• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New XUYÊN QUA THỜI KHÔNG ĐẾN YÊU ANH (2 Viewers)

  • Chương 39

Chương 39


Mộc Tâm sảng khoái đồng ý: “Được thôi, anh cũng có thể gọi tên tôi, không cần gọi cô Mộc hay Mộc tiểu thư đâu, nghe như tôi là thiên kim phú hào vậy”.


“Được, có được người bạn thú vị như cô là chuyện vui, bữa cơm hôm nay tôi mời”


“Thôi được rồi, hôm nay để anh mời, hôm khác tôi mời lại anh”.


Hai người trò chuyện một lúc, thức ăn được mang ra, Mộc Tâm nói cảm ơn một tiếng rồi bắt đầu bật chế độ “Máy bào”. Lần đầu Trần Gia Thành thấy một cô gái trước mặt anh ăn uống thoải mái không kiêng kị gì hết, thấy cô ăn ngon như vậy, khẩu vị của anh cũng tốt hơn.


Mộc Tâm thấy anh cứ thỉnh thoảng nhìn mình, cứ nghĩ mình nên quan tâm người ta một chút dù gì cũng là người ta mời, cô nhìn cái đùi gà cuối cùng trên đĩa, nội tâm đấu tranh một chút rồi gắp cái đùi gà đó đưa cho Trần Gia Thành. Anh ta thu hết biểu cảm của Mộc Tâm vào mắt, anh dở khóc dở cười, sao lại thấy cô đáng yêu vậy chứ.


Hai người vừa ăn vừa nói chuyện về cuộc sống, suy nghĩ và công việc. Anh hơi bất ngờ vì một vài suy nghĩ độc đáo của cô và sự thông minh nhạy bén của cô đối với thị trường. Cô gái này, càng tiếp xúc lại càng bị cô thu hút nhiều hơn.


Khi ăn xong món tráng miệng cuối cùng, hai người thông thả uống trà trò chuyện, Trần Gia Thành nhẹ nhàng hỏi: “Tiểu Tâm, tôi thấy hình như cô không phải 22 tuổi đâu, tôi thấy mình như đang nói chuyện với một chuyên gia tài chính hơn 30 tuổi vậy”.


Mộc Tâm thầm cười trong lòng, chị đây tuổi tâm lý cũng đã gần 30 rồi đó, em trai cũng đừng quá ngỡ ngàng như vậy, nghĩ rồi cô cười nói: “Nhiều lúc tôi cũng thấy vậy đó, có phải rất soái không? Tôi sắp yêu chính mình mất rồi, haha”.


Trần Gia Thành phì cười, cô gái này lại còn tự tin đến mức tự luyến nữa chứ, nhưng lại rất đáng yêu: “Được biết cô là người chịu trách nhiệm dự án hợp tác với Linky lần này”.


Mộc Tâm nhấp một ngụm trà rồi nói: “Gia Thành, anh nắm thông tin cũng rõ quá đó, nhưng yên tâm, tôi không xin anh mở cửa sau đâu, cạnh tranh công bằng mới có cảm giác thành tựu chứ”.


“Nghe cô nói tự tin như vậy làm tôi rất mong chờ được thấy phương án của cô đó”.


“Aiz, tôi sẽ để Linky các anh hận không thể lập tức ký hợp đồng với Lâm thị”, Mộc Tâm nửa thật nửa đùa nói.


Trần Gia Thành lại cười thành tiếng, đây là lần đầu tiên có người khiến anh cười nhiều như vậy đó: “Haha, tôi không biết Linky có như cô nói không, nhưng bây giờ tôi rất hận không thể quen biết cô sớm hơn đó”.


Hai người bên này rom rả cười nói, Mộc Tâm nói chuyện khiến Trần Gia Thành cười đến sặc nước, cô quan tâm lấy khăn giấy đưa anh ta còn vỗ lưng cho anh ta.


Bên kia, cách khoảng bốn chiếc bàn, ánh mắt lạnh lẽo cùng gương mặt âm trầm của Lâm Đình Phong nhìn chằm chằm hai người đang nói cười kia. Khí lạnh toát ra khiến đối tác đang ăn cơm với anh và trợ Lý Tiểu A đổ mồ hôi lạnh, trong lòng Tiểu A thầm rên la, boss ơi là boss! Anh mới chui ra từ hầm băng hả?


Đối tác thấy Lâm Đình Phong như vậy, sợ bản thân nói gì sai sẽ khiến cuộc hợp tác này chết yểu luôn.


Lâm Đình Phong lấy hợp đồng trên tay trợ lý, ném cho đối tác, môi mỏng phun ra một câu: “Điều kiện tốt nhất, lợi nhuận cao nhất, ký hay không ký?”.


Đối tác không có thời gian và tinh thần mà xem hợp đồng, tay run run lật đến trang cuối cùng rồi ký tên lên luôn.


Lâm Đình Phong thấy hợp đồng đã ký xong, lành lạnh nói với đối tác kia một câu: “Hợp tác vui vẻ, có vấn đề gì cứ liên hệ với trợ lý của tôi, tôi có việc đi trước”. Nói rồi anh đứng dậy rời đi theo hai người mới bước ra cửa kia.


Đi ra khỏi cửa chính nhà hàng, anh thấy Trần Gia Thành đang ngỏ ý muốn đưa Mộc Tâm về, anh liền giẫm đôi giày da đi lại, môi mỏng cười nhẹ nói: “A, trùng hợp quá, vậy mà lại gặp Trần tổng ở đây”, anh nghiêng đầu nhìn Mộc Tâm, giả vờ ngạc nhiên nói, “Ồ, còn có thư ký Mộc của tôi nữa, hai người có hẹn à?”.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom