• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Cố thiếu gia, đừng giả vờ nữa! - Quân Dao - Cố Khang Dật (4 Viewers)

  • Chương 118: Kết quả xét nghiệm

Quân Dao dẫn Từ Mạn Nhu cùng xuống căn tin, “Sao hôm nay học xong sớm à mà qua tìm chị?”


“Vâng, buổi chiều có ba tiết, em học xong bay qua đây chơi với chị” Từ Mạn Nhu ôm tay Quân Dao, vui vẻ bước đi.

Từ ngày có cô gái nhỏ này bầu bạn, Quân Dao cũng vui vẻ hẳn lên. Cô lớn lên trong gia đình thiếu tình yêu thương, người em gái Quân Tú Anh chưa từng coi cô là chị gái dù chỉ một ngày. Nhưng có lẽ người ta nói đúng, khổ tận cam lai, bây giờ cô vừa có một người chồng tuyệt vời, lại còn có thêm cổ em gái xinh xắn, đáng yêu, cuộc sống quả thực quá viên mãn rồi.

Nhưng một suy nghĩ lóe lên trong đầu Quân Dao, cô nhớ tới đêm trước hôm bữa tiệc kinh hoàng đó, cô có đi bệnh viện khám, còn chưa lấy kết quả, dạo này bận lu bu nhiều chuyện, cô cũng quên luôn chuyện này, nhưng bây giờ đột nhiên nhớ ra.


Quân Dao nhìn đồng hồ, vẫn còn sớm, có lẽ bây giờ đến bệnh viện vẫn kịp, nhưng Từ Mạn Nhu đang ở đây, nếu đi cùng e hơi bất tiện, dù sao cô cũng không muốn ai lo lắng cho mình.

“Chị sao thế? Sao đột nhiên thất thần rồi?” Từ Mạn Nhu lay lay tay cô.

“À, không có gì. Em có muốn về trại trẻ một chuyến không?”

Từ Mạn Nhu đã khôi phục được một phần trí nhớ, cô ấy cũng từng về thăm trại trẻ một lần, những hình ảnh, con người quen thuộc giúp rất nhiều trong việc khôi phục trí nhớ.

“Em cũng hơi nhớ mẹ Từ và các em.” Từ Mạn Nhu gật đầu.

“Vậy ăn kem xong chị bảo tài xế đưa em về thăm, nhân tiện chị gửi ít quà biếu mẹ Từ nhé.”

“Vâng ạ? Từ Mạn Nhu không mảy may chút nghi ngờ, vui vẻ gật đầu.

Quân Dao dẫn Từ Mạn Nhu vào căn tin, lấy cho mỗi người một cây kem vị dâu, hai cô gái xinh đẹp ngồi cạnh nhau, thu hút vô số ánh nhìn. Cố thiếu phu nhân mọi người đều đã biết, dĩ nhiên không ai dám lớn gan mơ tưởng, nhưng cô gái xinh đẹp trong veo như giọt sương mai kia là ai thì mọi người đều tò mò.

Tin tức nội bộ truyền ra, chẳng mấy chốc căn tin đang vắng vẻ bỗng tấp nập người đến uống cà phê, uống trà. Cô gái đang là tâm điểm của sự chú ý thậm chí còn không biết, cô đang ăn chiếc kem ngọt lịm.

“Chị, tối nay em ngủ lại với mẹ Từ được không? Em thấy hơi nhớ mẹ”

“Dĩ nhiên là được rồi. Trại trẻ và Dao Uyển đều là nhà của em, em muốn ở đâu cũng được”

1640139027502.png

Trước giờ Quân Dao luôn khác những thiếu phu nhân nhà giàu khác, chẳng bao giờ đòi hỏi tiền bạc, anh thậm chí còn mong cô tiêu tiền đi, anh kiếm tiền nhiều như vậy, chỉ muốn vợ anh giúp anh tiêu tiền, nhưng cô lại không phải kiểu người thích hưởng thụ, mà luôn thích cố gắng để có thể xứng với anh.

Chính vì vậy khi cô mở lời về quỹ học bổng, anh lập tức đồng ý, chỉ đòi hỏi mỗi một nụ hôn mà thôi.


Sau khi ăn xong kem, hai người cùng rời khỏi căn tin, mặc dù những người đến đây ngắm mỹ

nhân đều vô cùng nuối tiếc, nhưng không ai có lá gan đủ lớn để tiến lên làm quen người đẹp. Dù sao Cố thiếu phu nhân ở đó, không ai đủ dũng khí tiến lên, cho nên chỉ có thể thở dài nhìn người đẹp khuất sau thang máy.

Sau khi dặn dò tài xế chở Từ Mạn Nhu đến trại trẻ, Quần Daocòn đưa một tấm thẻ cho cô ấy, bảo cô ấy mua nhiều đồ ngon cho các em.


“Nhớ gửi lời hỏi thăm của chị đến mẹ và các em nhé.” Quân Dao dặn dò.

“Biết rồi mà, chị yên tâm. Cuối tuần có thời gian chị qua cùng em nhé.”

“Được.” Quân Dao vẫy tay chào, nhìn chiếc xe dần khuất xa.

Cô bắt taxi một mình đến bệnh viện. Cô đi vào mà trái tim thấp thỏm không yên. Qủa thực cô rất lo lắng, cô và CỐ Tư Bạch vẫn thường xuyên gần gũi, nhưng mãi vẫn chưa chút động tĩnh, dù anh không nói, nhưng chính cô thấy lo lắng.

Cầm tờ giấy kết quả xét nghiệm trên tay, trái tim Quân Dao như đột ngột bị ngâm xuống hầm băng. Bác sĩ thấy sắc mặt cô tái đi thì an ủi.

“Cô đừng quá lo lắng, chỉ cần điều dưỡng cơ thể thật tốt, vẫn có khả năng mang thai. Đây là thuốc tôi kê cho cô, cô ra hiệu thuốc ngoài cổng bệnh viện mua, ngày uống hai lần sáng tối sau ăn. Nhớ không được thức khuya, không làm việc quá sức hoặc bị stress kéo dài. Cũng không được ăn đồ ăn lạnh hoặc để cơ thể bị lạnh”.

Quân Dao gật đầu, cơ thể cô do ba năm trong tù dẫn đến suy nhược nghiêm trọng, dù sau này Cố Tư Bạch cũng luôn chú ý bồi bổ cho cô, nhưng cô chỉ hồi phục bên ngoài, còn những tổn thương ấy ngày một ngày hai không thể khôi phục được.

Cơ thể tính hàn, vốn dĩ sẽ khó mang thai hơn người thường, lại trải qua vô số chuyện nên càng khó khăn hơn.

Quân Dao cảm ơn bác sĩ, cô cầm tờ kết quả cất vào túi xách, sau đó đi mua thuốc rồi bắt taxi trở về công ty. Ngồi trên xe, cô bần thần nhìn bên ngoài cửa sổ, cả người mệt mỏi, buồn bã vô cùng.
 
Advertisement
Last edited:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom