• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Chiến Thần Bất Bại (1 Viewer)

  • Chương 55

“Đây chính là trại huấn luyện tân binh của binh đoàn Nam Thập Tự.” Thanh âm của Binh không còn khô khan, hiện tại nó lộ ra một tình cảm nào đó: “Mỗi một tân binh đều phải trải qua ba năm huấn luyện tại đây, ai thông qua mới có thể trúng tuyển vào binh đoàn.”


“Ba năm…” Đường Thiên trợn mắt há mồm: “ các ngươi huấn luyện cái gì mà cần những ba năm?”


“Chia làm vũ kỹ cá nhân và tố chất chiến thuật.” Binh bình tĩnh nói: “Thực lực cá nhân cần đạt cấp tám, lĩnh ngộ ba hoặc nhiều hơn sát chiêu võ kỹ cấp tám. Tố chất chiến thuật gồm mười hai loại.”


“Cấp tám?” Đường Thiên tưởng mình nghe nhầm.


“Ừm!” Binh bình tĩnh đáp.


“Cấp… cấp tám mà chỉ là tân binh?” Đường Thiên lắp bắp hỏi, nét mặt hắn dại ra. Cấp tám cho dù để ở đâu cũng là hàng cao thủ, cao thủ chân chính! Cho dù là Thiên Lộ thì cũng là một cao thủ! Cao thủ như vậy mà ở Nam Thập Tự binh đoàn chỉ là tiêu chuẩn tân binh?


Cái binh đoàn Nam Thập Tự kia rốt cuộc là kinh khủng như thế nào chứ? Ngay cả tân binh cũng cấp tám.


“Ừm!” Binh đáp lời: “Quy định của binh đoàn, nếu không đạt cấm tám coi như không thông qua khảo hạch tân binh. Úy quan phải trên cấp mười, giáo quan thực lực phải cấp mười hai.


Đường Thiên nghe xong đứng chết lặng: “Vậy các ngươi chẳng phải là thiên hạ vô địch rồi sao?”


“Thiên ha vô địch?” Binh nghiêng đầu: “Nếu thiên hạ vô địch thì làm sao cả trung tâm đầu não cũng thất thủ?”


Đường Thiên há mồm, nửa ngày sau mới hỏi: “Vậy có binh đoàn còn mạnh hơn các ngươi?”


“Không có!” Binh vẫn bình tĩnh: “Binh đoàn Nam Thập Tự là một trong ba binh đoàn mạnh nhất. Hai chi khác, một là Thiên Hạt binh đoàn, một là Xà Chi binh đoàn.”


Đường Thiên bấm đầu ngón tay: “Thiên Hạt binh đoàn là của Hạt* tinh sao? Ta từng nghe nói qua. Xà Chi binh đoàn? Là Thủy Xà tin hay Cự Xà tinh?”
*Hạt: Bò cạp.


“Là Xà Phu tinh!” Binh lắc đầu.


“Xà Phu tinh? Tinh tọa này ta chưa từng nghe nói!” Đường Thiên sửng sốt.


“Chưa từng nghe” Binh lặp lại một lần nữa: “Xà Phu tinh là một trong Thập Tam Hoàng Đạo Tinh Tọa.”


Đường Thiên lắc đầu: “Hoàng Đạo chỉ có thập nhị thôi. Sư Tử tinh, Xạ Thủ tinh và Bạch Dương tinh là ba tinh tọa lớn nhất, mạnh mẽ nhất. Nhưng mười hai tinh cầu đó không phải cái nào cũng mạnh mẽ, như Hạt tinh cũng rất bình thường. Nhưng chưa từng nghe nói đến tinh cầu thứ mười ba.


“Xem ra Xà Chi binh đoàn cũng bị chôn vùi rồi!” Binh bình thản nói: “Xà Phu tinh là tinh cầu mạnh mẽ nhất năm đó. Nó cũng là cường đại nhất, kéo dài từ Xích Đạo, Ngân Đạo, Hoàng Đạo. Xà Chi binh đoàn là binh đoàn mạnh mẽ nhất trong ba binh đoàn kia.


“Nghe có vẻ rất lợi hại! Binh! Năm đó ngươi mạnh như thế nào?” Hai mắt Đường Thiên lóe sáng, nghe ra được ý định.


Binh không để ý đến hắn, lẩm bẩm nói: “Ngươi không cần suy nghĩ, một khi bước qua cánh cửa này, ngươi bắt buộc phải hoàn thành đợt huấn luyện tân binh. Nếu trong ba năm ngươi không đạt cấp tám thì không thể tiến vào quang môn.”


“Trong ba năm đạt cấp tám?” Vẻ mặt Đường Thiên cứng ngắc, hắn lắc đầu: “Binh, chuyện này không thể nào. Tuy không biết lúc trước các ngươi hoàn thành như thế nào, nhưng bây giờ khẳng định không ai làm được.”


“Có người có thể thực hiện được.” Thanh âm của Binh khô khan: “Tinh cầu có cường giả thủ hộ sẽ càng rực rỡ phong quang. Ta cảm giác được rất nhiều tinh cầu tỏa ra hào quang chói mắt. , thời này vẫn có rất nhiều cường giả.”


“Thật sự có người làm được?” Đường Thiên nhìn Binh.


“Có!” Thanh âm khô khan của Binh không chút do dự.


“Được!” Đường Thiên không còn do dự nữa, hắn gật đầu.


“Ngươi khẳng định?” Binh hỏi lại Đường Thiên.


“Đúng!” Đường Thiên vẻ mặt thành khẩn, siết chặt nắm đấm: “Nếu người khác làm được thì ta cũng nhất định làm được!”


“Ta có nhiệm vụ nhắc nhở ngươi.” Binh bình tĩnh: “Huấn luyện tân binh rất tàn khốc, nó so với tưởng tượng của ngươi còn tàn khốc hơn. Nam Thập Tự tinh chỉ là một tinh cầu nhỏ bé, sở dĩ có thể tạo ra một binh đoàn hùng mạnh như vậy cũng vì kỷ luật nghiêm ngặt và tàn khốc. Huấn luyện tân binh của Nam Thập Tự binh đoàn là huấn luyện tân binh tàn khốc nhất, độc nhất vô nhị. Thời đại của ta trước kia, tân binh qua được khảo hạch chỉ đạt chín phần trên trăm phần. Mà tỷ lệ chết chiếm hai mươi sáu phần.”


“Có thể làm ta mạnh mẽ lên đúng không?” Đường Thiên bình tĩnh không sợ hãi, ngước mặt lên hỏi.


“Đúng! Huấn luyện tân binh của Nam Thập Tư binh đoàn mặc dù là tàn khốc, nghiêm khắc nhất, nhưng chỉ cần ngươi hoàn thành nó tuyệt đối là phương pháp tốt nhất để tu luyện.” Âm thanh của Binh vẫn khô khan.


“Vậy thì đến đi! Thiếu niên như thần tuyệt không lùi bước!” Đường Thiên vung mạnh nắm đấm, trong mắt sôi sục ý chí chiến đấu.


Binh có thể cảm nhân được ý chí chiến đấu của Đường Thiên, hắn trầm mặc một chốc: “Lựa chọn tuyển tân binh, tiêu chuẩn là cấp sau. Nhưng dù như vậy tỷ lệ vượt qua cũng chỉ chín phần và hai mươi sáu phần tử vong. Ngươi bấy giờ cấp bốn cũng chưa đạt, cơ hội thông qua khảo thí cũng khá thấp, khả năng chết lại rất lớn. Một khi bắt đầu ta sẽ không có ưu đãi dành cho ngươi, ngươi nghĩ kỹ rồi chứ?”


“Ta nghĩ kỹ!” Trên mặt Đường Thiên hiện ra nét thành thục không tương xứng với tuổi, kiên định nói: “Tới đi!”


Đường Thiên đưa bàn tay, trong tiếng hít thở vận lực đẩy cánh cửa ra.


Trọng lượng cánh cửa không nặng Đường Thiên nghĩ, nó từ từ bị Đường Thiên đẩy ra.


Bên trong một màu tối đen, bồng bềnh rất nhiều điểm sáng, chúng tựa như những ngôi sao lơ lững trên bầu trời đêm, mỹ lệ không cách nào tả hết.


“Thật là đẹp nha!” Đường Thiên thì thào, vẻ mặt chấn động.


Những điểm sáng giống như sao kia lần lượt tỏa sáng mạnh lên. Một thế giới kỳ diệu không gì sánh được hiện ra trước mắt Đường Thiên.


Gian phòng trống trải trôi lơ lửng những tinh cầu lớn nhỏ khác nhau. Cái lớn to như cái vò rượu, cái nhỏ chỉ bằng quả trứng bồ câu. Chúng lơ lửng giữa không trung, chậm rãi chuyển động. Chúng tỏa ra màu sắc khác nhau, cái chói sáng rực rỡ, cái ảm đạm vô quang, cái long lanh xanh thẩm, cái đỏ tươi như máu.


Những tinh cầu to nhỏ này khoảng mấy mươi cái, chúng tập hợp lại tạo thành một bức tranh huyền ảo mỹ lệ.


Binh có chút hoảng hốt.
*********


Tuy nhược điểm võ trường bị Đường Thiên phá hỏng, nhưng lại trống rỗng không có vật gì, là một nơi thích hợp để tu luyện.


Lão giả nhìn năm người trước mặt, nghiêm nghị nói: “Bắt đầu từ hôm nay, trên đường đến Anh Tiên tinh, sẽ do ta chỉ điểm võ kỹ cho các ngươi. Hy vọng các ngươi chăm chỉ tập luyện, cẩn thận học tập.


A Mạc Lý nhìn bốn phía, bỗng nhiên hỏi: “Đường Cơ Sở đâu? Sao không thấy hắn tới?”


Lão giả không đổi sắc mặt: “Tình huống của Đường Thiên hơi đặc thù, hắn sẽ được chỉ điểm đặc biệt.”


Mọi người đều bừng tĩnh, xem ra biểu hiện ngày đó của Đường Thiên đã làm rung động Khổng đại nhân, nên ngài dự định tự mình chỉ điểm cho Đường thiếu niên. Mọi người đều hết thắc mắc, bắt đầu chăm chú nghe lão giả nói chuyện.


Lão giả trong lòng cười lạnh, làm gì có chuyện chỉ điểm đặc biệt nào? Nói chuyện này chủ đích để gạt năm thiếu niên vô tri này thôi. Hắn đối với những kẻ thiên phú kém đều không có hảo cảm. Còn huyết mạch lực, hắn và Khổng đại nhân đều không hiểu thì chỉ điểm bằng cách nào đây?


Đành để hắn tự sinh tự diệt thôi.


“Các ngươi tuy thiên phú không tệ, nhưng hoàn cảnh xung quanh có hạn. Vũ An tinh dù sao cũng là một tinh cầu ở rìa biên giới, võ kỹ lưu truyền ít ỏi, trình độ không cao, bởi vậy so sánh với các thiếu niên thiên phú cùng tuổi khác, thì hơi kém về thực lực.”


Một lời lão giả nói đều khiến thần sắc mọi người khẩn trương lên.


Bọn họ tin lão giả không nói dối, kỳ thực họ cũng hiểu chuyện này. Tuy thực lực họ không tệ nhưng đem đặt vào những tinh cầu Thiên Lộ thì chắc chắn cũng không có gì nổi bật.


