-
Chương 356-360
Chương 356 Đó là cái chết
Cậu thanh niên chỉ mới hai mươi mấy tuổi này, hoàn toàn đảo ngược nhận thức của hắn về thiên tài.
Lâu Tông Ảnh trước kia, cũng đã là thiên tài tuyệt thế rồi.
Mà Lâm Hiên, so với thiên phú của Lâu Tông Ảnh, càng khoa trương hơn gấp mấy lần.
Nếu như Lâu Thiên Dụ biết, Lâm Hiên kỳ thật chỉ tu luyện có ba năm, chỉ sợ, càng bị kinh hãi đến rớt cả cằm.
Vợ chồng Lâu Kim cũng được Lâm Hiên chữa khỏi.
Nhưng Lâu Kim Hồng, cựu tộc trưởng của Lâu tộc trước đây, đã không thể sống sót.
Hắn ta bị thương quá nặng.
Đầu bị chém ra làm đôi.
Cho dù là Lâm Hiên, cũng không cứu sống được hắn.
Mười tám người vợ của Lâu Kim Hồng, cùng với ba mươi mấy người con gái, tất cả đều khóc cạn nước mắt.
……
Trở lại Liệt gia,
Liệt Hổ, sắc mặt đã trắng như tờ giấy. Nhưng trong lòng hắn không thể nguôi giận, nhất định phải trả món thù này.
“Lập tức liên hệ với tất cả vương tộc cho ta!”
Liệt Hổ biết, chỉ với sức lực của mình, hắn không có khả năng đối phó với Lâm Hiên.
Chỉ có liên thủ với các vương tộc khác mới có phần thắng.
Những vương tộc khác nhận được tin tức, cũng vô cùng khiếp sợ.
Một võ giả đến từ thế tục, lại có thể… giết tộc trưởng và trưởng lão của vương tộc.
Kinh khủng nhất chính là, Lâm Hiên, mới chỉ có hai mươi mấy tuổi.
Thiên phú đã đỉnh như vậy.
Nếu qua một khoảng thời gian nữa, chẳng phải là đã có thể đứng đầu Vương tộc sao?
Đối mặt với một thiên tài khủng khiếp như vậy.
Vương tộc từ trước đến nay chỉ có hai cách làm.
Thứ nhất, đem hắn đưa vào trong tộc của mình.
Thứ hai, giết hắn.
“Người này phải bị diệt trừ, nếu không, nhất định sẽ uy hiếp đến tương lai của vương tộc.”
“Ta ngược lại cảm thấy, có thể đem hắn, tuyển vào trong tộc!”
“…”
Lúc này, các vương tộc lập tức chia làm hai phái.
Một bên là muốn đem Lâm Hiên thu vào trong tộc.
Một bên là muốn giết Lâm Hiên.
Tuy nhiên, muốn giết chết Lâm Hiên chiếm đại đa số.
Bởi vì, nếu đem Lâm Hiên vào trong tộc.
Một vấn đề sẽ phát sinh.
Lâm Hiên, rốt cuộc sẽ gia nhập vào vương tộc nào đây?
Mà mặc kệ Lâm Hiên gia nhập vào vương tộc nào, những vương tộc khác, cũng sẽ không đồng ý.
Cho nên, biện pháp tốt nhất, vẫn là giết hắn.
“Thiên tài cỡ này nếu bị giết thì quá đáng tiếc, hay là chúng ta gọi hắn tới, cạnh tranh công bằng, đến lúc đó, mỗi người dựa vào bản lĩnh của mình, nếu như cuối cùng hắn không gia nhập vào bất kỳ vương tộc nào, lúc đấy giết hắn cũng không muộn!” Một vị lão giả với đôi lông mày thật dày, mở miệng nói.
Lông mày của hắn dài tầm ba mươi mấy cm.
Hắn chính là tộc trưởng của Tộc gia, Trường Mi.
“Ta cảm thấy Trường Mi nói không sai, tuy rằng hắn phạm phải tội nghiệt ngập trời, nhưng vẫn nên cho hắn một cơ hội!”
“Vậy con trai ta, liền chết vô ích? Tộc trưởng Diễm Hoả, cũng chết vô ích?” Biết được kết quả mấy vị tộc trưởng vương tộc thương nghị, Liệt Hổ mặt mày phẫn nộ.
“Tộc trưởng Liệt Hổ, tâm tình của ngươi chúng ta có thể hiểu được, nhưng theo ta được biết, là các ngươi trêu chọc hắn trước!”
Mặc dù, trong lòng Liệt Hổ giống như là nuốt phải ruồi.
Nhưng ông vẫn không thể thay đổi kết quả.
Dù sao, đây là tất cả vương tộc, cùng quyết định.
Hắn chỉ là một Liệt tộc, hoàn toàn vô dụng.
“Mẹ kiếp, con điếm Ca Phù Diêu kia không phải nói muốn tự mình đi xử lý Lâm Hiên sao? Sao hắn ta có thể còn sống?” Liệt Hổ chửi bới trong lòng.
Đương nhiên, hắn cũng chỉ ở trong lòng mắng một chút.
Nói ra miệng thì hắn không dám.
Nữ nhân kia, nghe nói, ngay cả tộc trưởng nhà mình cũng dám đánh.
Mấy ngày kế tiếp, Lâm Hiên ở Lâu tộc để dưỡng sức.
Dù sao đã tổn thất một lượng lớn máu Kỳ Lân.
“Về chuyện Lâm thiếu dùng máu để cứu chúng ta, ai cũng không được tiết lộ ra nửa chữ, nếu không, đều sẽ bị xử trí!” Lâu Tông Ảnh trực tiếp hạ mệnh lệnh.
Hiển nhiên, nàng cũng biết, máu của Lâm Hiên cực kỳ bất phàm.
Hiệu quả của nó, thậm chí đã vượt qua cả máu của dị thú.
Một khi tin tức này bị lộ ra ngoài, chỉ sợ, sẽ kinh động đến vương tộc.
Lâm Hiên không sợ vương tộc.
Nhưng còn đám vương tộc thì sao?
Hơn nữa, trong vương tộc còn tồn tại một ít sinh vật phi thường cường đại.
Ví dụ như Ca tộc.
Nghe nói thánh nữ ca tộc kia, tu vi có thể đạt tới cấp siêu thánh.
Một gã Chân Thánh cường giả, có thể chống đỡ cả một vương tộc.
Mà cấp siêu thánh so với cấp Chân Thánh lại càng mạnh, lại đáng sợ cỡ nào?
Dù sao, siêu thánh cường giả Lâu Tông Ảnh đã từng gặp qua, chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Mỗi một vị, đều là một sự tồn tại vô cùng đáng sợ.
Họ chỉ cần dậm chân, cũng có thể gây ra một trận động đất trong vương tộc.
Hơn nữa, cái này cũng không tính là chân chính khủng bố…
Lâm Hiên đang ở trong sân phơi nắng, biểu cảm có chút khổ sở.
Hiện giờ chỉ có Lâu Mãn Nguyệt đang ở bên cạnh hắn.
Hà Hoan và Đinh Đang, trở về đã để xây dựng Hà Hoan cung.
Âu Dương Băng Tình cũng đi theo các nàng.
Vốn dĩ Âu Dương Băng Tình chuẩn bị ở lại chờ Lâm Hiên.
Nhưng lại bị Hà Hoan lừa đi.
“Tình tỷ, tỷ mới ở sơ cấp vương tu vi, chút tu vi này, ngay cả cùng anh Lâm suốt đêm chơi mạt chược cũng không chịu nổi, không bằng, tỷ theo ta đi Hà Hoan cung, ta dạy tỷ Ngọc Nữ Tâm Kinh, về sau, tỷ có thể từ chỗ Lâm ca ca trộm một chút kinh nghiệm, không phải là có thể cùng anh Lâm suốt đêm chơi mạt chược sao!”
Lời nói của Hà Hoan thật sự rất hấp dẫn Âu Dương Băng Tình.
Hiện tại nữ nhân bên cạnh Lâm Hiên, mỗi một người đều rất cường đại.
Nàng muốn giúp Lâm Hiên, cũng không làm được. Vì vậy muốn nâng cấp bản thân lên.
Lại không biết để nâng cấp bản thân lên phải làm như thế nào.
Cho dù không tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh, có thể tăng thêm một chút tu vi cũng tốt.
Bởi vậy, cuối cùng cô cũng lựa chọn đi theo Hà Hoan.
Mà Lâu Mãn Nguyệt, cũng tận lực trốn tránh Lâm Hiên.
Cũng không phải Lâu Mãn Nguyệt không muốn ở cùng với Lâm Hiên.
Mà là nàng biết, Lâm Hiên vì cứu tộc người của Lâu tộc, mà bị hao tổn nghiêm trọng.
Nàng không đành lòng đi quấy rầy Lâm Hiên.
Kỳ thật, qua mấy ngày dưỡng sức, thân thể Lâm Hiên đã khôi phục không sai biệt lắm.
Nếu đã không thể ‘ăn thịt’, thì hắn đành đi rèn luyện thân thể vậy!
Trên mặt Lâm Hiên lộ ra vẻ lạnh lùng.
Ánh mắt cũng trở nên tràn đầy sát khí.
Anh đã nói tất cả những ai có mặt ngày hôm đó đều phải chết.
Nhưng Liệt Hồ lại trốn thoát.
Bây giờ, hắn đã bình phục.
Cũng đã đến lúc giải quyết món nợ này.
Thế nhưng, Lâm Hiên còn chưa kịp xuất phát.
Hắn ta bỗng nhận được một thiệp mời.
Là vương tộc gửi tới.
Hơn nữa, không phải là một vương tộc.
Mà là nhiều vương tộc!
Vốn dĩ, Lâm Hiên không muốn đi.
Nhưng khi nhìn thấy trong số những vương tộc mời hắn có Liệt Chi tộc.
Vừa hay hắn đang định đi tìm Liệt Hổ.
“Lâm thiếu, không cần đi đâu!” Lâu Tông Ảnh nghiêm túc nói với Lâm Hiên.
Rõ ràng, nàng cũng nhận được thư mời.
Dù sao, Lâu tộc bây giờ cũng miễn cưỡng tính là một liệt vương tộc.
Những người đó, là muốn dụ Lâm Hiên vào trong vương tộc.
Nhưng kết quả cuối cùng thực sự có thể đoán được.
Không một vương tộc nào có thể chấp nhận việc một sức mạnh cường đại như vậy gia nhập vào vương tộc khác.
Cho nên, nếu như Lâm Hiên thật sự đi, kết quả chỉ có một.
Đó là cái chết.
Chương 357 Thiên niên Vương tộc
“Ngươi yên tâm, vừa hay ta cũng muốn xem, các vương tộc rốt cục lợi hại thế nào!” Lâm Hiên híp mắt nói.
Dĩ nhiên, qua vài lần xích mích giữa hắn và các vương tộc.
Hắn cảm thấy vương tộc cũng không có gì đáng sợ.
“Không giống nhau, người bây giờ gặp phải vương tộc, chẳng hạn như Liệt Hồ tộc, Phong Hoà tộc, ở trong vương tộc, cơ bản chẳng có tiếng nói. Lịch sử gia tộc, cùng lắm thì mấy trăm năm. Mà ở trong vương tộc, còn có vài kẻ sức mạnh phi thường, truyền thừa của họ vượt qua ngàn năm, được xưng là Thiên Niên Vương tộc!” Lâu Tông Ảnh vẻ mặt nghiêm túc nói.
“Thiên Niên Vương tộc?” Lâm Hiên hơi sửng sốt.
Không ngờ, vương tộc cũng khác nhau như thế.
Lâu Tông Ảnh: “Không sai, không chỉ khác biệt, mà là khác biệt cực kỳ lớn. Thiên Niên Vương tộc có được hơn một ngàn năm tích lũy linh lực, hơn một ngàn năm truyền thụ tinh hoa, không phải vương tộc bình thường có thể so sánh. Lần này sẽ có một người từ Thiên Niên Vương tộc tham gia hội nghị thượng đỉnh!”
Đối với Thiên Niên Vương tộc, Lâu Tông Ảnh cũng không hiểu rõ lắm.
Nàng chỉ biết, Thiên Niên Vương tộc, cơ bản không hề coi trọng bất kỳ vương tộc nào khác.
“Thiên Niên Vương tộc sao? Ta càng có hứng thú!” Rốt cục, sau khi nghe Lâu Tông Ảnh nói, Lâm Hiên có chút hưng phấn.
Hắn đang cảm thấy, vương tộc với hắn mà nói đã không còn là một thách thức gì.
Không ngờ giờ lại xuất hiện một Thiên Niên Vương tộc.
“Ngươi còn muốn đi sao?” Lâu Tông Ảnh sửng sốt.
“Ừm! Liệt Hồ, hắn ta nhất định phải chết!” Lâm Hiên thản nhiên nói.
Lâu Tông Ảnh biết mình không khuyên nổi Lâm Hiên, thở dài một hơi, nói: “Vậy ta cùng đi với ngươi.”
“Ngươi không cần đi.” Lâm Hiên lắc đầu nói.
Hắn không muốn để Lâu tộc lại một lần nữa bị bao vây.
Lâu Tông Ảnh cười nhạt: “Lần này mời rất nhiều vương tộc, Lâu tộc cũng là một vương tộc, ta cũng phải đi thôi.”
“Ừ… được rồi, được rồi!” Nếu Lâu Tông Ảnh đã nói như vậy, Lâm Hiên không thể nào không đồng ý.
Nhưng có một sự thật mà Lâm Hiên không biết đó là.
Lâu Tông Ảnh, căn bản không hề được mời.
Suy cho cùng thì, Lâu tộc bây giờ vẫn còn quá yếu.
Sau một lúc nói chuyện với Lâu Mãn Nguyệt, Lâm Hiên liền cùng Lâu Tông Ảnh xuất phát.
Điểm đến là Vọng Nguyệt Vương thành.
Vọng Nguyệt Vương thành, được xây trên một ngọn núi lớn.
Núi lớn quanh năm tuyết đọng, chẳng mấy ai qua lại.
Không ngờ rằng, ở chỗ sâu nhất của một ngọn núi to như vậy, lại có một thành phố võ giả phồn hoa tấp nập.
Trong vương thành này, theo những lời đồn đoán, có rất nhiều vương tộc sinh sống.
Mà Vọng Nguyệt tộc, chính chính là vương tộc đứng đầu trong các vương tộc ở đây.
Dẫu là thế, Vọng Nguyệt tộc cũng không có căn cốt của Thiên Niên Vương tộc.
Bởi vì, vương tộc này cũng chỉ mới tồn tại được hơn chín trăm năm mà thôi.
Khoảng cách với Thiên Niên Vương tộc vẫn còn cách một bước xa.
Ngày hôm nay, đối với các vương tộc mà nói, là một sự kiện cực kỳ trọng đại.
Bởi vì, hơn hai mươi vương tộc đều sẽ đến tham dự sự kiện này.
Thậm chí, còn có cả một vị uy lực thâm hậu đến từ Thiên Niên Vương tộc.
Rất nhiều vị vương tộc đến, không chỉ vì Lâm Hiên, mà còn muốn ngắm nhìn phong thái thanh cao của vị Thiên Niên Vương tộc kia.
Không biết vị đó là nam hay nữ, già hay trẻ.
Vị Thiên Niên Vương tộc kia, quả thực quá bí ẩn.
Về cơ bản, bọn họ không hề giao du với thế giới bên ngoài.
Ngay cả các vương tộc cũng khó lòng gặp mặt.
Lần này, có lẽ bởi vì thiên phú của Lâm Hiên quá mức yêu nghiệt, cho nên mới khiến Thiên Niên Vương tộc để mắt đến.
Khi đến Vọng Nguyệt cung, Lâu Tông Ảnh cảm thấy cực kỳ choáng ngợp.
Cung điện đồ sộ, cao chót vót.
Ngay phía trên là một mặt trăng lưỡi liềm khổng lồ.
Mặt trăng đó chính là vật tổ của Vọng Nguyệt tộc.
“Không sao chứ?” Lâm Hiên nhìn Lâu Tông Ảnh có chút run rẩy, hỏi.
“Không, không có gì…” Lâu Tông Ảnh lắc đầu,
Hai người tiếp tục đi.
Khi bước đến những bậc thang đầu tiên của Vọng Nguyệt cung.
Ầm ầm!
Một cỗ lực áp bách khủng bố tuyệt luân nhất thời ập tới.
Rõ ràng, là các vương tộc trong Vọng Nguyệt cung, đồng thời phóng thích ra tia uy áp.
Uy áp này, vốn là nhằm vào Lâm Hiên.
Dùng để kiểm tra xem Lâm Hiên rốt cục có tư các tiến vào vương tộc hay không.
Nhưng bọn họ không hề nghĩ tới, Lâu Tông Ảnh cũng đến.
Uy lực khủng bố kia ngay lập tức làm Lâu Tông Ảnh bị ngã. Quỳ luôn xuống đất.
Lâm Hiên bên cạnh không hề bị ảnh hưởng.
Hắn bước ra, chắn trước người Lâu Tông Ảnh, vươn tay, đỡ Lâu Tông Ảnh dậy.
Sau đó, hắn dìu Lâu Tông Ảnh, tiếp tục đi về phía trước.
“Ta thấy, các ngươi cũng quá để tâm đến tên tiểu tử kia, đối mặt với uy lực lớn như vậy, nói không chừng, hắn chẳng lết nổi đến Vọng Nguyệt điện này đâu.”
“Nếu ngay cả nơi này mà hắn ta cũng không vào được, vậy hắn cũng không nhất thiết phải tồn tại trên thế giới này!”
“...”
Một đám vương tộc nói với nhau với giọng điệu giễu cợt.
Khi hai người tiến lên phía trước, uy lực ngày càng lớn.
So với lúc trước khi Lâm Hiên đối mặt với mấy tên đại nội cao thủ, uy lực của bọn họ chẳng làm gì được Lâm Hiên.
Khi đó, Lâm Hiên kỳ thực cũng không cảm thấy áp lực gì mấy.
Bây giờ, điều tương tự cũng đang diễn ra.
Nhưng, Lâu Tông Ảnh bên cạnh dù có Lâm Hiên đỡ, cũng có vẻ sắp không chịu nổi nữa.
Toàn thân nàng mồ hôi ướt đẫm.
Tuy rằng Lâm Hiên thay nàng ngăn cản uy lực to lớn này.
Nhưng cho dù là một uy lực nhỏ tản ra, cũng khiến nàng cảm thấy như đang bị nham thạch nung đến nóng chảy.
Vô cùng khó chịu.
“Không được, Lâm thiếu, ta cảm thấy trái tim ta sắp nổ tung, không thể bước tiếp được nữa!” Đi tới cửa, Lâu Tông Ảnh gần như không thở nổi.
Uy lực từ Vọng Nguyệt cung, quả thực giống như một ngọn núi đè lên thân thể nàng.
“Ngươi không muốn vào xem thế nào là Thiên Niên Vương tộc sao?” Lâm Hiên hỏi.
“Ta muốn, nhưng mà… Ta không chịu đựng được uy lực này.” Lâu Tông Ảnh cắn răng nói.
“Vậy cũng đơn giản thôi!” Lâm Hiên hừ lạnh một tiếng.
Lúc này, trong đại sảnh.
“Nói không chừng, tên tiểu tử kia, đã bị doạ nằm bất động trên mặt đất rồi.”
“Cho dù hắn có thể vào được, thì cũng là lết vào mà thôi!”
“...”
Các vương tộc trong điện còn đang bàn luận.
Đột nhiên, một luồng khí mạnh từ cửa lớn đánh vào.
Trực tiếp đánh thủng cổng lớn, sau đó, nhắm thẳng mấy vị vương tộc trong điện.
Các vương tộc sửng sốt.
Bọn họ nhao nhao thi triển pháp thuật, ngăn cản luồng khí mạnh mẽ kia.
Cùng lúc đó, Lâu Tông Ảnh cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm hẳn.
Những uy lực mạnh mẽ kia dường như đột nhiên biến mất.
Ban đầu, uy lực của các vương tộc chỉ đánh ở bên ngoài.
Nhưng Lâm Hiên đột nhiên động thủ, bọn họ bất ngờ, không kịp đề phòng, chỉ có thể dùng tinh lực của mình ngăn cản sự công kích của Lâm Hiên. Cho nên, uy lực trên người hai người liền biến mất.
Sau một lúc lâu, Lâm Hiên cùng Lâu Tông Ảnh, xuất hiện ở trong sảnh Vọng Nguyệt cung.
Lúc này, trong đại sảnh đã có hơn trăm người ngồi.
Trên mặt mỗi người bọn họ đều có biểu cảm không vui.
Lâm Hiên vừa rồi, quá không biết lễ độ.
Hắn ta dám trực tiếp ra tay, còn phá huỷ cổng lớn Vọng Nguyệt cung.
Trong đám vương tộc, biểu cảm của Liệt Hổ lại vô cùng khó coi, thậm chí ánh mắt tràn đầy oán hận.
“Lâm Hiên!”
Liệt Hổ siết chặt nắm đấm.
Chương 358 Toái Sơn Quyền
Nếu như, không vì nể mặt các vương tộc khác, hắn đã lập tức ra tay từ lâu.
Nhưng, không, hắn không phải là đối thủ của Lâm Hiên.
Nghĩ tới đây, Liệt Hổ như một con rùa thụt cổ vào trong mai của mình.
Dù sao thì, hôm nay, tên tiểu tử này cũng phải chết chắc rồi.
“Người tới là ai?” Ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người Lâm Hiên và Lâu Tông Ảnh.
“Thánh nữ Lâu tộc, Lâu Tông Ảnh, bái kiến các vị tộc trưởng!” Lâu Tông Ảnh hành lễ với mọi người.
“Lâm Hiên!” Lâm Hiên không nhúc nhích.
Anh chỉ đứng đó, đứng thẳng tắp.
Ánh mắt nhìn lướt qua.
Dường như đang tìm kiếm cái gì đó.
Rất nhanh, anh đã tìm được vị trí của Liệt Hổ.
Liệt Hổ phát hiện ánh mắt Lâm Hiên, thân thể hơi run rẩy.
Nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường.
Cho dù Lâm Hiên có lá gan lớn thế nào thì cũng không thể động thủ trước mặt nhiều người cuuả Vương tộc như vậy.
“Quả nhiên có vài phần dũng khí, hơn nữa từ công kích của ngươi vừa mới phóng thích ra cho thấy, tu vi của ngươi hẳn là đã đạt tới ngũ tinh, thậm chí vượt qua tiêu chuẩn ngũ tinh Thánh Cảnh, đích thật là người trẻ tuổi rất có thiên phú, hiện tại có một cơ hội lớn bày ra trước mặt ngươi, đó chính là tất cả Vương tộc chúng ta đã thảo luận và quyết định, hôm nay, ngươi có thể lựa chọn một Vương tộc để gia nhập, chỉ cần ngươi gia nhập Vương tộc thì tất cả tội lỗi ngươi đã phạm phải trước đó sẽ được xóa bỏ!” Tộc trưởng Vọng Nguyệt mở miệng nói.
Giờ phút này, Liệt Hổ cực kỳ khẩn trương.
Hắn vô cùng sợ hãi Lâm Hiên sẽ chọn một Vương tộc mạnh hơn Liệt gia để gia nhập.
Đến lúc đó, hắn muốn tìm Lâm Hiên báo thù cũng khó.
Tuy nhiên, cũng không cần quá lo lắng, mặc kệ Lâm Hiên gia nhập Vương tộc nào thì những Vương tộc khác nhất định sẽ ra mặt ngăn cản.
Nghe tộc trưởng Vọng Nguyệt nói, ánh mắt Lâm Hiên nhìn lướt qua toàn bộ một vòng.
Thản nhiên nói: “Xin lỗi, không có hứng thú!”
Lâm Hiên vừa dứt lời, trên mặt Liệt Hổ liền lộ ra vẻ ngây ngẩn cả người.
Tên này dám cự tuyệt lời mời của hơn mười Vương tộc, quả thực là muốn chết.
Lúc đầu hắn còn có chút lo lắng.
Nhưng hiện tại xem ra tên này đủ cứng đầu.
Đối mặt với nhiều Vương tộc như vậy mà còn kiêu ngạo đến thế.
“Ý của ngươi là muốn từ chối gia nhập Vương tộc?” Tộc trưởng Vọng Nguyệt căng thẳng cau mày, ánh mắt sắc bén.
“Đúng vậy!” Lâm Hiên thản nhiên nói.
“Ha ha ha, Lâm Hiên, ngươi có biết hậu quả của việc từ chối gia nhập Vương tộc không? Ngươi giết nhiều người Vương tộc như vậy, hôm nay ngươi còn có thể sống sót rời khỏi nơi này sao?” Liệt Hổ cười ha ha nói.
“Ta có thể sống sót rời đi hay không, không cần ngươi quan tâm, ngược lại ngươi, hôm nay chắc chắn không có cách nào sống sót rời đi!” Ánh mắt Lâm Hiên lạnh như băng nhìn Liệt Hổ.
“Ý ngươi là sao? Chẳng lẽ ngươi muốn giết ta?” Liệt Hổ nhướng mày.
“Ngươi nghĩ sao? Ngươi nghĩ tại sao ta lại ở đây? Để tham dự hội nghị thượng đỉnh nhảm nhí của Vương tộc của các ngươi? Thật ngại quá, đối với việc gia nhập Vương tộc các ngươi, ta không có hứng thú một chút nào, hôm nay ta tới là để giết ngươi!” Lâm Hiên nói.
Hôm nay ta đến đây để giết ngươi!
Lời của Lâm Hiên quả thực điên cuồng đến mức không có giới hạn.
Đối mặt với hơn trăm cường giả Vương tộc.
Hắn vẫn muốn giết người à?
Phải biết rằng những người đến đây hôm nay về cơ bản là tộc trưởng, trưởng lão, thánh nữ, thánh tử,… của Vương tộc.
Không ai có thực lực thấp hơn Thánh Cảnh.
Vậy mà Lâm Hiên lại nói muốn giết Liệt Hổ ở đây.
Đây quả thực là trò cười lớn nhất trên đời!
“Ha ha ha, Lâm Hiên, mẹ nó ngươi muốn ta cười chết sao? Ở đây mà ngươi còn muốn giết người? Nào, ta ở đây, ngươi giết ta thử xem?” Liệt Hổ duỗi cổ, vẻ mặt muốn chết.
Hiển nhiên, hắn căn bản không sợ Lâm Hiên.
Hơn nữa, hắn cố ý khiêu khích Lâm Hiên để Lâm Hiên động thủ.
Chỉ cần Lâm Hiên vừa động thủ.
Như vậy các siêu cấp cường giả ở đây tuyệt đối sẽ không chiều theo ý anh.
Nhưng mà, khi hắn vừa nói xong thì ở trong đồng tử của hắn liền nhìn thấy một thân ảnh phóng đại một cách nhanh chóng.
Lâm Hiên trực tiếp vọt tới về hướng hắn.
Đồng tử Liệt Hổ co rụt lại.
Trái tim giống như muốn ngừng đập.
Lâm Hiên thật sự muốn giết hắn?
Làm sao hắn dám làm vậy?
“Lâm Hiên, ở đây không tới phiên ngươi làm càn!”
“Lâm Hiên ngươi dám!”
“...”
Các vị Vương tộc thấy thế, nhất thời giận dữ quát lớn.
Đáng tiếc, Lâm Hiên đều bỏ ngoài tai.
Anh trực tiếp đi tới trước bàn của Liệt Hổ, một tay bóp cổ hắn, kéo hắn ra khỏi chỗ ngồi.
Cảm thụ được sát khí lạnh thấu xương trong ánh mắt Lâm Hiên, toàn bộ thân thể Liệt Hổ đều căng thẳng.
“Lâm Hiên, đừng giết ta, ta sai rồi!” Đối mặt với sự uy hiếp của cái chết, cuối cùng Liệt Hổ cũng sợ hãi, mở miệng cầu xin tha thứ.
“Liệt Hổ, ngươi thân là Vương tộc, tuyệt đối không thể mở miệng cầu xin hắn tha thứ. Ngươi yên tâm, cho dù hắn dám giết ngươi thì chúng ta cũng nhất định sẽ giết hắn, báo thù cho ngươi!” Một tộc trưởng Vương tộc nhíu mày nói.
Nghe tên Vương tộc kia nói xong, Liệt Hổ gần như muốn khóc.
Mẹ nó, người chết cũng không phải là ngươi!
Nhưng hắn biết, hôm nay hắn chết chắc rồi, cuối cùng mạnh mẽ nói: “Lâm Hiên, hôm nay ngươi giết ta, ngươi sẽ đối mặt với lửa giận của tất cả Vương tộc, ngươi cùng với gia tộc của ngươi đều sẽ chết, thậm chí, chỉ cần là người của ngươi thì đều sẽ bị Vương tộc chúng ta tàn sát!”
Vốn dĩ Lâm Hiên còn định để Liệt Hổ sống thêm một lát.
Nhưng hắn lại dám uy hiếp người bên cạnh anh.
Vậy không còn gì để nói nữa.
Anh trực tiếp dùng sức bóp một cái, bóp đứt cổ Liệt Hổ.
Sau đó ném xuống đất.
“Được rồi, chuyện của ta xử lý xong, đi đây!” Lâm Hiên vỗ vỗ tay, xoay người rời đi.
“Lâm Hiên, ngươi thật to gan!” Lúc này, một tên lục tinh Vũ Thánh phát ra một tiếng rống giận dữ.
Trực tiếp đánh một chưởng về phía sau lưng của Lâm Hiên.
Ánh mắt Lâm Hiên trầm xuống, xoay người, cũng đánh một chưởng.
[Truyện được đăng hằng ngày trên app ReadMe/Weread]
Bùm!
Một tiếng nổ lớn.
Tên trưởng lão lục tinh Vũ Thánh của Vương tộc kia trực tiếp bay ngược ra ngoài.
Bùm!
Va vào tường đá trong hội trường.
Nghiêng đầu nuốt nước miếng, máu trong miệng không ngừng phun ra như thác nước.
Một đòn đã giết chết lục tinh Vũ Thánh!
Nhìn thấy cảnh này, Lâu Tông Ảnh cũng bị dọa choáng váng.
Vốn dĩ Lâm Hiên muốn đến hội nghị thượng đỉnh Vương tộc để giết Liệt Hổ, cô cảm thấy Lâm Hiên bị điên rồi.
Bây giờ xem ra Lâm Hiên thật sự có thực lực như vậy.
Phải biết rằng hiện tại Lâm Hiên không có thú hóa.
Không có thú hóa đã có thể giết chết lục tinh Vũ Thánh.
Sau khi thú hóa thì chẳng phải là giết luôn thất tinh, bát tinh Vũ Thánh sao?
“Được, giỏi lắm, đã bao nhiêu năm trôi qua không ai dám vô lễ với Vương tộc chúng ta như vậy!” Tộc trưởng Sơn tộc cả giận hét lên một tiếng giận dữ.
Từng bước từng bước đi về phía Lâm Hiên.
Người vừa rồi bị Lâm Hiên giết chết chính là trưởng lão của Sơn tộc.
Uy áp khủng bố của hắn khiến sắc mặt Lâu Tông Ảnh đang đứng sau lưng tái nhợt trong nháy mắt.
Bát tinh Vũ Thánh!
Tuy nhiên, bát tinh Vũ Thánh cũng không được xem là mạnh nhất.
Ở đây, nói không chừng còn có cửu tinh Vũ Thánh.
Vũ Thánh đỉnh phong!
Thậm chí, Siêu Thánh!
“Oắt con, nếm thử Toái Sơn Quyền của ta đây!”
Tộc trưởng Sơn tộc, dùng chân khí toàn thân đánh về phía Lâm Hiên.
Chương 359 Việt Nữ tộc
Lâm Hiên cũng đánh một quyền.
Bụp!
Hai nắm đấm va chạm vào nhau.
Rắc!
Cánh tay của tộc trưởng Sơn tộc trực tiếp đứt gãy thành từng khúc!
Người cũng bay ngược ra ngoài.
Khiếp sợ, vô cùng khiếp sợ!
Thật đáng sợ.
Đó chính là bát tinh Vũ Thánh.
Ở trước mặt Lâm Hiên vậy mà còn không chống đỡ nổi một chiêu.
Đây có còn là con người không?
Ngay lúc này, Lâu Tông Ảnh nhìn dáng người ngạo nghễ đứng thẳng kia.
Cảm thấy một luồng máu sôi sục trong lòng.
May mắn thay, ngày hôm nay cô đã đến.
Vừa rồi có thể nhìn thấy một cảnh nhiệt huyết như vậy.
Một người trẻ tuổi hai mươi mấy tuổi, đối mặt với trăm cường giả Vương tộc, mặt không biến sắc.
Hơn nữa, còn dễ dàng giết chết cao thủ Vương tộc!
Trong cuộc đời này có thể nhìn thấy cảnh như vậy.
Chết cũng không có gì hối tiếc.
Biểu cảm của Lâm Hiên vẫn lạnh nhạt như trước. Anh liếc mắt nhìn tất cả mọi người một cái.
Nói: “Còn có ai tức giận với ta thì có thể cùng nhau phát tiết, không nên nghẹn ở trong lòng, cẩn thận nghẹn đến hỏng đó.”
Lời nói của Lâm Hiên khiến sắc mặt tất cả người của Vương tộc đều vô cùng khó coi.
Tên nhóc này quả thực không coi ai ra gì.
Nhưng, tạm thời, không ai dám làm gì.
Tuy rằng trong họ có không ít người thực lực mạnh hơn rất nhiều so với hai người vừa mới ra tay.
Nhưng hai lần vừa rồi, Lâm Hiên đều trực tiếp giết chết.
Căn bản không nhìn ra được thực lực cực hạn của anh ở đâu.
Lỡ như tùy tiện ra tay rồi bị giết thì không tốt.
Kết quả là Lâm Hiên nhìn quanh một vòng Vương tộc thường ngày cao cao tại thượng.
Thật bất ngờ, không có ai dám động thủ.
“Xem ra các ngươi đều không tức giận gì, vậy ta đi đây.” Lâm Hiên nhàn nhạt nói một câu, liền muốn rời đi.
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói uy nghiêm vang lên.
“Lâm Hiên, ngươi cảm thấy hôm nay ngươi còn có thể đi sao?”
Người nói chuyện chính là tộc trưởng của Vọng Nguyệt.
Một tên cửu tinh Vũ Thánh!
Vốn dĩ những người Vương tộc này trong lòng vẫn có lòng riêng.
Muốn giành Lâm Hiên vào tộc của mình.
Loại thiên tài tuyệt thế này một khi trưởng thành thì nhất định sẽ trở thành cường giả.
Thế nhưng, người này quá mức kiêu ngạo và không coi trọng ai.
Hoàn toàn không để đông đảo Vương tộc vào mắt.
Quả thực khiêu khích sự uy nghiêm của Vương tộc.
Nếu để anh rời đi như vậy thì đối với Vương tộc mà nói là chuyện vô cùng nhục nhã!
Cho nên, hôm nay bất luận như thế nào chăng nữa thì cũng không thể để Lâm Hiên hoàn chỉnh rời khỏi nơi này.
Cửu tinh Vũ Thánh chỉ cách Siêu Thánh một bước.
Một khi bước qua bước này, như vậy sẽ tiến vào hàng ngũ Vương tộc ngàn năm!
Vương tộc ngàn năm cũng không có nghĩa nhất định phải truyền thừa hơn ngàn năm.
Chỉ cần gia tộc có một vị Siêu Thánh thì có thể xưng là Vương tộc ngàn năm.
Đương nhiên, thông thường nếu Ẩn tộc muốn trở thành thành Vương tộc thì trên cơ bản mất ít nhất năm trăm năm.
Mà Vương tộc muốn trở thành thành Vương tộc ngàn năm thì cần ngàn năm.
Dĩ nhiên Vọng Nguyệt nhất tộc đã có hơn chín trăm năm lịch sử.
Khoảng cách đến ngàn năm kỳ thật cũng không bao xa.
Mà tộc trưởng Vọng Nguyệt chính là cường giả mạnh nhất Vọng Nguyệt nhất tộc.
Cũng là người có hy vọng đột phá đến Siêu Thánh nhất trong vòng trăm năm.
Tuy nhiên, mặc dù tộc trưởng Vọng Nguyệt có thực lực đạt tới cửu tinh Vũ Thánh.
Thì hắn cũng không trực tiếp động thủ với Lâm Hiên.
Bởi vì, hắn cũng không tuyệt đối chắc chắn!
Hắn đang chờ.
Chờ phản ứng của các Vương tộc khác.
“Tộc trưởng Vọng Nguyệt nói không sai, người này không thể lưu lại!” Lúc này, lại có một tên cửu tinh Vũ Thánh đứng ra, người này chính là trưởng lão Côn tộc.
“Khinh thường sự uy nghiêm Vương tộc như thế mà còn muốn sống sót rời đi?” Tộc trưởng Miêu tộc lạnh lùng nói.
Cũng là là cửu tinh Vũ Thánh!
Từng dáng người đứng lên.
Toàn bộ đều là cửu tinh Võ Thánh!
Trong đó, có rất nhiều Võ Thánh cửu tinh đỉnh phong.
Tuy rằng Lâm Hiên có thể giết chết bát tinh Vũ Thánh trong một chiêu.
Nhưng hiện tại, ước chừng có mấy vị cửu tinh Vũ Thánh.
Một khi đông đảo Vũ Thánh đồng thời xuất thủ, trừ phi Lâm Hiên là cường giả Siêu Thánh, nếu không thì hôm nay nhất định phải chết!
Tuy nhiên, cũng có người cảm thấy, Lâm Hiên không đáng phải chết.
“Dù sao Lâm Hiên cũng là thiên kiêu của Long quốc ta, cần gì giết hại lẫn nhau?” Người nói chuyện là tộc trưởng Việt Nữ tộc, Việt Nữ Kiều Đồ.
Cô ta không phát ra uy áp của thánh giả.
Bởi vậy, cũng không biết rốt cuộc thực lực của cô ta như thế nào.
Tuy nhiên, Nhuyễn Thể Công của Việt Nữ tộc là vũ kỹ phòng ngự gần như bất khả chiến bại.
Mặc dù thực lực của cô ta không tính là mạnh nhất, nhưng muốn đả thương cô ta không phải là chuyện dễ dàng.
Ánh mắt Lâm Hiên quét lướt qua từng tên Vương tộc đang đứng ra tỏ vẻ muốn giết mình, trên mặt lộ ra vẻ cười lạnh.
Muốn giết anh?
Vậy thì phải chuẩn bị việc sẵn sàng bị giết.
Tuy nhiên thái độ của Việt Nữ tộc ngược lại làm cho anh có chút ngoài ý muốn.
“Kiều Đồ, ý của ngươi là muốn thả hắn đi sao?” Tộc trưởng Trường Mi híp mắt nói.
“Ý của ta là các ngươi muốn gì, ta không tham dự.” Việt Nữ Kiều Đồ thản nhiên nói, cô ta ôm một thanh kiếm trong ngực, đưa người trong tộc của mình lui về phía sau.
“Được, vậy thì ngươi đừng quan tâm!” Tộc trưởng Trường Mi hừ lạnh một tiếng.
Dù sao ở đây có nhiều người muốn giết Lâm Hiên như vậy.
Thiếu một Việt Nữ Kiều Đồ thì cũng không ảnh hưởng gì.
Lúc này, có bảy tên cửu tinh Vũ Thánh đứng lên.
Còn có mấy chục tên lục tinh, bát tinh Vũ Thánh.
Đội hình này quả thực khoa trương đến cực điểm.
Chỉ sợ cho dù là Siêu Thánh thì đối mặt với nhiều cường giả đỉnh cấp bao vây cùng lúc như vậy cũng phải chạy trối chết.
“Ca Phù Diêu, ngươi nói gì đi chứ?” Lúc này, Tộc trưởng Vọng Nguyệt nhìn một bóng người xinh đẹp đeo mạng che mặt, chỉ lộ ra con mắt, hỏi.
Ca Phù Diêu, thánh nữ Ca tộc.
Mặc dù Ca tộc không phải là Vương tộc ngàn năm, vẻn vẹn chỉ có hơn sáu trăm năm lịch sử.
Nhưng Ca Phù Diêu là một tồn tại cấp yêu nghiệt.
Đã có tin đồn rằng cô có thể đã bước vào hàng ngũ Siêu Thánh.
Cho dù cô không trở thành Siêu Thánh thì e rằng hiện tại cũng tuyệt đối là Vũ Thánh đỉnh phong.
Nếu có cô tham gia, phần thắng sẽ tăng lên rất nhiều.
Lúc này, Ca Phù Diêu rốt cục cũng chậm rãi đứng lên.
Ánh mắt cô liếc mắt nhìn tất cả mọi người.
Nói: “Ý kiến của ta, rất đơn giản, giết!”
“Tốt!”
Nghe Ca Phù Diêu nói xong, trên mặt Tộc trưởng Vọng Nguyệt nhất thời lộ ra vẻ vui mừng.
Với sự tham gia của Ca Phù Diêu, hắn rất tự tin.
Hôm nay, Lâm Hiên không thể trốn thoát.
“Động thủ!”
Tộc trưởng Vọng Nguyệt khẽ quát một tiếng.
Chợt, liền có hai thân ảnh dẫn đầu vọt tới Lâm Hiên.
Rõ ràng chính là tộc trưởng Vọng Nguyệt và tộc trưởng Trường Mi.
Hai tên cửu tinh Vũ Thánh!
“Thôi xong!” Cổ họng Lâu Tông Ảnh giật giật.
Tuy rằng Lâm Hiên biểu hiện thiên phú cực kỳ khủng bố.
Nhưng, đây là mấy chục người trong Vương tộc.
Đồng thời đối mặt với nhiều Vương tộc như vậy.
Cho dù là Vương tộc ngàn năm bình thường cũng không chịu nổi.
Lâm Hiên hừ lạnh một tiếng, không cự tuyệt bất luận kẻ nào tới.
Đang chuẩn bị động thủ.
Đột nhiên, một bóng dáng xinh đẹp chắn ở phía trước của anh.
Hóa ra là Ca Phù Diêu!
Chương 360 Ca Phù Diêu
Ca Phù Diêu trực tiếp đẩy hai chưởng về phía trước, vỗ nhẹ vào tộc trưởng Vọng Nguyệt và tộc trưởng Trường Mi.
Không ngờ, một người lại công kích hai gã cửu tinh Vũ Thánh.
Hai tên cửu tinh Vũ Thánh biến sắc, đầu tiên là có chút nghi hoặc, nhưng rất nhanh lại có chút phẫn nộ.
Ca Phù Diêu sao lại dám ngăn cản công kích của họ?
Thật sự coi mình là Siêu Thánh?
Tộc trưởng Vọng Nguyệt và tộc trưởng Trường Mi liếc nhau một cái.
Động tác không ngừng, cả hai đều tập trung nội lực dùng lòng bàn tay đánh về phía Ca Phù Diêu.
Lúc này, tất cả mọi người đều khó hiểu.
Hoàn toàn không biết Ca Phù Diêu đang muốn làm gì.
Ầm!
Lòng bàn tay của cả hai gần như đồng thời đập vào lòng bàn tay của Ca Phù Diêu.
Hai tên cửu tinh Vũ Thánh đồng thời toàn lực tấn công mới đáng sợ biết bao.
Chỉ sợ Ca Phù Diêu sẽ bị thương nặng!
Nhưng tình cảnh không xuất hiện như dự kiến.
Vậy mà Ca Phù Diêu lại tiếp được công kích của hai vị cửu tinh Vũ Thánh.
“Cái gì! Thật sự cản được!”
Khi nhìn thấy cảnh này, tất cả những người Vương tộc đang có mặt ở đây đều trợn tròn mắt.
Xem ra tin đồn không sai, cho dù Ca Phù Diêu không phải là Siêu Thánh thì phỏng chừng cũng là Vũ Thánh đỉnh phong.
Bằng không thì không có khả năng ngăn cản được công kích của hai tên cửu tinh Vũ Thánh.
Nhưng, chỉ là ngăn cản đơn giản vậy sao?
Thân thể Ca Phù Diêu hơi hướng về phía trước, tiếp theo hai tay mạnh mẽ đẩy về phía trước.
Ầm ầm!
Một năng lượng khủng bố chấn động.
Ngay sau đó, tộc trưởng Vọng Nguyệt và tộc trưởng Trường Mi trực tiếp bay ngược ra ngoài!
Máu chảy ra từ miệng.
Một người chiến đấu với hai gã cửu tinh Vũ Thánh, còn đánh bay hai gã cửu tinh Vũ Thánh.
Ca Phù Diêu quả nhiên là yêu nghiệt!
“Ca Phù Diêu, ngươi điên rồi sao?”
Hai gã cửu tinh Vũ Thánh lảo đảo ổn định thân hình, vừa lau vết máu trên khóe miệng, vừa hỏi với vẻ mặt nghi hoặc.
Vừa rồi rõ ràng Ca Phù Diêu nói giết Lâm Hiên.
Nhưng tại sao lại ngăn cản họ?
Hơn nữa còn ra tay nặng như vậy?
Chỉ thấy đôi mắt to tuyệt mỹ của Ca Phù Diêu hơi nheo lại.
Lập tức cô gằn từng chữ nói: “Đúng vậy, ý của ta là giết, nhưng ta nói là ai động đến hắn, ta liền giết!”
Ca Phù Diêu vừa dứt lời.
Tất cả mọi người đều chết lặng.
Thế mà Ca Phù Diêu lại muốn bảo vệ Lâm Hiên?
Đừng nói những người khác, ngay cả Lâm Hiên cũng có chút bối rối.
Anh có biết Ca Phù Diêu sao?
Ca Phù Diêu lại giúp anh?
Chờ đã!
Lâm Hiên rốt cục cũng nghiêm túc đánh giá Ca Phù Diêu.
Đôi mắt động lòng người kia, âm thanh quen thuộc kia.
Chẳng lẽ là...
“Ca Phù Diêu sư tỷ?” Lâm Hiên mở to hai mắt.
Lúc này, cuối cùng Ca Phù Diêu cũng cởi tấm màn che ra, lộ ra một gương mặt tuyệt thế khuynh thành.
Thật sự là Ca Phù Diêu sư tỷ!
Trên mặt Lâm Hiên hiện lên vẻ vui mừng.
Cuối cùng cũng gặp được tam tỷ của anh.
Vậy người phụ nữ bí ẩn đã giúp anh hóa giải thú tính ngày hôm đó có lẽ là Ca Phù Diêu sư tỷ.
Nhưng, lúc đó, tại sao cô không gặp anh?
“Tiểu tử thúi, là ta, ngươi thật sự sẽ gây phiền toái cho sư tỷ mà.” Vẻ mặt Ca Phù Diêu sủng nịnh nói.
“Không sao sư tỷ, ta có thể tự mình xử lý!” Lâm Hiên thản nhiên nói.
“Hừ, Ca Phù Diêu, đối mặt với nhiều người Vương tộc như chúng ta, cho dù ngươi là Siêu Thánh thì cũng không nhất định có thể bảo vệ được hắn, hơn nữa, ngươi xác định muốn đối phó với nhiều người Vương tộc như chúng ta như vậy sao? Một khi ngươi thất bại, ngươi có biết sẽ có hậu quả gì không? Ngươi sẽ mang đến tai hại cho Ca tộc!” Một tên cửu tinh Vũ Thánh hừ lạnh nói.
Nhưng khi hắn vừa mới nói xong, thân thể hắn liền bay ra ngoài.
Ngực sụp xuống, miệng phun ra máu tươi.
Người ra tay chính là Lâm Hiên.
“Con mẹ mày, dám uy hiếp sư tỷ ta!” Lâm Hiên lạnh lùng nói.
“Ngươi, ngươi, ngươi!” Tên cửu tinh Vũ Thánh kia liên tiếp nói mấy chữ ngươi, cuối cùng nghiêng đầu chết.
Vừa rồi một chiêu của Lâm Hiên đã trực tiếp đá bay tim của hắn.
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người hít một hơi khí lạnh.
Tên này rốt cuộc mạnh đến mức nào?
Có thể giết cả cửu tinh Vũ Thánh?
Ngược lại trong đôi mắt đẹp của Ca Phù Diêu lại lóe lên.
Tên nhóc này vẫn nóng nảy như vậy.
“Mọi người thấy chưa? Tên nhóc này hoàn toàn không xem trọng Vương tộc chúng ta, đánh chết ba người của Vương tộc, nếu để hắn rời đi, tôn nghiêm Vương tộc chúng ta ở đâu? Ta đề nghị mọi người cùng nhau động thủ, tiêu diệt tên này!” Tộc trưởng Vọng Nguyệt nói với ánh mắt lạnh như băng.
“Các ngươi có thể thử xem có thể tiêu diệt được sư đệ ta không!” Ca Phù Diêu dùng ánh mắt khinh thường quét qua mọi người.
Sau một giây, một hơi thở mạnh mẽ khiến cho người ta run rẩy lan ra.
Cứ như thể một con mãnh thú thời tiền sử đã thức tỉnh.
Siêu Thánh!
Tất cả mọi người hít một hơi lạnh.
Ca Phù Diêu thật sự là Siêu Thánh!
Tuy rằng, tất cả mọi người cảm thấy nhiều Vũ Thánh cao cấp như vậy hẳn có thể đối phó được một Siêu Thánh.
Nhưng khi thật sự biết được Ca Phù Diêu là Siêu Thánh.
Vẫn khiếp sợ không thôi.
Dù sao, tuổi của Ca Phù Diêu cũng không được coi là lớn.
Tuổi như vậy đã đạt tới cấp Siêu Thánh thì tương lai sẽ phát triển đến trình độ nào?
Không được, hôm nay nhất định ngay cả Ca Phù Diêu cũng phải bị diệt.
Hiển nhiên, mặc dù Vương tộc được xem là cộng đồng lợi ích.
Trên thực tế mỗi một tộc đều có tính toán của của mình.
Họ cũng không muốn nhìn thấy có người mạnh hơn mình rất nhiều.
Hiện giờ, Ca Phù Diêu trở thành Siêu Thánh, vậy chẳng phải là có thể liệt vào Vương tộc ngàn năm sao?
Đây là những gì họ không muốn nhìn thấy.
Nhưng thật sự phải ra tay với một tên cường giả Siêu Thánh thì trong lòng mọi người vẫn vô cùng sợ hãi.
Ca Phù Diêu bước về phía trước một bước, hừ nhẹ nói: “Sao không động thủ?”
Ca Phù Diêu tiến lên, hơn mười Vương tộc toàn bộ lui về phía sau.
Hiển nhiên là bị khí thế của Ca Phù Diêu dọa sợ.
“Mọi người không cần sợ, dù Ca Phù Diêu có lợi hại hơn nữa thì cũng chỉ có một người, chúng ta nhiều người như vậy còn sợ một mình cô ta?” Tộc trưởng Vọng Nguyệt nói lớn.
Đúng vậy, thực sự Ca Phù Diêu chỉ là một người.
Vấn đề là, bên cạnh cô còn có một Lâm Hiên có thể giết chết cửu tinh Vũ Thánh.
Có trời mới biết rốt cuộc anh là Vũ Thánh đỉnh phong hay là Siêu Thánh.
Cái quái gì đang xảy ra trên thế giới này vậy?
Hiện tại thiên tài tuyệt thế dễ dàng xuất hiện như vậy sao?
Một Ca Phù Diêu đã làm cho mọi người không thể tin được.
Bây giờ lại xuất hiện một tên Lâm Hiên.
Nếu Lâm Hiên cũng là Siêu Thánh, như vậy, thiên phú của anh khẳng định còn mạnh hơn Ca Phù Diêu.
Bởi vì, thứ nhất Ca Phù Diêu là Vương tộc, tài nguyên tu luyện nghịch thiên.
Thứ hai, tuổi Ca Phù Diêu cũng lớn hơn Lâm Hiên.
“Cấp Siêu Thánh, không tồi, rất tốt, nhiều năm như vậy rốt cục trong Vương tộc bình thường của các ngươi cũng xuất hiện một vị Siêu Thánh.” Đúng lúc này, một âm thanh bình tĩnh vang lên.
Mọi người nhìn theo tiếng nói.
Sau đó, họ thấy một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi.
Hắn đã ngồi trên ghế của mình để uống trà từ đầu đến cuối.
Phảng phất như chuyện xảy ra ở đây đuề không liên quan đến hắn.
Cho đến khi Ca Phù Diêu thể hiện khí thế Siêu Thánh.
Vẻ mặt của hắn cuối cùng cũng có chút thay đổi.
Cậu thanh niên chỉ mới hai mươi mấy tuổi này, hoàn toàn đảo ngược nhận thức của hắn về thiên tài.
Lâu Tông Ảnh trước kia, cũng đã là thiên tài tuyệt thế rồi.
Mà Lâm Hiên, so với thiên phú của Lâu Tông Ảnh, càng khoa trương hơn gấp mấy lần.
Nếu như Lâu Thiên Dụ biết, Lâm Hiên kỳ thật chỉ tu luyện có ba năm, chỉ sợ, càng bị kinh hãi đến rớt cả cằm.
Vợ chồng Lâu Kim cũng được Lâm Hiên chữa khỏi.
Nhưng Lâu Kim Hồng, cựu tộc trưởng của Lâu tộc trước đây, đã không thể sống sót.
Hắn ta bị thương quá nặng.
Đầu bị chém ra làm đôi.
Cho dù là Lâm Hiên, cũng không cứu sống được hắn.
Mười tám người vợ của Lâu Kim Hồng, cùng với ba mươi mấy người con gái, tất cả đều khóc cạn nước mắt.
……
Trở lại Liệt gia,
Liệt Hổ, sắc mặt đã trắng như tờ giấy. Nhưng trong lòng hắn không thể nguôi giận, nhất định phải trả món thù này.
“Lập tức liên hệ với tất cả vương tộc cho ta!”
Liệt Hổ biết, chỉ với sức lực của mình, hắn không có khả năng đối phó với Lâm Hiên.
Chỉ có liên thủ với các vương tộc khác mới có phần thắng.
Những vương tộc khác nhận được tin tức, cũng vô cùng khiếp sợ.
Một võ giả đến từ thế tục, lại có thể… giết tộc trưởng và trưởng lão của vương tộc.
Kinh khủng nhất chính là, Lâm Hiên, mới chỉ có hai mươi mấy tuổi.
Thiên phú đã đỉnh như vậy.
Nếu qua một khoảng thời gian nữa, chẳng phải là đã có thể đứng đầu Vương tộc sao?
Đối mặt với một thiên tài khủng khiếp như vậy.
Vương tộc từ trước đến nay chỉ có hai cách làm.
Thứ nhất, đem hắn đưa vào trong tộc của mình.
Thứ hai, giết hắn.
“Người này phải bị diệt trừ, nếu không, nhất định sẽ uy hiếp đến tương lai của vương tộc.”
“Ta ngược lại cảm thấy, có thể đem hắn, tuyển vào trong tộc!”
“…”
Lúc này, các vương tộc lập tức chia làm hai phái.
Một bên là muốn đem Lâm Hiên thu vào trong tộc.
Một bên là muốn giết Lâm Hiên.
Tuy nhiên, muốn giết chết Lâm Hiên chiếm đại đa số.
Bởi vì, nếu đem Lâm Hiên vào trong tộc.
Một vấn đề sẽ phát sinh.
Lâm Hiên, rốt cuộc sẽ gia nhập vào vương tộc nào đây?
Mà mặc kệ Lâm Hiên gia nhập vào vương tộc nào, những vương tộc khác, cũng sẽ không đồng ý.
Cho nên, biện pháp tốt nhất, vẫn là giết hắn.
“Thiên tài cỡ này nếu bị giết thì quá đáng tiếc, hay là chúng ta gọi hắn tới, cạnh tranh công bằng, đến lúc đó, mỗi người dựa vào bản lĩnh của mình, nếu như cuối cùng hắn không gia nhập vào bất kỳ vương tộc nào, lúc đấy giết hắn cũng không muộn!” Một vị lão giả với đôi lông mày thật dày, mở miệng nói.
Lông mày của hắn dài tầm ba mươi mấy cm.
Hắn chính là tộc trưởng của Tộc gia, Trường Mi.
“Ta cảm thấy Trường Mi nói không sai, tuy rằng hắn phạm phải tội nghiệt ngập trời, nhưng vẫn nên cho hắn một cơ hội!”
“Vậy con trai ta, liền chết vô ích? Tộc trưởng Diễm Hoả, cũng chết vô ích?” Biết được kết quả mấy vị tộc trưởng vương tộc thương nghị, Liệt Hổ mặt mày phẫn nộ.
“Tộc trưởng Liệt Hổ, tâm tình của ngươi chúng ta có thể hiểu được, nhưng theo ta được biết, là các ngươi trêu chọc hắn trước!”
Mặc dù, trong lòng Liệt Hổ giống như là nuốt phải ruồi.
Nhưng ông vẫn không thể thay đổi kết quả.
Dù sao, đây là tất cả vương tộc, cùng quyết định.
Hắn chỉ là một Liệt tộc, hoàn toàn vô dụng.
“Mẹ kiếp, con điếm Ca Phù Diêu kia không phải nói muốn tự mình đi xử lý Lâm Hiên sao? Sao hắn ta có thể còn sống?” Liệt Hổ chửi bới trong lòng.
Đương nhiên, hắn cũng chỉ ở trong lòng mắng một chút.
Nói ra miệng thì hắn không dám.
Nữ nhân kia, nghe nói, ngay cả tộc trưởng nhà mình cũng dám đánh.
Mấy ngày kế tiếp, Lâm Hiên ở Lâu tộc để dưỡng sức.
Dù sao đã tổn thất một lượng lớn máu Kỳ Lân.
“Về chuyện Lâm thiếu dùng máu để cứu chúng ta, ai cũng không được tiết lộ ra nửa chữ, nếu không, đều sẽ bị xử trí!” Lâu Tông Ảnh trực tiếp hạ mệnh lệnh.
Hiển nhiên, nàng cũng biết, máu của Lâm Hiên cực kỳ bất phàm.
Hiệu quả của nó, thậm chí đã vượt qua cả máu của dị thú.
Một khi tin tức này bị lộ ra ngoài, chỉ sợ, sẽ kinh động đến vương tộc.
Lâm Hiên không sợ vương tộc.
Nhưng còn đám vương tộc thì sao?
Hơn nữa, trong vương tộc còn tồn tại một ít sinh vật phi thường cường đại.
Ví dụ như Ca tộc.
Nghe nói thánh nữ ca tộc kia, tu vi có thể đạt tới cấp siêu thánh.
Một gã Chân Thánh cường giả, có thể chống đỡ cả một vương tộc.
Mà cấp siêu thánh so với cấp Chân Thánh lại càng mạnh, lại đáng sợ cỡ nào?
Dù sao, siêu thánh cường giả Lâu Tông Ảnh đã từng gặp qua, chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Mỗi một vị, đều là một sự tồn tại vô cùng đáng sợ.
Họ chỉ cần dậm chân, cũng có thể gây ra một trận động đất trong vương tộc.
Hơn nữa, cái này cũng không tính là chân chính khủng bố…
Lâm Hiên đang ở trong sân phơi nắng, biểu cảm có chút khổ sở.
Hiện giờ chỉ có Lâu Mãn Nguyệt đang ở bên cạnh hắn.
Hà Hoan và Đinh Đang, trở về đã để xây dựng Hà Hoan cung.
Âu Dương Băng Tình cũng đi theo các nàng.
Vốn dĩ Âu Dương Băng Tình chuẩn bị ở lại chờ Lâm Hiên.
Nhưng lại bị Hà Hoan lừa đi.
“Tình tỷ, tỷ mới ở sơ cấp vương tu vi, chút tu vi này, ngay cả cùng anh Lâm suốt đêm chơi mạt chược cũng không chịu nổi, không bằng, tỷ theo ta đi Hà Hoan cung, ta dạy tỷ Ngọc Nữ Tâm Kinh, về sau, tỷ có thể từ chỗ Lâm ca ca trộm một chút kinh nghiệm, không phải là có thể cùng anh Lâm suốt đêm chơi mạt chược sao!”
Lời nói của Hà Hoan thật sự rất hấp dẫn Âu Dương Băng Tình.
Hiện tại nữ nhân bên cạnh Lâm Hiên, mỗi một người đều rất cường đại.
Nàng muốn giúp Lâm Hiên, cũng không làm được. Vì vậy muốn nâng cấp bản thân lên.
Lại không biết để nâng cấp bản thân lên phải làm như thế nào.
Cho dù không tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh, có thể tăng thêm một chút tu vi cũng tốt.
Bởi vậy, cuối cùng cô cũng lựa chọn đi theo Hà Hoan.
Mà Lâu Mãn Nguyệt, cũng tận lực trốn tránh Lâm Hiên.
Cũng không phải Lâu Mãn Nguyệt không muốn ở cùng với Lâm Hiên.
Mà là nàng biết, Lâm Hiên vì cứu tộc người của Lâu tộc, mà bị hao tổn nghiêm trọng.
Nàng không đành lòng đi quấy rầy Lâm Hiên.
Kỳ thật, qua mấy ngày dưỡng sức, thân thể Lâm Hiên đã khôi phục không sai biệt lắm.
Nếu đã không thể ‘ăn thịt’, thì hắn đành đi rèn luyện thân thể vậy!
Trên mặt Lâm Hiên lộ ra vẻ lạnh lùng.
Ánh mắt cũng trở nên tràn đầy sát khí.
Anh đã nói tất cả những ai có mặt ngày hôm đó đều phải chết.
Nhưng Liệt Hồ lại trốn thoát.
Bây giờ, hắn đã bình phục.
Cũng đã đến lúc giải quyết món nợ này.
Thế nhưng, Lâm Hiên còn chưa kịp xuất phát.
Hắn ta bỗng nhận được một thiệp mời.
Là vương tộc gửi tới.
Hơn nữa, không phải là một vương tộc.
Mà là nhiều vương tộc!
Vốn dĩ, Lâm Hiên không muốn đi.
Nhưng khi nhìn thấy trong số những vương tộc mời hắn có Liệt Chi tộc.
Vừa hay hắn đang định đi tìm Liệt Hổ.
“Lâm thiếu, không cần đi đâu!” Lâu Tông Ảnh nghiêm túc nói với Lâm Hiên.
Rõ ràng, nàng cũng nhận được thư mời.
Dù sao, Lâu tộc bây giờ cũng miễn cưỡng tính là một liệt vương tộc.
Những người đó, là muốn dụ Lâm Hiên vào trong vương tộc.
Nhưng kết quả cuối cùng thực sự có thể đoán được.
Không một vương tộc nào có thể chấp nhận việc một sức mạnh cường đại như vậy gia nhập vào vương tộc khác.
Cho nên, nếu như Lâm Hiên thật sự đi, kết quả chỉ có một.
Đó là cái chết.
Chương 357 Thiên niên Vương tộc
“Ngươi yên tâm, vừa hay ta cũng muốn xem, các vương tộc rốt cục lợi hại thế nào!” Lâm Hiên híp mắt nói.
Dĩ nhiên, qua vài lần xích mích giữa hắn và các vương tộc.
Hắn cảm thấy vương tộc cũng không có gì đáng sợ.
“Không giống nhau, người bây giờ gặp phải vương tộc, chẳng hạn như Liệt Hồ tộc, Phong Hoà tộc, ở trong vương tộc, cơ bản chẳng có tiếng nói. Lịch sử gia tộc, cùng lắm thì mấy trăm năm. Mà ở trong vương tộc, còn có vài kẻ sức mạnh phi thường, truyền thừa của họ vượt qua ngàn năm, được xưng là Thiên Niên Vương tộc!” Lâu Tông Ảnh vẻ mặt nghiêm túc nói.
“Thiên Niên Vương tộc?” Lâm Hiên hơi sửng sốt.
Không ngờ, vương tộc cũng khác nhau như thế.
Lâu Tông Ảnh: “Không sai, không chỉ khác biệt, mà là khác biệt cực kỳ lớn. Thiên Niên Vương tộc có được hơn một ngàn năm tích lũy linh lực, hơn một ngàn năm truyền thụ tinh hoa, không phải vương tộc bình thường có thể so sánh. Lần này sẽ có một người từ Thiên Niên Vương tộc tham gia hội nghị thượng đỉnh!”
Đối với Thiên Niên Vương tộc, Lâu Tông Ảnh cũng không hiểu rõ lắm.
Nàng chỉ biết, Thiên Niên Vương tộc, cơ bản không hề coi trọng bất kỳ vương tộc nào khác.
“Thiên Niên Vương tộc sao? Ta càng có hứng thú!” Rốt cục, sau khi nghe Lâu Tông Ảnh nói, Lâm Hiên có chút hưng phấn.
Hắn đang cảm thấy, vương tộc với hắn mà nói đã không còn là một thách thức gì.
Không ngờ giờ lại xuất hiện một Thiên Niên Vương tộc.
“Ngươi còn muốn đi sao?” Lâu Tông Ảnh sửng sốt.
“Ừm! Liệt Hồ, hắn ta nhất định phải chết!” Lâm Hiên thản nhiên nói.
Lâu Tông Ảnh biết mình không khuyên nổi Lâm Hiên, thở dài một hơi, nói: “Vậy ta cùng đi với ngươi.”
“Ngươi không cần đi.” Lâm Hiên lắc đầu nói.
Hắn không muốn để Lâu tộc lại một lần nữa bị bao vây.
Lâu Tông Ảnh cười nhạt: “Lần này mời rất nhiều vương tộc, Lâu tộc cũng là một vương tộc, ta cũng phải đi thôi.”
“Ừ… được rồi, được rồi!” Nếu Lâu Tông Ảnh đã nói như vậy, Lâm Hiên không thể nào không đồng ý.
Nhưng có một sự thật mà Lâm Hiên không biết đó là.
Lâu Tông Ảnh, căn bản không hề được mời.
Suy cho cùng thì, Lâu tộc bây giờ vẫn còn quá yếu.
Sau một lúc nói chuyện với Lâu Mãn Nguyệt, Lâm Hiên liền cùng Lâu Tông Ảnh xuất phát.
Điểm đến là Vọng Nguyệt Vương thành.
Vọng Nguyệt Vương thành, được xây trên một ngọn núi lớn.
Núi lớn quanh năm tuyết đọng, chẳng mấy ai qua lại.
Không ngờ rằng, ở chỗ sâu nhất của một ngọn núi to như vậy, lại có một thành phố võ giả phồn hoa tấp nập.
Trong vương thành này, theo những lời đồn đoán, có rất nhiều vương tộc sinh sống.
Mà Vọng Nguyệt tộc, chính chính là vương tộc đứng đầu trong các vương tộc ở đây.
Dẫu là thế, Vọng Nguyệt tộc cũng không có căn cốt của Thiên Niên Vương tộc.
Bởi vì, vương tộc này cũng chỉ mới tồn tại được hơn chín trăm năm mà thôi.
Khoảng cách với Thiên Niên Vương tộc vẫn còn cách một bước xa.
Ngày hôm nay, đối với các vương tộc mà nói, là một sự kiện cực kỳ trọng đại.
Bởi vì, hơn hai mươi vương tộc đều sẽ đến tham dự sự kiện này.
Thậm chí, còn có cả một vị uy lực thâm hậu đến từ Thiên Niên Vương tộc.
Rất nhiều vị vương tộc đến, không chỉ vì Lâm Hiên, mà còn muốn ngắm nhìn phong thái thanh cao của vị Thiên Niên Vương tộc kia.
Không biết vị đó là nam hay nữ, già hay trẻ.
Vị Thiên Niên Vương tộc kia, quả thực quá bí ẩn.
Về cơ bản, bọn họ không hề giao du với thế giới bên ngoài.
Ngay cả các vương tộc cũng khó lòng gặp mặt.
Lần này, có lẽ bởi vì thiên phú của Lâm Hiên quá mức yêu nghiệt, cho nên mới khiến Thiên Niên Vương tộc để mắt đến.
Khi đến Vọng Nguyệt cung, Lâu Tông Ảnh cảm thấy cực kỳ choáng ngợp.
Cung điện đồ sộ, cao chót vót.
Ngay phía trên là một mặt trăng lưỡi liềm khổng lồ.
Mặt trăng đó chính là vật tổ của Vọng Nguyệt tộc.
“Không sao chứ?” Lâm Hiên nhìn Lâu Tông Ảnh có chút run rẩy, hỏi.
“Không, không có gì…” Lâu Tông Ảnh lắc đầu,
Hai người tiếp tục đi.
Khi bước đến những bậc thang đầu tiên của Vọng Nguyệt cung.
Ầm ầm!
Một cỗ lực áp bách khủng bố tuyệt luân nhất thời ập tới.
Rõ ràng, là các vương tộc trong Vọng Nguyệt cung, đồng thời phóng thích ra tia uy áp.
Uy áp này, vốn là nhằm vào Lâm Hiên.
Dùng để kiểm tra xem Lâm Hiên rốt cục có tư các tiến vào vương tộc hay không.
Nhưng bọn họ không hề nghĩ tới, Lâu Tông Ảnh cũng đến.
Uy lực khủng bố kia ngay lập tức làm Lâu Tông Ảnh bị ngã. Quỳ luôn xuống đất.
Lâm Hiên bên cạnh không hề bị ảnh hưởng.
Hắn bước ra, chắn trước người Lâu Tông Ảnh, vươn tay, đỡ Lâu Tông Ảnh dậy.
Sau đó, hắn dìu Lâu Tông Ảnh, tiếp tục đi về phía trước.
“Ta thấy, các ngươi cũng quá để tâm đến tên tiểu tử kia, đối mặt với uy lực lớn như vậy, nói không chừng, hắn chẳng lết nổi đến Vọng Nguyệt điện này đâu.”
“Nếu ngay cả nơi này mà hắn ta cũng không vào được, vậy hắn cũng không nhất thiết phải tồn tại trên thế giới này!”
“...”
Một đám vương tộc nói với nhau với giọng điệu giễu cợt.
Khi hai người tiến lên phía trước, uy lực ngày càng lớn.
So với lúc trước khi Lâm Hiên đối mặt với mấy tên đại nội cao thủ, uy lực của bọn họ chẳng làm gì được Lâm Hiên.
Khi đó, Lâm Hiên kỳ thực cũng không cảm thấy áp lực gì mấy.
Bây giờ, điều tương tự cũng đang diễn ra.
Nhưng, Lâu Tông Ảnh bên cạnh dù có Lâm Hiên đỡ, cũng có vẻ sắp không chịu nổi nữa.
Toàn thân nàng mồ hôi ướt đẫm.
Tuy rằng Lâm Hiên thay nàng ngăn cản uy lực to lớn này.
Nhưng cho dù là một uy lực nhỏ tản ra, cũng khiến nàng cảm thấy như đang bị nham thạch nung đến nóng chảy.
Vô cùng khó chịu.
“Không được, Lâm thiếu, ta cảm thấy trái tim ta sắp nổ tung, không thể bước tiếp được nữa!” Đi tới cửa, Lâu Tông Ảnh gần như không thở nổi.
Uy lực từ Vọng Nguyệt cung, quả thực giống như một ngọn núi đè lên thân thể nàng.
“Ngươi không muốn vào xem thế nào là Thiên Niên Vương tộc sao?” Lâm Hiên hỏi.
“Ta muốn, nhưng mà… Ta không chịu đựng được uy lực này.” Lâu Tông Ảnh cắn răng nói.
“Vậy cũng đơn giản thôi!” Lâm Hiên hừ lạnh một tiếng.
Lúc này, trong đại sảnh.
“Nói không chừng, tên tiểu tử kia, đã bị doạ nằm bất động trên mặt đất rồi.”
“Cho dù hắn có thể vào được, thì cũng là lết vào mà thôi!”
“...”
Các vương tộc trong điện còn đang bàn luận.
Đột nhiên, một luồng khí mạnh từ cửa lớn đánh vào.
Trực tiếp đánh thủng cổng lớn, sau đó, nhắm thẳng mấy vị vương tộc trong điện.
Các vương tộc sửng sốt.
Bọn họ nhao nhao thi triển pháp thuật, ngăn cản luồng khí mạnh mẽ kia.
Cùng lúc đó, Lâu Tông Ảnh cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm hẳn.
Những uy lực mạnh mẽ kia dường như đột nhiên biến mất.
Ban đầu, uy lực của các vương tộc chỉ đánh ở bên ngoài.
Nhưng Lâm Hiên đột nhiên động thủ, bọn họ bất ngờ, không kịp đề phòng, chỉ có thể dùng tinh lực của mình ngăn cản sự công kích của Lâm Hiên. Cho nên, uy lực trên người hai người liền biến mất.
Sau một lúc lâu, Lâm Hiên cùng Lâu Tông Ảnh, xuất hiện ở trong sảnh Vọng Nguyệt cung.
Lúc này, trong đại sảnh đã có hơn trăm người ngồi.
Trên mặt mỗi người bọn họ đều có biểu cảm không vui.
Lâm Hiên vừa rồi, quá không biết lễ độ.
Hắn ta dám trực tiếp ra tay, còn phá huỷ cổng lớn Vọng Nguyệt cung.
Trong đám vương tộc, biểu cảm của Liệt Hổ lại vô cùng khó coi, thậm chí ánh mắt tràn đầy oán hận.
“Lâm Hiên!”
Liệt Hổ siết chặt nắm đấm.
Chương 358 Toái Sơn Quyền
Nếu như, không vì nể mặt các vương tộc khác, hắn đã lập tức ra tay từ lâu.
Nhưng, không, hắn không phải là đối thủ của Lâm Hiên.
Nghĩ tới đây, Liệt Hổ như một con rùa thụt cổ vào trong mai của mình.
Dù sao thì, hôm nay, tên tiểu tử này cũng phải chết chắc rồi.
“Người tới là ai?” Ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người Lâm Hiên và Lâu Tông Ảnh.
“Thánh nữ Lâu tộc, Lâu Tông Ảnh, bái kiến các vị tộc trưởng!” Lâu Tông Ảnh hành lễ với mọi người.
“Lâm Hiên!” Lâm Hiên không nhúc nhích.
Anh chỉ đứng đó, đứng thẳng tắp.
Ánh mắt nhìn lướt qua.
Dường như đang tìm kiếm cái gì đó.
Rất nhanh, anh đã tìm được vị trí của Liệt Hổ.
Liệt Hổ phát hiện ánh mắt Lâm Hiên, thân thể hơi run rẩy.
Nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường.
Cho dù Lâm Hiên có lá gan lớn thế nào thì cũng không thể động thủ trước mặt nhiều người cuuả Vương tộc như vậy.
“Quả nhiên có vài phần dũng khí, hơn nữa từ công kích của ngươi vừa mới phóng thích ra cho thấy, tu vi của ngươi hẳn là đã đạt tới ngũ tinh, thậm chí vượt qua tiêu chuẩn ngũ tinh Thánh Cảnh, đích thật là người trẻ tuổi rất có thiên phú, hiện tại có một cơ hội lớn bày ra trước mặt ngươi, đó chính là tất cả Vương tộc chúng ta đã thảo luận và quyết định, hôm nay, ngươi có thể lựa chọn một Vương tộc để gia nhập, chỉ cần ngươi gia nhập Vương tộc thì tất cả tội lỗi ngươi đã phạm phải trước đó sẽ được xóa bỏ!” Tộc trưởng Vọng Nguyệt mở miệng nói.
Giờ phút này, Liệt Hổ cực kỳ khẩn trương.
Hắn vô cùng sợ hãi Lâm Hiên sẽ chọn một Vương tộc mạnh hơn Liệt gia để gia nhập.
Đến lúc đó, hắn muốn tìm Lâm Hiên báo thù cũng khó.
Tuy nhiên, cũng không cần quá lo lắng, mặc kệ Lâm Hiên gia nhập Vương tộc nào thì những Vương tộc khác nhất định sẽ ra mặt ngăn cản.
Nghe tộc trưởng Vọng Nguyệt nói, ánh mắt Lâm Hiên nhìn lướt qua toàn bộ một vòng.
Thản nhiên nói: “Xin lỗi, không có hứng thú!”
Lâm Hiên vừa dứt lời, trên mặt Liệt Hổ liền lộ ra vẻ ngây ngẩn cả người.
Tên này dám cự tuyệt lời mời của hơn mười Vương tộc, quả thực là muốn chết.
Lúc đầu hắn còn có chút lo lắng.
Nhưng hiện tại xem ra tên này đủ cứng đầu.
Đối mặt với nhiều Vương tộc như vậy mà còn kiêu ngạo đến thế.
“Ý của ngươi là muốn từ chối gia nhập Vương tộc?” Tộc trưởng Vọng Nguyệt căng thẳng cau mày, ánh mắt sắc bén.
“Đúng vậy!” Lâm Hiên thản nhiên nói.
“Ha ha ha, Lâm Hiên, ngươi có biết hậu quả của việc từ chối gia nhập Vương tộc không? Ngươi giết nhiều người Vương tộc như vậy, hôm nay ngươi còn có thể sống sót rời khỏi nơi này sao?” Liệt Hổ cười ha ha nói.
“Ta có thể sống sót rời đi hay không, không cần ngươi quan tâm, ngược lại ngươi, hôm nay chắc chắn không có cách nào sống sót rời đi!” Ánh mắt Lâm Hiên lạnh như băng nhìn Liệt Hổ.
“Ý ngươi là sao? Chẳng lẽ ngươi muốn giết ta?” Liệt Hổ nhướng mày.
“Ngươi nghĩ sao? Ngươi nghĩ tại sao ta lại ở đây? Để tham dự hội nghị thượng đỉnh nhảm nhí của Vương tộc của các ngươi? Thật ngại quá, đối với việc gia nhập Vương tộc các ngươi, ta không có hứng thú một chút nào, hôm nay ta tới là để giết ngươi!” Lâm Hiên nói.
Hôm nay ta đến đây để giết ngươi!
Lời của Lâm Hiên quả thực điên cuồng đến mức không có giới hạn.
Đối mặt với hơn trăm cường giả Vương tộc.
Hắn vẫn muốn giết người à?
Phải biết rằng những người đến đây hôm nay về cơ bản là tộc trưởng, trưởng lão, thánh nữ, thánh tử,… của Vương tộc.
Không ai có thực lực thấp hơn Thánh Cảnh.
Vậy mà Lâm Hiên lại nói muốn giết Liệt Hổ ở đây.
Đây quả thực là trò cười lớn nhất trên đời!
“Ha ha ha, Lâm Hiên, mẹ nó ngươi muốn ta cười chết sao? Ở đây mà ngươi còn muốn giết người? Nào, ta ở đây, ngươi giết ta thử xem?” Liệt Hổ duỗi cổ, vẻ mặt muốn chết.
Hiển nhiên, hắn căn bản không sợ Lâm Hiên.
Hơn nữa, hắn cố ý khiêu khích Lâm Hiên để Lâm Hiên động thủ.
Chỉ cần Lâm Hiên vừa động thủ.
Như vậy các siêu cấp cường giả ở đây tuyệt đối sẽ không chiều theo ý anh.
Nhưng mà, khi hắn vừa nói xong thì ở trong đồng tử của hắn liền nhìn thấy một thân ảnh phóng đại một cách nhanh chóng.
Lâm Hiên trực tiếp vọt tới về hướng hắn.
Đồng tử Liệt Hổ co rụt lại.
Trái tim giống như muốn ngừng đập.
Lâm Hiên thật sự muốn giết hắn?
Làm sao hắn dám làm vậy?
“Lâm Hiên, ở đây không tới phiên ngươi làm càn!”
“Lâm Hiên ngươi dám!”
“...”
Các vị Vương tộc thấy thế, nhất thời giận dữ quát lớn.
Đáng tiếc, Lâm Hiên đều bỏ ngoài tai.
Anh trực tiếp đi tới trước bàn của Liệt Hổ, một tay bóp cổ hắn, kéo hắn ra khỏi chỗ ngồi.
Cảm thụ được sát khí lạnh thấu xương trong ánh mắt Lâm Hiên, toàn bộ thân thể Liệt Hổ đều căng thẳng.
“Lâm Hiên, đừng giết ta, ta sai rồi!” Đối mặt với sự uy hiếp của cái chết, cuối cùng Liệt Hổ cũng sợ hãi, mở miệng cầu xin tha thứ.
“Liệt Hổ, ngươi thân là Vương tộc, tuyệt đối không thể mở miệng cầu xin hắn tha thứ. Ngươi yên tâm, cho dù hắn dám giết ngươi thì chúng ta cũng nhất định sẽ giết hắn, báo thù cho ngươi!” Một tộc trưởng Vương tộc nhíu mày nói.
Nghe tên Vương tộc kia nói xong, Liệt Hổ gần như muốn khóc.
Mẹ nó, người chết cũng không phải là ngươi!
Nhưng hắn biết, hôm nay hắn chết chắc rồi, cuối cùng mạnh mẽ nói: “Lâm Hiên, hôm nay ngươi giết ta, ngươi sẽ đối mặt với lửa giận của tất cả Vương tộc, ngươi cùng với gia tộc của ngươi đều sẽ chết, thậm chí, chỉ cần là người của ngươi thì đều sẽ bị Vương tộc chúng ta tàn sát!”
Vốn dĩ Lâm Hiên còn định để Liệt Hổ sống thêm một lát.
Nhưng hắn lại dám uy hiếp người bên cạnh anh.
Vậy không còn gì để nói nữa.
Anh trực tiếp dùng sức bóp một cái, bóp đứt cổ Liệt Hổ.
Sau đó ném xuống đất.
“Được rồi, chuyện của ta xử lý xong, đi đây!” Lâm Hiên vỗ vỗ tay, xoay người rời đi.
“Lâm Hiên, ngươi thật to gan!” Lúc này, một tên lục tinh Vũ Thánh phát ra một tiếng rống giận dữ.
Trực tiếp đánh một chưởng về phía sau lưng của Lâm Hiên.
Ánh mắt Lâm Hiên trầm xuống, xoay người, cũng đánh một chưởng.
[Truyện được đăng hằng ngày trên app ReadMe/Weread]
Bùm!
Một tiếng nổ lớn.
Tên trưởng lão lục tinh Vũ Thánh của Vương tộc kia trực tiếp bay ngược ra ngoài.
Bùm!
Va vào tường đá trong hội trường.
Nghiêng đầu nuốt nước miếng, máu trong miệng không ngừng phun ra như thác nước.
Một đòn đã giết chết lục tinh Vũ Thánh!
Nhìn thấy cảnh này, Lâu Tông Ảnh cũng bị dọa choáng váng.
Vốn dĩ Lâm Hiên muốn đến hội nghị thượng đỉnh Vương tộc để giết Liệt Hổ, cô cảm thấy Lâm Hiên bị điên rồi.
Bây giờ xem ra Lâm Hiên thật sự có thực lực như vậy.
Phải biết rằng hiện tại Lâm Hiên không có thú hóa.
Không có thú hóa đã có thể giết chết lục tinh Vũ Thánh.
Sau khi thú hóa thì chẳng phải là giết luôn thất tinh, bát tinh Vũ Thánh sao?
“Được, giỏi lắm, đã bao nhiêu năm trôi qua không ai dám vô lễ với Vương tộc chúng ta như vậy!” Tộc trưởng Sơn tộc cả giận hét lên một tiếng giận dữ.
Từng bước từng bước đi về phía Lâm Hiên.
Người vừa rồi bị Lâm Hiên giết chết chính là trưởng lão của Sơn tộc.
Uy áp khủng bố của hắn khiến sắc mặt Lâu Tông Ảnh đang đứng sau lưng tái nhợt trong nháy mắt.
Bát tinh Vũ Thánh!
Tuy nhiên, bát tinh Vũ Thánh cũng không được xem là mạnh nhất.
Ở đây, nói không chừng còn có cửu tinh Vũ Thánh.
Vũ Thánh đỉnh phong!
Thậm chí, Siêu Thánh!
“Oắt con, nếm thử Toái Sơn Quyền của ta đây!”
Tộc trưởng Sơn tộc, dùng chân khí toàn thân đánh về phía Lâm Hiên.
Chương 359 Việt Nữ tộc
Lâm Hiên cũng đánh một quyền.
Bụp!
Hai nắm đấm va chạm vào nhau.
Rắc!
Cánh tay của tộc trưởng Sơn tộc trực tiếp đứt gãy thành từng khúc!
Người cũng bay ngược ra ngoài.
Khiếp sợ, vô cùng khiếp sợ!
Thật đáng sợ.
Đó chính là bát tinh Vũ Thánh.
Ở trước mặt Lâm Hiên vậy mà còn không chống đỡ nổi một chiêu.
Đây có còn là con người không?
Ngay lúc này, Lâu Tông Ảnh nhìn dáng người ngạo nghễ đứng thẳng kia.
Cảm thấy một luồng máu sôi sục trong lòng.
May mắn thay, ngày hôm nay cô đã đến.
Vừa rồi có thể nhìn thấy một cảnh nhiệt huyết như vậy.
Một người trẻ tuổi hai mươi mấy tuổi, đối mặt với trăm cường giả Vương tộc, mặt không biến sắc.
Hơn nữa, còn dễ dàng giết chết cao thủ Vương tộc!
Trong cuộc đời này có thể nhìn thấy cảnh như vậy.
Chết cũng không có gì hối tiếc.
Biểu cảm của Lâm Hiên vẫn lạnh nhạt như trước. Anh liếc mắt nhìn tất cả mọi người một cái.
Nói: “Còn có ai tức giận với ta thì có thể cùng nhau phát tiết, không nên nghẹn ở trong lòng, cẩn thận nghẹn đến hỏng đó.”
Lời nói của Lâm Hiên khiến sắc mặt tất cả người của Vương tộc đều vô cùng khó coi.
Tên nhóc này quả thực không coi ai ra gì.
Nhưng, tạm thời, không ai dám làm gì.
Tuy rằng trong họ có không ít người thực lực mạnh hơn rất nhiều so với hai người vừa mới ra tay.
Nhưng hai lần vừa rồi, Lâm Hiên đều trực tiếp giết chết.
Căn bản không nhìn ra được thực lực cực hạn của anh ở đâu.
Lỡ như tùy tiện ra tay rồi bị giết thì không tốt.
Kết quả là Lâm Hiên nhìn quanh một vòng Vương tộc thường ngày cao cao tại thượng.
Thật bất ngờ, không có ai dám động thủ.
“Xem ra các ngươi đều không tức giận gì, vậy ta đi đây.” Lâm Hiên nhàn nhạt nói một câu, liền muốn rời đi.
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói uy nghiêm vang lên.
“Lâm Hiên, ngươi cảm thấy hôm nay ngươi còn có thể đi sao?”
Người nói chuyện chính là tộc trưởng của Vọng Nguyệt.
Một tên cửu tinh Vũ Thánh!
Vốn dĩ những người Vương tộc này trong lòng vẫn có lòng riêng.
Muốn giành Lâm Hiên vào tộc của mình.
Loại thiên tài tuyệt thế này một khi trưởng thành thì nhất định sẽ trở thành cường giả.
Thế nhưng, người này quá mức kiêu ngạo và không coi trọng ai.
Hoàn toàn không để đông đảo Vương tộc vào mắt.
Quả thực khiêu khích sự uy nghiêm của Vương tộc.
Nếu để anh rời đi như vậy thì đối với Vương tộc mà nói là chuyện vô cùng nhục nhã!
Cho nên, hôm nay bất luận như thế nào chăng nữa thì cũng không thể để Lâm Hiên hoàn chỉnh rời khỏi nơi này.
Cửu tinh Vũ Thánh chỉ cách Siêu Thánh một bước.
Một khi bước qua bước này, như vậy sẽ tiến vào hàng ngũ Vương tộc ngàn năm!
Vương tộc ngàn năm cũng không có nghĩa nhất định phải truyền thừa hơn ngàn năm.
Chỉ cần gia tộc có một vị Siêu Thánh thì có thể xưng là Vương tộc ngàn năm.
Đương nhiên, thông thường nếu Ẩn tộc muốn trở thành thành Vương tộc thì trên cơ bản mất ít nhất năm trăm năm.
Mà Vương tộc muốn trở thành thành Vương tộc ngàn năm thì cần ngàn năm.
Dĩ nhiên Vọng Nguyệt nhất tộc đã có hơn chín trăm năm lịch sử.
Khoảng cách đến ngàn năm kỳ thật cũng không bao xa.
Mà tộc trưởng Vọng Nguyệt chính là cường giả mạnh nhất Vọng Nguyệt nhất tộc.
Cũng là người có hy vọng đột phá đến Siêu Thánh nhất trong vòng trăm năm.
Tuy nhiên, mặc dù tộc trưởng Vọng Nguyệt có thực lực đạt tới cửu tinh Vũ Thánh.
Thì hắn cũng không trực tiếp động thủ với Lâm Hiên.
Bởi vì, hắn cũng không tuyệt đối chắc chắn!
Hắn đang chờ.
Chờ phản ứng của các Vương tộc khác.
“Tộc trưởng Vọng Nguyệt nói không sai, người này không thể lưu lại!” Lúc này, lại có một tên cửu tinh Vũ Thánh đứng ra, người này chính là trưởng lão Côn tộc.
“Khinh thường sự uy nghiêm Vương tộc như thế mà còn muốn sống sót rời đi?” Tộc trưởng Miêu tộc lạnh lùng nói.
Cũng là là cửu tinh Vũ Thánh!
Từng dáng người đứng lên.
Toàn bộ đều là cửu tinh Võ Thánh!
Trong đó, có rất nhiều Võ Thánh cửu tinh đỉnh phong.
Tuy rằng Lâm Hiên có thể giết chết bát tinh Vũ Thánh trong một chiêu.
Nhưng hiện tại, ước chừng có mấy vị cửu tinh Vũ Thánh.
Một khi đông đảo Vũ Thánh đồng thời xuất thủ, trừ phi Lâm Hiên là cường giả Siêu Thánh, nếu không thì hôm nay nhất định phải chết!
Tuy nhiên, cũng có người cảm thấy, Lâm Hiên không đáng phải chết.
“Dù sao Lâm Hiên cũng là thiên kiêu của Long quốc ta, cần gì giết hại lẫn nhau?” Người nói chuyện là tộc trưởng Việt Nữ tộc, Việt Nữ Kiều Đồ.
Cô ta không phát ra uy áp của thánh giả.
Bởi vậy, cũng không biết rốt cuộc thực lực của cô ta như thế nào.
Tuy nhiên, Nhuyễn Thể Công của Việt Nữ tộc là vũ kỹ phòng ngự gần như bất khả chiến bại.
Mặc dù thực lực của cô ta không tính là mạnh nhất, nhưng muốn đả thương cô ta không phải là chuyện dễ dàng.
Ánh mắt Lâm Hiên quét lướt qua từng tên Vương tộc đang đứng ra tỏ vẻ muốn giết mình, trên mặt lộ ra vẻ cười lạnh.
Muốn giết anh?
Vậy thì phải chuẩn bị việc sẵn sàng bị giết.
Tuy nhiên thái độ của Việt Nữ tộc ngược lại làm cho anh có chút ngoài ý muốn.
“Kiều Đồ, ý của ngươi là muốn thả hắn đi sao?” Tộc trưởng Trường Mi híp mắt nói.
“Ý của ta là các ngươi muốn gì, ta không tham dự.” Việt Nữ Kiều Đồ thản nhiên nói, cô ta ôm một thanh kiếm trong ngực, đưa người trong tộc của mình lui về phía sau.
“Được, vậy thì ngươi đừng quan tâm!” Tộc trưởng Trường Mi hừ lạnh một tiếng.
Dù sao ở đây có nhiều người muốn giết Lâm Hiên như vậy.
Thiếu một Việt Nữ Kiều Đồ thì cũng không ảnh hưởng gì.
Lúc này, có bảy tên cửu tinh Vũ Thánh đứng lên.
Còn có mấy chục tên lục tinh, bát tinh Vũ Thánh.
Đội hình này quả thực khoa trương đến cực điểm.
Chỉ sợ cho dù là Siêu Thánh thì đối mặt với nhiều cường giả đỉnh cấp bao vây cùng lúc như vậy cũng phải chạy trối chết.
“Ca Phù Diêu, ngươi nói gì đi chứ?” Lúc này, Tộc trưởng Vọng Nguyệt nhìn một bóng người xinh đẹp đeo mạng che mặt, chỉ lộ ra con mắt, hỏi.
Ca Phù Diêu, thánh nữ Ca tộc.
Mặc dù Ca tộc không phải là Vương tộc ngàn năm, vẻn vẹn chỉ có hơn sáu trăm năm lịch sử.
Nhưng Ca Phù Diêu là một tồn tại cấp yêu nghiệt.
Đã có tin đồn rằng cô có thể đã bước vào hàng ngũ Siêu Thánh.
Cho dù cô không trở thành Siêu Thánh thì e rằng hiện tại cũng tuyệt đối là Vũ Thánh đỉnh phong.
Nếu có cô tham gia, phần thắng sẽ tăng lên rất nhiều.
Lúc này, Ca Phù Diêu rốt cục cũng chậm rãi đứng lên.
Ánh mắt cô liếc mắt nhìn tất cả mọi người.
Nói: “Ý kiến của ta, rất đơn giản, giết!”
“Tốt!”
Nghe Ca Phù Diêu nói xong, trên mặt Tộc trưởng Vọng Nguyệt nhất thời lộ ra vẻ vui mừng.
Với sự tham gia của Ca Phù Diêu, hắn rất tự tin.
Hôm nay, Lâm Hiên không thể trốn thoát.
“Động thủ!”
Tộc trưởng Vọng Nguyệt khẽ quát một tiếng.
Chợt, liền có hai thân ảnh dẫn đầu vọt tới Lâm Hiên.
Rõ ràng chính là tộc trưởng Vọng Nguyệt và tộc trưởng Trường Mi.
Hai tên cửu tinh Vũ Thánh!
“Thôi xong!” Cổ họng Lâu Tông Ảnh giật giật.
Tuy rằng Lâm Hiên biểu hiện thiên phú cực kỳ khủng bố.
Nhưng, đây là mấy chục người trong Vương tộc.
Đồng thời đối mặt với nhiều Vương tộc như vậy.
Cho dù là Vương tộc ngàn năm bình thường cũng không chịu nổi.
Lâm Hiên hừ lạnh một tiếng, không cự tuyệt bất luận kẻ nào tới.
Đang chuẩn bị động thủ.
Đột nhiên, một bóng dáng xinh đẹp chắn ở phía trước của anh.
Hóa ra là Ca Phù Diêu!
Chương 360 Ca Phù Diêu
Ca Phù Diêu trực tiếp đẩy hai chưởng về phía trước, vỗ nhẹ vào tộc trưởng Vọng Nguyệt và tộc trưởng Trường Mi.
Không ngờ, một người lại công kích hai gã cửu tinh Vũ Thánh.
Hai tên cửu tinh Vũ Thánh biến sắc, đầu tiên là có chút nghi hoặc, nhưng rất nhanh lại có chút phẫn nộ.
Ca Phù Diêu sao lại dám ngăn cản công kích của họ?
Thật sự coi mình là Siêu Thánh?
Tộc trưởng Vọng Nguyệt và tộc trưởng Trường Mi liếc nhau một cái.
Động tác không ngừng, cả hai đều tập trung nội lực dùng lòng bàn tay đánh về phía Ca Phù Diêu.
Lúc này, tất cả mọi người đều khó hiểu.
Hoàn toàn không biết Ca Phù Diêu đang muốn làm gì.
Ầm!
Lòng bàn tay của cả hai gần như đồng thời đập vào lòng bàn tay của Ca Phù Diêu.
Hai tên cửu tinh Vũ Thánh đồng thời toàn lực tấn công mới đáng sợ biết bao.
Chỉ sợ Ca Phù Diêu sẽ bị thương nặng!
Nhưng tình cảnh không xuất hiện như dự kiến.
Vậy mà Ca Phù Diêu lại tiếp được công kích của hai vị cửu tinh Vũ Thánh.
“Cái gì! Thật sự cản được!”
Khi nhìn thấy cảnh này, tất cả những người Vương tộc đang có mặt ở đây đều trợn tròn mắt.
Xem ra tin đồn không sai, cho dù Ca Phù Diêu không phải là Siêu Thánh thì phỏng chừng cũng là Vũ Thánh đỉnh phong.
Bằng không thì không có khả năng ngăn cản được công kích của hai tên cửu tinh Vũ Thánh.
Nhưng, chỉ là ngăn cản đơn giản vậy sao?
Thân thể Ca Phù Diêu hơi hướng về phía trước, tiếp theo hai tay mạnh mẽ đẩy về phía trước.
Ầm ầm!
Một năng lượng khủng bố chấn động.
Ngay sau đó, tộc trưởng Vọng Nguyệt và tộc trưởng Trường Mi trực tiếp bay ngược ra ngoài!
Máu chảy ra từ miệng.
Một người chiến đấu với hai gã cửu tinh Vũ Thánh, còn đánh bay hai gã cửu tinh Vũ Thánh.
Ca Phù Diêu quả nhiên là yêu nghiệt!
“Ca Phù Diêu, ngươi điên rồi sao?”
Hai gã cửu tinh Vũ Thánh lảo đảo ổn định thân hình, vừa lau vết máu trên khóe miệng, vừa hỏi với vẻ mặt nghi hoặc.
Vừa rồi rõ ràng Ca Phù Diêu nói giết Lâm Hiên.
Nhưng tại sao lại ngăn cản họ?
Hơn nữa còn ra tay nặng như vậy?
Chỉ thấy đôi mắt to tuyệt mỹ của Ca Phù Diêu hơi nheo lại.
Lập tức cô gằn từng chữ nói: “Đúng vậy, ý của ta là giết, nhưng ta nói là ai động đến hắn, ta liền giết!”
Ca Phù Diêu vừa dứt lời.
Tất cả mọi người đều chết lặng.
Thế mà Ca Phù Diêu lại muốn bảo vệ Lâm Hiên?
Đừng nói những người khác, ngay cả Lâm Hiên cũng có chút bối rối.
Anh có biết Ca Phù Diêu sao?
Ca Phù Diêu lại giúp anh?
Chờ đã!
Lâm Hiên rốt cục cũng nghiêm túc đánh giá Ca Phù Diêu.
Đôi mắt động lòng người kia, âm thanh quen thuộc kia.
Chẳng lẽ là...
“Ca Phù Diêu sư tỷ?” Lâm Hiên mở to hai mắt.
Lúc này, cuối cùng Ca Phù Diêu cũng cởi tấm màn che ra, lộ ra một gương mặt tuyệt thế khuynh thành.
Thật sự là Ca Phù Diêu sư tỷ!
Trên mặt Lâm Hiên hiện lên vẻ vui mừng.
Cuối cùng cũng gặp được tam tỷ của anh.
Vậy người phụ nữ bí ẩn đã giúp anh hóa giải thú tính ngày hôm đó có lẽ là Ca Phù Diêu sư tỷ.
Nhưng, lúc đó, tại sao cô không gặp anh?
“Tiểu tử thúi, là ta, ngươi thật sự sẽ gây phiền toái cho sư tỷ mà.” Vẻ mặt Ca Phù Diêu sủng nịnh nói.
“Không sao sư tỷ, ta có thể tự mình xử lý!” Lâm Hiên thản nhiên nói.
“Hừ, Ca Phù Diêu, đối mặt với nhiều người Vương tộc như chúng ta, cho dù ngươi là Siêu Thánh thì cũng không nhất định có thể bảo vệ được hắn, hơn nữa, ngươi xác định muốn đối phó với nhiều người Vương tộc như chúng ta như vậy sao? Một khi ngươi thất bại, ngươi có biết sẽ có hậu quả gì không? Ngươi sẽ mang đến tai hại cho Ca tộc!” Một tên cửu tinh Vũ Thánh hừ lạnh nói.
Nhưng khi hắn vừa mới nói xong, thân thể hắn liền bay ra ngoài.
Ngực sụp xuống, miệng phun ra máu tươi.
Người ra tay chính là Lâm Hiên.
“Con mẹ mày, dám uy hiếp sư tỷ ta!” Lâm Hiên lạnh lùng nói.
“Ngươi, ngươi, ngươi!” Tên cửu tinh Vũ Thánh kia liên tiếp nói mấy chữ ngươi, cuối cùng nghiêng đầu chết.
Vừa rồi một chiêu của Lâm Hiên đã trực tiếp đá bay tim của hắn.
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người hít một hơi khí lạnh.
Tên này rốt cuộc mạnh đến mức nào?
Có thể giết cả cửu tinh Vũ Thánh?
Ngược lại trong đôi mắt đẹp của Ca Phù Diêu lại lóe lên.
Tên nhóc này vẫn nóng nảy như vậy.
“Mọi người thấy chưa? Tên nhóc này hoàn toàn không xem trọng Vương tộc chúng ta, đánh chết ba người của Vương tộc, nếu để hắn rời đi, tôn nghiêm Vương tộc chúng ta ở đâu? Ta đề nghị mọi người cùng nhau động thủ, tiêu diệt tên này!” Tộc trưởng Vọng Nguyệt nói với ánh mắt lạnh như băng.
“Các ngươi có thể thử xem có thể tiêu diệt được sư đệ ta không!” Ca Phù Diêu dùng ánh mắt khinh thường quét qua mọi người.
Sau một giây, một hơi thở mạnh mẽ khiến cho người ta run rẩy lan ra.
Cứ như thể một con mãnh thú thời tiền sử đã thức tỉnh.
Siêu Thánh!
Tất cả mọi người hít một hơi lạnh.
Ca Phù Diêu thật sự là Siêu Thánh!
Tuy rằng, tất cả mọi người cảm thấy nhiều Vũ Thánh cao cấp như vậy hẳn có thể đối phó được một Siêu Thánh.
Nhưng khi thật sự biết được Ca Phù Diêu là Siêu Thánh.
Vẫn khiếp sợ không thôi.
Dù sao, tuổi của Ca Phù Diêu cũng không được coi là lớn.
Tuổi như vậy đã đạt tới cấp Siêu Thánh thì tương lai sẽ phát triển đến trình độ nào?
Không được, hôm nay nhất định ngay cả Ca Phù Diêu cũng phải bị diệt.
Hiển nhiên, mặc dù Vương tộc được xem là cộng đồng lợi ích.
Trên thực tế mỗi một tộc đều có tính toán của của mình.
Họ cũng không muốn nhìn thấy có người mạnh hơn mình rất nhiều.
Hiện giờ, Ca Phù Diêu trở thành Siêu Thánh, vậy chẳng phải là có thể liệt vào Vương tộc ngàn năm sao?
Đây là những gì họ không muốn nhìn thấy.
Nhưng thật sự phải ra tay với một tên cường giả Siêu Thánh thì trong lòng mọi người vẫn vô cùng sợ hãi.
Ca Phù Diêu bước về phía trước một bước, hừ nhẹ nói: “Sao không động thủ?”
Ca Phù Diêu tiến lên, hơn mười Vương tộc toàn bộ lui về phía sau.
Hiển nhiên là bị khí thế của Ca Phù Diêu dọa sợ.
“Mọi người không cần sợ, dù Ca Phù Diêu có lợi hại hơn nữa thì cũng chỉ có một người, chúng ta nhiều người như vậy còn sợ một mình cô ta?” Tộc trưởng Vọng Nguyệt nói lớn.
Đúng vậy, thực sự Ca Phù Diêu chỉ là một người.
Vấn đề là, bên cạnh cô còn có một Lâm Hiên có thể giết chết cửu tinh Vũ Thánh.
Có trời mới biết rốt cuộc anh là Vũ Thánh đỉnh phong hay là Siêu Thánh.
Cái quái gì đang xảy ra trên thế giới này vậy?
Hiện tại thiên tài tuyệt thế dễ dàng xuất hiện như vậy sao?
Một Ca Phù Diêu đã làm cho mọi người không thể tin được.
Bây giờ lại xuất hiện một tên Lâm Hiên.
Nếu Lâm Hiên cũng là Siêu Thánh, như vậy, thiên phú của anh khẳng định còn mạnh hơn Ca Phù Diêu.
Bởi vì, thứ nhất Ca Phù Diêu là Vương tộc, tài nguyên tu luyện nghịch thiên.
Thứ hai, tuổi Ca Phù Diêu cũng lớn hơn Lâm Hiên.
“Cấp Siêu Thánh, không tồi, rất tốt, nhiều năm như vậy rốt cục trong Vương tộc bình thường của các ngươi cũng xuất hiện một vị Siêu Thánh.” Đúng lúc này, một âm thanh bình tĩnh vang lên.
Mọi người nhìn theo tiếng nói.
Sau đó, họ thấy một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi.
Hắn đã ngồi trên ghế của mình để uống trà từ đầu đến cuối.
Phảng phất như chuyện xảy ra ở đây đuề không liên quan đến hắn.
Cho đến khi Ca Phù Diêu thể hiện khí thế Siêu Thánh.
Vẻ mặt của hắn cuối cùng cũng có chút thay đổi.