• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full [Zhihu] CHỈ ĐƯỢC HÔN MÌNH ANH (2 Viewers)

  • Phần 3

5

Tối hôm đó, Cung Nghiễn đến nhà tôi như đã hẹn.

Tôi biết anh ấy đã sắp xếp trước việc ra mắt truyền thông, và tôi chỉ cần hợp tác để chụp một vài bức ảnh về "Cuộc sống mới cưới của đôi bạn trẻ".

Theo kịch bản, anh ấy sẽ chuẩn bị một bữa tối thịnh soạn cho tôi, rèm cửa trong nhà bếp và phòng ăn sẽ được kéo phù hợp để thuận tiện cho việc chụp ảnh.

Tôi ngồi trên sô pha nhìn anh bận rộn trong bếp, nhất thời cảm thấy có chút choáng váng.

Những ngày sau sẽ trôi qua như thế này, có vẻ cũng không tệ.

Ba tháng trước, tôi đã đồng ý lời cầu hôn của Cung Nghiễn.

Nói đúng hơn là hợp tác.

Anh ấy có thể giúp tôi nhận những tài nguyên chất lượng hơn, giúp giá trị thương hiệu của tôi cũng tăng theo đó.

Mà anh cũng đã đến tuổi cần một cuộc hôn nhân ổn định, hơn nữa còn nâng cao danh tiếng cá nhân.

Chúng tôi lớn lên cùng nhau, hai gia đình cũng biết rõ về nhau, bất kể từ góc độ nào.

Lúc đó tôi vừa chia tay với Cố Minh Tiêu, và tám năm đấu tranh tình cảm đã khiến tôi kiệt sức.

Dù sao hiện tại tôi cũng không có bất kỳ kỳ vọng nào đối với tình yêu và hôn nhân nữa.

Hơn nữa, những điều kiện mà Cung Nghiễn đưa ra quá hấp dẫn.

"Em không cần phải thực hiện bất kỳ nghĩa vụ của một người vợ, anh cũng sẽ không can thiệp vào cuộc sống riêng tư của em."

"Nếu em hối hận, bất cứ lúc nào cũng có thể ly hôn."

Chúng tôi thực sự là những ứng cử viên phù hợp nhất cho nhau. Anh ấy cần một người vợ còn tôi cần tài nguyên.

Thấy tôi lơ đễnh quá lâu, Cung Nghiễn ho nhẹ một tiếng: "Đến giờ ăn cơm rồi.”

Tôi nhìn lên bàn ăn, có chút ngạc nhiên, có phải là quá thịnh soạn rồi không?

Đột nhiên ý thức được lúc này ngoài cửa sổ hẳn là có phóng viên, cho nên vội vàng điều chỉnh trạng thái, khen ngợi một cách cường điệu:

"Oa——anh thật tuyệt!"

Nói xong tự tôi cũng cảm thấy lố quá trời, lông mày Cung Nghiễn bất giác nhíu lại.

"Nói hay lắm, không ai nghe thấy đâu."

"Ồ."

Tôi cười cười, chậm rãi đi đến bên bàn ăn, đang băn khoăn không biết nên tỏ ra thân thiết với anh như thế nào thì đã bị Cung Nghiễn kéo vào lòng.

"Đừng cử động.” Giọng nói trầm ấm của anh vang lên.

Tôi ngây người khi bị anh ôm vào lòng , đoạn này còn không có chuẩn bị trước.

Sau đó, tôi chợt nghĩ ra một câu rất chuyên nghiệp như trên phim.

"Ừm cái đó, tiếp theo .... chúng ta sẽ hôn nhau sao?"

Cơ thể anh đông cứng lại, cánh tay đang ôm eo của tôi siết chặt.

"Em muốn?"

Anh cúi đầu nhìn tôi, hơi thở nóng hổi phả lên trán.

"Em, em, em chỉ hỏi thôi, trong phim hay có mấy cảnh này mà. Hơn nữa em là diễn viên, đóng cảnh hôn cũng là chuyện bình thường."

"Hơn nữa nghĩ đến .. ưm ..."

Một bàn tay to lớn đỡ lấy gáy của tôi và sau đó là một cuộc tấn công nhẹ nhàng không kém nóng bỏng.

Anh ấy! Vậy! Mà! Hôn! Thật!

Tôi từng khá tự tin trong chuyện hôn môi vì dù sao tôi cũng là diễn viên còn từng có mối tình 8 năm, nhưng giờ đây ..........tâm trí của tôi trở nên trống rỗng.

6.

Quả nhiên, sang ngày hôm sau, hastag #Tần Dương và Cung Nghiễn thân mật hôn nhau, lại trở thành hot search.

Tiếp theo là hàng loạt lời mời tham gia chương trình và hợp tác kinh doanh.

Trần tỷ mỉm cười hạnh phúc và nháy mắt với tôi khi trả lời điện thoại.

"Dương Dương, lần này thật sự là một hồi thiên biến vạn hóa, sự nghiệp cùng tình duyên đều có thu hoạch lớn, em không biết là có bao nhiêu người ghen tị với em đâu. "

"Đúng rồi, hai người tối quá cũng thật.....nồng nhiệt quá đi."

"Trần tỷ!!!!"

Cô ấy cười lớn rồi quay lại bắt một cuộc gọi khác.

Nghĩ đến nụ hôn đó, mặt tôi lại bắt đầu nóng bừng.

Lạ thật, tôi đã quay rất nhiều cảnh hôn, nhưng không có cảnh nào căng thẳng như đêm qua.

Có lẽ bởi vì đó là Cung Nghiễn.

Suy cho cùng, hình ảnh xa cách của anh ấy đã ăn sâu vào trái tim tôi, tôi không ngờ rằng một ông chủ điềm tĩnh cũng sẽ có lúc cuồng nhiệt như vậy...

Nụ hôn đó kéo dài chừng mấy chục giây mà tôi thấy như vừa tập aerobic mấy chục phút.

Mãi cho đến khi Cung Nghiễn buông ra, người tôi nóng bừng, tim đập bùm bụp, như thể tôi đã yếu đi sau khi chạy 800 mét.

"Xin lỗi, đã không hỏi em trước."

Giọng nói của Cung Nghiễn vẫn ổn định như mọi khi, chỉ có điều là đoạn cuối hơi khàn.

" Không, không sao, tất cả chỉ vì hiệu quả, em có thể hiểu được."

Tôi có chút xấu hổ nên đi đến phía đối diện ngồi xuống, cười nhặt một miếng đậu phụ rồi miễn cưỡng chuyển chủ đề.

"Ăn thôi."

Cung Nghiễn cứ nhìn tôi chằm chằm cho đến khi tôi nuốt hết miếng đậu phụ, rồi chậm rãi hỏi:

"Ngon không?"

“Không chê được!” Tôi chân thành giơ ngón tay cái lên.

"Không ngờ mỗi ngày anh quản nhiều việc như vậy, còn nấu được nhiều món ngon, anh thật sự là một người đàn ông đích thực !"

Cung Nghiễn dường như rất hài lòng với phản ứng của tôi, anh ấy chống khuỷu tay lên bàn, khóe miệng hơi nhếch lên.

"Em ăn đậu phụ của anh, vậy chúng ta đã huề nhau rồi."

"Dạ?"

Đến khi tôi nhận ra dụng ý thì anh ấy đã gắp cho tôi mỗi món một ít với vẻ mặt điềm tĩnh.

"Em gầy quá. Làm người nổi tiếng cũng cần phải có sức khỏe, anh thà để em ở nhà còn hơn."

"..."

Chắc là tổng tài chưa từng nhận kịch bản nên không nắm bắt được hết nhưng...... sao tôi cứ thấy anh nhập tâm vào vai quá vậy.

Nói tóm lại, kể từ nụ hôn bất ngờ đó, thái độ của Cung Nghiễn đối với tôi dường như...dần trở nên thận mật hơn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom