-
Chương 4
14.
Nhìn khuôn mặt ngây thơ vô tội của nữ quỷ Niệm Niệm, nhưng mỗi một câu của cô lại khiến cả giới giải trí đảo lộn:
"Lục Hoà đỉnh lưu đang nổi đình nổi đám, hắn trốn thuế lậu thuế, đang bận tìm người gánh tội đây này! Thật không may, Mã Lệ em chính là kẻ chết thay!”
"Bọn họ mua chuộc chị, để chị tung tin giả bôi nhọ em, nhằm che đậy chuyện Lục Hoà trốn thuế. Chị không đồng ý, bọn họ cố tình bỏ chất cấm vào đồ uống của chị! Đe dọa chị phải nghe lời họ, nếu không sẽ tố cáo chị sử dụng chất cấm!”
"Chị nghĩ dù sao thì cũng thế, cai nghiện còn hơn hại người, chị cũng không cần danh tiếng gì, hơn nữa chị không thể để em gặp chuyện!”
"Không ngờ! Bọn họ lén lút động vào xe chị, hại chị đi trên đường phanh không nhạy, trực tiếp bị xe tải đâm chết!”
"Cuối cùng vì kéo dài thời gian tiêu hủy bằng chứng, họ thậm chí còn tìm AI thay mặt chị để nhận điện thoại bạn bè người thân!"
Tôi nhìn vào phòng livestream.
Đã có người điên cuồng mắng chửi Lục Hoà, cùng với tài khoản chính thức của công ty giải trí nào đó.
Số lượng người xem trong phòng livestream tăng vọt.
Lúc này, tôi nhận được một vài lời đe dọa từ tài khoản không có địa chỉ IP: [Cảnh cáo cô lập tức dừng livestream, nếu không đến lúc đó, cô sẽ chết như thế nào cũng không biết!]
Tôi có thể không biết mình chết thế nào sao?
Tôi đã chết mấy trăm năm rồi!
Thấy tôi không quan tâm, đối phương lại gửi một bức thư luật sư cảnh cáo do Lục Hoà ký.
Nhưng đối với một nhân viên giao hàng ở âm phủ mà nói, luật pháp của dương gian có thể làm gì tôi chứ?
Lúc này, tiếng gọi của Niệm Niệm ở âm phủ cũng đã không thể dừng lại:
“Đúng rồi, người mới nổi Tiểu Hoa KK được bọn hắn bồi dưỡng, không chỉ nghiện ma túy cờ bạc, mà còn buôn người, giúp đỡ nước ngoài lừa đảo người khác! Có một số người muốn kiếm tiền dễ dàng trên mạng, các bạn nhất định phải cẩn thận!”
Lập tức có người trong phòng livestream đặt câu hỏi: [Cô có nhầm không vậy? Chị KK xuất thân tốt như vậy, là con nhà giàu thứ thiệt! Làm sao có thể đi lừa đảo người khác được chứ?]
Có một số bình luận tự xưng là fan của KK:
[Đúng rồi! Nếu chị KK không phải người tốt, tôi sẽ livestream trồng cây chuối ăn cứt!]
[Tôi nghĩ chắc chắn cô ta ghen tị, lẽ nào chỉ vì cô ta đã chết, chúng ta phải tin sao?]
Niệm Niệm ở âm phủ cười đến mức lộ cả lợi!
Nhưng ngay sau đó, cô ấy thu lại nụ cười. Ngũ quan vốn hoàn hảo của cô ấy bắt đầu nứt nẻ, máu từ da đầu cô ấy chảy xuống ào ào!
Mã Lệ Liên nhìn thấy tình trạng thảm hại của Niệm Niệm, khóc đến thở hổn hển.
Niệm Niệm lau máu trên mặt: "Vậy các người thấy tôi chết đủ thảm chưa?! Đúng là cái chết của tôi không đáng nhắc tới, nhưng, những người hại tôi sẽ dừng lại ở đây sao? Họ sẽ không! Các người nghĩ KK là tự nguyện sao? Cô ta đã không còn đường lui nữa rồi, tôi ở chỗ này khuyên cô ta một câu, sớm tự thú một chút, còn không đến mức chết ở nước ngoài!"
"Còn đừng cho là tôi không biết, người nào đó thuê thuỷ quân, cố tình giả làm fans để kiểm soát bình luận!"
Lúc này.
Phòng livestream cuối cùng cũng có giọng nói mới:
[Tôi thề! Cô gái tên Niệm Niệm này không có nói dối, hôm qua chị KK còn giới thiệu cho tôi một công việc người mẫu lương cao, tôi suýt nữa đã đi cùng cô ta ra nước ngoài rồi!]
