Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 4221
Chương 4221:
“Đúng, thời gian không chờ đợi ai, tôi sẽ lên đường trước.” Nguyễn Kiến Định không thể nói không với điều này, sau khi gật đầu, anh chỉ có thời gian trở về phòng nói chuyện với Nguyễn Minh Tú hai câu rồi rời biệt thự và đến công ty.
Tư Mộ Hàn đã gọi trợ lý của mình để điều tra những gì anh ấy nghỉ ngờ, sau đó bước vào phòng, Nguyễn Hướng Minh đã đưa Tinh Hòa đến phòng của trẻ em để chơi. Tinh Hòa bây giờ đang là giai đoạn tò mò về thế giới bên ngoài.
Cậu nhóc hoạt bát hiếu động, đến mức không thể dừng lại được, lúc này Nguyễn Tri Hạ đâu có tâm tư nào mà chơi với tên nhóc con này, dứt khoát giao nó cho Nguyễn Hướng Minh, còn bản thân đợi ở trong phòng.
Khi Tư Mộ Hàn đẩy cửa bước vào, cô lao đến và gần như trực tiếp nhảy lên người anh, tâm trạng càng cảm thấy lo lắng.
“Sao hôm nay em lại chủ động như vậy?” Nói xong điểm cuối cùng, sau khi Tư Mộ Hàn cúp điện thoại, đem cô nâng lên rồi ôm cô vào lòng.
Nguyễn Tri Hạ bĩu môi, đôi tay vòng qua ôm lấy cổ anh, hai chân vòng qua trên eo của anh, hai mắt nhìn anh hỏi: “Lễ cưới cuối cùng như thế nào rồi? Em mới vừa nhận được tin tức, anh bảo quản gia đưa em và con qua đây, chuyện lần này rất nghiêm trọng phải không?”
Chỉ cần trực tiếp đổi chỗ của cô và con là có thể nhìn ra được chuyện này quả thật không đơn giản, nhưng mà khó, liệu có thể khó như mấy lần trước không! Dù nhìn thế nào đi nữa, thì đều giống như có vẻ xảy ra vấn đề nghiêm trọng, khiến cô cũng phải giật mình và khó chịu! _ “Cũng không phải chuyện gì to tát cả, chỉ là anh và anh cả không yên tâm về sự an toàn của em và con, cho nên mới để cho em qua đây sống ở trong lầu chính, tập trung bảo vệ như thế, anh mới có thể làm hết sức mình để bảo vệ em, suy cho cùng, anh ở bên ngoài làm việc bán sống bán chết, cũng không phải là để em và các con có thể sống tốt hơn sao, nếu em và con xảy ra chuyện gì, thì cuộc sống của anh cũng sẽ trở nên vô nghĩa rồi.”
Tư Mộ Hàn vừa sờ sờ chóp mũi của cô vừa nói, tiến lên hai bước, đem người đặt lên trên giường, võ nhẹ cái đầu nhỏ của cô.
“Tự mình chơi một lát đi, anh còn có một số việc chưa làm xong, tối nay anh có thể cùng em ăn một bữa cơm thật ngon rồi!”
Thời gian tiếp sau đều ở nhà, tuy rằng có thể vân rất bận, nhưng mà sẽ luôn có nhiều thời gian gặp mặt hơn.
“Vậy thì bản thân anh cũng phải cẩn thận đó biết không? Anh phải nghĩ đến em và các con, tất cả đều vẫn luôn ở nhà đợi anh, nếu anh xầy ra chuyện bất trắc gì, một mình em không thể sống được đâu, đến cuối cùng Hướng Minh và Tỉnh Hòa không những không có cha, mà còn không có mẹ nữa!”
Nguyễn Tri Hạ ậm ừ kéo lấy tay của Tư Mộ Hàn, ngồi xuống ở bên cạnh giường, hai mắt đẫm lệ, trông rất đáng thương.
“Em nói bậy bạ cái gì vậy, cứ ngoan ngoãn ở nhà đợi anh là được rồi, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu, đem trái tim cho anh tiếp nhận là được rồi!”
Nghe cô nói ra lời nói như thế, Tư Mộ Hàn thở gấp, không kìm được mà gập ngón tay gõ mấy cái lên trán cô, anh không bằng lòng nói xong, trực tiếp quay người rời đi.
“Em biết em sai rồi, anh đừng tức giận, làm việc thật tốt em sẽ ở trong phòng chờ anh trở về!”
Biết bản thân nói ra lời không hay, Nguyễn Tri Hạ mím môi không dám nói cái gì nhiều nữa, một tay che trán, tay còn lại vây chào anh.
Tư Mộ Hàn gần như bị cô chọc cười, cô thật sự là một đứa nhỏ không biết trời cao đất dày! Cái gì cũng dám nói ra ngoài, bây giờ không có thời gian để cùng với cô nói nhiều được, đợi anh hoàn thành công việc của mình, anh nhất định sẽ giáo dục lại cô bé nhỏ này thật tốt, chỉ nói những gì cần nói!
Nhìn Tư Mộ Hàn rời khỏi phòng, Nguyễn Tri Hạ mới đem dáng vẻ tươi cười trên mặt thu về, vẻ mặt nặng nề ngồi ở trên giường, cô tuy rằng không biết bên ngoài cuối cùng là đang xảy ra chuyện gì, nhưng mà cô đã ở bên cạnh Tư Mộ Hàn thời gian dài như vậy, cô cũng có thể đoán ra được điều gì đó, chắc chắn là không đơn giản như những gì anh nói trong phòng vừa rồi, rất có thể còn nghiêm trọng hơn gấp trăm lần những lời anh nói, anh chỉ là không muốn nói cho cô biết!
“Đúng, thời gian không chờ đợi ai, tôi sẽ lên đường trước.” Nguyễn Kiến Định không thể nói không với điều này, sau khi gật đầu, anh chỉ có thời gian trở về phòng nói chuyện với Nguyễn Minh Tú hai câu rồi rời biệt thự và đến công ty.
Tư Mộ Hàn đã gọi trợ lý của mình để điều tra những gì anh ấy nghỉ ngờ, sau đó bước vào phòng, Nguyễn Hướng Minh đã đưa Tinh Hòa đến phòng của trẻ em để chơi. Tinh Hòa bây giờ đang là giai đoạn tò mò về thế giới bên ngoài.
Cậu nhóc hoạt bát hiếu động, đến mức không thể dừng lại được, lúc này Nguyễn Tri Hạ đâu có tâm tư nào mà chơi với tên nhóc con này, dứt khoát giao nó cho Nguyễn Hướng Minh, còn bản thân đợi ở trong phòng.
Khi Tư Mộ Hàn đẩy cửa bước vào, cô lao đến và gần như trực tiếp nhảy lên người anh, tâm trạng càng cảm thấy lo lắng.
“Sao hôm nay em lại chủ động như vậy?” Nói xong điểm cuối cùng, sau khi Tư Mộ Hàn cúp điện thoại, đem cô nâng lên rồi ôm cô vào lòng.
Nguyễn Tri Hạ bĩu môi, đôi tay vòng qua ôm lấy cổ anh, hai chân vòng qua trên eo của anh, hai mắt nhìn anh hỏi: “Lễ cưới cuối cùng như thế nào rồi? Em mới vừa nhận được tin tức, anh bảo quản gia đưa em và con qua đây, chuyện lần này rất nghiêm trọng phải không?”
Chỉ cần trực tiếp đổi chỗ của cô và con là có thể nhìn ra được chuyện này quả thật không đơn giản, nhưng mà khó, liệu có thể khó như mấy lần trước không! Dù nhìn thế nào đi nữa, thì đều giống như có vẻ xảy ra vấn đề nghiêm trọng, khiến cô cũng phải giật mình và khó chịu! _ “Cũng không phải chuyện gì to tát cả, chỉ là anh và anh cả không yên tâm về sự an toàn của em và con, cho nên mới để cho em qua đây sống ở trong lầu chính, tập trung bảo vệ như thế, anh mới có thể làm hết sức mình để bảo vệ em, suy cho cùng, anh ở bên ngoài làm việc bán sống bán chết, cũng không phải là để em và các con có thể sống tốt hơn sao, nếu em và con xảy ra chuyện gì, thì cuộc sống của anh cũng sẽ trở nên vô nghĩa rồi.”
Tư Mộ Hàn vừa sờ sờ chóp mũi của cô vừa nói, tiến lên hai bước, đem người đặt lên trên giường, võ nhẹ cái đầu nhỏ của cô.
“Tự mình chơi một lát đi, anh còn có một số việc chưa làm xong, tối nay anh có thể cùng em ăn một bữa cơm thật ngon rồi!”
Thời gian tiếp sau đều ở nhà, tuy rằng có thể vân rất bận, nhưng mà sẽ luôn có nhiều thời gian gặp mặt hơn.
“Vậy thì bản thân anh cũng phải cẩn thận đó biết không? Anh phải nghĩ đến em và các con, tất cả đều vẫn luôn ở nhà đợi anh, nếu anh xầy ra chuyện bất trắc gì, một mình em không thể sống được đâu, đến cuối cùng Hướng Minh và Tỉnh Hòa không những không có cha, mà còn không có mẹ nữa!”
Nguyễn Tri Hạ ậm ừ kéo lấy tay của Tư Mộ Hàn, ngồi xuống ở bên cạnh giường, hai mắt đẫm lệ, trông rất đáng thương.
“Em nói bậy bạ cái gì vậy, cứ ngoan ngoãn ở nhà đợi anh là được rồi, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu, đem trái tim cho anh tiếp nhận là được rồi!”
Nghe cô nói ra lời nói như thế, Tư Mộ Hàn thở gấp, không kìm được mà gập ngón tay gõ mấy cái lên trán cô, anh không bằng lòng nói xong, trực tiếp quay người rời đi.
“Em biết em sai rồi, anh đừng tức giận, làm việc thật tốt em sẽ ở trong phòng chờ anh trở về!”
Biết bản thân nói ra lời không hay, Nguyễn Tri Hạ mím môi không dám nói cái gì nhiều nữa, một tay che trán, tay còn lại vây chào anh.
Tư Mộ Hàn gần như bị cô chọc cười, cô thật sự là một đứa nhỏ không biết trời cao đất dày! Cái gì cũng dám nói ra ngoài, bây giờ không có thời gian để cùng với cô nói nhiều được, đợi anh hoàn thành công việc của mình, anh nhất định sẽ giáo dục lại cô bé nhỏ này thật tốt, chỉ nói những gì cần nói!
Nhìn Tư Mộ Hàn rời khỏi phòng, Nguyễn Tri Hạ mới đem dáng vẻ tươi cười trên mặt thu về, vẻ mặt nặng nề ngồi ở trên giường, cô tuy rằng không biết bên ngoài cuối cùng là đang xảy ra chuyện gì, nhưng mà cô đã ở bên cạnh Tư Mộ Hàn thời gian dài như vậy, cô cũng có thể đoán ra được điều gì đó, chắc chắn là không đơn giản như những gì anh nói trong phòng vừa rồi, rất có thể còn nghiêm trọng hơn gấp trăm lần những lời anh nói, anh chỉ là không muốn nói cho cô biết!
Bình luận facebook