Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1025 "Cô nhìn tôi như vậy làm gì?"
Mấy người La Khải Thân nhìn thấy cảnh tượng này, mặt mũi lại càng xám xịt hơn.
Lúc này, bọn họ hận không thể nhét đầu mình vào đũng quần, để cho người khác hoàn toàn không biết bọn họ là ai nữa!
Lúc này Hoa Vạn Hùng bước lên, nói với Trần Hạo: "Anh Trần, có thể giao những người này cho tôi xử lý được không?"
Trần Hạo cười nói: "Xử lý nhẹ nhàng cũng được, nhưng tôi không hy vọng chuyện nhỏ biến thành không có đâu!"
"Yên tâm!", Hoa Vạn Hùng gật đầu.
Sau đó, Slok dẫn theo hai ông lớn trong giới y học nước Hoa đến trước mặt giới truyền thông tuyên bố kết quả phán đoán của đoàn chuyên gia đối với thuốc chữa viêm gan B.
Tin tức Cửu Khúc được rửa sạch oan ức nhanh chóng được lan truyền khắp nước Hoa bằng đủ loại phương thức chữ viết, video.
Sóng gió lần này, ngược lại làm cho rất nhiều người chưa từng biết đến cái tên Cửu Khúc, đã ghi nhớ kỹ càng hai chữ này.
Không những không tổn thương chút nào đến Cửu Khúc, ngược lại còn tương đương như quảng cáo miễn phí cho Cửu Khúc vậy!
Mindray chạy rồi, đám người La Khải Thân bị Hoa Vạn Hùng dẫn đi xử lý nghiêm túc.
Mà Dương Phàm, dù có làm thế nào cũng không đứng nổi nữa rồi, cuối cùng chỉ có thể để cấp dưới của Cục quản lý dược phẩm gọi xe cấp cứu đưa ông ta đi.
Thời gian mấy ngày nhanh chóng trôi qua.
Sáng sớm ngày hôm đó, sau khi thức dậy, Trần Hạo vào phòng vệ sinh rửa mặt, vừa mới dùng khăn lông lau mặt xong, đã thấy Tiêu Nhất Phi đứng dựa ở cửa nhà vệ sinh, đôi mắt xinh đẹp quyến rũ quét loạn trên người mình.
"Cô nhìn tôi như vậy làm gì?", Trần Hạo hỏi.
"Tôi rất muốn biết, cậu thật sự khởi binh tạo phản ở nhà rồi đấy à?", Tiêu Nhất Phi cười híp mắt hỏi.
"..."
Trần Hạo tức đến mặt mũi xám xịt, nghĩ thầm, cái gì gọi là khởi binh tạo phản?
Tiêu Nhất Phi hỏi tiếp: "Đừng phản bác, đừng đổi chủ đề nhé? Nếu không phải giống như tôi nói, tại sao một tuần rồi cậu không quay về nhà?"
Trần Hạo không còn gì để nói: "Nhưng mà tôi là do cô cầu xin bố kêu bà nội để mời đến đấy!"
Con ngươi xinh đẹp của Tiêu Nhất Phi liếc ngang: "Đúng vậy, là người ta cầu xin cậu đến, nhưng tôi cũng không cầu xin cậu chia giường ngủ với tôi mỗi tối mà? Cậu không về nhà, cũng không chịu ăn tôi, rất tổn thương đến lòng tự trọng của tôi đấy nhé?"
Trần Hạo cười khổ không biết phải nói gì cho phải.
Tiêu Nhất Phi mê hoặc bước đến bên tai Trần Hạo nói: "Có biết không? Vì cậu đến, chị đây đã mua đến bảy, tám bộ nội y gợi cảm đấy? Chỉ đợi lấy ra thể hiện cho cậu xem, kết quả...còn chưa dùng đến một bộ nào!"
"..."
Trần Hạo không còn gì để nói, nghẹn luôn!
Thấy anh kinh ngạc, Tiêu Nhất Phi cười khanh khách, đang định nói tiếp cái gì đó, đột nhiên, điện thoại di động của Trần Hạo vang lên.
Anh vội vàng rút điện thoại di động ra, mượn cớ bỏ chạy.
Lúc này, bọn họ hận không thể nhét đầu mình vào đũng quần, để cho người khác hoàn toàn không biết bọn họ là ai nữa!
Lúc này Hoa Vạn Hùng bước lên, nói với Trần Hạo: "Anh Trần, có thể giao những người này cho tôi xử lý được không?"
Trần Hạo cười nói: "Xử lý nhẹ nhàng cũng được, nhưng tôi không hy vọng chuyện nhỏ biến thành không có đâu!"
"Yên tâm!", Hoa Vạn Hùng gật đầu.
Sau đó, Slok dẫn theo hai ông lớn trong giới y học nước Hoa đến trước mặt giới truyền thông tuyên bố kết quả phán đoán của đoàn chuyên gia đối với thuốc chữa viêm gan B.
Tin tức Cửu Khúc được rửa sạch oan ức nhanh chóng được lan truyền khắp nước Hoa bằng đủ loại phương thức chữ viết, video.
Sóng gió lần này, ngược lại làm cho rất nhiều người chưa từng biết đến cái tên Cửu Khúc, đã ghi nhớ kỹ càng hai chữ này.
Không những không tổn thương chút nào đến Cửu Khúc, ngược lại còn tương đương như quảng cáo miễn phí cho Cửu Khúc vậy!
Mindray chạy rồi, đám người La Khải Thân bị Hoa Vạn Hùng dẫn đi xử lý nghiêm túc.
Mà Dương Phàm, dù có làm thế nào cũng không đứng nổi nữa rồi, cuối cùng chỉ có thể để cấp dưới của Cục quản lý dược phẩm gọi xe cấp cứu đưa ông ta đi.
Thời gian mấy ngày nhanh chóng trôi qua.
Sáng sớm ngày hôm đó, sau khi thức dậy, Trần Hạo vào phòng vệ sinh rửa mặt, vừa mới dùng khăn lông lau mặt xong, đã thấy Tiêu Nhất Phi đứng dựa ở cửa nhà vệ sinh, đôi mắt xinh đẹp quyến rũ quét loạn trên người mình.
"Cô nhìn tôi như vậy làm gì?", Trần Hạo hỏi.
"Tôi rất muốn biết, cậu thật sự khởi binh tạo phản ở nhà rồi đấy à?", Tiêu Nhất Phi cười híp mắt hỏi.
"..."
Trần Hạo tức đến mặt mũi xám xịt, nghĩ thầm, cái gì gọi là khởi binh tạo phản?
Tiêu Nhất Phi hỏi tiếp: "Đừng phản bác, đừng đổi chủ đề nhé? Nếu không phải giống như tôi nói, tại sao một tuần rồi cậu không quay về nhà?"
Trần Hạo không còn gì để nói: "Nhưng mà tôi là do cô cầu xin bố kêu bà nội để mời đến đấy!"
Con ngươi xinh đẹp của Tiêu Nhất Phi liếc ngang: "Đúng vậy, là người ta cầu xin cậu đến, nhưng tôi cũng không cầu xin cậu chia giường ngủ với tôi mỗi tối mà? Cậu không về nhà, cũng không chịu ăn tôi, rất tổn thương đến lòng tự trọng của tôi đấy nhé?"
Trần Hạo cười khổ không biết phải nói gì cho phải.
Tiêu Nhất Phi mê hoặc bước đến bên tai Trần Hạo nói: "Có biết không? Vì cậu đến, chị đây đã mua đến bảy, tám bộ nội y gợi cảm đấy? Chỉ đợi lấy ra thể hiện cho cậu xem, kết quả...còn chưa dùng đến một bộ nào!"
"..."
Trần Hạo không còn gì để nói, nghẹn luôn!
Thấy anh kinh ngạc, Tiêu Nhất Phi cười khanh khách, đang định nói tiếp cái gì đó, đột nhiên, điện thoại di động của Trần Hạo vang lên.
Anh vội vàng rút điện thoại di động ra, mượn cớ bỏ chạy.