• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Chiến Long Trở Về (2 Viewers)

  • Chương 31-35

Chương 31 Xe tăng

Ngay lúc này, Đại Đao thành thành thành thật thật nói ra: “Tháng trước người phụ nữ kia mượn chúng tôi năm mươi vạn, đây là sự thật, còn có giấy vay nợ, bât quá lời lãi sau này, thì...”

Nói tới đây, ông ta dừng lại.

“Chỉ có ba mươi vạn, đúng không?”

“Mới có một tháng, lợi ích này của các người, tăng cũng nhanh thật.”

Tần Phong híp mắt lại.

“Ca, phía dưới tôi nhiều anh em như vậy đều phải ăn cơm mà, bất đắc dĩ.”

Đại Đao có phần cầu xin tha thứ.

“Bất đắc dĩ? Được rồi, anh em tôi cũng muốn ăn cơm, các người tùy tiện lấy ra năm trăm vạn, cho anh em chúng tôi chút tổn thất tinh thần, phí dịch vụ, bằng không hôm nay cậu đừng nghĩ nguyên vẹn đi ra khỏi nơi này. “

“Năm trăm vạn!”

Đại Đao mặt mũi trắng bệch, toàn thân hắn từ trên xuống dưới cộng lại sợ chỉ có một ngàn vạn, năm trăm vạn đúng thật là chiếm một nửa tất cả tiền của bọn họ, đây chính là không ít tiền.

“Sao nào, không muốn? Tề Vân, dùng dao, chặt đứt chân thứ ba của hắn. “

Ánh mắt Tần Phong lạnh băng giễu cợt!

Chân thứ ba!

“Tôi đưa, tôi đồng ý, tôi vô cùng sẵn lòng.”

Đại Đao vừa nghe thấy, lập tức hoảng hốt, thậm chí còn chủ động lấy thẻ ngân hàng ra đưa cho Tần Phong, ngoan ngoãn như một đứa cháu trai.

“Lần sau, đừng để ta biết các người làm loại chuyện này, bằng không thì, các người, chết chắc rồi.”

Tần Phong khoát tay áo.

“Vâng vâng.”

Đại Đao liên tục gật đầu, lần này bị bọn Tần Phong dọa sợ, một người đánh lại một trăm người tay cầm vũ khí vẫn không có chuyện gì, thậm chí cảm thấy Tề Vân còn dễ dàng.

Hắn quả thật muốn thu liễm một đoạn thời gian, vừa thấy Tần Phong tính khí sẽ không được tốt, lần sau nói không chừng sẽ thật sự chặt đứt chân thứ ba của hắn.

Tuy nhiên, ngay khi anh ta muốn mang theo người rời đi, người thanh niên lái xe đi đến: “Cái đó, tôi có thể hỏi, tại sao kỹ thuật đua xe của anh lại tốt như vậy?”

Người thanh niên có chút hoài nghi nhân sinh, cậu còn chưa tốt nghiệp trung học cơ sở đã bắt đầu tiến vào đường đua, liên tục thi đấu trên đường đua ngầm, đã bảy tám năm, luôn cảm thấy kỹ thuật của mình đã được coi là hạng nhất.

Nhưng bây giờ, dường như!

Hắn có hơi ngờ vực bản thân có thể lái xe hay không.

Đại Đao lúc này cũng quay đầu lại, hắn ta cũng muốn biết, hắn tuy hay mắng chửi Hầu Phi này, thế nhưng tên kia tốt xấu gì cũng tồn tại trong top 10 một nơi đua xe ngầm, làm sao mà so với Tần Phong, chênh lệch lớn như vậy.

“Cậu có biết, trước kia tôi lái cái gì không?” Tần Phong hỏi.

“Lái cái gì? Jeep, Hummer, Bentley? Một chiếc Rolls-Royce?”

Đại Đao lập tức đoán được vài cái.

“Ferrari F2004, F2002 Williams, Red Bull RB7?”

Hầu Phi cũng đang suy đoán, chỉ là dù sao hắn cũng là chuyên gia, đều đoán ra một ít xe đua chuyên nghiệp, hắn cảm thấy nhân vật như Tần Phong, hẳn phải là nhân vật gây sóng gió trên đường đua ngầm.

Chẳng qua Tần Phong nói: “Trước kia tôi lái xe tăng, xe tăng hạng nặng.”

Đúng thế.

Tần Phong không nói vội, sự nghiệp quân sự của hắn là từng bước từng bước bò lên trên, trong đó hắn từng làm đại đội trưởng đại đội xe tăng số 9, tự mình điều khiển một chiếc xe tăng hạng nặng, xông pha chiến đấu.

Có thể lái xe tăng, phải tinh thông kỹ thuật lái xe, đây là điều kiện tiên quyết.

“Xe tăng!”

Đại Đao và Hầu Phi cùng liếc nhau một cái, đồng tử trong mắt đều co rụt lại, xe tăng không phải trọng điểm, kẻ này lái được xe tăng, người bình thường có thể lái được sao?

Vào khoảnh khắc này, Đại Đao hạ quyết định, không bao giờ làm chuyện này nữa, bởi vì, bị dọa cho sợ hãi.
Chương 32 Thượng Úy quân khu Tây Cảnh

Sau đó thì Tần Phong lái chiếc Porsche kia trở về, song trên đường đi vẫn luôn suy nghĩ một vấn đề, con nhóc Ngưng Vũ kia mượn năm mươi vạn để làm gì?

Việc này Tần Phong quyết định đi hỏi cô một chút, chỉ là đừng vội mà nói cho Doãn Hân biết, nếu biết Doãn Ngưng Vũ mượn năm mươi vạn, nợ lợi nhuận ba trăm vạn, vậy con nhóc Ngưng Vũ kia liền thảm.

Phải biết rằng, nhà Doãn Hân hiện tại, nhiều nhất chỉ có thể lấy ra được tám mươi vạn mà thôi.

Về tới Doãn gia, phát hiện Doãn Ngưng Vũ đã trở lại, trước tiên liền trừng mắt liếc anh một cái, ý tứ chính là bảo hắn đừng nói chuyện hôm nay, Tần Phong gật gật đầu đáp lại.

Có điều sau khi ăn cơm xong, Doãn Ngưng Vũ chuẩn bị trở về phòng, vừa lúc lướt qua Tần Phong, anh lặng lẽ nói một câu: “Sao lại nợ nhiều tiền như vậy, ba trăm vạn cũng không ít.”

Vừa hỏi thế, sắc mặt Doãn Ngưng Vũ cũng thay đổi.

“Anh đi theo tôi.”

Doãn Ngưng Vũ trực tiếp dẫn Tần Phong đến sau hoa viên, cau mày hỏi: “Anh đã biết rồi sao?”

“Ừm.”

“Được rồi, anh không được nói lung tung, một khi anh nói ra tôi sẽ hận anh cả đời. Đến lúc đó tôi sẽ một khóc hai nháo ba treo cổ, chị tôi thương tôi như vậy không có khả năng sẽ ở cùng một chỗ với anh.”

Nói xong, Doãn Ngưng Vũ chỉ hướng cho Tần Phong rời đi, một chút cũng không có ý định nói tiền tiêu ở nơi nào.

Tiền nhỏ cũng là tiền.

Năm mươi vạn, ba trăm vạn, thậm chí ba trăm vạn đối với Tần Phong mà nói cũng không sai biệt lắm, huống chi hôm nay anh còn kiếm được một khoản tiền bên ngoài. Chẳng qua Tần Phong khá lo lắng cho cô nhóc con này, dù sao cũng là dì út của mình.

Đến ngày hôm sau.

Vừa vòng một hội đồng quản trị mới, hơn hết hôm nay Doãn Hân rạng rỡ thay một bộ đồng phục OL tỉ mỉ xinh đẹp, lộ rõ dáng người đồng thời lại xuất hiện một cỗ khí chất, nhất là lúc Doãn Hân cầm một văn kiện trong tay.

“Anh giúp tôi đi.”

Doãn Hân gọi Tần Phong.

“Được.”

Tần Phong cũng không khước từ, từ sau lần trước, Doãn Hân đã chân chính bắt đầu thử tiếp nhận hắn, chẳng qua Tần Phong có thể cảm giác được, hiện tại bởi vì con gái nên mới thử tiếp nhận.

Muốn Doãn Hân yêu mình, còn cần một đoạn thời gian, đối với chuyện năm đó Doãn Hân bị tổn thương rất lớn.

Đến tầng trên cùng công ty, Doãn Hân đẩy cửa đi vào, Doãn lão gia đang ngồi ở vị trí chính, nhắm mắt lại, chống nạng khép mắt dưỡng thần, Doãn Bách cũng đứng ở bên cạnh.

Mà vị trí để lại cho Doãn Hân vẫn là vị trí cuối cùng.

“Ông nội, nghe nói hôm qua người sinh bệnh?”

Doãn Hân ân cần hỏi thăm Doãn lão gia, ngày hôm qua ông cũng không đến tham gia lễ cắt băng khánh thành tập đoàn Phong Hạnh kia.

“Sở dĩ ông nội không đi, là bởi vì đi đón chị gái và anh rể của tôi.”

Doãn Bách ở bên cạnh giải thích một chút, mà đúng lúc này có hai người từ cửa đi đến, một người phụ nữ tóc xoăn lớn, mặc một thân váy dài màu đỏ, thoạt nhìn cực kỳ diễm lệ.

“Doãn Hướng Tuyết!”

Doãn Hân nhìn thấy người này, nhíu nhíu mày.

Người này là chị gái của Doãn Bách, xem như là chị họ của cô, thế nhưng nói quan hệ không tốt lắm cũng không đúng, chỉ có thể nói thủy hỏa bất dung, từ bé hai người đã nhìn không ưa gì nhau.

“Yo, là Doãn Hân quay lại hả, còn mang đến ông chồng ăn mày kia của em, thật là, công ty là nơi nào chứ, một tên ăn mày mà cũng muốn tới thì tới?”

Doãn Hướng Tuyết liếc mắt đánh giá Tần Phong, vẻ khinh thường đều sắp viết hết lên mặt.

“Đúng rồi, Doãn Hân, đây là vị hôn phu của tôi, Lý Hạo. Không có bản lĩnh gì, chỉ mới 27 tuổi, trở thành thượng úy quân khu Tây Cảnh, miễn cưỡng mạnh mẽ, bất quá so với ông chồng phế vật kia chỉ sợ là ưu việt hơn gấp trăm lần.”

Doãn Hướng Tuyết ôm người đàn ông bên cạnh, cao 1m8, vóc dáng cao ngất, mặc một thân âu phục, xem ra đúng là tuấn tú lịch sự, còn có một ít cảm giác là người ăn học.
Chương 33 Doãn Hướng Tuyết muốn khoe khoang!!!

Cô ta cực kỳ đắc ý, từ nhỏ cô đã bị Doãn Hân chèn ép, so về dung mạo, cô ta không sánh bằng Doãn Hân, năm đó Doãn Hân ở đại học Giang Thành cũng là một hoa khôi, so về năng lực, cô càng không bằng Doãn Hân, tuổi còn trẻ mà đã sáng lập ra tập đoàn Tam Nguyên, cho nên cô ta vẫn luôn tranh đấu với Doãn Hân.

Nhưng bây giờ cô ta đã giành chiến thắng.

Chí ít theo phương diện đàn ông, cô ta thắng rất đậm.

Một Thượng úy, một tên phế vật!

Ai nặng ai nhẹ, thế nào cũng nhìn ra được.

“Chúc mừng!”

Nét mặt Doãn Hân cứng đờ, cuối cùng vẫn nặn ra hai chữ.

Tại thời điểm này, cô không thể không chấp nhận thua cuộc.

“Ông nội, trước mắt hội đồng quản trị vẫn nên nói chính sự đi. Con lấy được hạng mục đầu tiên của tập đoàn Phong Hạnh, theo lời ông nói, con có thể lấy lại vị trí chủ tịch tập đoàn Phong Hạnh, ông nội, ông sẽ không đổi ý chứ.”

Doãn Hân đặt hợp đồng lên bàn.

“Ta tự nhiên sẽ không đổi ý.”

Doãn lão gia chậm rãi mở mắt ra nói lời này, khiến cho Doãn Hân vui vẻ, nhưng tiếp theo lão ta lại nói: “Nhưng mà, lúc trước ta không nói người nào lấy được hạng mục này trước, đó là chủ tịch. Hướng Tuyết mang theo Lý Hạo trở về, với thân phận Lý Hạo cũng có thể ký kết hợp đồng này, hơn nữa Lý Hạo có chức vị trên người sẽ làm tốt hơn con.”

“Tiểu Hân, vì lợi ích của tập đoàn Tam Nguyên, cơ hội này nên nhường cho Doãn Hướng Tuyết và Doãn Bách.”

Doãn lão gia tuy nói chậm, nhưng giọng điệu như một lời đã định.

“Nhường cho bọn họ?”

Doãn Hân ngây ngẩn cả người.

“Đúng vậy, tôi đã chào hỏi tổng giám đốc Phùng của tập đoàn Phong Hạnh rồi, tối nay chúng ta sẽ ký lại một bản hợp đồng, ông cụ Doãn nói không sai, nếu chúng tôi đến, có thể giúp cho công ty tạo ra nhiều lợi ích hơn.” Lý Hạo chậm rãi nói.

Hắn đại khái đã hiểu rõ một loạt chuyện này, nếu hắn đã là vị hôn phu của Doãn Hướng Tuyết, đương nhiên giúp Doãn Hướng Tuyết.

“Vậy con...”

Doãn Hân có hơi thở dốc, dùng loại ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn ông cụ Doãn: “Ông nội, ông không thể đối xử với con như vậy, con cũng là cháu ruột của ông.”

“Cái gì mà ruột thịt hay không ruột thịt! Hiện tại mọi thứ đều là vì công ty, con không có công lao cũng có khổ lao, lần này ta cho con thêm năm trăm tiền lương một tháng, xem như là khổ lao của con. Tan họp.”

Doãn lão gia chống gậy, giải tán.

“Ha ha, ta cũng không nghĩ tới ông cụ lại tuyệt đỉnh như vậy, trực tiếp từ chối Doãn Hân, còn cho cô ấy thêm năm trăm đồng tiền lương, năm trăm đồng có ích lợi gì chứ.”

“Năm trăm đồng này, quả nhiên là… vết ô.”

“Lão gia một chiêu giải quyết tận gốc, thật sự là tuyệt vời, tôi cảm thấy ngay từ đầu ông ta đã không định đem vị trí này nhường cho Doãn Hân, ông cụ còn trọng nam khinh nữ hơn so với chúng ta tưởng tượng.”

Trong phòng họp có hơi mơ hồ truyền ra tiếng nhạo báng, làm cho sắc mặt Doãn Hân có chút tái nhợt, đôi tay gắt gao nắm chặt vào nhau.

Bận rộn lâu như vậy, hết thảy đều uổng phí?

Nói vô dụng, thì không dùng!

Đúng lúc này, Doãn Hướng Tuyết dẫn Lý Hạo đi tới đối diện với Doãn Hân, híp mắt: “Doãn Hân, buổi chiều chúng tôi sẽ đi ký hợp đồng, buổi trưa cùng nhau ăn một bữa cơm thế nào, gần đó có một nhà hàng Pháp cao cấp.”

Cô ta muốn khoe khoang!

Cô ta muốn cho cô em họ này biết, sự lợi hại của Doãn Hướng Tuyết.

Doãn Hân hiện tại không có tâm tình này, lắc đầu: “Không...”

Lời còn chưa dứt, Tần Phong ở một bên đi ra nắm lấy tay Doãn Hân, gật gật đầu, giúp cô đáp ứng: “Được, vừa vặn đã lâu không ăn bữa cơm kiểu Pháp.”
Chương 34 Chậm một chút...!

“Rất tốt, Doãn Hân, bọn họ đều nói em tìm một người chồng ngu xuẩn, nhưng tôi thấy anh ấy vẫn rất thức thời.”

Doãn Hướng Tuyết che miệng, có phần đắc ý cười cười.

Vốn dĩ bữa cơm này của cô là chuẩn bị làm cho Doãn Hân mất mặt, để cô khoe chút ít về Lý Hạo chồng của mình, tuy nhiên cô nghĩ rằng Doãn Hân sẽ không đồng ý, nhưng không ngờ Tần Phong lại lên tiếng như vậy.

Trong một thời gian ngắn, Doãn Hướng Tuyết còn có vài phần tán thưởng Tần Phong.

“Được rồi.”

Thấy Tần Phong đồng ý, Doãn Hân cũng không còn cách nào khác, đành phải gật đầu.

“Đến nhà hàng Pháp mới mở ở số 32 phố Đông, nhà hàng Tireses West, tôi nghe nói nhà này ngay cả phục vụ cũng là người Pháp, nhà hàng cao cấp chân chính, hẳn là các người còn chưa từng thấy qua.”

Doãn Hướng Tuyết có chút đắc ý, liếc mắt nhìn Doãn Hân một cái, sau đó ôm tay Lý Hạo đi ra khỏi cửa tập đoàn, chỉ về một chiếc xe bên ngoài, hỏi: “Doãn Hân, Tần Phong mua xe chưa, hai người có muốn ngồi chiếc xe này của chồng tôi hay không. Bentley, cũng không nhiều, hai trăm vạn đi, hẳn là so với chiếc Porsche em mua bảy năm trước thì tốt hơn.”

Lý Hạo nghe xong lời này, ưỡn ngực, quả thật có chút kiêu ngạo.

“Không cần.”

Doãn Hân cắn chặt răng, đôi tay nhỏ nhắn hơi vặn lên.

Rất rõ ràng, Doãn Hướng Tuyết đây là đang diễu võ dương oai, chiếc Porsche của cô, là mua bảy năm trước lúc đó còn chưa gặp Tần Phong, hơn hết cũng chỉ có bảy mươi vạn, về sau trong nhà càng ngày càng khó khăn, cô vẫn không đổi, sự cố còn rất nhiều.

“Không cần tính toán, chúng tôi đi trước, chiếc Porsche cổ điển của em tốt nhất nên nhanh lên, chúng tôi lười chờ.”

Doãn Hướng Tuyết ngẩng đầu lên, liền ngồi vào chiếc Bentley kia rời đi.

“Thật là.”

Doãn Hân mở cửa xe ra, có chút phát điên.

“Vợ, để anh lái đi.”

Tần Phong ở một bên bỗng chốc tỏ ý.

“Được rồi.”

Doãn Hân suy nghĩ thoáng cái cũng đồng ý, suy cho cùng tuy là xe của mình không phải của Tần Phong, nhưng tình huống bình thường đều là đàn ông lái xe, nếu như cô lái xe, đợi lát nữa đến nhà hàng, xác thực sẽ mất mặt Tần Phong.

Doãn Hân ngồi lên ghế lái phụ, Tần Phong ngồi lên ghế lái chính, nói: “Vợ, thắt dây an toàn.”

“À.”

Doãn Hân ngoan ngoãn thắt dây an toàn, hoàn toàn không ý thức được sẽ xảy ra chuyện gì, dù sao chiếc xe này của cô là xe cũ, bảy năm không đổi đã sửa rất nhiều chỗ, tính năng chắc chắn không bằng Bentley của tên Lý Hạo kia.

Cô căn bản không nghĩ có khả năng đuổi kịp chiếc Bentley kia.

Thẳng cho đến khi chiếc Porsche của họ được khởi động.

“Ơ...”

“Chồng... Anh chậm lại... Chiếc xe... Chiếc xe... Phía trước có xe...”

“Có người... có lẽ hai người... Chậm một chút...”

“Phía trước... Có... Khúc cua... Chậm... A...”

Một trận cảm giác choáng váng và hít thở không thông truyền đến, rốt cục cô mới hiểu được vì sao Tần Phong đặc biệt nhắc nhở cô thắt dây an toàn, đây đâu phải là lái xe bình thường chứ, đây là đang bay.

“Chồng... Anh lái xe nhanh như vậy để làm gì?”

Chờ chậm lại, Doãn Hân nắm lấy tay Tần Phong, cắn răng, cửa sổ có một ít chỗ cũng chưa đóng chặt, một luồng gió nhẹ thổi vào mặt Doãn Hân, lộ ra gương mặt có phần tinh xảo lại có hơi tức giận.
Chương 35 Đua xe

Tần Phong nhìn lướt qua, đôi mắt đẹp đến lạ thường.

"Đuổi theo bọn họ thôi."

Tần Phong ý muốn bảo đuổi theo chiếc xe Bentley phía đằng trước.

"Ơ, anh cứ thế mà đuổi theo bọn họ như vậy hay sao."

Doãn Hân quan sát phía trước, nhất thời kinh ngạc. Chiếc Bentley phía trước chính là chiếc xe của Doãn Hướng Tuyết, cô nhớ rất rõ biển số xe, nhất thời cao hứng: "Doãn Hướng Tuyết vừa rời khỏi đây khoảng một phút trước, bọn họ còn bị chúng ta đuổi kịp. Chồng à, mau vượt lên trước bọn họ đi."

Phụ nữ là kiểu thù dai nhớ lâu, cô còn nhớ rất rõ bộ dạng hôm đó của Doãn Hướng Tuyết.

Cô vốn dĩ không để ý Tần Phong có thể lái xe nhanh như vậy, bởi vì vừa rồi cô mới phát hiện Tần Phong lái xe rất nhanh nhưng lại rất an toàn, suốt cả chặng đường dài, có cả khúc cua ngã rẽ nhưng lại khiến cô có một cảm giác rất an tâm.

