Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1030 Anh làm vậy được pháp luật bảo vệ!
Mà lúc này, Lương Hải bên cạnh sân bãi đã ngẩn người chết lặng, bị Trần Hạo làm cho chấn động đến mức lòng kính trọng như nước sông cuồn cuộn liên tục dâng lên trong lòng!
Việc điều khiển khi hai người ngồi trên ngựa khó khăn hơn rất nhiều khi chỉ có một người ngồi!
Nhưng Trần Hạo không những hoàn thành tất cả một cách lão luyện thành thục, còn thoải mái làm ra những động tác còn khó hơn khi anh chỉ ngồi một mình vừa nãy!
Lương Hải đứng cạnh hoảng sợ nghĩ thầm, rốt cuộc người này là người cưỡi ngựa chuyên nghiệp sao? Hay là thiên tài?
Động tác vừa nãy của Trần Hạo, cho dù có cạnh tranh đẳng cấp cao nhất thế giới ở đại hội thể thao, cũng chắc chắn là những động tác có thể trèo lên đỉnh cao đúng không?
Anh đang nhảy lên sao?
Khi Lương Hải còn đang kinh ngạc đến ngây người, Trần Hạo lại giục ngựa quay về trước mặt anh ta một lần nữa, nói: "Thằng ngốc sao? Anh cho rằng tôi là ai hả? Bạch Phi Nhi là vợ tôi!"
"A..."
Lương Hải lại trợn mắt há miệng lần nữa, chấn động đến mức lảo đảo.
Hóa ra người này là chồng của bà chủ sao?
Thật sự trước đó mình đã phạm lỗi gì vậy? Đang ngăn cản chồng người ta dỗ dành vợ sao?
Đầu óc mình bị nước vào à?
Có điều, thuật cưỡi ngựa của chồng bà chủ quá cao siêu! Anh ấy có nhận đồ đệ không vậy?
Trong lòng Lương Hải khiếp sợ, sau đó, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười nịnh nọt: "Anh Trần, thật xin lỗi, có phải tôi coi anh giống mấy kẻ xấu xa có ý đồ quấy rầy bà chủ rồi đúng không? Tôi xin lỗi, xin lỗi nhé?"
Trần Hạo không nói gì liếc mắt nhìn anh ta, nghĩ thầm, Bạch Phi Nhi xinh đẹp như vậy, không bị ong bướm quấy rầy mới là chuyện lạ, cũng không trách mắng thằng nhóc Lương Hải này nữa.
Anh ta tiếp tục nói xin lỗi: "Bà chủ của chúng tôi là nữ thần của đội đua ngựa cũng là ân nhân của chúng tôi, là cô ấy làm việc nghĩa không chùn bước đầu tư cho lý tưởng của chúng tôi, mới có đội đua ngựa chúng tôi ngày hôm nay, cho nên, chúng tôi không tha thứ cho bất kỳ kẻ nào khinh thường bà chủ! Vừa nãy tôi hơi quá khích, còn phải xin anh tha thứ!"
Trần Hạo tức giận nói: "Vậy tôi tình cảm với vợ mình cũng coi như khinh thường cô ấy sao?"
"Không không không... Anh làm vậy được pháp luật bảo vệ!", Lương Hải cười hì hì nói.
"..."
Nghe xong lời này, Trần Hạo và Bạch Phi Nhi cũng chẳng còn gì để nói.
Có điều Trần Hạo vẫn hơi bất ngờ vì hành động đầu tư vào đội đua ngựa của Bạch Phi Nhi, đầu tư cho lý tưởng của người khác là chuyện vô cùng cao thượng, thảo nào Lương Hải bảo vệ cô như vậy.
Việc điều khiển khi hai người ngồi trên ngựa khó khăn hơn rất nhiều khi chỉ có một người ngồi!
Nhưng Trần Hạo không những hoàn thành tất cả một cách lão luyện thành thục, còn thoải mái làm ra những động tác còn khó hơn khi anh chỉ ngồi một mình vừa nãy!
Lương Hải đứng cạnh hoảng sợ nghĩ thầm, rốt cuộc người này là người cưỡi ngựa chuyên nghiệp sao? Hay là thiên tài?
Động tác vừa nãy của Trần Hạo, cho dù có cạnh tranh đẳng cấp cao nhất thế giới ở đại hội thể thao, cũng chắc chắn là những động tác có thể trèo lên đỉnh cao đúng không?
Anh đang nhảy lên sao?
Khi Lương Hải còn đang kinh ngạc đến ngây người, Trần Hạo lại giục ngựa quay về trước mặt anh ta một lần nữa, nói: "Thằng ngốc sao? Anh cho rằng tôi là ai hả? Bạch Phi Nhi là vợ tôi!"
"A..."
Lương Hải lại trợn mắt há miệng lần nữa, chấn động đến mức lảo đảo.
Hóa ra người này là chồng của bà chủ sao?
Thật sự trước đó mình đã phạm lỗi gì vậy? Đang ngăn cản chồng người ta dỗ dành vợ sao?
Đầu óc mình bị nước vào à?
Có điều, thuật cưỡi ngựa của chồng bà chủ quá cao siêu! Anh ấy có nhận đồ đệ không vậy?
Trong lòng Lương Hải khiếp sợ, sau đó, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười nịnh nọt: "Anh Trần, thật xin lỗi, có phải tôi coi anh giống mấy kẻ xấu xa có ý đồ quấy rầy bà chủ rồi đúng không? Tôi xin lỗi, xin lỗi nhé?"
Trần Hạo không nói gì liếc mắt nhìn anh ta, nghĩ thầm, Bạch Phi Nhi xinh đẹp như vậy, không bị ong bướm quấy rầy mới là chuyện lạ, cũng không trách mắng thằng nhóc Lương Hải này nữa.
Anh ta tiếp tục nói xin lỗi: "Bà chủ của chúng tôi là nữ thần của đội đua ngựa cũng là ân nhân của chúng tôi, là cô ấy làm việc nghĩa không chùn bước đầu tư cho lý tưởng của chúng tôi, mới có đội đua ngựa chúng tôi ngày hôm nay, cho nên, chúng tôi không tha thứ cho bất kỳ kẻ nào khinh thường bà chủ! Vừa nãy tôi hơi quá khích, còn phải xin anh tha thứ!"
Trần Hạo tức giận nói: "Vậy tôi tình cảm với vợ mình cũng coi như khinh thường cô ấy sao?"
"Không không không... Anh làm vậy được pháp luật bảo vệ!", Lương Hải cười hì hì nói.
"..."
Nghe xong lời này, Trần Hạo và Bạch Phi Nhi cũng chẳng còn gì để nói.
Có điều Trần Hạo vẫn hơi bất ngờ vì hành động đầu tư vào đội đua ngựa của Bạch Phi Nhi, đầu tư cho lý tưởng của người khác là chuyện vô cùng cao thượng, thảo nào Lương Hải bảo vệ cô như vậy.
Bình luận facebook