nhanh, hoàn toàn không để đám người anh Lôi kịp phản ứng.


Tay của Vân Tiên linh hoạt như rắn trườn, lượn vòng trên tay trái của anh Lôi.


“Rắc!”


Tiếng xương gãy giòn tan vang lên.


Anh Lôi còn chưa kịp phản ứng với việc Vân Tiên bước tới trước mặt, đã bị cô bẻ gãy cánh tay trái.


Một cơn đau kịch liệt lập tức ập tới khiến anh Lôi kêu la thảm thiết: “Á! Á! Tay của tao!…”


Quá trình này không quá ba giây đồng hồ.


Đám đông sững sờ, đồng loạt nhìn về phía ác ma với dáng vẻ chân thành nhưng lại có thể mỉm cười bẻ gãy tay người khác!


Họ thấy thiếu nữ hơi nhếch môi, cười hết sức ngây thơ: “Gã vừa dùng tay trái chỉ vào tôi.”


Vậy nên cô phế tay trái của anh Lôi?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom