-
Chương 221-225
Chương 221 Cuộc đảo chính
Tầm quan trọng của năm đại nội cao thủ ở hoàng cung là không cần phải nói!
Ngoài việc bảo vệ sự an toàn của nữ hoàng, họ còn duy trì sự an toàn của toàn bộ hoàng cung.
Nếu như năm đại nội cao thủ tất cả đều tự phế tu vi, vậy tuyệt đối là tổn thất lớn.
Mặc dù, rất nhiều người có ý phản đối, nhưng chậm chạp không ai dám đứng ra. Đủ để thấy được, sức ảnh hưởng của Ngao Thịnh trên triều đình này.
"Ngao đại nhân..."
Rốt cục, có một gã đại thần lấy hết dũng khí đứng ra, muốn thay năm vị đại nội cao thủ nói chuyện.
Nhưng chỉ bị Ngao Thịnh nhìn thoáng qua, liền ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Thủ đoạn của Ngao Thịnh này, bọn họ đều cực kỳ rõ ràng.
Thuận hắn thì sống, nghịch hắn thì chết!
Ngay trong một đêm nữ hoàng mất tích, hắn đã khống chế được thân quyến của hơn mười vị văn võ bá quan.
Lấy nó để uy hiếp, ràng buộc họ với hắn ta.
Có thể nói, lời của Ngao Thịnh hiện tại thậm chí có thể so với nữ hoàng còn có uy hơn.
Bây giờ, trở ngại duy nhất của hắn chính là năm gã đại nội cao thủ trực tiếp nghe theo mệnh lệnh của nữ hoàng này.
Chỉ cần có thể diệt trừ bọn họ, trong cung này sẽ không còn ai có thể ngăn cản hắn!
Ánh mắt Ngao Thịnh nhìn lướt qua tất cả văn võ bá quan một cái.
Các văn võ bá quan ai nấy đều tức giận nhưng không dám nói gì.
Bởi vì gia đình của họ, vẫn còn nằm trong tay của Ngao Thịnh .
Vì tính mạng của người nhà, họ chỉ có thể chịu đựng.
Thấy cả triều đình trở nên lặng ngắt như tờ, Ngao Thịnh lúc này mới tiếp tục nói:
“Các ngươi là đại nội cao thủ bảo hộ bên người nữ hoàng, lại không thể bảo vệ được an toàn của nữ hoàng, nói xem, các ngươi còn giữ lại tu vi của mình làm gì nữa?”
“Ngao Thịnh, nữ hoàng mất tích, chúng ta đương nhiên có trách nhiệm. Nhưng chúng ta nhất định sẽ tìm lại nữ hoàng!” Lục Thiên Ly không phục nói.
"Ồ? Vậy ngươi đã tìm được chưa?" Ngao Thịnh cười lạnh.
Lục Thiên Ly rất tức giận, nhưng không biết nên phản bác như thế nào.
“Các ngươi nói thử xem nếu như nữ hoàng gặp phải bất trắc, vậy mấy vị đại nội cao thủ các ngươi sẽ là tội gì?”
“Nếu như nữ hoàng xảy ra chuyện, ta nguyện ý tự sát trên Kim Loan điện này!” Lục Thiên Ly tức giận nói.
"Ồ? Lục thị vệ, đây chính là ngươi nói!" Khóe miệng Ngao Thịnh hiện lên một nụ cười.
Hắn vốn đã có ý nghĩ muốn diệt trừ mấy tên đại nội cao thủ này.
“Thiên Ly, không cần xúc động làm càn!” Mấy tên đại nội cao thủ khác lập tức khuyên nhủ.
“Ta không có xúc động làm càn, Lục Thiên Ly ta nói chuyện giữ lời! Nếu nữ hoàng xảy ra chuyện, ta lập tức tự sát!” Lục Thiên Ly lớn tiếng nói.
Lúc này, một gã thị vệ đột nhiên xông vào Kim Loan điện.
“Ai cho ngươi tiến vào!” Văn võ bá quan lập tức muốn ngăn cản.
“Là người của ta!” Ngao Thịnh thản nhiên nói.
Văn võ bá quan nhất thời trầm mặc.
Tình huống bình thường, ngoại trừ thị vệ bên người nữ hoàng ra, thị vệ bên ngoài không được tùy ý tiến vào Kim Loan điện.
Nhưng Ngao Thịnh lại để cho thị vệ của hắn tiến vào.
Hơn nữa, không ai dám ngăn cản.
"Bẩm báo Ngao đại nhân! Ta vừa nhận được tin tức, nữ hoàng... đã bị giết!" Người vừa mới chạy vào liền hốt hoảng nói.
Lời này vừa nói ra, mọi người đều trợn tròn mắt.
Cả triều đình trong nháy mắt trở nên hỗn loạn.
Tuy rằng, Ngao Thịnh hiện tại một tay che trời. Nhưng chung quy còn có một nữ hoàng đè hắn.
Một khi nữ hoàng xảy ra chuyện. Như vậy, sẽ không ai có thể quản được hắn.
Tin tức có đáng tin cậy không? Nếu tin tức không phải là sự thật, cả nhà ngươi đều phải mất đầu!" Ngao Thịnh trầm giọng nói.
“Ngao đại nhân, mời ngài nhìn thử.” Thị vệ đưa một cái máy tính bảng cho Ngao Thịnh .
Ngao Thịnh giả vờ nhìn lên.
Kỳ thật, nội dung trên máy tính bảng này, hắn đã sớm xem qua. Bởi vì, chính hắn là người tạo ra nó.
Độc nương tử đem tin tức nữ hoàng đã bị đầu độc truyền lại cho Ngao Thịnh.
Ngay sau khi nhận được tin, Ngao Thịnh đã thực hiện video này.
"Chiếu video lên màn hình lớn!" Ngao Thịnh nói với thủ hạ.
Ngay sau đó, video được phát trên màn hình lớn.
Bên trong, chính là Độc nương tử đang đầu độc nữ hoàng. Cuối cùng, nữ hoàng chết vì trúng độc.
Tuy rằng Ngao Thịnh rất thèm thuồng thân thể độc nương tử.
Nhưng hắn nghĩ đi nghĩ lại, độc nương tử này chính là một độc nhân, cả thân toàn độc.
Hơn nữa tàn nhẫn vô tình, nếu thật sự để Độc nương tử làm hoàng hậu. Nói không chừng, người chết tiếp theo sẽ là hắn.
Bởi vậy hắn quyết định, nhân cơ hội này đồng thời cũng diệt trừ độc nương tử để trừ hậu hoạn!
Chờ hắn trở thành người đứng đầu Long quốc, có loại nữ nhân gì mà hắn không chiếm được đây?
Toàn bộ Long quốc, ngoại trừ Ẩn tộc, nữ nhân trong thế tục đều là tùy cho hắn lựa chọn.
Không cần phải để ý đến một độc nương tử như vậy!
“Là Độc nương tử!”
Văn võ bá quan cùng với năm vị đại nội cao thủ, đều biết Độc nương tử.
"Ngao Thịnh, Độc nương tử này là người của ngươi!" Lão tổ Sát tộc trợn mắt nói.
"Trước kia đích thật là người của ta, nhưng cách đây không lâu, nàng đã phản bội." Ngao Thịnh thản nhiên nói.
“Truyền lệnh xuống, toàn thành truy bắt độc nương tử - hung thủ đã sát hại nữ hoàng, bất luận sống chết!” Ngao Thịnh ra lệnh.
“Vâng!” Tên thị vệ kia lĩnh mệnh rời đi.
Tất cả mọi người đều giận dữ nhìn Ngao Thịnh.
Bọn họ đương nhiên biết, Độc nương tử kia khẳng định là do Ngao Thịnh phái ra.
Nhưng có biết thì có ích lợi gì? Nữ hoàng đã chết. Gia đình họ cũng đang nằm trong tay Ngao Thịnh.
"Ngao Thịnh!" Năm gã đại nội cao thủ nhất thời giận dữ. Chỉ vào Ngao Thịnh nói:
“Ngao Thịnh, lá gan ngươi thật lớn, dám mưu hại nữ hoàng!”
Khi Ngao Thịnh có nguy cơ bị năm đại nội cao thủ đánh chết.
Đột nhiên, năm đạo thân ảnh xuất hiện trên điện. Đồng dạng cũng là bốn nam một nữ.
Trên người bọn họ tản ra khí tức vô cùng khủng bố.
Vậy mà lại ngang ngửa với năm đại nội cao thủ!
“Năm gã đại nội cao thủ các ngươi, không thể bảo vệ tốt nữ hoàng. Hiện tại ta tuyên bố, các ngươi bị trục xuất. Từ giờ khắc này trở đi, các ngươi đã không còn là đại nội cao thủ nữa!” Ngao Thịnh cười tủm tỉm nói.
Nếu hắn đã dám giá họa cho Độc nương tử. Tự nhiên là phải có chuẩn bị.
Năm cường giả này, đều là hắn hao phí cái giá thật lớn, từ Ẩn tộc mời tới.
Tất nhiên là dù thế nào thì người Ẩn tộc cũng sẽ không tham dự tranh đoạt hoàng quyền.
Năm người ẩn tộc này là người đã bị Ẩn tộc xóa tên.
Bởi vì phạm sai lầm, bị đuổi ra khỏi Ẩn tộc, lần thứ hai trở thành võ giả thế tục.
Nhưng mà, cho dù là bị đuổi ra khỏi Ẩn tộc, thực lực của bọn họ cũng phi thường đáng sợ.
Lại có thể sánh ngang với năm gã đại nội cao thủ!
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều biết.
Đại cuộc đã định!
Bây giờ, không ai có thể ngăn cản được Ngao Thịnh nữa rồi.
Với quyền lực của hắn trong thế tục, hơn nữa còn có năm gã siêu cấp cường giả này.
Bây giờ hắn ta đã không còn dưới một người nữa. Mà là chân chính trên vạn người rồi!
“Chúng ta đi thôi!” Nhìn thấy một màn này, lão tổ Sát tộc thở dài thật dài. Ông biết tất cả đã kết thúc.
Các đại nội cao thủ khác cũng đều xoay người, chuẩn bị rời đi.
“Chờ một chút!”
Đúng lúc này, giọng nói của Ngao Thịnh đột nhiên vang lên.
Mấy người quay đầu lại, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Ngao Thịnh.
Tuy rằng, bên người Ngao Thịnh có năm cường giả, nhưng bọn họ cũng không sợ hãi. Chỉ là hiện giờ nữ hoàng đã chết, thời thế đã đổi, bọn họ cũng không cần phải ở lại chỗ này mà thôi.
Nếu thật sự muốn động thủ, vẫn chưa biết ai sẽ là người chiến thắng cuối cùng đâu!
"Ngao đại nhân, ngài còn có chuyện gì nữa?" Lão tổ Sát tộc trầm giọng hỏi.
"Lão tổ Sát tộc, ta vừa mới vừa nghe được, có người nói, nếu như nữ hoàng xảy ra chuyện, nàng liền tự sát tại chỗ trên Kim Loan điện này. Ta hẳn là không nghe lầm chứ?" Ngao Thịnh cười tủm tỉm nói.
Chương 222 Nữ hoàng trở về
Lời nói của Ngao Thịnh nhất thời làm cho thân thể mềm mại của Lục Thiên Ly run lên.
“Thiên Ly không cần để ý tới hắn. Chúng ta cứ đi, không ai có thể ngăn cản!” Lão tổ Sát tộc nói với Lục Thiên Ly.
“Ha ha, ta biết, các ngươi khẳng định có thể rời đi, nhưng sau khi các ngươi đi thì sẽ như thế nào đây?” Ngao Thịnh cười xấu xa.
Hắn không nói rõ ràng. Nhưng mọi người đều hiểu ý của hắn có nghĩa là gì.
Với giá trị vũ lực của năm đại nội cao thủ, năm cường giả Ngao Thịnh mang đến chưa chắc có thể giữ được bọn họ.
Nhưng sau khi bọn họ đi rồi, người của triều đình này sẽ như thế nào?
Năm vị đại nội cao thủ sống trong hoàng cung nhiều năm như vậy.
Mặc dù không có người thân, nhưng có rất nhiều bạn bè. Thậm chí còn có đồ đệ.
Những người đó đối với bọn họ mà nói, không phải thân nhân, nhưng lại giống như thân nhân.
Họ không thể mang tất cả cùng đi được.
“Ngao Thịnh, ngươi đừng ép người quá đáng!” Các đại nội cao thủ phẫn nộ nói.
"Là ta ép người quá đáng sao? Vừa rồi tất cả mọi người đều nghe được, Lục thị vệ nói nếu như nữ hoàng xảy ra chuyện, sẽ tự sát tạ tội. Chẳng lẽ, là ta nghe lầm sao?”
Ngao Thịnh đi tới trước mặt một đại thần, hỏi: “Lưu đại nhân, ta nghe có sai không?”
"Không, không có..." Lưu đại nhân lắc đầu.
"Lý đại nhân? Ta có nghe nhầm không?" Ngao Thịnh lại hỏi một người lớn khác.
"Không có, không có."
Ngao Thịnh liên tục hỏi mấy người.
Không ai dám bác bỏ hắn ta.
"Thấy chưa, tất cả mọi người đều nghe được mà.”
“Lục thị vệ, ngươi với tư cách là đại nội cao thủ, không phải ngay cả chút liêm sỉ này cũng không có chứ?” Ngạo Thịnh lại cười cười nói.
Lục Thiên Ly tuy rằng thoạt nhìn chỉ mới mười hai mười ba tuổi.
Nhưng thực lực của nàng trong đại nội cao thủ lại là xếp hạng top 3. Ngao Thịnh đương nhiên là muốn diệt trừ nàng.
Năm gã đại nội cao thủ tuy rằng bị hắn đuổi đi, nhưng sự tồn tại của bọn họ, vẫn luôn luôn là một cái gai trong lòng hắn.
Nếu có thể nhân cơ hội này giết bớt một người, vậy thì quá tốt rồi!
Đương nhiên, dưới loại tình huống này, muốn giết chết đại nội cao thủ, trên cơ bản là không có khả năng. Bởi vậy, Ngao Thịnh chỉ có thể đưa ra hạ sách này.
Nắm đấm của Lục Thiên Ly nắm chặt, khuôn mặt không ngừng biến sắc.
Nàng dám cam đoan nữ hoàng sẽ không xảy ra chuyện.
Đó là bởi vì, nàng biết Lâm Hiên sẽ không thương tổn nữ hoàng.
Nhưng không nghĩ tới, nữ hoàng lại bị giết bởi độc của Độc nương tử.
Giá trị vũ lực của Độc nương tử không cao, nhưng độc của nàng cực kỳ đáng sợ.
Đặc biệt là độc tố trong cơ thể cô ta.
Nghe nói, nơi độc nhất, dù vượt qua Võ Hoàng đều có thể độc chết.
Chỉ sợ, Lâm Hiên cũng bị độc của Độc nương tử hại rồi.
Lâm Hiên phòng ngự vô địch, nhưng chưa chắc có thể miễn dịch độc tố.
"Thiên Ly, đừng làm chuyện ngu xuẩn!" Bốn gã đại nội cao thủ khẩn trương nhìn Lục Thiên Ly.
Nhưng mà, Lục Thiên Ly tính cách ngay thẳng cương liệt, nàng không để ý tới ngăn cản của bốn gã đại nội cao thủ. Đi đến giữa đại điện, nói:
"Được, Lục Thiên Ly ta nói lời giữ lời. Ta sẽ tự sát. Ngao Thịnh, nếu ngươi dám thương tổn những người khác, ta làm quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
“Thiên Ly, đừng mà!” Bốn gã đại nội cao thủ muốn ngăn cản.
Đáng tiếc, đã không còn kịp nữa rồi.
Sau một khắc, các đại huyệt quanh thân Lục Thiên Ly phát ra tiếng nổ mạnh.
Bề ngoài thân thể nàng xuất hiện vô số lỗ máu.
Nàng thế nhưng chấn đứt kinh mạch toàn thân.
Nhưng mặc dù vậy, Lục Thiên Ly cũng không ngã xuống.
Nàng vẫn đứng vững.
Đây chính là đại nội cao thủ.
Cho dù là chết, cũng phải chết đứng.
“Thiên Ly!”
Nhìn thấy một màn này, các đại nội cao thủ khác, cùng với một ít văn võ bá quan, đều không thể cầm được nước mắt.
Lục Thiên Ly thủ vệ hoàng cung hơn mấy chục năm.
Hầu như tất cả mọi người biết cô.
Đừng thấy cô chỉ là một cô bé. Tính cách lại phi thường ngay thẳng. Đặc biệt là thích uống rượu.
Tửu lượng của cô cũng cực tốt, thường xuyên đem mấy tên đại nội cao thủ khác uống đến ngã sấp xuống.
Bốn gã đại nội cao thủ đều bị sợ. Không dám cùng nàng uống rượu nữa.
Nàng lại liền đi tìm bọn thị vệ uống rượu, tìm văn võ bá quan uống rượu.
Tất nhiên, nàng không phải là không say rượu. Lúc say thì cũng sẽ làm ra mấy trò điên khùng.
Ví dụ như đi nhổ râu của lão tổ Sát tộc, đi cướp áo giáp của thị vệ mặc. Đáng tiếc dáng người nàng quá nhỏ nhắn, khải giáp kia mặc trên người, quả thực làm cho người ta không nhịn được cười.
Nàng cũng rất trượng nghĩa.
Từng có một thị nữ Long quốc bị một quý tộc ở nước ngoài khi dễ.
Nàng một mình chạy ra nước ngoài, xông vào gia tộc quý tộc, bắt tên quý tộc kia trở về, để cho hắn quỳ gối trước mặt thị nữ xin lỗi.
…
Mấy chục năm qua, Lục Thiên Ly để lại cho mọi người những kỷ niệm sâu sắc.
Nhưng, lão yêu quái thoạt nhìn giống như tiểu cô nương lại không biết sống bao nhiêu tuổi này, giờ phút này lại tự sát ở trước mặt bọn họ.
Tất cả mọi người đều đau buồn.
Đương nhiên là Ngao Thịnh cũng hiểu rõ tính cách của Lục Thiên Ly. Bởi vậy mới cố ý kích thích nàng. Chỉ là hắn không nghĩ tới thật sự thành công.
“Xem ra, thân thể chưa trưởng thành, đầu óc cũng giống như vậy!” Ngao Thịnh buồn cười lắc đầu.
Thật ra cho dù Lục Thiên Ly không thực hiện lời hứa, cũng không ai có thể làm gì nàng.
Lục Thiên Ly chết, đối với Ngao Thịnh mà nói, đương nhiên là một chuyện tốt.
Chính là đáng tiếc một vị loli cực phẩm này.
Ngao Thịnh thích nhiều loại phụ nữ khác nhau.
Đối với Lục Thiên Ly, đương nhiên cũng từng có ý nghĩ.
Chỉ tiếc, đừng nói Lục Thiên Ly xếp hạng top 3 trong đại nội cao thủ, coi như là xếp cuối cùng, cũng không phải là người hắn có thể khống chế.
Lục Thiên Ly chết, đại nội cao thủ chỉ còn lại bốn. Không còn cách nào uy hiếp được Ngao Thịnh.
"Quốc gia không thể một ngày mà không có chủ, ta đề nghị, mau chóng lập tân chủ!" Ngao Thịnh nói với văn võ bá quan.
Mặc dù mọi người đều không cam lòng, nhưng không dám nói chuyện.
“Nếu tất cả mọi người đều không có ý kiến, vậy ta coi như các ngươi đồng ý!”
Ngao Thịnh đương nhiên biết có rất nhiều người không phục hắn, vậy thì đã sao?
Chờ cho đến khi hắn lên ngôi hoàng đế. Chém hết những người không phục là được rồi.
“Ngao đại nhân, trong lòng ngài đã có người thích hợp chưa?” Một người theo phe Ngao Thịnh lên tiếng.
"Ta cảm thấy..."
Ngao Thịnh đang muốn nói ra người mà hắn đã lặng lẽ bồi dưỡng cho ngôi vị hoàng đế.
Đúng lúc này, một thanh âm uy nghiêm vang lên: “Trẫm còn chưa chết, Ngao đại nhân đã nhanh như vậy muốn lập tân hoàng sao?”
Mọi người quay đầu về phía phát ra tiếng nói, nhất thời nhìn thấy một đạo thanh âm quen thuộc đi tới.
Bên cạnh nàng còn đi theo một vị hộ vệ mặc kim giáp.
Người hộ vệ này còn rất trẻ, nhưng trong mắt hắn có khí thế ngạo nghễ coi thường cả thiên hạ.
Phong thái oai phong của hắn không thua gì mấy vị đại nội cao thủ!
Đó là nữ hoàng!
Nữ hoàng vẫn chưa chết!
Nhìn thấy nữ hoàng xuất hiện, ngoại trừ Ngao Thịnh ra, trên mặt mọi người đều hiện lên vẻ mừng như điên.
Nếu nữ hoàng chưa chết, vậy video vừa rồi của Ngao Thịnh là chuyện gì?
Ngao Thịnh trong nháy mắt ngây ngốc như gà gỗ.
Đoạn video vừa rồi là hắn tìm chuyên gia tạo ra. Nhưng, Độc nương tử không phải nói, nàng đã giết nữ hoàng sao?
Tại sao nàng ta lại nói dối hắn? Chẳng lẽ, Độc nương tử không muốn làm hoàng hậu?
“Cái này, cái này không có khả năng!” Ngao Thịnh không thể tin vào mắt mình.
"Thế nào? Ngao đại nhân có vẻ rất không vui khi trẫm chưa chết nhỉ?” Nữ hoàng híp mắt nhìn Ngao Thịnh.
Chương 223 Là ta bắt cóc nữ hoàng
Tuy rằng, trong lòng có trăm ngàn lần không muốn tin. Nhưng vào lúc này, nữ hoàng đang ở đây.
Ngao Thịnh chỉ có thể chấp nhận nó.
“Ta… đương nhiên là vui mừng rồi!” Ngao Thịnh cố nặn ra một nụ cười, còn khó coi hơn khóc.
Nhưng rất nhanh, hắn liền khôi phục trấn định.
Nữ hoàng còn sống thì đã sao? Cho dù nàng còn sống, hiện tại so với một con rối thì cũng không khác là mấy.
Chiếu thư nàng hạ, nếu Ngao Thịnh hắn không gật đầu, còn không phải là không thể có hiệu lực sao?
Sớm muộn gì hắn cũng sẽ thay thế được nàng ta. Chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Nữ hoàng chậm rãi bước đến ngai vàng, ngồi xuống.
“Bắt đầu thiết triều đi, có việc lên tấu, không có việc gì thì bãi triều!”
Hộ vệ trẻ kia vẫn đứng ở một bên nữ hoàng, uy vũ khí phách.
Nhìn thấy một màn này, trong lòng Ngao Thịnh cực kỳ căm hận. Nhưng không thể biểu hiện ra ngoài.
Bây giờ Long quốc đang phát triển rất nhanh chóng, ổn định. Cũng không có vấn đề gì lớn xảy ra.
Nếu như nói chuyện lớn nhất, thì đó chính là Lục Thiên Ly, một trong những đại nội cao thủ, tự đoạn kinh mạch mà chết.
“Bãi triều!”
Xử lý triều chính xong, nữ hoàng tuyên bố bãi triều.
Bốn gã đại nội cao thủ, sắc mặt đều cực kỳ khó coi và bi thương.
Một người trong bọn họ đã chết. Nữ hoàng cũng không có giáng tội Ngao Thịnh.
Dưới tình huống bình thường, tội ác của Ngao Thịnh tuyệt đối là trọng tội tru di cửu tộc.
Nhưng, bọn họ cũng biết, muốn động đến Ngao Thịnh thì vẫn không có khả năng.
Ngay cả nữ hoàng cũng không làm được, còn có ai có thể làm được.
Đáng tiếc tính cách Lục Thiên Ly quá mức ngay thẳng cương liệt.
Lại thật sự tự sát.
Bây giờ nhìn lại, cái chết của nàng chẳng khác nào chết vô ích.
Nhìn sắc mặt mấy vị đại nội cao thủ so với ăn chuột chết còn khó coi hơn.
Tâm tình của Ngao Thịnh tốt hơn rất nhiều.
Khi đi ngang qua mấy vị cao thủ, Ngao Thịnh nhỏ giọng nói với bọn họ:
“Ai nha, xem ra Lục thị vệ là chết oan uổng rồi. Nhưng mà không sao, bổn đại nhân sẽ cho nàng một cái phong quang đại táng nha, ha ha ha!”
Sau khi nghe những lời này của Ngao Thịnh, bốn gã đại nội cao thủ gần như không thể khống chế sát ý trong cơ thể.
Hận không thể một chưởng đánh chết hắn.
Nhưng, cuối cùng vẫn phải nhịn xuống.
Nếu họ giết Ngao Thịnh, chắc chắn sẽ gây ra rắc rối lớn.
Thấy mấy vị đại nội cao thủ muốn giết mình, rồi lại cố nén sát ý, Ngao Thịnh tiếp tục nói:
“Ta rất thích bộ dáng hận chết ta nhưng lại không làm gì được ta của các ngươi đó!” Nói xong, nghênh ngang muốn rời đi.
"Này!"
Tuy nhiên, vào lúc này, một giọng nói vang lên sau lưng Ngao Thịnh.
Ngao Thịnh theo bản năng quay đầu lại. Sau đó hắn liền ăn ngay một cái tát dữ dội vào mặt.
“Bốp!”
Một tiếng giòn tang van vọng khắp triều đình.
Ngao Thịnh trực tiếp bị đánh ngã xuống đất.
“Ngươi, ngươi dám đánh ta!”
Ngao Thịnh giận dữ nhìn hộ vệ trước mắt. Trong mắt mang theo biểu tình không thể tưởng tượng nổi.
Bởi vì, ở trên Kim Loan điện này. Ngay cả nữ hoàng cũng không dám tát hắn.
Hộ vệ này, làm sao dám?
"Tối hôm qua ta đã đánh một lần, ngươi nói xem ta có dám hay không?" Lúc này, hộ vệ cởi áo giáp trên người ra.
Lập tức lộ ra một khuôn mặt hoàn chỉnh, rất đẹp trai.
Nếu không phải Lâm Hiên thì còn có thể là ai!
Lúc trước mặt Lâm Hiên tuy rằng lộ ra, nhưng khôi giáp trên đầu, cũng là ngăn trở gần hết gương mặt của hắn. Nếu không nhìn kỹ, rất khó nhận ra.
Khi nhìn thấy khuôn mặt này, Ngao Thịnh nhất thời trợn tròn mắt.
Hắn trong nháy mắt hiểu được. Thì ra, nữ nhân tối hôm qua hắn gặp được, thật sự là nữ hoàng!
Hắn biết mà, một cô gái ở câu lạc bộ đêm, làm sao có thể có ánh mắt giống như nữ hoàng được!
“Là ngươi!” Ngao Thịnh chỉ vào Lâm Hiên.
Bốp!
Ngao Thịnh vừa mới mở miệng, trên mặt lại bị tát một cái.
Tiếp theo,
Ba! Ba! Ba!
Thanh âm bạt tai không ngừng vang lên.
Cứ như vậy, Lâm Hiên ở trước mặt tất cả văn võ bá quan, đem mặt của Ngao Thịnh tát đến nát bấy.
“Các ngươi còn đứng trơ ra đó làm gì hả?” Ngao Thịnh hướng năm gã cao thủ hắn mang đến hét lớn.
Năm gã cao thủ theo bản năng liền muốn hành động. Nhưng bốn gã đại nội cao thủ lập tức phóng thích khí tràng của mình.
Năm cường giả nuốt nước bọt, cuối cùng thu hồi khí thế.
Bọn họ bây giờ là võ giả thế tục, tự nhiên phải tuân thủ quy củ thế tục.
Lúc trước bọn họ cho rằng nữ hoàng đã chết, Ngao Thịnh sẽ là tân vương, cho nên mới nguyện ý nghe theo mệnh lệnh của Ngao Thịnh.
Hiện tại nữ hoàng đã trở lại.
Bọn họ nếu lại nghe mệnh lệnh của Ngao Thịnh, đó chính là khi vương phạm thượng.
Ba!
Ba!
Ba!
Lâm Hiên vẫn xuống tay không ngừng nghỉ.
Ta cho ngươi dám một tay che trời này!
Ta cho ngươi dám gây phiền toái cho sư tỷ này!
Ta cho ngươi…
Những người khác không dám đánh Ngao Thịnh, nhưng Lâm Hiên thì sẽ không.
Nếu không phải sư tỷ nói người này tạm thời không thể giết.
Hắn liền có thể lập tức lấy mạng Ngao Thịnh.
“Long Ý, ngươi còn không bảo hắn dừng tay!” Ngao Thịnh tức giận trực tiếp gọi ra tên nữ hoàng.
“Còn dám gọi thẳng tên nữ hoàng?” Lâm Hiên lại vung tay.
Khuôn mặt của Ngao Thịnh hoàn toàn biến thành đầu lợn, tất cả răng đều bị đánh gãy.
Nhìn thấy một màn này, văn võ bá quan tất cả đều sững sờ.
Đây là Ngao Thịnh đó nha!
Ở Đế Kinh này, hắn chính là một tay che trời.
Vậy mà lúc này lại bị đánh như chó?
Hả giận! Vô cùng hả giận!
Bọn họ đã muốn đánh tên này từ lâu rồi. Đáng tiếc, bọn họ không dám.
Người trẻ tuổi này, rốt cuộc là ai, lại dám tát Ngao Thịnh như vậy?
“Nữ hoàng, ngươi, ngươi mau bảo hắn dừng tay!” Ngao Thịnh cảm giác mình sắp bị đánh chết.
“Ngao đại nhân, ta cũng muốn bảo hắn dừng tay, nhưng mà hắn không nghe ta.” Nữ hoàng chớp chớp mắt nói.
"Thị vệ của ngươi, không nghe lời ngươi thì nghe ai?" Ngao Thịnh vô cùng khó hiểu.
“Ai nói cho ngươi biết, hắn là thị vệ của ta?” Nữ hoàng khoát tay nói.
"A, quên tự giới thiệu. Ta tên là Lâm Hiên. Tối hôm qua là ta đã bắt cóc nữ hoàng!”
Khóe miệng Lâm Hiên nhếch lên một đường cong, lại tát Ngao Thịnh mất bạt tai nữa.
Nghe Lâm Hiên nói xong, cả người Ngao Thịnh đều choáng váng.
Là Lâm Hiên bắt cóc nữ hoàng? Nhưng tối hôm qua bọn họ không phải ở chung rất hòa hợp sao?
Các văn võ bá quan bây giờ rốt cục cũng hiểu được.
Nếu Lâm Hiên này ngay cả nữ hoàng cũng dám bắt cóc. Vậy thì tát một cái đại thần nghị chính có hợp lý không?
Quá hợp lý!
"Ngao Thịnh, ta tuyên bố, ngươi đã bị bắt cóc!"
Lâm Hiên đem Ngao Thịnh đang thoi thóp nâng lên, nhếch miệng cười nói.
Nói xong, giống như xách chó chết, mang theo Ngao Thịnh đi ra ngoài đại điện.
Tất cả mọi người thấy cảnh này thì quay đầu nhìn nhau. Cảm giác đầu óc có chút không đủ dùng.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Người bắt cóc nữ hoàng, trả lại nữ hoàng, rồi lại bắt Ngao Thịnh mang đi?
Vương pháp còn không? Thiên lý có còn nữa không?
Đến khi Lâm Hiên sắp ra khỏi đại hiện, hắn đột nhiên quay đầu lại, nói với bốn gã đại nội cao thủ:
“Các ngươi không phải nên bắt ta sao?”
Bốn gã đại nội cao thủ liếc nhau, dường như hiểu ra điều gì đó.
Lập tức hét lớn: "Lớn mật, dám bắt cóc đại thần nghị chính!”
Nói xong, bốn người liền đuổi theo.
Chương 224 Lục soát nhà Ngao Thịnh
“Mau đi cứu Ngao Đại Nhân!” Long Ý nữ hoàng cũng hạ lệnh cho binh lính bên dưới.
Nhưng chờ đến khi bọn thị vệ đuổi theo thì đã không thể nhìn thấy bóng người nào nữa.
Bốn vị đại nội cao thủ cùng Lâm Hiên, sớm đã ra khỏi hoàng cung.
“Mau buông Ngao đại nhân xuống!” Lão tổ Sát tộc phát ra một tiếng hét nhẹ, một chưởng hướng Lâm Hiên đánh tới.
Ầm!
Một chưởng nàng hung hăng đánh trúng.
Thế nhưng không phải trúng trên người Lâm Hiên. Mà là đánh ở trên người Ngao Thịnh.
Lúc một chưởng kia sắp đánh trúng Lâm Hiên, Lâm Hiên liền đem Ngao Thịnh chắn ở phía trước.
"A!" Ngao Thịnh phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
May mắn là một chưởng này được lão tổ Sát tộc kịp thời thu hồi lực đạo.
Bằng không một chưởng đã đem Ngao Thịnh đánh chết. Nhưng nhiêu đó cũng đủ khiến Ngao Thịnh bị xuất huyết trong.
“Bảo hộ Ngao đại nhân!”
Đại nội cao thủ có được thân hình khổng lồ kia, xuất một quyền đánh về phía Lâm Hiên.
Lâm Hiên trực tiếp lần thứ hai dùng Ngao Thịnh ngăn cản công kích.
Nắm đấm to bằng nồi cát, trực tiếp đập vào thắt lưng Ngao Thịnh. Nếu như không có gì ngoài ý muốn, cái eo này của Ngao Thịnh hẳn là phế bỏ.
“Phân gân sai cốt thủ!”
“Cốt đoạn gân ly quyền!”
“Bạo Vũ Lê Hoa Châm!”
"..."
Vì "giải cứu" Ngao Thịnh bốn gã đại nội cao thủ đã đồng loạt xuất ra tuyệt chiêu. Như thể muốn đem Lâm Hiên giết chết.
Nhưng, Lâm Hiên thường có thể đi trước bọn họ một bước. Đều là dùng Ngao Thịnh chắn ở phía trước.
Tiếng kêu thảm thiết của Ngao Thịnh vang lên không ngừng.
Lúc này, hắn thật sự rất muốn nói với tứ đại cao thủ, cầu xin các ngươi, để cho ta bị Lâm Hiên bắt đi đi!
“Được rồi. Bốn vị tiền bối, đừng đánh nữa, nếu đánh nữa, hắn sẽ chết!" Lâm Hiên nhìn Ngao Thịnh trong tay đã trợn trắng mắt, ho khan một tiếng.
Bốn vị đại nội cao thủ lúc này mới ngừng công kích.
Tuy rằng không thể giết Ngao Thịnh, nhưng đánh một trận như vừa rồi, vẫn làm cho bọn họ cảm giác vô cùng hả giận.
"Đáng tiếc, cho dù là giết súc sinh này, Thiên Ly đã chết cũng không thể sống lại..."
Bốn gã đại nội cao thủ lộ ra vẻ mặt buồn bã.
Năm đại nội cao thủ đã có hơn mấy chục năm giao tình. Nhất là Lục Thiên Ly còn là nữ nhân duy nhất trong bọn họ, lại có ngoại hình của một cô bé.
Bởi vậy, mấy vị đại nội cao thủ khác đối với Lục Thiên Ly đều rất sủng ái.
"Các tiền bối không cần lo lắng, Thiên Ly tiền bối sẽ không chết." Lâm Hiên nhàn nhạt nói.
Bốn người nghe vậy ánh mắt nhất thời sáng lên, không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Lâm Hiên:
“Ngươi, ngươi nói cái gì?”
Là cao thủ đỉnh cấp, bọn họ làm sao có thể không biết, Lục Thiên Ly đã tự đoạn đứt kinh mạch toàn thân, bao gồm cả tâm mạch.
Đến cả thần tiên cũng không thể cứu nổi.
Nhưng Lâm Hiên lại nói, Lục Thiên Ly sẽ không chết.
"Ta nói, Thiên Ly tiền bối sẽ không chết, ta đã dùng Cửu Chuyển Kim Châm bảo vệ tính mạng của nàng rồi." Lâm Hiên nói.
Kỳ thật, khi hắn cùng nữ hoàng tiến vào hoàng cung, đã nhận thấy khí tức sinh mệnh của Lục Thiên Ly đang nhanh chóng biến mất.
Bởi vậy, hắn lặng lẽ đánh ra Cửu Chuyển Kim Châm. Hơn nữa trên mỗi mũi châm đều đã thấm máu Kỳ Lân của hắn.
Máu của Kỳ Lân lợi hại thế nào, Lâm Hiên hoàn toàn biết rõ. Ngay cả Kim Linh Khê đã hoàn toàn mất đi sức sống, cũng cứu trở về được.
Mà Lục Thiên Ly, lúc Lâm Hiên đến vẫn còn thoi thóp, Cửu Chuyển Kim Châm thấm máu Kỳ Lân, đủ để cứu sống nàng.
Tuy rằng, lý trí nói cho bốn vị đại nội cao thủ biết đây là chuyện hoàn toàn không có khả năng.
Nhưng không biết vì sao, những lời này của Lâm Hiên lại khiến bọn họ cảm thấy rất tin phục.
“Tiểu hữu, ngươi nói thật chứ?” Bốn người đều có vẻ rất kích động.
"Đương nhiên là thật, năm vị tiền bối bảo hộ sư tỷ ta chu toàn, ta làm sao có thể lừa gạt các người." Lâm Hiên nghiêm túc nói.
“Thật tốt quá!”
“Tiểu hữu, xin nhận của lão phu một lạy.” Lão tổ Sát tộc, trực tiếp hướng về phía Lâm Hiên hành lễ.
“Xin nhận của ta nữa!”
Những đại nội cao thủ khác cũng hành lễ với Lâm Hiên.
“Mấy vị tiền bối mau đứng dậy đi. Đây không phải là khiến ta tổn thọ sao?” Lâm Hiên vội vàng đỡ mấy vị tiền bối đứng lên.
Từ điểm này có thể thấy được tình cảm của mấy vị đại nội cao thủ sâu đậm đến mức nào.
“Tuy nhiên, thực lực của Thiên Ly tiền bối quá mạnh, muốn chữa trị kinh mạch đã đứt đoạn, chỉ sợ sẽ tốn chút sức lực." Lâm Hiên trầm giọng nói.
"Ngươi, ý ngươi là, tu vi của Thiên Ly còn có thể khôi phục?" Nghe Lâm Hiên nói xong, bốn người lần thứ hai cả kinh.
Trong mắt bọn họ, Lâm Hiên có thể bảo trụ được mạng cho Lục Thiên Ly đã là kinh hỉ lớn rồi.
Nhưng Lâm Hiên lại nói, hắn còn có thể chữa trị kinh mạch đã bị đứt cho Lục Thiên Ly?
“Có thể!” Lâm Hiên gật gật đầu, nói: “Thế nhưng cần một chút thời gian.”
“Thật tốt quá!” Mấy vị đại nội cao thủ thiếu chút nữa cao hứng đến bật khóc.
Bọn họ hiểu rõ tính cách của Lục Thiên Ly. Nếu như không có tu vi, cho dù Lục Thiên Ly sống lại, đoán chừng nàng cũng không tiếp nhận nổi.
“Thỉnh tiểu hữu nhất định phải chữa khỏi Thiên Ly. Sau này, mấy người chúng ta vì ngươi mà lên núi đao xuống biển lửa cũng sẽ không từ!” Các đại nội cao thủ, cao giọng nói.
“Lên núi đao xuống biển lửa thì không cần, chỉ cần bảo vệ tốt cho sư tỷ ta là được rồi." Lâm Hiên cười nói.
"Bảo hộ Long Ý nữ hoàng vốn là chức trách của chúng ta. Nếu không thì Thiên Ly cũng đã không tự sát tạ tội…” Mấy người thở dài nói.
Lục Thiên Ly quyết định tự tử không phải là do nàng thật sự ngốc.
Mà là nàng cho rằng Long Ý nữ hoàng đã thật sự chết.
Nàng cảm thấy không thể hoàn thành nhiệm vụ của mình, lại sợ Ngao Thịnh xuống tay với người bên cạnh, cuối cùng mới lựa chọn tự sát.
Lâm Hiên gật đầu.
Ấn tượng của hắn đối với mấy vị đại nội cao thủ cũng không tệ lắm. Hơn nữa, bọn họ đều là vệ sĩ bên người sư tỷ, hắn tự nhiên sẽ thật lòng đối đãi.
"Đúng rồi, tiểu hữu, ngươi định xử lý Ngao Thịnh như thế nào?" Lão tổ Sát tộc trầm giọng hỏi.
Dù sao, ảnh hưởng của Ngao Thịnh thật sự là quá lớn. Động đến hắn thì chính là động đến cả triều đại này.
Lâm Hiên nhìn Ngao Thịnh đã hít thở không thông kia, nói: "Ta sẽ chữa khỏi cho hắn.”
Mấy vị đại nội cao thủ thở dài.
“Nhưng mà… sau khi hắn bị ta bắt cóc, tinh thần tổn thương nghiêm trọng, có lẽ tâm thần sẽ có chút vấn đề nha…”
Thấy mấy vị đại nội cao thủ tâm tình sa sút, Lâm Hiên liền cười nói.
Mấy vị đại nội cao thủ nghe vậy nhất thời ánh mắt sáng lên.
Bọn họ đương nhiên biết Lâm Hiên có ý gì.
Lâm Hiên ngay cả Lục Thiên Ly cũng có thể cứu sống, để cho Ngao Thịnh biến thành kẻ ngốc, đó cũng chỉ là chuyện đơn giản.
Quả nhiên, không bao lâu, Ngao Thịnh liền tỉnh táo lại. Nhưng cả người ngớ ngẩn.
Đây có lẽ là kết quả tốt nhất.
Ngao Thịnh không chết, nhưng biến thành tên ngốc.
Bè đảng mà hắn thâu tóm được trong nháy mắt liền sụp đổ.
Dù sao thì cũng sẽ không có ai sẵn sàng bán mạng cho một kẻ ngốc cả.
Thậm chí, rất nhiều người còn có thể bỏ đá xuống giếng.
Mà gia đình của những quan viên bị Ngao Thịnh khống chế cũng đều được thả ra.
Trong lúc nhất thời, tất cả văn võ bá quan nhao nhao dâng tấu tố cáo tội trạng của Ngao Thịnh.
Cuối cùng, Ngao Thịnh đã phạm tổng cộng hơn một nghìn trọng tội.
Nữ hoàng trực tiếp sai người khám xét nhà Ngao Thịnh.
Số tài sản bị tịch thu đã đạt đến một con số cực kỳ kinh người, thu được hơn năm mươi nghìn tỷ!
Chương 225 Lục Thiên Ly mất tích
Bao nhiêu đây đã gần bằng một phần mười GDP của Long quốc rồi!
Quả thực là ‘phú khả địch quốc’, gia sản gần như bằng gia sản của một quốc gia nhỏ.
Còn mữ nhân mà bị hắn chiếm đoạt, cũng lên tới mấy trăm người.
Quả thực còn tiêu sái hơn cả hoàng đế.
Các nàng đều được Ngao Thịnh coi trọng, hơn nữa còn trực tiếp bị cướp đi.
Hôm nay, cuối cùng đã được giải thoát.
Nữ hoàng phát một khoảng trợ cấp không nhỏ cho mỗi người bọn họ, đương nhiên tất cả số tiền này đều là của Ngao Thịnh.
Những nữ nhân đi ra từ phủ đệ của Ngao Thịnh rồi xếp thành hàng dài.
Hơn nữa, mỗi người đều có nhan sắc tuyệt đẹp.
Họ đã từng là sinh viên đại học, tiếp viên hàng không, y tá, ngôi sao... Thậm chí, còn có không ít người từng làm gái.
Chỉ cần bị Ngao Thịnh yêu thích, đều khó thoát khỏi bàn tay hắn.
Vụ án này đã gây chấn động cả nước.
Nữ hoàng cũng không hạ lệnh xử tử Ngao Thịnh.
Dù sao Nhà họ Ngao cũng là công thần tiền triều.
Nhưng Ngao Thịnh sau này chỉ có thể sống trong bệnh viện tâm thần.
Lâm Hiên cũng thở phào nhẹ nhõm.
Không có Ngao Thịnh, sẽ không còn ai có thể khi dễ sư tỷ hắn nữa.
Kế tiếp, cần phải giúp Lục Thiên Ly khôi phục tu vi.
Nhưng khi Lâm Hiên tìm được mấy vị cao thủ đại nội, mấy vị cao thủ đại nội đều cau mày.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Lâm Hiên hơi nghi hoặc nhìn mấy người.
Hắn đến trị liệu cho Lục Thiên Ly, hẳn là một chuyện tốt, nhưng nhìn bộ dáng của bọn họ hình như cũng không vui.
"Thiên Ly, nàng ấy bỏ đi rồi!" Lão tổ Sát Tộc thở dài nói.
Giống như họ dự đoán.
Sau khi bọn họ đi không lâu, Lục Thiên Ly đã sống lại.
Nàng đã rất ngạc nhiên khi thấy rằng mình còn chưa chết.
Tuy rằng, nàng không có chết, nhưng võ công của nàng đã bị phế hoàn toàn.
Lục Thiên Ly cả đời muốn mạnh mẽ, lựa chọn rời khỏi hoàng cung.
Dù sao, không có tu vi nàng đã không xứng xưng là cao thủ đại nội.
Càng không xứng ở trong hoàng cung này.
"Các ngươi không phái người đi tìm nàng sao?" Lâm Hiên trầm giọng hỏi.
"Phái đi rồi, nhưng không tìm được, Thiên Ly từng là cao thủ đại nội, nàng rất hiểu chúng ta, nếu như nàng cố ý tránh né, chúng ta rất khó tìm được nàng..." Trên mặt mấy người hiện ra sự lo lắng.
Hiện tại Lục Thiên Ly hoàn toàn mất đi võ công, hình thể lại chỉ có mười hai mười ba tuổi.
Rất dễ dàng gặp nguy hiểm.
Đúng lúc này, có thám tử đến báo.
"Chúng ta hình như tìm được tin tức có liên quan đến đại nhân Thiên Ly!"
Thám tử đưa cho hắn ta một bức ảnh.
Bức ảnh được chụp bởi một phóng viên nằm vùng trong một nhóm buôn người.
Hàng trăm trẻ em bị bắt cóc, bị nhốt trong một khu mỏ, như thể họ đang xếp hàng chờ lấy máu.
Trong đó, có một bóng dáng cực kỳ giống Lục Thiên Ly!
Lục Thiên Ly chỉ cao hơn một thước.
Cũng không phải không có khả năng bị người khác coi như đứa trẻ.
"Mặc kệ có phải là Thiên Ly hay không, loại tập đoàn tà ác này nhất định phải bị tiêu diệt!" Mấy vị cao thủ đại nội phi thường phẫn nộ.
Nhóm buôn người này rất tàn nhẫn.
Họ bắt cóc những đứa trẻ này, loại bỏ các bộ phận cơ thể của chúng rồi buôn bán.
Có thể nói, trẻ em rơi vào trong tay bọn họ trên cơ bản đều không sống được.
"Các vị tiền bối cũng không cần quá lo lắng, tuy rằng Lục tiền bối không còn tu vi, nhưng nàng dù sao sống lâu như vậy, hẳn là không dễ dàng bị lừa bán như vậy!" Lâm Hiên an ủi mấy vị cao thủ đại nội.
Trong tình huống bình thường, Lục Thiên Ly đích xác sẽ không bị lừa bán.
Nhưng, bởi vì Lục Thiên Ly bị mất đi tu vi, cả người đã chán chường.
Sau khi rời khỏi hoàng cung, nàng lập tức đi tìm một quán rượu uống rượu.
Trực tiếp uống hết rượu của quán rượu kia.
Lúc còn tu vi, khi nàng cảm giác say chỉ cần dùng nội lực là có thể loại bỏ rượu ra khỏi người mình.
Nhưng bây giờ nàng cũng không có nội lực.
Say rượu, đó là thật sự say rượu.
Cuối cùng, Lục Thiên Ly say rượu ngã trên đường rơi vào tay bọn buôn người.
Khi nhìn thấy Lục Thiên Ly, bọn buôn người cũng sợ ngây người.
Bên cạnh nàng còn có một vò rượu lớn có thể chứa mấy chục cân rượu.
Cả người đã say bất tỉnh nhân sự.
Điều này đã giúp những kẻ buôn người tiết kiệm rất nhiều thời gian.
Sau khi bị bắt cóc, những đứa trẻ khác vừa thức dậy lập tức sẽ khóc lóc la hét tìm mẹ.
Cô gái này thì ngược lại, vậy mà lại… Ngủ say trong căn cứ của bọn buôn người.
Gọi cũng không tỉnh.
Những kẻ buôn người đã lấy máu của cô. Nhưng mà, thứ rút ra căn bản không phải máu mà toàn là rượu.
Người bình thường phỏng chừng đã sớm đi bán muối rồi.
Thứ nhất, tửu lượng của Lục Thiên Ly vốn đã kinh người, thứ hai, tuy rằng không có tu vi, nhưng tố chất thân thể vẫn rất mạnh cho nên mới không bị say đến chết.
Ngủ liên tục ba ngày ba đêm, Lục Thiên Ly rốt cục tỉnh lại.
Sau đó phát hiện mình bị nhốt trong mỏ cùng với một đám trẻ em.
Chẳng bao lâu, cô đã phản ứng lại.
Cô ấy biết mình đã rơi vào tay những kẻ buôn người.
Là lão yêu quái sống bao nhiêu năm, Lục Thiên Ly biết, nàng khẳng định không thể lấy cứng chọi cứng.
Tuy rằng chiêu thức của nàng vẫn còn, nhưng không có nội lực chống đỡ, chỉ có chút khí lực của nàng căn bản không thể chống lại bọn buôn người.
Trong những kẻ buôn người này cũng có không ít võ giả.
Sau khi biết được những kẻ buôn người này muốn làm gì với những đứa nhỏ, Lục Thiên Ly nhất thời vô cùng khiếp sợ.
Không nghĩ tới, ban ngày ban mặt vậy mà còn có người làm ra chuyện không bằng cầm thú như thế.
Nếu như tu vi của nàng vẫn còn, nàng nhất định phải vặn đầu của những người này xuống làm trái banh để đá.
Tuy nhiên hiện tại nàng không có bản lĩnh đó.
Nàng phải nghĩ xem làm thế nào để có thể thoát khỏi đây.
Nhưng sau khi quan sát, căn bản cũng không có khả năng nào có thể đi ra ngoài.
Tu vi của thủ vệ phụ trách trông coi bọn họ lại đạt tới cấp bậc Võ Vương.
Không nghĩ tới, cường giả Võ Vương cũng tham gia vào loại chuyện ác độc bẩn thỉu này.
Lục Thiên Ly vừa sợ vừa giận, lại không thể làm gì được.
Lúc này, mấy người mặc áo trắng đi tới trong động.
"Có mấy người phù hợp?"
"Tổng cộng có ba người, số 12, số 20 và số 99."
"Vậy thì số 12 trước đi!"
"Số 12, đi ra!"
Số 12 là một cô bé gầy gò.
Khi cô bé được gọi tên, không có sự sợ hãi trong mắt cô ấy.
Bởi vì, trước kia cô là một đứa trẻ lang thang không cha không mẹ.
Mặc dù bị nhốt ở đây, nhưng mỗi ngày đều có bác sĩ tắm rửa cho cô để kiểm tra còn cho cô ăn cơm.
Không biết tốt hơn bao nhiêu lần so với cảnh lưu lạc lúc trước.
Cô thậm chí còn cảm thấy những người này là thiên thần.
Đó là đang cưu mang cô.
"Đừng ra ngoài!" Lục Thiên Ly đang đứng bên cạnh cô bé số 12, nàng nhỏ giọng nói với cô bé.
Nhưng số 12 không nghe.
Cô vui vẻ bước ra ngoài.
"Tôi là số 12."
Nhìn thấy trạng thái tinh thần của số 12, những người đó dường như hài lòng.
"Có hơi gầy, nhưng thoạt nhìn rất khỏe mạnh, chuyện vận chuyển hẳn là không thành vấn đề!"
Vì vậy, cô bé số 12 đã được đưa đi.
Cô bé vẫn mang theo nụ cười trên khuôn mặt. Không biết những gì đang chờ đợi mình.
Khuôn mặt của những đứa trẻ khác cũng ngơ ngác nhìn theo. Dù sao, mỗi ngày sẽ có những đứa trẻ bị bắt đi. Chúng đã quen với chuyện này từ lâu.
Thậm chí, chúng còn muốn bị bắt đi.
Rốt cục, Lục Thiên Ly nhịn không được, nói cho những đứa trẻ này biết chuyện sẽ xảy ra khi bọn họ bị mang đi.
"Khoét eo là có ý gì vậy chị?"
"Eo đó ngon không?"
"..."
Mấy đứa nhỏ kia hồn nhiên hỏi Lục Thiên Ly như thế.
Chúng nghĩ rằng eo là một loại thịt nướng!
Lục Thiên Ly chỉ cảm thấy đầu to như cái thùng.
Lúc này cô mới phản ứng lại. Những đứa trẻ này đều chỉ là mấy đứa nhỏ mấy tuổi hoặc mười mấy tuổi. Làm sao hiểu được những chuyện này. Thậm chí, còn có người phản bội nàng.
Một đứa trẻ đã tìm đến lính canh. Hỏi với người lính canh: “Chị ấy nói anh sẽ giết bọn em. Là thật ạ?”
Tầm quan trọng của năm đại nội cao thủ ở hoàng cung là không cần phải nói!
Ngoài việc bảo vệ sự an toàn của nữ hoàng, họ còn duy trì sự an toàn của toàn bộ hoàng cung.
Nếu như năm đại nội cao thủ tất cả đều tự phế tu vi, vậy tuyệt đối là tổn thất lớn.
Mặc dù, rất nhiều người có ý phản đối, nhưng chậm chạp không ai dám đứng ra. Đủ để thấy được, sức ảnh hưởng của Ngao Thịnh trên triều đình này.
"Ngao đại nhân..."
Rốt cục, có một gã đại thần lấy hết dũng khí đứng ra, muốn thay năm vị đại nội cao thủ nói chuyện.
Nhưng chỉ bị Ngao Thịnh nhìn thoáng qua, liền ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Thủ đoạn của Ngao Thịnh này, bọn họ đều cực kỳ rõ ràng.
Thuận hắn thì sống, nghịch hắn thì chết!
Ngay trong một đêm nữ hoàng mất tích, hắn đã khống chế được thân quyến của hơn mười vị văn võ bá quan.
Lấy nó để uy hiếp, ràng buộc họ với hắn ta.
Có thể nói, lời của Ngao Thịnh hiện tại thậm chí có thể so với nữ hoàng còn có uy hơn.
Bây giờ, trở ngại duy nhất của hắn chính là năm gã đại nội cao thủ trực tiếp nghe theo mệnh lệnh của nữ hoàng này.
Chỉ cần có thể diệt trừ bọn họ, trong cung này sẽ không còn ai có thể ngăn cản hắn!
Ánh mắt Ngao Thịnh nhìn lướt qua tất cả văn võ bá quan một cái.
Các văn võ bá quan ai nấy đều tức giận nhưng không dám nói gì.
Bởi vì gia đình của họ, vẫn còn nằm trong tay của Ngao Thịnh .
Vì tính mạng của người nhà, họ chỉ có thể chịu đựng.
Thấy cả triều đình trở nên lặng ngắt như tờ, Ngao Thịnh lúc này mới tiếp tục nói:
“Các ngươi là đại nội cao thủ bảo hộ bên người nữ hoàng, lại không thể bảo vệ được an toàn của nữ hoàng, nói xem, các ngươi còn giữ lại tu vi của mình làm gì nữa?”
“Ngao Thịnh, nữ hoàng mất tích, chúng ta đương nhiên có trách nhiệm. Nhưng chúng ta nhất định sẽ tìm lại nữ hoàng!” Lục Thiên Ly không phục nói.
"Ồ? Vậy ngươi đã tìm được chưa?" Ngao Thịnh cười lạnh.
Lục Thiên Ly rất tức giận, nhưng không biết nên phản bác như thế nào.
“Các ngươi nói thử xem nếu như nữ hoàng gặp phải bất trắc, vậy mấy vị đại nội cao thủ các ngươi sẽ là tội gì?”
“Nếu như nữ hoàng xảy ra chuyện, ta nguyện ý tự sát trên Kim Loan điện này!” Lục Thiên Ly tức giận nói.
"Ồ? Lục thị vệ, đây chính là ngươi nói!" Khóe miệng Ngao Thịnh hiện lên một nụ cười.
Hắn vốn đã có ý nghĩ muốn diệt trừ mấy tên đại nội cao thủ này.
“Thiên Ly, không cần xúc động làm càn!” Mấy tên đại nội cao thủ khác lập tức khuyên nhủ.
“Ta không có xúc động làm càn, Lục Thiên Ly ta nói chuyện giữ lời! Nếu nữ hoàng xảy ra chuyện, ta lập tức tự sát!” Lục Thiên Ly lớn tiếng nói.
Lúc này, một gã thị vệ đột nhiên xông vào Kim Loan điện.
“Ai cho ngươi tiến vào!” Văn võ bá quan lập tức muốn ngăn cản.
“Là người của ta!” Ngao Thịnh thản nhiên nói.
Văn võ bá quan nhất thời trầm mặc.
Tình huống bình thường, ngoại trừ thị vệ bên người nữ hoàng ra, thị vệ bên ngoài không được tùy ý tiến vào Kim Loan điện.
Nhưng Ngao Thịnh lại để cho thị vệ của hắn tiến vào.
Hơn nữa, không ai dám ngăn cản.
"Bẩm báo Ngao đại nhân! Ta vừa nhận được tin tức, nữ hoàng... đã bị giết!" Người vừa mới chạy vào liền hốt hoảng nói.
Lời này vừa nói ra, mọi người đều trợn tròn mắt.
Cả triều đình trong nháy mắt trở nên hỗn loạn.
Tuy rằng, Ngao Thịnh hiện tại một tay che trời. Nhưng chung quy còn có một nữ hoàng đè hắn.
Một khi nữ hoàng xảy ra chuyện. Như vậy, sẽ không ai có thể quản được hắn.
Tin tức có đáng tin cậy không? Nếu tin tức không phải là sự thật, cả nhà ngươi đều phải mất đầu!" Ngao Thịnh trầm giọng nói.
“Ngao đại nhân, mời ngài nhìn thử.” Thị vệ đưa một cái máy tính bảng cho Ngao Thịnh .
Ngao Thịnh giả vờ nhìn lên.
Kỳ thật, nội dung trên máy tính bảng này, hắn đã sớm xem qua. Bởi vì, chính hắn là người tạo ra nó.
Độc nương tử đem tin tức nữ hoàng đã bị đầu độc truyền lại cho Ngao Thịnh.
Ngay sau khi nhận được tin, Ngao Thịnh đã thực hiện video này.
"Chiếu video lên màn hình lớn!" Ngao Thịnh nói với thủ hạ.
Ngay sau đó, video được phát trên màn hình lớn.
Bên trong, chính là Độc nương tử đang đầu độc nữ hoàng. Cuối cùng, nữ hoàng chết vì trúng độc.
Tuy rằng Ngao Thịnh rất thèm thuồng thân thể độc nương tử.
Nhưng hắn nghĩ đi nghĩ lại, độc nương tử này chính là một độc nhân, cả thân toàn độc.
Hơn nữa tàn nhẫn vô tình, nếu thật sự để Độc nương tử làm hoàng hậu. Nói không chừng, người chết tiếp theo sẽ là hắn.
Bởi vậy hắn quyết định, nhân cơ hội này đồng thời cũng diệt trừ độc nương tử để trừ hậu hoạn!
Chờ hắn trở thành người đứng đầu Long quốc, có loại nữ nhân gì mà hắn không chiếm được đây?
Toàn bộ Long quốc, ngoại trừ Ẩn tộc, nữ nhân trong thế tục đều là tùy cho hắn lựa chọn.
Không cần phải để ý đến một độc nương tử như vậy!
“Là Độc nương tử!”
Văn võ bá quan cùng với năm vị đại nội cao thủ, đều biết Độc nương tử.
"Ngao Thịnh, Độc nương tử này là người của ngươi!" Lão tổ Sát tộc trợn mắt nói.
"Trước kia đích thật là người của ta, nhưng cách đây không lâu, nàng đã phản bội." Ngao Thịnh thản nhiên nói.
“Truyền lệnh xuống, toàn thành truy bắt độc nương tử - hung thủ đã sát hại nữ hoàng, bất luận sống chết!” Ngao Thịnh ra lệnh.
“Vâng!” Tên thị vệ kia lĩnh mệnh rời đi.
Tất cả mọi người đều giận dữ nhìn Ngao Thịnh.
Bọn họ đương nhiên biết, Độc nương tử kia khẳng định là do Ngao Thịnh phái ra.
Nhưng có biết thì có ích lợi gì? Nữ hoàng đã chết. Gia đình họ cũng đang nằm trong tay Ngao Thịnh.
"Ngao Thịnh!" Năm gã đại nội cao thủ nhất thời giận dữ. Chỉ vào Ngao Thịnh nói:
“Ngao Thịnh, lá gan ngươi thật lớn, dám mưu hại nữ hoàng!”
Khi Ngao Thịnh có nguy cơ bị năm đại nội cao thủ đánh chết.
Đột nhiên, năm đạo thân ảnh xuất hiện trên điện. Đồng dạng cũng là bốn nam một nữ.
Trên người bọn họ tản ra khí tức vô cùng khủng bố.
Vậy mà lại ngang ngửa với năm đại nội cao thủ!
“Năm gã đại nội cao thủ các ngươi, không thể bảo vệ tốt nữ hoàng. Hiện tại ta tuyên bố, các ngươi bị trục xuất. Từ giờ khắc này trở đi, các ngươi đã không còn là đại nội cao thủ nữa!” Ngao Thịnh cười tủm tỉm nói.
Nếu hắn đã dám giá họa cho Độc nương tử. Tự nhiên là phải có chuẩn bị.
Năm cường giả này, đều là hắn hao phí cái giá thật lớn, từ Ẩn tộc mời tới.
Tất nhiên là dù thế nào thì người Ẩn tộc cũng sẽ không tham dự tranh đoạt hoàng quyền.
Năm người ẩn tộc này là người đã bị Ẩn tộc xóa tên.
Bởi vì phạm sai lầm, bị đuổi ra khỏi Ẩn tộc, lần thứ hai trở thành võ giả thế tục.
Nhưng mà, cho dù là bị đuổi ra khỏi Ẩn tộc, thực lực của bọn họ cũng phi thường đáng sợ.
Lại có thể sánh ngang với năm gã đại nội cao thủ!
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều biết.
Đại cuộc đã định!
Bây giờ, không ai có thể ngăn cản được Ngao Thịnh nữa rồi.
Với quyền lực của hắn trong thế tục, hơn nữa còn có năm gã siêu cấp cường giả này.
Bây giờ hắn ta đã không còn dưới một người nữa. Mà là chân chính trên vạn người rồi!
“Chúng ta đi thôi!” Nhìn thấy một màn này, lão tổ Sát tộc thở dài thật dài. Ông biết tất cả đã kết thúc.
Các đại nội cao thủ khác cũng đều xoay người, chuẩn bị rời đi.
“Chờ một chút!”
Đúng lúc này, giọng nói của Ngao Thịnh đột nhiên vang lên.
Mấy người quay đầu lại, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Ngao Thịnh.
Tuy rằng, bên người Ngao Thịnh có năm cường giả, nhưng bọn họ cũng không sợ hãi. Chỉ là hiện giờ nữ hoàng đã chết, thời thế đã đổi, bọn họ cũng không cần phải ở lại chỗ này mà thôi.
Nếu thật sự muốn động thủ, vẫn chưa biết ai sẽ là người chiến thắng cuối cùng đâu!
"Ngao đại nhân, ngài còn có chuyện gì nữa?" Lão tổ Sát tộc trầm giọng hỏi.
"Lão tổ Sát tộc, ta vừa mới vừa nghe được, có người nói, nếu như nữ hoàng xảy ra chuyện, nàng liền tự sát tại chỗ trên Kim Loan điện này. Ta hẳn là không nghe lầm chứ?" Ngao Thịnh cười tủm tỉm nói.
Chương 222 Nữ hoàng trở về
Lời nói của Ngao Thịnh nhất thời làm cho thân thể mềm mại của Lục Thiên Ly run lên.
“Thiên Ly không cần để ý tới hắn. Chúng ta cứ đi, không ai có thể ngăn cản!” Lão tổ Sát tộc nói với Lục Thiên Ly.
“Ha ha, ta biết, các ngươi khẳng định có thể rời đi, nhưng sau khi các ngươi đi thì sẽ như thế nào đây?” Ngao Thịnh cười xấu xa.
Hắn không nói rõ ràng. Nhưng mọi người đều hiểu ý của hắn có nghĩa là gì.
Với giá trị vũ lực của năm đại nội cao thủ, năm cường giả Ngao Thịnh mang đến chưa chắc có thể giữ được bọn họ.
Nhưng sau khi bọn họ đi rồi, người của triều đình này sẽ như thế nào?
Năm vị đại nội cao thủ sống trong hoàng cung nhiều năm như vậy.
Mặc dù không có người thân, nhưng có rất nhiều bạn bè. Thậm chí còn có đồ đệ.
Những người đó đối với bọn họ mà nói, không phải thân nhân, nhưng lại giống như thân nhân.
Họ không thể mang tất cả cùng đi được.
“Ngao Thịnh, ngươi đừng ép người quá đáng!” Các đại nội cao thủ phẫn nộ nói.
"Là ta ép người quá đáng sao? Vừa rồi tất cả mọi người đều nghe được, Lục thị vệ nói nếu như nữ hoàng xảy ra chuyện, sẽ tự sát tạ tội. Chẳng lẽ, là ta nghe lầm sao?”
Ngao Thịnh đi tới trước mặt một đại thần, hỏi: “Lưu đại nhân, ta nghe có sai không?”
"Không, không có..." Lưu đại nhân lắc đầu.
"Lý đại nhân? Ta có nghe nhầm không?" Ngao Thịnh lại hỏi một người lớn khác.
"Không có, không có."
Ngao Thịnh liên tục hỏi mấy người.
Không ai dám bác bỏ hắn ta.
"Thấy chưa, tất cả mọi người đều nghe được mà.”
“Lục thị vệ, ngươi với tư cách là đại nội cao thủ, không phải ngay cả chút liêm sỉ này cũng không có chứ?” Ngạo Thịnh lại cười cười nói.
Lục Thiên Ly tuy rằng thoạt nhìn chỉ mới mười hai mười ba tuổi.
Nhưng thực lực của nàng trong đại nội cao thủ lại là xếp hạng top 3. Ngao Thịnh đương nhiên là muốn diệt trừ nàng.
Năm gã đại nội cao thủ tuy rằng bị hắn đuổi đi, nhưng sự tồn tại của bọn họ, vẫn luôn luôn là một cái gai trong lòng hắn.
Nếu có thể nhân cơ hội này giết bớt một người, vậy thì quá tốt rồi!
Đương nhiên, dưới loại tình huống này, muốn giết chết đại nội cao thủ, trên cơ bản là không có khả năng. Bởi vậy, Ngao Thịnh chỉ có thể đưa ra hạ sách này.
Nắm đấm của Lục Thiên Ly nắm chặt, khuôn mặt không ngừng biến sắc.
Nàng dám cam đoan nữ hoàng sẽ không xảy ra chuyện.
Đó là bởi vì, nàng biết Lâm Hiên sẽ không thương tổn nữ hoàng.
Nhưng không nghĩ tới, nữ hoàng lại bị giết bởi độc của Độc nương tử.
Giá trị vũ lực của Độc nương tử không cao, nhưng độc của nàng cực kỳ đáng sợ.
Đặc biệt là độc tố trong cơ thể cô ta.
Nghe nói, nơi độc nhất, dù vượt qua Võ Hoàng đều có thể độc chết.
Chỉ sợ, Lâm Hiên cũng bị độc của Độc nương tử hại rồi.
Lâm Hiên phòng ngự vô địch, nhưng chưa chắc có thể miễn dịch độc tố.
"Thiên Ly, đừng làm chuyện ngu xuẩn!" Bốn gã đại nội cao thủ khẩn trương nhìn Lục Thiên Ly.
Nhưng mà, Lục Thiên Ly tính cách ngay thẳng cương liệt, nàng không để ý tới ngăn cản của bốn gã đại nội cao thủ. Đi đến giữa đại điện, nói:
"Được, Lục Thiên Ly ta nói lời giữ lời. Ta sẽ tự sát. Ngao Thịnh, nếu ngươi dám thương tổn những người khác, ta làm quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
“Thiên Ly, đừng mà!” Bốn gã đại nội cao thủ muốn ngăn cản.
Đáng tiếc, đã không còn kịp nữa rồi.
Sau một khắc, các đại huyệt quanh thân Lục Thiên Ly phát ra tiếng nổ mạnh.
Bề ngoài thân thể nàng xuất hiện vô số lỗ máu.
Nàng thế nhưng chấn đứt kinh mạch toàn thân.
Nhưng mặc dù vậy, Lục Thiên Ly cũng không ngã xuống.
Nàng vẫn đứng vững.
Đây chính là đại nội cao thủ.
Cho dù là chết, cũng phải chết đứng.
“Thiên Ly!”
Nhìn thấy một màn này, các đại nội cao thủ khác, cùng với một ít văn võ bá quan, đều không thể cầm được nước mắt.
Lục Thiên Ly thủ vệ hoàng cung hơn mấy chục năm.
Hầu như tất cả mọi người biết cô.
Đừng thấy cô chỉ là một cô bé. Tính cách lại phi thường ngay thẳng. Đặc biệt là thích uống rượu.
Tửu lượng của cô cũng cực tốt, thường xuyên đem mấy tên đại nội cao thủ khác uống đến ngã sấp xuống.
Bốn gã đại nội cao thủ đều bị sợ. Không dám cùng nàng uống rượu nữa.
Nàng lại liền đi tìm bọn thị vệ uống rượu, tìm văn võ bá quan uống rượu.
Tất nhiên, nàng không phải là không say rượu. Lúc say thì cũng sẽ làm ra mấy trò điên khùng.
Ví dụ như đi nhổ râu của lão tổ Sát tộc, đi cướp áo giáp của thị vệ mặc. Đáng tiếc dáng người nàng quá nhỏ nhắn, khải giáp kia mặc trên người, quả thực làm cho người ta không nhịn được cười.
Nàng cũng rất trượng nghĩa.
Từng có một thị nữ Long quốc bị một quý tộc ở nước ngoài khi dễ.
Nàng một mình chạy ra nước ngoài, xông vào gia tộc quý tộc, bắt tên quý tộc kia trở về, để cho hắn quỳ gối trước mặt thị nữ xin lỗi.
…
Mấy chục năm qua, Lục Thiên Ly để lại cho mọi người những kỷ niệm sâu sắc.
Nhưng, lão yêu quái thoạt nhìn giống như tiểu cô nương lại không biết sống bao nhiêu tuổi này, giờ phút này lại tự sát ở trước mặt bọn họ.
Tất cả mọi người đều đau buồn.
Đương nhiên là Ngao Thịnh cũng hiểu rõ tính cách của Lục Thiên Ly. Bởi vậy mới cố ý kích thích nàng. Chỉ là hắn không nghĩ tới thật sự thành công.
“Xem ra, thân thể chưa trưởng thành, đầu óc cũng giống như vậy!” Ngao Thịnh buồn cười lắc đầu.
Thật ra cho dù Lục Thiên Ly không thực hiện lời hứa, cũng không ai có thể làm gì nàng.
Lục Thiên Ly chết, đối với Ngao Thịnh mà nói, đương nhiên là một chuyện tốt.
Chính là đáng tiếc một vị loli cực phẩm này.
Ngao Thịnh thích nhiều loại phụ nữ khác nhau.
Đối với Lục Thiên Ly, đương nhiên cũng từng có ý nghĩ.
Chỉ tiếc, đừng nói Lục Thiên Ly xếp hạng top 3 trong đại nội cao thủ, coi như là xếp cuối cùng, cũng không phải là người hắn có thể khống chế.
Lục Thiên Ly chết, đại nội cao thủ chỉ còn lại bốn. Không còn cách nào uy hiếp được Ngao Thịnh.
"Quốc gia không thể một ngày mà không có chủ, ta đề nghị, mau chóng lập tân chủ!" Ngao Thịnh nói với văn võ bá quan.
Mặc dù mọi người đều không cam lòng, nhưng không dám nói chuyện.
“Nếu tất cả mọi người đều không có ý kiến, vậy ta coi như các ngươi đồng ý!”
Ngao Thịnh đương nhiên biết có rất nhiều người không phục hắn, vậy thì đã sao?
Chờ cho đến khi hắn lên ngôi hoàng đế. Chém hết những người không phục là được rồi.
“Ngao đại nhân, trong lòng ngài đã có người thích hợp chưa?” Một người theo phe Ngao Thịnh lên tiếng.
"Ta cảm thấy..."
Ngao Thịnh đang muốn nói ra người mà hắn đã lặng lẽ bồi dưỡng cho ngôi vị hoàng đế.
Đúng lúc này, một thanh âm uy nghiêm vang lên: “Trẫm còn chưa chết, Ngao đại nhân đã nhanh như vậy muốn lập tân hoàng sao?”
Mọi người quay đầu về phía phát ra tiếng nói, nhất thời nhìn thấy một đạo thanh âm quen thuộc đi tới.
Bên cạnh nàng còn đi theo một vị hộ vệ mặc kim giáp.
Người hộ vệ này còn rất trẻ, nhưng trong mắt hắn có khí thế ngạo nghễ coi thường cả thiên hạ.
Phong thái oai phong của hắn không thua gì mấy vị đại nội cao thủ!
Đó là nữ hoàng!
Nữ hoàng vẫn chưa chết!
Nhìn thấy nữ hoàng xuất hiện, ngoại trừ Ngao Thịnh ra, trên mặt mọi người đều hiện lên vẻ mừng như điên.
Nếu nữ hoàng chưa chết, vậy video vừa rồi của Ngao Thịnh là chuyện gì?
Ngao Thịnh trong nháy mắt ngây ngốc như gà gỗ.
Đoạn video vừa rồi là hắn tìm chuyên gia tạo ra. Nhưng, Độc nương tử không phải nói, nàng đã giết nữ hoàng sao?
Tại sao nàng ta lại nói dối hắn? Chẳng lẽ, Độc nương tử không muốn làm hoàng hậu?
“Cái này, cái này không có khả năng!” Ngao Thịnh không thể tin vào mắt mình.
"Thế nào? Ngao đại nhân có vẻ rất không vui khi trẫm chưa chết nhỉ?” Nữ hoàng híp mắt nhìn Ngao Thịnh.
Chương 223 Là ta bắt cóc nữ hoàng
Tuy rằng, trong lòng có trăm ngàn lần không muốn tin. Nhưng vào lúc này, nữ hoàng đang ở đây.
Ngao Thịnh chỉ có thể chấp nhận nó.
“Ta… đương nhiên là vui mừng rồi!” Ngao Thịnh cố nặn ra một nụ cười, còn khó coi hơn khóc.
Nhưng rất nhanh, hắn liền khôi phục trấn định.
Nữ hoàng còn sống thì đã sao? Cho dù nàng còn sống, hiện tại so với một con rối thì cũng không khác là mấy.
Chiếu thư nàng hạ, nếu Ngao Thịnh hắn không gật đầu, còn không phải là không thể có hiệu lực sao?
Sớm muộn gì hắn cũng sẽ thay thế được nàng ta. Chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Nữ hoàng chậm rãi bước đến ngai vàng, ngồi xuống.
“Bắt đầu thiết triều đi, có việc lên tấu, không có việc gì thì bãi triều!”
Hộ vệ trẻ kia vẫn đứng ở một bên nữ hoàng, uy vũ khí phách.
Nhìn thấy một màn này, trong lòng Ngao Thịnh cực kỳ căm hận. Nhưng không thể biểu hiện ra ngoài.
Bây giờ Long quốc đang phát triển rất nhanh chóng, ổn định. Cũng không có vấn đề gì lớn xảy ra.
Nếu như nói chuyện lớn nhất, thì đó chính là Lục Thiên Ly, một trong những đại nội cao thủ, tự đoạn kinh mạch mà chết.
“Bãi triều!”
Xử lý triều chính xong, nữ hoàng tuyên bố bãi triều.
Bốn gã đại nội cao thủ, sắc mặt đều cực kỳ khó coi và bi thương.
Một người trong bọn họ đã chết. Nữ hoàng cũng không có giáng tội Ngao Thịnh.
Dưới tình huống bình thường, tội ác của Ngao Thịnh tuyệt đối là trọng tội tru di cửu tộc.
Nhưng, bọn họ cũng biết, muốn động đến Ngao Thịnh thì vẫn không có khả năng.
Ngay cả nữ hoàng cũng không làm được, còn có ai có thể làm được.
Đáng tiếc tính cách Lục Thiên Ly quá mức ngay thẳng cương liệt.
Lại thật sự tự sát.
Bây giờ nhìn lại, cái chết của nàng chẳng khác nào chết vô ích.
Nhìn sắc mặt mấy vị đại nội cao thủ so với ăn chuột chết còn khó coi hơn.
Tâm tình của Ngao Thịnh tốt hơn rất nhiều.
Khi đi ngang qua mấy vị cao thủ, Ngao Thịnh nhỏ giọng nói với bọn họ:
“Ai nha, xem ra Lục thị vệ là chết oan uổng rồi. Nhưng mà không sao, bổn đại nhân sẽ cho nàng một cái phong quang đại táng nha, ha ha ha!”
Sau khi nghe những lời này của Ngao Thịnh, bốn gã đại nội cao thủ gần như không thể khống chế sát ý trong cơ thể.
Hận không thể một chưởng đánh chết hắn.
Nhưng, cuối cùng vẫn phải nhịn xuống.
Nếu họ giết Ngao Thịnh, chắc chắn sẽ gây ra rắc rối lớn.
Thấy mấy vị đại nội cao thủ muốn giết mình, rồi lại cố nén sát ý, Ngao Thịnh tiếp tục nói:
“Ta rất thích bộ dáng hận chết ta nhưng lại không làm gì được ta của các ngươi đó!” Nói xong, nghênh ngang muốn rời đi.
"Này!"
Tuy nhiên, vào lúc này, một giọng nói vang lên sau lưng Ngao Thịnh.
Ngao Thịnh theo bản năng quay đầu lại. Sau đó hắn liền ăn ngay một cái tát dữ dội vào mặt.
“Bốp!”
Một tiếng giòn tang van vọng khắp triều đình.
Ngao Thịnh trực tiếp bị đánh ngã xuống đất.
“Ngươi, ngươi dám đánh ta!”
Ngao Thịnh giận dữ nhìn hộ vệ trước mắt. Trong mắt mang theo biểu tình không thể tưởng tượng nổi.
Bởi vì, ở trên Kim Loan điện này. Ngay cả nữ hoàng cũng không dám tát hắn.
Hộ vệ này, làm sao dám?
"Tối hôm qua ta đã đánh một lần, ngươi nói xem ta có dám hay không?" Lúc này, hộ vệ cởi áo giáp trên người ra.
Lập tức lộ ra một khuôn mặt hoàn chỉnh, rất đẹp trai.
Nếu không phải Lâm Hiên thì còn có thể là ai!
Lúc trước mặt Lâm Hiên tuy rằng lộ ra, nhưng khôi giáp trên đầu, cũng là ngăn trở gần hết gương mặt của hắn. Nếu không nhìn kỹ, rất khó nhận ra.
Khi nhìn thấy khuôn mặt này, Ngao Thịnh nhất thời trợn tròn mắt.
Hắn trong nháy mắt hiểu được. Thì ra, nữ nhân tối hôm qua hắn gặp được, thật sự là nữ hoàng!
Hắn biết mà, một cô gái ở câu lạc bộ đêm, làm sao có thể có ánh mắt giống như nữ hoàng được!
“Là ngươi!” Ngao Thịnh chỉ vào Lâm Hiên.
Bốp!
Ngao Thịnh vừa mới mở miệng, trên mặt lại bị tát một cái.
Tiếp theo,
Ba! Ba! Ba!
Thanh âm bạt tai không ngừng vang lên.
Cứ như vậy, Lâm Hiên ở trước mặt tất cả văn võ bá quan, đem mặt của Ngao Thịnh tát đến nát bấy.
“Các ngươi còn đứng trơ ra đó làm gì hả?” Ngao Thịnh hướng năm gã cao thủ hắn mang đến hét lớn.
Năm gã cao thủ theo bản năng liền muốn hành động. Nhưng bốn gã đại nội cao thủ lập tức phóng thích khí tràng của mình.
Năm cường giả nuốt nước bọt, cuối cùng thu hồi khí thế.
Bọn họ bây giờ là võ giả thế tục, tự nhiên phải tuân thủ quy củ thế tục.
Lúc trước bọn họ cho rằng nữ hoàng đã chết, Ngao Thịnh sẽ là tân vương, cho nên mới nguyện ý nghe theo mệnh lệnh của Ngao Thịnh.
Hiện tại nữ hoàng đã trở lại.
Bọn họ nếu lại nghe mệnh lệnh của Ngao Thịnh, đó chính là khi vương phạm thượng.
Ba!
Ba!
Ba!
Lâm Hiên vẫn xuống tay không ngừng nghỉ.
Ta cho ngươi dám một tay che trời này!
Ta cho ngươi dám gây phiền toái cho sư tỷ này!
Ta cho ngươi…
Những người khác không dám đánh Ngao Thịnh, nhưng Lâm Hiên thì sẽ không.
Nếu không phải sư tỷ nói người này tạm thời không thể giết.
Hắn liền có thể lập tức lấy mạng Ngao Thịnh.
“Long Ý, ngươi còn không bảo hắn dừng tay!” Ngao Thịnh tức giận trực tiếp gọi ra tên nữ hoàng.
“Còn dám gọi thẳng tên nữ hoàng?” Lâm Hiên lại vung tay.
Khuôn mặt của Ngao Thịnh hoàn toàn biến thành đầu lợn, tất cả răng đều bị đánh gãy.
Nhìn thấy một màn này, văn võ bá quan tất cả đều sững sờ.
Đây là Ngao Thịnh đó nha!
Ở Đế Kinh này, hắn chính là một tay che trời.
Vậy mà lúc này lại bị đánh như chó?
Hả giận! Vô cùng hả giận!
Bọn họ đã muốn đánh tên này từ lâu rồi. Đáng tiếc, bọn họ không dám.
Người trẻ tuổi này, rốt cuộc là ai, lại dám tát Ngao Thịnh như vậy?
“Nữ hoàng, ngươi, ngươi mau bảo hắn dừng tay!” Ngao Thịnh cảm giác mình sắp bị đánh chết.
“Ngao đại nhân, ta cũng muốn bảo hắn dừng tay, nhưng mà hắn không nghe ta.” Nữ hoàng chớp chớp mắt nói.
"Thị vệ của ngươi, không nghe lời ngươi thì nghe ai?" Ngao Thịnh vô cùng khó hiểu.
“Ai nói cho ngươi biết, hắn là thị vệ của ta?” Nữ hoàng khoát tay nói.
"A, quên tự giới thiệu. Ta tên là Lâm Hiên. Tối hôm qua là ta đã bắt cóc nữ hoàng!”
Khóe miệng Lâm Hiên nhếch lên một đường cong, lại tát Ngao Thịnh mất bạt tai nữa.
Nghe Lâm Hiên nói xong, cả người Ngao Thịnh đều choáng váng.
Là Lâm Hiên bắt cóc nữ hoàng? Nhưng tối hôm qua bọn họ không phải ở chung rất hòa hợp sao?
Các văn võ bá quan bây giờ rốt cục cũng hiểu được.
Nếu Lâm Hiên này ngay cả nữ hoàng cũng dám bắt cóc. Vậy thì tát một cái đại thần nghị chính có hợp lý không?
Quá hợp lý!
"Ngao Thịnh, ta tuyên bố, ngươi đã bị bắt cóc!"
Lâm Hiên đem Ngao Thịnh đang thoi thóp nâng lên, nhếch miệng cười nói.
Nói xong, giống như xách chó chết, mang theo Ngao Thịnh đi ra ngoài đại điện.
Tất cả mọi người thấy cảnh này thì quay đầu nhìn nhau. Cảm giác đầu óc có chút không đủ dùng.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Người bắt cóc nữ hoàng, trả lại nữ hoàng, rồi lại bắt Ngao Thịnh mang đi?
Vương pháp còn không? Thiên lý có còn nữa không?
Đến khi Lâm Hiên sắp ra khỏi đại hiện, hắn đột nhiên quay đầu lại, nói với bốn gã đại nội cao thủ:
“Các ngươi không phải nên bắt ta sao?”
Bốn gã đại nội cao thủ liếc nhau, dường như hiểu ra điều gì đó.
Lập tức hét lớn: "Lớn mật, dám bắt cóc đại thần nghị chính!”
Nói xong, bốn người liền đuổi theo.
Chương 224 Lục soát nhà Ngao Thịnh
“Mau đi cứu Ngao Đại Nhân!” Long Ý nữ hoàng cũng hạ lệnh cho binh lính bên dưới.
Nhưng chờ đến khi bọn thị vệ đuổi theo thì đã không thể nhìn thấy bóng người nào nữa.
Bốn vị đại nội cao thủ cùng Lâm Hiên, sớm đã ra khỏi hoàng cung.
“Mau buông Ngao đại nhân xuống!” Lão tổ Sát tộc phát ra một tiếng hét nhẹ, một chưởng hướng Lâm Hiên đánh tới.
Ầm!
Một chưởng nàng hung hăng đánh trúng.
Thế nhưng không phải trúng trên người Lâm Hiên. Mà là đánh ở trên người Ngao Thịnh.
Lúc một chưởng kia sắp đánh trúng Lâm Hiên, Lâm Hiên liền đem Ngao Thịnh chắn ở phía trước.
"A!" Ngao Thịnh phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
May mắn là một chưởng này được lão tổ Sát tộc kịp thời thu hồi lực đạo.
Bằng không một chưởng đã đem Ngao Thịnh đánh chết. Nhưng nhiêu đó cũng đủ khiến Ngao Thịnh bị xuất huyết trong.
“Bảo hộ Ngao đại nhân!”
Đại nội cao thủ có được thân hình khổng lồ kia, xuất một quyền đánh về phía Lâm Hiên.
Lâm Hiên trực tiếp lần thứ hai dùng Ngao Thịnh ngăn cản công kích.
Nắm đấm to bằng nồi cát, trực tiếp đập vào thắt lưng Ngao Thịnh. Nếu như không có gì ngoài ý muốn, cái eo này của Ngao Thịnh hẳn là phế bỏ.
“Phân gân sai cốt thủ!”
“Cốt đoạn gân ly quyền!”
“Bạo Vũ Lê Hoa Châm!”
"..."
Vì "giải cứu" Ngao Thịnh bốn gã đại nội cao thủ đã đồng loạt xuất ra tuyệt chiêu. Như thể muốn đem Lâm Hiên giết chết.
Nhưng, Lâm Hiên thường có thể đi trước bọn họ một bước. Đều là dùng Ngao Thịnh chắn ở phía trước.
Tiếng kêu thảm thiết của Ngao Thịnh vang lên không ngừng.
Lúc này, hắn thật sự rất muốn nói với tứ đại cao thủ, cầu xin các ngươi, để cho ta bị Lâm Hiên bắt đi đi!
“Được rồi. Bốn vị tiền bối, đừng đánh nữa, nếu đánh nữa, hắn sẽ chết!" Lâm Hiên nhìn Ngao Thịnh trong tay đã trợn trắng mắt, ho khan một tiếng.
Bốn vị đại nội cao thủ lúc này mới ngừng công kích.
Tuy rằng không thể giết Ngao Thịnh, nhưng đánh một trận như vừa rồi, vẫn làm cho bọn họ cảm giác vô cùng hả giận.
"Đáng tiếc, cho dù là giết súc sinh này, Thiên Ly đã chết cũng không thể sống lại..."
Bốn gã đại nội cao thủ lộ ra vẻ mặt buồn bã.
Năm đại nội cao thủ đã có hơn mấy chục năm giao tình. Nhất là Lục Thiên Ly còn là nữ nhân duy nhất trong bọn họ, lại có ngoại hình của một cô bé.
Bởi vậy, mấy vị đại nội cao thủ khác đối với Lục Thiên Ly đều rất sủng ái.
"Các tiền bối không cần lo lắng, Thiên Ly tiền bối sẽ không chết." Lâm Hiên nhàn nhạt nói.
Bốn người nghe vậy ánh mắt nhất thời sáng lên, không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Lâm Hiên:
“Ngươi, ngươi nói cái gì?”
Là cao thủ đỉnh cấp, bọn họ làm sao có thể không biết, Lục Thiên Ly đã tự đoạn đứt kinh mạch toàn thân, bao gồm cả tâm mạch.
Đến cả thần tiên cũng không thể cứu nổi.
Nhưng Lâm Hiên lại nói, Lục Thiên Ly sẽ không chết.
"Ta nói, Thiên Ly tiền bối sẽ không chết, ta đã dùng Cửu Chuyển Kim Châm bảo vệ tính mạng của nàng rồi." Lâm Hiên nói.
Kỳ thật, khi hắn cùng nữ hoàng tiến vào hoàng cung, đã nhận thấy khí tức sinh mệnh của Lục Thiên Ly đang nhanh chóng biến mất.
Bởi vậy, hắn lặng lẽ đánh ra Cửu Chuyển Kim Châm. Hơn nữa trên mỗi mũi châm đều đã thấm máu Kỳ Lân của hắn.
Máu của Kỳ Lân lợi hại thế nào, Lâm Hiên hoàn toàn biết rõ. Ngay cả Kim Linh Khê đã hoàn toàn mất đi sức sống, cũng cứu trở về được.
Mà Lục Thiên Ly, lúc Lâm Hiên đến vẫn còn thoi thóp, Cửu Chuyển Kim Châm thấm máu Kỳ Lân, đủ để cứu sống nàng.
Tuy rằng, lý trí nói cho bốn vị đại nội cao thủ biết đây là chuyện hoàn toàn không có khả năng.
Nhưng không biết vì sao, những lời này của Lâm Hiên lại khiến bọn họ cảm thấy rất tin phục.
“Tiểu hữu, ngươi nói thật chứ?” Bốn người đều có vẻ rất kích động.
"Đương nhiên là thật, năm vị tiền bối bảo hộ sư tỷ ta chu toàn, ta làm sao có thể lừa gạt các người." Lâm Hiên nghiêm túc nói.
“Thật tốt quá!”
“Tiểu hữu, xin nhận của lão phu một lạy.” Lão tổ Sát tộc, trực tiếp hướng về phía Lâm Hiên hành lễ.
“Xin nhận của ta nữa!”
Những đại nội cao thủ khác cũng hành lễ với Lâm Hiên.
“Mấy vị tiền bối mau đứng dậy đi. Đây không phải là khiến ta tổn thọ sao?” Lâm Hiên vội vàng đỡ mấy vị tiền bối đứng lên.
Từ điểm này có thể thấy được tình cảm của mấy vị đại nội cao thủ sâu đậm đến mức nào.
“Tuy nhiên, thực lực của Thiên Ly tiền bối quá mạnh, muốn chữa trị kinh mạch đã đứt đoạn, chỉ sợ sẽ tốn chút sức lực." Lâm Hiên trầm giọng nói.
"Ngươi, ý ngươi là, tu vi của Thiên Ly còn có thể khôi phục?" Nghe Lâm Hiên nói xong, bốn người lần thứ hai cả kinh.
Trong mắt bọn họ, Lâm Hiên có thể bảo trụ được mạng cho Lục Thiên Ly đã là kinh hỉ lớn rồi.
Nhưng Lâm Hiên lại nói, hắn còn có thể chữa trị kinh mạch đã bị đứt cho Lục Thiên Ly?
“Có thể!” Lâm Hiên gật gật đầu, nói: “Thế nhưng cần một chút thời gian.”
“Thật tốt quá!” Mấy vị đại nội cao thủ thiếu chút nữa cao hứng đến bật khóc.
Bọn họ hiểu rõ tính cách của Lục Thiên Ly. Nếu như không có tu vi, cho dù Lục Thiên Ly sống lại, đoán chừng nàng cũng không tiếp nhận nổi.
“Thỉnh tiểu hữu nhất định phải chữa khỏi Thiên Ly. Sau này, mấy người chúng ta vì ngươi mà lên núi đao xuống biển lửa cũng sẽ không từ!” Các đại nội cao thủ, cao giọng nói.
“Lên núi đao xuống biển lửa thì không cần, chỉ cần bảo vệ tốt cho sư tỷ ta là được rồi." Lâm Hiên cười nói.
"Bảo hộ Long Ý nữ hoàng vốn là chức trách của chúng ta. Nếu không thì Thiên Ly cũng đã không tự sát tạ tội…” Mấy người thở dài nói.
Lục Thiên Ly quyết định tự tử không phải là do nàng thật sự ngốc.
Mà là nàng cho rằng Long Ý nữ hoàng đã thật sự chết.
Nàng cảm thấy không thể hoàn thành nhiệm vụ của mình, lại sợ Ngao Thịnh xuống tay với người bên cạnh, cuối cùng mới lựa chọn tự sát.
Lâm Hiên gật đầu.
Ấn tượng của hắn đối với mấy vị đại nội cao thủ cũng không tệ lắm. Hơn nữa, bọn họ đều là vệ sĩ bên người sư tỷ, hắn tự nhiên sẽ thật lòng đối đãi.
"Đúng rồi, tiểu hữu, ngươi định xử lý Ngao Thịnh như thế nào?" Lão tổ Sát tộc trầm giọng hỏi.
Dù sao, ảnh hưởng của Ngao Thịnh thật sự là quá lớn. Động đến hắn thì chính là động đến cả triều đại này.
Lâm Hiên nhìn Ngao Thịnh đã hít thở không thông kia, nói: "Ta sẽ chữa khỏi cho hắn.”
Mấy vị đại nội cao thủ thở dài.
“Nhưng mà… sau khi hắn bị ta bắt cóc, tinh thần tổn thương nghiêm trọng, có lẽ tâm thần sẽ có chút vấn đề nha…”
Thấy mấy vị đại nội cao thủ tâm tình sa sút, Lâm Hiên liền cười nói.
Mấy vị đại nội cao thủ nghe vậy nhất thời ánh mắt sáng lên.
Bọn họ đương nhiên biết Lâm Hiên có ý gì.
Lâm Hiên ngay cả Lục Thiên Ly cũng có thể cứu sống, để cho Ngao Thịnh biến thành kẻ ngốc, đó cũng chỉ là chuyện đơn giản.
Quả nhiên, không bao lâu, Ngao Thịnh liền tỉnh táo lại. Nhưng cả người ngớ ngẩn.
Đây có lẽ là kết quả tốt nhất.
Ngao Thịnh không chết, nhưng biến thành tên ngốc.
Bè đảng mà hắn thâu tóm được trong nháy mắt liền sụp đổ.
Dù sao thì cũng sẽ không có ai sẵn sàng bán mạng cho một kẻ ngốc cả.
Thậm chí, rất nhiều người còn có thể bỏ đá xuống giếng.
Mà gia đình của những quan viên bị Ngao Thịnh khống chế cũng đều được thả ra.
Trong lúc nhất thời, tất cả văn võ bá quan nhao nhao dâng tấu tố cáo tội trạng của Ngao Thịnh.
Cuối cùng, Ngao Thịnh đã phạm tổng cộng hơn một nghìn trọng tội.
Nữ hoàng trực tiếp sai người khám xét nhà Ngao Thịnh.
Số tài sản bị tịch thu đã đạt đến một con số cực kỳ kinh người, thu được hơn năm mươi nghìn tỷ!
Chương 225 Lục Thiên Ly mất tích
Bao nhiêu đây đã gần bằng một phần mười GDP của Long quốc rồi!
Quả thực là ‘phú khả địch quốc’, gia sản gần như bằng gia sản của một quốc gia nhỏ.
Còn mữ nhân mà bị hắn chiếm đoạt, cũng lên tới mấy trăm người.
Quả thực còn tiêu sái hơn cả hoàng đế.
Các nàng đều được Ngao Thịnh coi trọng, hơn nữa còn trực tiếp bị cướp đi.
Hôm nay, cuối cùng đã được giải thoát.
Nữ hoàng phát một khoảng trợ cấp không nhỏ cho mỗi người bọn họ, đương nhiên tất cả số tiền này đều là của Ngao Thịnh.
Những nữ nhân đi ra từ phủ đệ của Ngao Thịnh rồi xếp thành hàng dài.
Hơn nữa, mỗi người đều có nhan sắc tuyệt đẹp.
Họ đã từng là sinh viên đại học, tiếp viên hàng không, y tá, ngôi sao... Thậm chí, còn có không ít người từng làm gái.
Chỉ cần bị Ngao Thịnh yêu thích, đều khó thoát khỏi bàn tay hắn.
Vụ án này đã gây chấn động cả nước.
Nữ hoàng cũng không hạ lệnh xử tử Ngao Thịnh.
Dù sao Nhà họ Ngao cũng là công thần tiền triều.
Nhưng Ngao Thịnh sau này chỉ có thể sống trong bệnh viện tâm thần.
Lâm Hiên cũng thở phào nhẹ nhõm.
Không có Ngao Thịnh, sẽ không còn ai có thể khi dễ sư tỷ hắn nữa.
Kế tiếp, cần phải giúp Lục Thiên Ly khôi phục tu vi.
Nhưng khi Lâm Hiên tìm được mấy vị cao thủ đại nội, mấy vị cao thủ đại nội đều cau mày.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Lâm Hiên hơi nghi hoặc nhìn mấy người.
Hắn đến trị liệu cho Lục Thiên Ly, hẳn là một chuyện tốt, nhưng nhìn bộ dáng của bọn họ hình như cũng không vui.
"Thiên Ly, nàng ấy bỏ đi rồi!" Lão tổ Sát Tộc thở dài nói.
Giống như họ dự đoán.
Sau khi bọn họ đi không lâu, Lục Thiên Ly đã sống lại.
Nàng đã rất ngạc nhiên khi thấy rằng mình còn chưa chết.
Tuy rằng, nàng không có chết, nhưng võ công của nàng đã bị phế hoàn toàn.
Lục Thiên Ly cả đời muốn mạnh mẽ, lựa chọn rời khỏi hoàng cung.
Dù sao, không có tu vi nàng đã không xứng xưng là cao thủ đại nội.
Càng không xứng ở trong hoàng cung này.
"Các ngươi không phái người đi tìm nàng sao?" Lâm Hiên trầm giọng hỏi.
"Phái đi rồi, nhưng không tìm được, Thiên Ly từng là cao thủ đại nội, nàng rất hiểu chúng ta, nếu như nàng cố ý tránh né, chúng ta rất khó tìm được nàng..." Trên mặt mấy người hiện ra sự lo lắng.
Hiện tại Lục Thiên Ly hoàn toàn mất đi võ công, hình thể lại chỉ có mười hai mười ba tuổi.
Rất dễ dàng gặp nguy hiểm.
Đúng lúc này, có thám tử đến báo.
"Chúng ta hình như tìm được tin tức có liên quan đến đại nhân Thiên Ly!"
Thám tử đưa cho hắn ta một bức ảnh.
Bức ảnh được chụp bởi một phóng viên nằm vùng trong một nhóm buôn người.
Hàng trăm trẻ em bị bắt cóc, bị nhốt trong một khu mỏ, như thể họ đang xếp hàng chờ lấy máu.
Trong đó, có một bóng dáng cực kỳ giống Lục Thiên Ly!
Lục Thiên Ly chỉ cao hơn một thước.
Cũng không phải không có khả năng bị người khác coi như đứa trẻ.
"Mặc kệ có phải là Thiên Ly hay không, loại tập đoàn tà ác này nhất định phải bị tiêu diệt!" Mấy vị cao thủ đại nội phi thường phẫn nộ.
Nhóm buôn người này rất tàn nhẫn.
Họ bắt cóc những đứa trẻ này, loại bỏ các bộ phận cơ thể của chúng rồi buôn bán.
Có thể nói, trẻ em rơi vào trong tay bọn họ trên cơ bản đều không sống được.
"Các vị tiền bối cũng không cần quá lo lắng, tuy rằng Lục tiền bối không còn tu vi, nhưng nàng dù sao sống lâu như vậy, hẳn là không dễ dàng bị lừa bán như vậy!" Lâm Hiên an ủi mấy vị cao thủ đại nội.
Trong tình huống bình thường, Lục Thiên Ly đích xác sẽ không bị lừa bán.
Nhưng, bởi vì Lục Thiên Ly bị mất đi tu vi, cả người đã chán chường.
Sau khi rời khỏi hoàng cung, nàng lập tức đi tìm một quán rượu uống rượu.
Trực tiếp uống hết rượu của quán rượu kia.
Lúc còn tu vi, khi nàng cảm giác say chỉ cần dùng nội lực là có thể loại bỏ rượu ra khỏi người mình.
Nhưng bây giờ nàng cũng không có nội lực.
Say rượu, đó là thật sự say rượu.
Cuối cùng, Lục Thiên Ly say rượu ngã trên đường rơi vào tay bọn buôn người.
Khi nhìn thấy Lục Thiên Ly, bọn buôn người cũng sợ ngây người.
Bên cạnh nàng còn có một vò rượu lớn có thể chứa mấy chục cân rượu.
Cả người đã say bất tỉnh nhân sự.
Điều này đã giúp những kẻ buôn người tiết kiệm rất nhiều thời gian.
Sau khi bị bắt cóc, những đứa trẻ khác vừa thức dậy lập tức sẽ khóc lóc la hét tìm mẹ.
Cô gái này thì ngược lại, vậy mà lại… Ngủ say trong căn cứ của bọn buôn người.
Gọi cũng không tỉnh.
Những kẻ buôn người đã lấy máu của cô. Nhưng mà, thứ rút ra căn bản không phải máu mà toàn là rượu.
Người bình thường phỏng chừng đã sớm đi bán muối rồi.
Thứ nhất, tửu lượng của Lục Thiên Ly vốn đã kinh người, thứ hai, tuy rằng không có tu vi, nhưng tố chất thân thể vẫn rất mạnh cho nên mới không bị say đến chết.
Ngủ liên tục ba ngày ba đêm, Lục Thiên Ly rốt cục tỉnh lại.
Sau đó phát hiện mình bị nhốt trong mỏ cùng với một đám trẻ em.
Chẳng bao lâu, cô đã phản ứng lại.
Cô ấy biết mình đã rơi vào tay những kẻ buôn người.
Là lão yêu quái sống bao nhiêu năm, Lục Thiên Ly biết, nàng khẳng định không thể lấy cứng chọi cứng.
Tuy rằng chiêu thức của nàng vẫn còn, nhưng không có nội lực chống đỡ, chỉ có chút khí lực của nàng căn bản không thể chống lại bọn buôn người.
Trong những kẻ buôn người này cũng có không ít võ giả.
Sau khi biết được những kẻ buôn người này muốn làm gì với những đứa nhỏ, Lục Thiên Ly nhất thời vô cùng khiếp sợ.
Không nghĩ tới, ban ngày ban mặt vậy mà còn có người làm ra chuyện không bằng cầm thú như thế.
Nếu như tu vi của nàng vẫn còn, nàng nhất định phải vặn đầu của những người này xuống làm trái banh để đá.
Tuy nhiên hiện tại nàng không có bản lĩnh đó.
Nàng phải nghĩ xem làm thế nào để có thể thoát khỏi đây.
Nhưng sau khi quan sát, căn bản cũng không có khả năng nào có thể đi ra ngoài.
Tu vi của thủ vệ phụ trách trông coi bọn họ lại đạt tới cấp bậc Võ Vương.
Không nghĩ tới, cường giả Võ Vương cũng tham gia vào loại chuyện ác độc bẩn thỉu này.
Lục Thiên Ly vừa sợ vừa giận, lại không thể làm gì được.
Lúc này, mấy người mặc áo trắng đi tới trong động.
"Có mấy người phù hợp?"
"Tổng cộng có ba người, số 12, số 20 và số 99."
"Vậy thì số 12 trước đi!"
"Số 12, đi ra!"
Số 12 là một cô bé gầy gò.
Khi cô bé được gọi tên, không có sự sợ hãi trong mắt cô ấy.
Bởi vì, trước kia cô là một đứa trẻ lang thang không cha không mẹ.
Mặc dù bị nhốt ở đây, nhưng mỗi ngày đều có bác sĩ tắm rửa cho cô để kiểm tra còn cho cô ăn cơm.
Không biết tốt hơn bao nhiêu lần so với cảnh lưu lạc lúc trước.
Cô thậm chí còn cảm thấy những người này là thiên thần.
Đó là đang cưu mang cô.
"Đừng ra ngoài!" Lục Thiên Ly đang đứng bên cạnh cô bé số 12, nàng nhỏ giọng nói với cô bé.
Nhưng số 12 không nghe.
Cô vui vẻ bước ra ngoài.
"Tôi là số 12."
Nhìn thấy trạng thái tinh thần của số 12, những người đó dường như hài lòng.
"Có hơi gầy, nhưng thoạt nhìn rất khỏe mạnh, chuyện vận chuyển hẳn là không thành vấn đề!"
Vì vậy, cô bé số 12 đã được đưa đi.
Cô bé vẫn mang theo nụ cười trên khuôn mặt. Không biết những gì đang chờ đợi mình.
Khuôn mặt của những đứa trẻ khác cũng ngơ ngác nhìn theo. Dù sao, mỗi ngày sẽ có những đứa trẻ bị bắt đi. Chúng đã quen với chuyện này từ lâu.
Thậm chí, chúng còn muốn bị bắt đi.
Rốt cục, Lục Thiên Ly nhịn không được, nói cho những đứa trẻ này biết chuyện sẽ xảy ra khi bọn họ bị mang đi.
"Khoét eo là có ý gì vậy chị?"
"Eo đó ngon không?"
"..."
Mấy đứa nhỏ kia hồn nhiên hỏi Lục Thiên Ly như thế.
Chúng nghĩ rằng eo là một loại thịt nướng!
Lục Thiên Ly chỉ cảm thấy đầu to như cái thùng.
Lúc này cô mới phản ứng lại. Những đứa trẻ này đều chỉ là mấy đứa nhỏ mấy tuổi hoặc mười mấy tuổi. Làm sao hiểu được những chuyện này. Thậm chí, còn có người phản bội nàng.
Một đứa trẻ đã tìm đến lính canh. Hỏi với người lính canh: “Chị ấy nói anh sẽ giết bọn em. Là thật ạ?”