Nhưng ngoại trừ Cốc Tiểu Vũ, những người khác đều là loại tâm trí kiên định, tuy tinh thần căng thẳng vẫn không có một chút hoảng loạn.


Lão giả hiện ra vẻ hài lòng trong mắt, những kẻ trẻ tuổi này tuy xuất phát từ chổ thấp, nhưng không khinh cuồng ngạo mạn như những thiếu niên thiên tài trên các tinh cầu lớn.


“Tốt lắm, vậy bây giờ bắt đầu!” Lão giả biểu hiện ra bộ mặt nghiêm nghị.
*********


“Đường! Thực lực của ngươi quá yếu!” Ngôn ngữ khô khan của Binh vang lên, hắn dường như đối với việc huấn luyện tân binh rất thành thạo: “Tiểu chuẩn lựa chọn tân binh của Nam Thập Tự binh đoàn là thực lực từ cấp sáu trở lên. Ngươi hiện giờ còn chưa đủ. Bởi vậy cần huấn luyện rất nhiều, đối với ngươi quả thực vô cùng gian nan.”


“Chúng ta bắt đầu từ đâu?” Đường Thiên nôn nóng muốn thử, không hề sợ hãi hỏi.


“Chịu đòn!” Binh thản nhiên nói, sau đó nhẹ nhàng phất một chưởng, tinh cầu trong gian phòng run lên một cái rồi nhanh chóng chuyển động.


“Chịu… chịu đòn?” Đường Thiên sửng ra, lắp bắp không tin hỏi lại.


Tinh cầu nhỏ nhất xuất hiện trong tay Binh.


Đường Thiên cảm thấy trước mắt biến đổi, cảnh sắc xung quanh cũng theo đó mà biến đổi. Không gian xung quanh hắn mờ mịt một hồi, hiện giờ hắn lại đang ở trong một nơi hoang dã u ám không thấy giới hạn. Không trung nơi này trôi nổi vô số hào quang hình nắm tay, nhiều chi chít như một biển ánh sáng.


“Đối với một binh lính mà nói năng lực chịu đựng của cơ thể là một kỹ năng cơ sở vô cùng cần thiết. Trong chiến đấu, võ giả có khả năng chịu đòn giành phần thắng cao hơn. Càng đến cấp cao, một đòn trí mạng càng khó khăn hơn. Chiến đấu kéo dài sẽ trở thành loại chiến đấu chủ chốt, khả năng chịu đòn càng tốt, càng khiến ngươi chịu được những đả kích mạnh, còn có thể bảo trì đầu óc tỉnh táo, đảm bảo cho đòn công kích của ngươi không vì bị đánh mà thay đổi, nó là cơ sở trong cơ sở.”


Âm thanh khôn khan của Binh còn chưa dứt, những quang đoàn xung quanh Đường Thiên như cá mập ngửi thấy máu, điên cuồng mà lao tới.


Một cái quang đoàn nhắm thẳng vào lưng Đường Thiên, lực lượng xấp xỉ so với hắn. Đường Thiên đã trúng một quyền.


Chân lảo đảo một vòng


Ầm! Ầm! Ầm!


Quang đoàn bốn phía kéo đến như giông bão.


Đường Thiên đau đến mức muốn kêu cha gọi mẹ. Tiểu Băng Quyền nhắm về phía quang đoàn dày đặc kia mà đánh.


Quang đoàn hỗn loạn văng ra.


Nhưng Đường Thiên còn chưa kịp thu quyền, ầm, ầm, những quang đoàn theo khe hở mà bắn vào, đánh lên trên ngực Đường Thiên khiến hắn lui lại vài bước.


“Chú ý vận chuyển chân lực của ngươi…”


“Chú ý phòng thủ nhịp nhàng…”


“Chú ý tránh những chổ yếu hại…”


Thanh âm lãnh đạm của Binh thỉnh thoảng vang lên, kèm theo đó là tiếng tru tréo thảm thiết của Đường Thiên dường như đến từ thời cổ đại.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom