• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Cao Thủ Chiến Hồn (1 Viewer)

  • Cao Thủ Chiến Hồn - Chương 142

‘Cứ bỏ qua cho cô ta như thế này,


tôi không có cách nào trút bỏ được nỗi hận trong lòng”.


Dương Sách nhả ra một làn khói dày đặc, ánh mắt nhìn đến đường cong hấp dẫn của Trương Hân Như, suy nghĩ một lúc: “Như này đi, lột bỏ quần áo của cô ta, chụp vài bức ảnh, nếu sau này Trương Bách Hùng lật lọng hoặc trả thù, sẽ công bố bộ ảnh ra ngoài – Ha, đệ nhất mỹ nhân streamer trong truyền thuyết, bộ ảnh này nếu được tung ra, toàn bộ cư dân mạng trong nước sẽ phát cuồng phải không?”


Soạt!


Lời của Dương Sách vang lên bên tai, sắc mặt Trương Hân Như liền thay đổi, trên mặt không còn chút máu.


Ngay lập tức, cô vô thức lùi về sau.


Một bước, hai bước, ba bước…


Sau ba bước, cô lùi đến góc tường, không còn chỗ nào lùi được nữa!


“Đừng vùng vẫy, cũng đừng ảo tưởng nghĩ có thể trốn thoát”.


Đúng vào lúc này, A cửu cười lạnh lùng lấy ra một con dao găm, đi về phía Trương Hân Như: “Kỹ năng dùng dao của tôi rất tốt, sẽ không làm cô bị thương, tôi chỉ cắt quần áo của cô, để chúng tôi được thưởng thức một chút dáng người của cô”.


Không…đừng qua đây…’


Trương Hân Như dựa vào tường hét lớn, muốn dùng phương thức này xua tan nỗi sợ hãi trong lòng và dọa A Cửu phải lùi bước, nhưng như A cửu đã nói, tất cả đều vô ích!


A Cửu bước mấy bước lên phía trước, đến trước mặt Trương Hân Như, từ từ nâng tay phải lên, muốn cắt quần áo trước ngực Trương Hân Như, chiêm ngưỡng cặp đỉnh đồi cao vút.


Tuy nhiên.


Đúng lúc đó, một âm thanh đột nhiên vang lên!


“Roẹt roẹt”.


Trong bộ đàm trên bàn làm việc truyền ra âm thanh.


Soạt!


Âm thanh đột ngột vang lên ngay lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, cũng khiến A cửu dừng lại động tác.


Kim Cương bước tới, cầm bộ đàm lên, ấn kết nối.


“Dương…Dương Gia…không ổn rồi, sáu người anh em phụ trách canh gác ở cổng nhà máy đều chết hết rồi!”


Ngay sau đó, giọng nói của một người đàn ông cao lớn truyền ra từ trong bộ đàm, trong giọng nói có sự sợ hãi không thể giải thích được: “Tất cả bọn họ đều bị vặn cổ, dường như không có cơ hội phản kháng, hơn nữa trong lúc đó không phát ra bất kỳ động tĩnh gì, vừa rồi chúng tôi không


liên lạc được với bọn họ, chạy ra ngoài mới phát hiện bọn họ đã chết…”


Phụt!


Ngay lập tức, không đợi người đàn ông cao lớn báo cáo xong, tất cả đèn trong tòa nhà văn phòng đều bị tắt, trong nháy mẳt lập tức chìm vào bóng tối.


”Anh ấy đến rồi sao?”


Trong bóng tối, Trương Hân Như vốn dĩ đang tuyệt vọng, trong lòng không khỏi thầm hỏi bản thân.


Không có câu trả lời.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom