• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New XUYÊN QUA THỜI KHÔNG ĐẾN YÊU ANH (2 Viewers)

  • Chương 37

Chương 37


Văn phòng tổng giám đốc Linky,


Trần Gia Thành đang ngồi trên bàn làm việc xem văn kiện, Trần Tiểu Như đang ngồi trên ghế sofa đối diện cửa ra vào, cô nhẹ nhàng nói chuyện với Trần Gia Thành: “Anh Thành, lần này Quý thị cử em đi bàn dự án đầu tư với Linky bên anh, anh nói em biết bên anh có điều kiện cùng yêu cầu gì? Bên em sẽ cố gắn đáp ứng cho anh”.


Trần Gia Thành ngước mắt lên nhìn Trần Tiểu Như, ánh mắt và giọng nói của anh bất giác hơi ôn nhu cùng nuông chiều: “Như Như, đây là dự án trọng điểm trong năm nay của công ty anh, có rất nhiều nhà đầu tư muốn tham gia, anh không thể mở cửa sau cho em được, em ngoan đi, về nghiên cứu phương án”.


Trần Tiểu Như không buông bỏ ý định, cô nói tiếp: “Anh Thành, sao có thể nói là mở cửa sau được chứ, bên A muốn hợp tác với bên B, tìm hiểu nhu cầu bên B là việc cần thiết mà”.


Trần Gia Thành thấy hơi bất đắc dĩ, nhẹ giọng nói: “Em có thể đưa ra phương án thuyết phục bên anh mà, anh tiết lộ cho em thì không công bằng với các công ty khác”.


Trần Tiểu Như đứng dậy, đi lại gần Trần Gia Thành nắm tay của anh lay lay, giọng hơi làm nũng nói: “Anh Thành, đây là dự án quan trọng Tử Khiêm giao cho em, em không muốn làm hỏng khiến anh ấy thất vọng. Với lại, chúng em cũng gần kết hôn rồi, anh coi như tặng quà cưới sớm cho em đi, nha anh”.


Trần Gia Thành vừa hơi vui khi cô chủ động thân mật làm nũng với mình, nghe lời cô nói xong, trong nháy mắt anh như bị dội một gáo nước lạnh giữa mùa đông, khiến con người ta vừa đau đớn vừa tỉnh táo, mình vui vẻ cái gì chứ, cô ấy tốt với mình cũng chỉ để không làm tên Quý Tử Khiêm kia thất vọng thôi.


Nghĩ rồi, anh khẽ rút tay ra khỏi tay Trần Tiểu Như, trượt ghế ra xa một chút, giọng anh không mặn không nhạt nói: “Tiểu Như, anh đã nói rồi, cạnh tranh công bằng, nếu em muốn có dự án này thì làm cho tốt phương án của mình để có thể đánh bại các đối thủ khác đi”.


Cô ta nghe Trần Gia Thành gọi mình là “Tiểu Như” thì hơi lộp bộp trong lòng, từ khi thân thiết tới giờ anh ấy luôn gọi mình là “Như Như”, cô ta biết Trần Gia Thành đã nói thẳng như vậy thì sẽ không đổi ý, cô ta cười ngọt ngào, tỏ ra tự tin nói: “Được, anh nói vậy thì em sẽ cố gắn làm tốt phương án của mình, chắc chắn sẽ khiến Linky hài lòng”.


Trần Gia Thành không nhìn cô ta, tiếp tục xem văn kiện, môi mỏng khẽ động: “Em nghĩ được vậy thì tốt rồi, anh còn rất nhiều công việc phải xử lí, không bồi em được, em cũng nên về công ty làm việc đi”.


Trần Tiểu Như thấy hôm nay anh lại lạnh nhạt với mình như vậy, còn đuổi khéo mình nữa, cô ta khẽ nắm chặt vạt áo, dùng giọng điệu ôn hòa nói: “Vậy không phiền anh làm việc nữa, hôm khác em mời anh ăn cơm, tạm biệt”.


Cô đi ra ngoài, khẽ khép cửa lại, vừa xoay người ánh mắt cô ta đang ôn nhu thoáng chốc âm trầm, siết nhẹ túi xách rời đi.





7 giờ tối, tại nhà hàng Hoa Viêm,


Mộc Tâm đến sớm hơn thời gian hẹn 15 phút nên Trần Gia Thành chưa tới, cô nói với tiếp tân một tiếng rồi được dẫn lại một bàn ăn mà Trần Gia Thành đã đặt trước.


Bàn ăn nằm bên trái cửa ra vào, cạnh cửa sổ lớn, nhìn ra bên ngoài có thể thấy các ngọn đèn Neon rực rỡ của thành phố. Cô cầm ly trà hoa cúc nhấp một ngụm, ngón tay mướt mát khẽ lướt trên thân ly, đôi đồng tử màu hổ phách nhìn quanh quan sát nhà hàng.


Đây là một nhà hàng kiểu Trung – Âu kết hợp, vừa truyền thống vừa cổ điển với tông nâu gỗ và trắng ngà, các phục vụ cùng nhân viên đều mặc đồng phục truyền thống cách tân rất mới mẻ. Đồ ăn ở đây cũng rất ngon, hôm ăn tối với tên tiểu gia hỏa kia, cô đã thấy logo của nhà hàng này trên hộp cơm.


Nghĩ đến Lâm Đình Phong, cô lại bất giác muốn cười một tiếng, sao lại có tên sếp vừa lầy lội vừa lươn lẹo vậy chứ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom