Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1032 Không ai tin những gì Lương Hải nói là sự thật.
Mọi người thầm nghĩ, anh còn cố tình chém gió cái gì thế, đầu bị nước vào à! Còn giỏi hơn cả người vô địch thế giới nữa hay sao?
Trên đời thật ra cũng có một người như vậy, chính là người dẫn đầu đội đối thủ mà họ sắp phải đối mặt, thần tượng của mọi người, anh Angus.
Lương Hải lại không để ý đến sự đau trứng của đội trưởng và đồng đội, chợt nhớ ra gì đó vỗ đùi, vẻ mặt thất vọng: "Mẹ nó tôi bị ngốc sao? Vừa nãy một loạt động tác sắc bén trâu bò như vậy, sao tôi lại không biết quay chụp lại để sau này làm mẫu huấn luyện chứ!"
Mấy đồng đội quen biết liếc nhìn nhau, đầu tiên không nói gì, sau đó cười phun ra.
"Tôi nói này Lương Hải, có phải gần đây anh bị thiếu ngủ không hả? Xuất hiện ảo giác à?"
"Đúng vậy đó! Hay là nói ban đêm anh lén lút ra ngoài chiến đấu ác liệt với phụ nữ, mệt đến nỗi đầu óc nhũn ra rồi?"
Mấy người cười vang trêu chọc, không ai tin những gì Lương Hải nói là sự thật.
Trương Nghị cũng cười nói: "Lương Hải, gần đây anh có thiếu tiền không?"
Lương Hải mơ hồ nói: "Không thiếu mà, đội trưởng, anh có ý gì vậy?"
"Không thiếu tiền, anh cần gì bỏ sức ra lên tiếng thay người ta như vậy? Còn cái gì mà ghi hình lại để làm mẫu huấn luyện, cái gì mà màn biểu diễu còn đặc sắc hơn cả vô địch thế giới, bà chủ của chúng ta là người mà ai cũng có thể trêu chọc được sao? Nếu anh nhận tiền của người ta rồi thì nhanh chóng trả lại đi, bà chủ là nữ thần của đội đua ngựa, không phải người đàn ông nào cũng có thể mơ tưởng được đâu!", Trương Nghị nói.
Lương Hải không còn gì để nói, nghĩ thầm, tại sao các anh lại không tin tôi?
Bên này Lương Hải đang định giải thích Trần Hạo không phải đang tán gái, mà người ta là chồng của bà chủ thì anh đã cưỡi ngựa quay về, tung người xuống ngựa.
Thành viên Vương Phong nhìn thấy vậy trêu chọc: "Chà chà! Tư thế xuống ngựa này rất trâu bò đấy, tại sao lại hơi giống trong mấy bộ phim cổ trang thế nhỉ?"
Đồng đội bên cạnh nghe vậy cười khúc khích: "Đúng vậy đúng vậy! Chắc chắn là đã xem tivi rồi luyện tập lâu lắm đây!"
Sau khi tập thể mọi người trong đội đua ngựa trêu chọc xong, lại cười vang một trận.
Lúc này Bạch Phi Nhi mới mặt mũi ửng hồng giật mình tỉnh lại từ trong cơn giận dữ và xấu hổ, vừa nãy cô cũng giống như Lương Hải, đã nhìn thấy thuật cưỡi ngựa cao siêu tinh xảo đến mức người ta nhìn thấy cũng phải than thở của Trần Hạo, nhìn thấy anh bị mọi người trêu chọc, cô định giải thích, nhưng lại nghĩ đến sau khi mình giải thích, chắc chắn Trần Hạo lại đắc ý vớ vẩn, nên lại nuốt lời giải thích xuống, mặc cho người ngoài chế giễu Trần Hạo, cũng đỡ được sự ấm ức khó hiểu đè nén trong lòng cô mấy ngày gần đây chỉ vì anh.
Trong khi mọi người ở đây đang trêu chọc Trần Hạo, trong khu nghỉ ngơi, Angus dẫn theo đội đua ngựa của mình, bước vào trường đua cách đó không xa.
Thấy Angus bước đến, trong mắt Trương Nghị lóe ra đầy vẻ sùng bái.
Đội đua ngựa của Angus trâu bò không nói, bản thân Angus còn là thần của kỵ sĩ, từng thể hiện ra kỹ thuật siêu cấp ở những trường hợp không công khai.
Nếu không phải vì thân phận quý tộc của Angus không thích hợp tham gia thi đấu.
Trương Nghị cho rằng, vua của thuật cưỡi ngựa trên thế giới này cũng sẽ thua dưới tay anh ta thôi!
Angus này có thể nói chính là thần tượng của tất cả mọi người trong giới kỵ sĩ.
Xuất thân quý tộc cao quý, nho nhã quý phái, thế mà lại còn có bản lĩnh vượt hẳn người thường! Người như vậy, làm gì có ai không kính nể chứ?
Trên đời thật ra cũng có một người như vậy, chính là người dẫn đầu đội đối thủ mà họ sắp phải đối mặt, thần tượng của mọi người, anh Angus.
Lương Hải lại không để ý đến sự đau trứng của đội trưởng và đồng đội, chợt nhớ ra gì đó vỗ đùi, vẻ mặt thất vọng: "Mẹ nó tôi bị ngốc sao? Vừa nãy một loạt động tác sắc bén trâu bò như vậy, sao tôi lại không biết quay chụp lại để sau này làm mẫu huấn luyện chứ!"
Mấy đồng đội quen biết liếc nhìn nhau, đầu tiên không nói gì, sau đó cười phun ra.
"Tôi nói này Lương Hải, có phải gần đây anh bị thiếu ngủ không hả? Xuất hiện ảo giác à?"
"Đúng vậy đó! Hay là nói ban đêm anh lén lút ra ngoài chiến đấu ác liệt với phụ nữ, mệt đến nỗi đầu óc nhũn ra rồi?"
Mấy người cười vang trêu chọc, không ai tin những gì Lương Hải nói là sự thật.
Trương Nghị cũng cười nói: "Lương Hải, gần đây anh có thiếu tiền không?"
Lương Hải mơ hồ nói: "Không thiếu mà, đội trưởng, anh có ý gì vậy?"
"Không thiếu tiền, anh cần gì bỏ sức ra lên tiếng thay người ta như vậy? Còn cái gì mà ghi hình lại để làm mẫu huấn luyện, cái gì mà màn biểu diễu còn đặc sắc hơn cả vô địch thế giới, bà chủ của chúng ta là người mà ai cũng có thể trêu chọc được sao? Nếu anh nhận tiền của người ta rồi thì nhanh chóng trả lại đi, bà chủ là nữ thần của đội đua ngựa, không phải người đàn ông nào cũng có thể mơ tưởng được đâu!", Trương Nghị nói.
Lương Hải không còn gì để nói, nghĩ thầm, tại sao các anh lại không tin tôi?
Bên này Lương Hải đang định giải thích Trần Hạo không phải đang tán gái, mà người ta là chồng của bà chủ thì anh đã cưỡi ngựa quay về, tung người xuống ngựa.
Thành viên Vương Phong nhìn thấy vậy trêu chọc: "Chà chà! Tư thế xuống ngựa này rất trâu bò đấy, tại sao lại hơi giống trong mấy bộ phim cổ trang thế nhỉ?"
Đồng đội bên cạnh nghe vậy cười khúc khích: "Đúng vậy đúng vậy! Chắc chắn là đã xem tivi rồi luyện tập lâu lắm đây!"
Sau khi tập thể mọi người trong đội đua ngựa trêu chọc xong, lại cười vang một trận.
Lúc này Bạch Phi Nhi mới mặt mũi ửng hồng giật mình tỉnh lại từ trong cơn giận dữ và xấu hổ, vừa nãy cô cũng giống như Lương Hải, đã nhìn thấy thuật cưỡi ngựa cao siêu tinh xảo đến mức người ta nhìn thấy cũng phải than thở của Trần Hạo, nhìn thấy anh bị mọi người trêu chọc, cô định giải thích, nhưng lại nghĩ đến sau khi mình giải thích, chắc chắn Trần Hạo lại đắc ý vớ vẩn, nên lại nuốt lời giải thích xuống, mặc cho người ngoài chế giễu Trần Hạo, cũng đỡ được sự ấm ức khó hiểu đè nén trong lòng cô mấy ngày gần đây chỉ vì anh.
Trong khi mọi người ở đây đang trêu chọc Trần Hạo, trong khu nghỉ ngơi, Angus dẫn theo đội đua ngựa của mình, bước vào trường đua cách đó không xa.
Thấy Angus bước đến, trong mắt Trương Nghị lóe ra đầy vẻ sùng bái.
Đội đua ngựa của Angus trâu bò không nói, bản thân Angus còn là thần của kỵ sĩ, từng thể hiện ra kỹ thuật siêu cấp ở những trường hợp không công khai.
Nếu không phải vì thân phận quý tộc của Angus không thích hợp tham gia thi đấu.
Trương Nghị cho rằng, vua của thuật cưỡi ngựa trên thế giới này cũng sẽ thua dưới tay anh ta thôi!
Angus này có thể nói chính là thần tượng của tất cả mọi người trong giới kỵ sĩ.
Xuất thân quý tộc cao quý, nho nhã quý phái, thế mà lại còn có bản lĩnh vượt hẳn người thường! Người như vậy, làm gì có ai không kính nể chứ?
Bình luận facebook