7.
Ngay khi xuống trực thăng, Lâm Châu liền nắm chặt lấy tay tôi không buông.
Tôi không kiên nhẫn gạt tay hắn ra, "Cẩn thận đừng để tai tiếng."
Lâm Châu trợn tròn mắt, "Tai tiếng gì, cô bây giờ là ba ba tôi rồi!"
Đi theo hắn đến nhà số 666 ở Đức Hòa Viên, Lâm lão tiên sinh nhìn thấy cháu trai nhà mình có vẻ không đứng đắn, cau mày nhưng cũng không nói gì, dù sao đêm qua ông và cháu gái cùng nhau xem buổi livestream.
Lâm lão tiên sinh tiến lên, "Cảm ơn Vạn tiên sinh đã cứu tính mạng cháu trai tôi."
"Tiên sinh" là cách gọi tôn kính dành cho đạo sĩ thời niên đại.
Tôi lấy ra đoạn ghi âm tiếng hô hào hôm qua, "Lâm lão tiên sinh, tôi hôm nay đến đây là có chuyện nhờ ông, ông nghe thử tiếng này có quen tai không."
Mới vừa bắt đầu một chút, Lâm lão tiên sinh nắm chặt gậy chống, giọng điệu kiên định, "Tiếng kèn xung phong, âm thanh này tôi cả đời cũng không thể quên."
Tôi cặn kẽ kể lại cho Lâm lão tiên sinh nghe mọi chuyện ở nơi đó.
"Lâm lão tiên sinh, nơi đó âm khí quá nặng, che lấp thiên cơ, tôi cần biết họ tên của bọn họ, như vậy mới có thể nhìn thấu một chút thiên cơ, mới có thể siêu độ bọn họ, xin ông giúp đỡ."
Lâm lão tiên sinh giàn giụa nước mắt, "Ngày đó, khắp nơi đều có chiến tranh, những cuộc chiến tranh và người lính được ghi nhớ chỉ là thiểu số, không ngờ ở đó còn chôn giấu những người lính của chúng ta."
Ông ấy run rẩy tay, gậy chống rơi xuống, "Vạn tiên sinh, chuyện này tôi nhất định sẽ điều tra, là cô đã giúp chúng tôi mới phải, bọn họ lúc còn sống không được hưởng một ngày sung sướng, chết đi vẫn còn bảo vệ tổ quốc."
"Thế nhưng lại không thể chôn cất tử tế."
Nói rồi, ông ấy càng ngày càng kích động, kéo ống quần lên, "Cô nhìn xem chân tôi này, là lũ giặc Nhật bắn nát, cả tiểu đoàn của chúng tôi, chiến đấu chỉ còn lại mình tôi, lại còn là một kẻ tàn tật."
"Lão đoàn trưởng của tôi, còn bị bom xăng thiêu cháy không còn xác, nghĩa trang liệt sĩ toàn là đồng đội của tôi, nhưng phần lớn không được tính là mộ binh, lúc bọn họ vinh quang lại chẳng còn gì, chỉ có tên họ!"
“Tôi là người duy nhất còn sống, thân thể tôi vẫn còn giữ viên đạn và mảnh bom nhỏ, đau đớn quá, nhưng tôi vẫn phải sống, thay bọn họ nhìn ngắm nước Trung Hoa mới ngày nay, bọn họ không thể nhìn thấy, tôi thay bọn họ nhìn, đến lúc xuống dưới rồi sẽ kể cho bọn họ nghe."
"Vạn tiên sinh, cảm ơn cô đã đồng ý giúp đỡ bọn họ, chuyện này tôi nhất định sẽ điều tra, cô trước tiên ở nhà tôi một thời gian."
Lâm lão tiên sinh lau lau nước mắt, từ cảm xúc mất bình tĩnh vừa rồi đã bình tĩnh lại, "Vạn tiên sinh lúc trước nói nhà tôi phong thủy có vấn đề, tôi thật sự không tin, dù sao Vạn tiên sinh tuổi còn quá trẻ, bây giờ xem ra, có lẽ thật sự đã xảy ra chút vấn đề."
"Lâm Châu, mau dọn dẹp phòng cho Vạn tiên sinh, rót trà, không được làm phật ý cô ấy! Còn nữa, quản lý tốt mấy fans kia, nếu ai còn dám nói Vạn tiên sinh một câu thì cháu cũng đừng mang họ Lâm nữa!"
Tôi đồng tình nhìn thoáng qua Lâm Châu, đồng thời thở phào nhẹ nhõm, xem ra mình đã đến đúng chỗ rồi.
Lâm lão tiên sinh là cựu binh, đã trải qua thời kỳ chiến tranh ác liệt, coi trọng tình đồng đội.
Việc này nếu ông ấy giúp, vậy là ổn rồi, chỉ cần có một người nói ra họ tên thì vụ án đó sẽ dễ phá.
Nghe ông ấy nói về phong thủy, tôi gãi đầu, "Nhà của Lâm lão tiên sinh phong thủy không tệ, đặc biệt là cây La Hán Tùng ở cửa sổ, cách thức dùng chậu cảnh để thay đổi phong thủy vừa nhìn là biết của Lưu tiên sinh."
"Lưu tiên sinh chính là chưởng môn của giới phong thủy, nhà này phong thủy không có vấn đề, chỉ là mặt đất chảy ra âm khí, có lẽ là phần mộ đã xảy ra vấn đề."
Tôi nhìn Lâm Châu, "Số mệnh hắn tệ nhất, cho nên bị chịu ảnh hưởng đầu tiên, hai người các ông không bị ảnh hưởng gì, tạm thời sẽ không có chuyện gì lớn."
"Tôi bảo sư huynh cùng với tôi xử lý chuyện quân hồn, hắn rất am hiểu về phần mộ, không bằng đến lúc đó để hắn đi xem phần mộ?"
Lâm lão tiên sinh gật đầu, "Cũng được, trước tiên xử lý tốt chuyện quân hồn, tôi cũng yên tâm, chuyện phần mộ để sau."
"Vạn tiên sinh mệt rồi, mau đi nghỉ ngơi, sư huynh của cô đến lúc đó chúng tôi sẽ cử người đi đón."
8.
Tôi đi tắm một cái, thoải mái dễ chịu mở livestream.
Vừa mới mở ra bên trong đã chật ních người.
[Vạn đại sư lại livestream rồi, sao không báo trước cho nô gia biết chứ! Nô gia sẽ trải thảm đỏ cho ngài!]
[Phì, đó là việc của tôi!]
[Vạn đại sư phía sau bày cái gì vậy? Có phải bán hàng không? Hôm nay không xem bói nữa à?]
Trong đó không thiếu có anti-fan, "Tôi đã nói là kịch bản rồi mà, bây giờ lại bắt đầu bán hàng."
[Lầu trên não tàn rồi à, bạn thử đi tìm một kịch bản khiến Lâm ảnh đế nuốt đá ăn than đi.]
[Cút khỏi giới giải trí!]
[Được rồi được rồi, tôi thay mặt đại sư đồng ý, tài năng tốt như vậy lại bị chôn vùi trong giới giải trí!]
[Cho dù là đại sư thật cũng không thể thay đổi được cô ta trêu chọc anh nhà tôi là thật! Còn dùng quy tắc ngầm với đạo diễn, đồ bại hoại cút khỏi giới giải trí đi!]
Người xem còn chưa kịp phản bác, chỉ thấy trên màn hình xuất hiện một đống hiệu ứng.
Lâm Châu tặng Carnival x99
Porsche x20
Tên lửa x50
Lời nhắn: [Đây không phải trêu chọc, đó là làm phép, cảm ơn chị đại đã cứu mạng chó của tôi!]
Khu bình luận nháy mắt sôi trào, [Ôi trời ơi, đây là tài khoản của Lâm ảnh đế? Thật hay giả, chắc là bị hack rồi.]
[Đúng là tài khoản của Lâm ảnh đế, được chứng nhận chính thức!]
[Tôi không tin, nhất định là bị hack!]
[Anh trai, có phải anh bị cô ta làm phép mê hoặc rồi không.]
Khoảnh khắc tiếp theo, Lâm Châu yêu cầu kết nối.
Màn hình vừa được kết nối, trên mặt hắn treo ý cười bỉ ổi, tay xoa như ruồi, "Đại sư, ngài xem mấy thứ này có gì phù hợp với tôi không?"
Trời đất chứng giám, ông nội hắn không vội giải quyết chuyện mồ mả thì đối với bọn họ không có gì ảnh hưởng, nhưng ảnh hưởng đến tôi thì rất lớn, không tìm thứ gì đó lại sợ chết khiếp.
Thật là ông nội ruột thịt.
[Ôi trời ơi, thật là Lâm ảnh đế!]
[Anh trai, đừng để cô ta lừa, cô ta dùng quy tắc ngầm đó! không phải là người tốt gì đâu!]
Bình luận mới vừa đưa ra, trên màn hình lại toàn là hiệu ứng đặc biệt.
Đạo diễn chương trình Sinh tồn trong hoang dã gửi tên lửa x10
[Tất cả những gì trên mạng đều là tin vịt thôi, tôi sẽ báo cảnh sát xử lý!]
[Ngoài ra, Vạn đại sư, ngài nói tướng mặt tôi không tốt, có thứ gì có thể cải thiện không? Phẫu thuật thẩm mỹ thì sao?]
Khu bình luận anti-fan nháy mắt biến mất, chỉ vì hai tin đồn này đều không bị người trong cuộc phản bác thì còn làm sao mà chửi được.
Nói người ta phong kiến mê tín sao? Mẹ nó, cư dân mạng cũng không mù.
Tôi lắc đầu, "Không được, tướng mạo không tốt chính là nói về cốt tướng, trừ khi anh phẫu thuật toàn mặt, nhưng tướng mạo không tốt không nhất thiết phải sống tệ.
“Người ta thường nói mệnh một vận hai phong thủy ba, bốn tích đức năm đọc sách; sáu danh bảy tướng tám kính thần, chín giao quý nhân mười dưỡng sinh, không cần quá lo lắng."
Tôi ho nhẹ hai tiếng, "Hôm nay giúp Mao Sơn chúng tôi bán chút đồ, Mao Sơn sản xuất, giả một đền mười, sau đó lập tức kết nối một người xem bói, một lần ba nghìn, không chuẩn không lấy tiền."
"Đồ đầu tiên, bùa bình an, giá bán hai nghìn, do chưởng môn Mao Sơn đích thân vẽ."
"Thứ hai, ngọc bội, giá bán ba vạn, có thể hấp thụ âm khí."
"..."
Mới vừa lên kệ một lúc, đồ đã được bán hết, trong đó phần lớn là do Lâm Châu mua, cũng mặc kệ đến việc mình có cần hay không.
Đến phần kết nối mạng xem bói, tôi vô tình cắt kết nối mạng của Lâm Châu, nếu không phải hắn là một tấm biển hiệu có thể giúp tôi tự quảng cáo mà không mất tiền, tôi đã cắt sớm hơn rồi.
Người nối mạng có tên ảo là "Hạnh Phúc", vừa kết nối, trên mặt đã đầy vẻ vui mừng.
Cô ấy cười nói, "Đại sư, tôi đến để xem tôi và chồng khi nào kết hôn."
"Tôi và anh ấy đã yêu nhau bốn năm rồi, anh ấy rất quan tâm đến tôi, nhà cửa xe cộ gì cũng đã mua rồi, tôi muốn xem chúng tôi bao giờ mới có thể kết hôn, dù sao tuổi cũng không nhỏ nữa."
Tôi lấy ra đồng xu để bói quẻ lục hào, không còn cách nào khác, đồng tiền xu bị nổ, đành phải bói quẻ tạm vậy.
"Cô sẽ kết hôn vào cuối năm nay, nhưng người hiện tại không phải là định mệnh của cô."
Hạnh Phúc trợn mắt, "Không thể nào, tôi rất yêu anh ấy, anh ấy đã nói sẽ kết hôn với tôi, ngoài anh ấy ra tôi sẽ không lấy ai khác."
"Không, cô xác thật là kết hôn với hắn, nhưng lại là nghiệt duyên, cô biết hắn tại sao thời gian dài như vậy vẫn chưa chịu kết hôn với cô không? Hắn còn chưa có ly hôn đâu."
“Hắn chán ghét vợ mình già nua xấu xí, nên ở bên ngoài lừa cô, sau đó ly hôn với vợ để cưới cô."
"Mọi người đều cho rằng cô là kẻ thứ ba, sau đó đến tháng thứ hai vợ cũ của hắn sẽ tìm đến cô để trả thù, hủy hoại khuôn mặt của cô, hắn lại chán ghét cô rồi lại ly hôn với cô."
[Ôi trời ơi, đây không phải tra nam thì là gì, lừa cô trở thành kẻ thứ ba, cô gái à, đá hắn đi, ba chân của con ếch khó tìm, hai chân của đàn ông không phải là không có ở khắp nơi.]
[Đúng vậy, lời của Vạn đại sư nên nghe nhiều một chút.]
Hạnh Phúc mím môi, không nói gì.
Tôi lại lần nữa bốc quẻ lục hào, "Nếu cô không tin, cô có thể đi xem phòng làm việc của hắn, trên máy tính hắn không thoát tài khoản, có lịch sử trò chuyện với vợ hắn đó."
Trên mặt Hạnh Phúc hiện lên giằng co, sau đó chạy ra ngoài, một lúc sau quay lại, mặt đầy nước mắt, "Tên khốn đó, tôi muốn chia tay với hắn, tôi coi thường nhất những người ngoại tình, không ngờ lại bị hắn lừa trở thành kẻ thứ ba."
"Cảm ơn Vạn đại sư, tiền chuyển cho ngài như thế nào."
"Tôi sẽ nhắn tin cho cô."
[Ôi trời ơi, xem ra Vạn đại sư lại đoán đúng rồi, mẹ ơi.]
[Tôi phát hiện ai tìm Vạn đại sư xem bói cũng không thể toàn thân mà lui, run bần bật.]
Tôi tắt livestream, đốt bùa kết ấn bằng bạch ngân tím thả vào trong nước, chậm rãi uống cạn.
Xem bói nhìn trộm thiên cơ, rất dễ bị phản phệ, sau khi bị phản phệ vận khí sẽ ngày càng kém đi, xung quanh còn xuất hiện tiểu nhân, dùng mấy thứ này có thể loại bỏ.
Lâm Châu chạy đến, "Vạn đại sư, tôi đến lấy đồ."
Nhìn thấy tôi đang uống mấy thứ này, thắc mắc hỏi, "Đại sư, đây là cái gì? Dùng làm gì thế."
"Nước bùa, đổi vận."
Ánh mắt hắn sáng lên, "Tôi không tin! Trừ khi cô cho tôi uống một ngụm."
9.
Mấy ngày sau.
Trời tờ mờ sáng, sư huynh Vạn Lục mặc đạo bào, ném phất trần, chân dẫm sương sớm, phong thái uy nghiêm mười phần.
Vừa bước vào nhà liền không ngừng gật đầu, "Không hổ là phong thủy do Lưu tiên sinh bố trí, đúng là tốt, nhìn tình hình trong nhà ông, mồ mã đúng là có vấn đề."
Lâm lão tiên sinh mỉm cười hiền từ, "Không vội không vội, trước tiên giải quyết chuyện quân hồn đã."
Dọc theo đường đi, tôi tỉ mỉ giải thích cho hắn nghe về tình hình ở bên kia.
Hắn cau mày, "Nghe em nói vậy, là có người cố ý nhốt bọn họ ở nơi đó?"
“Đúng vậy, em không giỏi về trận pháp, cho nên cần sư huynh đến, hơn nữa..."
Tôi tỏ ra khó xử, "Trong đó không chỉ có quân hồn, mà còn có linh hồn của những kẻ xâm lược, bọn họ nhất định phải giải quyết, nếu không không có quân hồn áp chế, sẽ hình thành sát khí."
"Chỉ là nhiều như vậy, khó giải quyết."
Vạn Lục xua tay, "Đến lúc đó anh sẽ bố trí một trận pháp, đưa bọn họ đến mười tám tầng địa ngục, nơi đó rộng lớn, để bọn họ đầu thai, lòng anh cũng thấy khó chịu."
Đến hòn đảo, nơi đó đã bị quân đội bao vây, đường đi thuận lợi vô cùng.
Không ít quân nhân cầm thiết bị quét toàn bộ hòn đảo, đào ra được rất nhiều hài cốt và quần áo mục nát, thậm chí còn có súng lục.
Lâm lão tiên sinh run rẩy bước lên, vuốt ve mấy hộp sọ đó, "Khổ rồi, khổ rồi, tôi đến đưa các cậu về nhà."
Vạn Lục đã sớm đi đến vực sâu nghiên cứu trận pháp rồi.
Tôi cầm đồng xu, từng người tính ra tên của bọn họ ghi lại, những người này nên được lưu danh sử sách, không nên chỉ là những cái tên vô danh.
Mãi cho đến tối, Vạn Lục bên kia cuối cùng cũng thành công.
Sắc mặt hắn nghiêm nghị, "Chuẩn bị sẵn sàng, lúc món đồ trấn áp cuối cùng biến mất, bọn họ sẽ xuất hiện."
Sắc mặt mọi người nghiêm trọng, một tiếng ầm vang, một cái cây lớn đổ xuống, tiếng súng, tiếng chém giết, tiếng còi xung phong vang vọng trong đầu mỗi người.
m khí tăng thêm, từ trường hỗn loạn, những bóng dáng của họ hiện lên, sau khi ngã xuống lại đứng dậy, cố gắng lao về phía trước.
“Thu lại trận địa! Cho những thằng nhóc thối này xem! Phi, mấy loại súc sinh này!”
Giọng điệu quen thuộc, tôi hét lên: “Trương đoàn trưởng, đừng qua đó!”
Lâm lão tiên sinh cất tiếng khàn khàn: “Cựu chiến hữu, quay lại! Trận đánh đã kết thúc rồi!”
Trương đoàn trưởng quay đầu lại, trong mắt tất cả đều là mê man, trận pháp Vạn Lục bố trí hiện ra, tất cả mọi người đứng yên tại chỗ, ánh mắt từ sáng tỏ đến mê man, rồi lại sáng tỏ.
Vạn Lục mồ hôi nhễ nhại: “Chết tiệt, đám tiểu quỷ kia còn muốn ra ngoài, cũng không nhìn xem đại ca tôi là ai, toàn bộ đưa xuống mười tám tầng địa ngục rồi, sống thì không yên ổn, chết rồi cũng ở đây làm loạn.”
Hắn đưa cho tôi tấm lệnh bài chưởng môn: “Trả lại cho em, nhờ có thứ này, nếu không thì thật khó mà bắt giữ được.”
Trương đoàn trưởng nhìn chúng tôi và những người lính đó, ánh mắt phức tạp, sau đó mỉm cười: “Tốt lắm, tốt lắm, anh hùng xuất thiếu niên, chúng ta cũng có thể yên tâm ra đi rồi.”
Lâm lão tiên sinh đi đến, vứt bỏ gậy chống, sửa sang lại vạt áo, hành lễ.
Tôi cầm lấy bảo vật trấn sơn của Mao Sơn là hồ lô âm dương, cười nói: “Tôi tính toán rồi, bảy ngày sau là thời điểm siêu độ tốt nhất, mấy ngày nay có thể để đám người Trương đoàn trưởng ra ngoài xem, ban ngày thì ở trong đây.”
Vạn Lục kéo tôi sang một bên, thì thầm nói: “Anh vừa rồi phá trận có phát hiện ra một chút gì đó, trận pháp này là của bên Nhật Bản.”
“Anh nghe sư phụ nói qua, vận mệnh quốc gia của Nhật Bản suy tàn, không thể tồn tại đến tận bây giờ, lẽ ra phải diệt vong trong Thế chiến thứ hai rồi, chắc chắn là đã dùng thứ gì đó để kéo dài mạng sống.”
“Sách cổ ghi chép, dùng hàng trăm triệu vong hồn áp chế vận mệnh quốc gia có thể khiến nó tiếp tục tồn tại, Nhật Bản không có nhiều người như vậy.”
Nhìn thấy sắc mặt của hắn, tôi mím môi: “Em sẽ đi xem, nếu đúng như vậy thì em muốn đưa bọn họ về nhà.”
“Anh đi cùng em.”
[ Hết ]
Bình luận facebook