Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 226: TOÀN THÂN LẠNH TOÁT
Bị Hướng Nghị Thành làm phiền như vậy, Hướng Như Lan cũng không dám tiếp tục gọi bảo vệ đuổi Mai Thùy Hân đi nữa, đây là lễ đính hôn của cô ta, chuyện mà lớn ra thì người xấu mặt vấn là chính cô ta.
Nhưng, cứ như thế bỏ qua cho Mai Thùy Hân, cô ta lại nuốt không trôi cục tức này, ánh mắt hơi đảo, giả vờ cười kéo Cẩm Tâm: “Cẩm Tâm, cô cùng tôi đi xem bánh kém được không? Bánh kem quá lớn, tôi sợ nhân viên không cânh thận làm hỏng!”
Cẩm Tâm lùi lại một bước, kéo lấy cánh tay của Mai Thùy Hân: “Đừng! Cô cao quý lãnh diễm, tôi trèo cao không nổi! Tôi vẫn là cùng Thùy Hân ra ngoài hóng gió, ở đây quá bí bách!”
Mai Thùy Hân và Cẩm Tâm xoay rời rời đi, Hướng Như Lan tức đến nghiến răng nghiến lợi.
“Cẩm Tâm, cậu sao phải khổ như vậy chứ? Cậu với Hướng Như Lan sau này thường xuyên chạm mặt, hôm nay trở mặt nhau như thế, sau này gặp nhau sẽ rất ngượng ngập.” Mai Thùy Hân lo lắng thay cho cô bạn thân.
Cẩm Tâm khẽ mỉm cười: “Muốn ngượng, cũng là Hướng Như Lan cô ta ngượng! Thùy Hân, cậu cứ chờ mà xem, cô ta cho dù kết hôn với Trịnh Thiên Ngọc rồi, chắc chắn cũng sẽ ly hôn! Trước đây tớ còn thấy con người cô ta không tệ, tớ thật sự là mắt mù rồi! Không ngờ cô ta lại giả tạo như thế!”
Mai Thùy Hân khẽ lắc đầu: “Con người thật sự rất khó nói. Với khả năng diễn xuất này của cô ta, nếu như dấn thân vào giới giải trí, giật giải ảnh hậu cũng không thành vấn đề,”
Cẩm Tâm đột nhiên nhớ đến một chuyện: “Thùy Hân, cậu kết thù với cô ta từ khi nào vậy?”
Mai Thùy Hân cười khổ một tiếng: “Lần trước lúc cậu kết hôn, tớ với cô ta coi như trở mặt rồi.”
“Sớm như vậy sao? Không phải chứ?” Cẩm Tâm thấy rất kỳ lạ: “Cậu còn nhớ sinh nhật của Tư Hàn không? Hôm đó cậu không phải nhờ tớ đưa quà sinh nhật hộ, bản thân đi trước rồi hay sao? Sau đó Hướng Như Lan đi rồi, nhìn thấy hộp quà bị rách, còn tìm nhân viên của tiệm gói lại cái mới cho cậu! Lúc đó chọn tới chọn lui không ưng cái nào, cô ta còn cùng nhân viên của tiệm đi đến nhà kho chọn! Tớ khi đó còn nghĩ, con người của cô ta thật tốt, đối xử với bạn bè rất nghĩa khí nữa chứ.”
Hướng Như Lan từng động vào quà của Tư Hàn? Trong lòng Mai Thùy Hân lẩm bẩm một lát, sau đó vội hỏi: “Cậu có đi cùng đến nhà kho đấy không?”
Cẩm Tâm khẽ lắc đầu: “Không có, cô ta nói nhà khó rất ngột ngạt, tớ mang thai không thích hợp đi vào. Cho nên tớ đã không vào.”
Cẩm Tâm không có đi theo, Hướng Như Lan cùng nhân viên nhà hàng cầm quà đi khỏi tầm mắt của Cẩm Tâm, sau đó để súng hơi làm bị thương mắt của Tư Hàn...
Sâu chuỗi những chuyện này lại, Mai Thùy Hân toàn thân lạnh toát, run rẩy một trận.
“Thùy Hân, cậu làm sao thế? Sắc mặt sao lại khó coi như vậy?” Cẩm Tâm lo lắng hỏi.
“Không sao, chỉ là hơi lạnh thôi.” Mai Thùy Hân trả lời qua loa. Đây là ân oán giữa cô và Hướng Như Lan, cô không muốn kéo Cẩm Tâm vào.
Ở góc khuất của lối thoát hiểm, Hướng Nghị Thành bị Bạch Băng Băng dồn vào góc tường.
“Chú Hướng, tay của chú đặt ở đâu đấy? Cháu trở về sẽ nói với ba, để ba mắng chú!” Giọng nói hờn dỗi của Bạch Băng Băng đè thấp xuống, thêm vài phần ý vị.
Nhưng, cứ như thế bỏ qua cho Mai Thùy Hân, cô ta lại nuốt không trôi cục tức này, ánh mắt hơi đảo, giả vờ cười kéo Cẩm Tâm: “Cẩm Tâm, cô cùng tôi đi xem bánh kém được không? Bánh kem quá lớn, tôi sợ nhân viên không cânh thận làm hỏng!”
Cẩm Tâm lùi lại một bước, kéo lấy cánh tay của Mai Thùy Hân: “Đừng! Cô cao quý lãnh diễm, tôi trèo cao không nổi! Tôi vẫn là cùng Thùy Hân ra ngoài hóng gió, ở đây quá bí bách!”
Mai Thùy Hân và Cẩm Tâm xoay rời rời đi, Hướng Như Lan tức đến nghiến răng nghiến lợi.
“Cẩm Tâm, cậu sao phải khổ như vậy chứ? Cậu với Hướng Như Lan sau này thường xuyên chạm mặt, hôm nay trở mặt nhau như thế, sau này gặp nhau sẽ rất ngượng ngập.” Mai Thùy Hân lo lắng thay cho cô bạn thân.
Cẩm Tâm khẽ mỉm cười: “Muốn ngượng, cũng là Hướng Như Lan cô ta ngượng! Thùy Hân, cậu cứ chờ mà xem, cô ta cho dù kết hôn với Trịnh Thiên Ngọc rồi, chắc chắn cũng sẽ ly hôn! Trước đây tớ còn thấy con người cô ta không tệ, tớ thật sự là mắt mù rồi! Không ngờ cô ta lại giả tạo như thế!”
Mai Thùy Hân khẽ lắc đầu: “Con người thật sự rất khó nói. Với khả năng diễn xuất này của cô ta, nếu như dấn thân vào giới giải trí, giật giải ảnh hậu cũng không thành vấn đề,”
Cẩm Tâm đột nhiên nhớ đến một chuyện: “Thùy Hân, cậu kết thù với cô ta từ khi nào vậy?”
Mai Thùy Hân cười khổ một tiếng: “Lần trước lúc cậu kết hôn, tớ với cô ta coi như trở mặt rồi.”
“Sớm như vậy sao? Không phải chứ?” Cẩm Tâm thấy rất kỳ lạ: “Cậu còn nhớ sinh nhật của Tư Hàn không? Hôm đó cậu không phải nhờ tớ đưa quà sinh nhật hộ, bản thân đi trước rồi hay sao? Sau đó Hướng Như Lan đi rồi, nhìn thấy hộp quà bị rách, còn tìm nhân viên của tiệm gói lại cái mới cho cậu! Lúc đó chọn tới chọn lui không ưng cái nào, cô ta còn cùng nhân viên của tiệm đi đến nhà kho chọn! Tớ khi đó còn nghĩ, con người của cô ta thật tốt, đối xử với bạn bè rất nghĩa khí nữa chứ.”
Hướng Như Lan từng động vào quà của Tư Hàn? Trong lòng Mai Thùy Hân lẩm bẩm một lát, sau đó vội hỏi: “Cậu có đi cùng đến nhà kho đấy không?”
Cẩm Tâm khẽ lắc đầu: “Không có, cô ta nói nhà khó rất ngột ngạt, tớ mang thai không thích hợp đi vào. Cho nên tớ đã không vào.”
Cẩm Tâm không có đi theo, Hướng Như Lan cùng nhân viên nhà hàng cầm quà đi khỏi tầm mắt của Cẩm Tâm, sau đó để súng hơi làm bị thương mắt của Tư Hàn...
Sâu chuỗi những chuyện này lại, Mai Thùy Hân toàn thân lạnh toát, run rẩy một trận.
“Thùy Hân, cậu làm sao thế? Sắc mặt sao lại khó coi như vậy?” Cẩm Tâm lo lắng hỏi.
“Không sao, chỉ là hơi lạnh thôi.” Mai Thùy Hân trả lời qua loa. Đây là ân oán giữa cô và Hướng Như Lan, cô không muốn kéo Cẩm Tâm vào.
Ở góc khuất của lối thoát hiểm, Hướng Nghị Thành bị Bạch Băng Băng dồn vào góc tường.
“Chú Hướng, tay của chú đặt ở đâu đấy? Cháu trở về sẽ nói với ba, để ba mắng chú!” Giọng nói hờn dỗi của Bạch Băng Băng đè thấp xuống, thêm vài phần ý vị.
Last edited:
Bình luận facebook