-
Chương 156-160
Chương 156 Đòi ít quá rồi
Lâm Bắc Phàm vừa uống rượu vừa đáp với vẻ khó xử: "Nói thật với ngươi, việc này chẳng dễ dàng gì đâu! Bệ hạ đã ra lệnh cấm rồi, không được tiết lộ phương pháp này ra bên ngoài, nếu không sẽ bị chặt đầu! Lần trước phía Công bộ có kẻ làm lộ bí mật đã có rớt mười mấy cái đầu rồi, đến giờ máu vẫn chưa lạnh đâu!"
"Bây giờ ngươi lại kêu ta giao phương pháp chế tạo vũ khí thần kỳ bay lên bầu trời ra, thế chẳng phải đang bảo ta làm trái lệnh vua ư? Ta có mấy cái đầu để chém hả?" Lâm Bắc Phàm lắc đầu: "Quá nguy hiểm, ta không làm đâu! Nhất quyết không làm!"
Vương Phú Quý nhỏ giọng bảo: "Ta cũng hiểu chỗ khó xử của Lâm đại nhân, nhưng phương pháp chế tạo này rất quan trọng đối với vương gia! Vương gia nói cho dù có trả cái giá thế nào cũng phải lấy được phương pháp chế tạo! Vương gia nhà ta luôn rất hào phóng, chỉ cần đại nhân dâng phương pháp này lên cho vương gia, chắc chắn vương gia sẽ có thưởng hậu hĩnh!"
"Mặt khác, nếu chuyện này bại lộ, đại nhân cũng không cần phải lo lắng, bọn ta sẽ lập tức sẽ phái người tới đón đại nhân đi Giang Nam! Ở Giang Nam, đại nhân vẫn được hưởng phúc, chẳng ai có thể làm gì đại nhân cả, nữ đế bệ hạ cũng không làm gì được!"
Lâm Bắc Phàm nghe vậy cũng hơi động lòng: "Ngươi nói thật chứ?"
Vương Phú Quý vừa thấy có chút hy vọng vội thốt lên: "Tất nhiên là nói thật rồi! Nhắc tới của cải thì trên đời này có mấy ai sánh được với vương gia nào? Hơn nữa, vương gia của bọn ta luôn cầu hiền như hát nước, nhân tài như Lâm đại nhân đây chính là người mà vương gia cần! Nếu đại nhân tới Giang Nam, nhất định sẽ được vương gia trọng dụng, chuyện thăng quan tiến chức nằm ngay trong tầm tay chứ đâu!"
"Chuyện này cứ để ta suy nghĩ một chút trước đã! Bây giờ việc mà ta muốn biết hơn cả là các ngươi định dùng bao nhiêu tiền để mua phương pháp chế tạo khí cầu lớn? Các ngươi phải biết rằng đã ta tốn đến hai trăm vạn lượng bạc mới có thể nghiên cứu ra được vũ khí thần kỳ bay lên bầu trời này đấy!" Lâm Bắc Phàm vừa uống rượu vừa nhìn Vương Phú Quý bằng ánh mắt ung dung.
Vương Phú Quý đang định nói hai trăm vạn nhưng nghe Lâm Bắc Phàm nói vậy, hắn ta biết chắc chắn hai trăm vạn không mua nổi rồi.
Hắn ta hơi cắn răng, bảo: "Lâm đại nhân, ngươi thấy hai trăm năm mươi vạn có được không?"
Lâm Bắc Phàm khẽ mỉm cười: "Trước đó có người từng liên hệ với ta muốn bỏ ba trăm vạn để mua phương pháp chế tạo khí cầu lớn mà ta còn không đồng ý! Chỉ với hai trăm năm mươi lượng của ngươi mà đã muốn mua rồi sao?"
Vương Phú Quý giật mình: "Đã có người liên hệ với Lâm đại nhân rồi sao?"
"Tất nhiên rồi! Ngươi liên hệ với ta được thì tại sao người khác lại không được chứ?" Lâm Bắc Phàm cười đáp.
Vương Phú Quý dò hỏi: "Ai thế?"
Lâm Bắc Phàm ném ra ba chữ: "Ký Bắc vương!"
Vương Phú Quý lập tức nôn nóng.
Ký Bắc vương là kẻ địch lớn của vương gia bọn hắn, cả hai đều có dã tâm tranh giành Trung Nguyên, cũng đều nỗ lực chuẩn bị hơn hai mươi năm, hiện giờ thực lực tương đương nhau, một người giàu có ngang quốc khố, một người thì tập hợp được cao thủ nhiều như mây.
Nếu bên kia có được phương pháp chế tạo khí cầu lớn, chắc chắn phần thắng sẽ nghiêng về phía bên đó.
"Lâm đại nhân, đại nhân đồng ý với bọn họ rồi sao?"
"Không phải ta mới vừa nói đó sao, vẫn chưa đồng ý, nhưng sau này cũng khó nói đấy! Dù sao thì người muốn có được phương pháp chế tạo này cũng không chỉ có mỗi mình hai vị vương gia! Còn con người ta thì thứ gì cũng cưỡng lại được, chỉ không cưỡng lại được cám dỗ mà thôi!"
"Lâm đại nhân, tuyệt đối không được đồng ý với kẻ khác! Chỉ có vương gia của bọn ta mới có thể bỏ ra số tiền khiến đại nhân hài lòng mà thôi!" Vương Phú Quý vội thốt lên.
"Chuyện này khó mà khẳng định được lắm, nếu cái giá mà người khác trả cho ta cao hơn thì ta đâu thể nào đưa cho các ngươi mà không đưa cho bọn họ được, phải không nào?"
"Lâm đại nhân, đại nhân cho ta chút thời gian, ta nhất định sẽ cho đại nhân một câu trả lời chắc chắn!"
Vương Phú Quý ôm tâm sự nặng nề mà quay về.
Ngày hôm sau, hắn ta lại tìm tới chỗ Lâm Bắc Phàm một lần nữa, đem theo ba mươi vạn lượng quà ra mắt còn thiếu, đồng thời đưa ra một cái giá trên trời: "Bốn trăm vạn! Vương gia của bọn ta đồng ý dùng bốn trăm vạn để mua phương pháp chế tạo khí cầu lớn!"
Mí mắt của Lâm Bắc Phàm giật một cái.
Không hổ là vị vương gia giàu có nhất, vừa mới báo giá mà đã tăng thêm một trăm vạn rồi cơ đấy!
Điều này chứng tỏ người bên kia có tiềm lực dồi dào!
"Có thể thêm một chút nữa được không? Nếu các ngươi thêm một trăm vạn nữa, ta sẽ giao phương pháp chế tạo cho các ngươi ngay lập tức!"
"Được, thế thì năm trăm vạn, giao dịch thành công!" Vương Phú Quý đáp mà không hề do dự chút nào.
Lâm Bắc Phàm lại hơi hối hận, xem ra hắn đã đòi ít quá rồi!
Nhưng nếu đã nói ra rồi cũng không thể đổi ý được nữa.
Chương 157 Đột phá
Lại một ngày nữa trôi qua, hai người tiếp tục bí mật gặp nhau.
Vương Phú Quý lấy ngân phiếu năm trăm vạn ra, còn Lâm Bắc Phàm lấy phương pháp chế tạo khí cầu lớn ra.
"Đây chính là phương pháp chế tạo khí cầu lớn có thể bay lên bầu trời sao?" Vương Phú Quý mở tập tài liệu ra một cách thận trọng, hắn ta nhìn thấy trong đó có mấy bức tranh, trông giống hệt khí cầu lớn mà mình đã nhìn thấy trước đó, ở bên dưới ghi đầy chú thích.
Hắn ta đọc không hiểu nhưng lại cảm thấy rất chuyên nghiệp.
"Tất nhiên là thật rồi, chẳng lẽ ta lại lừa dối vương gia hay sao? Nếu không chế tạo thành công thì các ngươi cứ tới tìm ta!" Lâm Bắc Phàm đảm bảo.
Vương Phú Quý thấy thái độ đầy chắc chắn của hắn cũng lập tức tin ngay, lại cẩn thận đặt tập tư liệu vào trong hộp.
Hắn ta suy nghĩ một lúc rồi lại hỏi: "Lâm đại nhân, ngươi không đưa phương pháp chế tạo này cho Ký Bắc vương hoặc vị vương gia nào khác đấy chứ?"
Lâm Bắc Phàm hơi tức giận: "Sao ngươi lại nghi ngờ ta? Mặc dù ta là người tham lam nhưng cũng có nguyên tắc nhé! Nếu ta đã đồng ý chỉ đưa cho mình vương gia thì chắc chắn sẽ không đưa cho người khác nữa!"
"Hơn nữa, tiết lộ phương pháp chế tạo khí cầu lớn sẽ phải mất đầu đấy! Ta giao phương pháp này cho vương gia là đã liều lĩnh mạo hiểm có thể mất đầu rồi! Nếu ta còn tiết lộ cho người khác nữa vậy tỉ lệ bại lộ càng cao hơn, ta có mấy cái đầu để chém chắc?"
Vương Phú Quý xấu hổ, chắp tay cúi đầu: "Lâm đại nhân nói phải lắm, tiểu nhân hiểu lầm ngươi rồi! Tiểu nhân xin nhận tội với ngươi!"
"Ngươi hiểu là tốt rồi!" Sắc mặt của Lâm Bắc Phàm hơi nguôi ngoai, hắn dặn dò: "Quay về nói với đám người vương gia nhất định phải nghiên cứu thật cẩn thận, không được để người khác phát hiện ra, nếu không thì ta sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng đấy!"
"Tiểu nhân hiểu rồi!" Vương Phú Quý gật đầu lia lịa.
Sau đó, Vương Phú Quý đem theo phương pháp chế tạo khí cầu lớn trở về báo cáo kết quả.
Còn Lâm Bắc Phàm thì lại cười híp mắt đón tiếp người thứ ba.
"Lâm đại nhân, ta là người của Võ Tây vương điện hạ! Lần này bọn ta tới đây là muốn có được phương pháp chế tạo khí cầu lớn từ chỗ ngươi! Chỉ cần ngươi giao phương pháp chế tạo ra, chắc chắn vương gia của bọn ta sẽ không bạc đãi ngươi đâu!"
"Dễ thôi! Chỉ cần có số tiền phù hợp thì tất cả đều không thành vấn đề!"
...
Cứ như thế, trong thời gian nửa tháng, Lâm Bắc Phàm điên cuồng gặp người đại diện do mấy vị vương gia phái tới và người đại diện bí mật của các nước khác sai tới.
Thành quả rất rõ ràng, tổng cộng thu về được hơn hai nghìn vạn lượng bạc, tính cả số tiền mà hắn lừa được từ chỗ Ký Bắc vương và Giang Nam vương, tổng cộng hơn ba nghìn vạn, có thể nói là phất lên như diều gặp gió!
Lâm Bắc Phàm cười híp cả mắt: "Khí cầu lớn không hổ là vũ khí thần kỳ bay lên bầu trời, nó đã đưa ta phất lên rồi này!"
Đã có tiền rồi, việc cấp bách nhất là gì nào?
Tất nhiên là thăng cấp để mạnh hơn rồi!
Hắn cố gắng tham tiền như thế chẳng phải chính là để làm việc này hay sao?
"Hệ thống, kết toán cho ta đi!" Lâm Bắc Phàm hào hứng ra mặt.
[Tinh! Kí chủ đã tham ô số vàng bạc châu báu trị giá ba nghìn hai trăm vạn lượng, con số rất lớn, phần thưởng là dung hợp với tiêu bản Bất Bại Ngoan Đồng (hậu kỳ)!]
Một luồng sức mạnh vô cùng khủng khiếp rót vào trong cơ thể của Lâm Bắc Phàm, luồng sức mạnh này quả thực quá khổng lồ, gấp hơn mười lần sức mạnh mà hiện tại hắn đang có khiến hắn có hơi choáng ngợp!
Ngay sao đó, còn có kinh nghiệm võ học và ký ức nhiều đến đáng sợ chảy vào trong đầu hắn một cách điên cuồng, những ký ức này cũng rất khủng khiếp!
[Kim Cương Bất Hoại Thần Công] giúp cơ thể mình đồng da sắt, sức mạnh vô biên, chống lại trăm loại độc!
[Hấp Công Đại Pháp] có thể hấp thụ toàn bộ công lực của người khác!
Toàn bộ võ công tuyệt học của tám đại môn phái trong giang hồ!
...
Quả đúng là một kho báu võ công để hành tẩu!
Lâm Bắc Phàm tốn cả một đêm mới có thể hấp thụ xong toàn bộ luồng sức mạnh và kinh nghiệm võ học này, thực lực của hắn cũng tiến lên một bước lớn.
“Tứ phẩm Tiên Thiên đỉnh phong!”
"Cố gắng ba tháng cuối cùng cũng trở thành cao thủ Tiên Thiên đỉnh phong rồi!"
Lâm Bắc Phàm rất vui vẻ.
Mặc dù chỉ mới đạt được tới Tiên Thiên đỉnh phong, bên trên vẫn còn ba cấp Tông Sư đè bẹp hắn nữa, nhưng đã có rất ít cường giả đạt tới cấp bậc Tông Sư rồi, bình thường cũng khó mà đụng mặt.
Những cường giả lăn lộn trên giang hồ phần lớn đều là Tiên Thiên.
Còn hắn, hiện giờ đã có thực lực Tiên Thiên đỉnh phong, chỉ cần Tông Sư không xuất hiện thì hắn sẽ là người vô địch!
Hơn nữa, hắn cũng không phải một cao thủ Tiên Thiên đỉnh phong bình thường!
Ở phương diện công pháp, hắn sở hữu các loại công pháp đẳng cấp như [Bắc Minh Thần Công], [Hấp Công Đại Pháp], [Kim Cương Bất Hoại Thần Công]...
Ở phương diện chiêu thức dùng để tấn công, hắn nắm giữ các loại kiếm pháp đỉnh cấp như [Lục Mạch Thần Kiếm], [Độc Cô Cửu Kiếm], các loại chưởng pháp hàng đầu như [Hàng Long Thập Bát Chưởng], [Bài Vân Chưởng], thoái pháp đẳng cấp như [Phong Thần Thoái], tuyệt học đẳng cấp Tiểu Lý Phi Đao.
Ở phương diện khinh công, hắn sở hữu [Lăng Ba Vi Bộ] và [Phong Thần Thoái].
Tập hợp kinh nghiệm võ học và ký ức của mấy người lại, hiện giờ hắn cũng đã là một chuyên gia võ học, lúc ra tay chắc chắn không yếu.
Có thể nói gần như hắn không có nhược điểm!
Hơn nữa, hắn còn hội tụ sức mạnh của phong vân, sử dụng Ma Kha Vô Lượng bùng phát sức mạnh lên gấp mười lần, có thể gắng gượng chống đỡ khi đối mặt với Tông Sư!
Ví dụ như lão hòa thượng trong nhà hắn, vị đồ đệ hờ của hắn, Tịnh Đài chẳng hạn.
Hắn cảm thấy mình có thể đánh với Tịnh Đài một trận, tuyệt đối sẽ không thua!
Vì vậy, hiện giờ thực lực của hắn đã có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất!
Chương 158 Tên khốn kiếp
Lâm Bắc Phàm không dám nói mình có thể đánh bại Tông Sư nhưng chắc chắn là đệ nhất nhân dưới Tông Sư.
Thực lực lớn mạnh như thế càng khiến hắn có tự tin hơn khi đối mặt với sóng to gió lớn và đủ loại nguy hiểm trong tương lai!
Đúng lúc ấy, Lâm Bắc Phàm cảm giác được gì đó, chợt quay đầu nhìn sang bên trái, kết quả trông thấy một cái bóng trắng, người kia có vẻ hơi ngạc nhiên: "Ngươi có thể phát hiện ra ta sao?"
Lâm Bắc Phàm gật đầu: "Đúng vậy! Nhưng ngươi đã tới gần như vậy rồi mà ta mới phát hiện, vẫn chưa giỏi lắm!"
"Như thế đã là giỏi lắm rồi, đến tận bây giờ mà lão hòa thượng Tịnh Đài kia vẫn chưa phát hiện ra ta! Xem ra thực lực của ngươi lại đột phá, đạt tới Tiên Thiên đỉnh phong rồi! Cứ mỗi tháng lại tăng một cấp, đúng là quái vật!" Bạch Quan âm cảm thán với vẻ cạn lời.
Nàng thật sự rất ngạc nhiên, hoàn toàn không nói nên lời!
Cho dù giỏi đến mức yêu nghiệt như nàng trước đây, tu luyện từ Lục phẩm lên tới Tứ phẩm, ngày đêm khổ luyện cũng phải bỏ ra quãng thời gian dài đến hai, ba năm!
Nhưng người đang ở trước mặt nàng đây ngày nào cũng phải đi làm, có thể coi là công việc bận rộn, vậy mà mới chỉ bỏ ra ba tháng đã tu luyện từ Lục phẩm lên tới Tứ phẩm, còn khủng bố hơn nàng ngày trước rất nhiều.
"Vẫn còn kém xa ngươi!" Lâm Bắc Phàm nói một cách khiêm tốn.
Ở trong chăn mới biết chăn có rận, hắn thăng cấp nhanh như thế hoàn toàn là nhờ vào hệ thống, nhờ vào mở hack cả.
Còn nữ tử yêu nghiệt đang ở trước mặt hắn đây lại dựa vào sự nỗ lực và thiên phú của bản thân.
So sánh như vậy là đủ biết ai thắng ai thua rồi.
"Hơn nữa, cũng chính vì hiện giờ ta tiến bộ nhanh chóng nên sau này sẽ rất khó khăn!" Lâm Bắc Phàm than vãn.
Hắn tham ô gần bốn nghìn vạn lượng mới có thể đưa thực lực của mình lên tới Tứ phẩm Tiên Thiên đỉnh phong.
Nếu muốn tiến thêm một bước trở thành cường giả Tông Sư thật sự thì phải cần hơn trăm triệu lượng đấy!
Số tiền đó quá khổng lồ, mỗi năm quốc khố của triều đình Đại Võ cũng chỉ thu vào được một trăm triệu lượng, hắn tham ô được ở đâu lắm tiền như thế bây giờ?
Vì vậy, không thể tránh khỏi việc tốc độ thăng cấp sau này của hắn sẽ chậm lại.
Tất nhiên hắn cũng có thể dựa vào bản thân, dùng sự cố gắng và giác ngộ của mình để phá vỡ lá chắn, bước vào cảnh giới Tông Sư.
Nhưng có lẽ phải mất hai, ba năm mới có thể làm được, thế thì lại lâu quá, hắn không đợi nổi.
Nếu suy nghĩ của hắn bị người ta biết được chắc chắn sẽ khiến người ta tức điên lên cho mà xem.
Mới chỉ hai, ba năm mà đã trở thành Tông Sư, tốc độ nhanh như thế rồi mà ngươi còn chê sao?
"Ta rất mong đợi tương lai của ngươi đấy!" Bạch Quan âm cười.
Lúc này, Lâm Bắc Phàm lấy một cái rương đựng ngân phiếu ra, nói: "Đây là tiền mà ta kiếm được nhờ việc buôn bán phương pháp chế tạo khí cầu lớn trong thời gian này, mong ngươi vui lòng nhận cho!"
"Xem ra không ít đấy nhỉ!"
"Cũng tạm, khoảng ba nghìn vạn lượng!"
"Ba nghìn vạn lượng sao!" Bạch Quan âm vô cùng sửng sốt.
Mặc dù nàng say mê luyện võ nhưng không có nghĩa nàng không có một chút khái niệm gì về tiền.
Ba nghìn vạn lượng cũng tức là gần một phần ba số tiền trong quốc khố của triều đình Đại Võ rồi còn gì!
Số tiền thu vào quốc khố hàng năm của một vương triều cũng chỉ tương tự như thế mà thôi!
Những đất nước nhỏ bé như nước Đa La cộng quốc khố của mấy năm lại có lẽ cũng chẳng được đến ba nghìn vạn!
Lâm Bắc Phàm thật sự giàu có hơn cả một quốc gia rồi!
"Ngươi bán phương pháp chế tạo khí cầu lớn cho bao nhiêu người thế?" Bạch Quan âm lên tiếng hỏi.
"Ngoài Ký Bắc vương ra còn có Giang Nam vương, Võ Tây vương... hầu như những vị thân vương khá có thực lực đều mua cả rồi! Cả những đất nước có chút thực lực xung quanh Đại Võ ta như Đại Hạ hoàng triều, Đại Viêm hoàng triều, Đại Nguyệt hoàng triều... cũng lén lút phái người tới đây mua! Giá cả trong khoảng từ hai trăm vạn đến năm trăm vạn!" Lâm Bắc Phàm nói với vẻ tự hào.
Bạch Quan âm vô cùng cạn lời: "Ngươi đúng là một lưới tóm gọn, không sót một mống nào!”
Lâm Bắc Phàm lắc đầu: "Đâu có! Có vài người ra giá hơi thấp nên ta không bán! Nhưng sau đó ta nghĩ lại thấy con kiến dù nhỏ đến đâu cũng là thịt, không thể lãng phí được! Cho nên ta quyết định chịu khổ thêm chút nữa, viết thêm vài tập tài liệu để bán, dù sao cũng kiếm về được năm, sáu trăm vạn đấy chứ!"
Khóe miệng Bạch Quan âm co giật.
Lúc này, cuối cùng thì nàng cũng đã cảm nhận được sự bất đắc dĩ của nữ đế, thở dài trong sự bất lực: "Ngươi tự liệu mà làm đi! Nhưng ngươi cũng phải cẩn thận đấy, lỡ bị bọn họ phát hiện ra sự thật chắc chắn sẽ đánh chết ngươi!"
"Yên tâm đi, ta tự có sắp xếp rồi!" Lâm Bắc Phàm cười ha ha.
Bạch Quan âm đem số tiền lớn này về, báo cáo lại tình hình với nữ đế.
Nữ đế thấy số tiền lớn này lại vừa mừng vừa sợ, vừa tức giận lại vừa buồn phiền.
Mãi một lúc lâu sau, nàng mới chửi một câu: "Tên khốn kiếp này!"
Chương 159 Cảm động
Những ngày tiếp theo, mỗi tối Lâm Bắc Phàm đều múa bút thành văn, viết thêm phương pháp chế tạo khí cầu lớn hết tập này đến tập khác, sau đó đem đi bán kiếm tiền.
Hắn cũng đến khâm phục bản thân mình quá, tham quan chăm chỉ như hắn hiếm có lắm đấy!
Không biết vô tình hay cố ý, hay là việc hắn làm đã khiến người đời oán trách mà cuối cùng hắn cũng bị hai người Mạc Như Sương phát hiện ra.
Mạc Như Sương rất đau lòng: "Công tử, tại sao ngươi lại làm như vậy? Ngươi làm như thế có xứng đáng với vương gia hay không?"
Lâm Bắc Phàm vô cùng bĩnh tĩnh, hắn vừa viết vẽ vừa đáp: "Ta làm như thế chính là vì vương gia!"
"Vì vương gia sao?" Hai người Mạc Như Sương đều bối rối.
"Đúng là ta đang vì vương gia đấy!" Lâm Bắc Phàm cười bảo: "Ta nói cho các ngươi biết, giấy không gói được lửa! Chuyện vương gia chế tạo khí cầu lớn sớm muộn gì cũng sẽ có ngày bị triều đình phát hiện! Các ngươi nói xem, đến lúc ấy, triều đình sẽ xử lý như thế nào?"
Quách Thiếu Soái trả lời mà không chút do dự: "Chắc chắn sẽ vô cùng tức giận và kiêng dè, sau đó ép vương gia giao nộp phương pháp chế tạo, tiêu hủy toàn bộ khí cầu lớn!"
Lâm Bắc Phàm lại hỏi tiếp: "Vậy các ngươi cảm thấy vương gia sẽ làm gì?"
Quách Thiếu Soái lập tức đáp: "Chắc chắn vương gia sẽ không đồng ý, cho dù có đồng ý thì cũng sẽ âm thầm làm trái lệnh!"
Lâm Bắc Phàm hỏi bọn họ lần thứ ba: "Nếu triều đình phát hiện ra thì mọi chuyện sẽ ra sao?"
Quách Thiếu Soái đáp: "Chỉ còn cách dùng vũ lực mà thôi! Bởi vì mối đe dọa do khí cầu lớn gây ra thật sự quá lớn, vương gia có khí cầu lớn trong tay lại càng mang tới sự uy hiếp khủng khiếp đối với triều đình, nhất định phải tấn công và tiêu diệt! Bằng không đợi thế lực của vương gia lớn mạnh lên rồi sẽ tạo thành hậu họa vô biên!”
"Đến lúc đó, tình hình của vương gia sẽ thế nào?"
"Chuyện đó mà còn phải nói hay sao, tất nhiên vương gia sẽ rơi vào nguy hiểm, sau đó nổi dậy phản công rồi!"
"Thế thì đúng rồi!" Lâm Bắc Phàm đặt bút lông xuống, vươn vai một cái, cười bảo: "Cho nên việc ta đang làm là để che mắt bọn họ giúp vương gia! Nếu các thế lực ở khắp nơi trong thiên hạ đều có khí cầu lớn vậy các ngươi cảm thấy liệu triều đình có nhằm vào vương gia nữa hay không?"
"Đúng vậy, tại sao ta lại không nghĩ đến nhỉ?" Ánh mắt của hai người Mạc Như Sương sáng lên.
Mạc Như Sương vui vẻ nói: "Nếu các thế lực ở khắp nơi đều có khí cầu lớn, triều đình không thể xử lý hết được nên sẽ không xử lý ai cả! Thế là vương gia cũng an toàn rồi!"
"Trẻ nhỏ dễ dạy!" Lâm Bắc Phàm gật đầu hài lòng.
Mạc Như Sương ngại ngùng cúi đầu: "Tất cả đều nhờ công tử gợi ý mà thôi! Nếu không có công tử, bọn ta thật không tài nào nghĩ ra được chuyện này! Công tử, ngươi quả là mưu tính sâu xa! Xin lỗi công tử, bọn ta lại hiểu lầm ngươi nữa rồi!"
Quách Thiếu Soái cúi đầu vì xấu hổ.
"Không sao, người không biết thì không có tội! Các ngươi hiểu được nỗi khổ trong lòng ta là tốt rồi!" Lâm Bắc Phàm phất tay tỏ vẻ không để bụng.
Hai người Mạc Như Sương lại càng kính phục hắn hơn.
"Nhưng công tử, ngươi bán phương pháp chế tạo cho người khác..."
"Yên tâm đi, thứ ta bán cho bọn họ đề là phương pháp chế tạo giả mà thôi, tuyệt đối không thể tạo ra khí cầu lớn có thể bay lên bầu trời được!" Lâm Bắc Phàm cười bảo: "Bằng cách này, chẳng những ta kiếm được một khoản tiền mà ta còn giúp vương gia làm tiêu hao thực lực của bọn họ, một mũi tên trúng hai đích!"
Hai người kia vô cùng tôn sùng hắn: "Công tử anh minh!"
"Nhưng lỡ chuyện này bại lộ, bản thân công tử cũng khó mà giữ được mình..." Mạc Như Sương lo lắng ra mặt.