[Tôi cũng vậy, tôi cũng nhận được lời mời của cô ta, nhưng với một người chỉ thuộc hàng mười tám tuyến như tôi, trước đây cô ta còn chẳng thèm để ý đến tôi.]
[Trời ạ, may mà hôm nay tôi chán nên xem livestream, này quả thực là cứu tôi một mạng!]
Niệm Niệm dường như muốn để lại ấn tượng tốt đẹp cuối cùng cho bạn thân mình.
Cô ấy khôi phục lại diện mạo như lúc còn sống, nhăn mặt với Mã Lệ trong ống kính livestream:
"Mã Lệ, nhớ đốt cho chị mấy anh mẫu nam đẹp trai nhé! Còn nữa, đừng nói với mẹ chị chuyện chị chết. Mẹ chị tuổi không lớn lắm nhưng sức khỏe lại không tốt, chị sợ gặp mẹ sớm ở âm phủ. Lúc đó, mẹ chị chắc chắn sẽ lại kêu chị đi xem mắt, bắt chị làm này làm kia."
Nói xong lời cuối cùng, Niệm Niệm đã bắt đầu khóc không thành tiếng: "Chị không muốn gặp mẹ sớm ở âm phủ, chị đúng là... ghét mẹ chị chết đi được..."
"Mã Lệ, nhìn chị đã cố gắng bảo vệ em như thế này, em có thể thay chị đi thăm mẹ chị nhiều hơn được không..."
Mã Lệ khóc đến thành người nước mắt, liên tục hứa hẹn: "Được! Chị yên tâm đi đi! Em sẽ chăm sóc tốt cho gia đình chị!"
15.
Một buổi livestream kết thúc, đơn hàng giấy tang lễ chưa giao đã hơn một vạn đơn, ngay cả phân thân của tôi cũng sắp bận rộn đến nỗi đầu nhẵn nhụi.
Thần lực vốn có hạn của tôi nhanh chóng bị cạn kiệt, tôi đành phải tắt livestream nghỉ ngơi trước.
Nhưng lúc tôi vừa định tắt livestream.
Tại ngôi nhà nơi tôi đang xử lý công việc ở dương gian, đột nhiên có vài gã đàn ông lực lưỡng đeo mặt nạ xông vào, bọn họ đứng trong bóng tối, rút dao găm kề vào thắt lưng tôi: "Hiện tại mày lập tức đứng trước tất cả người xem trong phòng livestream tuyên bố, tuyên bố vừa rồi tất cả những gì mày tiết lộ đều là hiệu ứng chương trình mà mày dùng để tăng nổi tiếng."
Bọn họ đâm mũi dao vào thân thể tôi, hung hăng đe dọa: "Nếu không, mày sẽ chết ở chỗ này!"
Tôi nghiêng người sang một bên, mấy gã đàn ông đeo mặt nạ kia lập tức bị lộ ra trước hàng chục nghìn khán giả trong ống kính livestream.
Khu vực bình luận của phòng livestream lập tức nổ tung!
[Mẹ kiếp! Bọn họ là cướp sao?]
[Mấy gã cướp này cũng quá xui xẻo rồi, lại đi trộm nhà của chủ phòng!]
[Mặc dù rất đáng sợ, nhưng không hiểu sao lại thấy rất buồn cười nhỉ...]
[Đợi một chút, đây có phải là hiệu ứng chương trình không vậy?]
Tôi rõ ràng cảm nhận được mấy gã cướp phía sau thân thể khẽ run rẩy, bởi vì họ căn bản không ngờ tới tôi lại dám chống trả.
Lúc này, Mã Lệ trong khung hình livestream kinh ngạc nói: "Tôi gặp mấy gã to lớn này rồi! Chắc chắn họ là do Lục Hoà phái đến!"
Mấy tên côn đồ trước ống kính, ngay lập tức xấu hổ đến mức đờ ra.
Đột nhiên, một trong những tên côn đồ bắt đầu vặn eo, vừa uyển chuyển vẫy tay vừa rap với khán giả trong phòng livestream: "Yo yo chek nao, đừng nói linh tinh, chúng tôi không liên quan gì đến Lục Hoa, yo yo chek nao! Chúng tôi là do chủ phòng mời đến tạo hiệu ứng chương trình, trả tiền để thuê làm trò cười yo yo!"
Nói xong, tên côn đồ này không đợi tôi mở lời, lập tức xông lên tắt livestream của tôi.
Bọn họ lấy ra dây thừng, vây quanh tôi: "Mày trông cũng xinh đẹp đấy, anh Lục bảo, bắt mày đến nước ngoài chia bài để lấy lại vốn. Anh Lục còn nói, vì buổi livestream của mày mà hắn không có cách nào kiếm tiền ở trong nước được nữa, cho nên mày cứ đợi đấy! Hắn sẽ sớm đến tính sổ với mày!"
Lúc tên côn đồ nói chuyện, hàm răng vàng của hắn lấp lánh qua lớp mặt nạ: "Đến lúc đó, mày nợ anh Lục, thì dùng mạng của mày để trả dần đi..."
Nói xong, chúng xông lên, đè tôi xuống rồi trùm bao tải lên đầu tôi.
Tôi có từng tự giới thiệu bản thân trong phòng livestream không chỉ một lần: Tôi chỉ là một nhân viên giao hàng ở âm phủ, còn nợ ngân hàng Thiên Địa 800 năm tiền mua nhà...
Nhưng bọn họ, như thế nào lại không tin chứ!
16.
“Này anh Lục!”
"Chúng em bắt được streamer tung tin đồn xấu về anh rồi. Hiện tại anh lên tàu chưa? Được, chúng em lập tức đến ngay!"
Bọn họ trói tôi lại, vừa ném tôi lên xe tải màu đen vừa chế giễu tôi: "Mày không phải nói mayd là người đến từ âm phủ sao? Có phân thân đúng không? Vậy thì biến ra vài người xem nào! Tao thấy mày chỉ là một kẻ tâm thần chạy trốn khỏi bệnh viện tâm thần mà thôi!"
Tôi mệt mỏi nhướng một nửa mí mắt nhìn họ: "Tôi hôm nay dùng thần lực gửi hơn một vạn đơn giấy tang lễ, mệt đến mức không thể đến âm phủ được nữa."
"Không sao! Đợi lát nữa gặp anh Lục, lại để cho anh Lục đưa mày đi gặp Diêm Vương!"
Bọn họ xé một cục khăn tay lớn nhét vào miệng tôi: "Khuyên mày ngoan ngoãn một chút, ngủ một giấc là đến nơi!"
Tôi đã chết mấy trăm năm rồi.
Lần đầu tiên bị bắt cóc, tôi còn rất phấn khích!
Tôi cảm kích nhìn bọn họ: "Bọn bắt cóc các anh cũng khá tốt đấy, được rồi, vậy tôi sẽ chợp mắt một chút, lát nữa đến rồi thì gọi tôi."
Bọn họ dùng ánh mắt nhìn như kẻ ngốc, quét qua tôi một lượt: "Mẹ kiếp, con đàn bà này chắc chắn là kẻ điên."
17.
Phanh——
Trong lúc mơ màng, tôi bị vài người khiêng lên boong tàu.
Gió biển mặn chát ùa vào mũi, lúc này, có người đi tới, tiếng bước chân dừng lại bên tai tôi: "Cô chính là Hồng Chúc? Nghệ danh không tệ đấy! Thích livestream thế thì sau này tôi sẽ mở cho cô một buổi livestream riêng nhé?"
Tôi lập tức tỉnh táo một chút.
Người đàn ông trước mặt, quả nhiên là đỉnh lưu trên dương gian Lục Hoà.
Nhưng hắn vậy mà dùng khuôn mặt tuyệt thế của mình, phun nước bọt vào tôi: "Phì! Lúc trước tôi đã cảnh cáo cô rồi, cô không nghe đúng không?"
Sau một đêm nghỉ ngơi, thần lực trong cơ thể tôi đầy đến mức gần như tràn ra ngoài.
Vì vậy tôi mở mắt ra, chỉ dùng một phần mười thần lực, đã khiến sợi dây trói buộc tôi nổ tung thành từng mảnh.
Mảnh vụn bắn lên mặt Lục Hoà, tay hắn đang cầm xì gà cũng run lên bần bật.
"Đừng căng thẳng thế anh Lục."
Tôi mỉm cười bước tới trước mặt hắn, tiện tay cầm lấy điếu xì gà của hắn hút một hơi, rồi phun khói vào mặt hắn: "Tôi nói rồi, tôi chỉ là một nhân viên giao hàng ở âm phủ thôi mà..."
"Dù chức vụ của tôi không lớn, nhưng ăn mặc của ông nội, cụ nội, cụ cố nội anh ở âm phủ, đều là tôi lo liệu đấy nhé~"
Nói rồi, tôi lấy ra cuốn sổ nhỏ, ghi trước mặt hắn:
"Lục Hoà, vì tội bắt cóc nhân viên công vụ âm phủ Hồng Chúc, sau khi chết phải miễn phí làm việc cho Hồng Chúc 100 năm mới có thể chuộc tội."
Sắc mặt Lục Hoà có chút sợ hãi: "Cái đồ thần kinh này! Cô ở đây nói đùa cái gì vậy?"
Tôi ân cần nói: "Để tôi giúp anh xem anh còn bao nhiêu tuổi thọ nhé."
