• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full [Zhihu] Livestream bán đồ tang lễ (1 Viewer)

  • Chương 12 END

Chuyện đời heo 1

Lúc Lương Kiến Bân tỉnh dậy lần nữa, nghe thấy bên tai truyền đến tiếng gọi quen thuộc từ trại heo của mình: "Cạc cạc cạc cạc, ăn cơm!"

Ngay lúc hắn mở mắt ra, hắn mừng rỡ như điên: "Mẹ kiếp! Lão tử cuối cùng cũng trở về từ âm phủ! Gió ở dương gian vẫn là tốt nhất!"

Nhưng hắn vừa nói xong thì nhận ra có gì đó không ổn.

Chính mình, thật sự, đã biến thành heo!

Lương Kiến Bân hoảng hốt.

Hắn tức giận đến mức chửi ầm lên, nhưng heo mẹ tốt bụng nghe thấy liền đẩy hắn vào bụng mình.

Tức khắc, một mùi heo hôi thối xộc lên mũi!

Nếu là trước đây,

Lương Kiến Bân yêu cầu Hồ Nhã Lệ phải ướp thịt heo bằng nước gừng và rượu trắng, như vậy khi xào lên thịt heo sẽ thơm ngon không có mùi hôi, hắn mới chịu ăn.

Nhưng bây giờ!

Mũi hắn đầy mùi của chuồng heo, khiến hắn sặc sụa đến mức nhổ cả sữa vừa uống ra.

Ai ngờ, heo mẹ tưởng hắn là con lợn yếu ớt, liền ngậm lấy hắn trong miệng.

Lương Kiến Bân lúc này mới nhớ ra, trước đây hắn từng chế giễu Hồ Nhã Lệ chỉ biết nuôi heo, Hồ Nhã Lệ lại nói với hắn: "Nuôi heo anh tưởng dễ à? Heo rất khó chiều! Đặc biệt là heo mẹ, hễ nó không vui là tắc sữa, heo con sẽ không có sữa uống. Heo con khó khăn lắm mới lớn được, còn phải thường xuyên cân trọng lượng, tiêm thuốc, phòng bệnh cho chúng nữa..."

Lúc đó, Lương Kiến Bân mới kết hôn, vẫn còn nói với bà ấy một câu: "Vợ à, vậy em sinh cho anh một đứa con đi, anh nhất định sẽ chăm sóc em như chăm sóc heo mẹ!"

Nhưng lúc Hồ Nhã Lệ thực sự sinh con.

Lương Kiến Bân lại bắt đầu đi đêm không về.

Chờ con cái lớn lên, Hồ Nhã Lệ càng chỉ có thể nói bóng nói gió với Lương Kiến Bân: "Anh xem, em chăm sóc chúng mỗi ngày cẩn thận như vậy, nhưng đôi khi em lại nghĩ, thứ em chăm sóc đâu phải là heo, rõ ràng chính là con gái mới đúng!”

……

Ký ức kiếp trước bị gián đoạn dưới hàm răng heo mẹ.

Trước khi chết, hắn cuối cùng cũng nhớ ra lời Hồ Nhã Lệ nói: "Đừng nhìn mặt heo mẹ ngu ngốc, nếu bị dồn ép thì nó cũng sẽ cắn người, nếu thực sự nổi điên thì nó sẽ ăn cả con của mình!"

Chuyện đời heo 2

Với bài học của kiếp trước, Lương Kiến Bân cuối cùng cũng đã học được!

Hắn cố gắng thể hiện mình ngoan ngoãn mạnh mẽ trước mặt heo mẹ, cuối cùng thành công sống được gần một tuổi, thậm chí hắn còn nghe thấy tiếng pháo hoa năm mới!

Đây là lần đầu tiên hắn mong chờ năm mới kể từ khi trở thành heo!

À, còn Kiều Kiều thì sao, con bé bây giờ thế nào?

Lương Kiến Bân nằm lăn lộn trong chuồng heo, bắt đầu nhớ lại những ngày tháng trước đây khi hắn còn là người, có vợ con, có chăn ấm đệm êm.

Bỗng nhiên, trong chuồng lợn vang lên một âm thành khiến hắn vô cùng vui mừng: "Bà ngoại! Cháu được nghỉ đông rồi! Cháu đến giúp bà!"

Là con gái Kiều Kiều!

Lương Kiến Bân sung sướng đến nỗi thò nửa người ra ngoài, nghẹn ngào hướng ra ngoài kêu: "Kiều Kiều! Ta là cha của con!"

Hét mãi.

Kiều Kiều mới nghi hoặc nhìn sang hắn: "Bà ngoại, con heo này sao vậy?"

Thấy mẹ vợ và con gái đang đi về phía mình, Lương Kiến Bân vui mừng khôn xiết, rầm rì: "Mẹ! Con là Kiến Bân đây!"

Hắn cố gắng làm cho mình trông ngoan ngoãn đáng yêu, đôi mắt to tròn cố gắng mở to: "Kiều Kiều... Ta là cha ~"

Nhưng Lương Kiến Bân trăm triệu không ngờ rằng, mẹ vợ lại chỉ vào đầu heo của mình: "Kiều Kiều, nhìn con heo này béo quá! Tết đến giết heo mừng năm mới đi!"

Lương Kiến Bân nghe vậy, hai chân mềm nhũn, rồi phát ra một tiếng heo kêu thảm thiết!

Kiều Kiều nắm tay bà nội, đột nhiên nhìn vào chuồng heo của Lương Kiến Bân: "Bà ngoại nói xem, con heo đó... có giống cha con không?"

Bà già nghe vậy, nước mắt rơi như mưa:

"Ta cũng là ngu ngốc! Con gái ngoan không thương, lại ra mặt nuôi cái thứ sói mắt trắng! Thôi thì nói cho cùng, ta đúng là số khổ không có con trai!"

Trong lòng Kiều Kiều lộp bộp một chút, luôn cảm thấy lời của bà ngoại không đúng chỗ nào.

Cô bé ngẩng đầu hỏi bà ngoại: "Bà ngoại, bà bắt mẹ con hầu hạ cha con. Mẹ con bị uất ức bà lại bảo mẹ chịu đựng, mẹ con nói bị đánh, bà lại bảo người nào làm dâu chẳng thế? Bà ngoại, bà thật lòng coi mẹ con là con gái mà nuôi sao? Nhưng con cứ thấy, mẹ con trong mắt bà chỉ là người ngoài thôi!"

Bà già bỗng nhiên sững sờ.

Sau nửa ngày, bà mới nghẹn ngào nói:

"Mẹ con đã đi được hơn một năm rồi, tết năm nay, để mẹ con nếm thử thịt heo của trại nuôi heo nhà mình nhé.”

“Lần này...”

“Bà nhất định sẽ tự tay gói cho mẹ con một đĩa há cảo."

-Kết thúc-
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom