Lúc Tư Đồ Nhã đi xuống tầng dưới thì đúng lúc chạm mặt ba cô, Tư Đồ Trường Phong nhìn thấy con gái, liền lộ ra nụ cười nịnh hót: “Tiểu Nhã về à?”
“Vâng”
“Gần đây ở nhà chồng có tốt không?”
“Tốt.”
“Công việc thì sao? Đều thuận lợi chứ?”
“Thuận lợi.”
Thật là hiếm có, lần đầu tiên, ba cô lại quan tâm cô như vậy, nhưng lại không có liên quan gì đến tình thân, mà lại liên quan đến lợi ích.
Quả đúng như vậy, cô mới đi đến giữa phòng khách, ba cô liền trở về vấn đề chính: “Nghe nói Thượng Quan Thị gần đây có một dự án cần bỏ thầu, công ty của chúng ta đang chuẩn bị bỏ thầu, chi bằng…”
“Việc kinh doanh tôi không can dự, có gì không rõ, ba có thể trực tiếp hỏi Thượng Quan Trì.”
Tư Đồ Trường Phong biểu cảm cứng đơ ra, lúng túng chuyển chủ đề: “Kim Tuệ, bữa tối chuẩn bị xong chưa?”
“Xong rồi, đại tiểu thư khó lắm mới về một lần, tôi dám không tiếp đãi cẩn thận sao?”
Nguyễn Kim Tuệ không bằng lòng lườm chồng một cái.
“Chị, em thu dọn xong rồi, chúng ta đi thôi.”
Tư Đồ Kiều xách va ly vui mừng chạy xuống duwois,hai vợ chồng ngạc nhiên hỏi: “Đi đâu?”
“Đến nhà chị con ở vài ngày.”
Tư Đồ Nhã nhìn va ly của cô, thật không còn gì để nói, va ly to như vậy, thật sự chỉ ở vài ngày, hay định ở vài năm…
“Ồ, đi vài ngày cũng tốt, không đi lại không thân thiết được.” Hư, có lúc nào thân.
“Ăn tối xong rồi đi.”
Nguyễn Kim Tuệ kéo con gái vào trong bếp, một lúc sau, hai mẹ con mới đi ra, dặn dò người giúp việc đem thức ăn, Tư Đồ Kiều chỉ cần nghĩ đến sắp được gặp người trong lòng, nôn nóng một phút cũng không chờ được, vội vàng nuốt vội vài miếng cơm, liền giục Tư Đồ Nhã đi luôn.
Đến biệt thự Bạch Vân, trước khi đi vào, Tư Đồ Nhã cảnh cáo Tư Đồ Kiều: “Giữ chặt cái miệng cô lại, bằng không đừng trách tôi không khách sáo.”
“Biết rồi, nhanh đi vào đi.”
Hai người sánh bước đi vào phòng khách, Thượng Quan lão phu nhân nhìn thấy con dâu về, bà rất vui, liếc nhìn cô gái bên cạnh, đứng dậy hỏi: “Vị này là?”
“Mẹ, đây là em gái con, Tư Đồ Nhã.”
“Cháu chào bác, từ lâu đã muốn đến thăm bác, bác thật là cao quý từ bi hơn nhiều so với cháu tưởng tượng…”
Tư Đồ Kiều vồn vã bước lên xen vào, lão phu nhân mỉm cười gật đầu: “Chào mừng, chào mừng, coi đây như nhà mình là được, thường xuyên ghé đến.”
Tư Đồ Nhã ngước mặt lên thở dài, làm gì có ai nghe thấy câu này…
Ba người ngồi trong phòng khách hàn huyên một lúc, Tư Đồ Kiều nhìn quanh, cuối cùng không nhẫn nại được hỏi: “Sao không thấy anh rể?”
“Anh ấy tối nay có tiệc.”
Tư Đồ Nhã nhẹ nhàng đáp, thực ra trong lòng hiểu rất rõ, Thượng Quan Trì, mới là mục tiêu cuối cùng của Tư Đồ Kiều.
“Ồ ra thế.” Cô cố ý ngáp một cái, lão phu nhân lập tức nói: “Tiểu Nhã, đưa em con đi nghỉ đi, cô ấy hình như buồn ngủ rồi.”
“Vâng mẹ.”
Lúc lên lầu, Tư Đồ Kiều không vui nói thầm, một câu mẹ, hai câu mẹ, giống như mẹ ruột mình không bằng, buồn nôn, sến sẩm.
“Cô ngủ ở phòng này.”
Tư Đồ Nhã mở cửa phòng của khách, đem hành lý của cô vào, “Bên kia là phòng tắm, cô có thể đi tắm, sáng mai đúng 7 rưỡi xuống dưới nhà ăn sáng, đừng để mọi người chờ lâu.
Dặn dò xong đúng lúc định đi ra, Tư Đồ Kiều một tay túm lấy cánh tay cô, “Chị, không đưa em đi tham quan phòng tân hôn của hai người sao?”
Tư Đồ Nhã ngơ ngác, không chút lo sợ gật đầu “Ừm. Được. Nhưng…”
“Nhưng sao?”
“Cô phải đi tắm trước, anh rể cô là
người đàn ông mắc bệnh sạch sẽ, nhìn cô mồ hôi nhễ nhại, nếu như đúng lúc anh ấy về, sợ sẽ không vui.
Tư Đồ Kiều liếc mày ngửi ngửi, có phần buồn bực làu bàu: “Được thôi.”
Chờ cô cầm quần áo sạch đi vào phòng tắm, Tư Đồ Nhã liền đi nhanh vào phòng bên cạnh, khoá trái cửa, nhanh chóng đem quần áo và đồ dùng hàng ngày của mình của mình chuyển sang phòng chính, sau đó kéo tranh xuống, làm cả căn phòng nhìn có vẻ hoàn toàn không có hiềm nghi về kim ốc địa tàng, sắp xếp xong mọi thứ, cô lấy điện thoại ra gọi cho Thượng Quan Trì, muốn báo cho anh biết trước, tránh anh đột nhiên trở về, đến lúc đó khó giãi bày.
“Xin lỗi, thuê bao quý khách tạm thời không liên lạc được, vui lòng gọi lại sau…”
Không phải chứ, không gọi được. Tư Đồ Nhã lo lắng, vội vàng gọi lại lần nữa, kết quả, vẫn không gọi được, cô sốt ruột nhìn quanh, bằng sự hiểu biết của cô về Thượng Quan Trì, nếu như không giao hẹn trước, anhsẽ không như con rối diễn kịch cùng cô.
Tư Đồ Kiều nằm trong bồn tắm, nhắm hai mắt lại, nghĩ đến lời căn dặn của mẹ trước lúc đi “Nhớ nhất định phải quan sát tỉ mỉ con hồ ly tinh đó đãi ngộ ở nhà mẹ chồng có tốt đúng như lần trước về lại mặt không? Mẹ luôn cảm thấy nó có thể đang diễn kịch cho chúng ta xem, tin đồn Thượng Quan Trì biến thái không phải ngày một ngày hai, làm sao có thể ngay khi hồ linh tinh được gả đến, liền chữa khỏi cho cậu ta…”
Mang theo sứ mệnh cao cả và sự ái mộ trong lòng, cô đến nơi này, trong lòng thầm thề thốt, rồi sẽ có một ngày, cô phải trở thành nữ chủ nhân của gia đình này.
Đứng dậy mặc quần áo đẹp, ngồi trước bàn trang điểm trang điểm xinh đẹp, lại xịt nước hoa thơm nồng nặc lên người có thể đủ để ngạt chết người, mới hài lòng đi ra khỏi phòng.
Thượng Quan Trì tối nay lại uống rượu, nhưng không hề say, ý thức còn rất tỉnh táo, anh lên lầu đúng lúc chạm mặt người phụ nữ đi ra khỏi phòng Tư Đồ Kiều, bất ngờ nhìn thấy cô, Tư Đồ Kiều vui mừng lao tới: “Anh rể, anh về rồi?”
Cơ thể anh cứng đờ, lúc lâu mới phản ứng lại, “Sao cô lại ở nhà tôi?”
“Rất bất ngờ phải không? Em đi cùng chị em đến, là chị ấy khăng khăng đưa em đến ở vài ngày…”
Nói dối không viết nháp, lại còn giả vờ e lệ rụt rè.
Lúc này, cửa đột nhiên mở, Tư Đồ Nhã đứng giữa hai người, ánh mắt có chút không tự tại, một tay kéo Thượng Quan Trì, nói với em gái: “Em chờ một chút, chị có việc rất quan trọng cần nói với anh rể, nói xong thì em vào.”
“Ơ, thế em…”
Tư Đồ Kiều chưa kịp nói gì, cửa đã đóng lại rồi, cô bực bội giậm chân quay về phòng.
Thượng Quan Trì hai mắt sắc nhọn nhìn người phụ nữ trước mặt, vừa bước vào phòng, anh liền nhìn thấy trong phòng xuất hiện nhiều thứ không nên xuất hiện, thật là gan càng ngày càng lớn, không có sự đồng ý của anh, cô dám tự mình đưa ra quyết định.
Tư Đồ Nhã chột dạ cúi đầu, không biết phải mở mồm ra nói với anh như nào, cô thực sự vẫn chưa nghĩ ra, lấy lý do gì, mới có thể khiến anh hiểu được ở mức tối đa.
“Đừng nói với tôi, lại muốn tôi diễn kịch giúp cô, đóng vai một người chồng tốt trước mặt em gái cô.
“… Làm ơn mà.”
Hừm, cô ta thật thẳng thắn, Thượng Quan Trì cười nhạo hất cằm cô, ép cô nhìn thẳng vào anh: “Người phụ nữ như cô, có thể bớt chút hư vinh được không?”
“Cái này không có liên quan gì đến hư vinh.”
“Thế thì liên quan đến cái gì? Liên quan đến thể diện? Cô có biết rằng cô chết cần thể diện, sống chịu tội là tôi.”
“Không có liên quan đến thể diện?”
Tự trọng, có liên quan đến tự trọng, không phải cái gì cũng có thể nói với bất cứ ai, thế nên, câu này chỉcó thể nói ở trong lòng.
Trên thế giới này, cô không cần ai hiểu cô, khát vọng lớn nhất cả đời cô chính là để những người hi vọng cô sống không tốt, nhìn thất cô sống tốt.
Hơn nữa, là rất tốt.
“Sao không nói gì nữa, không còn gì để nói, hay bị tôi nói trúng rồi?”
“Được rồi, anh muốn nghĩ thế nào cũng được, nhưng bây giờ giúp tôi được không?”
Thượng Quan Trì đối diện với ánh mắt bức thiết của cô, lắc đầu vô tình: “Xin lỗi, tôi không phải là chúa Giê- su, nếu như là cô tự dẫn người đến, thì cô tự giải quyết đi.”
Anh nói xong liền tháo cà vạt, thái độ hoàn toàn không định giúp cô.
Tư Đồ Nhã không biết làm sao giải thích: “Không phải tôi dẫn đến, là tự cô ta khăng khăng theo đến.”
“Cô ta muốn đến thì liền dẫn cô ta về? Cô tự tin tôi sẽ giúp cô như vậy sao?”
“Vậy tôi phải làm sao? Nếu như tôi cố tình ngăn cản, khó tránh bị người khác hiểu lầm, lần lại mặt trước đều cho rằng tôi sống rất tốt.”
“Ồ, nói như vậy là tôi không đúng rồi, lần trước tôi không nên diễn kịch cùng cô?”
“Tôi không phải ý đấy…” Tư Đồ Nhã dừng một lúc “Nói thật, thực sự là tôi quá tự tin, tôi đã nghĩ rằng tối hôm đó Thượng Quan Trì anh nói làm bạn với tôi, giữa chúng ta thật sự là bạn, bạn bè không phải nên giúp đỡ nhau sao? Nếu như Thượng Quan Trì anh cần tôi, là bạn khác giới độc nhất vô nhị, cho dù xảy ra chuyện gì, tôi đều sẽ giúp anh mà không thoái thác.”
Thượng Quan Trì không ngờ cô nói ra những lời làm người ta lung lay, quả nhiên, người phụ nữ này không phải thông minh bình thường.
Do dự một lúc, anh bỗng dưng đồng ý: “Được rồi, tôi phá lệ giúp cô lần nữa.”
Tư Đồ Nhã vẫn chưa kịp vui mừng, anh lại tỏ ý rõ ràng: “Nhưng, tôi không thể để cô ngủ qua đêm trên giường của tôi.”
“Cái này tôi biết, chỉ cần trước mặt cô ta ân ái một chút, buổi tối, tôi vẫn ngủ ở phòng của tôi.”
“Tốt nhất như vậy, dám gây nhiều rắc rối cho tôi, thì đừng trách tôi không nể mặt.”
Tư Đồ Nhã lại cam đoan lần nữa, mới mở cửa đi ra, gọi người sớm đã không kiên nhẫn chờ đợi Tư Đồ Kiều vào.
“Anh rể, làm cả một ngày có mệt không?”
“Không mệt.”
“Có muốn một ly nước không, em xuống nhà rót cho anh?”
“Không uống.”
“Cuối tuần này anh có rảnh không? Em muốn mời anh tham gia Party bạn học em tổ chức.”
“Không rảnh.”
Dù Tư Đồ Kiều có nói gì, Thượng Quan Trì vẫn lạnh lùng phát ra đúng hai từ, cứng như tiểu cường đánh không đổ, tự hỏi tự làm mình khó coi, nhưng vẫn không từ bỏ tiếp tục hỏi đông hỏi tây, làm cho Tư Đồ Nhã đứng bên cạnh cũng phải thở dài, đây nào giống tham quan phòng cưới, đây là đến tham quan anh rể.
Bình luận facebook