"Ừ, Lục Hoà, hiện tại anh danh lợi song thu, tất cả đều nhờ phúc báo mà tổ tiên anh tích lũy ở âm gian. Nhưng anh không biết quý trọng, ngược lại vì tiền mà mù quáng tổn hại mạng người, cho nên anh sẽ chết vào lúc 7 giờ 50 phút tối, 28 tuổi 7 tháng, chết trên một chiếc tàu vượt biên trái phép."
Tôi giơ tay lên xem đồng hồ: "Cũng trùng hợp nhỉ. Chẳng phải hôm nay sao?"
“Ơ, đã 7 giờ 45 phút rồi, anh Lục, chỉ còn 5 phút nữa là anh mất mạng đó~"
Hàm dưới tinh xảo của Lục Hoạch bị tôi chọc tức đến mức khẽ run lên. "Các người còn không mau ném con thần kinh này xuống biển cho cá ăn đi!"
Đám côn đồ xông vào tôi, nhưng chưa kịp ra tay thì tiếng còi cảnh sát vang lên từ bờ biển, vài chùm đèn pha chói mắt chiếu về phía chúng tôi.
Kèm theo tiếng súng nổ trên không trung, một cảnh sát dùng loa hô lên:
"Lục Hoà trên thuyền nghe cho rõ! Anh đã bị bao vây! Buông con tin xuống, còn có cơ hội chuộc tội!"
“Các người không còn đường lui nữa! Ai đầu hàng trước, người đó sẽ được giảm án!"
Lục Hoà tức giận đến mức bắt đầu chửi bới.
Mắt thấy cảnh sát đang ngày càng đến gần.
Hắn tuyệt vọng rút súng ra, ngoan độc chỉa thẳng vào tôi: "Cho dù chết, tao cũng không thể tha cho mày!"
Nói rồi, hắn bắn một phát vào tôi.
Ngay khi viên đạn bắn ra, hắn cũng nhanh chóng bắn vào đầu mình một phát.
Bốp!
Theo viên đạn xuyên qua đầu, hắn gục xuống, máu tươi chảy ròng ròng từ miệng hắn chảy ra...
Trước khi Lục Hoà chết, hắn nhìn thấy tôi nhẹ nhàng nắm lấy viên đạn bắn trúng tôi, vẫn còn nguyên vẹn mà đi về phía hắn.
Hắn nằm trên mặt đất, khó tin mà trừng mắt nhìn tôi: "Tôi rõ ràng.... bắn trúng cô rồi..."
Tôi giơ tay nhìn đồng hồ, thân thiện mà nhắc nhở hắn:
"Đúng 7 giờ 50 phút nhé ~ Lục Hoà, anh chết đúng giờ quá à!"
Kết thúc
Ngân hàng Thiên Địa gửi một tin nhắn: [Quý khách Hồng Chúc, căn biệt thự do quý khách vay tiền tại ngân hàng chúng tôi đã được thanh toán trước 100 triệu, số tiền 700 triệu còn lại sẽ được trừ theo thời gian quy định, vui lòng đảm bảo tài khoản của quý khách có đủ số dư, nếu quý khách chậm thanh toán, sẽ bị đưa vào danh sách nợ xấu ~]
Tôi nhìn tin nhắn.
Nhìn sang Lục Hoà với vẻ mặt không tình nguyện:
"Tôi nói nè anh Lục, anh còn nợ tôi 100 năm lao động miễn phí đó, nếu anh không chịu giúp tôi livestream bán đồ tang lễ, tôi sẽ trừ anh thêm 100 năm nữa đấy!"
"Cô..." Lục Hoà đỏ mặt vì tức giận, nhưng hắn chỉ cần nghĩ đến cảnh ông nội, cụ nội, cụ cố nội của hắn bởi vì hắn mà ở âm phủ điên cuồng xin lỗi, hắn cũng chỉ có thể nhận lệnh.
Trong phòng livestream, có người nhận ra Lục Hoà.
[Lục Hoà không phải bởi vì vượt biên trái phép mà chết trên tàu rồi sao?]
[Người mới không biết đi?]
[Các fans lâu năm hãy giải thích cho họ nhé, đó là quỷ hồn của Lục Hoà, đến đây làm việc cho chị Hồng Chúc!]
Lục Hoà nở nụ cười giả tạo chuyên nghiệp trước ống kính:
"Chào mừng các bạn mới đến với phòng livestream của Hồng Chúc, chúng tôi cam kết sẽ giao đồ tang lễ trực tiếp đến tay người thân đã khuất của các bạn~
"Hôm nay, 100 người mua đầu tiên sẽ được tặng một lần người thân báo mộng!"
Lúc này.
Có một fans cuồng liên tục nhắn tin cho tôi ở phần bình luận:
[Chị Hồng Chúc ơi, em nghi ngờ em gái mình bị người khác giết chết, chị có thể giúp em đốt đồ giấy xem sao được không?]