"Vì vương gia, vì thiên hạ, ta phải xả thân vì chính nghĩa thôi!" Lâm Bắc Phàm tỏ vẻ đạo mạo.
"Công tử!" Mạc Như Sương vô cùng cảm động, vẻ mặt trở nên kiên định: "Cho dù có thế nào ta vẫn sẽ luôn ở bên cạnh ngươi, bảo vệ ngươi chu toàn! Người muốn lấy mạng ngươi phải bước qua xác ta trước đã!"
Lâm Bắc Phàm cũng rất cảm động: "Như Sương, ngươi tốt với ta quá!"
Hai người bốn mắt nhìn nhau, tình cảm chân thành dạt dào lan ra!
Nhưng đúng lúc đó, Quách Thiếu Soái lại xông ra: "Lâm công tử, ta cũng sẽ liều mạng bảo vệ ngươi chu toàn!"
"Ngươi tránh sang một bên cho ta, ra nắng chơi cho mát!”
Quách Thiếu Soái: "..."
Sau đó, hai người Mạc Như Sương và Quách Thiếu Soái đều tham gia vào "kế hoạch" của Lâm Bắc Phàm.
Bọn họ giúp Lâm Bắc Phàm viết chữ vẽ tranh, còn giúp Lâm Bắc Phàm đi giao dịch.
Là điển hình của kẻ đã bị người ta bán còn giúp người ta đếm tiền!
Cùng lúc ấy, vương gia đang ở Ký Bắc xa xôi nhận được thư do Mạc Như Sương gửi cũng biết được những việc mà Lâm Bắc Phàm làm vì hắn ta.
Trong lòng vương gia bỗng thấy hơi cảm động: "Không ngờ Lâm Bắc Phàm lại làm nhiều việc vì bản vương như vậy!"
Chương 160 Mong bệ hạ minh xét
Gia Cát tiên sinh đọc thư xong, trong lòng vô cùng khâm phục: "Vương gia, ta thật sự ngày càng khâm phục trí tuệ của trạng nguyên lang! Bằng cách này, không chỉ giúp vương gia tránh được áp lực từ phía triều đình mà còn giúp vương gia có thể tiếp tục âm thầm hành động, chế tạo khí cầu lớn, lại có thể nhân cơ hội làm suy yếu tiền tài và thực lực của các phiên vương và các quốc gia khác! Cuối cùng, trạng nguyên lang còn kiếm được một khoản tiền nhờ vào việc này, đúng là một mũi tên trúng nhiều đích! Thật thần kỳ!"
Vương gia cũng gật đầu, mỉm cười bảo: "Đúng vậy, đến cả bản vương cũng không nghĩ ra! Ha ha!"
"Nhưng có lẽ sẽ hơi cực khổ cho trạng nguyên lang đây! Dù sao hắn làm như thế cũng rất mạo hiểm, lỡ như bị phát hiện chắc chắn sẽ rơi vào cảnh thập tử nhất sinh! Vương gia, trạng nguyên lang đánh đổi nhiều thứ vì vương gia như thế, có lẽ không cần phải nghi ngờ lòng trung thành của hắn nữa rồi!" Gia Cát tiên sinh nói.
"Đúng là không cần phải nghi ngờ nữa! Xem ra hành động trước đó của bản vương đã thu phục được hắn rồi!" Vương gia vô cùng vui vẻ.
"Chúc mừng vương gia! Chúc mừng vương gia! Có vị tài tử kiệt xuất này, còn lo gì nghiệp lớn không thành nữa?" Gia Cát tiên sinh lớn giọng nói.
"Ha ha!" Vương gia cười to trong sự sung sướng: "Quân sư nói phải lắm, có vị tài tử kiệt xuất này, còn lo gì nghiệp lớn không thành? Bản vương thấy tài năng của Lâm Bắc Phàm có thể địch lại ba quân ấy chứ! Ha ha!"
"Vương gia nói rất đúng!" Gia Cát tiên sinh mỉm cười tiếp lời.
Nhưng rất nhanh sau đó, vương gia lại lo lắng: "Nhưng Lâm quân làm như vậy thật quá mạo hiểm, lỡ bị phát hiện..."
"Vương gia yên tâm, trạng nguyên lang túc trí đa mưu, chắc hẳn hắn đã tính toán tới chuyện đó rồi!"
Gia Cát tiên sinh cười bảo: "Trong thư Như Sương cô nương có nói, Lâm Bắc Phàm đã thu nhận một vị hòa thượng có vẻ như thực lực thuộc cấp Tông Sư làm đồ đệ! Có Tông Sư bảo vệ cũng không cần phải lo cho tính mạng của hắn nữa! Vương gia, việc cấp bách nhất hiện giờ là động viên Lâm Bắc Phàm để hắn biết được tấm lòng quan tâm và che chở của vương gia, có như thế, hắn mới càng yên tâm mà làm việc cho vương gia hơn!"
Vương gia rất tán thành: "Quân sư nói rất có lý! Nhân tài tận tâm và trung thành với ta như vậy hẳn nên được trọng thưởng! Người làm việc cho bản vương sẽ không phải chịu thiệt thòi! Quân sư, bản vương nên làm thế nào đây?"
Gia Cát tiên sinh cười đáp: "Chuyện này cũng đơn giản thôi! Vị trạng nguyên này của chúng ta thích nhất là tiền, cho hắn thêm chút tiền là được rồi!"
Vì vậy, vương gia lại đau đứt ruột gan, cuối dùng bỏ ra năm mươi vạn lượng từ vương phủ để đưa cho Lâm Bắc Phàm, còn tự tay viết một lá thư, động viên hắn tiếp tục cố gắng.
Lâm Bắc Phàm lại hơi bối rối, hắn tiện thể diễn một vở kịch mà lại kiếm được năm mươi vạn sao?
Hào phóng quá vương gia ơi!
Hắn nhớ lại mỗi lần giao dịch với vương gia, chợt nhận ra sự việc rối tinh rối mù một cách rất thuận lợi!
Mỗi lần hắn đưa ra điều kiện ngặt nghèo nào đó, là người bình thường đều sẽ phải suy nghĩ thật kỹ lưỡng, nhưng đối phương lại luôn có thể đồng ý ngay mà không hề do dự chút nào, làm hắn cảm thấy cứ như thể có người đang hỗ trợ hắn vậy!
Cùng lúc đó, các thế lực ở khắp nơi đều đã nhận được phương pháp chế tạo khí cầu lớn, đồng loạt tập trung lực lượng để chế món thần khí này.
Cuối cùng cũng tới một ngày, giấy không gói được lửa.
"Khởi bẩm bệ hạ, trong quá trình quản lý vi thần phát hiện ra các vị thân vương như Ký Bắc vương, Giang Nam vương, Võ Tây vương,... đang nghiên cứu chế tạo khí cầu lớn ở lãnh địa của mình, hiện giờ đã có thành quả, chỉ vài ngày nữa là có thể bay thử, mong bệ hạ minh xét!" Chỉ huy sứ của Cẩm Y Vệ đứng trên triều đường báo cáo tình hình với nữ đế.
"Khởi bẩm bệ hạ, vi thần vừa nhận được một thông tin khủng khiếp, hiện giờ các quốc gia xung quanh chúng ta như Đại Hạ hoàng triều, Đại Viêm hoàng triều, Đại Nguyệt vương triều... cũng đang tập trung chế tạo khí cầu lớn bay lên trời, đã có thành quả, mong bệ hạ minh xét.” Một vị tướng quân lớn tuổi đứng trên bãi cỏ, báo cáo với nữ đế.
"Khởi bẩm bệ hạ..."
Lại có thêm nhiều người báo cáo về tình hình liên quan tới khí cầu lớn.
Sắc mặt của nữ đế ngày càng xấu đi, triều đình cũng dần trở nên yên tĩnh giống như đêm trước cơn bão vậy.
Nữ đế quát lớn một tiếng: "Vương Như Thủy, lăn ra đây cho trẫm!"
"Có thần!" Công bộ thượng thư Vương Như Thủy túa mồ hôi khắp người, thấp thỏm bước ra.
Nữ đế đập bàn đứng phắt dậy, chỉ vào mặt Vương Như Thủy, tức giận nói: "Ngươi xem chuyện tốt mà ngươi gây ra đi! Trẫm đã ba lần bảy lượt ra lệnh không được tiết lộ phương pháp chế tạo vũ khí thần kỳ bay lên trời ra bên ngoài, kẻ nào trái lệnh sẽ bị chém đầu! Nhưng ngươi thì hay lắm, khiến cho khí cầu lớn xuất hiện ở khắp mọi nơi! Là do lời của trẫm vô dụng hay là đao của trẫm không đủ sắc hả?"
"Bệ hạ, oan cho vi thần quá!"
Công bộ thượng thư Vương Như Thủy quỳ cái rầm xuống đất: "Bệ hạ, cấu tạo của vũ khí thần kỳ bay lên bầu trời không quá phức tạp, đối với một thợ thủ công mà nói chỉ cần liếc mắt nhìn qua một lần là đủ để biết cách tạo ra nó rồi! Vì vậy chuyện này thật sự không liên quan đến vi thần, mong bệ hạ minh xét!"
Lâm Bắc Phàm vừa uống rượu vừa đáp với vẻ khó xử: "Nói thật với ngươi, việc này chẳng dễ dàng gì đâu! Bệ hạ đã ra lệnh cấm rồi, không được tiết lộ phương pháp này ra bên ngoài, nếu không sẽ bị chặt đầu! Lần trước phía Công bộ có kẻ làm lộ bí mật đã có rớt mười mấy cái đầu rồi, đến giờ máu vẫn chưa lạnh đâu!"
"Bây giờ ngươi lại kêu ta giao phương pháp chế tạo vũ khí thần kỳ bay lên bầu trời ra, thế chẳng phải đang bảo ta làm trái lệnh vua ư? Ta có mấy cái đầu để chém hả?" Lâm Bắc Phàm lắc đầu: "Quá nguy hiểm, ta không làm đâu! Nhất quyết không làm!"
Vương Phú Quý nhỏ giọng bảo: "Ta cũng hiểu chỗ khó xử của Lâm đại nhân, nhưng phương pháp chế tạo này rất quan trọng đối với vương gia! Vương gia nói cho dù có trả cái giá thế nào cũng phải lấy được phương pháp chế tạo! Vương gia nhà ta luôn rất hào phóng, chỉ cần đại nhân dâng phương pháp này lên cho vương gia, chắc chắn vương gia sẽ có thưởng hậu hĩnh!"
"Mặt khác, nếu chuyện này bại lộ, đại nhân cũng không cần phải lo lắng, bọn ta sẽ lập tức sẽ phái người tới đón đại nhân đi Giang Nam! Ở Giang Nam, đại nhân vẫn được hưởng phúc, chẳng ai có thể làm gì đại nhân cả, nữ đế bệ hạ cũng không làm gì được!"
Lâm Bắc Phàm nghe vậy cũng hơi động lòng: "Ngươi nói thật chứ?"
Vương Phú Quý vừa thấy có chút hy vọng vội thốt lên: "Tất nhiên là nói thật rồi! Nhắc tới của cải thì trên đời này có mấy ai sánh được với vương gia nào? Hơn nữa, vương gia của bọn ta luôn cầu hiền như hát nước, nhân tài như Lâm đại nhân đây chính là người mà vương gia cần! Nếu đại nhân tới Giang Nam, nhất định sẽ được vương gia trọng dụng, chuyện thăng quan tiến chức nằm ngay trong tầm tay chứ đâu!"
"Chuyện này cứ để ta suy nghĩ một chút trước đã! Bây giờ việc mà ta muốn biết hơn cả là các ngươi định dùng bao nhiêu tiền để mua phương pháp chế tạo khí cầu lớn? Các ngươi phải biết rằng đã ta tốn đến hai trăm vạn lượng bạc mới có thể nghiên cứu ra được vũ khí thần kỳ bay lên bầu trời này đấy!" Lâm Bắc Phàm vừa uống rượu vừa nhìn Vương Phú Quý bằng ánh mắt ung dung.
Vương Phú Quý đang định nói hai trăm vạn nhưng nghe Lâm Bắc Phàm nói vậy, hắn ta biết chắc chắn hai trăm vạn không mua nổi rồi.
Hắn ta hơi cắn răng, bảo: "Lâm đại nhân, ngươi thấy hai trăm năm mươi vạn có được không?"
Lâm Bắc Phàm khẽ mỉm cười: "Trước đó có người từng liên hệ với ta muốn bỏ ba trăm vạn để mua phương pháp chế tạo khí cầu lớn mà ta còn không đồng ý! Chỉ với hai trăm năm mươi lượng của ngươi mà đã muốn mua rồi sao?"
Vương Phú Quý giật mình: "Đã có người liên hệ với Lâm đại nhân rồi sao?"
"Tất nhiên rồi! Ngươi liên hệ với ta được thì tại sao người khác lại không được chứ?" Lâm Bắc Phàm cười đáp.
Vương Phú Quý dò hỏi: "Ai thế?"
Lâm Bắc Phàm ném ra ba chữ: "Ký Bắc vương!"
Vương Phú Quý lập tức nôn nóng.
Ký Bắc vương là kẻ địch lớn của vương gia bọn hắn, cả hai đều có dã tâm tranh giành Trung Nguyên, cũng đều nỗ lực chuẩn bị hơn hai mươi năm, hiện giờ thực lực tương đương nhau, một người giàu có ngang quốc khố, một người thì tập hợp được cao thủ nhiều như mây.
Nếu bên kia có được phương pháp chế tạo khí cầu lớn, chắc chắn phần thắng sẽ nghiêng về phía bên đó.
"Lâm đại nhân, đại nhân đồng ý với bọn họ rồi sao?"
"Không phải ta mới vừa nói đó sao, vẫn chưa đồng ý, nhưng sau này cũng khó nói đấy! Dù sao thì người muốn có được phương pháp chế tạo này cũng không chỉ có mỗi mình hai vị vương gia! Còn con người ta thì thứ gì cũng cưỡng lại được, chỉ không cưỡng lại được cám dỗ mà thôi!"
"Lâm đại nhân, tuyệt đối không được đồng ý với kẻ khác! Chỉ có vương gia của bọn ta mới có thể bỏ ra số tiền khiến đại nhân hài lòng mà thôi!" Vương Phú Quý vội thốt lên.
"Chuyện này khó mà khẳng định được lắm, nếu cái giá mà người khác trả cho ta cao hơn thì ta đâu thể nào đưa cho các ngươi mà không đưa cho bọn họ được, phải không nào?"
"Lâm đại nhân, đại nhân cho ta chút thời gian, ta nhất định sẽ cho đại nhân một câu trả lời chắc chắn!"
Vương Phú Quý ôm tâm sự nặng nề mà quay về.
Ngày hôm sau, hắn ta lại tìm tới chỗ Lâm Bắc Phàm một lần nữa, đem theo ba mươi vạn lượng quà ra mắt còn thiếu, đồng thời đưa ra một cái giá trên trời: "Bốn trăm vạn! Vương gia của bọn ta đồng ý dùng bốn trăm vạn để mua phương pháp chế tạo khí cầu lớn!"
Mí mắt của Lâm Bắc Phàm giật một cái.
Không hổ là vị vương gia giàu có nhất, vừa mới báo giá mà đã tăng thêm một trăm vạn rồi cơ đấy!
Điều này chứng tỏ người bên kia có tiềm lực dồi dào!
"Có thể thêm một chút nữa được không? Nếu các ngươi thêm một trăm vạn nữa, ta sẽ giao phương pháp chế tạo cho các ngươi ngay lập tức!"
"Được, thế thì năm trăm vạn, giao dịch thành công!" Vương Phú Quý đáp mà không hề do dự chút nào.
Lâm Bắc Phàm lại hơi hối hận, xem ra hắn đã đòi ít quá rồi!
Nhưng nếu đã nói ra rồi cũng không thể đổi ý được nữa.
Chương 157 Đột phá
Lại một ngày nữa trôi qua, hai người tiếp tục bí mật gặp nhau.
Vương Phú Quý lấy ngân phiếu năm trăm vạn ra, còn Lâm Bắc Phàm lấy phương pháp chế tạo khí cầu lớn ra.
"Đây chính là phương pháp chế tạo khí cầu lớn có thể bay lên bầu trời sao?" Vương Phú Quý mở tập tài liệu ra một cách thận trọng, hắn ta nhìn thấy trong đó có mấy bức tranh, trông giống hệt khí cầu lớn mà mình đã nhìn thấy trước đó, ở bên dưới ghi đầy chú thích.
Hắn ta đọc không hiểu nhưng lại cảm thấy rất chuyên nghiệp.
"Tất nhiên là thật rồi, chẳng lẽ ta lại lừa dối vương gia hay sao? Nếu không chế tạo thành công thì các ngươi cứ tới tìm ta!" Lâm Bắc Phàm đảm bảo.
Vương Phú Quý thấy thái độ đầy chắc chắn của hắn cũng lập tức tin ngay, lại cẩn thận đặt tập tư liệu vào trong hộp.
Hắn ta suy nghĩ một lúc rồi lại hỏi: "Lâm đại nhân, ngươi không đưa phương pháp chế tạo này cho Ký Bắc vương hoặc vị vương gia nào khác đấy chứ?"
Lâm Bắc Phàm hơi tức giận: "Sao ngươi lại nghi ngờ ta? Mặc dù ta là người tham lam nhưng cũng có nguyên tắc nhé! Nếu ta đã đồng ý chỉ đưa cho mình vương gia thì chắc chắn sẽ không đưa cho người khác nữa!"
"Hơn nữa, tiết lộ phương pháp chế tạo khí cầu lớn sẽ phải mất đầu đấy! Ta giao phương pháp này cho vương gia là đã liều lĩnh mạo hiểm có thể mất đầu rồi! Nếu ta còn tiết lộ cho người khác nữa vậy tỉ lệ bại lộ càng cao hơn, ta có mấy cái đầu để chém chắc?"
Vương Phú Quý xấu hổ, chắp tay cúi đầu: "Lâm đại nhân nói phải lắm, tiểu nhân hiểu lầm ngươi rồi! Tiểu nhân xin nhận tội với ngươi!"
"Ngươi hiểu là tốt rồi!" Sắc mặt của Lâm Bắc Phàm hơi nguôi ngoai, hắn dặn dò: "Quay về nói với đám người vương gia nhất định phải nghiên cứu thật cẩn thận, không được để người khác phát hiện ra, nếu không thì ta sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng đấy!"
"Tiểu nhân hiểu rồi!" Vương Phú Quý gật đầu lia lịa.
Sau đó, Vương Phú Quý đem theo phương pháp chế tạo khí cầu lớn trở về báo cáo kết quả.
Còn Lâm Bắc Phàm thì lại cười híp mắt đón tiếp người thứ ba.
"Lâm đại nhân, ta là người của Võ Tây vương điện hạ! Lần này bọn ta tới đây là muốn có được phương pháp chế tạo khí cầu lớn từ chỗ ngươi! Chỉ cần ngươi giao phương pháp chế tạo ra, chắc chắn vương gia của bọn ta sẽ không bạc đãi ngươi đâu!"
"Dễ thôi! Chỉ cần có số tiền phù hợp thì tất cả đều không thành vấn đề!"
...
Cứ như thế, trong thời gian nửa tháng, Lâm Bắc Phàm điên cuồng gặp người đại diện do mấy vị vương gia phái tới và người đại diện bí mật của các nước khác sai tới.
Thành quả rất rõ ràng, tổng cộng thu về được hơn hai nghìn vạn lượng bạc, tính cả số tiền mà hắn lừa được từ chỗ Ký Bắc vương và Giang Nam vương, tổng cộng hơn ba nghìn vạn, có thể nói là phất lên như diều gặp gió!
Lâm Bắc Phàm cười híp cả mắt: "Khí cầu lớn không hổ là vũ khí thần kỳ bay lên bầu trời, nó đã đưa ta phất lên rồi này!"
Đã có tiền rồi, việc cấp bách nhất là gì nào?
Tất nhiên là thăng cấp để mạnh hơn rồi!
Hắn cố gắng tham tiền như thế chẳng phải chính là để làm việc này hay sao?
"Hệ thống, kết toán cho ta đi!" Lâm Bắc Phàm hào hứng ra mặt.
[Tinh! Kí chủ đã tham ô số vàng bạc châu báu trị giá ba nghìn hai trăm vạn lượng, con số rất lớn, phần thưởng là dung hợp với tiêu bản Bất Bại Ngoan Đồng (hậu kỳ)!]
Một luồng sức mạnh vô cùng khủng khiếp rót vào trong cơ thể của Lâm Bắc Phàm, luồng sức mạnh này quả thực quá khổng lồ, gấp hơn mười lần sức mạnh mà hiện tại hắn đang có khiến hắn có hơi choáng ngợp!
Ngay sao đó, còn có kinh nghiệm võ học và ký ức nhiều đến đáng sợ chảy vào trong đầu hắn một cách điên cuồng, những ký ức này cũng rất khủng khiếp!
[Kim Cương Bất Hoại Thần Công] giúp cơ thể mình đồng da sắt, sức mạnh vô biên, chống lại trăm loại độc!
[Hấp Công Đại Pháp] có thể hấp thụ toàn bộ công lực của người khác!
Toàn bộ võ công tuyệt học của tám đại môn phái trong giang hồ!
...
Quả đúng là một kho báu võ công để hành tẩu!
Lâm Bắc Phàm tốn cả một đêm mới có thể hấp thụ xong toàn bộ luồng sức mạnh và kinh nghiệm võ học này, thực lực của hắn cũng tiến lên một bước lớn.
“Tứ phẩm Tiên Thiên đỉnh phong!”
"Cố gắng ba tháng cuối cùng cũng trở thành cao thủ Tiên Thiên đỉnh phong rồi!"
Lâm Bắc Phàm rất vui vẻ.
Mặc dù chỉ mới đạt được tới Tiên Thiên đỉnh phong, bên trên vẫn còn ba cấp Tông Sư đè bẹp hắn nữa, nhưng đã có rất ít cường giả đạt tới cấp bậc Tông Sư rồi, bình thường cũng khó mà đụng mặt.
Những cường giả lăn lộn trên giang hồ phần lớn đều là Tiên Thiên.
Còn hắn, hiện giờ đã có thực lực Tiên Thiên đỉnh phong, chỉ cần Tông Sư không xuất hiện thì hắn sẽ là người vô địch!
Hơn nữa, hắn cũng không phải một cao thủ Tiên Thiên đỉnh phong bình thường!
Ở phương diện công pháp, hắn sở hữu các loại công pháp đẳng cấp như [Bắc Minh Thần Công], [Hấp Công Đại Pháp], [Kim Cương Bất Hoại Thần Công]...
Ở phương diện chiêu thức dùng để tấn công, hắn nắm giữ các loại kiếm pháp đỉnh cấp như [Lục Mạch Thần Kiếm], [Độc Cô Cửu Kiếm], các loại chưởng pháp hàng đầu như [Hàng Long Thập Bát Chưởng], [Bài Vân Chưởng], thoái pháp đẳng cấp như [Phong Thần Thoái], tuyệt học đẳng cấp Tiểu Lý Phi Đao.
Ở phương diện khinh công, hắn sở hữu [Lăng Ba Vi Bộ] và [Phong Thần Thoái].
Tập hợp kinh nghiệm võ học và ký ức của mấy người lại, hiện giờ hắn cũng đã là một chuyên gia võ học, lúc ra tay chắc chắn không yếu.
Có thể nói gần như hắn không có nhược điểm!
Hơn nữa, hắn còn hội tụ sức mạnh của phong vân, sử dụng Ma Kha Vô Lượng bùng phát sức mạnh lên gấp mười lần, có thể gắng gượng chống đỡ khi đối mặt với Tông Sư!
Ví dụ như lão hòa thượng trong nhà hắn, vị đồ đệ hờ của hắn, Tịnh Đài chẳng hạn.
Hắn cảm thấy mình có thể đánh với Tịnh Đài một trận, tuyệt đối sẽ không thua!
Vì vậy, hiện giờ thực lực của hắn đã có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất!
Chương 158 Tên khốn kiếp
Lâm Bắc Phàm không dám nói mình có thể đánh bại Tông Sư nhưng chắc chắn là đệ nhất nhân dưới Tông Sư.
Thực lực lớn mạnh như thế càng khiến hắn có tự tin hơn khi đối mặt với sóng to gió lớn và đủ loại nguy hiểm trong tương lai!
Đúng lúc ấy, Lâm Bắc Phàm cảm giác được gì đó, chợt quay đầu nhìn sang bên trái, kết quả trông thấy một cái bóng trắng, người kia có vẻ hơi ngạc nhiên: "Ngươi có thể phát hiện ra ta sao?"
Lâm Bắc Phàm gật đầu: "Đúng vậy! Nhưng ngươi đã tới gần như vậy rồi mà ta mới phát hiện, vẫn chưa giỏi lắm!"
"Như thế đã là giỏi lắm rồi, đến tận bây giờ mà lão hòa thượng Tịnh Đài kia vẫn chưa phát hiện ra ta! Xem ra thực lực của ngươi lại đột phá, đạt tới Tiên Thiên đỉnh phong rồi! Cứ mỗi tháng lại tăng một cấp, đúng là quái vật!" Bạch Quan âm cảm thán với vẻ cạn lời.
Nàng thật sự rất ngạc nhiên, hoàn toàn không nói nên lời!
Cho dù giỏi đến mức yêu nghiệt như nàng trước đây, tu luyện từ Lục phẩm lên tới Tứ phẩm, ngày đêm khổ luyện cũng phải bỏ ra quãng thời gian dài đến hai, ba năm!
Nhưng người đang ở trước mặt nàng đây ngày nào cũng phải đi làm, có thể coi là công việc bận rộn, vậy mà mới chỉ bỏ ra ba tháng đã tu luyện từ Lục phẩm lên tới Tứ phẩm, còn khủng bố hơn nàng ngày trước rất nhiều.
"Vẫn còn kém xa ngươi!" Lâm Bắc Phàm nói một cách khiêm tốn.
Ở trong chăn mới biết chăn có rận, hắn thăng cấp nhanh như thế hoàn toàn là nhờ vào hệ thống, nhờ vào mở hack cả.
Còn nữ tử yêu nghiệt đang ở trước mặt hắn đây lại dựa vào sự nỗ lực và thiên phú của bản thân.
So sánh như vậy là đủ biết ai thắng ai thua rồi.
"Hơn nữa, cũng chính vì hiện giờ ta tiến bộ nhanh chóng nên sau này sẽ rất khó khăn!" Lâm Bắc Phàm than vãn.
Hắn tham ô gần bốn nghìn vạn lượng mới có thể đưa thực lực của mình lên tới Tứ phẩm Tiên Thiên đỉnh phong.
Nếu muốn tiến thêm một bước trở thành cường giả Tông Sư thật sự thì phải cần hơn trăm triệu lượng đấy!
Số tiền đó quá khổng lồ, mỗi năm quốc khố của triều đình Đại Võ cũng chỉ thu vào được một trăm triệu lượng, hắn tham ô được ở đâu lắm tiền như thế bây giờ?
Vì vậy, không thể tránh khỏi việc tốc độ thăng cấp sau này của hắn sẽ chậm lại.
Tất nhiên hắn cũng có thể dựa vào bản thân, dùng sự cố gắng và giác ngộ của mình để phá vỡ lá chắn, bước vào cảnh giới Tông Sư.
Nhưng có lẽ phải mất hai, ba năm mới có thể làm được, thế thì lại lâu quá, hắn không đợi nổi.
Nếu suy nghĩ của hắn bị người ta biết được chắc chắn sẽ khiến người ta tức điên lên cho mà xem.
Mới chỉ hai, ba năm mà đã trở thành Tông Sư, tốc độ nhanh như thế rồi mà ngươi còn chê sao?
"Ta rất mong đợi tương lai của ngươi đấy!" Bạch Quan âm cười.
Lúc này, Lâm Bắc Phàm lấy một cái rương đựng ngân phiếu ra, nói: "Đây là tiền mà ta kiếm được nhờ việc buôn bán phương pháp chế tạo khí cầu lớn trong thời gian này, mong ngươi vui lòng nhận cho!"
"Xem ra không ít đấy nhỉ!"
"Cũng tạm, khoảng ba nghìn vạn lượng!"
"Ba nghìn vạn lượng sao!" Bạch Quan âm vô cùng sửng sốt.
Mặc dù nàng say mê luyện võ nhưng không có nghĩa nàng không có một chút khái niệm gì về tiền.
Ba nghìn vạn lượng cũng tức là gần một phần ba số tiền trong quốc khố của triều đình Đại Võ rồi còn gì!
Số tiền thu vào quốc khố hàng năm của một vương triều cũng chỉ tương tự như thế mà thôi!
Những đất nước nhỏ bé như nước Đa La cộng quốc khố của mấy năm lại có lẽ cũng chẳng được đến ba nghìn vạn!
Lâm Bắc Phàm thật sự giàu có hơn cả một quốc gia rồi!
"Ngươi bán phương pháp chế tạo khí cầu lớn cho bao nhiêu người thế?" Bạch Quan âm lên tiếng hỏi.
"Ngoài Ký Bắc vương ra còn có Giang Nam vương, Võ Tây vương... hầu như những vị thân vương khá có thực lực đều mua cả rồi! Cả những đất nước có chút thực lực xung quanh Đại Võ ta như Đại Hạ hoàng triều, Đại Viêm hoàng triều, Đại Nguyệt hoàng triều... cũng lén lút phái người tới đây mua! Giá cả trong khoảng từ hai trăm vạn đến năm trăm vạn!" Lâm Bắc Phàm nói với vẻ tự hào.
Bạch Quan âm vô cùng cạn lời: "Ngươi đúng là một lưới tóm gọn, không sót một mống nào!”
Lâm Bắc Phàm lắc đầu: "Đâu có! Có vài người ra giá hơi thấp nên ta không bán! Nhưng sau đó ta nghĩ lại thấy con kiến dù nhỏ đến đâu cũng là thịt, không thể lãng phí được! Cho nên ta quyết định chịu khổ thêm chút nữa, viết thêm vài tập tài liệu để bán, dù sao cũng kiếm về được năm, sáu trăm vạn đấy chứ!"
Khóe miệng Bạch Quan âm co giật.
Lúc này, cuối cùng thì nàng cũng đã cảm nhận được sự bất đắc dĩ của nữ đế, thở dài trong sự bất lực: "Ngươi tự liệu mà làm đi! Nhưng ngươi cũng phải cẩn thận đấy, lỡ bị bọn họ phát hiện ra sự thật chắc chắn sẽ đánh chết ngươi!"
"Yên tâm đi, ta tự có sắp xếp rồi!" Lâm Bắc Phàm cười ha ha.
Bạch Quan âm đem số tiền lớn này về, báo cáo lại tình hình với nữ đế.
Nữ đế thấy số tiền lớn này lại vừa mừng vừa sợ, vừa tức giận lại vừa buồn phiền.
Mãi một lúc lâu sau, nàng mới chửi một câu: "Tên khốn kiếp này!"
Chương 159 Cảm động
Những ngày tiếp theo, mỗi tối Lâm Bắc Phàm đều múa bút thành văn, viết thêm phương pháp chế tạo khí cầu lớn hết tập này đến tập khác, sau đó đem đi bán kiếm tiền.
Hắn cũng đến khâm phục bản thân mình quá, tham quan chăm chỉ như hắn hiếm có lắm đấy!
Không biết vô tình hay cố ý, hay là việc hắn làm đã khiến người đời oán trách mà cuối cùng hắn cũng bị hai người Mạc Như Sương phát hiện ra.
Mạc Như Sương rất đau lòng: "Công tử, tại sao ngươi lại làm như vậy? Ngươi làm như thế có xứng đáng với vương gia hay không?"
Lâm Bắc Phàm vô cùng bĩnh tĩnh, hắn vừa viết vẽ vừa đáp: "Ta làm như thế chính là vì vương gia!"
"Vì vương gia sao?" Hai người Mạc Như Sương đều bối rối.
"Đúng là ta đang vì vương gia đấy!" Lâm Bắc Phàm cười bảo: "Ta nói cho các ngươi biết, giấy không gói được lửa! Chuyện vương gia chế tạo khí cầu lớn sớm muộn gì cũng sẽ có ngày bị triều đình phát hiện! Các ngươi nói xem, đến lúc ấy, triều đình sẽ xử lý như thế nào?"
Quách Thiếu Soái trả lời mà không chút do dự: "Chắc chắn sẽ vô cùng tức giận và kiêng dè, sau đó ép vương gia giao nộp phương pháp chế tạo, tiêu hủy toàn bộ khí cầu lớn!"
Lâm Bắc Phàm lại hỏi tiếp: "Vậy các ngươi cảm thấy vương gia sẽ làm gì?"
Quách Thiếu Soái lập tức đáp: "Chắc chắn vương gia sẽ không đồng ý, cho dù có đồng ý thì cũng sẽ âm thầm làm trái lệnh!"
Lâm Bắc Phàm hỏi bọn họ lần thứ ba: "Nếu triều đình phát hiện ra thì mọi chuyện sẽ ra sao?"
Quách Thiếu Soái đáp: "Chỉ còn cách dùng vũ lực mà thôi! Bởi vì mối đe dọa do khí cầu lớn gây ra thật sự quá lớn, vương gia có khí cầu lớn trong tay lại càng mang tới sự uy hiếp khủng khiếp đối với triều đình, nhất định phải tấn công và tiêu diệt! Bằng không đợi thế lực của vương gia lớn mạnh lên rồi sẽ tạo thành hậu họa vô biên!”
"Đến lúc đó, tình hình của vương gia sẽ thế nào?"
"Chuyện đó mà còn phải nói hay sao, tất nhiên vương gia sẽ rơi vào nguy hiểm, sau đó nổi dậy phản công rồi!"
"Thế thì đúng rồi!" Lâm Bắc Phàm đặt bút lông xuống, vươn vai một cái, cười bảo: "Cho nên việc ta đang làm là để che mắt bọn họ giúp vương gia! Nếu các thế lực ở khắp nơi trong thiên hạ đều có khí cầu lớn vậy các ngươi cảm thấy liệu triều đình có nhằm vào vương gia nữa hay không?"
"Đúng vậy, tại sao ta lại không nghĩ đến nhỉ?" Ánh mắt của hai người Mạc Như Sương sáng lên.
Mạc Như Sương vui vẻ nói: "Nếu các thế lực ở khắp nơi đều có khí cầu lớn, triều đình không thể xử lý hết được nên sẽ không xử lý ai cả! Thế là vương gia cũng an toàn rồi!"
"Trẻ nhỏ dễ dạy!" Lâm Bắc Phàm gật đầu hài lòng.
Mạc Như Sương ngại ngùng cúi đầu: "Tất cả đều nhờ công tử gợi ý mà thôi! Nếu không có công tử, bọn ta thật không tài nào nghĩ ra được chuyện này! Công tử, ngươi quả là mưu tính sâu xa! Xin lỗi công tử, bọn ta lại hiểu lầm ngươi nữa rồi!"
Quách Thiếu Soái cúi đầu vì xấu hổ.
"Không sao, người không biết thì không có tội! Các ngươi hiểu được nỗi khổ trong lòng ta là tốt rồi!" Lâm Bắc Phàm phất tay tỏ vẻ không để bụng.
Hai người Mạc Như Sương lại càng kính phục hắn hơn.
"Nhưng công tử, ngươi bán phương pháp chế tạo cho người khác..."
"Yên tâm đi, thứ ta bán cho bọn họ đề là phương pháp chế tạo giả mà thôi, tuyệt đối không thể tạo ra khí cầu lớn có thể bay lên bầu trời được!" Lâm Bắc Phàm cười bảo: "Bằng cách này, chẳng những ta kiếm được một khoản tiền mà ta còn giúp vương gia làm tiêu hao thực lực của bọn họ, một mũi tên trúng hai đích!"
Hai người kia vô cùng tôn sùng hắn: "Công tử anh minh!"
"Nhưng lỡ chuyện này bại lộ, bản thân công tử cũng khó mà giữ được mình..." Mạc Như Sương lo lắng ra mặt.