"Nếu như em có thể hôn anh một cái thì có lẽ anh sẽ phát huy được tốt hơn đấy." Tần Phong liếc mắt nhìn cô rồi nói.

Bây giờ Doãn Hân quả thật đáng yêu chết đi mất.

"Giờ là anh đang muốn mặc cả với em đúng không?"

Doãn Hân đưa một tay ra, nhéo một cái trên bắp đùi của Tần Phong, hai mắt mở to nhìn Tần Phong, có chút hung dữ mà nói: "Em đã sinh cho anh một đứa con rồi, anh còn chưa thưởng cho em được cái gì đâu đấy, lái xe nhanh lên cho em."

"Tuân mệnh."

Tần Phong lập tức gia thêm tốc độ.

Quả nhiên núi cao còn có núi cao hơn, cho dù anh là chiến thần một đời bất khả chiến bại, dưới trướng có cả trăm ngàn binh sĩ nhưng anh vẫn phải nghe lời Doãn Hân, người chỉ có thể bắt nạt một đứa nhóc con chưa từng va chạm với xã hội như Doãn Ngưng Vũ.

Bên trong chiếc xe Bentley, Doãn Hướng Tuyết nói với lái xe Lý Hạo: "Chiếc Porsche kia của Doãn Hân đã dùng được bảy năm rồi, bây giờ cũng sắp bị loại bỏ khỏi thế giới này rồi, ước chừng bây giờ mới đi qua ngã tư thôi. Anh xem, đợi một lát nữa, em nhất định phải xem chúng ta phải đợi cô ta bao lâu."

Nhưng cô ta không đợi được đến lúc có thể chế nhạo Doãn Hân rồi.

Lúc này đây, một giọng nói đột nhiên truyền đến từ phía bên cạnh: "Chị họ Hướng Tuyết, chiếc xe này của các người hình như chơi chậm thì phải."

Chậm?

Giọng nói này...

Doãn Hướng Tuyết đột nhiên ngẩn người ra, nhất thời không thể tin được giọng nói vừa rồi cô ta nghe được, nhìn sang phía bên trái, phát hiện Doãn Hân đang ngồi ở ghế phụ bên cạnh, hai mắt mở to nhìn sang.

"Chị họ, bye bye."

Doãn Hân còn vẫy tay với cô ta nữa. Sau đó chiếc Porsche kia lập tức vượt qua chiếc Bentley, đi thẳng về phía trước.

"Chuyện này, chuyện gì đang xảy ra thế này, em vừa gặp ảo giác đúng không? Vừa nãy chính là Doãn Hân, không thể nào được, cái xe của cô ta sắp đem ra làm phế liệu rồi sao có thể vượt qua chiếc Bentley mới mua này của em được cơ chứ... Không đúng, nhưng cái biển số xe kia đúng là của Doãn Hân mà."

Giống như Doãn Hân, Doãn Hướng Tuyết trước giờ vẫn luôn để ý tới thương hiệu xe của đối phương, ban nãy vừa nhìn đã biết quả thật là cô đã vượt qua bọn họ.

"Làm cái gì thế?"

Doãn Hướng Tuyết đột nhiên nổi giận, cô đã tính toán thời gian kỹ lưỡng, chuẩn bị chế nhạo Tần Phong một lần nhưng không ngờ rằng hai người đó lại ngang nhiên vượt qua chiếc Bentley này của bọn họ. Cô bỗng dưng quay sang Lý Hạo ở bên cạnh mắng chửi: "Anh xem người ta đi, anh lái chậm quá đấy, thật là..."

Nếu là vì xe, cô chắc chắn xe của Doãn Hân kém xa xe của cô.

Vậy chỉ có một đáp án duy nhất chính là kỹ thuật lái xe.

"Em khinh. Lúc trước còn ngồi đợi bọn họ, bây giờ là em chạy theo bọn họ."

Lý Hạo hơi nhíu mày, nhìn chiếc Porsche phía trước mặt, hít một hơi rồi đạp chân ga chuẩn bị phóng theo bắt kịp bọn họ. Dù sao anh ta cũng là người của Tây Kỳ, vô cùng thông thạo chuyện lái xe.

Đột nhiên gia tăng tốc độ.

Sau đó, hai người bọn họ đột nhiên phát hiện ra một chuyện, bọn họ cách chiếc Porsche kia của Doãn Hân càng ngày càng xa, chỉ trong chớp mắt còn không thấy bất kỳ dấu vết nào ở đâu nữa.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom