Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
vua-mua-sam-tam-gioi-139
Chương 139: Tình huống bất ngờ!
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Đằng sau viện Trung Y là Y Vương Cốc.”
Viện trưởng viện Trung Y còn chưa trả lời, Ninh Vỹ đã tự mình lên tiếng trước.
“Đúng vậy, bệnh viện này là do Y Vương Cốc của các người mở, còn bảo chọn bệnh nhân từ nơi đây, vậy là ông quá ngây thơ hay là cảm thấy tôi quá ngây thơ?”
Lý Hạo bĩu môi nói.
“Cậu! Cậu có ý gì?”
Viện trưởng viện Trung Y biến sắc, chỉ vào Lý Hạo tức giận nói: “Cậu đúng là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử!”
“Cho nên chúng ta cứ đi thẳng ra ngoài, ngẫu nhiên chọn vài người trong đám đông ra chữa bệnh chẳng phải được rồi sao.”
Lý Hạo cũng không tranh cãi với Viện trưởng, chỉ tiếp tục nói: “Sau khi chữa bệnh từ thiện, chẳng phải cũng đồng nghĩa với việc quảng cáo người thật3việc thật cho viện Trung Y các ông rồi sao? Chẳng phải vẫn là các ông được lợi đó thôi?”
Gần đây đám Tả Phi Phi cứ bàn luận về chuyện buôn bán nên trình độ trao đổi lợi ích trong lời lẽ của Lý Hạo cũng được nâng cao lên nhiều.
“Không nói nhiều nữa, vậy giờ chúng ta bắt đầu đi!”
Ninh Vỹ sải bước nói: “Còn về trọng tài đưa ra kết quả cho trận thi đấu này cứ để Thần Dục và Viện trưởng bên chúng tôi phụ trách, cậu không ý kiến gì chứ?”
“Không vấn đề gì.”
Lý Hạo gật đầu rồi cũng quay người bước đi, cùng Ninh Vỹ ra ngoài.
“Ra rồi, ra rồi!”
“Cứ làm theo cậu ta đi.”
Ninh Vỹ giơ tay lên ngăn lời Viện trưởng định nói, lên tiếng: “Chọn ngẫu nhiên người bệnh trong đám đông cũng có điểm tốt,2nhân tiện còn có thể thử thách một phen về bốn phương pháp chẩn đoán cơ bản vọng văn vấn thiết của Trung y, đương nhiên với khả năng của cậu và tôi hẳn không thể làm ra loại chuyện chơi bẩn cố ý chọn người không có bệnh gì ra làm vàng thau lẫn lộn phải không?”
“Đương nhiên là không rồi.”
Lý Hạo khẽ vuốt cằm, trong lòng lại đánh giá Ninh Vỹ cao hơn một bậc.
Anh bạn trẻ tuổi này tuy mắt đặt cao hơn đầu, nhưng cũng không phải là kẻ thiếu hiểu biết, nếu không phải anh ta bất kính với cụ Thần Dục trước, sau đó lại có âm mưu với Ngưng Chân Lộ của mình thì Lý Hạo thật sự vẫn muốn kết bạn với chàng thanh niên có trình độ y học cao siêu này.
Ninh Vỹ sải bước nói: “Còn về2trọng tài đưa ra kết quả cho trận thi đấu này cứ để Thần Dục và Viện trưởng bên chúng tôi phụ trách, cậu không ý kiến gì chứ?”
“Không vấn đề gì.”
Lý Hạo gật đầu rồi cũng quay người bước đi, cùng Ninh Vỹ ra ngoài.
“Ra rồi, ra rồi!”
“Chẳng lẽ thi xong rồi sao? Vậy cũng nhanh quá đi chứ?”
“Ai thắng rồi? Rốt cuộc kết quả là ai thắng?”
Thấy Lý Hạo và Ninh Vỹ từ trong cửa cùng nhau bước ra ngoài, đám đông tò mò vẫn đang vây quanh bên ngoài và các nhà báo ký giả ngóng trông mong đợi, gấp gáp muốn biết kết quả cuộc thi đấu Trung y đã tác động vô số người này ra làm sao.
“Mọi người yên lặng một chút.”
Lý Hạo nhận micro từ nhân viên bệnh viện rồi bước lên trước đám đông, khẽ cười phát biểu: “Hôm9nay, các bạn bè anh chị em đến đây đều rất may mắn. Thông qua cuộc thảo luận giữa tôi và Ninh Vỹ, chúng tôi quyết định đối tượng của cuộc thi này sẽ được chọn ngẫu nhiên trong số các bạn có mặt tại đây, và khám chữa bệnh từ thiện miễn phí cho mọi người!”
Cậu vừa nói ra câu này, đám đông vốn đang ồn ào bỗng nhiên yên tĩnh lại, sau đó đột ngột phát ra tiếng bàn luận càng sôi nổi hơn!
“Thật sao? Khám bệnh từ thiện à?”
“Trời đất ơi! Vậy mà lại gặp được chuyện tốt vậy sao?”
Sau khi biết được tin này, không ít người đều tỏ ra vô cùng kích động.
Tình hình trong nước hiện nay đang thể hiện ở ngay đây, việc khám bệnh vừa đắt đỏ, vừa khó khăn, chỉ cần đến bệnh viện một chuyến là lại4tốn mấy trăm tệ. Vì vậy, khi thấy thân thể không thoải mái, rất nhiều người đều muốn chịu đựng, cảm thấy chống chọi một chút là qua thôi.
Vậy mà giờ lại gặp được chuyện khám bệnh từ thiện này, đúng là phúc âm của trời mà!
“Chọn em! Chọn em!”
“Chọn chú, chọn chú đi!”
“Lý Hạo, em là fan của anh đó! Chúng ta học cùng trường đấy, từ đại hội giao lưu lần trước em đã bắt đầu thích anh rồi, anh nhất định phải chọn em nha!”
“Cậu bạn này, tôi là người anh mà Lão Trần gọi đến cổ vũ cho cậu này, cái hông của tôi đã khó chịu từ lâu lắm rồi, cậu chọn tôi đi!”
Dưới bục phát biểu ồn ào náo nhiệt, rất nhiều người vừa giơ tay vừa hò hét, mong có thể thu hút sự chú ý của hai người thanh niên trên bục.
Hai người này, một người là sinh viên truyền kỳ tiếng tăm cực tốt, hơn nữa còn vô cùng đẹp trai, người kia là truyền nhân của Trung y chính tông. Tuy Ninh Vỹ không đẹp trai bằng Lý Hạo, nhưng lại mặc một bộ áo dài truyền thống cổ điển, về mặt khí chất cũng đặc biệt có phong cách.
Có thể được một trong hai người này chọn ra để khám bệnh miễn phí cho mình, bất luận về mặt vật chất hay tinh thần cũng chắc chắn là một chuyện vô cùng có lợi!
“Cảm ơn sự nhiệt tình của mọi người, nhưng mà tôi và Ninh Vỹ cũng không phải thần tiên, các bạn có mặt ở đây đông như vậy, mỗi người chúng tôi cũng chỉ có thể chọn ra một người lên đây để nhận chữa trị mà thôi, mong mọi người thứ lỗi.”
Lý Hạo khẽ cười, nói xong còn áy náy hơi khom người về phía dưới khán đài.
“Aaaaaa! Đẹp trai quá! Thật quá phong độ!”
“Lý Hạo em yêu anh!”
Ở bên dưới đã có cô gái cuồng trai đẹp điên lên rồi.
“Cái tên này đúng là có tiềm năng làm minh tinh.”
Viện trưởng viện Trung Y nhìn Lý Hạo tương tác với đám đông bên dưới, chán ghét phê bình: “Làm gì còn chút dáng vẻ của bác sĩ!”
“Viện trưởng Lâm, ông đừng có cái kiểu ngứa mắt với điểm tốt của người khác.”
Ninh Vỹ lại lắc đầu, nhìn Lý Hạo được đám đông bên dưới ủng hộ và yêu mến mà thầm nghĩ: “Có lẽ tên này thật sự có khả năng cứu vãn Trung y cũng không chừng?”
“Được rồi, chúng ta bắt đầu chọn bệnh nhân từ dưới đó đi.”
Lý Hạo khẽ cười nhìn Ninh Vỹ, sau đó hai người cùng bước lên trước, ánh mắt lướt qua những người bên dưới đang tha thiết nhìn lên, cẩn thận tìm kiếm mục tiêu cho mình.
Không lâu sau, Ninh Vỹ đã tìm được mục tiêu và nhờ nhân viên đứng bên đưa một người đàn ông trung niên mập mập lên trên.
“Hà hà, vất vả rồi, vất vả rồi.”
Người đàn ông trung viên nét mặt đầy ngạc nhiên và mừng rỡ, hơi kích động xoa tay.
Lý Hạo nhìn qua người đàn ông này, trong lòng cũng đã biết Ninh Vỹ định làm gì.
“Cậu bạn, chọn tôi này!”
Sau khi chọn được một bệnh nhân thì chỉ còn một người cho Lý Hạo lựa chọn.
Cậu đã nhận ra được người Ninh Vỹ chọn mắc chứng khí ẩm tích tụ, không chỉ vậy hẳn còn mắc chứng can hỏa vượng, thận khí hư. Những loại bệnh này không khiến cho bệnh nhân đột nhiên có biểu hiện gì, nhưng lại dễ sản sinh vài căn mệnh mãn tính phiền phức, đây là tình trạng sức khỏe thứ cấp (1) cực kỳ phổ biến trong xã hội ngày nay, thuộc về loại bệnh khá điển hình.
(1) Sức khỏe thứ cấp: tình trạng sức khỏe nằm giữa có bệnh và khỏe mạnh. Bình thường không có chứng bệnh rõ ràng, nhưng khi điều kiện môi trường thay đổi sẽ dễ bị mắc bệnh.
Lý Hạo cũng chuẩn bị tìm một người có tình trạng tương tự lên làm đối tượng chữa trị cho mình.
Mắt cậu quét qua một lượt, rất nhanh đã tìm được mục tiêu, là một anh chàng mặt đầy mụn trứng cá.
Sau đó, khi vừa định lên tiếng nhờ nhân viên của bệnh viện đứng kế bên dẫn anh chàng đó lên thì đằng sau đám đông bỗng truyền đến một trận xôn xao, sau đó một người nước ngoài tóc vàng mắt xanh bỗng xông ra từ trong đám đông, dùng tiếng Trung Quốc còn đang bập bẹ gấp gáp nói với Lý Hạo: “Cậu là thần y phải không? Xin hãy cứu bạn tôi đi, xin cậu đấy! Tôi cầu xin cậu!”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1

Xem ảnh 2

Viện trưởng viện Trung Y còn chưa trả lời, Ninh Vỹ đã tự mình lên tiếng trước.
“Đúng vậy, bệnh viện này là do Y Vương Cốc của các người mở, còn bảo chọn bệnh nhân từ nơi đây, vậy là ông quá ngây thơ hay là cảm thấy tôi quá ngây thơ?”
Lý Hạo bĩu môi nói.
“Cậu! Cậu có ý gì?”
Viện trưởng viện Trung Y biến sắc, chỉ vào Lý Hạo tức giận nói: “Cậu đúng là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử!”
“Cho nên chúng ta cứ đi thẳng ra ngoài, ngẫu nhiên chọn vài người trong đám đông ra chữa bệnh chẳng phải được rồi sao.”
Lý Hạo cũng không tranh cãi với Viện trưởng, chỉ tiếp tục nói: “Sau khi chữa bệnh từ thiện, chẳng phải cũng đồng nghĩa với việc quảng cáo người thật3việc thật cho viện Trung Y các ông rồi sao? Chẳng phải vẫn là các ông được lợi đó thôi?”
Gần đây đám Tả Phi Phi cứ bàn luận về chuyện buôn bán nên trình độ trao đổi lợi ích trong lời lẽ của Lý Hạo cũng được nâng cao lên nhiều.
“Không nói nhiều nữa, vậy giờ chúng ta bắt đầu đi!”
Ninh Vỹ sải bước nói: “Còn về trọng tài đưa ra kết quả cho trận thi đấu này cứ để Thần Dục và Viện trưởng bên chúng tôi phụ trách, cậu không ý kiến gì chứ?”
“Không vấn đề gì.”
Lý Hạo gật đầu rồi cũng quay người bước đi, cùng Ninh Vỹ ra ngoài.
“Ra rồi, ra rồi!”
“Cứ làm theo cậu ta đi.”
Ninh Vỹ giơ tay lên ngăn lời Viện trưởng định nói, lên tiếng: “Chọn ngẫu nhiên người bệnh trong đám đông cũng có điểm tốt,2nhân tiện còn có thể thử thách một phen về bốn phương pháp chẩn đoán cơ bản vọng văn vấn thiết của Trung y, đương nhiên với khả năng của cậu và tôi hẳn không thể làm ra loại chuyện chơi bẩn cố ý chọn người không có bệnh gì ra làm vàng thau lẫn lộn phải không?”
“Đương nhiên là không rồi.”
Lý Hạo khẽ vuốt cằm, trong lòng lại đánh giá Ninh Vỹ cao hơn một bậc.
Anh bạn trẻ tuổi này tuy mắt đặt cao hơn đầu, nhưng cũng không phải là kẻ thiếu hiểu biết, nếu không phải anh ta bất kính với cụ Thần Dục trước, sau đó lại có âm mưu với Ngưng Chân Lộ của mình thì Lý Hạo thật sự vẫn muốn kết bạn với chàng thanh niên có trình độ y học cao siêu này.
Ninh Vỹ sải bước nói: “Còn về2trọng tài đưa ra kết quả cho trận thi đấu này cứ để Thần Dục và Viện trưởng bên chúng tôi phụ trách, cậu không ý kiến gì chứ?”
“Không vấn đề gì.”
Lý Hạo gật đầu rồi cũng quay người bước đi, cùng Ninh Vỹ ra ngoài.
“Ra rồi, ra rồi!”
“Chẳng lẽ thi xong rồi sao? Vậy cũng nhanh quá đi chứ?”
“Ai thắng rồi? Rốt cuộc kết quả là ai thắng?”
Thấy Lý Hạo và Ninh Vỹ từ trong cửa cùng nhau bước ra ngoài, đám đông tò mò vẫn đang vây quanh bên ngoài và các nhà báo ký giả ngóng trông mong đợi, gấp gáp muốn biết kết quả cuộc thi đấu Trung y đã tác động vô số người này ra làm sao.
“Mọi người yên lặng một chút.”
Lý Hạo nhận micro từ nhân viên bệnh viện rồi bước lên trước đám đông, khẽ cười phát biểu: “Hôm9nay, các bạn bè anh chị em đến đây đều rất may mắn. Thông qua cuộc thảo luận giữa tôi và Ninh Vỹ, chúng tôi quyết định đối tượng của cuộc thi này sẽ được chọn ngẫu nhiên trong số các bạn có mặt tại đây, và khám chữa bệnh từ thiện miễn phí cho mọi người!”
Cậu vừa nói ra câu này, đám đông vốn đang ồn ào bỗng nhiên yên tĩnh lại, sau đó đột ngột phát ra tiếng bàn luận càng sôi nổi hơn!
“Thật sao? Khám bệnh từ thiện à?”
“Trời đất ơi! Vậy mà lại gặp được chuyện tốt vậy sao?”
Sau khi biết được tin này, không ít người đều tỏ ra vô cùng kích động.
Tình hình trong nước hiện nay đang thể hiện ở ngay đây, việc khám bệnh vừa đắt đỏ, vừa khó khăn, chỉ cần đến bệnh viện một chuyến là lại4tốn mấy trăm tệ. Vì vậy, khi thấy thân thể không thoải mái, rất nhiều người đều muốn chịu đựng, cảm thấy chống chọi một chút là qua thôi.
Vậy mà giờ lại gặp được chuyện khám bệnh từ thiện này, đúng là phúc âm của trời mà!
“Chọn em! Chọn em!”
“Chọn chú, chọn chú đi!”
“Lý Hạo, em là fan của anh đó! Chúng ta học cùng trường đấy, từ đại hội giao lưu lần trước em đã bắt đầu thích anh rồi, anh nhất định phải chọn em nha!”
“Cậu bạn này, tôi là người anh mà Lão Trần gọi đến cổ vũ cho cậu này, cái hông của tôi đã khó chịu từ lâu lắm rồi, cậu chọn tôi đi!”
Dưới bục phát biểu ồn ào náo nhiệt, rất nhiều người vừa giơ tay vừa hò hét, mong có thể thu hút sự chú ý của hai người thanh niên trên bục.
Hai người này, một người là sinh viên truyền kỳ tiếng tăm cực tốt, hơn nữa còn vô cùng đẹp trai, người kia là truyền nhân của Trung y chính tông. Tuy Ninh Vỹ không đẹp trai bằng Lý Hạo, nhưng lại mặc một bộ áo dài truyền thống cổ điển, về mặt khí chất cũng đặc biệt có phong cách.
Có thể được một trong hai người này chọn ra để khám bệnh miễn phí cho mình, bất luận về mặt vật chất hay tinh thần cũng chắc chắn là một chuyện vô cùng có lợi!
“Cảm ơn sự nhiệt tình của mọi người, nhưng mà tôi và Ninh Vỹ cũng không phải thần tiên, các bạn có mặt ở đây đông như vậy, mỗi người chúng tôi cũng chỉ có thể chọn ra một người lên đây để nhận chữa trị mà thôi, mong mọi người thứ lỗi.”
Lý Hạo khẽ cười, nói xong còn áy náy hơi khom người về phía dưới khán đài.
“Aaaaaa! Đẹp trai quá! Thật quá phong độ!”
“Lý Hạo em yêu anh!”
Ở bên dưới đã có cô gái cuồng trai đẹp điên lên rồi.
“Cái tên này đúng là có tiềm năng làm minh tinh.”
Viện trưởng viện Trung Y nhìn Lý Hạo tương tác với đám đông bên dưới, chán ghét phê bình: “Làm gì còn chút dáng vẻ của bác sĩ!”
“Viện trưởng Lâm, ông đừng có cái kiểu ngứa mắt với điểm tốt của người khác.”
Ninh Vỹ lại lắc đầu, nhìn Lý Hạo được đám đông bên dưới ủng hộ và yêu mến mà thầm nghĩ: “Có lẽ tên này thật sự có khả năng cứu vãn Trung y cũng không chừng?”
“Được rồi, chúng ta bắt đầu chọn bệnh nhân từ dưới đó đi.”
Lý Hạo khẽ cười nhìn Ninh Vỹ, sau đó hai người cùng bước lên trước, ánh mắt lướt qua những người bên dưới đang tha thiết nhìn lên, cẩn thận tìm kiếm mục tiêu cho mình.
Không lâu sau, Ninh Vỹ đã tìm được mục tiêu và nhờ nhân viên đứng bên đưa một người đàn ông trung niên mập mập lên trên.
“Hà hà, vất vả rồi, vất vả rồi.”
Người đàn ông trung viên nét mặt đầy ngạc nhiên và mừng rỡ, hơi kích động xoa tay.
Lý Hạo nhìn qua người đàn ông này, trong lòng cũng đã biết Ninh Vỹ định làm gì.
“Cậu bạn, chọn tôi này!”
Sau khi chọn được một bệnh nhân thì chỉ còn một người cho Lý Hạo lựa chọn.
Cậu đã nhận ra được người Ninh Vỹ chọn mắc chứng khí ẩm tích tụ, không chỉ vậy hẳn còn mắc chứng can hỏa vượng, thận khí hư. Những loại bệnh này không khiến cho bệnh nhân đột nhiên có biểu hiện gì, nhưng lại dễ sản sinh vài căn mệnh mãn tính phiền phức, đây là tình trạng sức khỏe thứ cấp (1) cực kỳ phổ biến trong xã hội ngày nay, thuộc về loại bệnh khá điển hình.
(1) Sức khỏe thứ cấp: tình trạng sức khỏe nằm giữa có bệnh và khỏe mạnh. Bình thường không có chứng bệnh rõ ràng, nhưng khi điều kiện môi trường thay đổi sẽ dễ bị mắc bệnh.
Lý Hạo cũng chuẩn bị tìm một người có tình trạng tương tự lên làm đối tượng chữa trị cho mình.
Mắt cậu quét qua một lượt, rất nhanh đã tìm được mục tiêu, là một anh chàng mặt đầy mụn trứng cá.
Sau đó, khi vừa định lên tiếng nhờ nhân viên của bệnh viện đứng kế bên dẫn anh chàng đó lên thì đằng sau đám đông bỗng truyền đến một trận xôn xao, sau đó một người nước ngoài tóc vàng mắt xanh bỗng xông ra từ trong đám đông, dùng tiếng Trung Quốc còn đang bập bẹ gấp gáp nói với Lý Hạo: “Cậu là thần y phải không? Xin hãy cứu bạn tôi đi, xin cậu đấy! Tôi cầu xin cậu!”
Bình luận facebook