"Vì vương gia, vì thiên hạ, ta phải xả thân vì chính nghĩa thôi!" Lâm Bắc Phàm tỏ vẻ đạo mạo.
"Công tử!" Mạc Như Sương vô cùng cảm động, vẻ mặt trở nên kiên định: "Cho dù có thế nào ta vẫn sẽ luôn ở bên cạnh ngươi, bảo vệ ngươi chu toàn! Người muốn lấy mạng ngươi phải bước qua xác ta trước đã!"
Lâm Bắc Phàm cũng rất cảm động: "Như Sương, ngươi tốt với ta quá!"
Hai người bốn mắt nhìn nhau, tình cảm chân thành dạt dào lan ra!
Nhưng đúng lúc đó, Quách Thiếu Soái lại xông ra: "Lâm công tử, ta cũng sẽ liều mạng bảo vệ ngươi chu toàn!"
"Ngươi tránh sang một bên cho ta, ra nắng chơi cho mát!”
Quách Thiếu Soái: "..."
Sau đó, hai người Mạc Như Sương và Quách Thiếu Soái đều tham gia vào "kế hoạch" của Lâm Bắc Phàm.
Bọn họ giúp Lâm Bắc Phàm viết chữ vẽ tranh, còn giúp Lâm Bắc Phàm đi giao dịch.
Là điển hình của kẻ đã bị người ta bán còn giúp người ta đếm tiền!
Cùng lúc ấy, vương gia đang ở Ký Bắc xa xôi nhận được thư do Mạc Như Sương gửi cũng biết được những việc mà Lâm Bắc Phàm làm vì hắn ta.
Trong lòng vương gia bỗng thấy hơi cảm động: "Không ngờ Lâm Bắc Phàm lại làm nhiều việc vì bản vương như vậy!"
Chương 160 Mong bệ hạ minh xét
Gia Cát tiên sinh đọc thư xong, trong lòng vô cùng khâm phục: "Vương gia, ta thật sự ngày càng khâm phục trí tuệ của trạng nguyên lang! Bằng cách này, không chỉ giúp vương gia tránh được áp lực từ phía triều đình mà còn giúp vương gia có thể tiếp tục âm thầm hành động, chế tạo khí cầu lớn, lại có thể nhân cơ hội làm suy yếu tiền tài và thực lực của các phiên vương và các quốc gia khác! Cuối cùng, trạng nguyên lang còn kiếm được một khoản tiền nhờ vào việc này, đúng là một mũi tên trúng nhiều đích! Thật thần kỳ!"
Vương gia cũng gật đầu, mỉm cười bảo: "Đúng vậy, đến cả bản vương cũng không nghĩ ra! Ha ha!"
"Nhưng có lẽ sẽ hơi cực khổ cho trạng nguyên lang đây! Dù sao hắn làm như thế cũng rất mạo hiểm, lỡ như bị phát hiện chắc chắn sẽ rơi vào cảnh thập tử nhất sinh! Vương gia, trạng nguyên lang đánh đổi nhiều thứ vì vương gia như thế, có lẽ không cần phải nghi ngờ lòng trung thành của hắn nữa rồi!" Gia Cát tiên sinh nói.
"Đúng là không cần phải nghi ngờ nữa! Xem ra hành động trước đó của bản vương đã thu phục được hắn rồi!" Vương gia vô cùng vui vẻ.
"Chúc mừng vương gia! Chúc mừng vương gia! Có vị tài tử kiệt xuất này, còn lo gì nghiệp lớn không thành nữa?" Gia Cát tiên sinh lớn giọng nói.
"Ha ha!" Vương gia cười to trong sự sung sướng: "Quân sư nói phải lắm, có vị tài tử kiệt xuất này, còn lo gì nghiệp lớn không thành? Bản vương thấy tài năng của Lâm Bắc Phàm có thể địch lại ba quân ấy chứ! Ha ha!"
"Vương gia nói rất đúng!" Gia Cát tiên sinh mỉm cười tiếp lời.
Nhưng rất nhanh sau đó, vương gia lại lo lắng: "Nhưng Lâm quân làm như vậy thật quá mạo hiểm, lỡ bị phát hiện..."
"Vương gia yên tâm, trạng nguyên lang túc trí đa mưu, chắc hẳn hắn đã tính toán tới chuyện đó rồi!"
Gia Cát tiên sinh cười bảo: "Trong thư Như Sương cô nương có nói, Lâm Bắc Phàm đã thu nhận một vị hòa thượng có vẻ như thực lực thuộc cấp Tông Sư làm đồ đệ! Có Tông Sư bảo vệ cũng không cần phải lo cho tính mạng của hắn nữa! Vương gia, việc cấp bách nhất hiện giờ là động viên Lâm Bắc Phàm để hắn biết được tấm lòng quan tâm và che chở của vương gia, có như thế, hắn mới càng yên tâm mà làm việc cho vương gia hơn!"
Vương gia rất tán thành: "Quân sư nói rất có lý! Nhân tài tận tâm và trung thành với ta như vậy hẳn nên được trọng thưởng! Người làm việc cho bản vương sẽ không phải chịu thiệt thòi! Quân sư, bản vương nên làm thế nào đây?"
Gia Cát tiên sinh cười đáp: "Chuyện này cũng đơn giản thôi! Vị trạng nguyên này của chúng ta thích nhất là tiền, cho hắn thêm chút tiền là được rồi!"
Vì vậy, vương gia lại đau đứt ruột gan, cuối dùng bỏ ra năm mươi vạn lượng từ vương phủ để đưa cho Lâm Bắc Phàm, còn tự tay viết một lá thư, động viên hắn tiếp tục cố gắng.
Lâm Bắc Phàm lại hơi bối rối, hắn tiện thể diễn một vở kịch mà lại kiếm được năm mươi vạn sao?
Hào phóng quá vương gia ơi!
Hắn nhớ lại mỗi lần giao dịch với vương gia, chợt nhận ra sự việc rối tinh rối mù một cách rất thuận lợi!
Mỗi lần hắn đưa ra điều kiện ngặt nghèo nào đó, là người bình thường đều sẽ phải suy nghĩ thật kỹ lưỡng, nhưng đối phương lại luôn có thể đồng ý ngay mà không hề do dự chút nào, làm hắn cảm thấy cứ như thể có người đang hỗ trợ hắn vậy!
Cùng lúc đó, các thế lực ở khắp nơi đều đã nhận được phương pháp chế tạo khí cầu lớn, đồng loạt tập trung lực lượng để chế món thần khí này.
Cuối cùng cũng tới một ngày, giấy không gói được lửa.
"Khởi bẩm bệ hạ, trong quá trình quản lý vi thần phát hiện ra các vị thân vương như Ký Bắc vương, Giang Nam vương, Võ Tây vương,... đang nghiên cứu chế tạo khí cầu lớn ở lãnh địa của mình, hiện giờ đã có thành quả, chỉ vài ngày nữa là có thể bay thử, mong bệ hạ minh xét!" Chỉ huy sứ của Cẩm Y Vệ đứng trên triều đường báo cáo tình hình với nữ đế.
"Khởi bẩm bệ hạ, vi thần vừa nhận được một thông tin khủng khiếp, hiện giờ các quốc gia xung quanh chúng ta như Đại Hạ hoàng triều, Đại Viêm hoàng triều, Đại Nguyệt vương triều... cũng đang tập trung chế tạo khí cầu lớn bay lên trời, đã có thành quả, mong bệ hạ minh xét.” Một vị tướng quân lớn tuổi đứng trên bãi cỏ, báo cáo với nữ đế.
"Khởi bẩm bệ hạ..."
Lại có thêm nhiều người báo cáo về tình hình liên quan tới khí cầu lớn.
Sắc mặt của nữ đế ngày càng xấu đi, triều đình cũng dần trở nên yên tĩnh giống như đêm trước cơn bão vậy.
Nữ đế quát lớn một tiếng: "Vương Như Thủy, lăn ra đây cho trẫm!"
"Có thần!" Công bộ thượng thư Vương Như Thủy túa mồ hôi khắp người, thấp thỏm bước ra.
Nữ đế đập bàn đứng phắt dậy, chỉ vào mặt Vương Như Thủy, tức giận nói: "Ngươi xem chuyện tốt mà ngươi gây ra đi! Trẫm đã ba lần bảy lượt ra lệnh không được tiết lộ phương pháp chế tạo vũ khí thần kỳ bay lên trời ra bên ngoài, kẻ nào trái lệnh sẽ bị chém đầu! Nhưng ngươi thì hay lắm, khiến cho khí cầu lớn xuất hiện ở khắp mọi nơi! Là do lời của trẫm vô dụng hay là đao của trẫm không đủ sắc hả?"
"Bệ hạ, oan cho vi thần quá!"
Công bộ thượng thư Vương Như Thủy quỳ cái rầm xuống đất: "Bệ hạ, cấu tạo của vũ khí thần kỳ bay lên bầu trời không quá phức tạp, đối với một thợ thủ công mà nói chỉ cần liếc mắt nhìn qua một lần là đủ để biết cách tạo ra nó rồi! Vì vậy chuyện này thật sự không liên quan đến vi thần, mong bệ hạ minh xét!"