Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1026 Thế mà cũng dám ngông cuồng!
Tiêu Nhất Phi tức giận lườm trắng mắt: "Đợi mà xem, chị đây không đùa chết cậu, tôi sẽ không phải là Tiêu Nhất Phi!"
Trong lúc yêu tinh đang cười nhạo, Trần Hạo đã rời khỏi biệt thự, sau khi nghe máy, bên trong có giọng nói của Hạ Hành Bắc vang lên: "Trần đại sư, hôm nay anh có rảnh không?"
"Có rảnh có rảnh, cực kỳ rảnh!", Trần Hạo nói.
"..."
Hạ Hành Bắc trong điện thoại cũng bối rối, nghĩ thầm từ bao giờ mà Trần đại sư lại dễ nói chuyện như vậy?
"Anh đang ở đâu? Tôi đến đón!", Hạ Hành Bắc nói.
Trần Hạo thông báo địa chỉ, khoảng mười phút sau, chiếc Bentley của Hạ Hành Bắc đã dừng trước mặt anh.
Sau khi lên xe, Hạ Hành Bắc quay đầu xe xuất phát đi về phía ngoại thành.
Nửa tiếng sau, cậu ấy dừng xe trong trường đua ngựa ở phía bắc Hải Dương.
Trần Hạo chưa đến đây bao giờ, nhìn thấy xung quanh, những chiếc xe sang trọng đỗ san sát, tò mò hỏi: "Đây là đâu vậy?"
Hạ Hành Bắc cười ha ha nói: "Đây là trường đua ngựa của Hải Dương, hôm nay ở đây có chuyện cực kỳ náo nhiệt để xem, cho nên tôi mới nhớ đến Trần đại sư đấy!"
"Vô cùng náo nhiệt sao?", Trần Hạo nói.
"Vâng, hôm nay, huân tước Angus tiếng tăm lừng lẫy của Vương quốc Anh dẫn theo đội đua ngựa đến Hải Dương để thi đấu giao hữu, huân tước Angus này không đơn giản! Nghe nói đội kỵ binh nghi lễ của hoàng gia Vương quốc Anh cũng đều do anh ta huấn luyện ra đấy!"
Trần Hạo sững sờ, không ngờ là vì chuyện này, nghĩ thầm, sao Angus này lại chạy đến đây vậy? Dòng họ Mir muốn tiến quân đến nước Hoa rồi sao?
Dòng họ Mir ở Vương quốc Anh là một trong những quý tộc cổ xưa nhất của nước Anh, còn là dòng họ quản lý những tài sản do hoàng gia sử dụng.
Chẳng lẽ là bà cụ Windsor đang tiến hành lựa chọn trong dòng họ Mir sao?
Trong khi Trần Hạo còn đang suy nghĩ lung tung đến những chuyện chẳng liên quan gì, Hạ Hành Bắc cho rằng Trần Hạo không biết Angus, cười giải thích: "Trần đại sư đừng coi thường Angus này, nghe nói hoàn cảnh gia đình của anh ta không đơn giản đâu, lần này phía chính phủ nước Hoa có thể mời được anh ta đến đây, không những phải tốn một số tiền khổng lồ, còn phải dùng đến rất nhiều thể diện ngoại giao nữa đấy!"
Trần Hạo nghe vậy sững sờ, nghĩ thầm, tên Angus này có chút tài năng cũng đều do ông đây dạy cho cả, thế mà cũng dám ngông cuồng!
Hạ Hành Bắc tiếp tục nói: "Lần này Angus dẫn đến đội đua ngựa và người cưỡi ngựa đều là đứng đầu thế giới, vì trước đây nước Hoa không coi trọng vận động cưỡi ngựa, cho nên bầu không khí trong nước không sôi nổi, phương diện này từ trước đến nay vẫn chẳng ra sao! Cho nên rất hiếm khi thấy được thuật cưỡi ngựa ở cấp bậc như thế này!"
Trần Hạo cũng biết, loại vận động ít phổ biến này, vốn dĩ là do quý tộc phương tây tự tiêu khiển để giết thời gian, tự chơi tự vui thôi! Trong nước không sôi động, không có thị trường sẽ không có đầu tư. Không có ai bỏ tiền ra, đương nhiên sẽ phát triển vô cùng chậm chạp!
"Trước mắt, những người đầu tư trong nước nhìn thấy hạng mục nào có hiệu quả chậm một chút là đã không bằng lòng đầu tư rồi, càng đừng nói đến hạng mục thể thao ít được chú ý lại hoàn toàn chẳng nhìn thấy chút hiệu quả nào như thế này!", Trần Hạo nói.
Hạ Hành Bắc tiếp lời: "Nói vậy không sai, nhưng mọi thứ đều có ngoại lệ, hôm nay sở dĩ trận đầu giao hữu này hấp dẫn mọi người, không chỉ vì trong đó có đội đua ngựa sắp tham gia giải đấu lớn ở quốc tế là của nước Hoa chúng ta, mà còn vì người đầu tư của Hải Dương chúng ta!"
"Của Hải Dương sao?", Trần Hạo nghe vậy không tránh khỏi sững sờ.
Trong lúc yêu tinh đang cười nhạo, Trần Hạo đã rời khỏi biệt thự, sau khi nghe máy, bên trong có giọng nói của Hạ Hành Bắc vang lên: "Trần đại sư, hôm nay anh có rảnh không?"
"Có rảnh có rảnh, cực kỳ rảnh!", Trần Hạo nói.
"..."
Hạ Hành Bắc trong điện thoại cũng bối rối, nghĩ thầm từ bao giờ mà Trần đại sư lại dễ nói chuyện như vậy?
"Anh đang ở đâu? Tôi đến đón!", Hạ Hành Bắc nói.
Trần Hạo thông báo địa chỉ, khoảng mười phút sau, chiếc Bentley của Hạ Hành Bắc đã dừng trước mặt anh.
Sau khi lên xe, Hạ Hành Bắc quay đầu xe xuất phát đi về phía ngoại thành.
Nửa tiếng sau, cậu ấy dừng xe trong trường đua ngựa ở phía bắc Hải Dương.
Trần Hạo chưa đến đây bao giờ, nhìn thấy xung quanh, những chiếc xe sang trọng đỗ san sát, tò mò hỏi: "Đây là đâu vậy?"
Hạ Hành Bắc cười ha ha nói: "Đây là trường đua ngựa của Hải Dương, hôm nay ở đây có chuyện cực kỳ náo nhiệt để xem, cho nên tôi mới nhớ đến Trần đại sư đấy!"
"Vô cùng náo nhiệt sao?", Trần Hạo nói.
"Vâng, hôm nay, huân tước Angus tiếng tăm lừng lẫy của Vương quốc Anh dẫn theo đội đua ngựa đến Hải Dương để thi đấu giao hữu, huân tước Angus này không đơn giản! Nghe nói đội kỵ binh nghi lễ của hoàng gia Vương quốc Anh cũng đều do anh ta huấn luyện ra đấy!"
Trần Hạo sững sờ, không ngờ là vì chuyện này, nghĩ thầm, sao Angus này lại chạy đến đây vậy? Dòng họ Mir muốn tiến quân đến nước Hoa rồi sao?
Dòng họ Mir ở Vương quốc Anh là một trong những quý tộc cổ xưa nhất của nước Anh, còn là dòng họ quản lý những tài sản do hoàng gia sử dụng.
Chẳng lẽ là bà cụ Windsor đang tiến hành lựa chọn trong dòng họ Mir sao?
Trong khi Trần Hạo còn đang suy nghĩ lung tung đến những chuyện chẳng liên quan gì, Hạ Hành Bắc cho rằng Trần Hạo không biết Angus, cười giải thích: "Trần đại sư đừng coi thường Angus này, nghe nói hoàn cảnh gia đình của anh ta không đơn giản đâu, lần này phía chính phủ nước Hoa có thể mời được anh ta đến đây, không những phải tốn một số tiền khổng lồ, còn phải dùng đến rất nhiều thể diện ngoại giao nữa đấy!"
Trần Hạo nghe vậy sững sờ, nghĩ thầm, tên Angus này có chút tài năng cũng đều do ông đây dạy cho cả, thế mà cũng dám ngông cuồng!
Hạ Hành Bắc tiếp tục nói: "Lần này Angus dẫn đến đội đua ngựa và người cưỡi ngựa đều là đứng đầu thế giới, vì trước đây nước Hoa không coi trọng vận động cưỡi ngựa, cho nên bầu không khí trong nước không sôi nổi, phương diện này từ trước đến nay vẫn chẳng ra sao! Cho nên rất hiếm khi thấy được thuật cưỡi ngựa ở cấp bậc như thế này!"
Trần Hạo cũng biết, loại vận động ít phổ biến này, vốn dĩ là do quý tộc phương tây tự tiêu khiển để giết thời gian, tự chơi tự vui thôi! Trong nước không sôi động, không có thị trường sẽ không có đầu tư. Không có ai bỏ tiền ra, đương nhiên sẽ phát triển vô cùng chậm chạp!
"Trước mắt, những người đầu tư trong nước nhìn thấy hạng mục nào có hiệu quả chậm một chút là đã không bằng lòng đầu tư rồi, càng đừng nói đến hạng mục thể thao ít được chú ý lại hoàn toàn chẳng nhìn thấy chút hiệu quả nào như thế này!", Trần Hạo nói.
Hạ Hành Bắc tiếp lời: "Nói vậy không sai, nhưng mọi thứ đều có ngoại lệ, hôm nay sở dĩ trận đầu giao hữu này hấp dẫn mọi người, không chỉ vì trong đó có đội đua ngựa sắp tham gia giải đấu lớn ở quốc tế là của nước Hoa chúng ta, mà còn vì người đầu tư của Hải Dương chúng ta!"
"Của Hải Dương sao?", Trần Hạo nghe vậy không tránh khỏi sững sờ.
Bình luận facebook