Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 43 Vậy anh đối phó cô ta như thế nào?
Nguyễn Thiên Dân giống như là bị nói trúng tim đen, nghiến răng nghiến lợi quát.
Vì sao ông ta không thích cô à?
Ha ha...
Ông ta vừa nhìn thấy gương mặt này của cô thì sẽ nhớ tới những đêm không chịu nổi kia, thế thì ông ta có thể thích có được sao?
Cô chính là sỉ nhục đời này của ông ta!
Không thể quên được, cũng không nhổ ra được!
Cho nên ông ta chỉ có thể vứt bỏ cô!
Nguyễn Tri Hạ thấp giọng cười nhạo, trong ánh mắt nhìn ông ta đều là sự lạnh lẽo.
Mẹ à, đây chính là người đàn ông mà mẹ liều mạng sinh con cho đấy!
Ngay cả nhắc mà ông ta cũng không cho nhắc đến sao?
Nhưng mà ông ta cũng không xứng!
Vừa nghĩ tới Nguyễn Tử Nhu chỉ nhỏ hơn cô ba tháng, trong mắt của cô toàn là sương khói lạnh lẽo.
Cái tên đàn ông này đã phản bội mẹ của cô khi mẹ cô đang mang thai!
Là ông ta tự tay phá hủy mái ấm của bọn họ!
Sắc mặt của Nguyễn Tri Hạ lạnh xuống, không còn có bất kì hi vọng mong chờ gì đối với người ba vô tình này nữa rồi.
"Nguyễn Thiên Dân, ông phản bội mẹ tôi, báo ứng đến rồi! Không phải ông muốn biết tại sao bọn họ bị đánh à!"
Nguyễn Tri Hạ điên cuồng nở nụ cười như trả thù: "Đó là bởi vì ông đấy!"
Cô nở nụ cười đáp lại, trong mắt ngân ngấn lệ, nhìn qua trông vô cùng thê lương.
Cô nói tiếp: "Nếu không phải ông để cho tôi thay Nguyễn Tử Nhu gả đi thì chúng ta sẽ chọc giận Tư Mộ Hàn sao!"
"Chắc là bọn họ không dám nói cho ông rồi!"
"Hôm qua Tư Mộ Hàn đích thân đi tới, còn hung hăng dạy dỗ bọn họ một trận."
"Còn có ông nữa, Nguyễn Thiện Dân! Ông cũng sắp xong đời rồi! Tư Mộ Hàn sẽ không bỏ qua cho ông đâu!"
Nguyễn Tri Hạ cười to, đi ra ngoài.
Cô cười thê lương như thế, tuyệt vọng như thế.
Nụ cười cũng tái nhợt như thế.
Nguyễn Thiện Dân sững sờ đứng nguyên tại chỗ.
Trong đầu toàn là câu nói kia của Nguyễn Tri Hạ, ông sắp xong đời rồi.
Tư Mộ Hàn biết chuyện thay gả rồi ư?
Cả người Nguyễn Thiện Dân tê liệt ngồi trên mặt đất, hiển nhiên là đã bị hù dọa rồi.
Nguyễn Tử Nhu nhìn Nguyễn Thiện Dân ngồi dưới đất, trong lòng bắt đầu sợ hãi.
Người đàn ông kia hung ác đến mức nào, cô ta đã tận mắt chứng kiến rồi.
Cô ta vốn cho là anh trút giận thay cho Nguyễn Tri Hạ mới cho người ta đánh cô ta và mẹ.
Nhưng cô ta không ngờ rằng anh lại vì trả thù mà đến, anh biết chuyện cô ta đào hôn rồi ư?
Vậy anh đối phó cô ta như thế nào?
Lại đối phó với nhà họ Nguyễn như thế nào chứ?
"Ba... ba." Đôi môi của Nguyễn Tử Nhu run rẩy, khó khăn lắm mới cất giọng lên được: "Tư Mộ Hàn biết rồi ư? Anh ta thật sự đã biết rồi sao?"
Vì sao ông ta không thích cô à?
Ha ha...
Ông ta vừa nhìn thấy gương mặt này của cô thì sẽ nhớ tới những đêm không chịu nổi kia, thế thì ông ta có thể thích có được sao?
Cô chính là sỉ nhục đời này của ông ta!
Không thể quên được, cũng không nhổ ra được!
Cho nên ông ta chỉ có thể vứt bỏ cô!
Nguyễn Tri Hạ thấp giọng cười nhạo, trong ánh mắt nhìn ông ta đều là sự lạnh lẽo.
Mẹ à, đây chính là người đàn ông mà mẹ liều mạng sinh con cho đấy!
Ngay cả nhắc mà ông ta cũng không cho nhắc đến sao?
Nhưng mà ông ta cũng không xứng!
Vừa nghĩ tới Nguyễn Tử Nhu chỉ nhỏ hơn cô ba tháng, trong mắt của cô toàn là sương khói lạnh lẽo.
Cái tên đàn ông này đã phản bội mẹ của cô khi mẹ cô đang mang thai!
Là ông ta tự tay phá hủy mái ấm của bọn họ!
Sắc mặt của Nguyễn Tri Hạ lạnh xuống, không còn có bất kì hi vọng mong chờ gì đối với người ba vô tình này nữa rồi.
"Nguyễn Thiên Dân, ông phản bội mẹ tôi, báo ứng đến rồi! Không phải ông muốn biết tại sao bọn họ bị đánh à!"
Nguyễn Tri Hạ điên cuồng nở nụ cười như trả thù: "Đó là bởi vì ông đấy!"
Cô nở nụ cười đáp lại, trong mắt ngân ngấn lệ, nhìn qua trông vô cùng thê lương.
Cô nói tiếp: "Nếu không phải ông để cho tôi thay Nguyễn Tử Nhu gả đi thì chúng ta sẽ chọc giận Tư Mộ Hàn sao!"
"Chắc là bọn họ không dám nói cho ông rồi!"
"Hôm qua Tư Mộ Hàn đích thân đi tới, còn hung hăng dạy dỗ bọn họ một trận."
"Còn có ông nữa, Nguyễn Thiện Dân! Ông cũng sắp xong đời rồi! Tư Mộ Hàn sẽ không bỏ qua cho ông đâu!"
Nguyễn Tri Hạ cười to, đi ra ngoài.
Cô cười thê lương như thế, tuyệt vọng như thế.
Nụ cười cũng tái nhợt như thế.
Nguyễn Thiện Dân sững sờ đứng nguyên tại chỗ.
Trong đầu toàn là câu nói kia của Nguyễn Tri Hạ, ông sắp xong đời rồi.
Tư Mộ Hàn biết chuyện thay gả rồi ư?
Cả người Nguyễn Thiện Dân tê liệt ngồi trên mặt đất, hiển nhiên là đã bị hù dọa rồi.
Nguyễn Tử Nhu nhìn Nguyễn Thiện Dân ngồi dưới đất, trong lòng bắt đầu sợ hãi.
Người đàn ông kia hung ác đến mức nào, cô ta đã tận mắt chứng kiến rồi.
Cô ta vốn cho là anh trút giận thay cho Nguyễn Tri Hạ mới cho người ta đánh cô ta và mẹ.
Nhưng cô ta không ngờ rằng anh lại vì trả thù mà đến, anh biết chuyện cô ta đào hôn rồi ư?
Vậy anh đối phó cô ta như thế nào?
Lại đối phó với nhà họ Nguyễn như thế nào chứ?
"Ba... ba." Đôi môi của Nguyễn Tử Nhu run rẩy, khó khăn lắm mới cất giọng lên được: "Tư Mộ Hàn biết rồi ư? Anh ta thật sự đã biết rồi sao?"
Bình luận facebook