Fuu ôm chặt Nigi trong lòng, hai hơi thở hòa quyện vào cùng nhau. Lát sau, cả hai nhận ra là cũng đã quá khuya rồi, liền chỉnh trang lại trang phục, cất bước đi vào trong khu trại của trường. “Lên đây tôi cõng cho.” Lời đề nghị của Fuu khiến Nigi hơi ngạc nhiên cho đến khi nghe anh tiếp lời “Nhìn cô như sắp ngất tới nơi rồi kìa.” Mà anh nói cũng đúng, có lẽ vì lúc nãy, cả hai nhiệt tình quá, nên giờ, Nigi cảm thấy có hơi vật vã trong người. Tuy thế cô có thể vững được đến khi đặt chân đến trại, nhưng Fuu đã lên tiếng giúp đỡ rồi, cộng thêm ánh mắt kiên quyết kia nữa, Nigi đồng ý, tựa vào bờ lưng mạnh mẽ của anh. Cảm giác ấm áp và được che chở lan tỏa khắp người, Nigi lim dim dần, rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Fuu đưa mắt nhìn đôi mi nhỏ nhắn đang ngon giấc trên lưng anh, cười nhẹ, đưa cô tới đúng khu vực của riêng cô, nhẹ nhàng bồng Nigi vào lều dưới sự chỉ dẫn của bạn cô, rồi bước về chỗ của mình.
Buổi sáng hôm sau, những tia nắng mặt trời chiếu vào trong túp lều khiến Nigi tỉnh giấc. Cô dụi dụi mắt, hầu hết mấy bạn cô đã ra ngoài rồi. Nigi vén màn, từ từ chui ra bãi cát trắng thì đám bạn nữ chung lều với cô chạy bu lại xung quanh “Tụi bây ơi, nó dậy rồi kìa!” Nigi đang còn mơ ngủ lập tức bừng tỉnh khi thấy phản ứng của các bạn cô, giương đôi mắt nghi ngờ và ghen tị chăm chăm vào cô. “Này Nigi, nói thật đi, mày và anh Fuu là mối quan hệ gì hả?” Gương mặt Nigi tái lại, không lẽ chuyện tối qua của cô bị lộ rồi sao?
Bình luận facebook